Vay nóng Homecredit

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 0364

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 0364: Hóa thân ma đạo
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Shopee


Chung Nhạc nghe vậy trong lòng căng thẳng, đoán được ý đồ của hắn.

Phong Hiếu Trung tiếp tục đánh giá hắn, ánh mắt càng thêm điên cuồng, nhưng thần thái vẫn vậy, khen ngợi:

- Ngươi luyện thành thần ma nhất thể, còn giết được ma thánh, thoát được khỏi sự bao vây của nhiều cường giả như vậy, đúng là tài trí hơn người. Ngươi còn đoán được sau tai kiếp chắc chắn ma thần sẽ ra tay trừ bỏ, luyện trước một phân thân chết thay, còn bản thân chui xuống đất chạy thoát. Công pháp ngươi dùng là Hóa Sinh Huyền Công, hay là Thức Hải Phách Sinh Hoa Tâm Kinh? Có lẽ là một trong hai? Sư Đà Đại Tôn tuy mỹ diệu nhưng vẫn không quan trọng bằng ngươi.

Chung Nhạc thoát được kiếp nạn đó đúng là vì hắn đã dự đoán được tám thánh tộc trưởng đều chết trong tay Thần Ma Ẩu, động tĩnh sẽ lớn hơn rất nhiều Tam Trùng Tế, có lẽ sẽ khiến toàn bộ tổ tinh đều kinh hãi.

Nếu ma tộc có ma thần vẫn tồn tại thì chắc chắn sẽ không bỏ qua và để hắn đi. Vì thế Chung Nhạc đã lập tức đổi phân thân khi Sư Đà Đại Tôn vẫn ở đó, thả hóa thân ma đạo của mình ra còn hắn thì trốn trong hoang mạc.

Tất cả mọi người đều chú ý vào Sư Đà Đại Tôn, không ai để tâm tới hắn, mà vị ma thần kia lại không phải đích thân giáng lâm mà chỉ tấn công từ xa, chủ yếu là tạo uy co thấy hắn vẫn còn tồn tại trên thế gian.

Nếu vị ma thần này đích thân giáng lâm thì chắc có thể nhận ra kẻ mình giết là hóa thân ma đạo của Chung Nhạc.

Còn hóa thân ma đạo của hắn trước ia không luyện thành được chủ yếu là vì không có công pháp ma tộc đủ mạnh. Hắn sau khi tới ma tộc, có được Đại Nhật Thiên Ma Chân Kinh và Thiên Thánh Thần Chiếu Kinh, lĩnh ngộ Thần Ma Nhất Thể đương nhiên có thể tu thành hóa thân ma đạo.

Nhưng lúc đó Chung Nhạc đã sẵn sàng để rời khỏi ma tộc, không cho người khác biết về hóa thân của mình.

- Thức Hải Phách Sinh Hoa Tâm Kinh? Còn có loại huyền công đó sao?

Chung Nhạc kính trà:

- Sư huynh, giao dịch giữa chúng ta đã quyết, sư huynh sẽ không đổi ý đấy chứ?

Phong Hiếu Trung ánh mắt nồng nhiệt:

- Nếu ngươi đồng ý cho ta nghiên cứu, ta có thể bắt Sư Đà Đại Tôn cho ngươi nô dịch. Ngươi yên tâm, ta sẽ không giết ngươi mà chỉ giải phẫu nhục thân xem cấu tạo nhục thân khi ngươi biến thân. Ừm, nguyên thần cũng cần cắt một tí. Ta muốn xem cấu tạo bên trong nguyên thần của ngươi, cơ chế vận hành... Ừm, đại não cua rngươi ta cũng cần mở ra một chút, nhìn xem mạng lưỡi thần linh của ngươi và cấu tạo phân tầng đại não chi tiết của ngươi. Yên tâm, đao pháp của ta rất tốt. Ta mở não ra cũng không chết được đâu. Sau khi ta lắp lại đảm bảo sẽ y hệt như ban đầu, y hệt luôn!

Chung Nhạc vội lắc đầu, ho hắng một tiếng, đẩy Thần Ma Ẩu về phía trước, nhắc nhở:

- Thần Ma Ẩu của sư huynh.

Phong Hiếu Trung thầm thở dài, ánh mắt dần trở lại bình lặng, cất Thần Ma Ẩu đi, nói:

- Sư Đà Đại Tôn rất cường hãn, muốn bắt hắn rất khó. Nhưng chỉ cần chuẩn bị tốt thì không phải không bắt được. Sau khi nghiên cứu xong Sư Đà Đại Tông ta nên làm gì? Còn ai có thể khiến ta đắm đuối...

Thần thái hắn nghiêm nghị, lẩm bẩm:

- Khi đó trên tổ tinh còn thứ gì có thể khiến ta yên tĩnh?

Chung Nhạc nghe thế rùng mình. Khi Phong Hiếu Trung yên tĩnh lúc nào cũng là lúc hắntìm đối tượng nghiên cứu. Chắc là đang giải phẫu thần ma hoặc cự đầu cự phách. Khi ấy hắn lại có thể khiến người khác yên tâm.

Nếu kẻ điên không yên tĩnh thì nguy rồi. Có trời biết lúc hắn phát điên sẽ phá hoại những gì, sẽ có bao nhiêu sinh linh chết trong tay hắn?

Quan trọng nhất là kẻ điên không có việc gì làm chắc chắn sẽ mất lý trí, hạ thủ với Chung Nhạc hắn.

- Linh của Sư Đà Đại Tôn nếu bị hắn nghiên cứu thấu triệt, mà không còn thứ gì đáng đê rhắn tiếp tục nghiên cứu thì chỉ e Phong Hiếu Trung lúc đó đã trở thành kẻ cực kỳ đáng sợ trong thần ma. Nếu hắn phát điên chưa biết chừng sẽ phá vỡ lời thề không giết nhân tộc, chưa biến chừng còn tới Kiếm Môn tìm ta.

Chung Nhạc lại rùng mình, vội cười:

- Sư huynh, núi cao còn có núi cao hơn, bên ngoài tổ tinh còn những tinh cầu khác có sinh mệnh, còn rất nhiều điều chúng ta chưa biết tới. Vũ trụ lớn như vậy, sao huynh không đi xem sao?

Phong Hiếu Trung lắc đầu:

- Nếu ta tu thành thần ma, rời khỏi tổ tinh cũng được thôi. Nhưng vũ trụ quá lớn, không có truyền tống trận pháp, muốn tới tinh cầu khác không biết phải mất bao nhiêu thời gian.

Chung Nhạc chớp mắt:

- Ta nghe nói trên Hỏa Diệu Tinh có truyền tống trận có thể tới tinh cầu khác.

Phong Hiếu Trung mắt sáng trưng, nhìn lên trời lẩm nhẩm:

- Trong vũ trụ còn có có rất nhiều điều thần kỳ chưa thấy, chưa giải phẫu...

- Đúng vậy.

Chung Nhạc gật đầu lia lịa, dụ dỗ:

- Sao sư huynh không đi thử xem?

- Đợi khi ta nghiên cứu xong Sư Đà Đại Tôn sẽ lên Hỏa Diệu Tinh xem sao.

Phong Hiếu Trung đứng lên, đem theo Thần Ma Ẩu, nhàn nhã nói:

- Nhưng trước lúc đó ta còn phải chuẩn bị rtá nhiều. Sư Đà Đại Tôn khá khó để bắt được... Ừm, nghe nói ma tộc năm vạn năm trước có một vị Ma Hầu, cũng tương đương với Hạ Hầu. Nếu tìm được mộ huyệt của hắn, mượn phong cấm giữ chân Sư Đà Đại Tôn, tiện thể lấy thi thể của Ma Hầu ra...

Chung Nhạc nhìn hắn đi xa, thở phào nói nhỏ:

- Hỏa Diệu Tinh có truyền tống trận chỉ là ta nói bừa, nếu hắn phát hiện trên đó không có truyền tống trận thì...

- Trên Hỏa Diệu Tinh đúng là có truyền tống trận mà, ngươi nói không sai.

Tân Hỏa đột nhiên nói.

Chung Nhạc sững người, kêu lên:

- Có truyền tống trận thật sao?

- Đương nhiên là thật, hơn nữa còn là tinh cấp truyền tống đại trận, được gọi là truyền tống trận pháp của tinh môn.

Tân Hỏa nói:

- Vũ trụ rộng lớn thế nào chứ, cho dù bay nhanh như ánh sáng thì từ đầu này ngân hà bay sang đầu kia cũng phải hơn chục vạn năm. Không có truyền tống trận thì thần ma qua lại thế nào? Nhưng lâu quá rồi, không biết truyền tống trận trên Hỏa Diệu Tinh có còn hoạt động không.

*****

Chung Nhạc khựng người, không ngờ hắn nói bừa vậy mà lại trúng.

Vị hải yêu kia tiến lại, Chung Nhạc dặn dò:

- Ta ở đây tiềm tu mấy ngày, ngươi đi làm việc của mình đi.

Hải yêu vâng rồi lui đi.

Chung Nhạc bế quan trên đảo này năm sáu ngày. Hóa thân ma đạo chết thay cho hắn, bị ma thần đè vỡ vụn, giúp hắn thoát một kiếp nạn. Lần này bế quan hắn phải luyện lại hóa thân ma đạo mới.

- Ma tộc Bát Hoang, quần long vô thủ, chính là lúc các lộ kiêu hùng anh kiệt quật khởi. Sự kiện lớn như vậy sao có thể thiếu ta?

Chung Nhạc điều động hết toàn bộ dược lực còn lại của thánh dược hoa sen, luyện lại ma đạo nguyên đan. Lần này hắn đã quen, tu luyện Tam Định Nguyên Đan dễ dàng hơn trước nhiều.

Hơn nữa ma đạo công pháp của hắn cũng tốt hơn trước nhiều. Trước kia hắn học Thiên Thánh Thần Chiếu tàn khuyết từ Thiên Ma Phi. Giờ hắ đã lĩnh ngộ và lý giải Thiên Thánh Thần Chiếu nhiều lần, hơn nữa còn có cả Đại Nhật Thiên Ma Chân Kinh.

Quan trọng nhất là hắn sáng tạo ra Thần Ma Thái Cực Đồ, luyện thành Thần Ma Nhất Thể, còn có rất nhiều điều tự lĩnh ngộ cũng có thể dung hợp vào công pháp của hóa thân ma đạo.

Hắn chuẩn bị cho hóa thân ma đạo của mình biến thành nhân vật không hề thu kém Long Nhạc trong ma tộc, một vị lãnh tụ tương lai cho ma tộc.

Sáu ngày sau, một vị luyện khí sĩ ma tộc đứng bên cạnh Chung Nhạc nhìn về đại lục ma tộc phía xa.

Vị luyện khí sĩ mặc hắc y này có sự tuấn mỹ của A Tu La, dáng người cao ráo của La Sát tộc, thể phách của Diêm Ma tộc, đôi tai nhọn của Cát Tường tộc, gân đồng cốt sắt của Dạ Xoa tộc, khí huyết cuồng baoọ của Diêm La tộc, sát khí thâm trầm của Tu La tộc, thần lực của Thiên Tượng tộc.

Trong mắt ma tộc thì hắn đúng là mỹ nam tử thiên hạ vô song.

- Sư huynh, cái tên Ma La chắc là thối lắm rồi nhỉ?

Luyện khí sĩ ma tộc đó nhíu mày:

- Nếu ta dùng tên Ma La công tử thì chắc chắn sẽ đi tới đâu bị truy sát tới đó.

Chung Nhạc suy nghĩ, đột nhiên cười:

- Không thể gọi là Ma La, chi bằng dùng Cái Tên Này, từ giờ về sau ngươi dùng tên này thay ta xử lý sự vụ trong ma tộc.

Luyện khí sĩ này chính là hóa thân ma đạo hắn vừa luyện thành, đã là cường giả Đan Nguyên Cảnh, cười:

- Cái Tên Này? Sau này ta chắc chắn sẽ khiến Cái Tên Này vang danh thiên hạ!

Chung Nhạc chia một nửa Ma Linh Dịch hắn có cho hóa thân ma đạo, nghĩ một lát rồi lại giao Phỉ Thúy Diệp cho hắn.

Hóa thân ma đạo nhận Ma Linh Dịch bay lên trời rồi bay đi.

Hắn vào sâu trong đại lục ma tộc, du lịch bốn phương cũng dần tạo được danh tiếng. Hôm nay tới Ma Đô, đông đảo nữ tử của ma tộc nhìn hắn đến si mê. Đột nhiên mấy vị ma nữ cười nhỏ:

- Tiểu ca nhi tuấn mỹ thế này thật hiếm có, hút mất hồn người ta rồi. Không biết là tử đệ quý gia của tộc nào...

Một ma nữ tiến tới hỏi:

- Vị công tử đây, dám hỏi ngươi là tử đệ của nhà nào? Tên là gì?

- Ta là Ba Tuần.

Hóa thân ma tộc của Chung Nhạc mỉm cười.

- Công tử Ba Tuần, còn lai lịch của ta...

- Ba Tuần? Ai là Ba Tuần?

Đột nhiên trong Ma Đô vọng lại tiếng một nữ tử, Chung Nhạc nhìn theo hướng đó thì thấy Thiên Ma Phi, Cát Tường Phi và những người khác đang lao tới, thấy hắn thì khựng người. Thiên Ma Phi vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ, hoan hô lao tới ôm chặt lấy hắn vừa cười vừa nhảy.

- Nhìn gì mà nhìn?

Cát Tường Phi mấy người đẩy hết các ma nữ đang vây quanh ra. Một quý nữ hầm hè:

- Không thấy nương nương đang cướp nam nhân sao? Còn không mau đi đi? Định cướp với nương nương sao?

Các ma nữ kia vội giải tán. Một ma nữ nhếch mép:

- Hung hăng cái gì? Đợi lão nương ta mạnh sẽ cướp công tử Ba Tuần cho các ngươi biết tay.

- Ngươi trở về rồi!

Thiên Ma Phi nháo nhào một trận rồi phì cười:

- Ngươi có biến thành tro ta cũng nhận ra công tử Ba Tuần ngươi. Ngươi còn dám trở lại.

Ba Tuần mỉm cười:

- Ừm, ta trở lại rồi.

Hắn ngẩng lên nhìn bầu trời ảm đạm của ma tộc, lẩm bẩm:

- Ta về rồi...

Lần này hắn về dúng lúc ma tộc Bát Hoang quần long không đầu, hào kiệt trẻ còn chưa trưởng thành, lão tổ bát bộ thánh tộc hồi sinh, Ma Hậu và Phong Vô Kỵ liên thủ. Trang sử thi hoành tráng vật chuyển sao rời của ma tộc đang từ từ mở ra.

Lúc này, Chung Nhạc vượt qua Đông Hải, tiến về Kiếm Môn, cùng lúc đó, yêu tộc Cô Hà Thành Cô Hà thành chủ Long Nhạc đứng dậy, đi về Nam Hoang.

Thời hạn cho Song Nhạc đại chiến đang tới gần, Long Nhạc động thân trước, chấn động khắp nơi.

Đại Hoang và Đông Hoang Song Nhạc cuối cùng cũng sắp chạm mặt, Nam Hoang sẽ diễn ra một trận long tranh hổ đấu.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1489)