Vay nóng Tinvay

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 0578

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 0578: Đao chém Chư Thần
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Lazada


Đạo khí Thuần Dương này chính là lúc trước Chung Nhạc vì để hóa giải Âm Thần trong cơ thể Bạch Thương Hải, đã đánh một đạo khí Thuần Dương do chính mình luyện ra vào trong cơ thể Bạch Thương Hải. Hắn còn truyền thụ cho Bạch Thương Hải pháp môn tu luyện Nhật Nguyệt Bảo Chiếu, khiến cho Âm Dương tương sinh, chiếu rọi lẫn nhau. Một phương diện là để luyện hóa Âm Thần, biến thành khí Thuần Âm của chính mình, một phương diện là để lớn mạnh khí Thuần Dương, hình thành nên trạng thái cân bằng, khiến cho Âm Thần không ngừng bị luyện hóa, hóa giải tình thế nguy hiểm của Bạch Thương Hải.

Lúc đó, Bạch Thương Hải bị Âm mạch Âm Thần liên lụy, khiến cho nhiều bệnh lắm tai, cho dù là Thần Minh của Bạch Trạch thị cũng không thể hóa giải bệnh hoạn của hắn, chỉ có khí Thuần Dương của Chung Nhạc là có thể hóa giải được.

Chung Nhạc cho hắn mượn một đạo khí Thuần Dương, khiến cho Âm mạch Âm Thần không ngừng bị luyện hóa, cùng khí Thuần Dương bổ sung, hỗ trợ lẫn nhau, khiến cho tu vi của Bạch Thương Hải cũng là nước lên thì thuyền lên, tiến bộ thần tốc. Hiện tại hắn có thể nói là một cường giả trẻ tuổi duy nhất của Bắc Hoang có thể ngang vai ngang vế với Bạch Thục Nguyệt.

Một hai năm gần đây, tu vi thực lực của Bạch Thương Hải thậm chí còn siêu việt Bạch Thục Nguyệt, trở thành cường giả trẻ tuổi cường đại nhất của Bạch Trạch thị, đã tu thành Chân Linh, thành tựu Cự bá Chân Linh Cảnh.

Bất quá, khí Thuần Dương trong cơ thể hắn lại cũng không thuộc về hắn, mà là Chung Nhạc cho hắn mượn. Đợi sau khi hắn triệt để luyện hóa xong Âm mạch Âm Thần, sẽ thu hồi trở lại. Mục đích của Chung Nhạc ngoại trừ cứu trị hắn, cũng có ý muốn mượn Âm Thần để lớn mạnh khí Thuần Dương, khiến cho chính mình có thêm một phần tu vi.

Mà hiện tại Bạch Thương Hải đã triệt để luyện hóa xong Âm Thần, luyện ra Chân Linh Âm Thần của chính mình, chính là một tôn Xà Thần thuần âm, mà tương ứng, đạo khí Thuần Dương do Chung Nhạc cho hắn mượn kia cũng đã luyện thành Chân Linh Dương Thần.

Đạo khí Thuần Dương này bay về phía Toại Thụ, ở giữa không trung hóa thành một con Thuần Dương Chi Long, chính là biểu hiện của hình thái Chân Linh Dương Thần. Dương Thần mà hắn luyện ra chính là một con Thuần Dương Chi Long. Xà và Long, một âm một dương.

Chân Linh Dương Thần gào thét bay tới, chui thẳng vào trong cơ thể Chung Nhạc. Chung Nhạc vốn dĩ đã sắp sửa dầu hết đèn tắt, thậm chí ngay cả Bất Tử Chi Thân cũng bị đánh tan. Nhưng đạo Chân Linh Dương Thần này vừa mới nhập thể, nhất thời liền khiến cho tu vi của hắn tăng vọt, Bất Tử Chi Thân một lần nữa khôi phục lại, pháp lực ầm ầm phóng chạy, Dương hóa thành Âm, Âm hóa thành Dương, Âm Dương bổ sung, hỗ trợ lẫn nhau.

Chỉ là đạo khí Thuần Dương này cũng chỉ khiến cho hắn tạm thời khôi phục lại chiến lực mà thôi, cũng không thể khiến cho hắn có đủ thực lực hóa giải tình thế nguy hiểm trước mắt. Đợi tới lúc pháp lực hắn hao hết, hắn vẫn phải đối mặt với cục diện đồng dạng.

Cũng trong nháy mắt đạo khí Thuần Dương này nhập thể, Chung Nhạc đột nhiên quát lớn một tiếng, pháp lực tuôn trào ra. Trên không trung, Côn Hầu đang giao chiến với Long Hầu, thân thể nhất thời cứng đờ, cảm thấy trong Thần Dực Đao không ngờ lại có một cỗ pháp lực cường đại tranh đoạt quyền chưởng khống thanh Thần đao này với chính mình.

Nguồn gốc của cỗ pháp lực này, không ngờ lại là tới từ một sợi lông chim trên Thần Dực Đao, chính là Kim kiếm Bằng vũ.

Cỗ pháp lực trong sợi Kim kiếm Bằng vũ này vậy mà cũng tinh thông Côn Bằng Thiên Địa Quyết. Mà Côn Bằng Thiên Địa Quyết chính là công pháp do Côn Hầu tự nghĩ ra, cho dù là trong Côn Bằng Thần Tộc, đạt được sự truyền thụ của hắn cũng không nhiều.

- Chung Sơn thị!

Trong lòng Côn Hầu nhất thời kinh hãi.

Cỗ pháp lực này đồng dạng dùng công pháp Côn Bằng Thiên Địa Quyết tranh đoạt Thần Dực Đao với hắn. Nếu toàn bộ Côn Bằng Thần Tộc toàn lực tế tự, thôi động Thần Dực Đao, tế tự Côn Hầu, vậy đạo pháp lực này của Chung Nhạc căn bản là không thể hình thành bất kỳ sự quấy nhiễu nào với hắn.

Nhưng hiện tại, hai vị đại cao thủ Thông Thần Cảnh viên mãn Côn Đại tiên sinh và Bằng Đại tiên sinh đều đã bị điều phối đi. Đã không còn hai tồn tại mạnh mẽ này tế tự, lực lượng tế tự liền rơi xuống hơn một thành. Côn Hầu đang giao chiến sinh tử với Long Hầu, sớm đã rơi xuống hạ phong, lúc này lại bị cỗ pháp lực của Chung Nhạc quấy nhiễu, đã tạo thành hậu quả không thể gánh nổi.

Hắn chỉ bị đạo pháp lực này của Chung Nhạc quấy nhiễu trong một cái nháy mắt, nhưng chính trong một cái nháy mắt này, Long Hầu chợt đâm tới một kiếm, Bàn Long Thần Kiếm nhất thời quấn lấy thân thể Côn Hầu, giống như một con Cự long vờn quanh vậy.

Côn Hầu cực kỳ hoảng sợ, vừa mới khôi phục lại quyền chưởng khống đối với Thần Dực Đao, thân thể đột nhiên chia năm xẻ bảy, đã bị Long Hầu giảo sát.

Sau một khắc, thanh âm tế tự mãnh liệt vang lên, Linh của Côn Hầu một lần nữa phục sinh trên Tế đàn của Côn Bằng Thần Tộc. Ngay sau đó Bàn Long Kiếm đã bay tới, một lần nữa giảo sát Linh của hắn.

Cơ hồ ngay cùng một khoảnh khắc, Thần Dực Đao đột nhiên bay lên, thoát ly khỏi sự chưởng khống của Côn Hầu, bay tới chỗ Toại Thụ, rơi vào trong tay Chung Nhạc. Chung Nhạc vươn tay cầm đao, thu hồi Toại Thụ. Cây Toại Thụ khổng lồ đột nhiên biến mất không thấy đâu nữa, chỉ còn lại có một đám Thần Linh ngập trời.

Mà trên Tế đàn của Côn Bằng Thần Tộc, Thần Linh của Côn Hầu một lần nữa phục sinh, lại một lần nữa bị chém chết, không khỏi kêu lên một tiếng đau đớn, hóa thành vô số đạo linh quang viễn độn bỏ chạy. Khoảnh khắc này, hắn đã ý thức được chính mình đã bại, nếu lại tiếp tục phục sinh nữa, chỉ sợ sẽ là kết cục hồn phi phách tán. Long Hầu ba lần đánh chết hắn, đã khiến cho Linh và hồn của hắn bị thương nặng, khiến cho hắn không thể không bỏ chạy.

Mà lúc này, Chung Nhạc đã tế đao. Hắn quán chú toàn bộ pháp lực của chính mình vào trong Thần Dực Đao. Thanh Thánh khí hoàn chỉnh này ở trong tay hắn đại phóng quang mang, nghênh đón đám Thần Linh ngập trời, quơ đao chém xuống.

Nghênh Thần Nhất Đao Trảm!

Đám quang luân sau đầu hắn chuyển động, Sư Bất Dịch khoanh chân ngồi ở trong đó, cũng là pháp lực không chút lưu lại, ào ào tuôn ra, giúp hắn tế đao.

Lúc này, Long Hầu đã hàng lâm xuống trước Tế đàn Côn Bằng Thần Tộc. Bên dưới, rất nhiều cường giả của Côn Bằng Thần Tộc đang căng căng thẳng thẳng đứng ở nơi đó, không dám thở mạnh một hơi, ánh mắt hoảng loạn nhìn về phía tôn Thần Hầu Chi Linh này, nhưng vẫn như cũ tiếp tục tế tự.

Nhưng Long Hầu lại không hề nhìn về phía bọn họ, cũng không xuất thủ đánh chết hết thảy đám cường giả của Côn Bằng Thần Tộc này. Chỉ cần hắn muốn, đừng nói là xuất thủ, sợ rằng chỉ cần một đạo ý niệm trong đầu đã có thể khiến cho đám Luyện Khí Sĩ Côn Bằng Thần Tộc này hồn phi phách tán. Nhưng hắn lại không xuất thủ, chính là khinh thường cho xuất thủ. Hắn ngẩng đầu lên, nhìn về phía một đao nghênh đón Chư Thần Chi Linh Tây Hoang ở giữa không trung kia.

Đao quang cực kỳ rực rỡ, vô cùng kinh diễm. Nhưng uy năng của Thần Dực Đao vẫn chưa có triệt để phát huy, so với thời điểm ở trong tay Côn Hầu vẫn còn kém cỏi hơn một phần. Nhưng cỗ uy năng này đã siêu việt Thần binh do Thần Minh tế khởi.

Đây cũng không phải là do pháp lực của bản thân Chung Nhạc mạnh mẽ. Với thực lực hiện tại của Chung Nhạc còn không làm được một bước này. Cho dù hắn đang ở trạng thái toàn thịnh, cũng không có khả năng thôi động kiện bảo vật này tới tình trạng cường đại như vậy. Cho dù có cộng thêm Sư Bất Dịch, cũng không thể làm được.

- Chư Thần Tây Hoang bị bại không oan!

Long Hầu nhẹ giọng nói. Hắn có thể nhìn ra được, Chung Nhạc và Sư Bất Dịch đều đã là nỏ mạnh hết đà, chân chính phát huy ra uy năng của Thần Dực Đao, chính là lực lượng tế tự của rất nhiều cường giả của Côn Bằng Thần Tộc.

Đám Luyện Khí Sĩ Côn Bằng Thần Tộc kia vẫn chưa dừng lại tế tự, bởi vì Côn Hầu vẫn còn đang bỏ chạy, cần bọn họ tiếp tục duy trì lực lượng tế tự. Bằng không, tế tự vừa dừng lại, Côn Hầu sẽ lập tức hồn phi phách tán. Mà Thần Dực Đao thân là Thánh khí do cánh chim của Côn Hầu luyện thành, cũng được bọn họ tế tự, cung cấp cho lực lượng. Chung Nhạc chính là mượn cỗ lực lượng tế tự này, phát huy uy năng của Thần Dực Đao tới trình độ như hiện tại.

Bá!

Đao quang dâng lên hạ xuống, chém thẳng vào trong Chư Thần. Những nơi đao quang đi qua, từng tôn từng tôn Thần Linh bị chém làm đôi. Đám Thần Linh còn lại vội vàng tản ra bốn phía, tránh né đao quang. Mà lúc này, một cỗ chấn động khủng bố lan tỏa bốn phía. Thần Dực Đao đột nhiên nổ tung, từng thanh từng thanh Kim kiếm Bằng vũ bắn thẳng ra bốn phương tám hướng, hóa thành một đạo hồng lưu do vô số kim kiếm hình thành, xen kẽ giao thoa, biến phương viên trăm dặm thành một phiến đại dương kim kiếm mênh mông.

Hồng lưu kim quang khủng bố bao phủ từng tôn từng tôn Thần Linh, từ xa nhìn lại giống như một quả kim cầu thật lớn. Trong kim cầu vang lên từng tràng thanh âm rống giận, thanh âm va chạm. Trong kim quang mơ hồ có thể nhìn thấy từng tôn từng tôn Thần Linh đang không ngừng gào thét, liều mạng va chạm, bị đánh trọng thương, bị chém nát.

Ở đằng xa, sắc mặt Phong Vô Kỵ kịch biến, vội vàng quát đám cường giả của Côn Bằng Thần Tộc:

- Mau mau đình chỉ tế tự!

Trên trán đám cường giả Côn Bằng Thần Tộc toát ra mồ hôi lạnh cuồn cuộn, nhưng cũng không một người nào dừng lại. Bọn họ vừa dừng lại, Côn Hầu sẽ lập tức hồn phi phách tán, triệt để tử vong. Làm sao bọn họ có thể dừng lại được?

Vô số kim quang đột nhiên thu lại, hóa thành từng sợi từng sợi lông vũ tranh tranh cắm trở lại trên cốt dực. Thần Dực Đao hồi phục lại như cũ, mà đám Thần Linh trong khỏa quang cầu kia thì đã bị chém tan thành từng mảnh nhỏ, cơ hồ không tìm được một tôn Thần Linh nào còn hoàn chỉnh. Toàn bộ đám Thần Linh kia đều bị chém nát, hóa thành từng đạo từng đạo linh quang, lan tỏa ra bốn phương tám hướng.

Chung Nhạc vứt bỏ Thần Dực Đao, từ trong quang luân sau đầu bay ra một cây đèn đồng, một chút pháp lực cuối cùng điên cuồng tiến nhập vào trong cây đèn đồng, hút lấy đám linh quang tứ tán ngập trời, thu toàn bộ vào trong cây đèn đồng.

- Chung Sơn thị, tha được kẻ nào thì tha kẻ đó, không nên làm quá mức!

Lúc này, Long Hầu đột nhiên mở miệng nói, thanh âm bình bình đạm đạm:

- Nếu ngươi một lưới bắt hết toàn bộ các Thần Linh của các Thần Tộc Tây Hoang, sợ rằng cả thiên hạ cũng sẽ không để yên cho Nhân Tộc! Hai tôn Thần Minh Tây Hoang còn lại kia cũng sẽ xuất thủ với ngươi a!

*****

Trong lòng Chung Nhạc khẽ động, lập tức có một đám linh quang bay ra khỏi phạm vi hấp lực của cây đèn đồng, chạy thoát ra ngoài, rơi xuống trên từng tòa từng tòa Tế đàn, hóa thành từng tôn từng tôn Thần Linh. Sau đó đám Tế đàn bay lên, mang theo các Luyện Khí Sĩ của các Thần Tộc Tây Hoang, bỏ chạy ra bốn phương tám hướng.

- Chung Sơn thị, xem như ngươi lợi hại! Cửa ải này, ngươi xem như thông qua!

Thanh âm một tôn Thần Linh từ xa xa truyền tới.

Sắc mặt Phong Vô Kỵ kịch biến, cũng lập tức xoay người bỏ chạy, biến mất không thấy đâu nữa.

Đám người Hạ Tông chủ, Chúc Dung Nhan Khâm nhìn thấy một màn này, lập tức không tiếp tục dây dưa với Quân Tư Tà và Phương Kiếm Các nữa, xoay người rút đi, mang theo các cường giả của Trọng Lê Thần Tộc viễn độn bỏ chạy.

Trận đại biến cố này phát sinh cực nhanh, từ lúc Bạch Thương Hải trả đạo khí Thuần Dương lại cho Chung Nhạc, tới lúc Chung Nhạc cướp đao, Long Hầu giết chết Côn Hầu, rồi tới lúc Chung Nhạc mượn lực đao trảm Chư Thần, cây đèn đồng thu lấy đám Thần Linh, Chư Thần chịu thua trốn chết, trước trước sau sau bất quá cũng chỉ là thời gian nói mấy câu mà thôi.

Mà lúc này, hai thầy trò Bạch Thương Hải và Bạch Trấn Bắc đang nhìn tới mức trợn mắt hốc mồm, không ngừng nói:

- Đi! Đi thôi!

Hai thầy trò nhất tề hóa thành một làn khói phóng bỏ đi, trong lòng vẫn còn nghĩ lại mà sợ. Bạch Thương Hải trả đạo khí Thuần Dương lại cho Chung Nhạc, vốn chỉ dự định để cho hắn có thể chống đỡ thêm trong chốc lát mà thôi, không nghĩ tới lại giống như là thọc tổ ong vò vẽ vậy, dẫn phát nên lần kịch biến này. Côn Hầu bị chém chết, Chư Thần bị đao trảm, Chung Nhạc lật bàn trong tuyệt cảnh, thu được toàn thắng, toàn bộ đều bởi vì đạo khí Thuần Dương mà hắn trả lại này.

- Nếu đám Chư Thần Tây Hoang biết rõ đạo khí Thuần Dương kia là do ta trả lại, sẽ hận chết ta rồi...

Sắc mặt Bạch Thương Hải vàng như đất, trong lòng thầm nghĩ.

o0o

Thần Chiến Chi Địa khôi phục lại bình tĩnh, khí tức Chung Nhạc cực kỳ uể oải, lẩm bẩm:

- Hiện tại, các Thần Minh Tây Hoang sẽ không xuất thủ nữa sao?

Long Hầu thản nhiên nói:

- Có ta ở đây, bọn họ cũng không dám xuất thủ!

Chung Nhạc dốc lên một tia khí lực cuối cùng, khom người chân thành tạ ơn, nói:

- Đa tạ Long Hầu đã tương trợ!

Long Hầu lắc đầu:

- Ta cũng không phải giúp ngươi, ngược lại còn là được ngươi tương trợ, lúc này mới có thể không ngừng chém chết Côn Hầu, đánh cho hắn trọng thương, không thể không bỏ chạy. Ta bất quá chỉ là trả lại nhân tình cho ngươi mà thôi!

Chung Nhạc khẽ gật đầu một cái, vặn chặt nắp cây đèn đồng. Long Hầu liếc nhìn cây đèn đồng này một cái, trong mắt lộ ra thần sắc mê mang, sau đó xoay người rời đi.

Chung Nhạc rốt cuộc cũng không thể lại chống đỡ nữa, hai mắt biến thành màu đen, thân thể lắc lắc lư lư, hai chân đột nhiên mềm nhũn, toàn thân ngã thẳng về phía trước.

Đám người Quân Tư Tà, Phương Kiếm Các, Thủy Tử An, Công Tôn Hiên Viên nhanh chóng chạy tới, vội vàng dùng pháp lực nâng hắn lên. Chỉ thấy Chung Nhạc vẫn như cũ liều mạng mở to cặp mắt, hàm răng cắn chặt, không để cho chính mình lâm vào hôn mê. Trong mắt của hắn đã không nhìn thấy bất luận quang tuyến gì nữa, chỉ là dựa vào nghị lực kinh người, bảo trì một tia thanh tỉnh cuối cùng mà thôi.

Đám người Quân Tư Tà nhanh chóng kiểm tra thương thế của hắn, sắc mặt nhất thời trở nên vô cùng ngưng trọng. Chung Nhạc đã là dầu hết đèn tắt rồi!

Thương thế của Chung Nhạc thật sự quá nặng, đã liều mạng chiến đấu tới mức nửa điểm sinh cơ cũng không còn. Hiện tại sinh cơ hắn đã đoạn tuyệt, Nguyên thần cơ hồ vỡ nát, cho dù là Thần dược cũng không cứu nổi tính mạng của hắn.

Pháp lực của đám người Quân Tư Tà căn bản không thể quán nhập vào trong cơ thể hắn, giúp hắn trấn áp thương thế. Bởi vì pháp lực mọi người cũng không đồng nguyên, vừa tiến vào trong cơ thể hắn sẽ kích khởi pháp lực còn sót lại trong cơ thể hắn chống cự, đây là một loại thủ đoạn vô ý thức tự bảo vệ bản thân.

Mà thương thế của Chung Nhạc thật sự quá nặng, không chịu nổi bất luận một điểm xóc nảy nào cả. Thương thế nặng như vậy, nếu như dược lực của Thần dược phát tác trong cơ thể hắn, sợ rằng cũng sẽ là thương tổn trí mạng.

- Thương thế nặng như vậy...

Sắc mặt Thủy Tử An xám ngắt, lắc đầu nói:

- Sợ rằng không thể cứu được nữa rồi!

- Vì sao hắn vẫn chưa bất tỉnh?

Phương Kiếm Các đột nhiên nghi hoặc nói:

- Tại sao hắn vẫn khăng khăng muốn tỉnh?

Hắn vừa mới nói tới đây, đột nhiên chỉ thấy từ đằng xa, Long Nhạc và công tử Ba Tuần nhanh chóng bay tới. Còn chưa tới nơi này, nhục thân hai gã thiếu niên này đột nhiên tan rã, Chân Linh Đại Nhật Ma Ô và Chân Linh Tinh Thiềm hóa thành khí huyết và tu vi cuồn cuộn tiến nhập vào trong cơ thể Chung Nhạc. Cặp mắt Chung Nhạc rốt cuộc cũng nhắm lại, lâm vào hôn mê.

- Chung sư đệ quá mạnh mẽ!

Phương Kiếm Các nhất thời tỉnh ngộ, tán thưởng.

Chung Nhạc dốc hết khả năng duy trì ý thức chính mình thanh tỉnh, thật ra chính là đang tự cứu mình. Pháp lực của bất kỳ người nào khác cũng đều không thể trấn trụ thương thế của hắn, mà Nguyên thần và nhục thân của hắn cũng không chịu nổi bất luận dược lực gì trùng kích. Nhưng hóa thân của hắn chính là đồng nguyên đồng gốc, chỉ có hóa thân chạy tới, mới có thể kéo lại tính mạng của hắn.

o0o

Trải qua mấy ngày, đám người Quân Tư Tà cẩn cẩn thận thận khiêng hắn trở về Đại Hoang, không dám để cho xuất hiện bất luận xóc nảy gì, lo lắng sẽ khiến cho thương thế hắn bị nặng thêm. Một ngày này, Chung Nhạc đột nhiên tỉnh lại, chỉ thấy bên cạnh chính mình là một loại thực vật kỳ quái, sớm đã khô vàng, trên chòm râu kết đầy những hạt nhỏ căng tròn.

- Đây là cái gì?

Hắn có chút nghi hoặc hỏi. Quân Tư Tà đang đi ở phía trước, quay đầu nhìn lại, thản nhiên cười một tiếng:

- Đây là hạt kê, một trong ngũ cốc!

Chung Nhạc cật lực ngẩng đầu lên, chỉ nhìn thấy những cánh đồng kéo dài vô biên vô tận, đều đã trồng đầy các loại ngũ cốc, rất nhiều tộc nhân đang lúc thu gặt. Hắn một lần nữa nằm xuống, mỉm cười chìm vào giấc ngủ.


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1489)