Vay nóng Tima

Truyện:Y Tiên Thiểu - Chương 1019

Y Tiên Thiểu
Trọn bộ 1258 chương
Chương 1019: Không có địch nhân vĩnh hằng
0.00
(0 votes)


Chương (1-1258)

Siêu sale Lazada


- Không phải chủ nhân, khe không gian càng ngày càng không ổn định, nếu hoàn toàn bị mở ra, chẳng những số lượng hoang thú sẽ hơn nhiều, mấu chốt sẽ có hoang thú thập phần cường đại xuất hiện, một khi siêu việt tu vi của ta, ta không thể luyện hóa chúng nó. Hơn nữa cũng không thể trấn thủ nơi này.

- Ngô...ta đã biết, ngươi không cần quá lo lắng.

Tùy Qua nói:

- Ta sẽ không để sự tình hoàn toàn mất đi khống chế. Một khi tình thế không xong, chỉ cần ngươi kiên trì một chút ta sẽ lập tức đi tới nơi này.

- Dạ, chủ nhân.

Khí linh Thôn Yêu tháp tuy rằng lo lắng, nhưng nó chỉ có thể nghe theo mệnh lệnh của Tùy Qua.

Tùy Qua thu xong nguyên khí trong tháp, rất nhanh rời khỏi Bình Nghiêm đảo, đi tới Trường Bạch phái "phó ước".

Lần này đến phó ước không phải ước định với Thôi Vĩnh Chân mà là cùng Hải Sắt Vi.

Theo thiên địa đại kiếp nạn tới gần, hiện tại Long Đằng toàn lực chuẩn bị chiến tranh, đã giảm bớt "ma sát" cùng Vinh Diệu quân đoàn, Thánh Quang Tài Quyết đoàn, chỉ cần đối phương không có hành động quá phận, người của Long Đằng chỉ mắt nhắm mắt mở.

Xuất hiện trạng huống như vậy thật khiến Hải Sắt Vi hoài nghi, theo lý thuyết thực lực Long Đằng ngày càng mạnh, đã vượt qua Vinh Diệu quân đoàn cùng Thánh Quang Tài Quyết đoàn, ở thời điểm này hẳn phải thừa thắng khuếch trương mới đúng, nhưng Long Đằng lại án binh bất động, điều này làm đám người Hải Sắt Vi khó hiểu.

Nhưng Hải Sắt Vi hẹn với Tùy Qua không phải vì chuyện giữa Long Đằng cùng Vinh Diệu quân đoàn, mà là vì "việc riêng" của nàng.

Trong Trường Bạch phái, mặc dù Thôi Vĩnh Chân là chủ nhân trên danh nghĩa, nhưng có Tùy Qua đương nhiên không đến lượt hắn nói chuyện. Hơn nữa tuy tu vi của Thôi Vĩnh Chân không được, nhưng tin tức linh thông, hắn biết trong Hoa Hạ tu hành giới đã phát sinh chuyện lớn, càng thêm kính ngưỡng cùng kính sợ Tùy Qua không lời nào tả xiết.

Cho nên từ trên xuống dưới trong Trường Bạch phái không người nào dám có nửa phần bất kính với Tùy Qua.

Lúc này Tùy Qua cùng Hải Sắt Vi gặp mặt trên một ngọn núi trong Trường Bạch phái, trên bàn đá trong đình, hương trà bốn phía.

- Như vậy xem ra Trường Bạch phái đã trở thành tay sai của ngươi. Ngươi chỉ định địa điểm gặp mặt trong này, chính là muốn ta biết Trường Bạch phái cùng Cao Ly đều nằm trong tay ngươi rồi sao?

Hải Sắt Vi bất mãn hừ một tiếng.

Tùy Qua lắc đầu, có chút giả vờ giả vịt nói:

- Cách điệu của ngươi vẫn quá thấp. Nói thật cho ngươi biết, nếu ta quả thật cần chó săn, sẽ có rất nhiều người chủ động tới cửa, căn bản không cần đùa giỡn thủ đoạn. Trường Bạch phái chỉ là một con cờ của ta, cách điệu cùng cách cục của ta, không thấp như ngươi nghĩ.

- Cuồng ngạo!

Hải Sắt Vi hừ nói:

- Ta biết tính toán của Long Đằng các ngươi, chính là muốn khống chế cả Á Thái địa khu mà thôi. Hơn nữa hiện tại các ngươi rất nhanh sẽ đạt tới mục đích này, tin tưởng ngươi nhất định rất vui vẻ!

- Sai!

Tùy Qua lắc đầu nói:

- Ta không hề vui vẻ chút nào trong chuyện này. Ta đã nói, cách điệu của ngươi quá thấp, ngươi còn chưa cảm nhận được một việc, chính là ngươi có được càng nhiều, cần trả giá trách nhiệm càng nhiều. Ngươi khống chế địa khu càng nhiều, ý nghĩa ngươi phải bảo đảm an toàn cho nó càng nhiều, hiểu không?

- Hừ! Đơn giản chỉ là một trận xâm lược mà thôi, nói dễ nghe như vậy làm chi.

Hải Sắt Vi cười lạnh một tiếng.

- Không phải như ngươi nghĩ đâu.

Tùy Qua nói:

- Ta lười giải thích với ngươi, nguy cơ tiến đến, buồn cười cho ngươi còn vì chút chuyện ích lợi nho nhỏ mà lo lắng.

- Đó không phải ích lợi nho nhỏ!

Hải Sắt Vi hừ lạnh nói:

- Bởi vì hành động của các ngươi đã làm cho ta sắp mất đi quyền thống trị Vinh Diệu quân đoàn!

- A? Thật sao?

Tùy Qua ra vẻ kinh ngạc:

- Ngươi không còn làm đoàn trưởng Vinh Diệu quân đoàn? Đây là chuyện tốt ah. Nhưng ta thật có chút tò mò, ngươi lợi hại như vậy, chẳng lẽ trong Vinh Diệu quân đoàn còn có ai lợi hại hơn ngươi, có thể lập tức lật đổ địa vị của ngươi?

- Ngươi không rõ mà thôi!

Hải Sắt Vi nói:

- Đoàn trưởng Vinh Diệu quân đoàn không phải suốt đời, đoàn trưởng cần tổng thống tự mình nhâm mệnh, đây là thể chế, hiểu không?

- Ách...ta hiểu. Nói thật ra, một thần ma hậu duệ có thực lực cường đại như ngươi, vận mệnh bị nắm trong tay một chính khách không hề có chút lực lượng tên gọi "tổng thống"?

- Ngươi không hiểu...

Nói tới đây Hải Sắt Vi đột nhiên ngừng lại.

Tùy Qua nói rất đúng, lực lượng của Hải Sắt Vi cường hãn như thế, nhưng vận mệnh lại bị quyết định bởi một chính khách lấy danh nghĩa "tổng thống" mà không có chút thực lực nào. Nàng không ngồi được vị trí đoàn trưởng Vinh Diệu quân đoàn, bởi vì quân đoàn đã thất bại trong Á Thái địa khu, làm chính khách cảm thấy thật thất vọng rồi.

Nguyên bản Hải Sắt Vi cảm thấy cũng không có gì quá khó chịu, nhưng vừa nghe Tùy Qua hỏi như vậy, nàng cảm thấy lời của hắn thật có đạo lý, lực lượng càng lớn, quyền nói chuyện càng phải lớn mới đúng.

Nhưng ở trước mặt Tùy Qua, Hải Sắt Vi đương nhiên không dễ dàng chịu thua, hừ một tiếng:

- Chuyện của ta không cần ngươi quan tâm!

- Ta không cần quan tâm.

Tùy Qua cười nói:

- Trước ngươi đã nói bố cục của các ngươi trong Á Thái địa khu đã thất bại. Kỳ thật đối với các ngươi mà nói, hẳn là một chuyện tốt. Bởi vì ta có thể nói cho ngươi nghe rõ một việc, thiên địa đại kiếp nạn sắp tới gần, nhiều nhất chỉ trong ba tháng. Thậm chí thời gian còn có thể ngắn hơn. Khi đó chính là tận thế. Ngay lúc này Vinh Diệu quân đoàn còn cần bố cục toàn cầu gì đó, chẳng lẽ thích làm chuyện ngu xuẩn sao? Các ngươi nghĩ đến lúc đó các ngươi có thể phòng ngự toàn cầu? Hệ thống phòng ngự đạn đạo rác rưởi toàn cầu kia, thật sự sẽ hữu hiệu?

- Lời của ngươi thật thô tục!

Hải Sắt Vi nói.

- Bởi vì ta là người thô kệch, cũng không thời gian giả vờ trước mặt ngươi, càng không cần lấy lòng ngươi.

Tùy Qua hừ lạnh một tiếng:

- Hôm nay gặp mặt ngươi, ta còn chưa bàn chuyện giao dịch, ngươi có biết vì sao không? Đương nhiên, nhìn tình hình của ngươi, chỉ sợ ngươi cũng không biết, hoặc là ngươi giả vờ hồ đồ. Hải Sắt Vi, ta nghĩ nói cho ngươi biết, trên thế giới này không có địch nhân vĩnh hằng.

- Sao vậy, ngươi muốn giải hòa với chúng ta?

Hải Sắt Vi có chút khinh miệt cười:

- Thật sự là khờ dại, ngươi cho rằng có thể sao? Bản tính nhân loại, quyết định tồn tại cạnh tranh cùng đấu tranh.

- Ta không muốn nghiên cứu thảo luận những chuyện cao thâm này với ngươi.

Tùy Qua nói:

- Ngươi chỉ cần nói cho ta biết, nếu người ngoài hành tinh xâm lấn, người Mỹ các ngươi tính toán tiếp tục xâm lược quốc gia khác, hay cùng quốc gia khác hợp tác đánh người ngoài hành tinh?

- Đương nhiên là chọn điều sau.

- Có thế chứ.

Tùy Qua nói:

- Khi thiên địa đại kiếp nạn đã đến, so với người ngoài hành tinh xâm lấn còn đáng sợ, khi đó cho dù chúng ta không thích đối phương, nhưng chỉ có thể tạm thời trở thành đồng minh, hiểu chưa? Đây là tình thế bức bách, chỉ có thể làm ra lựa chọn như vậy.

- Nếu quả thật giống như lời ngươi nói...

- Trăm phần trăm đúng như lời ta nói.

*****

Tùy Qua nói:

- Vốn ta không cần cảnh cáo ngươi, cho các ngươi tự sinh tự diệt. Nhưng rất nhiều người là vô tội, nếu bị ma vật xâm lấn chém giết, cắn nuốt sạch, thật quá bất hạnh. Mặt khác Vinh Diệu quân đoàn cũng có thể trở thành lực lượng trung kiên chống cự ma vật xâm lấn. Nhưng lực chú ý của các ngươi không thể đặt ở việc bố cục toàn cầu, mà chỉ có thể cút về nhà, bảo vệ cho quê hương của mình! Nếu ngay cả quê hương của mình các ngươi cũng không thủ được, còn nói chuyện gì bố cục toàn cầu?

- Có lẽ ngươi nói có chút đạo lý.

Hải Sắt Vi giống như động tâm.

- Vô nghĩa.

Tùy Qua nói:

- Ngươi nghĩ rằng ta ngồi đây tốn nước bọt tốn thời gian vô ích với ngươi sao? Cho dù ngươi không nói, ta cũng biết tình huống địa khu Châu Mỹ cùng Châu Âu đã bắt đầu chuyển biến xấu, khẳng định xuất hiện rất nhiều sinh vật mà các ngươi đều cảm thấy khó giải quyết. Đương nhiên, các ngươi có thể dùng danh từ thiên hố, sinh hóa nguy cơ, hay là người điên cắn người để che giấu, nhưng chúng ta ai cũng biết là chuyện gì xảy ra. Sự thật chính là ma vật đã bắt đầu hành động, bộ đội tiền trạm của bọn hắn đã hiện thân! Như thế nào, ngươi còn muốn phản bác sao?

Hải Sắt Vi trầm mặc một lát, than nhẹ nói:

- Được rồi, ta không che giấu. Ngươi nói đúng, chúng ta đã lựa chọn nhìn như không thấy, đã xảy ra nhiều chuyện ngạc nhiên cổ quái như vậy, đã có ý nghĩa tận thế thật sự cần buông xuống. Có lẽ lời tiên đoán của Cơ Đốc giáo đã sớm nói ra chuyện này sẽ phát sinh, là mạt thế thẩm phán, không phải là chỉ tình huống như vậy sao? Có lẽ trước kia cũng từng xuất hiện qua chuyện tương tự như thế.

- Ta không có bao nhiêu nghiên cứu đối với tôn giáo, nhưng có nhiều thứ nếu có thể lưu truyền tới nay, luôn sẽ có chút đạo lý. Những hậu duệ thần ma như các ngươi, đã chuẩn bị xong hay chưa, rốt cục là trở thành binh sĩ tiên phong của thần ma, trở thành hung khí giết hại nhân loại của chúng, hay lựa chọn trở thành tấm thuẫn cuối cùng bảo hộ nhân loại đây?

Tùy Qua nghiêm túc hỏi.

- Ta chỉ có một mình, như thế nào trả lời vấn đề này của ngươi?

Hải Sắt Vi hỏi.

- Đây chính là nguyên nhân ta không thích đàm phán cùng nữ nhân, bởi vì các ngươi luôn lề mề!

Tùy Qua hừ một tiếng:

- Tuy rằng ngươi chỉ một mình, nhưng ngươi không phải đại biểu cả Vinh Diệu quân đoàn, là hậu duệ của thần ma Châu Mỹ sao?

- Đại biểu?

Hải Sắt Vi suy tư, cảm thấy trong hai chữ này chất chứa ý nghĩa vô cùng, sau đó nàng thở dài:

- Người Hoa Hạ các ngươi dùng từ thật sự quá thâm ảo. Ta hiểu được ý tứ trong lời nói của ngươi, ngươi đang nói cho ta biết, bất kể như thế nào ta cũng là đoàn trưởng Vinh Diệu quân đoàn. Lúc này ta đáp ứng ngươi, một khi có người phản đối, hoặc bị thần ma khống chế, ta nhất định phải trảm giết bọn hắn, ngươi chính là nghĩ như vậy đi?

- Có thể làm đại biểu, là vinh hạnh của ngươi!

Tùy Qua nói:

- Hiện tại chúng ta bắt đầu giao dịch đi? Ta cần máu huyết đâu?

- Ta đã chuẩn bị xong.

Hải Sắt Vi nói:

- Nhưng ngươi nên biết bởi vì chuyện này làm cấp trên rất bất mãn...

- Đừng nói chuyện này với ta!

Tùy Qua ngắt lời:

- Ngươi cho ta máu, ta cho ngươi dược vật chống cự ý chí mặt trái trong máu huyết thần ma hậu duệ các ngươi. Về phần những gì ngươi muốn giải thích, ngươi để trong lòng mình đi.

- Ngươi...

Hải Sắt Vi tức giận muốn bạo tẩu, nhưng chỉ có thể ngoan ngoãn hoàn thành giao dịch.

Sau khi giao dịch xong, Tùy Qua nói:

- Quên hết những lời hôm nay ngươi nói, bởi vì những lời đó chỉ là vô nghĩa. Sau khi trở về suy nghĩ cẩn thận những gì ta nói với ngươi, miễn cho sau này ngươi hối hận, hại người hại mình!

- Lão đại, ngươi quở mắng nữ nhân tóc vàng kia, thật có khí phách!

Sau khi Hải Sắt Vi rời khỏi, tiểu Ngân Trùng xuất hiện, thói quen nịnh nọt:

- Nhưng nữ nhân kia thật giảo hoạt, nàng biết rõ ngươi giết chết tông chủ Côn Luân tông, lại không hề nhắc tới một câu.

- Lão tử còn để ý hư danh như vậy sao.

Tùy Qua hừ một tiếng:

- Huống chi tuy nữ nhân kia chưa nói, nhưng ta cảm giác được nội tâm của nàng kiêng kỵ, hiển nhiên nàng không khả năng không biết tin tức Thần Thảo tông đánh lui liên quân Côn Luân tông.

- Hắc hắc...lão đại quả nhiên uy mãnh! Ta xem nữ nhân kia đã hoàn toàn bị ngươi hàng phục.

- Ít nịnh nọt.

Tùy Qua nói:

- Tiểu Ngân Trùng, hiện giờ tu vi của ngươi đã đến hóa thần hậu kỳ, nhưng không có chút nghiêm túc nào. Tiểu tử ngươi nịnh nọt, có phải muốn hỏi ưu đãi với ta? Nhưng ta không có chỗ tốt gì cho ngươi đâu.

Đích xác tu vi tiểu Ngân Trùng đã đến hóa thần hậu kỳ, mà Tùy Qua chỉ mới bước vào cánh cửa hóa thần sơ kỳ mà thôi.

Tiểu Ngân Trùng có thể nói gặp vận khí tốt, hấp thu máu huyết cùng nguyên thần của hoang thú siêu cấp như Cùng Kỳ, không đề thăng cũng thật khó khăn.

Đem ra so sánh, tu vi Ảnh Phong còn chưa bước vào hóa thần kỳ, thật sự bị hắn bỏ xa một đoạn.

Cũng may đối với Ảnh Phong mà nói nàng đã thỏa mãn, dù sao tu vi hiện tại của nàng đã vượt xa "kiếp trước". Huống chi tu vi cảnh giới của Tùy Qua tăng lên, sau này nàng lấy được ưu đãi sẽ càng nhiều.

- Lão đại, khi nào cho ta đi gặp Cốc Ngạn Tuyết đây?

Tiểu Ngân Trùng quả nhiên có việc cầu Tùy Qua.

- Ngươi đó...

Tùy Qua cười ha ha:

- Ngươi muốn gặp thì đi gặp, cần gì cầu ta đây?

- Lão đại, không gian Hồng Mông Thạch quá lớn, ta tìm không thấy địa phương.

Tiểu Ngân Trùng buồn khổ nói.

- Nói như vậy ta cũng không có cách nào.

Tùy Qua than nhẹ một tiếng:

- Ngươi còn chưa cảm nhận được một việc, chuyện tình cảm thì không cách nào miễn cưỡng.

- Ta chỉ là muốn gặp nàng, ta không nghĩ miễn cưỡng nàng.

Tiểu Ngân Trùng không cam lòng nói.

- Kỳ thật ngươi cũng không cần lo lắng.

Tùy Qua nói:

- Gần đây Cốc Ngạn Tuyết luôn yên lặng tu hành, hơn nữa đang cùng Dược Đồng giúp ta làm một ít chuyện trọng yếu.

- Chuyện gì?

Tiểu Ngân Trùng cũng không cố kỵ, hỏi.

Tùy Qua không cần giữ bí mật với hắn, nói:

- Là chuyện bồi dưỡng dược linh. Cốc cô nương siêng năng hơn tên lười biếng như ngươi nhiều lắm, nàng chẳng những tu hành thần tốc, còn nghiên cứu ra biện pháp bồi dưỡng cùng đề cao dược linh rất nhanh. Cho nên có trợ giúp của nàng, ta có thể đề cao một nhóm đan dược có dược linh. Ngươi nên biết sau khi đan dược có dược linh, sẽ có biến hóa không thể tưởng tượng nổi đâu.

- Hắc, lão đại, việc này ta đương nhiên biết.

Tiểu Ngân Trùng không nhịn được chép chép miệng.

- Cho nên ngươi cũng nên biết tác dụng hiện tại của Cốc Ngạn Tuyết nhiều bao nhiêu đi?

Tùy Qua cười nói.

- Lão đại...ngươi nói làm vậy có phải quá tàn nhẫn không?

Tiểu Ngân Trùng đột nhiên nói.

- A? Nói như thế nào?

- Dược linh đều đã có linh tính của mình, có thể nói là một loại tân sinh mạng, nếu trực tiếp ăn vào, chẳng phải quá tàn nhẫn sao, dù gì cũng là sinh mạng, có phải hay không ah?

Tiểu Ngân Trùng nói.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1258)