Vay nóng Tinvay

Truyện:Y Tiên Thiểu - Chương 0903

Y Tiên Thiểu
Trọn bộ 1258 chương
Chương 0903: Lên núi dễ dàng xuống núi khó khăn
0.00
(0 votes)


Chương (1-1258)

Siêu sale Lazada


Uống rượu đến hơn nửa đêm, ba người hỗn loạn quay về phòng ngủ, mà Tùy Qua trở lại Minh Kiếm sơn, sau đó đến Như Mộng Thủy Cốc thu tâm ma. Theo sau hắn đến Minh Châu hồ, tiếp tục thu thêm tâm ma ở đó.

Tâm ma vốn là họa hoạn lớn, nhưng bây giờ biến thành tài liệu cho Tùy Qua luyện chế mảnh nhỏ pháp tắc, xem như thu hoạch không nhỏ.

Thu xong tâm ma trong Như Mộng Thủy Cốc cùng Minh Châu hồ, Tùy Qua quay về Minh Kiếm sơn, trước khi về lại để Như Mộng mở thông đạo đi thông thế giới tâm ma, như vậy sẽ có thêm càng nhiều tâm ma đi vào thủy cốc, trở thành đối tượng lịch lãm của đệ tử Thần Thảo tông, thuận tiện trở thành tài liệu cho Tùy Qua luyện chế thêm mảnh nhỏ pháp tắc.

Hắn bỏ ra một ngày thời gian luyện chế càng nhiều Cảnh Giới Đan kết đan kỳ.

Lúc này trong lòng hắn càng thêm trấn định.

Mãi tới hừng đông, Tùy Qua tính toán phân Cảnh Giới Đan kết đan kỳ cho Long Đằng, sau đó lại phân cho Thiên Lam kiếm tông một phần, xem như làm cho họ được yên tâm.

Nghĩ tới việc ba người Cao Phong, Giang Đào cùng Liễu Tiểu Đồng sắp lên núi bái sư, nghĩ tới việc này trong lòng Tùy Qua lại cảm thấy buồn cười.

Nhưng vì muốn cho ba người dụng tâm tu hành, Tùy Qua quyết định phối hợp trận diễn lần này với họ.

Thậm chí nếu hắn không đi cùng họ, hắn lo lắng họ sẽ không tìm được vị trí chính xác của nơi này.

Vì thế Tùy Qua quay về Đông Giang, lấy một chiếc xe từ công ty của Đường Vũ Khê, sau đó đến trường đón ba người.

Ba người đều mang theo ba lô lớn, tuy mang theo vành mắt đen sẫm nhưng tinh thần rất tốt.

Sau khi lên xe, Tùy Qua mới hỏi:

- Ba người làm gì đây, đi là đi tu hành hay là chuyển nhà vậy?

- Mang theo nhiều đồ một chút, phòng ngừa vạn nhất thôi.

Cao Phong hưng phấn nói:

- Đêm qua tôi chơi game cả đêm, sau đó trực tiếp xóa bỏ nick, bởi vì tôi cần bắt đầu trò chơi chân chính!

- Vậy hai người thì sao? Vì sao cả đêm không ngủ?

Tùy Qua hỏi Giang Đào cùng Liễu Tiểu Đồng.

- Tôi hưng phấn thôi, nghĩ tới sắp trở thành sư huynh muội đồng môn với Hiểu Mẫn, sau đó tôi có thể thân thiết gọi nàng là sư muội, ngẫm lại cảm thấy thật thích đâu.

Giang Đào đầy vẻ y y.

- Còn Liễu Tiểu Đồng đây?

- Tôi? Tôi chỉ đang phân tích tu tiên là chuyện gì xảy ra, vì sao người tu tiên là có thể thoát khỏi lực trói buộc của vạn vật hấp dẫn.

- Kháo!

Cả Giang Đào lẫn Cao Phong đều mắng một câu.

Tùy Qua lái xe tốc độ rất nhanh, không qua nửa giờ đã đến khu vực Minh Kiếm sơn.

Nhưng bởi vì Minh Kiếm sơn chân chính đã bị Trúc Vấn Quân dùng hộ sơn đại trận ẩn nấp, cho nên họ không nhìn thấy rõ dãy núi, khi đến gần Minh Kiếm sơn, chỉ thấy một đoàn sương mù bao phủ cả phiến núi rừng, đi tới đi lui chỉ có thể quay về chỗ cũ.

Tùy Qua đi cùng ba người suốt một giờ vẫn không tìm được lối vào bên trong.

Cuối cùng Tùy Qua đành phải ném xe vào rừng cây, nói:

- Kháo! Ba người làm sao vậy, cả đêm không ngủ sao, vì sao không hỏi rõ đường đi đây? Hiện tại chúng ta đã bị lạc đường, biết không? Ba cậu có ai gọi điện thoại cho Cát Hiểu Mẫn, mời nàng đến đón chúng ta có được không ah?

Điện thoại? Ai có điện thoại của nàng? Lúc này Giang Đào mới ý thức được mình không có phương thức liên lạc với Cát Hiểu Mẫn.

- Kháo! Tôi cũng không biết!

Cao Phong nóng nảy:

- Vậy phải làm sao bây giờ, vạn nhất bỏ lỡ thời gian bái sư thì sao, sao lại như vậy chứ!

Làm sao bây giờ đây?

- Nè, tại sao các anh ở chỗ này?

Lúc này một thanh âm quen thuộc vang lên.

Một thân ảnh từ trong sương mù đi ra.

Là Cát Hiểu Mẫn!

Ba người Giang Đào, Cao Phong cùng Liễu Tiểu Đồng vừa gặp nàng, như nhìn thấy cứu tinh, bởi vì họ rốt cục tin tưởng nàng không lừa bọn họ.

Lúc Cát Hiểu Mẫn xuất hiện, mặc bộ áo màu trắng, nếu người hiện đại chơi cosplay, mặc loại áo cổ đại thế này sẽ tạo cho người ta cảm giác khó chịu, nhưng Cát Hiểu Mẫn mặc trên người lại cho người ta cảm giác thật đúng mực, thật xinh đẹp đầy khí chất.

- Còn thất thần làm gì, đi theo tôi!

Cát Hiểu Mẫn hừ một tiếng, mang theo bốn người đi vào trong sương mù.

Đi xuyên qua sương mù hồi lâu, trước mắt bốn người rộng mở trong sáng, đỉnh núi cao nhất của Minh Kiếm sơn cùng những ngọn núi khác hiện trước mắt bốn người. Hiện tại nhìn Minh Kiếm sơn, trải qua Trúc Vấn Quân cùng Tùy Qua cải tạo, đã hoàn toàn khác hẳn trước kia, linh khí sung túc, linh thảo vô số, hương dược từng trận, trọng yếu hơn chính là giữa thật nhiều ngọn núi thỉnh thoảng có thể chứng kiến rất nhiều đệ tử Thần Thảo tông ngự kiếm phi hành, kiếm quang như thoi đưa.

Ba người Giang Đào, Cao Phong cùng Liễu Tiểu Đồng nhìn thấy ngây người.

- Mẹ nó! Đây mới thật sự là tiên sơn phúc địa ah, so với trong trò chơi càng hoành tráng hơn!

Cao Phong cảm thán nói.

- Hừ! Vô nghĩa!

Giang Đào hừ một tiếng.

- Đừng nói nhiều!

Cát Hiểu Mẫn hừ lạnh một tiếng, nhắc nhở ba người:

- Nơi này đã là địa bàn của Thần Thảo tông, các anh làm việc nói chuyện phải chú ý đúng mực, nếu không rước phải phiền toái tôi cũng chưa hẳn giúp được các anh.

Hiện giờ Cát Hiểu Mẫn nói chuyện thật có phân lượng, bởi vì nàng đã là đạo sĩ tiên thiên kỳ, hấp thu thiên địa linh khí, tự nhiên sinh ra uy áp, cho nên nghe xong lời của nàng ba người kia câm như hến, sau đó im lặng theo sát sau lưng nàng.

Cát Hiểu Mẫn mang theo bốn người đi lên một ngọn núi yên tĩnh.

Con đường lên núi cũng không dễ đi, ba người đi mười mấy phút thời gian ba người bị Cát Hiểu Mẫn thúc giục vứt bỏ hành lý trên người, lại tiếp tục leo lên núi.

Ước chừng qua ba giờ, bốn người thở dốc đi lên tới sườn núi.

Ở giữa sườn núi có một lão đạo nhân dáng người tiên phong đạo cốt đang ngồi xếp bằng trên một tảng đá, hơi híp mắt nói:

- Đồ nhi, đây là mấy người bạn của ngươi sao? Vì sao hiện tại mới đến?

Giang Đào đang định nói chuyện, lại bị Cát Hiểu Mẫn ngăn cản, cung kính nói:

- Sư phụ, tuy tốc độ của họ chậm một chút, nhưng bọn họ chân thành đáng khen.

- Đáng khen cái rắm! Tất cả đều không có căn cơ, không có thiên phú!

Lão đạo bất mãn nói:

- Ngay cả hoạt động tuyển chọn nhập môn cũng đến muộn, loại mặt hàng này lưu trữ làm chi đây?

- Sư phụ, bọn họ đều là bạn của đồ nhi, mời ngài nhận lấy bọn họ.

Cát Hiểu Mẫn trực tiếp quỳ xuống.

Phác thông một tiếng, vô cùng thanh thúy.

Cát Hiểu Mẫn vừa quỳ, quả thật như đang quỳ trong lòng ba người Cao Phong.

Đây là khổ nhục kế mà Tùy Qua đã chuẩn bị trước, mục đích kích thích tiềm lực của ba người, cho họ liều mạng tu hành.

Đương nhiên Tùy Qua sẽ toàn lực giúp họ, nhưng lại không thể nói ra, nếu không ba người làm sao chịu dụng tâm tu hành, chỉ lưu lại nơi này làm đại gia, như vậy một phen khổ tâm của Tùy Qua chỉ là uổng phí.

Cát Hiểu Mẫn không chỉ quỳ xuống, còn phục lạy, dập đầu thật vang.

Bất quá lão đạo này chính là Ngưu Duyên Tranh, vốn hắn đã từng dạy thật nhiều tri thức cho Cát Hiểu Mẫn. Người tu hành truyền đạo thụ nghiệp, đệ tử hành lễ đây là chuyện rất bình thường, cho nên Cát Hiểu Mẫn cũng không cảm thấy được ủy khuất.

*****

Trong lòng tuy không ủy khuất, nhưng vẻ mặt lại bộc lộ, cho nên nước mắt không ngừng tràn ra trên mặt nàng.

- Uy, lão đạo, ông không nên ép người...

Cao Phong đang định tranh luận với Ngưu Duyên Tranh, thế nhưng khi chứng kiến Ngưu Duyên Tranh vỗ một chưởng lên tảng đá đánh thành mảnh vỡ, thân thể lăng không mà ngồi, Cao Phong bị dọa đến sắc mặt tái nhợt, làm sao còn dám lên tiếng lý luận.

- Như thế nào, các ngươi có ý nghĩ gì?

Ngưu Duyên Tranh hừ lạnh một tiếng:

- Một đám phế vật, tay trói gà không chặt!

- Thỉnh sư phụ xem tình nghĩa của đệ tử, ngoại lệ nhận lấy bọn họ đi.

Cát Hiểu Mẫn tiếp tục cầu xin.

- Ngô...cũng được.

Ngưu Duyên Tranh gật đầu:

- Nhưng còn phải xem biểu hiện của bọn hắn. Ta cho ngươi ba tháng thời gian, nếu bọn hắn không thể đột phá tiên thiên kỳ, ngươi cùng bọn họ cùng nhau cút đi!

- Sư phụ...

- Không cần nhiều lời!

Ngưu Duyên Tranh hừ một tiếng:

- Các ngươi ở lại chỗ này tu hành! Sau ba tháng nếu còn không đạt tới tiên thiên kỳ, tất cả đều cút đi cho ta!

Theo sau, Ngưu Duyên Tranh đang định rời khỏi, ánh mắt chợt dừng trên người Tùy Qua:

- Tiểu tử này thoạt nhìn còn thuận mắt, đi theo canh giữ lò luyện đan cho ta đi!

Nói xong lập tức cuốn Tùy Qua đi theo.

Một lúc lâu, ba người Giang Đào mới sực tỉnh, Giang Đào nhìn Cát Hiểu Mẫn:

- Hiểu Mẫn sư muội, hiện tại chúng ta...

- Không được gọi tôi sư muội!

Cát Hiểu Mẫn lạnh lùng nói:

- Đều bởi vì các anh, lại đến muộn làm gì! Thật sự vô dụng, kết quả làm hại tôi bị sư phụ trách phạt. Nếu trong vòng ba tháng các anh không thể đạt tới tiên thiên kỳ, cả tôi cũng bị đuổi ra sư môn!

- Tiên thiên kỳ? Cái gì là tiên thiên kỳ, hẳn là không khó đi?

Cao Phong thăm dò:

- Tôi làm người luôn có thể chịu khổ. Ba tháng thời gian chúng tôi nhất định sẽ đột phá tiên thiên kỳ!

- Đừng nghĩ đơn giản như vậy, biết cái gì là tiên thiên kỳ sao?

Cát Hiểu Mẫn cách không bổ ra một chưởng vào tảng đá, liền chém vỡ làm đôi, Cát Hiểu Mẫn vừa lộ ra chiêu thức này lập tức chấn nhiếp cả ba người.

- Lợi hại ah!

Giang Đào vội vàng khen ngợi, ba người lập tức vỗ tay.

Nhưng Cát Hiểu Mẫn không có chút tự đắc, thản nhiên nói:

- Đây chỉ là da lông mà thôi, rất nhiều người luyện tập vài chục năm, thậm chí cả đời cũng không thể đạt tới cảnh giới này. Chiêu thức vừa rồi tên là tiên thiên kiếm khí.

- Tiên thiên kiếm khí?

Cao Phong vội vàng hô:

- Thứ này tôi biết, bên trong tiểu thuyết có nói...

- Rốt cục là nghe các anh khoe khoang, hay là nghe lời tôi?

Vẻ mặt Cát Hiểu Mẫn lạnh lùng hỏi.

- Nghe lời cô...

Cao Phong vội vàng nói.

- Đúng vậy, nghe lời cô.

Giang Đào cũng nói.

Liễu Tiểu Đồng cũng gật mạnh đầu.

- Nếu nghe tôi, vậy nội dung huấn luyện của các anh tôi đã sắp xếp xong xuôi. Từ hôm nay trở đi, buổi sáng đốn củi hai giờ, chạy bộ một giờ, trung bình tấn một giờ. Sau cơm trưa, ba giờ luyện công, một giờ tĩnh tọa. Buổi tối, hai giờ đối luyện!

Cát Hiểu Mẫn nói ra thật nhiều việc nặng, kỳ thật là do Tùy Qua định ra. Tuy rằng hắn có đan dược tẩy kinh phạt tủy cho ba người, nhưng làm người tu hành nếu không trải qua ma luyện tinh thần cùng thân thể, sau này rất khó thể đi tiếp.

Mà việc này thông qua Cát Hiểu Mẫn yêu cầu họ làm, tin tưởng họ sẽ kiên trì tới cùng.

Ba người Giang Đào, Liễu Tiểu Đồng cùng Cao Phong cứ như vậy bị Tùy Qua cùng Cát Hiểu Mẫn ép lên Lương Sơn.

Người của ẩn thế tông môn, chủ yếu luôn trải qua ngày tháng ngăn cách thế giới, cho nên họ cũng vô cùng lạc hậu, Tùy Qua đi qua Thiên Lam kiếm tông nên hoàn toàn không nhìn thấy qua sản phẩm hiện đại nào.

Vốn muốn liên hệ với Thiên Lam kiếm tông sẽ vô cùng phiền toái, nhưng từ khi Tô Ngưng Yên đưa qua truyền tín phù, Tùy Qua phát hiện kỳ thật thủ đoạn của ẩn thế tông môn vẫn rất nhiều, cho dù không có di động, nhưng dù truyền tín phù vẫn không tệ, rất nhanh đối phương cũng biết ai liên lạc mình, sau đó rất nhanh chạy tới.

Như vậy cũng tốt, đỡ phải lần nào Tùy Qua cũng phải chạy đến tận nơi.

Tùy Qua dùng nguyên khí xé rách truyền tín phù không bao lâu, Tô Ngưng Yên liền xuất hiện.

- Tùy tiên sinh, chẳng lẽ có tin tốt lành sao?

Tô Ngưng Yên hỏi thẳng vấn đề, bởi vì nàng thật bức thiết nghe tin tốt.

- Đây là Cảnh Giới Đan kết đan kỳ.

Tùy Qua ném một bình ngọc cho nàng:

- Bên trong có năm mươi viên Cảnh Giới Đan kết đan kỳ.

Tô Ngưng Yên thở ra một hơi nhẹ nhõm:

- Có Cảnh Giới Đan, sự tình sẽ dễ làm hơn.

- Sao vậy, nghe ngữ khí của ngươi hình như đang có sự tình gì?

Tùy Qua cau mày hỏi.

Tô Ngưng Yên thoáng chần chờ, mới nói:

- Trước mắt chúng ta nhận được tin tức, người của Thục Sơn cùng Không Động không điều tra được hung thủ giết Hoàng Linh Phong cùng Hồ Hầu Minh, cho nên bọn hắn chuẩn bị tìm người chịu tội thay. Không hề nghi ngờ, ngươi chính là kẻ chịu tội thay này. Hiện tại trong Thiên Lam kiếm tông chia làm hai phái, một là bảo vệ hợp tác với ngươi. Hai là không can thiệp hành động của hai môn phái kia với ngươi.

Tùy Qua lập tức hiểu được ý tứ trong lời nói của Tô Ngưng Yên. Trước mắt Thục Sơn cùng Không Động không tìm được "hung thủ" chân chính, cho nên bọn hắn chỉ có thể xuống tay với Tùy Qua để lập uy, đây cũng là điều mà hắn đã lo lắng qua, nhưng không nghĩ tới Không Động cùng Thục Sơn lại mất kiên nhẫn như vậy, muốn động thủ với hắn.

Nhưng tại sao Tô Ngưng Yên đem ý tưởng bên trong Thiên Lam kiếm tông nói với Tùy Qua, thật có chút ý vị sâu xa.

- Ta hiểu được.

Tùy Qua nói:

- Thiên Lam kiếm tông có ý tứ muốn ta chứng minh giá trị của chính mình. Hiện tại những Cảnh Giới Đan này đủ nói rõ vấn đề. Cho nên ngươi trở về nói với họ, yên tâm theo ta hợp tác.

- Đây là đương nhiên, Thiên Lam kiếm tông kỳ thật cũng cần sự trợ giúp của ngươi, nhưng chỉ năm mươi viên Cảnh Giới Đan chỉ sợ là không đủ.

Tô Ngưng Yên nói.

- Không qua bao lâu nữa sẽ có càng nhiều Cảnh Giới Đan kết đan kỳ cung cấp cho các vị.

Tùy Qua nói:

- Năm mươi viên này chỉ là thả con tép bắt con tôm, cho cường giả Thiên Lam kiếm tông hoàn toàn yên tâm, miễn cho họ nghĩ ta khoe khoang khoác lác. Nhưng xét thấy ước định hợp tác giữa chúng ta, ta cung cấp càng nhiều Cảnh Giới Đan kết đan kỳ, Thiên Lam kiếm tông cũng phải làm gì đó cho ta.

- Tùy tiên sinh có yêu cầu gì?

Tô Ngưng Yên hỏi.

- Ta muốn các ngươi cung cấp hai đồ vật.

Tùy Qua nói:

- Một là thật nhiều tâm ma.

- Việc này chúng ta có thể cung cấp. Đồ vật thứ hai đây?

- Viễn cổ ma thần tinh huyết hoặc là thi hài, càng nhiều càng tốt.

Tùy Qua nói.

- Tùy tiên sinh, đồ vật này thật khó khăn đâu.

Tô Ngưng Yên khó xử nói.

- Như vậy trăm ngàn Cảnh Giới Đan kết đan lại dễ làm ra sao?

Tùy Qua bình tĩnh mà uy nghiêm nói.

- Ta hiểu được.

Tô Ngưng Yên đáp:

- Chúng ta sẽ tận lực thỏa mãn yêu cầu của Tùy tiên sinh, tăng cường hợp tác.

- Tô cô nương quả nhiên thông minh lanh lợi.


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1258)