← Ch.0524 | Ch.0526 → |
- Ta đánh một trận với hắn, mặc dù vẫn chưa thi triển ra toàn lực, nhưng hắn cũng không có thi triển ra toàn lực. Toàn lực của ta là thu hồi hết thảy lực lượng của hai cỗ hóa thân, để cho tu vi thực lực của ta đề thăng lên chừng sáu tới tám thành. Mà hắn cũng đồng dạng có hai cỗ hóa thân, cũng có thể đề thăng thực lực chừng sáu tới tám thành! Tên gia hỏa đáng sợ a...
Sắc mặt Phong Vô Kỵ khôi phục lại như thường. Chung Nhạc trong thời gian ngắn như vậy đã trưởng thành tới trình độ như hiện tại, quả thật rất đáng sợ. Bất quá, hắn cũng tuyệt không phải là hạng người dễ dàng chấp nhận thất bại.
Pháp môn Ngôn Xuất Pháp Tùy của hắn đã tu luyện tới tình trạng cực kỳ cao thâm đáng sợ. Đây là một môn tuyệt học dị thường cường đại. Trước đây, hắn đã nhận được cơ duyên đặc thù, đạt được môn công pháp này. Cho dù là Hiếu Mang Lão tổ cũng không có được pháp môn cường đại như vậy.
- Bất quá, Chung Sơn thị cuối cùng cũng là một mầm họa a! Nếu hắn có thể đuổi kịp tu vi tiến cảnh của ta, tất nhiên sẽ không bỏ qua cho ta. Mà hóa thân Long Nhạc của hắn đã tu luyện tới Chân Linh Cảnh, cái này nói rõ hắn tu thành Chân Linh cũng không còn xa nữa...
Hắn đứng dậy, đi vào bên trong lòng núi Hiếu Mang Thần Miếu, cung kính quỳ xuống trước nhục thân của Hiếu Mang Lão tổ, dập đầu cung kính nói:
- Lão tổ ở trên, đệ tử Hiếu Vô Kỵ cung kính dập đầu! Khởi bẩm Lão tổ, gần đây đệ tử tao ngộ kình địch, sợ rằng tương lai sẽ gặp đại họa, khẩn cầu Lão tổ xuất thủ, đưa ta lên Thổ Diệu Tinh tu luyện. Nếu ta có thể cường đại, tất nhiên sẽ đền đáp ân điển của Lão tổ, máu chảy đầu rơi cũng đều không tiếc!
Phong Vô Kỵ khẩn cầu trong chốc lát, đột nhiên một cỗ pháp lực ngập trời từ trên trời giáng xuống, phóng vọt về phía hắn, biến thành một bàn tay chụp lấy Phong Vô Kỵ, nhanh chóng bay về phía trên mặt trăng.
Sau khi lên tới trên mặt trăng, cự thủ này xòe ra, Phong Vô Kỵ đứng trên lòng bàn tay cự thủ, vừa mừng vừa sợ, liên tục dập đầu về phía trung tâm mặt trăng, cung kính nói:
- Còn xin Lão tổ đưa đệ tử lên Thổ Diệu Tinh một chuyến!
Hắn vừa mới dứt lời, đã thấy cự thủ do pháp lực biến thành này bỗng nhiên mang theo hắn lao đi, tốc độ cực nhanh, bay về phía trong tinh không. Trong lòng Phong Vô Kỵ mừng rỡ, quay đầu lại nhìn về phía mặt trăng, nhất thời không khỏi ngẩn ra. Hắn nhìn thấy một đạo quang mang từ dưới bay lên, từ trên Tổ Tinh xuyên tới, mang theo một đạo thân ảnh từ Tổ Tinh lên trên mặt trăng.
- Đây là...
Phong Vô Kỵ nhất thời ngẩn ngơ. Đạo quang lưu truyền tống kia sau khi đưa người nọ lên tới trên mặt trăng liền tự động tản đi. Đạo thân ảnh kia trong lúc bất chợt hóa thành một con Tam Túc Kim Ô, toàn thân bao phủ Thái Dương Chân Hỏa hừng hực, ngự hỏa bay đi, bay thẳng về phía Thái Dương. Phong Vô Kỵ nhìn thấy đạo thân ảnh kia, mơ hồ có thể nhận ra chính là Chung Nhạc.
- Hắn, hắn... hắn làm cách nào từ trong Tổ Tinh bay ra ngoài?
Phong Vô Kỵ cực kỳ kinh ngạc, lắp ba lắp bắp, cơ hồ nói không ra lời. Hắn phải quỳ lạy van cầu Hiếu Mang Lão tổ một lúc thật lâu, dập đầu không biết bao nhiêu cái, lúc này mới được Hiếu Mang Lão tổ tương trợ, dịch chuyển hắn ra khỏi Tổ Tinh, đưa tới Thổ Diệu Tinh. Mà Chung Nhạc lại có thể mượn dùng một tòa Truyền Tống Trận bay ra khỏi Tổ Tinh, cũng không cần phải dập đầu bất cứ ai.
- Ha hả... dập đầu thì tính cái gì? Chẳng qua chỉ là một cái nhấc tay mà thôi! Vấn đề có thể dập đầu để giải quyết, cần gì phải tìm cách khác chứ?
Phong Vô Kỵ cười lạnh một tiếng, trong lòng thả lỏng hơn rất nhiều. Bất quá, không ngờ chuyện Chung Nhạc có thể từ Tổ Tinh truyền tống tới trên mặt trăng cuối cùng vẫn ảnh hưởng tới tâm cảnh của hắn, khiến cho tâm cảnh của hắn có chút dao động khó chịu. Một lúc lâu sau, Phong Vô Kỵ lại một lần nữa không nhịn được, cảm thán nói:
- Tên gia hỏa đáng sợ!
o0o
- Kẻ này tựa hồ là Phong Vô Kỵ a?
Trong nháy mắt Chung Nhạc truyền tống rời khỏi Tổ Tinh, thoáng liếc nhìn một cái, liền nhìn thấy một cự thủ khổng lồ đang nâng đỡ một người bay thẳng vào tinh không, nhất thời không khỏi hơi ngẩn ra, trong lòng phi thường hâm mộ:
- Cái tên này hẳn là đi Thổ Diệu Tinh tu hành a! Quả thật là tốt số! Không ngờ lại có thể được Linh cấp Thần Hầu đích thân đưa tiễn. Khó trách hắn lại muốn đi làm chó như vậy. Mà ta lại chỉ có thể tự mình trăm cay ngàn đắng đi luyện chế một tòa Truyền Tống Trận, tiêu hao của ta không biết bao nhiêu Thần Kim cùng Thần Liệu...
Hắn một đường bay đi, trong lòng thầm nghĩ:
- Ta móc Cô Hồng sư huynh từ Đông Hoang tới Kiếm Môn, có hắn và Thủy Đại Trưởng lão trấn thủ, cộng thêm đám Cự bá Côn Tộc kia của ta cùng với tên Yêu Chủ Đông Hoang Sư Bất Dịch này, Kiếm Môn có thể bình an vô sự rồi. Bây giờ cách thời điểm Côn Thần Côn Tinh hàng lâm xuống Tổ Tinh sợ rằng chỉ còn thời gian hơn một năm, cần phải chuẩn bị cẩn thận. Bất luận thế nào, ta đều phải tu thành Chân Linh!
Tốc độ của hắn càng lúc càng nhanh. Thời gian hơn một tháng sau, hắn đã đi tới Kim Diệu Tinh. Chỉ thấy trên Kim Diệu Tinh mây mù cuồn cuộn, lôi vân vũ điện, địa thủy phong hỏa... tràn ngập một mảnh hỗn loạn, không cách nào nhìn rõ xem Phương Kiếm Các rốt cuộc đang tu hành ở nơi nào. Chung Nhạc tìm kiếm không có kết quả, lập tức mượn dẫn lực tràng của Kim Diệu Tinh gia tốc, đẩy chính mình bay về phía Thủy Diệu Tinh.
Hơn mười ngày sau, hắn đã bay tới bên ngoài Thủy Diệu Tinh. Chỉ thấy trên Thủy Diệu Tinh cũng là địa thủy phong hỏa ba động không ngớt, giống như một phiến tuyệt cảnh. Hắn tìm kiếm một phen, cũng không tìm được Quân Tư Tà rốt cuộc đang tu hành ở nơi nào, chỉ đành tiếp tục bay về phía trước, bay về phía Thái Dương.
Ở trên Thủy Diệu Tinh, ánh dương quang đã cực kỳ sáng chói, có thể thiêu đốt kim chúc tới mức mềm nhũn. Mà cách Thái Dương càng gần, nhiệt độ lại càng tăng mạnh. Chung Nhạc biến thành Tam Túc Kim Ô, giá ngự Thái Dương Chân Hỏa, không ngừng bay về phía trước, đối với nhiệt độ càng lúc càng cao căn bản không chút để ý, trái lại còn cảm thấy vô cùng thoải mái thư thái.
Nguyên thần Đại Nhật Kim Ô của hắn chính là yêu thích địa phương nhiệt độ cao nóng bức bậc này. Nhiệt độ càng cao, Thái Dương Xạ Tuyến càng mạnh, lại càng thoải mái hơn. Thậm chí, Chung Nhạc còn cảm giác được nhiệt độ khủng bố bị Nguyên thần Kim Ô của hắn chủ động hấp thu, khiến cho Nguyên thần của hắn không ngừng tiến bộ. Mặc dù biên độ không lớn, nhưng cũng coi như là không chậm rồi.
Hắn phi hành mấy ngày đằng đẳng. Lúc này nhiệt độ đã cao tới mức đáng sợ, thậm chí có thể thiêu đốt kim chúc thành sương khói. Hồn binh bình thường đi tới nơi này, chỉ sợ cũng sẽ trực tiếp biến thành một đạo khói xanh.
Chung Nhạc tiếp tục bay thẳng về phía trước, lại tiến tới trước thời gian nửa ngày nữa. Hắn lấy ra một khối Thần Thiết, chỉ thấy khối Thần Thiết trong tay cũng nhanh chóng hòa tan, hóa thành một đoàn nước thép. Mà Nguyên thần Đại Nhật Kim Ô của hắn lại càng hưng phấn hơn, không ngừng nhảy nhót, rất muốn tiếp tục bay về phía trước, mãi tới khi bay luôn vào trong Thái Dương.
*****
- Không sai biệt lắm! Mặc dù Kim Ô là tinh linh trong lửa, là sinh linh trong Thái Dương, nhưng thân thể ta lại không phải là Kim Ô chân chính. Nếu lại tiến về phía trước, nhất định sẽ bị thiêu đốt!
Chung Nhạc dừng lại, ngồi xếp bằng đối diện với Thái Dương, Nguyên thần Đại Nhật Kim Ô bay ra, phun ra nuốt vào tinh hoa mặt trời, cảm ngộ linh tính của Thái Dương.
Từ xưa tới nay, không biết bao nhiêu sinh linh của các chủng tộc triều bái, tế tự Thái Dương. Năng lượng tế tự tiến nhập vào trong Thái Dương, hình thành nên Nhật Linh, hóa thành các loại hình thái như Hỏa Nha, Kim Ô, Hỏa Xà, Hỏa Long, Hỏa Phượng... những Linh này đều là Chân Linh. Nếu như có duyên, dần dà lâu ngày, sẽ có khả năng đản sinh ra Tiên Thiên Thần Ma. Bất quá, tỷ lệ này quá nhỏ.
Mà Luyện Khí Sư cảm ứng những Linh này, ở trong cơ thể chính mình hình thành nên Linh tương ứng, chính là Giả Linh. Nếu muốn tu thành Chân Linh Kim Ô, con đường tốt nhất chính là đi tới sát biên giới Thái Dương, cảm ngộ quá trình Kim Ô hình thành trong Thái Dương, từ trong đó lĩnh ngộ ra ảo diệu của Chân Linh. Đồng dạng là cảm ngộ Chân Linh Kim Ô, ở sát biên giới Thái Dương so với đứng ở trên Tổ Tinh từng chút từng chút lĩnh ngộ sẽ nhanh hơn không biết gấp bao nhiêu lần.
Chung Nhạc ngồi yên ở chỗ đó, tinh thần lực giống như thủy triều ba động, không ngừng phóng vọt vào trong Thái Dương. Nguyên thần Kim Ô của hắn đang cảm ngộ Chân Linh, đồng thời hắn cũng đang mượn hỏa lực của Thái Dương để rèn luyện đánh bóng tinh thần lực và pháp lực của chính mình.
Cứ như vậy, qua hơn một tháng đằng đẳng, hắn cảm thấy Chân Linh Đại Nhật Kim Ô của chính mình đã sắp sửa luyện thành, trong lòng không khỏi mười phần vui vẻ.
- Tu thành Chân Linh Kim Ô, Ba Tuần sẽ có thể trước ta một bước tu thành Chân Linh Cảnh, mà ta cũng có thể dung hợp hai đại Chân Linh, trùng kích Chân Linh Phục Hy rồi!
Hơn nữa, trong khoảng thời gian này, hắn không ngừng mượn dùng hỏa lực của Thái Dương thối luyện bản thân, bất luận tinh thần lực hay là pháp lực, đều có sự tinh tiến không nhỏ, khiến cho hắn vô cùng hài lòng.
Đột nhiên, hỏa lãng trên bề mặt Thái Dương chợt cuộn trào, một đạo hỏa quang dài tới trăm vạn dặm từ trong Thái Dương thổi quét ra, giống như một cái lưỡi lớn liếm thẳng về phía Chung Nhạc. Trong lòng hắn nhất thời cả kinh, đám nước thép Thần Thiết phiêu phù trước mặt hắn trong lúc bất chợt soạt một tiếng bốc hơi, hóa thành một đạo khói xanh biến mất không thấy đâu nữa.
- Không xong!
Chung Nhạc bất chấp suy nghĩ nhiều, thân thể đại biến, lắc mình hóa thành một con Tam Túc Kim Ô, há miệng phun ra Nguyên đan Thái Cực, ông một tiếng, mở ra Lực tràng Thần Ma Thái Cực, bảo vệ toàn thân.
Thiên không Lực tràng Thái Cực bị thiêu đốt một mảnh đỏ bừng. Không trung không ngừng hòa tan ra, nhìn tới mức khóe mắt Chung Nhạc nhảy loạn. Thiên không Lực tràng Thần Ma Thái Cực hòa tan, chính là Nguyên đan của hắn đang hòa tan. Đạo hỏa quang từ trong Thái Dương phun ra này khẳng định không phải là hỏa diễm bình thường.
- Thái Dương Thần Hỏa! Đây là Thái Dương Thần Hỏa trong hạch tâm Thái Dương!
Chung Nhạc cắn răng một cái, đột nhiên tế khởi một tòa Bí cảnh Nguyên thần của Xà Văn Cử, lắc mình trốn vào trong tòa Bí cảnh Nguyên thần này, thu hồi lại Nguyên đan của chính mình. Cho dù là Bí cảnh Nguyên thần của Yêu Thần cũng không chống đỡ nổi Thần hỏa thiêu đốt, rất nhanh, thiên không của Bí cảnh đã bị đốt ra từng cái từng cái động lớn đỏ bừng, Thái Dương Thần Hỏa không ngừng xâm nhập vào trong Bí cảnh. Chung Nhạc lại lấy ra một tòa Bí cảnh khác của Xà Văn Cử, nắm chặt trong tay, khẩn trương nhìn lên thiên không, bất cứ lúc nào cũng có thể tế khởi, trong lòng thầm nghĩ:
- Không đúng! Không đúng! Thái Dương Thần Hỏa sao lại từ trong hạch tâm Thái Dương phun ra? Nội bộ Thái Dương rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Lúc này, thanh âm Tân Hỏa đột nhiên vang lên, cực kỳ hưng phấn nói:
- Nhạc tiểu tử, đây là Thái Dương sắp sửa bạo phát! Sẽ có Thái Dương Diệu Kim và Nhật Linh phun ra!
- Thái Dương Diệu Kim?
Chung Nhạc lộ ra thần sắc kích động. Trước đây, hắn đã đạt được một khối Thái Dương Diệu Kim, là tài liệu còn hiếm có hơn Nguyệt Hạch rất nhiều, chất chứa Thái Dương Thần Hỏa vô cùng khủng bố. Hắn có thể thôi động Thái Dương Thần Hỏa, hoàn toàn là dựa vào khối Thái Dương Diệu Kim này. Bất quá, khối Diệu Kim này của hắn cũng không lớn, nếu muốn luyện chế thành Hồn binh liền có chút không đủ dùng.
- Ngu ngốc! Còn có Nhật Linh nữa!
Tân Hỏa lại kêu lên một tiếng. Chung Nhạc kinh ngạc nói:
- Nhật Linh? Nhật Linh cũng sẽ từ trong Thái Dương phun ra sao? A! Đúng rồi! Ý của ngươi là Nhật Linh trong Thái Dương phun ra, nếu Nhật Linh rơi vào trong cơ thể sinh linh của Tổ Tinh, vậy sẽ đản sinh ra Đại Nhật Linh Thể trời sinh sao?
Tân Hỏa hưng phấn nói:
- Đại Nhật Linh Thể đúng là như thế mà có. Bất quá, ý của ta cũng không phải là cái này! Ý của ta là, chúng ta sẽ có thể bắt lấy Nhật Linh a! Mặc dù ngươi đã đạt được Nhật Linh, nhưng cảm ngộ được Nhật Linh, lại không thể so sánh với đích thân bắt giữ một Nhật Linh. Ngươi bắt lấy một Nhật Linh, luyện hóa nó, ngươi cũng sẽ trở thành Đại Nhật Linh Thể, là một Đại Nhật Linh Thể thuần khiết!
Trong lòng Chung Nhạc cũng trở nên hưng phấn. Bắt lấy Nhật Linh từ trong Thái Dương phun ra, sẽ trở thành Đại Nhật Linh Thể chân chính? Đại Nhật Linh Thể được xưng là Linh thể mạnh nhất, nếu thật sự có thể làm được chuyện này, vậy Chân Linh của hắn nhất định sẽ càng cường đại hơn.
- Làm sao bắt?
Đột nhiên, Chung Nhạc nhấp nháy mắt. Thần hỏa bên ngoài đáng sợ như thế, đừng nói là hắn, ngay cả Thần Kim cũng bị thiêu đốt thành khí xanh, ngay cả cặn bã cũng không lưu lại. Cho dù có Nhật Linh bay ra, hắn cũng không thể bắt giữ.
Bí cảnh Nguyên thần của Xà Văn Cử bị thiêu đốt đổ sụp, Chung Nhạc vội vàng tế khởi tòa Bí cảnh Nguyên thần thứ hai, lắc mình tiến vào trong đó, suy tư nói:
- Làm sao mới có thể bình an bắt được một Nhật Linh...
← Ch. 0524 | Ch. 0526 → |