← Ch.0787 | Ch.0789 → |
- Đi đi!
Tuỳ Qua cười khẽ một cái, giật người bay lùi lại, còn hàng trăm hàng ngàn giáp lôi lại xuất hiện chung quanh bốn ma đầu này, mở ra quần tinh huyễn diệt trận pháp, bao vât bốn ma đầu ở bên trong.
Bất quá, Tuỳ Qua cũng không cho nổ đám giáp lôi này ngay lập tức, bởi vì hắn biết rõ chỉ dựa vào đám giáp lôi này, muốn một lần xử lý cả bốn tâm ma nguyên anh trung kỳ có vẻ như không có khả năng. Bất quá, việc Tuỳ Qua làm cũng qua suy nghĩ. Muốn hoàn thành nhiệm vụ khí linh Như Mộng giao cho hắn, chỉ dựa vào lực lượng là không cách nào hoàn thành, còn phải dùng tới đầu óc mới được.
Bốn tên ma đầu này sau khi bị quần tinh huyễn diệt trận pháp do giáp lôi tạo thành liền giống hệt như Tuỳ Qua đã nghĩ, không dám lập tức đột phá vòng vây.
- Ta biết rõ, thứ này không làm gì được các ngươi.
Tuỳ Qua bình tĩnh nhìn về phía bốn tên ma đầu kia nói ra, - Chỉ là chắc các ngươi cũng không muốn bị phát nổ đâu. Dẫu sao đi được, nếu như chúng phát nổ, các ngươi cũng không có khả năng bình yên vô sự thoát ra. Cho nên như vầy đi, chỉ cần các ngươi không có ý định vọng động, đám này cũng sẽ không nổ. Nếu như các ngươi mà vọng động, vậy thì ta không cách nào đảm bảo được.
Đương lúc nói chuyện, Tuỳ Qua lại dùng quyền đầu đánh ra thêm một đống hư ảnh thanh đế mộc hoàng giáp, hơn nữa, bên trong mỗi một hư ảnh giáp trụ đều chứa đầy phích lịch nguyên khí châu. Vốn bốn tên ma đầu còn đang do dự không biết có nên xông ra hay không, nhưng khi nhìn thấy lôi giáp bốn phía ngày một nhiều hơn, nhất thời bỏ đi ngay ý niệm này khỏi đầu.
Bởi vì xem tình huống hiện tại, bốn ma đầu cho dù có chạy ra được đi nữa thì e là dù không chết cũng mất một lớp da.
Tuỳ Qua lại đứng bên ngoài quần tinh huyễn diệt trận pháp thả thêm mấy ngàn cái giáp lôi, bấy giờ mới ung dung tời đi, hướng vào nt mà tiến sâu vào.
Ngày càng nhiều ma đầu nhào ra, vô hình, hữu hình, kết đan kỳ, nguyên anh kỳ, đủ loại ma đầu, đều từ chỗ sâu bên trong nt nhào ra.
Trong đầu Tuỳ Qua nhịn không được mà mắng một tiếng, thầm nghĩ thật là đủ xui xẻo, vốn dĩ trước tiên hấp dẫn ma nhân ra, đợi sau khi hấp dẫn phần lớn 'hoả lực' của ntc ra, cho nên Tuỳ Qua mới dứt khoát cho nổ đường ra, tạo thành thế đóng cửa đánh chó.
Lại không ngờ tới, đóng cửa đánh chó có vẻ không thể thành, còn trở thành ba ba trong chậu.
Nhưng lúc này đường vào nt đã bị Tuỳ Qua đánh sập, căn bản không còn đường lui nữa. Cho dù có rút lui, ngoài cửa vẫn còn rất nhiều ma vật đợi hắn ra chịu chết. Cho nên, tình cảnh bây giờ của Tuỳ Qua thực sự giống như chỉ còn nước tử chiến tới cùng, không thành công thì thành nhân.
- Giết!
Tuỳ Qua quát lớn một tiếng, thanh đế mộc hoàng giáp trên người mộc văn thanh quang bắn ra, cầm chấn linh sử, lao vào trong biển ma, đồng thời, Tuỳ Qua lại mang một chùm mầm bồng linh thảo ném ở sau lưng.
Vèo! Vèo! Vèo! Vèo! Vèo! Vèo!
Chấn linh sử nhanh chóng xoẹt qua trên không, vô số tâm ma bị chém mất đầu, chỉ có đám ma đầu tu vi đạt tới nguyên anh kỳ mới có thể miễn cưỡng chống đỡ công kích của chấn linh sử, những tâm ma ở kết đan kỳ kia, dưới sự công kích toàn lực một cách điên cuồng của Tuỳ Qua, gần như chỉ một chiêu là toi mạng.
Đồng thời, quyền đầu của Tuỳ Qua cũng không nhàn rỗi, trái phải vươn ra, không ngừng đánh ra sát chiêu như - thảo mộc tri uy-, - thảo mộc câu hủ-, đánh qua nơi nào thì nơi đó cũng có kẻ ngã rạp.
Nhìn thế công kích điên cuồng dồn dập của Tuỳ Qua, nhiều ma đầu đều cảm thấy sợ hãi không thôi, nhất là khi nhìn thấy cảnh tượng đám tâm ma cố gắng tới gần để tấn công Tuỳ Qua đều bị Tuỳ Qua trực tiếp nện cho hồn phi phách tán, càng tăng thêm lực uy hiếp của Tuỳ Qua đối với đám ma vật này.
Chỉ với sức một người, nhưng lại có thể thắng được thiên quân vạn mã.
Rốt cuộc, Tuỳ Qua cũng tới được Trấn Ma Điện bên trong Nhược Thuỷ Cung.
Nơi này, chính là trung khu trận pháp của Nhược Thuỷ Cung.
Tuỳ Qua không chút do dự, xông vào trong trấn ma điện, chưa chi mà Tuỳ Qua đã cảm giác được bên trong trấn ma điện này có một cỗ khí tức vô cùng nguy hiểm tồn tại.
Trong nháy mắt tiến vào trấn ma điện, Tuỳ Qua lập tức giở lại chiêu cũ, cho nổ sập cửa vào cửa cung điện.
Hơn nữa, Tuỳ Qua còn để đám người Lạc Phi Đan và Tây Môn Huyền Tỗn ở lại canh chừng cửa ra vào, không để cho đám ma vật kia trùng kiến thông dạo, tiến vào trong trấn ma điện này.
- Tuỳ tiên sinh, chúng ta phải trấn thủ ở nơi này bao lâu? Lạc Phi Đan hỏi.
- Đợi tới lúc ta trở ra thì thôi. Tuỳ Qua nói.
- Vậy khi nào thì ngươi trở ra?
Xuân Thân Mạnh nhịn không được lên tiếng hỏi.
Bên ngoài ma diễm ngập trời, Xuân Thân Mạnh cảm thấy rời khỏi không gian pháp bảo của Tuỳ Qua thì quá mức nguy hiểm.
- Khi nào phải ra thì tất nhiên sẽ ra.
Tuỳ Qua đáp lại, - Nếu như ta không trở ra, chính là đã mất mạng rồi. Ta chết đi, các ngươi tự nhiên cũng chỉ có thể ở đây liều chết đánh một trận. Ta tin, đám ma vật này nhất định sẽ không chấp nhận cho bất kỳ kẻ nào đầu hàng, bọn chúng chỉ cảm thấy hứng thú với thân thể của các ngươi mà thôi.
Lời này của Tuỳ Qua cũng không phải nói đùa, đám ma vật này căn bản sẽ không tin tưởng tu sĩ nhân loại, hơn nữa bọn chúng vốn cũng giống như ký sinh trùng vậy, ký sinh bên trong thân thể của tu sĩ nhân loại, đương nhiên cũng không cần tu sĩ nhân loại về phe của chúng làm gì.
- Tuỳ tiên sinh, vậy chúng ta đợi ngài.
Tây Môn Huyền Tỗn nói với Tuỳ Qua.
Tuỳ Qua gật gật đầu, để tiết kiệm thời gian, cũng không nhiều lời thêm nữa, nhanh chóng lướt vào sâu bên trong trấn ma điện.
Trấn ma điện này, ý vốn cũng như tên, vốn là một cung điện dùng để trấn áp ma đầu và ma vật, căn cứ theo lời của khí linh Như Mộng thì bên trong trấn ma điện này có trận pháp nối liền với dị vực thế giới, vào một thời điểm cố định mỗi ngày, trận pháp sẽ mở ra thông đạo liên thông tới dị vực thế giới. Nhờ như vậy, nên ma vật ở dị vực thế giới mới có thể tiến vào bên trong như mộng thuỷ cốc.
Chính bởi vì cứ mỗi một thời điểm cố định thì thông đạo nối liền với dị vực thế giới sẽ mở ra, cho nên khoảng thời gian sau này, không gian của như mộng thuỷ cốc cũng không được ổn định lắm, vậy cho nên đám người Lạc Phi Đan và Tây Môn Huyền Tỗn mới có khả năng thông qua nơi này tiến vào bên trong như mộng thuỷ cốc.
Bất quá, nguyên nhân bên trong hiện tại cũng chỉ có mỗi mình Tuỳ Qua biết rõ, đám người Lạc Phi Đan nghiên cứu cách xông vào cửa vào trận pháp bên trong như mộng thuỷ các rất lâu rồi, nhưng không ai biết rõ nguyên nhân ẩn bên trong. Bọn họ chỉ biết là mỗi ngày sẽ có một thời điểm nhất định là dễ mở ra cửa trận pháp và tiến vào bên trong nhất.
Có một vài thứ, khí linh như mộng cũng không nói cho Tuỳ Qua biết, nhưng Tuỳ Qua dựa vào trí tuệ của mình mà đoán ra được kết quả không khác gì mấy.
*****
Như mộng thuỷ cốc này, vốn chính là một vị viễn cổ cường giả thành lập nên, là nơi để cho đồ tử đồ tôn của hắn rèn luyện. Bất quá, về sau xảy ra biến cố. có lẽ là do đồ tử đồ tôn của hắn bỏ nơi này mà đi, hoặc giả là đã bị diệt môn rồi, tóm lại là sau này như mộng thuỷ cốc bị các vị cao nhân tiền bối của ngũ đại thế gia như Nam Cung và Tây Môn tìm thấy, hơn nữa coi nơi này như 'bảo tàng chi địa', ở nơi này có không ít linh thảo, hơn nữa ngẫu nhiên còn có thể tìm thấy một ít pháp bảo ở đây. Vì có như mộng thuỷ cốc này nên ngũ đại thế gia một mực kéo dài không xuống dốc.
Thế nhưng người của ngũ đại thế gia hiển nhiên cũng không thể có được sự thừa nhận của khí linh như mộng thuỷ cốc, cũng không thể gặp mặt khí linh, cho nên những bí mật liên quan tới như mộng thuỷ cốc bọn họ cũng không hề biết gì. Thậm chí, bọn họ cũng không biết như mộng thuỷ cốc này trên thực tế là một kiện pháp bảo.
Kỳ thật, ban đầu khi như mộng thuỷ cốc được thành lập, quả thực là một nơi cực kỳ lý tưởng để rèn luyện, bởi vì vào thời điểm cố định mỗi ngày, ma vật ở dị vực không gian sẽ bị hút vào nơi này, sau khi đám ma vật này bị hút vào nơi đây, chẳng khác nào trở thành 'bia sống' cần có bổ sung cho việc rèn luyện, hơn nữa cũng là 'thức ăn' cung cấp cho một ít ma vật cường đại bên trong như mộng thuỷ cốc.
Một vài ma vật cường đại muốn gia tăng tu vi, đôi lúc cần phải lấy ma vật cấp thấp làm thức ăn. Cá lớn nuốt cá bé, đây cũng chính là quy luật tuần hoàn bất di bất dịch của đám ma vật này.
Vị tu sĩ kia lúc xây nên như mộng thuỷ cốc, xem như cũng cân nhắc khá đầy đủ, để cho giữa như mộng thuỷ cốc này có ma vật tiến vào cuồn cuộn không dứt, người tiến vào nơi đây không lo tìm không thấy quái vật để giết. Ngoài ra, thời gian thông đạo mở ra cũng có hạn, chính là vì đề phòng có quá nhiều ma vật tiến vào bên trong. An bài như vậy phi thường hợp lý, nhưng vị tu sĩ kia chắc cũng không nghĩ tới, đám đồ tử đồ tôn của hắn lại biến mất, suốt một quãng thời gian dài bên trong như mộng thuỷ cốc này đều không có ai tới lịch luyện.
Không có ai lịch luyện, cũng có nghĩa là đám ma vật bên trong như mộng thuỷ cốc này không có ai tới thu thập. cũng giống cỏ dại trên đồng, cách một khoảng thời gian cần phải có người dọn dẹp sạch, nếu như lâu ngày không ai tới dọn dẹp thì sẽ mọc ngập khắp chốn.
Bởi vì không có ai tới lịch luyện, liệp sát ma vật, cho nên như mộng thuỷ cốc này liền trở thành chốn dung thân cực kỳ tốt cho đám ma vật này, hơn nữa, có rất nhiều ma vật bắt đầu thông qua con đường tu hành mà dần trở nên cường đại hơn, hơn nữa lại còn tạo thành hai trận doanh lớn là ma nhân và tâm ma. Mặc dù cùng là ma vật, nhưng lại là hai giống loài khác nhau, bởi vì tình trạng không có ngoài bên ngoài tới lịch luyện, cho nên hai loại ma vật chỉ có thể trở thành ké thù của nhau, thôn phệ lẫn nhau.
Sau này, bên trong ma vật xuất hiện hai kẻ cực kỳ cường hãn là công chúa Cô Tình và ma hoàng Thiên Thuỷ. Hai tên ma vật này, không cam lòng bị nhốt bên trong như mộng thuỷ cốc, hơn nữa đều muốn thực hiện dã tâm của riêng bọn chúng, cho nên đã làm một vài chuyện 'trái luật', cho nên dẫn động ra khí linh của như mộng thuỷ cốc, tiến hành trấn áp bọn chúng. Hai tên ma vật này dù đã bị trấn áp, nhưng cũng không chết đi, sau này tới lúc Nam Cung Thái Nhất xuất hiện, dẫn tới một biến cố, tạo thành lực khống chế của khí linh đối với như mộng thuỷ cốc giảm bớt trên diện rộng, không chỉ không cách nào trấn áp cả hai tên ma vật cường hoành, ngược lại còn có khả năng bị hai tên ma vật này trấn áp. Nếu như để cho một trong hai tên ma vật này trấn áp và luyện hoá được khí linh của như mộng thuỷ cốc thì toàn bộ như mộng thuỷ cốc sẽ hoàn toàn bị ma vật khống chế trong tay. Khi đó, ma vật liền có thể từ dị vực thế giới xuyên tới đây cả ngày lẫn đem, sau đó dẫn đầu đại quân ma vật ào vào thế giới nhân loại.
Hết thảy nhân quả, Tuỳ Qua đều đã hiểu rõ.
Bây giờ, chính là lúc phải giải quyết nhân quả này.
Cho nên, Tuỳ Qua tiến vào trấn ma điện, ngay sau khi hắn tiến vào trấn ma điện, liền cảm giác được một cổ thần niệm cường đại bao trùm vị trí của hắn, mặc dù chỉ là một tia thần niệm, nhưng lại cực kì cường đại, so với nguyên anh trung kỳ còn cường đại hơn rất nhiều!
Nhưng bất kể đối thủ có cường đại cỡ nào đi nữa, cũng không thể khiến Tuỳ Qua lùi bước được nữa, bởi vì hắn đã không thể chọn cách quay đầu lại nữa.
Sau khi Tuỳ Qua đi vào bên trong thì cũng có thứ gì đó nhanh chóng tới gần Tuỳ Qua.
Trấn ma điện rất rộng lớn, nhưng hai bên đều di chuyển cực nhanh, cho nên liền nhanh chóng chạm mặt nhau.
Ngay lúc này, mấy ngọn đèn bên trong trấn ma điện thoáng cái đã sáng bừng lên.
Một bóng người vừa xa lạ lại vừa quen thuộc xuất hiện ở cách Tuỳ Qua chừng mười trượng.
Song phương không hẹn mà cùng dừng bước, ánh mắt bén nhọn nhìn về phía đối phương.
- Nam Cung Thái Nhất!
Tuỳ Qua hừ lạnh một tiếng, tuyệt không thể ngờ cường giả bên trong trấn ma điện này cư nhiên lại là Nam Cung Thái Nhất.
- Nam Cung Thái Nhất?
Ngữ khí của đối phương nghe có vẻ hờ hững, giống như đang nói về một kẻ hoàn toàn không liên quan gì với hắn, - Bản nhân Đế Phàm, phụng mệnh công chúa Cô Tình trấn thủ ở nơi này, bất luận kẻ nào tiến vào trấn ma điện, giết không tha!
- Đế Phàm?
Tuỳ Qua hừ lạnh một tiếng, - Cái tên nghe có vẻ không tệ, nhưng bất quá chỉ là một con chó canh cửa mà thôi. Huống hồ gì, ngươi đoạt thân thể của Nam Cung Thái Nhất, tốt xấu gì cũng phải biết có chút lòng cảm kích với Nam Cung Thái Nhất mới đúng.
- Nam Cung Thái Nhất? Bất quá chỉ là một tên tu sĩ nhân loại ngu xuẩn mà thôi.
Đế Phàm nói vẻ khinh thường, - Bắt đầu một khắc khi hắn tiến vào Nhược Thuỷ Cung thì cũng chỉ có thể trở thành đối tượng đoạt xác của ta mà thôi. Tiểu tử, ngươi có thể một đường đi tới nơi này cũng không đơn giản, nếu như có thể bắt được ngươi, ta thật sự nguyện ý bỏ qua cái thân xác thối tha này, chiếm lấy thân thể của ngươi.
- Vậy phải xem ngươi có bản lĩnh đó không đã ——
Tuỳ Qua di chuyển, toàn lực thúc động phong lôi sí, nhanh như gió, mãnh liệt như sấm, trong nháy mắt đã lao tới trước mặt Đế Phàm, sau đó một quyền đánh tới lồng ngực của Đế Phàm.
Đúng lúc này, thân ảnh Đế Phàm đột nhiên biến mất, một quyền này của Tuỳ Qua lại nện vào không khí.
Tình huống này đúng thật là Tuỳ Qua chưa từng gặp qua bao giờ, tu vi của tên Đế Phàm này, quả nhiên đã siêu việt nguyên anh trung kỳ, bằng không thì tốc độ sao có thể nhanh tới mức đó! Tu vi nguyên anh hậu kỳ, quả nhiên cả tốc độ và lực lượng đều cao hơn hẳn một bậc.
Chính trong nháy mắt khi một quyền của Tuỳ Qua đánh hụt vào khoảng không, không khí trên đỉnh đầu của hắn phát ra một tiếng nổ mạnh, quyền đầu của Đế Phàm xé không, hung hăng nện xuống phía đỉnh đầu của Tuỳ Qua.
← Ch. 0787 | Ch. 0789 → |