Vay nóng Tima

Truyện:Y Tiên Thiểu - Chương 0793

Y Tiên Thiểu
Trọn bộ 1258 chương
Chương 0793: Đạt thành hiệp nghị
0.00
(0 votes)


Chương (1-1258)

Siêu sale Shopee


- Còn không mau đưa chìa khoá cho ta!

Thiếu nữ nhìn về phía Tuỳ Qua hô to, trong ngữ khí có chút tức giận.

- Được. ta đưa cho ngươi! Thảo – mộc – giai – binh!

Tuỳ Qua trông như muốn giao chìa khoá ra, nhưng thứ ném ra lại không phải chìa khoá trận pháp mà là binh khí do cây cỏ biến thành. ở trong nhược thuỷ cung này, sau khi Tuỳ Qua tiến vào đã gieo rất nhiều hạt mầm linh thảo, đây chẳng qua là hắn nhất thời hứng chí mà làm, không hề suy tính gì cả, chỉ ẩn ẩn cảm thấy làm vậy cũng không tệ, dù sao đi nữa hắn cũng có không ít hạt mầm linh thảo. Sau này, Tuỳ Qua ngâm xướng linh thảo chi ca, khiến cho linh thảo linh mộc trong ngoài Hồng Mông Thạch lớn lên một đám, linh thảo bên trong nhược thuỷ cung cũng bị kích phát ra sinh mệnh lực, phát triển ngay trên nền thiết chuyên cứng rắn như thép của nhược thuỷ cung này, nhưng bởi vì linh thảo thật sự chỉ có thể sinh trưởng bên trong linh điền và linh nhưỡng, cho nên rốt cuộc cũng không thể chính thức trở thành linh thảo được, vốn chỉ có kết cục là héo tàn, nhưng lúc này, dưới sự triệu hoán của thanh đế mộc hoàng giáp trụ trên người Tuỳ Qua, bọn chúng hoá sinh mệnh lực và nguyên khí cuối cùng của mình thành lưỡi dao sắc bén, xuất ra một kích hung hiểm nhất!

Vèo! Vèo! Vèo! Vèo! Vèo! Vèo!

Bên trong cả nhược thuỷ cung, đều vang vọng tiếng binh khí phá không, giống như có một lưỡi dao sắc bén qua lại không ngừng trên không trung.

Tất cả lá của đám linh thảo vừa mới sinh trưởng lên kia đều bay lên, bắn về phía đám ma vật chằn chịt bên trong nhược thuỷ cung.

Tiếng kêu rên, la ó thảm thiết vang lên không ngừng.

Trong nháy mắt, có vô số ma vật bị giết chết.

Nhất là đám ma vật vừa mới xông vào trấn ma điện kia, trong nháy mắt khi ùa vào cửa, lập tức bị vô số 'lưỡi dao' sắc bén bắn thành con nhím, căn bản không cách nào tránh thoát được.

Thấy tình huống này, đám người Lạc Phi Đan, Tây Môn Huyễn Tỗn và Tần Uyển Nghi đều trợn mắt há hốc mồm.

Đám bọn họ lúc này cũng là máu nhuộm toàn thân, vốn sĩ sau khi đám ma vật này xông được vào, mấy người bọn hắn có lẽ chết chắc rồi, nào ngờ Tuỳ Qua lại còn hậu chiêu khủng bố dường này, trong nháy mắt đã tiêu diệt hết toàn bộ đám ma vật này. Thế nhưng bọn họ cũng không biết, cái giá Tuỳ Qua phải trả khi thi triển một kích cuối cùng là thảo mộc giai binh này.

Trong trấn ma điện, tình trạng của cô gái kia cũng chẳng khác chi.

Bạn học Tuỳ Qua rõ ràng là muốn lạt thủ tồi hoa, cho nên ít nhất cũng có trên vạn nhánh lá bắn về phía cô gái kia.

Thiếu nữ đầu tiên là kinh ngạc sau cùng biến thành tức giận, nhưng chợt lộ ra nụ cười vẻ nghiền ngẫm

- Không ngờ tu sĩ nhân loại cũng còn kẻ thông minh. Tuỳ Qua, ngươi phá hỏng chuyện tốt của ta, ta sẽ nhớ kỹ ngươi!

Thanh âm của thiếu nữ còn chưa dứt thì thân ảnh đã biến mất giữa trấn ma điện.

Tuỳ Qua tiếp tục phun ra một ngụm máu tươi, khả năng thừa nhận của cơ thể rốt cuộc đã tới cực hạn, một trận trời xoay đất chuyển liền bất tỉnh nhân sự.

Không biết qua bao lâu, Tuỳ Qua mới tỉnh lại.

Sau khi tỉnh lại, hắn đã tới bên ngoài như mộng thuỷ cốc, chính là giữa cột đá ở trận pháp vào cửa.

Cùng với Tuỳ Qua, còn có Lạc Phi Đan, Tây Môn Huyễn Tỗn, Tần Uyển Nghi, Xuân Thân Mạnh và Tần Loan.

Trải qua chuyện này, Nam Cung thế gia coi như đã xong rồi, nhưng tứ đại thế gia cũng đại thương nguyên khí.

Tổn thất lớn như vậy, đối với tứ đại thế gia mà nói, quả thực là không thể thừa nhận nổi.

Ngoài bi thương ra, những người còn lại cũng cảm thấy chút vui mừng. suy cho cùng thì vẫn còn sống rời khỏi như mộng thuỷ cốc, tất cả những chuyện này đều là nhờ có Tuỳ Qua, nếu như không phải hắn ngăn cơn sóng dữ, chỉ e những người này đã chôn thân giữa ma diễm ngập trời rồi.

Sau khi tỉnh lại, Tuỳ Qua phát hiện thương thế trên người mình mặc dù rất nặng, nhưng cũng khôi phục rất nhanh, hơn nữa còn tự động hồi phục. thông qua lần bị thương này, hắn phát hiện sự kết hợp của mình và Hồng Mông Thụ đã chặc chẽ hơn rồi, cái rễ của Hồng Mông Thụ vươn vào bên trong hồng mông thạch, hấp thu nguyên khí linh thảo bên trong Hồng Mông Thạch vào thân thể của Tuỳ Qua, khiến thân thể của Tuỳ Qua khôi phục cực nhanh.

Ngoài ra, vết thương của bản thân Hồng Mông Thụ cũng đang trong quá trình khôi phục, sau khi bị thương, không chỉ không tạo thành ảnh hưởng đối với tốc độ trưởng thành của Hồng Mông Thụ, ngược lại còn khiến cho nó phát triển nhanh hơn nữa.

Đối với Tuỳ Qua mà nói, đây quả thật là tin tức tốt.

- Tuỳ tiên sinh, ngươi tỉnh lại thì hay quá, chúng ta có thể trở về rồi. còn rất nhiều chuyện cần phải xử lý.

Lạc Phi Đan thở dài một tiếng, đây là lần đầu tứ đại thế gia tổn thất đau đớn tới vậy, khiến nàng thật sự khó mà chấp nhận nổi. bất quá, việc cũng đã tới nước này rồi, chuyện quan trọng nhất bây giờ chính là trở về gia tộc, thương nghị chuyện sau này. Tứ đại thế gia thực lực giảm mạnh như vậy, rất có thể sẽ khiến cho một vài thế lực khác dòm ngó, đây là vấn đề mà bọn người Lạc Phi Đan sợ nhất.

- Các ngươi đi trước đi. Ta ở đây một chút rồi ra sau.

Tuỳ Qua nói.

Lạc Phi Đan gật đầu, quay sang nháy mắt với bọn người Tây Môn Huyền Tỗn một cái, bọn họ đều lục tục đi theo Lạc Phi Đan ra ngoài.

Sau khi đám người này đi ra, Tuỳ Qua nhìn về phía trung tâm trận pháp nói:

- Như Mộng, ngươi có thể ra rồi.

Thanh âm của Tuỳ Qua vừa dứt, một thiếu nữ quần trắng liền xuất hiện trước mặt Tuỳ Qua.

Nhìn thấy thiếu nữ này, tim của Tuỳ Qua đột nhiên run lên một cái, sau đó dần thả lỏng ra, bởi vì hắn chắc chắn thiếu nữ này thật sự chính là khí linh của như mộng thuỷ cốc, là Như Mộng thật.

- Ngươi tưởng ta là công chúa Cô tình sao? Nữ nhân kia cư nhiên dám giả mạo gương mặt của ta, đúng là đáng chết mà!

Thiếu nữ hừ lạnh một tiếng, sau khi tỏ rõ thân phận, lại nhìn Tuỳ Qua với ánh mắt tò mò,

- Ngươi làm sao nhận ra ai là ta thật?

- Hai người các ngươi, mặc dù nhìn qua giống nhau như đúc, nhưng ánh mắt, và thần thái lại không giống chút nào.

Tuỳ Qua nhìn thẳng vào mắt Như Mộng,

- ánh mắt của ngươi như mộng như huyễn, giống hệt như như mộng thuỷ cốc này vậy, còn công chúa cô tình, thì mặc dù đã vờ tỏ vẻ ngây thơ, thuần khiết, nhưng ánh mắt lại không che giấu được bản chất giảo hoạt.

- Ngươi nói rất đúng, cảm ơn ngươi.

Thanh âm của Như Mộng trở nên như mộng huyễn,

- Thiên thuỷ ma hoàng và công chúa cô tình tạm thời đều bị ta trấn áp. Bất quá, cho dù là ta cũng không cách nào triệt để trấn áp luyện hoá hai kẻ này, thực lực của hai tên ma vật này thật sự quá mạnh. Hơn nữa, giữ lại bọn chúng, có thể cân đối hai loại ma vật bên trong như mộng thuỷ cốc, để bọn chúng tiếp tục chiến đấu, trưởng thành, sau đó trở thành đối tượng lịch luyện của các ngươi.

- Lời cảm ơn đừng nên nói làm gì, ta chỉ có một yêu cầu, chìa khoá trận pháp của như mộng thuỷ cốc tạm thời giao cho ta bảo quản.

*****

Tuỳ Qua vào thẳng vấn đề, nói ra yêu cầu này, bởi vì hắn không muốn Như Mộng thu hồi cái chìa khoá này. Bằng không, Tuỳ Qua liền không thể tự do ra vào nơi này. Theo như hắn thấy, như mộng thuỷ cốc này thật sự là một địa điểm tầm bảo, rèn luyện tuyệt vời, chỉ là trước kia ngũ đại thế gia không lợi dụng được ưu điểm của như mộng thuỷ cốc tối đa, mới dẫn tới cục diện bi ai ngày hôm nay.

- Ta vốn muốn lấy lại chìa khoá trận pháp, bởi vì ta không muốn bản thân mình tiếp tục lâm vào hiểm cảnh. Bất quá, trước kia ngươi đã giúp ta, dựa theo cách nói của nhân loại, nếu như cứ vậy mà lấy lại chìa khoá trận pháp thì quả thật là lấy oán báo ân. Cho nên, ngươi có thể giữ lại chìa khoá trận pháp này. Bất quá, ngươi cũng phải đáp ứng một điều kiện của ta, chìa khoá trận pháp này chỉ có thể nằm trong tay ngươi. Ngoại trừ ngươi ra, bất kỳ kẻ nào cầm chìa khoá tiến vào nơi này, ta đều sẽ giết chết kẻ đó, thu hồi chìa khoá!

Như Mộng cũng đưa ra một yêu cầu cho Tuỳ Qua, chỉ là cách nghĩ của nàng có vẻ như hoàn toàn là cân nhắc vì bản thân mình, bình thản mà lạnh lùng. Đại khái là vì hành vi ngu xuẩn của Nam Cung hoàng và Nam Cung Thái Nhất, khiến nàng hoàn toàn mất đi niềm tin vào tu sĩ nhân loại. Bởi vì Như Mộng không phải là con người, cho nên một khi đã đánh mất niềm tin thì nàng sẽ không bao giờ tin tưởng tu sĩ nhân loại nữa.

Tuỳ Qua là ngoại lệ duy nhất, bởi vì hắn đã chứng minh năng lực và giá trị của bản thân cho Như Mộng thấy, hơn nữa hoàn thành sự uỷ thác của Như Mộng dành cho hắn, làm được chuyện gần như là không thể.

- Được, ta đáp ứng yêu cầu của ngươi.

Tuỳ Qua nói với Như Mộng.

Kỳ thật, Như Mộng sỡm đã quyết định rồi, không phải do Tuỳ Qua có đồng ý hay không. Tuỳ Qua trịnh trọng đáp ứng cũng là vì bảo trì quan hệ hài hoà của hai bên.

Bởi vì bạn học Tuỳ Qua biết rõ, như mộng thuỷ cốc này thật sự là một bảo tàng. Nếu thật sự là bảo tàng, có thể nắm chặt trong tay mình đương nhiên là tốt nhất.

Sau khi hai bên đạt thành hiệp nghị, Như Mộng liền biến mất.

Sau một chốc do dự, Tuỳ Qua cũng rời khỏi, xuyên qua chiểu trạch, Tuỳ Qua phát hiện đám người Lạc Phi Đan vẫn còn đang đợi hắn.

Tuỳ Qua biết rõ bọn họ đang nghĩ gì, thản nhiên nói:

- Về tây tượng sơn trước đi đã, ta biết rõ các ngươi đang nghĩ gì.

-

Đám người Lạc Phi Đan gật đầu, mọi người bây giờ đã lấy Tuỳ Qua làm đầu, hắn nói gì thì chính là như vậy.

Trên đường trở về, tâm tư mọi người đểu rối rắm, phi hành cũng chậm.

Trên đường phi hành, Tuỳ Qua nhân cơ hội vận công trị thương.

Thương thế hắn gánh chịu mặc dù rất nặng, nhưng tốc độ khôi phục cũng rất nhanh, bởi vì thân thể của Tuỳ Qua vốn đã hơn hẳn tu sĩ kết đan kỳ thông thường, hơn nữa bên trong Hồng Mông Thạch có rất nhiều linh dược, đan dược, trị thương, chỉ cần còn một hơi thở, thì vẫn còn có thể khôi phục như cũ.

Lúc đến tây tượng sơn của Tây Môn thế gia, thương thế của Tuỳ Qua đã khôi phục được chừng bảy tám phần.

Nhìn Tuỳ Qua ngang nhiên đi vào vạn tượng điện, người trong Tây Môn thế gia đều nghi hoặc không thôi, bởi vì không ai hiểu rõ, vì sao tu sĩ kết đan kỳ như Tuỳ Qua cư nhiên có thể trở thành người cầm đầu của mọi người, đi trước bước vào bên trong vạn tượng điện. Thế nhưng, hiển nhiên là không ai dám đi lên ngăn cản, bởi vì ngay cả lão quái vật như Tây Môn Huyền Tỗn, Tần Uyển Nghi đều không lên tiếng, đâu tới lượt người của Tây Môn thế gia ý kiến này nọ.

Tuỳ Qua không để mắt tới ai, ngồi lên ghế đặt giữa vạn tượng điện.

Những người còn lại cũng theo đó mà tự ngồi vào vị trí tương ứng với tu vi của mình.

- Ta biết rõ, các ngươi lo lắng vấn đề sở hữu chìa khoá của như mộng thuỷ cốc.

Câu đầu tiên Tuỳ Qua nói ra liền vào thẳng vấn đề,

- trong tu hành giới, không có bằng hữu vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh viễn, điểm này ta cũng biết rõ. Mặc dù, bên trong như mộng thuỷ cốc, ta đều ra tay giúp đỡ các vị, nhưng ta cũng sẽ không ngu xuẩn tới mức tự coi mình là ân nhân của ai. Cho nên, các vị cũng có thể yên tâm, coi chuyện lúc trước trở thành ân huệ cá nhân đi, bây giờ chúng ta lại bàn bạc vấn đề từ góc độ lợi ích của gia tộc.

- Khụ khụ.

Tây Môn Huyền Tỗn ho khan hai tiếng, sau đó mới nói với Tuỳ Qua:

- Tuỳ tiên sinh, trong tất cả mọi người, giao tình của ta và ngươi hơi ít một chút, vậy thì cứ để ta nói trước vậy. giống như tiên sinh đã nói, ngươi quả thật là ân nhân cứu mạng của chúng ta. Theo lý mà nói, chúng ta không nên bàn điều kiện gì với ngươi mới đúng. Nhưng ngươi cũng đã nói, chúng ta không chỉ đại diện cho bản thân, mà còn có cả gia tộc, cho nên ta muốn hỏi Tuỳ tiên sinh một chút về vấn đề sở hữu chìa khoá trận pháp.

- Đây cũng là suy nghĩ của tất cả các người/

Tuỳ Qua nhìn qua mấy người còn lại.

Đám người Lạc Phi Đan có vẻ hơi xấu hổ, nhưng vẫn gật đầu xác nhận.

Việc liên quan tới lợi ích của gia tộc, ân huệ cá nhân thật sự chẳng là gì.

Nếu như không có như mộng thuỷ cốc, có lẽ vài năm nữa, mấy đại thế gia này cũng sẽ biến mất trong dòng sông tu hành rộng lớn này.

- Ta rất chân thành báo cho các người biết. Dù ta có đưa chìa khoá như mộng thuỷ cốc cho các ngươi đi nữa, thì khi tiến vào đó, các ngươi cũng chỉ còn con đường chết mà thôi.

Tuỳ Qua thản nhiên nói.

Một câu này, khiến cho săc mặt của đám người Lạc Phi Đan trở nên khó coi, nhưng lại không biết phải phản bác thế nào. Dẫu sao đi nữa, nếu không phải nhờ có ta, mấy người bọn họ e là đã chôn thây bên trong rồi.

- Không phải ta nói tu vi của các vị kém, mà là bất kỳ ai trong các vị cầm chìa khoá tiến vào trong đó, chắc chắn cũng sẽ mất mạng. Bởi vì, đây là lời mà khí linh của thuỷ cốc như mộng đã nói.

Hai chữ khí linh này khiến cho vài người rung động không thôi.

Bọn người Tây Môn Huyền Tỗn là lão quái vật nguyên anh kỳ, tu vi và kiến thức cũng không ít, nghe lời này của Tuỳ Qua xong, lập tức ý thức được một vấn đề mà bọn hắn vẫn xem nhẹ: như mộng thuỷ cốc là một món pháp bảo cực kỳ lợi hại!

- Xem ra các ngươi đều biết rõ cả rồi.

Tuỳ Qua nói tiếp,

- Khí linh của như mộng thuỷ cốc, bởi vì chuyện của Nam Cung Qúa Nhất, đã hoàn toàn thất vọng với ngũ đại thế gia của các ngươi rồi, cho nên dù các ngươi có cầm chìa khoá trận pháp đi nữa, thì tiến vào đó cũng chỉ có một con đường chết mà thôi, đây không phải là ta thổi phồng.

Trên gương mặt của mấy người Tây Môn Huyền Tỗn lộ ra vẻ tuyệt vọng.

Lời này của Tuỳ Qua, ý nghĩa tứ đại thế gia bọn họ sẽ triệt để mất đi bảo địa là như mộng thuỷ cốc. Một lần này, cao thủ tứ đại thế gia chết hơn phân nửa, nếu như lại mất đi cả như mộng thuỷ cốc, chỉ sợ vĩnh viễn cũng không có khả năng quật khởi.

- Thế nhưng ——

Nói tới đây, ngữ khí của Tuỳ Qua đột nhiên thay đổi.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1258)