← Ch.0537 | Ch.0539 → |
- Các ngươi quá ngây thơ rồi! Không ngờ lại huyễn tưởng ta sẽ để cho các ngươi tiếp tục sống sót!
Trong sáu con mắt của Hiếu Mang Lão tổ lóe ra quang mang xảo trá và hung ác. Hắn là một tôn Hung Thần không gì sánh nổi, cho dù là Mẫu Thần, Côn Thần cùng hung cực ác, tại thời điểm đối mặt với Tiên Thiên Nguyệt Thần cũng sẽ tâm vô tạp niệm, không dám sinh ra bất kỳ lòng khinh nhờn gì.
Nhưng hắn thì sao? Hắn dám móc lấy Nguyệt Hạch, dám giam cầm Nguyệt Thần, dám lấy trộm cùng thôn phệ năng lượng của Tiên Thiên Nguyệt Thần, dám luyện hóa Tiên Thiên Nguyệt Thần, dám mạo hiểm lừa gạt toàn bộ thiên hạ, giả mạo Nguyệt Thần, thay thế Nguyệt Linh, hưởng dụng tế tự của chúng sinh.
So về sự hung ác hung tàn, ai có thể so sánh với hắn? Ở trong lòng Hiếu Mang Lão tổ, mặc kệ kẻ nào đánh cắp Nguyệt Hạch Nguyệt Thần, chỉ cần biết được bí mật này của hắn, vậy thì nhất định đều phải chết. Cho dù là Thần Ma của Tổ Tinh biết được bí mật này, cũng sẽ giết sạch hết thảy, không chừa một tên! Đây mới là Hiếu Mang Lão tổ mà ngay cả Ích Tà Thần Hoàng cũng dám phản bội, chủ nhân cũ cũng dám giết!
- Cho dù tất cả sinh linh trong thiên hạ đều biết được bí mật này, ta cũng sẽ giết sạch tất cả sinh linh biết rõ, chỉ lưu lại những trẻ mới sinh còn nhỏ chưa hiểu chuyện, để cho sau khi bọn chúng lớn lên tiếp tục tế tự ta! Ha ha ha ha ha...
Tiếng cười quỷ dị không ngừng vang lên. Hiếu Mang Lão tổ đại khai sát giới, tính mạng của tất cả sinh linh theo như hắn thấy cũng chỉ là công cụ để lợi dụng mà thôi, chỉ có sự khác biệt về mặt giá trị, là có giá trị và không có giá trị mà thôi!
Con Bàn Ngao ba đầu không ngừng mở miệng rống lớn. Khiếu Nguyệt Thần Hống vốn chính là do hắn khai sáng ra. Môn thần thông này ở trong miệng hắn bạo phát ra uy năng chí cường, tiếng thét chấn động nhục thân cùng Nguyên thần, chấn vỡ pháp lực thần thông, đánh vỡ văn lộ Đồ đằng, khiến cho đám Thần Ma thần hồn điên đảo, không thể tiếp tục thôi động Thánh khí các tộc công kích.
Đám Thần Ma bị chấn cho té trái ngã phải, Thần huyết Ma huyết Côn huyết trong tai mắt mũi miệng không ngừng tuôn ra. Võ Thần Hạ Khuyết từng ngụm từng ngụm phun máu, cật lực tránh né công kích của con Bàn Ngao này, cả giận nói:
- Ngươi có được Thần lực, thần thông bậc này, vì sao lúc Côn Tộc đột kích, ngươi lại không ra tay? Nếu lúc đó ngươi xuất thủ tiêu diệt Côn Tộc, cũng sẽ không xảy ra chuyện hôm nay, kẻ nào sẽ biết ngươi đã lấy trộm Nguyệt Hạch, giam cầm Nguyệt Thần chứ?
Thân thể Hiếu Mang Lão tổ đại biến, hóa thành một tôn Thần Nhân ba đầu bốn tay, một chưởng đè xuống, đánh cho Hạ Khuyết trọng thương. Bàn tay còn lại thì chụp lấy hắn, bỏ vào trong miệng, hai cái đầu còn lại cười khặc khặc, nói:
- Côn Tộc xâm nhập Tổ Tinh thì liên quan gì tới ta? Sinh linh cư ngụ trên Tổ Tinh là các ngươi hay là Côn Tộc, đối với ta cũng không có gì khác biệt. Cho dù Côn Tộc có giết sạch các ngươi, ta cũng có thể thống trị Côn Tộc, khiến cho vô số Côn Tộc tế tự ta, trái lại càng dễ dàng cho ta thống trị hơn!
Hạ Khuyết bị hắn nuốt sống, rơi vào trong bụng hắn, ngay sau đó liền bị luyện hóa. Cho dù là Võ Thần cũng không thể chống cự nổi Đại trận Luyện hóa trong bụng con Bàn Ngao này, nhục thân và Nguyên thần đều biến thành chất dinh dưỡng, bị hắn hấp thu.
Trong lòng đám Thần Ma còn lại cực kỳ sợ hãi. Đây là một lão quái vật đã sống năm vạn năm đằng đẳng, cảnh giới cấp bậc Thần Hầu, chiến lực hoàn toàn vượt qua bọn họ không biết bao nhiêu lần. Cho dù là đã bị Ích Tà Thần Hoàng đánh trọng thương, cũng không phải bọn họ có khả năng chống lại. Từng tôn từng tôn Thần Ma không ngừng thổ huyết. Phòng ngự của bọn họ không chịu nổi một kích tùy ý của Hiếu Mang Lão tổ, ngay cả Nguyên thần cũng bị chấn cho tan rã. Hiếu Mang Lão tổ cười lớn, lại thôn phệ thêm hai tôn Côn Thần nữa.
- Chạy mau!
Đám Thần Ma còn lại làm sao dám tái chiến nữa? Lập tức xoay người bỏ chạy. Thân thể Hiếu Mang Lão tổ đột nhiên lay động, chỉ thấy hai cái đầu bay ra, hóa thành hai tôn Thần Ma, ngăn cản đám Thần Ma này lại.
Hóa Sinh Huyền Công! Hóa Sinh Huyền Công của Phong Vô Kỵ chính là do hắn truyền lại, bản thân Hiếu Mang Lão tổ tự nhiên cũng có thân ngoại hóa thân, thần ngoại hóa thần. Tu vi thực lực hai cỗ hóa thân của hắn cực kỳ mạnh mẽ, có được ba thành chiến lực của bản thể. Mà đám Thần Ma còn lại đã chết mất chín tôn, chỉ còn dư lại mười tôn, nhưng đều đã bị trọng thương trên người, làm sao có thể là đối thủ hai cỗ hóa thân này của hắn? Đây là một trường tàn sát, ngay cả chạy trốn cũng chạy không thoát!
- Chạy? Các ngươi có thể chạy chỗ nào? Trên Tổ Tinh có địa phương nào mà ta đi không được? Cho dù bỏ chạy, cũng chỉ sẽ bị ta từng tên đánh chết. Huống chi, các ngươi căn bản là trốn không thoát!
Bản thể Hiếu Mang Lão tổ đứng yên tại chỗ, bật cười ha hả, ngẩng đầu nhìn về phía Nguyệt Hạch vẫn như cũ đang phiêu phù trên không trung, trong mắt lóe lên hung quang, vươn tay chụp về phía Nguyệt Hạch.
- Bảo bối, ngươi rốt cuộc cũng quay trở lại trong tay ta rồi! Kẻ đánh cắp ngươi không ngờ lại là một tên tiểu quỷ Nhân Tộc! Thật sự nằm ngoài dự liệu của ta. Một vật nhỏ ngay cả Thần Minh cũng không phải, không ngờ lại có thể đánh cắp ngươi ngay dưới mí mắt của ta, trí giả suy tính ngàn lần tất có một sơ xuất a!
Đột nhiên, Nguyệt Hạch chợt ầm ầm vỡ nát. Vị Thần Nữ nằm trong Nguyệt Hạch kia nhẹ nhàng bay lên, bàn tay như ngọc không một tia tỳ vết nhẹ nhàng nghênh đón bàn tay của hắn, bình thản nói:
- Có một lần sơ xuất, tất có lần thứ hai! Huống chi, ngươi không phải trí giả!
Bàn tay của hai vị tồn tại va chạm với nhau, trong thiên địa nhất thời một mảnh yên tĩnh, lặng ngắt như tờ. Cho dù là đám Thần Ma đang chém giết với hai cỗ hóa thân của Hiếu Mang Lão tổ kia, lúc này, toàn bộ thanh âm gào rống, thanh âm bạo kích, thanh âm thần thông va chạm... hết thảy tựa hồ cũng đều dừng lại, không phát ra bất luận thanh âm gì.
Ngay sau đó, một cỗ bộc phát hủy thiên diệt địa trùng kích ra bốn phương tám hướng. Địa thủy phong hỏa phun trào, khuấy động, quét ngang bốn phương. Toàn bộ đám Thần Ma, kể cả hai cỗ hóa thân của Hiếu Mang Lão tổ cũng bị chấn bay lên thật cao, không ngừng thổ huyết. Trong ba động địa thủy phong hỏa, một cây đèn đồng rỉ sét cũ nát cũng bị chấn bay, theo đám Thần Ma kia cùng nhau văng ra.
- Ngươi đã sống lại?
*****
Sắc mặt Hiếu Mang Lão tổ kịch biến, khóe miệng tươm máu. Hắn đột nhiên hét lớn một tiếng, chỉ thấy hai cỗ hóa thân bay ngược trở về, soạt một tiếng chui vào trong cơ thể hắn. Khí tức trên người Hiếu Mang Lão tổ nhất thời tăng vọt, giết về phía vị Thần Nữ kia, cười lạnh nói:
- Sống lại thì có thể làm được gì? Chỉ là một tôn Tiên Thiên Thần vừa mới sinh ra, thật tốt bắt giữ luyện hóa, giúp cho ta vĩnh sinh bất tử! Thái Âm Thần Kiếm!
Trong ba cái miệng rộng của hắn hình thành Kiếm khí ngập trời. Ba đạo Kiếm khí nháy mắt kích xạ ra, chém thẳng về phía Thần Nữ. Ba đạo Kiếm khí này nhìn qua giống như do Huyền Băng luyện thành, nhưng thật ra lại không phải, mà là do khí Tiên Thiên Thái Âm luyện thành. Khí Thái Âm so với khí Thuần Âm càng cao hơn một bậc, là bảo vật so với khí Thuần Âm còn trân quý hiếm lạ hơn nhiều.
Khí Thuần Âm đã là cực kỳ hiếm có, cho dù là Thần Ma cũng không có khả năng tu thành khí Thuần Âm. Chỉ có Nguyệt Diệu Linh Thể mới có cơ hội luyện thành. Một vài Thần Ma đạt được khí Thuần Âm, thường thường đều là lấy được từ chỗ di vật của Nguyệt Diệu Linh Thể hoặc là luyện hóa thi thể của Nguyệt Diệu Linh Thể. Khí Thái Âm lại càng hiếm có hơn, chỉ khi nào Nguyệt Diệu Linh Thể thành Thần Minh mới có thể tu thành, hơn nữa cũng chưa chắc nhất định sẽ có thể tu thành.
Về phần khí Tiên Thiên Thái Âm, cho dù là Nguyệt Diệu Linh Thể thành Thần Minh cũng không có khả năng luyện thành. Chỉ có Tiên Thiên Nguyệt Thần mới có được loại Thánh vật bậc này. Ba đạo Kiếm khí của hắn, chính là ba đạo khí Tiên Thiên Thái Âm do hắn đề luyện ra từ trong cơ thể Nguyệt Thần, luyện thành ba đạo Thái Âm Thần Kiếm. Cho dù là lúc huyết chiến với Ích Tà Thần Hoàng, Hiếu Mang Lão tổ cũng không có tế khởi ba đạo Kiếm khí này. Mà thời khắc này, Nguyệt Thần xuất thế, khiến cho hắn vừa kinh khủng vừa vui mừng, một lòng muốn trấn áp phong ấn luyện hóa vị Thần Nữ này, lập tức tế khởi ba thanh Thần kiếm.
Sắc mặt vị Thần Nữ kia thản nhiên không chút gợn sóng, tựa hồ không có bất kỳ hỉ nộ ái ố gì. Bàn tay trắng tinh không tỳ vết giống như hồ điệp phấn bạch tung bay lên xuống, mấy ngón tay ngọc nhảy lên, như gảy lên một sợi dây đàn, nghênh đón ba thanh Thần kiếm.
- Ngươi lấy trộm từ chỗ của ta, cũng nên trả lại cho ta!
Mấy ngón tay ngọc của nàng liên tục gảy lên ba thanh Thái Âm Thần Kiếm. Chỉ nghe từng đạo từng đạo thanh âm giòn tan vang lên. Ở xa xa, từng tôn từng tôn Thần Ma, Côn Thần và Mẫu Thần còn chưa kịp rơi xuống đất, nghe được thanh âm này, lập tức từng ngụm từng ngụm phun máu, mạnh mẽ chạy trốn. Thanh âm giòn tan kia một đạo tiếp theo một đạo. Mỗi một đạo thanh âm vang lên, bọn họ giống như gặp phải trọng kích, bị chấn cho Nguyên thần tán loạn, thân hình lảo đảo, há miệng phun máu.
Đột nhiên, một tôn Côn Thần và hai tôn Mẫu Thần phốc một tiếng ngã xuống, sau đó không đứng lên được nữa, hiển nhiên là Nguyên thần đã bị mấy đạo thanh âm giòn tan kia mạnh mẽ chấn nát, chết oan chết uổng.
Hiếu Mang Lão tổ đã ăn mất năm tôn Côn Thần và một tôn Mẫu Thần, Côn Thần và Mẫu Thần còn lại vốn dĩ cũng không nhiều lắm, hiện tại lại chết thêm ba tôn, tổng cộng chỉ còn lại một tôn Côn Thần và hai tôn Mẫu Thần mà thôi. Mà bảy tôn Thần Ma của Tổ Tinh cũng tử thương ba tôn, chỉ còn lại có bốn tôn.
- Cây đèn này...
Nguyên thần Đại Chân Lão Mẫu vốn đang chấn động, đột nhiên nhìn thấy cây đèn đồng rỉ sét cũ nát kia cũng bị chấn bay tới, đang lăn lông lốc bên cạnh nàng. Ngay cả đám Thần Ma đẳng cấp như bọn họ cũng không thể thừa nhận dư uy cùng thanh âm do hai đại cường giả giao chiến, mà cây đèn đồng này ở tại khu vực trung tâm hai đại cường giả giao thủ, thừa nhận trực tiếp uy năng của hai đại cường giả, không ngờ lại không bị chấn nát.
- Hẳn là một kiện bảo vật!
Đại Chân Lão Mẫu chụp lấy cây đèn đồng, mạnh mẽ bay lên. Sáu tôn Thần Ma còn lại cũng liều mạng bỏ chạy, bay ra bốn phương tám hướng, không dám dừng lại nơi này thêm một khắc nào nữa.
Mấy đầu ngón tay Nguyệt Thần nhẹ nhàng rơi lên trên Thái Âm Thần Kiếm, chỉ thấy văn lộ Đồ đằng và lạc ấn trong Thần kiếm nhanh chóng vỡ nát. Sắc mặt Hiếu Mang Lão tổ đại biến, ba thanh Thần kiếm đột nhiên vỡ vụn, lạc ấn trong kiếm bị hủy diệt không còn một mảnh. Văn lộ Đồ đằng do hắn dùng để chế tạo Thần kiếm cũng ầm ầm hóa thành bột mịn. Ba thanh Thần kiếm mà hắn trăm cay ngàn đắng, tốn thời gian mấy vạn năm mới luyện ra, cứ như vậy đã biến thành ba thứ phế thải, không còn bất cứ dấu vết gì của hắn, lại không có bất kỳ quan hệ gì với hắn nữa.
Ba thanh Thần kiếm kia phát ra ba đạo thanh âm giòn vang, đột nhiên hóa thành ba đạo khí Tiên Thiên Thái Âm, tung bay vờn quanh Thần Nữ. Hai đạo trong đó hóa thành dải lụa khoác trên bả vai nàng, một đạo thì hóa thành dây cột tóc, buộc lại mái tóc sau đầu nàng. Vị Thần Nữ nhẹ bước tiến về phía Hiếu Mang Lão tổ, bình thản nói:
- Tiên Thiên Tinh Khí ngươi lấy trộm từ trên người ta, cũng nên trả lại cho ta!
Sắc mặt Hiếu Mang Lão tổ vàng như đất, đột nhiên rít gào một tiếng, hiện ra nguyên hình Bàn Ngao ba đầu.
- Thiên Cẩu Thực Nguyệt!
Ba cái miệng lớn cắn về phía Thần Nữ kia, giống như ba cái hắc động khủng bố, thậm chí ngay cả không gian cũng bị hấp lực khủng bố xoắn thành vòng xoáy, đổ sụp về phía trong miệng hắn, uy năng quả thật kinh thiên động địa. Mà ba cái lưỡi kia lại giống như một tấm màn lớn phủ đầy móc câu đỏ tươi, từ ba phía khác nhau cùng cuốn về phía Thần Nữ.
Thần Nữ vẫn như cũ đứng yên không né không tránh, bị một cái đầu lưỡi trong đó cuốn trúng, cái đầu lưỡi kia nhất thời hóa đá. Hiếu Mang Lão tổ hoảng hốt lo sợ, đang định chặt đứt cái đầu lưỡi này của chính mình. Nào ngờ địa phương hóa đá nhanh chóng lan tràn lên, trong khoảnh khắc đã hoàn toàn hóa đá một cái đầu của hắn.
Địa phương hóa đá còn không ngừng từ cần cổ của hắn lan tràn xuống dưới, lại từ cần cổ của hắn lan tràn về phía hai cái đầu còn lại. Trong khoảnh khắc, thân thể to lớn như núi của Hiếu Mang Lão tổ đã triệt để biến thành tảng đá, giống như một pho tượng Bàn Ngao vô cùng sống động vậy.
Thần Nữ tiếp xúc với nhục thân của hắn, rút đi Tiên Thiên Tinh Khí mà hắn đánh cắp từ chỗ của Thần Nữ. Nhục thân của hắn vốn dĩ đã hao hết thọ nguyên, hoàn toàn dựa vào Tiên Thiên Tinh Khí kéo lại một hơi cuối cùng, hiện tại Tiên Thiên Tinh Khí đã bị Thần Nữ thu hồi, nhất thời đã lấy mạng già của hắn.
Thọ nguyên của hắn đi tới điểm cuối, nhục thân hóa thành núi đá, đã không thể khôi phục lại thân thể huyết nhục. Đột nhiên, ba phần đỉnh của ngọn núi đá này chợt ầm ầm nổ tung. Chỉ thấy ba đạo Nguyên thần của Hiếu Mang Lão tổ bay ra, mang theo ba khỏa Nguyên đan viễn độn bỏ chạy. Nhục thân của hắn đã chết, nhưng Nguyên thần vẫn còn. Nguyên thần Thuần dương chính là linh hồn của hắn, chỉ có thể hốt hoảng bỏ chạy.
← Ch. 0537 | Ch. 0539 → |