Vay nóng Homecredit

Truyện:Y Tiên Thiểu - Chương 1040

Y Tiên Thiểu
Trọn bộ 1258 chương
Chương 1040: Thao khống tự nhiên
0.00
(0 votes)


Chương (1-1258)

Siêu sale Shopee


- Tiểu Quân Quân, nếu em còn muốn tranh cãi với anh thì tìm thời gian khác đi, anh phải đi đây.

Tùy Qua cười ha ha, vô thanh vô tức biến mất.

Sau một lát Trầm Quân Lăng mới hừ một tiếng:

- Người này nhất định đi tìm An An cùng Lam Lan của hắn.

- Đừng suy nghĩ lung tung.

Đường Vũ Khê cười nói:

- Đã tới giờ phút này rồi, em còn ghen sao?

- Chẳng lẽ chị không có?

Trầm Quân Lăng hỏi lại.

- Cũng có một chút vậy.

Đường Vũ Khê cười nói, sau đó diễn cảm chợt nghiêm túc:

- Nhưng hắn làm nhiều việc cho chúng ta như thế, phóng túng hắn một chút thì có là gì. Hiện tại chị xem như hiểu được rồi, chỉ cần có thể vĩnh viễn ở chung một chỗ với hắn, những chuyện khác đều không trọng yếu.

- Chị là cố ý nói như vậy với em, hay muốn tẩy não em đây?

- Đánh cuộc đi, chị không có công phu như vậy đâu.

Thủ phủ bán đảo nam Cao Ly, Seuol ngày trước.

Hiện tại đệ nhất gia tộc Lý gia, đang ở khách sạn Seuol cử hành một cuộc hội nghị thật kỳ lạ.

Người tham gia hội nghị đều là hậu duệ Vu tộc Châu Á, cũng chính là nhân sĩ có đặc dị công năng trong mắt người thường.

Những người này đều là người kiêu ngạo bất tuần, nhưng Lý gia là hậu duệ Vu tộc, cho tới nay đều có giao tình, hơn nữa còn được Trường Bạch phái ủng hộ, cho nên mới thuận lợi đem những dị năng giả này mời đến nơi đây.

- Chủ nhân, chúng tôi đã chuẩn bị xong rồi.

Lúc này bên ngoài phòng hội nghị khách sạn, Lý Nghệ Cơ đang gọi điện cho Tùy Qua hội báo.

- Tôi biết, tôi đang ở trong hội trường.

Thanh âm Tùy Qua vang lên bên tai Lý Nghệ Cơ.

Tùy Qua đã đi vào hội trường, nhưng vì hắn thu liễm chân khí nên rất ít người nhận ra được sự tồn tại của hắn.

Những hậu duệ Vu tộc ở đây, tuy rằng cũng giống như những hậu duệ thần ma, đều phi thường kiêu ngạo, nhưng ở trong mắt Tùy Qua tu vi thật sự không đáng giá nhắc tới.

Đưa mắt cả Châu Á, hậu duệ Vu tộc đều đã xuống dốc.

Ở trong quá khứ, Vu tộc thập phần cường đại, cơ hồ có thể ngang hàng với tiên đạo, nhưng hiện tại Vu tộc yếu ớt đến thương cảm.

Nhưng mặc dù là vậy họ vẫn cho rằng mình rất cao, có cảm giác cao cao tại thượng.

Nói thật ra Tùy Qua cũng không muốn giao tiếp với những người này, nhưng không còn cách nào, hậu duệ Vu tộc chính là nhân tố không ổn định, nếu hiện tại Tùy Qua không khống chế bọn họ, như vậy họ rất có thể trở thành quân tiên phong của ma vật bên ngoài xâm lấn thế giới loài người.

Hậu duệ Vu tộc cũng như hậu duệ thần ma, kỳ thật đều là quân cờ mà thôi.

Dù huyết thống của họ đã suy nhược, nhưng bản chất sẽ không biến hóa, chỉ cần trong huyết thống còn tồn tại tai họa ngầm phản nghịch, vẫn sẽ bị thần ma khống chế, trở thành tay sai của bọn họ.

Đừng xem thanh danh của Tùy Qua ở trong tu hành giới đã như mặt trời ban trưa, nhưng cơ bản không có liên hệ với Vu tộc, cho nên lực kêu gọi của Tùy Qua còn không lợi hại bằng Lý gia.

Trong hội trường có vài trăm người, những người này đều không biết mục đích thực sự của hội nghị lần này, nhìn thấy người của Lý gia còn chưa cử hành cuộc họp chính thức, không khỏi có chút mất kiên nhẫn. Nhưng đúng lúc này bọn họ chợt nhìn thấy một thanh niên đi lên đài chủ tịch trong hội trường.

- Uy...người thanh niên, anh là ai?

Lúc này bên dưới có người hô lên một tiếng, người này dùng tiếng Hán, nhưng khẩu âm có chút cổ quái, hẳn là người Hong Kong.

Tùy Qua đứng trên đài chủ tịch, ánh mắt nhìn vào trung niên Hong Kong kia, bởi vì người này là một ma thuật sư, có chút tiếng tăm, chắc là lợi dụng huyết thống Vu tộc của bản thân.

- Tôi là Tùy Qua.

Tùy Qua kéo microphone, thản nhiên nói một câu.

- Không biết.

Người kia khẽ hừ một tiếng:

- Người thanh niên thật sự là không lễ phép. Gia chủ Lý gia đâu, hội trường loạn thành như vậy cũng không đi ra duy trì trật tự một chút...

Người này còn chưa nói xong đã ngừng lại, bởi vì không thể không ngừng, nếu không hắn thật sự hít thở không thông!

Người kia đã bị khí thế của Tùy Qua áp bách đến ngạt thở.

Những người còn lại trong hội trường đều là như thế.

Trong khoảnh khắc cả hội trường lặng ngắt như tờ, cây kim rơi xuống cũng nghe được.

- Tốt lắm, tất cả mọi người đã an tĩnh lại.

Tùy Qua thu lại uy áp, nói tiếp:

- Các vị đều là hậu duệ Vu tộc, tuy rằng có chút người dùng xưng hô khác, nhưng trong mắt của tôi bản chất không khác biệt, bởi vì các vị đều dựa vào việc kế thừa huyết thống mà đạt được lực lượng. Tôi khác với các vị, tôi là người tu đạo, các vị có người đã nghe nói qua, có chút người chưa từng nghe qua, chuyện này không quan trọng. Hôm nay tôi phải báo cho các vị một việc, đó chính là các vị đều đang đứng trong nguy hiểm cực độ!

- Nói chuyện hoang đường!

Có người mở miệng phản bác.

Tùy Qua khẽ vươn tay, đem người kia bắt lên trên đài, người nọ là một thanh niên Hoa kiều, câu nói vừa rồi chỉ là phản ứng bản năng, không nghĩ tới lại chọc giận Tùy Qua, lại bị bắt lên đài chủ tịch, tựa hồ muốn dùng hắn giết gà dọa khỉ, làm cho hắn không khỏi sợ hãi.

- Anh đang sợ cái gì?

Tùy Qua thản nhiên nói:

- Anh đã không đồng ý cách nói của tôi, tôi cho anh cơ hội để nói.

- Nếu chúng tôi bị vây trong nguy hiểm cực độ, chẳng lẽ tự chúng tôi không biết sao?

Thanh niên kiên trì nói:

- Chúng tôi đều là người có bản lĩnh độc đáo, chúng tôi có thể tự bảo vệ mình.

- Bản lĩnh độc đáo mà anh nói là chính anh tập luyện có được sao? Hay là bẩm sinh đã có?

Tùy Qua cười lạnh:

- Những năng lực của anh đều là từ trong huyết mạch kế thừa mà có, cho nên anh đã thành thói quen loại lực lượng này tồn tại, nhưng chưa từng hoài nghi qua loại lực lượng kia có thể khống chế ngược lại bản thân các anh hay không sao?

- Anh chỉ đang nói chuyện giật gân mà thôi.

Thanh niên nói:

- Nếu như có vấn đề gì, trước kia không phải đã sớm xảy ra chuyện sao? Hơn nữa ít nhất phải có dấu hiệu gì đi? Đúng vậy, lực lượng của tôi không cường đại như anh, nhưng anh cũng đừng dùng lý do vô lý như thế muốn khống chế chúng tôi đi?

Tùy Qua thật sự cảm thấy dở khóc dở cười, nếu không phải biết những người này rất có thể biến thành "tai họa" ngày sau, hắn thật sự lười "giáo dục" bọn họ, cho họ tự sinh tự diệt tốt nhất.

- Tôi cần khống chế các người? Ở trong mắt của tôi, thực lực của các vị thật sự quá yếu! Yếu vô cùng! Tiểu Ngân Trùng! Ảnh Phong!

Tùy Qua quát khẽ một tiếng, gọi tiểu Ngân Trùng cùng Ảnh Phong đi ra.

Hai người vừa xuất hiện, khí thế cường đại bộc phát làm những người bên dưới hoàn toàn nín bặt.

Sau một lúc hai người mới thu liễm khí thế.

- Lão đại, bọn hắn thật sự là quá yếu!

Tiểu Ngân Trùng hừ lạnh một tiếng, ngữ khí vô cùng khinh thường.

- Phải đó, chủ nhân. Bọn hắn hoàn toàn không có giá trị đáng mời chào!

Ảnh Phong cũng đưa ra một đánh giá thập phần khách quan.

Sắc mặt những hậu duệ Vu tộc trong hội trường vô cùng khó xem, nhưng từ trong khí thế cường đại của tiểu Ngân Trùng cùng Ảnh Phong mà xem, bọn họ cũng cảm giác được mình chỉ là con kiến trong tay người ta. Hơn nữa trên người Ảnh Phong cùng tiểu Ngân Trùng còn mang theo cỗ tà khí, khiến cho họ càng thêm sợ hãi hơn cả đối với Tùy Qua.

*****

- Xem ra không cần tôi giải thích, các vị cũng biết tôi thật sự không hề hứng thú trong việc mời chào các vị. Nhưng các vị suy nghĩ một chút, vì sao hậu duệ Vu tộc từng vô cùng cường đại, đến bây giờ lại luân lạc tới loại tình trạng này đây?

Tùy Qua đả kích lòng tự trọng của mọi người, sau đó nói tiếp:

- Hôm nay các vị nhìn thấy rất ít đệ tử Lý gia, biết nguyên nhân không? Bởi vì Lý gia hiện tại đã cường đại tới mức các vị không thể tưởng tượng nổi. Đồng dạng là hậu duệ Vu tộc, tiến cảnh của họ vượt xa các vị nhiều lắm.

Sự thật là phương thức giải thích tốt nhất, khi nhóm người Lý Nghệ Cơ xuất hiện, bọn họ rốt cục tin tưởng lời của Tùy Qua không giả, người của Lý gia đều có lực lượng vượt xa bọn họ, nhất là Lý Nghệ Cơ càng thêm dị thường cường đại.

- Trong huyết mạch của các vị vốn ẩn chứa lực lượng vô cùng cường đại, chỉ là các vị vẫn chưa phát hiện.

Tùy Qua bình tĩnh nói, mọi người đều chăm chú lắng nghe mỗi câu nói của hắn.

- Hậu duệ Vu tộc không khác biệt gì hậu duệ thần ma của thế giới phương Tây. Cho nên trong huyết mạch của các vị có dòng máu của thần ma.

- Vậy xin hỏi...nếu chúng tôi là hậu duệ của thần ma, vì sao anh lại nói chúng tôi đang bị vây trong nguy hiểm cực độ đây?

Một cô gái tóc đỏ hỏi, ngữ khí có vẻ cung kính.

- Bởi vì hậu duệ thần ma chỉ là một loại danh hiệu, trên thực tế các vị không phải hậu duệ thần ma, chỉ là con cờ của bọn hắn. Bọn hắn là thần ma, viễn cổ đại vu ăn trên ngồi trước, ở trong mắt bọn hắn nhân loại là cực kỳ nhỏ bé, cho nên bọn hắn làm sao chịu cùng nhân loại kết hợp, sinh ra hậu duệ như các vị đây?

Tùy Qua lại đơn giản phân tích:

- Ở trong mắt thần ma, nhân loại chỉ như heo cẩu mà thôi. Thỉnh hỏi các vị, ai sẽ nguyện ý giao phối cùng heo cẩu sinh sản hậu duệ? Thật hiển nhiên không ai muốn, các vị chỉ muốn nô dịch chúng nó, ăn chúng nó, đây là đạo lý đơn giản nhất.

- Tiên sinh...cách nói này của anh thật sự khó thể làm người ta tiếp nhận được!

Cô gái tóc đỏ có chút bất an nói.

Còn có chút người không chịu được cách nói chuyện của Tùy Qua, rục rịch muốn xuất thủ.

- Lý Nghệ Cơ!

Tùy Qua đưa mắt cho Lý Nghệ Cơ, nàng lập tức hiểu ý đem hai hậu duệ Vu tộc đưa tới trước mặt mọi người. Tuy rằng hai người là hậu duệ Vu tộc, nhưng khác với những người khác chính là bọn hắn đã trở thành tay sai của Vu tộc, hoàn toàn đánh mất lý trí.

- Tôi tin tưởng các vị nhận thức được hai người này, ước chừng nửa tháng trước hai người tâm tính đại biến, giết hại toàn bộ thân nhân của mình, có thể nói là cực kỳ bi thảm. Theo sau hai người đến cùng nhau, bắt đầu làm việc cho Vu tộc viễn cổ chân chính, đây là tài liệu được thu thập, các vị nhìn xem...

Trên đài rất nhanh hiện lên màn hình chiếu lại những hành vi của hai người kia đã làm, bọn họ chẳng những toàn lực tìm kiếm di tích mà Vu tộc viễn cổ lưu lại, còn thu thập danh sách cùng năng lực của hậu duệ Vu tộc, hiển nhiên là có mưu đồ. Nhưng cuối cùng đều rơi vào trong tay nhóm người Lý Nghệ Cơ.

- Chỉ là hai người bọn họ cũng không nói được vấn đề.

Lại có người phản bác.

- Hừ!

Tùy Qua hừ lạnh, cách không bắt lại người kia:

- Xem ra chỉ có tự mình anh trải qua anh mới biết được trở thành chó săn của Vu tộc viễn cổ là chuyện bi ai tới bậc nào!

- Anh...anh muốn làm gì?

Người kia thất kinh hỏi han.

- Tôi đã nói qua, cho anh thể nghiệm một chút cảm giác thân thể bị cướp đoạt.

Tùy Qua thản nhiên nói:

- Bên trong huyết mạch của anh đã bị viễn cổ Vu tộc lưu lại tai họa ngầm, đáng thương cho anh còn chưa biết mà thôi. Hiện tại tôi sẽ kích phát ra tai họa ngầm kia – ân, đã tìm được rồi.

Nói xong Tùy Qua đem bình dược dịch Thần Ma Gia Tỏa đổ vào miệng người nọ, tiếp tục nói:

- Dược dịch này sẽ gia tăng nồng độ máu huyết Vu tộc trong người anh, nhưng cảm xúc trái nghịch sẽ lớn mạnh theo sau, anh từ từ thể hội đi!

Sau khi người kia hấp thu Thần Ma Gia Tỏa, nhịn không được kinh hô:

- Lực lượng! Tôi cảm giác được lực lượng cường đại trong cơ thể! Quá thần kỳ - nguyên lai lực lượng Vu tộc lại cường đại như vậy!

- Anh còn có thể cường đại hơn.

Tùy Qua hừ lạnh một tiếng, tiếp tục dùng nguyên khí kích thích dược dịch làm cho người kia càng tăng thêm nồng độ máu huyết, nhưng không trói buộc mầm móng phản nghịch trong máu của hắn. Rốt cục mầm móng phản nghịch trong máu hiển hiện ra, Tùy Qua dù không dùng Động Minh Thảo vẫn cảm giác được mầm móng phản nghịch kia tiềm ẩn địa phương nào, vì vậy dùng thần niệm kích thích nó.

Bị Tùy Qua dùng thần niệm kích thích, mầm móng phản nghịch kia từ trạng thái ngủ đông chuyển sang cuồng bạo, tựa hồ cảm ứng được nguy cơ tiến đến, lập tức muốn khống chế khối thân thể hậu duệ Vu tộc kia, sau đó nghĩ biện pháp tránh khỏi hoàn cảnh nguy hiểm.

Mầm móng phản nghịch vừa bộc phát, người kia lập tức bị rơi vào trạng thái cuồng bạo, lực lượng khoảnh khắc gia tăng hơn mấy lần, vẻ mặt biến thành khủng bố dữ tợn, muốn chạy thoát khỏi tay Tùy Qua, nhưng hiện tại hắn tu vi thế nào, chỉ là một hậu duệ Vu tộc cho dù có được huyết thống thuần túy nhất cũng chỉ tương đương phân thân của viễn cổ đại vu, còn chưa đủ làm Tùy Qua kiêng kỵ.

Cho nên Tùy Qua vỗ lên đầu hắn, đem mầm móng phản nghịch kia trấn áp xuống dưới.

Theo sau Tùy Qua đem viên thuốc khống chế mầm móng phản nghịch dung nhập vào thân thể người kia, cũng nhanh chóng kích phát dược lực.

Rất nhanh ánh mắt người này đã khôi phục trong sáng, Tùy Qua thản nhiên hỏi một câu:

- Hậu duệ Vu tộc, cảm giác như thế nào?

- Đa tạ tiên sinh cứu mạng!

Người kia ướt đẫm mồ hôi, lập tức quỳ trước mặt Tùy Qua nói.

Mọi người đều là nhân sĩ dị năng, nhìn ra được người kia không phải bị ép buộc hay hiếp bức, mà tình nguyện quỳ xuống.

- Đã biết lời của tôi không phải giả dối đi?

Tùy Qua thản nhiên nói:

- Như vậy nói cho mọi người nghe cảm thụ của anh đi.

Vẻ mặt người nọ may mắn, như thu được cuộc sống mới:

- Nếu không nhờ tiên sinh cứu tôi, chỉ sợ thân thể tôi đã bị vu thần – viễn cổ Vu tộc chết tiệt khống chế! Tôi cảm giác được có một loại thần niệm cường đại tà ác, đem linh hồn cùng ý niệm của tôi tróc ra khỏi thân thể, mà cỗ thần niệm mạnh mẽ tà ác kia vẫn luôn tiềm phục trong cơ thể của tôi!

- Đúng vậy, đó chính là mầm móng phản nghịch.

Tùy Qua nói:

- Vô luận là hậu duệ thần ma hay hậu duệ Vu tộc đều gặp phải tình huống giống nhau. Các vị không phải hậu duệ, chỉ là con cờ cùng nô lệ của bọn hắn mà thôi, cho nên bọn hắn đã sớm động tay chân, máu huyết cho các vị lực lượng, nhưng cũng lưu tai họa ngầm, chỉ cần bọn hắn muốn khống chế các vị, nhất định có thể làm được! Mà các vị vĩnh viễn mất đi bản thân mình, mất đi quyền khống chế thân thể!

- Xin hỏi tiên sinh, vì sao trước kia chúng tôi không biết?

Một người khác hỏi.

- Trước tiên tôi hỏi anh, anh bình tĩnh mà xem xét, anh chưa bao giờ hoài nghi qua huyết thống của mình có vấn đề gì đi?

Tùy Qua hỏi lại.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1258)