← Ch.0840 | Ch.0842 → |
Chỉ chốc lát sau, Tùy Qua và Lam Lan đã xuất hiện trên bầu trời đêm.
- Không ngờ, ngươi mặc đồ cách ly lại đẹp như vậy.
Tùy Qua cười ha hả.
- Đáng ghét, lúc này là lúc nào rồi, ngươi còn nói giỡn!
Lam Lan khẽ hừ một tiếng, tựa hồ trách cứ Tùy Qua:
- Sao ngươi lại tới đây?
Nha!
Tùy Qua chỉ một ngón tay, mũ che đầu của Lam Lan liền vỡ vụn, sau đó Tùy Qua chậm rãi hôn Lam Lan.
Lam Lan tựa hồ ý thức được cái gì đang xảy ra, nàng cảm thấy muốn né tránh, nhưng lúc này, thân thể của nàng tựa hồ không nghe nàng sai sử, chỉ khẽ nhắm mắt lại, sau đó cảm nhận đôi môi ấm áp của Tùy Qua áp lên đôi môi đỏ mọng của nàng.
Một lúc lâu.
Hai người rốt cục tách ra.
Tùy Qua mím môi, nụ hôn vừa rồi vẫn còn vương vấn.
Lam Lan đỏ mặt, tựa hồ có chút không dám nhìn Tùy Qua.
Nàng từng thống hận Yên Vũ Đồng và Tùy Qua, cho là Yên Vũ Đồng phản bội tình cảm tỷ muội của các nàng; nhưng vừa rồi, nàng cảm giác mình giống như cũng phản bội Yên Vũ Đồng. Chẳng qua, đối với Tùy Qua, nàng vừa yêu vừa hận.
- Ta...
Lam Lan đang muốn nói gì đó với Tùy Qua, đột nhiên lại nghe thấy Tùy Qua nghiêm nghị nói:
- Lam Lan, ngươi nhiễm bệnh rồi!
- Ngươi nói đùa gì vậy?
Lam Lan tựa hồ cũng không tin:
- Khi ta tiếp xúc với người bệnh, đều mặc đồ phòng hộ.
- Ta không nói giỡn.
Tùy Qua nghiêm trang nói:
- Ta không biết loại dịch bệnh này truyền bá như thế nào, nhưng ngươi thật sự lây nhiễm rồi.
- Ngươi... vậy phải làm gì?
Lúc này Lam Lan mới có chút bối rối.
- Ngươi tới nơi này phỏng vấn, ban đầu không nghĩ tới có thể sẽ bị nhiễm bệnh sao?
Tùy Qua hỏi.
- Dĩ nhiên từng nghĩ. Nhưng, ta không nghĩ sẽ bị lây nhanh như vậy.
Lam Lan rất nhanh trấn định xuống:
- Nhưng đây là công việc của ta, hơn nữa ta cũng không sợ nguy hiểm, ta hi vọng có thể tìm được chân tướng bộc phát dịch bệnh. Ta cảm giác, dịch bệnh này do con người cố ý tạo thành.
- Cảm giác của ngươi có lẽ đúng.
Tùy Qua nói:
- Bởi vì chúng ta là chủng tộc duy nhất, phần lớn thời gian luôn nghĩ tới, làm thế nào giết hại đồng loại, sau đó thu hoạch ích lợi.
- Ta lây nhiễm dịch bệnh rồi, làm sao bây giờ?
Lam Lan hỏi.
- Có ta ở đây. Đừng nói ngươi lây nhiễm dịch bệnh, cho dù ngươi hồn phách ly thể, ta cũng sẽ lôi ngươi từ minh giới trở về!
Tùy Qua nói như đinh chém sắt:
- Ngươi đã muốn biết chân tướng của sự tình, như vậy ta tới giúp ngươi. Chúng ta đồng tâm điều tra.
Tu vi của Lam Lan mặc dù không tăng lên tới Tiên Thiên kỳ, nhưng dù gì cũng là Luyện Khí hậu kỳ, trong giới thế tục, coi như là một nội gia quyền thủ. Nhưng với thân thể trước mắt của Lam Lan lại lây nhiễm loại dịch bệnh này, thật sự có chút kỳ lạ.
Dĩ nhiên, dịch bệnh trên người Lam Lan trước mắt còn chưa phát tác, còn đang thời kỳ ủ bệnh, cho nên bệnh trạng điên cuồng còn chưa biểu hiện ra. Nhưng tu vi tinh thần lực của Tùy Qua đã đến cảnh giới Thiên Tinh tâm công đệ bát trọng, tinh thần lực chỉ vừa quét, có thể nhận thấy dị thường xuất hiện trên thân thể Lam Lan.
Tùy Qua không phải là chuyên gia dịch bệnh, đối với nguồn gốc, tiến trình phát triển của dịch bệnh hoàn toàn không biết gì cả, bởi vì đây là kiến thức ở phương diện tây y. Còn phương diện trung y, lý luận là do kinh lạc, ngũ hành, âm dương, nóng lạnh tạo thành, căn bản cũng không có cách nói dịch bệnh. Tỷ như tây y cho là dịch bệnh cảm mạo, trung y lại cho là nhiễm gió lạnh, tây y có thuốc tây trị liệu, trung y có thuốc bắc trị liệu. Lý luận mặc dù bất đồng, nhưng chỉ cần có thể trị lành bệnh, đó chính là thuốc tốt.
Mặc dù không biết Lam Lan lây bệnh gì, nhưng phương pháp trị liệu của Tùy Qua rất đơn giản: trực tiếp đề thăng cảnh giới tu vi của Lam Lan!
Tùy Qua trực tiếp đánh mảnh nhỏ pháp tắc Tiên Thiên kỳ vào trong thân thể Lam Lan, sau đó cũng đồng thời đánh dược lực của Tinh Nguyên Đan vào trong thân thể nàng, trực tiếp đề thăng tu vi của Lam Lan lên tới cảnh giới Tiên Thiên trung kỳ.
Đối với người tu hành mà nói, Tiên Thiên chân khí, có thể đoạt thiên địa tạo hóa, cảm ứng thu nạp thiên địa linh khí, cho nên bách độc bất xâm, bách bệnh không sinh. Sau khi Lam Lan bước vào Tiên Thiên kỳ, dịch bệnh trên người, tự nhiên cũng không thể sinh tồn.
Quả nhiên, Lam Lan vận công rồi một chu thiên, sau đó nói với Tùy Qua:
- Vừa rồi ta thật sự cảm giác được trong thân thể có thứ khó chịu, nhưng sau khi ta thúc dục Tiên Thiên chân khí vận chuyển một chu thiên, cảm giác vật này đã bị đuổi ra ngoài.
Tùy Qua dùng thần niệm quét qua, tin chắc dịch bệnh trong thân thể Lam Lan quả thật đã biến mất, sau đó gật đầu nói:
- Yên tâm, thật sự không còn chuyện gì.
- Cảm ơn ngươi.
Lam Lan nói:
- Nếu như không có ngươi, chỉ sợ ta phát bệnh còn không biết.
- Giữa chúng ta còn cần khách khí như vậy sao.
Tùy Qua cười nhạt, đang muốn nói gì, lúc này điện thoại vang lên.
Người gọi điện là Yên Vũ Đồng, hỏi thăm tình huống của Lam Lan.
Với tu vi hiện tại của Lam Lan, đương nhiên nghe được thanh âm của Yên Vũ Đồng trong điện thoại, hơn nữa cũng nghe ra vẻ ân cần trong giọng nói của Yên Vũ Đồng.
Trái tim Lam Lan không khỏi ấm áp, cầm điện thoại di động trong tay Tùy Qua, nhẹ nói:
- An An, ta rất khỏe, cám ơn ngươi.
- Ngươi đang ở bên cạnh Tùy Qua, vậy ta an tâm rồi.
Yên Vũ Đồng nói xong, cúp điện thoại.
Rất hiển nhiên, nha đầu Yên Vũ Đồng này cũng thức thời, không muốn từ xa phá hư không khí thân mật giữa Lam Lan và Tùy Qua, cho nên rất sáng suốt kết thúc trò chuyện.
Tùy Qua trí lực siêu quần, đương nhiên hiểu được tâm tư của Yên Vũ Đồng.
Nhưng, đối với Tùy Qua mà nói, đây thật sự một cơ hội rất tốt, có thể tiến thêm một bước trong quan hệ với Lam Lan.
Đồng dạng, Lam Lan cũng hiểu điểm này, cho nên lúc trước hai người mới hôn mãnh liệt như vậy.
Yên Vũ Đồng lưu lại cho hai người một thế giới riêng biệt, nhưng cũng không có nghĩa người khác cũng như vậy.
Điện thoại của Tùy Qua không vang lên, nhưng điện thoại của Lam Lan lại vang lên.
Sau khi nhận điện thoại, sắc mặt Lam Lan thay đổi, nàng đang muốn giải thích cho Tùy Qua, Tùy Qua lại nói:
- Ta nghe thấy rồi, chúng ta lập tức trở lại!
Tùy Qua kéo Lam Lan, trong khoảnh khắc trở về nơi ở tạm thời của đám phóng viên đài truyền hình Lam Lan.
Một nam đồng nghiệp chụp ảnh của Lam Lan phát bệnh rồi. Cũng không ai biết hắn phát bệnh như thế nào, nhưng không nghi ngờ gì, hắn thật sự đã lây nhiễm loại dịch bệnh điên cuồng này, hơn nữa còn cắn một đồng nghiệp nữ bị thương. May là, nhiếp ảnh gia này bị những người khác dùng dây điện trói lại, mới không liên lụy tới nhiều người khác.
Nhưng nhiếp ảnh gia này phát bệnh, khiến nơi này như bao phủ một bóng ma.
Dù sao, khi bọn họ đi phỏng vấn, cũng thường xuyên mặc trang phục phòng hộ, hôm nay lại có người bị lây nhiễm, chứng tỏ đồ phòng hộ cũng không có tác dụng gì.
Khi Tùy Qua và Lam Lan trở lại, có hai thành viên của tổ tin tức la hét phải quay về, không bao giờ quay lại nơi quỷ quái này nữa.
*****
Lam Lan tiến lên, nói với hai người kia:
- Sống ở đâu thì yên ở đấy. Ta là một nữ nhân còn không sợ, hai người là đại nam nhân, rút cuộc sợ cái gì! Huống chi, mọi người cùng nhau tới đây, dĩ nhiên phải cùng nhau trở về, đây mới là đồng cam cộng khổ, hiện tại các ngươi muốn trở về, đây không phải muốn làm đào binh sao!
Tài ăn nói của Lam Lan luôn không tệ, hơn nữa khi nàng dùng ngôn từ khiển trách người khác, khí chất và khí thế cũng rất đúng chỗ, chính bởi vì như thế, nàng mới có thể trở thành "hiệp nữ" đánh tiêu diệt cái ác trong giới tin tức. Lam Lan có thể trở thành người chủ trì tin tức đài truyền hình Bắc Kinh, cũng chính vì khí chất của nàng rất thích hợp rất đúng chỗ.
Hai người kia nghe Lam Lan nói, không khỏi đỏ mặt tía tai, một người trong đó giải thích:
- Chúng ta cũng muốn đồng cam cộng khổ. Nhưng ngươi nhìn Từ Kính xem, hắn điên rồi, bị nhiễm bệnh rồi, nếu như lúc này chúng ta không rời đi, vậy sẽ biến thành giống hắn!
- Cho nên...các ngươi định vứt bỏ hắn?
Lam Lan lạnh lùng nói:
- Từ Kính chẳng qua là bệnh nhân, hắn cần được chăm sóc và trị liệu kịp thời. Mà các ngươi, lại tính toán vứt bỏ hắn. Các ngươi cũng không nghĩ xem, nếu như các ngươi lây nhiễm, lại bị người khác vứt bỏ, vậy thì như thế nào?
Hai người bị Lam Lan khiển trách, nhất thời không phản bác được.
Ngay vào lúc này, lại thấy phía ngoài lều một trận xao động, nói là Từ Kính thoát khỏi dây trói, lại bắt đầu nổi điên muốn đả thương người.
Hơn nữa sau khi Từ Kính nổi điên, lại quỷ thần xui khiến xông vào trong lều.
Hai vị thành viên tổ tin tức bị hù dọa đến xanh mặt, nhìn Từ Kính hai mắt đỏ bừng, gân xanh khắp người dữ dội nứt hở, trong lúc nhất thời không biết tránh né như thế nào.
Hoắc hoắc!
Trong cổ họng Từ Kính phát ra một tiếng kêu dã thú, nhào tới một người trong đó.
Người nọ hét lên, đã bị hù dọa đến co quắp.
Ngay vào lúc này, Lam Lan lại động thân, ngăn cản giữa Từ Kính và người nọ, đưa tay túm lấy cổ Từ Kính, để hắn không cách nào cắn được người khác. Nhưng Từ Kính sau khi nổi điên, lực lượng rất lớn, bị Lam Lan túm cổ, hai cánh tay nhấc lên, túm lấy tay Lam Lan, muốn tránh thoát. Chẳng qua Lam Lan có tu vi Tiên Thiên, thân thể linh hoạt vừa chuyển, đã đến sau lưng Từ Kính, xòe bàn tay ra vỗ hai cái lên trên bả vai Từ Kính, tháo khớp hai cánh tay của hắn, để hắn không cách nào dùng hai tay công kích người. Sau đó, lại nghe thấy một tiếng "rắc", Lam Lan cũng điểm huyệt dưới cằm của Từ Kính, để hắn không thể dùng miệng cắn người.
Sau mấy chiêu, xương tứ chi của Từ Kính đều bị Lam Lan tháo gỡ, hoàn toàn không thể động đậy.
Lúc này ba người kia mới phục hồi tinh thần, dùng ánh mắt kinh hãi và kính nể nhìn Lam Lan.
- Lam Lan, ngươi thật lợi hại!
Tổ trưởng tin tức cảm thán nói:
- Xem ra công phu của ngươi đã trải qua danh sư chỉ điểm.
- Đa tạ Lam tỷ.
Hai nam nhân nhát gan lúc nãy cũng tới cám ơn Lam Lan. Thật ra, hai người này cũng không phải người xấu, nếu không cũng sẽ không tự nguyện theo tổ tin tức tới nơi này phỏng vấn, chẳng qua sau khi thấy cảnh tượng Từ Kính nổi điên, hai người cũng bị hù dọa, dù sao hai người cũng còn trẻ tuổi, không có nhiều kinh nghiệm, nhìn thấy tràng diện không thể tin này, khó tránh khỏi vượt qua sức chịu đựng trong lòng.
Lúc này, mặc dù thân thể Từ Kính không thể nhúc nhích, nhưng vẻ điên cuồng trong ánh mắt, trên mặt vẫn không hề giảm bớt, hắn giống như dã thú bị thương, hung tính không giảm.
Cũng may Từ Kính đã không cách nào nhúc nhích, những người còn lại cũng trấn định lại.
Tổ trưởng tổ tin tức là một nam nhân trung niên, tên là Vương Khai Tường, tương đối trấn định, hắn nói với Lam Lan:
- Lam Lan, tình huống của Từ Kính không tốt lắm, xem ra tạm thời chỉ có thể đưa hắn đến bệnh viện. Ngoài ra, Dương Liễu Linh bị hắn cắn bị thương cũng phải đưa đi. Để bọn họ tiếp nhận trị liệu là tốt nhất, đồng thời cũng tránh lây bệnh cho người khác.
- Không cần đưa đi.
Lúc này Tùy Qua đột nhiên nói:
- Các ngươi đã bị lây bệnh hết rồi.
- Cái gì!
Vương Khai Tường và hai người khác không khỏi cả kinh, sau đó Vương Khai Tường mới hỏi Tùy Qua:
- Ngươi là ai?
Lam Lan không biết giới thiệu Tùy Qua như thế nào, lại nghe thấy Tùy Qua tự giới thiệu:
- Cục quốc an.
Nói xong, Tùy Qua lấy ra một giấy chứng nhận đưa cho Vương Khai Tường.
Long Đằng là bộ đội bí mật, cho nên mặc dù Long Đằng có vật căn cứ đặc biệt, nhưng người bình thường căn bản không nhận ra, vì vậy phần lớn thành viên Long Đằng lại có giấy chứng nhận thứ hai, hoặc là chứng nhận quốc an, hoặc là chứng nhận cảnh sát. Giấy chứng nhận của Tùy Qua, cũng là hàng thật giá thật.
Vương Khai Tường vừa nhìn dấu chạm nổi phía trên giấy chứng nhận, cũng biết vật này không phải là giả, liền hỏi:
- Vị tiên sinh này, xưng hô như thế nào?
- Ta họ Tùy.
Tùy Qua bình tĩnh nói:
- Vừa rồi ta đã nói, các ngươi đều đã lây dịch bệnh. Cho nên, hiện tại cách ly hắn cũng đã chậm.
- Vậy... làm sao bây giờ?
Vương Khai Tường cũng bắt đầu khẩn trương, trên trán đổ mồ hôi.
- Còn có thể làm gì, đương nhiên là lập tức tiến hành chữa trị.
Tùy Qua bình tĩnh nói.
- Ai tới chữa trị?
Vương Khai Tường nói:
- Nơi này không có bác sĩ, huống chi bệnh viện cũng không có cách nào chữa trị bệnh này.
- Ta chính là bác sĩ, chuyên môn trị liệu những chứng bệnh hiếm gặp.
Tùy Qua nói với Vương Khai Tường:
- Ngươi đi triệu tập những người khác đến đây, kêu mọi người trấn định một chút, lúc này không thể rối loạn. Nếu không, sau hừng sáng, sợ rằng dịch bệnh trên người sẽ phát tác.
- Được, ta đi triệu tập những người khác tới đây.
Vương Khai Tường tâm sự nặng nề nói.
Rất nhanh, những người của tiểu tổ tin tức được nhanh chóng gọi tới.
Lúc này, Tùy Qua đã bắt đầu cho chữa bệnh Từ Kính.
Nghe thấy tất cả mọi người đã lây nhiễm dịch bệnh, ai cũng có tâm sự nặng nề. Nhưng nghe Tùy Qua nói có thể trị liệu, những người này lại không khỏi nửa tin nửa ngờ, bởi vì chuyên gia của bộ y tế, viện khoa học đã tới đây, nhưng cũng không có tin tức tốt ban bố ra ngoài.
Chẳng qua, Lam Lan tràn đầy lòng tin với Tùy Qua, hơn nữa nàng kêu người ta ghi lại quá trình Tùy Qua trị liệu cho Từ Kính.
Trước khi trị liệu, Tùy Qua tiến hành chẩn đoán bệnh cho Từ Kính. Cái gọi là chẩn đoán bệnh, chẳng qua Tùy Qua dùng thần niệm đảo qua, đã hoàn toàn biết rõ tình trạng thân thể của Từ Kính. Bởi vì dịch bệnh phát tác, chức năng tim phổi của Từ Kính nhanh chóng tăng lên, giống như bị đánh thuốc kích thích cực mạnh, cho nên dẫn đến lực lượng thân thể của hắn rất mạnh, nhưng vì chức năng hưng phấn quá mạnh mẽ, làm cho nhịp tim, huyết áp đột nhiên tăng vọt, cả người hoàn toàn rơi vào trạng thái điên cuồng, còn đầu óc lại rơi vào trạng thái hôn mê.
Cũng tức là nói, loại dịch bệnh này khiến cho cơ năng thân thể người bệnh nhanh chóng tăng cường, nhưng cơ năng đại não lại suy thoái. Kể từ đó, hành động của người bệnh hoàn toàn không tự chủ được, chẳng qua thân thể bị vây vào một loại trạng thái bạo tẩu, mất đi khắc chế lý trí, còn đáng sợ hơn dã thú.
← Ch. 0840 | Ch. 0842 → |