Vay nóng Tima

Truyện:Y Tiên Thiểu - Chương 1131

Y Tiên Thiểu
Trọn bộ 1258 chương
Chương 1131: Tán tiên
0.00
(0 votes)


Chương (1-1258)

Siêu sale Lazada


Trên thế giới này, chỉ sợ chỉ có ma đầu trong thế giới tâm ma mới am hiểu tinh thần lực.

Cho dù là người phật tông ở phương diện tu hành tinh thần lực cũng không cách nào chống lại ma đầu trong thế giới tâm ma.

Mà công pháp tinh thần lực của Tùy Qua tới từ thế giới tâm ma, hơn nữa dung nhập cảm ngộ và cải tiến của hắn, nhất là khi dung hòa Thiên Tinh Tâm Công và công pháp song tu càng là điểm Tùy Qua đắc ý nhất.

Lúc này Tùy Qua đang muốn dùng hư ảnh phật đà làm đá mài dao, triệt để trấn áp nó, luyện hóa nó, mặc kệ hư ảnh hay là phân thân của phật đà, Tùy Qua cũng đã kiên định tín niệm, nhất định phải trấn áp nó.

Băng.

Pháp thân Tùy Qua tiếp tục phát lực và xé rách hư ảnh phật đà, sau đó rễ cây Hồng Mông Thụ đâm vào trong và bắt đầu luyện hóa.

Rống.

Hư ảnh phật đà gầm lên giận dữ, hai nửa thân thể bị xé rách quang mang đại thịnh, hiển nhiên cách làm của Tùy Qua đã chọc giận phân thân phật đà trong phật tông rồi, hắn muốn truyền lực lượng tới, muốn trấn áp Tùy Qua.

Hư ảnh phật đà giãy dụa càng lợi hại, nóng lòng thoát khỏi pháp thân Tùy Qua kiềm chế.

Đồng thời Thiên Diệp lão quân thúc dục thập phương kim tràng, tiếp tục tạo áp lực cho Tùy Qua, nhưng mà thập phương kim tràng căn bản không thể phá vỡ phòng ngự của Hồng Mông Thụ, nếu không phải Tùy Qua đang toàn lực trấn áp hư ảnh phật đà, chỉ sợ hắn đã toàn lực thu thập lão thái bà này rồi.

Tùy Qua biết rõ, thập phương kim tràng nhất định chính là pháp bảo mà phật đà này luyện chế năm đó, nếu không đối phương cảm ứng và phản ứng không có mạnh như vậy, tuy bị pháp thân của Tùy Qua kiềm chế, nhưng mà hư ảnh phật đà càng ngày càng ngưng thực, điều này nói rõ chân thân phật đà không ngừng vận chuyển lực lượng tới, muốn trấn áp Tùy Qua.

- Thôn Ma Tâm Pháp.

Tùy Qua cười lạnh một tiếng, hắn biết rõ nếu hư ảnh phật đà không ngừng thực thể hóa, chỉ sợ thập phương phật đà không ngừng vận chuyển tới, đến lúc đó pháp lực đại tăng, Tùy Qua chưa hẳn có thể ổn định được, huống chi còn có một Thiên Diệp lão quân nhìn chằm chằm, cho nên Tùy Qua lập tức dùng pháp thần vận chuyển Thôn Ma Tâm Pháp, muốn trực tiếp thôn phệ luyện hóa hư ảnh phật đà.

- Ngươi dĩ nhiên là nghiệp chướng của thế giới tâm ma.

Hư ảnh thập phương phật đà không ngừng tức giận gầm lên, với tư cách một phật đà có tư lịch mà nói, hắn vô cùng rõ ràng tâm ma am hiểu công kích tinh thần lực và thôn phệ tinh thần lực, đương nhiên cũng được nhìn thấy tinh thần công kích, bởi vậy hắn cho rằng Tùy Qua cũng là ma vật của thế giới tâm ma.

Tùy Qua chưa từng giải thích thêm, chỉ cho pháp thần toàn lực vận chuyển Thôn Ma Tâm Pháp, sau đó nghiền nát hư ảnh phật đà, chuẩn bị nghiền áp hắn thành mảnh vỡ, nghiền áp thành tinh thần lực thuần túy, sau đó hoàn toàn luyện hóa hấp thu, đương nhiên Tùy Qua cũng có thể mang hư ảnh phật đà này đi hiến tế, nhưng mà Tùy Qua không có khả năng làm như vậy, bởi vì hắn biết rõ tâm ma thánh tổ còn lợi hại hơn cả phật đà này, hắn cũng không muốn đi trêu chọc.

Đây chính là thiên địa đại kiếp nạn, Tùy Qua cũng không muốn kinh động tới tâm ma thánh tổ, mặc dù không có liên hệ chính diện với tâm ma thánh tổ, nhưng mà tu vị Tùy Qua càng cao, càng đoán được tâm ma thánh tổ lợi hại.

- Hồng.

Thời điểm này thập phương phật đà phát ra phạm âm, lập tức tên này không chịu nổi Thôn Ma Tâm Pháp nghiền áp cùng thôn phệ, mà phạm âm lại không cách nào ngăn cản nổi công kích tinh thần của Tùy Qua.

Càng vô sỉ là, hư ảnh phật đà còn muốn độ hóa Tùy Qua.

- Độ hóa sao, ta cũng biết, Bồ Đề Tiên.

Tùy Qua quát lạnh một tiếng, lập tức xuất hiện mấy trăm tăng nhân áo trắng chung quanh Tùy Qua, miệng phun phạm âm thuần khiết, là vô thượng kim cương kinh, ngược lại đang độ hóa hư ảnh của phật đà, làm cho hắn buông tha phản kháng.

Đồng thời bởi vì một ít Bồ Đề Tiên xuất hiện, tinh thần của Thiên Diệp lão quân cũng chịu ảnh hưởng, lão thái bà sợ hãi vội vàng thu liễm tinh thần.

- Đáng giận, ngươi dám độ hóa bản phật gia, đúng là múa rìu qua mắt thợ, bản phật gia cho ngươi biết tay...

- Vốn còn muốn chơi với ngươi một hồi, đáng tiếc ngươi nói quá nhiều, cút đi.

Tùy Qua tâm niệm khẽ động, Hồng Mông Thụ đột nhiên biến thành cái cuốc, lập tức chém vào hư ảnh phật đà.

Bá.

Hai phân thành bốn

Đồng thời chặt đứt liên hệ giữa hư ảnh và chân thân của phật đà.

Đây là chỗ huyền diệu của Chấn Linh Sừ, không những trảm phá tất cả trở ngại, còn có thể chặt đứt liên hệ tinh thần.

Nói cho cùng, hư ảnh phật đà này chỉ là tinh thần lực biến hóa mà thành thôi, bởi vậy lực lượng cường đại nên quyết định hư ảnh có bao nhiêu thực lực của phật đà, mà Tùy Qua trực tiếp chặt đứt liên hệ giữa hư ảnh và bản tôn phật đà, như vậy mặc cho phật đà có bao nhiêu bản lĩnh cũng uổng công.

Quả nhiên khi Tùy Qua vung cái cuốc lên, hư ảnh phật đà rốt cuộc dừng giãy dụa, kinh văn trên thân thể bị tàn phá mất đi, bắt đầu bị Tùy Qua dùng Thôn Ma Tâm Pháp nghiền áp sau đó hấp thu tinh thần lực tinh thuần.

- Tiểu súc sanh.

Thiên Diệp lão quân gào thét không cam lòng, chỗ lợi hại của thập phương kim tràng chính là ý chí phật đà luyện chế nó lúc trước, khiến cho nó có thể bắt liên lạc với chân thân ở phật giới, rót lực lượng vào, không thể ngờ bị Tùy Qua tên này nghiền nát ý chí và hấp thu đi, Thiên Diệp lão quân xem ra, tiểu tử này quá biến thái rồi.

- Lão tạp chủng, ngươi cũng chết đi.

Cái cuốc của Tùy Qua vung lên chém qua phía Thiên Diệp lão quân.

- Lão thân liều với ngươi.

Thiên Diệp lão quân tóc bay lên cao, lập tức thúc dục nguyên khí toàn thân, dường như muốn kíp nổ kiện phật khí kia đồng quy vu tận với Tùy Qua.

- Vô dụng.

Tùy Qua thúc dục Thanh Đế Mộc Hoàng áo giáp phòng ngự, cái cuốc trực tiếp chém vào đầu của Thiên Diệp lão quân, lão thái bà này quá khó chơi, rốt cục làm cho Tùy Qua không kiên nhẫn nổi, bởi vậy liều mạng bị thương cũng phải chém giết lão thái bà này, tuy Tùy Qua không có bất tử chân thân của Hợp Thể hậu kỳ, nhưng mà có tiên đan hộ thể, cho dù có tổn thương chỉ cần không lập tức chết đi sẽ khôi phục lại, cho nên hắn căn bản không e ngại liều mạng.

Tùy Qua sắp chém vào đỉnh đầu của Thiên Diệp lão quân, đột nhiên không gian trên đầu Thiên Diệp lão quân nát vỡ ra, một trường kiếm màu xanh ngăn cản cái cuốc của Tùy Qua, trường kiếm kia còn truyền ra âm thanh:

- Người tuổi trẻ, được thì tạm tha người, Thiên Diệp lão quân ta mang đi, nếu ngươi không phục, cứ tới mặt sau Thất La Giới Thiên Táng Cương tìm ta, bổn tọa là Địch Dã Thần Quân.

Thiên Táng Cương, Tán tiên.

Ngay cả tu sĩ Thất La Giới cường giả như mây, nhưng mà nghe thấy tên tuổi tán tiên vẫn tránh né thật xa.

Chân Tiên là trăm vạn người có một, rất khó tu thành, mà tu thành Tán tiên cũng không dễ dàng.

Tán tiên là tu sĩ Độ Kiếp kỳ, chỉ có độ kiếp thành công là có thể như cá vượt long môn, trở thành tiên nhân chân chính, phi thăng tiên giới.

*****

Cho nên tuy tán tiên không phải Chân Tiên, nhưng mà khoảng cách Chân Tiên cũng chỉ còn một bước ngắn, so với tu sĩ khác còn mạnh hơn ngàn vạn lần.

Nhưng mà Tùy Qua không sao cả, lạnh lùng nói:

- Tốt, Địch Dã Thần Quân, không qua bao lâu Thiên Táng Cương chính là nơi chôn thân của ngươi.

- Tiểu tử, ngươi quá ngông cuồng, đãi bổn tọa xuất quan, kẻ chết đầu tiên là ngươi.

Giọng của Địch Dã Thần Quân truyền ra xa xa, sau đó thanh kiếm và Thiên Diệp lão quân cùng nhau biến mất.

Tùy Qua không có đuổi theo, bởi vì hắn biết rõ đuổi theo cũng vô dụng.

Thiên Táng Cương ở mặt sau Thất La Giới chính là địa bàn của Tán tiên, nếu như Tùy Qua hiện tại tùy tiện đi vào chính là tìm chết.

Thiên Táng Cương Tán tiên, chỉ sợ không chỉ có mình Địch Dã Thần Quân.

Tuy Địch Dã Thần Quân tu vị không bằng thập phương phật đà, nhưng mấu chốt chân thân của hắn cách nơi này không xa, cho nên mặc dù chỉ thúc dục pháp bảo cứu Thiên Diệp lão quân, Tùy Qua cũng không thể làm gì, nhưng mà Địch Dã Thần Quân muốn dùng tên tuổi Tán tiên hù dọa Tùy Qua đã tính sai rồi, Tùy Qua tên này là kẻ không sợ trời không sợ đất.

Đánh chết Thiên Diệp lão quân không thành, Tùy Qua đành phải quay về nơi trú quân.

Vừa điều tức không lâu, Thiên Thai Tông phái người tới tìm Tùy Qua mời lên phòng nghị sự của Thiên Thai Tông.

Lần này Hổ Thiên Hành không có đồng hành, Tùy Qua bảo hắn trấn thủ đại doanh.

Phòng nghị sự của Thiên Thai Tông, Tùy Qua vẫn ngồi ở ghế chót như trước, nhưng mà hắn đã tập mãi thành thói quen, dù sao hắn cũng không có ý định hợp tác chính thức với Thiên Thai Tông và những tông môn kia, chỉ bằng mặt không bằng lòng mà thôi.

- Đại soái.

Tông chủ Thiên Thai Tông Đằng Nguyên Thường cười ha hả, nói:

- Lần trước đại soái đánh lén nơi trú quân của Côn Lôn Tông, thu hoạch hơn ngàn người, thật sự là một công lớn, làm cho bổn tông chủ và các tông môn khác lau mắt mà nhìn, nhưng mà sau khi đại soái đánh lén thành công, Côn Lôn Tông lại nổi giận trả thù chúng ta, không biết đại nguyên soái có biện pháp ứng phó gì không?

- Có tông chủ các ngươi bày mưu nghĩ kế, cần gì bản đại soái phí tâm.

Tùy Qua cười ha hả, chỉ uống rượu.

- Đại soái khiêm tốn.

Đằng Nguyên Thường nói:

- Đại soái dẫn quân bất phàm, vừa nhìn đã biết rõ sức chiến đấu bưu hãn, cho nên bổn tông chủ hy vọng đại soái nên lập tức đánh dẹp Côn Lôn Tông cùng Thiên Hoàng Đạo Tông đi.

- Tông chủ hẳn là quên, bản soái trước đó từng nói qua, đại quân đánh dẹp chúng ta đang tĩnh dưỡng.

Tùy Qua nhàn nhạt nói, đương nhiên hắn không dễ dàng làm bia đỡ đạn cho người ta.

- Đại nguyên soái, các ngươi cũng tĩnh dưỡng cả buổi, hôm nay chiến sự càng ngày càng kịch liệt, hẳn là các ngươi định khoanh tay đứng nhìn sao?

Đằng Nguyên Thường ngữ khí bắt đầu trở nên không quá hữu hảo.

- Đại quân của bản soái tuy có trăm vạn, nhưng mà so với môn nhân của Thiên Thai Tông và các tông môn khác, cho dù số lượng hay thực lực còn chênh lệch quá lớn, điểm này bản soái lòng dạ biết rõ, cho nên nếu như tông chủ không có biện pháp ngăn cản đối phương trả thù, đại quân của ta có bản lĩnh gì ngăn cản chứ?

Tùy Qua nhàn nhạt nói:

- Tông chủ quá để mắt ta rồi.

- Nói như vậy, đại nguyên soái ý định kháng mệnh.

Đằng Nguyên Thường lạnh lùng nói, tu sĩ tông môn còn lại nhìn qua Tùy Qua, xem ra phải ra oai phủ đầu với đại soái này rồi, ai bảo hắn không nghe lời đi làm bia đỡ đạn chứ?

- Kháng mệnh?

Tùy Qua cười lạnh một tiếng, nói:

- Đại quân của bản soái là quân của vương triều Tần Hán, chỉ thuần phục vương triều Tần Hán, tuy Thiên Thai Tông là tông môn hộ quốc của vương triều Tần Hán, nhưng ngươi cũng không có khả năng ra lệnh cho bản soái, chỉ có đế vương của vương triều Tần Hán mới có khả năng ra lệnh cho đại quân của ta.

- Đế vương.

Đằng Nguyên Thường khinh thường nói:

- Ta và ngươi cũng biết, đây chỉ là hoàng đế bù nhìn mà thôi, đế vương gì cũng chỉ kẻ yếu, chỉ có chúng ta mới thật sự là hoàng giả, bá chủ, đại nguyên soái, ngươi cân nhắc thế nào?

- Không cần cân nhắc.

Tùy Qua nói:

- Ta đã nói qua rồi, đại quân của ta đang nghỉ ngơi và khôi phục.

- Theo bổn tông chủ thấy, ngươi mới cần phải nghỉ ngơi và khôi phục a.

Đằng Nguyên Thường một câu hai ý nghĩa.

- Không sao.

Tùy Qua vẫn không quan tâm tới Đằng Nguyên Thường uy hiếp.

- Chỉ cần tông chủ có bản lĩnh để ta đi nghỉ ngơi và khôi phục, bản soái đi nghỉ ngơi và hồi phục hai ngày cũng không sao, nhưng mà chỉ sợ tông chủ không có bổn sự này!

- Làm càn.

Đằng Nguyên Thường vỗ án, cái bàn của hắn biến thành bột mịn, hắn hung dữ trừng mắt Tùy Qua, nói:

- Ngươi dám khiêu chiến quyền uy của bổn tông chủ, ngươi cũng nên biết, đây là tìm chết..

- Vậy tông chủ chờ cái gì, động thủ là được.

Tùy Qua nói.

- Tốt, ta đang chờ đây.

- Hai vị bớt giận.

Thời điểm này một người đứng ra làm hòa giải, người nọ là tông chủ Viết Liên Tông, hắn nhìn Tùy Qua cùng Đằng Nguyên Thường nói:

- Hai vị đều là người một nhà, nếu lúc này long tranh hổ đấu thì chỉ có kẻ địch khoái trá, việc cấp bách vẫn nên nghĩ biện pháp ứng phó Côn Lôn Tông cùng Thiên Hoàng Đạo Tông a, nếu như hai người các ngươi đánh nhau sống chết, chẳng lẽ không phải càng là tổn thất của mọi người sao?

- Vậy phải xem ý của tông chủ Đằng Nguyên Thường rồi.

Tùy Qua bình tĩnh nói:

- Bản soái thứ nhất đã nạp danh trạng, chém giết hơn ngàn người Côn Lôn Tông, chẳng lẽ còn chưa đủ sao, nhưng mà, tông chủ không nên bức bách ta, bản soái tự nhiên chỉ có thể như thế.

- Đó là bởi vì ngươi không thức thời.

Đằng Nguyên Thường lửa giận không có biến mất.

- Không thức thời?

Tùy Qua cười lạnh nói:

- Tông chủ Đằng Nguyên Thường, hôm nay bản soái sẽ nói cho rõ, bản soái thống ngự trăm vạn đại quân, mục đích là tiêu diệt toàn bộ Côn Lôn Tông ngoại tộc và Thiên Hoàng Đạo Tông dư nghiệt, không phải làm bia đỡ đạn cho kẻ khác, trăm vạn quân của ta có thể chết, nhưng mà phải chết có giá trị, có ý nghĩa, mà không thể làm bia đỡ đạn mà chết, nếu không bản soái đã phụ lòng trăm vạn tướng sĩ này rồi.

- Nhất tướng công thành vạn cốt khô, đây là chuyện đương nhiên.

Đằng Nguyên Thường lãnh khốc vô tình nói:

- Đại soái nếu như ngay cả điểm này cũng không nhìn thấu, còn có gì tư cách gì làm đại soái.

- Không bằng như vậy...

Tùy Qua nói:

- Ta biết rõ tông chủ Đằng Nguyên Thường và các vị ở đây xem thường đại quân của ta, như vậy chúng ta nên lập đổ ước, dùng thời gian một tháng làm hạn định, nếu như đại quân đánh dẹp của ta giết nhiều dư nghiệt Côn Lôn Tông cùng Thiên Hoàng Đạo Tông hăn năm đại tông môn các ngươi, về sau bảo chúng ta làm bia đỡ đạn thì bổn soái không nói hai lời, nếu như chúng ta thắng đổ ước này, Thiên Thai Tông và các tông môn khác không được xen vào tự do của đại quân chúng ta, thế nào?

- Tốt.

Đằng Nguyên Thường bất đắc dĩ, đành phải đáp ứng đổ ước với Tùy Qua, huống hồ hắn cũng không tin Tùy Qua có bổn sự thắng được đổ ước, đại quân vương triều Tần Hán thực lực như thế nào thì mọi người vô cùng rõ ràng, căn bản không có khả năng mạnh bằng năm đại tông môn, cũng không có hiệu suất cao.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1258)