Vay nóng Tima

Truyện:Vũ Vương - Chương 144

Vũ Vương
Trọn bộ 795 chương
Chương 144: Cơ Vân Trúc​
0.00
(0 votes)


Chương (1-795)

Siêu sale Shopee


- Ngươi chính là Cơ Vân Trúc?

Kỷ Vũ Lộ thất kinh, trên mặt Lăng Nghị và Ôn Siêu cũng hiện ra sự kinh ngạc. Ngay cả Hạng Thần trên mặt đất cũng mở to hai mắt nhìn, hiển nhiên bọn họ đều nghe nói qua cái tên này.

Mộ Hàn cau mày hỏi:

- Cơ Vân Trúc, rất có danh sao?

- Ngươi lại không hề nghe nói qua tên ta sao?

Đuôi lông mày Bạch y thiếu nữ có tên là Cơ Vân Trúc kia hơi nhướn lên, tựa hồ có chút khó có thể tin. Nàng chợt lại bĩu môi, không ngờ Vô Cực Thiên Tông lại có kẻ quê mùa như vậy.

Mộ Hàn cười nhạo nói:

- Tu sĩ 'Huyền Thai Nhất Trọng Thiên', khắp nơi trong Thái Huyền Thiên Vực đều có. Ta không biết ngươi là cái đồ gì, rất kỳ quái sao?

- Càn rỡ!

Cơ Vân Trúc vẫn còn không hề lên tiếng, đám người Hoắc Minh Kiệt đã tức đến lộn ruột, vội vàng nổi giận quát.

Kỷ Vũ Lộ cũng vội vàng kéo cánh tay Mộ Hàn, hạ giọng nói:

- Mộ Hàn sư huynh, Vũ Long thiên tông có 'Cơ thị Tam tỷ muội'. Cơ Vân Trúc xếp hạng thứ ba, Đại tỷ Cơ Vân Thiền của nàng nghe nói đã đột phá đến Đạo Cảnh Tam Trọng cảnh giới Mệnh Tuyền... Là vị hôn thê của 'Đại Long Thiên Tử'.

Vừa nói, sắc mặt của Kỷ Vũ Lộ trở nên phi thường khó coi

- Xem ra, lần này chúng ta chỉ có thể nhận lấy phần thiệt.

Lăng Nghị và Ôn Siêu cũng là bỗng nhiên im lặng, trên mặt tràn đầy vẻ bất đắc dĩ và phẫn uất.

- Đại Long Thiên Tử?

Sau khi nghe Kỷ Vũ Lộ nhắc tới bốn chữ này, nhìn vẻ mặt lại tựa hồ cực kỳ kiêng kỵ, Mộ Hàn đang muốn hỏi lại nàng cho rõ ràng thì Cơ Vân Trúc đối diện đã lạnh lùng cười ra tiếng:

- Hiện tại biết ta là ai? Vậy liền thừa dịp ta còn chưa thay đổi chủ ý trước đây, lưu lại đồ, vội vàng cút đi.

Trong lòng Mộ Hàn cười nhạo, chậm rãi nói:

- Thật sự là ngại quá thể, những thứ đã ăn vào trong bụng, ta còn chưa bao giờ có thói quen phun ra.

- Sư huynh...

Đám người Kỷ Vũ Lộ căng thẳng, liên tục đưa mắt ra hiệu cho Mộ Hàn.

Đám người Cơ Vân Trúc đối diện cũng là cảm thấy ngoài ý muốn. Vẻ mặt kia giống như là con chuột nhìn thấy nanh vuốt chú mèo mà run rẩy, rồi đột nhiên nhảy dựng lên hướng về phía mèo mà bắt đầu rít gào vậy.

Chỉ là con chuột có rít gào đến đâu đi chăng nữa, một khi khiến cho mèo nổi giận thì dẫu như thế nào cũng không thay đổi được vận mệnh bị tiêu diệt. Một lát sau, Cơ Vân Trúc liền đùa cợt nhìn Mộ Hàn:

- Không lưu đồ, vậy thì liền lưu lại mạng vậy.

- Cơ Vân Trúc, chúng ta đều là đệ tử Hoàng Cực của Vô Cực Thiên Tông, ngươi dám giết chúng ta?

Lăng Nghị cắn răng cả giận nói.

- Ở trong hang động này ngoài mình toán chúng ta ra thì chỉ có các ngươi, nay cứ giết sạch cả năm người các ngươi, vậy ai có thể biết?

Hoắc Minh Kiệt hài hước cười lớn

- Sư tỷ nhân từ, không muốn gây tổn thương tính mệnh. Nhưng nếu các ngươi không thức thời, vậy thì cũng chỉ có thể vĩnh viễn nằm ở chỗ này, làm bạn cùng những Khô Lâu này.

Nói xong lời cuối cùng, Hoắc Minh Kiệt đã là vẻ mặt hung ác.

Bên cạnh hắn, bẩy người tu sĩ Vũ Hóa Cảnh kia cũng là mong chờ thèm khát, mắt nhìn chằm chằm chăm chú vào đám người Mộ Hàn. Tựa hồ chỉ cần Cơ Vân Trúc ra lệnh một tiếng, sẽ gặp lập tức nhào lên về hướng bọn họ.

Kỷ Vũ Lộ, Lăng Nghị và Ôn Siêu đều là sắc mặt đại biến. Tuy nói Tứ Đại Thiên Tông thân như anh em, nhưng giữa các bên cũng không phải không có tranh chấp. Ở trong hang động Quỷ Tướng này, một khi đối phương ác độc có tâm địa động thủ giết chết bọn họ, rồi lại làm cho hang động bị sụp đổ, thi thể bọn họ đều rất khó bị phát hiện.

Mộ Hàn thần sắc không thay đổi, hắn quơ quơ khung xương trong tay, giống như không chút để ý hỏi:

- Muốn giết chúng ta, các ngươi ít nhất cũng phải lưu lại mấy tính mệnh. Không biết trong số các ngươi có ai muốn đi cùng đây?

- Đây là Quỷ Tướng!

Mấy người Hoắc Minh Kiệt lúc này mới lưu ý đến Khô Lâu trong tay Mộ Hàn đang hiện ra đúng là màu trắng bạc, lập tức đồng tử hơi co lại mà cực kỳ giật mình. Nhìn bộ dáng Khô Lâu kia vẫn có thể phân biệt là vừa bị giết chết không lâu. Bốn người đối diện đều là tu sĩ Vũ Hóa Cảnh, lại có năng lực giết chết Đạo Cảnh Quỷ Tướng?

Cả toán Kỷ Vũ Lộ ngẩn người, rồi đột nhiên tỉnh ngộ lại. Tuy rằng Cơ Vân Trúc đối diện là cường giả Huyền Thai Nhất Trọng Thiên, nhưng Mộ Hàn cũng có được năng lực chống lại cường giả Huyền Thai Nhất Trọng Thiên.

Sau khi ý thức được điểm này, Kỷ Vũ Lộ, Lăng Nghị và Ôn Siêu lập tức tinh thần phấn khởi, nhưng trong lòng cũng có chút xấu hổ.

Bên trong Tứ Đại Thiên Tông, Đại Long Thiên Tử và Cơ thị Tam tỷ muội kia có danh tiếng thật sự quá lớn, kết quả Cơ Vân Trúc chỉ vừa mới lộ diện, bọn họ liền hoàn toàn mất đi niềm tin phản kháng. Thậm chí ngay cả việc Mộ Hàn ở bên trong điện phủ đá cuối hang kia đã thể hiện thực lực giết được Khô Lâu Quỷ Tướng đều quên hết sạch.

Cơ Vân Trúc cũng cau đôi lông mày, không lưu tâm liếc qua khung xương Khô Lâu kia mà nói với giọng mỉa mai:

- Lưu lại mấy mạng người, ngươi có phần tự quá đề cao chính mình. Bên trong túi kia có khí tức 'Bách Quỷ Luyện Hồn Châu', hiển nhiên là khi Quỉ Tướng đang dùng nó để đột phá vào cảnh giới cao hơn thì bị các ngươi đánh lén giết chết. Cho là như vậy liền có thể gây sợ hãi đến ngăn được ta sao? Giải quyết mấy cái phế vật các ngươi này, không cần tám vị sư đệ động thủ. Ta Cơ Vân Trúc một người như vậy đủ rồi.

Nghe được nàng nói lời này, bọn người Hoắc Minh Kiệt trong lòng thở phào. Giải thích như vậy mới là hợp lý nhất.

Mộ Hàn nói trêu chọc:

- Dựa vào ngươi là tiểu cô nương ỷ vào thế lực không ai bì nổi của tỷ tỷ, tỷ phu mà bị làm hư, chỉ sợ ngay cả một mình ta ngươi đều không giết được!

- Cái gì?

Cơ Vân Trúc giống như con mèo mẹ bị đạp phải cái đuôi, cả khuôn mặt đều tức giận đến hơi trắng bệch, đúng là nghiến răng nghiến lợi thét to

- Ngay cả ngươi đều không giết được? Thật sự là chê cười! Hoắc Minh Kiệt, trước cứ coi chừng bốn người bọn họ, ta muốn cho hỗn đản này tự mắt nhìn bản thân mình bị ta dần dần giết chết như thế nào!

Cơ hồ là vừa dứt lời, trong tay trắng nõn của Cơ Vân Trúc liền hiện ra một thanh kiếm sắc trắng như tuyết, dài đến hơn một thước. Thân kiếm lấp lánh sáng bóng giống như Bạch Ngọc. Có khả năng rõ ràng thấy những đường nét phức tạp bên trong kiếm kia. Thanh trường kiếm trắng như tuyết này của nàng đúng là một món Đạo Khí, cũng không phải chân khí ngưng tụ mà thành!

Lại là Đạo Khí cao phẩm!

Ánh mắt khẽ nhúc nhích, Mộ Hàn liền nhìn ra trường kiếm trong tay Cơ Vân Trúc không phải loại tầm thường có thể so sánh, ánh mắt lập tức sáng ngời.

- Ánh mắt không sai, đồ tép riu nhà ngươi nầy, có thể chết dưới 'Hàn Sương Kiếm' của ta, cũng là vinh hạnh của ngươi.

Trong đôi mắt nhung lạnh lùng ngạo mạn của Cơ Vân Trúc lộ ra ý định giết người nồng đậm.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-795)