Vay nóng Homecredit

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 0639

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 0639: Khách tới từ thiên ngoại
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Shopee


Tân Hỏa vẫn như cũ ẩn giấu bên trong Bí cảnh Nguyên thần của hắn, cũng không có hiện thân. Chung Nhạc mở lại Bí cảnh Nguyên thần, nghịch khai sáu luân, đám bảo vật trong Bí cảnh Nguyên thần cũng đều còn nguyên trong đó, không mất đi cái nào.

Hắn suy đoán không sai, hắn bị truyền vào Cổ địa vực Thần Tàng kỳ quái này, chỉ sợ là đã bị lực lượng Luân Hồi ảnh hưởng. Cỗ lực lượng khó có thể gọi tên mà hắn đã tao ngộ kia, hẳn chính là lực lượng Luân Hồi.

Nói cách khác, hiện tại hắn đã rơi vào trong Luân Hồi của Cổ địa vực Thần Tàng, không còn là hắn trước đây nữa, mà đã biến thành sinh linh của Cổ địa vực này.

Bất quá, những đồ vật theo hắn tiến vào cũng không có khả năng hư không biến mất. Thời điểm Chung Nhạc nhìn thấy cây đèn đồng cũng đã xác nhận điểm này. Chỉ cần những đồ vật ẩn giấu trong Bí cảnh Nguyên thần còn chưa biến mất, sẽ có khả năng theo Bí cảnh Nguyên thần mở ra mà một lần nữa trở về.

Dù sao, hồn phách hắn vẫn là hồn phách trước đây, Nguyên thần cũng là Nguyên thần trước đây, chỉ là tương đương với trọng luyện lại một lần mà thôi.

- Có khả năng này!

Thanh âm Tân Hỏa vang lên, tránh né sự dò xét của Hồn bài, nói:

- Bất quá, cũng có khả năng thời gian trong này và thời gian bên ngoài bất đồng. Có khả năng tốc độ thời gian bên ngoài trôi qua rất chậm, mà thời gian trong này trôi qua càng nhanh hơn. Chúng ta nhìn như đã qua hai mươi tám ngày, nói không chừng ở bên ngoài chỉ là mấy canh giờ mà thôi!

Chung Nhạc nhất thời suy tư, quả thật là có khả năng này. Hắn tiến vào Địa Ngục Luân Hồi thời gian hơn nửa năm, mà ở thế giới hiện thực chỉ trôi qua thời gian có nửa ngày mà thôi, cũng đã nói rõ điểm này.

- Nếu thật sự là thế, vậy Tân Hỏa vẫn chưa thể lộ diện, bằng không sẽ bị ánh mắt của Hồn Thú trên Hồn bài cảm nhận được!

Chung Nhạc thoáng yên tâm. Hiện tại hắn đã mở lại Bí cảnh, kiện bảo vật Hồn bài này cũng đã xuất hiện trở lại, không thể không đề phòng.

- Chỉ là, vì sao nhục thân ta vẫn chưa trở về? Cỗ thân thể này không phải là nhục thân ban đầu của ta, vậy nhục thân ban đầu của ta rốt cuộc là ở nơi nào?

Hắn khẽ nhíu mày:

- Ta bị lực lượng Luân Hồi ảnh hưởng, rơi vào Luân Hồi của Cổ địa vực Thần Tàng, hẳn là có chút tương tự với chuyển thế trọng sinh, nhưng lại có chút khác biệt. Hẳn là do lực lượng Luân Hồi của Cổ địa vực Thần Tàng cũng không hoàn chỉnh. Nếu là Lục Đạo Luân Hồi hoàn chỉnh, sinh linh chuyển thế, sẽ trải qua mê muội trong thai, mất đi trí nhớ kiếp trước, không thể nhớ ra kiếp trước, mà ta thì vẫn còn mang theo ký ức kiếp trước. Ta mở lại Bí cảnh Nguyên thần, bảo vật của kiếp trước cũng quay trở lại bên cạnh. Đây hẳn là một loại mê muội trong thai khác, hoặc phải gọi là Nguyên thần mê muội! Nguyên thần rơi vào mê chướng, mở ra Bí cảnh, chính là Nguyên thần tỉnh ngộ trở lại. Nhưng nhục thân ta ở đâu?

Cổ địa vực Thần Tàng là Thí nghiệm tràng mà trước khi Lục Đạo Luân Hồi chính thức xác lập, vị tồn tại sáng tạo ra Lục Đạo Luân Hồi dùng để thí nghiệm Lục Đạo Luân Hồi. Nếu đã là thí nghiệm, vậy nhất định không có khả năng hoàn toàn đồng dạng với Lục Đạo Luân Hồi hiện tại.

Vị tồn tại này có thể sẽ thí nghiệm đủ các loại tình huống. Thí nghiệm ở nơi này có khả năng không phải là mê muội trong thai, mà là Nguyên thần mê muội.

Nhưng nếu Chung Nhạc thật sự đã chuyển thế rồi, vậy nhất định sẽ có thi thể kiếp trước của hắn, nhục thân ban đầu của hắn rốt cuộc đang ở nơi nào?

Hắn thoáng hoạt động một chút thân thể bộ xương khô của chính mình. Hiện tại thân thể bộ xương khô này của hắn đã bị luyện tới mức giống như ngọc thạch vậy, không có nửa phần tạp chất, vô cùng trong suốt sáng bóng, tràn đầy lực lượng bạo tạc. Giống như là một kiện Hồn binh do mỹ ngọc cực kỳ thông thấu luyện thành.

Chỉ là không có huyết nhục, hắn luôn cảm thấy có cái gì không đúng.

- Có khi nào nhục thân của ta vẫn còn, trạng thái hiện tại của ta chỉ là một loại ảo giác hay không?

Tình trạng hiện tại của hắn có phải là chuyển thế hay không, có phải chỉ là ảo giác do lực lượng Luân Hồi tạo thành hay không, hắn cũng không thể phân rõ. Kinh lịch của hắn thật sự quá chân thật, gần như đã vặn vẹo giữa hiện thực và huyễn cảnh.

- Có lẽ, một lần nữa luyện thành Bất Tử Chi Thân, ta sẽ có thể khôi phục lại thân thể huyết nhục!

Tinh thần hắn đại chấn, cất bước đi về phía phương xa càng hôn ám phía trước:

- Cảnh giới kế tiếp là Linh Thể Cảnh, tu thành Cực cảnh Linh Thể Cảnh, sẽ có thể luyện thành Nguyên đan, tiến vào Đan Nguyên Cảnh. Tu thành Đan Nguyên Cảnh sẽ có thể tu thành Bất Tử Chi Thân rồi. Khi đó ta sẽ có thể khôi phục lại chân thân. Tu luyện ở nơi này có một chỗ tốt cực lớn, đó chính là có thể để cho Nguyên thần của ta càng cường đại hơn!

Chung Nhạc tiếp tục tiến lên, vân du mấy chục vạn dặm, gặp được đều là Khô Lâu Luyện Khí Sĩ. Hắn cũng đã gặp qua mấy tòa đại thành, gặp được Khô Lâu Luyện Khí Sĩ có ý thức tư duy cũng càng lúc càng nhiều hơn.

Khô Lâu Luyện Khí Sĩ nơi này đều không thể nói chuyện, giao lưu với nhau đều là dùng tinh thần lực ba động. Hai cỗ tinh thần lực va chạm với nhau, sẽ có thể minh bạch ý nghĩ của đối phương.

Điều này cũng có ý nghĩa, Khô Lâu Luyện Khí Sĩ căn bản không cần bất luận ngôn ngữ gì, cũng không cần có bất luận văn tự gì. Chung Nhạc muốn tìm hiểu thần thông nơi này, cần phải giao thủ với đám Khô Lâu Luyện Khí Sĩ này, từ trong giao thủ mà nghiền ngẫm, hoặc là bức bách đối phương truyền thụ cho chính mình.

Đúng như hắn suy đoán, tu luyện ở nơi này có một chỗ tốt cực lớn, đó chính là đề thăng cực lớn đối với Nguyên thần.

Mỗi khi hắn thôn phệ Quỷ hỏa của một gã Khô Lâu Luyện Khí Sĩ, Nguyên thần sẽ lớn mạnh thêm một phần. Đối với Luyện Khí Sĩ bình thường, Nguyên thần chính là khó tu luyện nhất. Cho dù là kiếp trước, đối với Chung Nhạc, khó khăn lớn nhất cũng là tiến cảnh Nguyên thần của hắn. Mặc dù hắn tại Linh Thể Cảnh đã đột phá cực hạn Nguyên thần, nhưng cũng tốn hao thời gian rất dài, hơn nữa biên độ Nguyên thần đề thăng cũng không thể xem như là đặc biệt kinh người.

Mà bây giờ, chỉ mất thời gian hơn hai tháng, hắn đã tu thành Linh Thể Cảnh, Nguyên thần cao tới trăm trượng. Sau khi Linh và Hồn hợp nhất, biến thành một bộ xương khô bạch ngọc cao tới trăm trượng, giống như một tôn Ma Thần vậy, vô cùng dọa người.

Thời điểm kiếp trước, cho dù tu luyện Linh Thể Cảnh tới cấp cao nhất, thì Nguyên thần của hắn cũng chỉ có ba mươi sáu trượng, không thể biến hóa càng lớn hơn, mãi tới khi tu thành cảnh giới Pháp Thiên Cảnh mới đạt tới Nguyên thần trăm trượng. Mà bây giờ không ngờ đã sớm làm được một bước này.

Chung Nhạc cũng không vội vã đột phá, mà vẫn tiếp tục áp chế, tiếp tục để cho Nguyên thần của chính mình càng mạnh hơn, năng lượng càng tinh thuần hơn. Hắn không ngừng đánh bóng các loại văn lộ Đồ đằng, để cho văn lộ Đồ đằng của chính mình càng tinh thuần hơn, uy lực thần thông càng mạnh hơn.

Không chỉ như vậy, quy tắc đạo pháp thiên địa nơi này có chỗ bất đồng, hắn đang thử nghiền ngẫm thần thông Hồn Phách hệ, thử thôi diễn ra càng nhiều thần thông Hồn Phách hệ.

Mà thần thông đám Khô Lâu Luyện Khí Sĩ kia lĩnh ngộ thi triển ra, đại đa số cũng là thần thông Hồn Phách hệ, chỉ có số rất ít là có thể câu động thiên lôi địa hỏa. Những thần thông Hồn Phách hệ này mang tới cho Chung Nhạc sự dẫn dắt rất lớn. Chỉ là thần thông của đám Khô Lâu Luyện Khí Sĩ này thường thường đều rất thô thiển, đạo lý chất chứa trong đó cũng không nhiều lắm, hẳn đều chỉ là văn lộ Đồ đằng thiên nhiên.

- Khô Lâu Luyện Khí Sĩ nơi này đã tạo thành Văn minh, đã thành lập thành trì, ở nơi càng sâu hơn trong hoang nguyên bạch cốt này nhất định là có Văn minh càng cao cấp hơn!

Chung Nhạc tiếp tục tiến lên, trong lòng tính toán:

- Nói không chừng thần thông Hồn Phách hệ của đám Khô Lâu Luyện Khí Sĩ ở nơi đó càng tinh diệu hơn, chỗ tốt đối với ta khẳng định cũng càng lớn hơn!

Thần thông Hồn Phách hệ cũng là thuộc về thần thông Lục Đạo, là một loại hệ thống hoàn toàn mới. Liên quan tới loại thần thông này, chỉ có trong Địa Ngục Luân Hồi mới có. Cho dù là hai vị chín mươi tám thế Thần Hoàng Bệ và Ngạn này cũng biết không nhiều lắm, chỉ từ chỗ một vị Đại Phủ phán mới học được môn thần thông Lục Hồn Phiên bậc này.

Nếu có thể đạt được càng nhiều thần thông Hồn Phách hệ từ trên phiến hoang nguyên bạch cốt này, đối với Chung Nhạc, thật ra cũng là một thu hoạch to lớn.

Hơn mười ngày sau, Chung Nhạc gặp được Khô Lâu Luyện Khí Sĩ càng lúc càng nhiều hơn. Trong lòng hắn biết rõ chính mình chỉ sợ đã tiến vào khu vực hạch tâm cái thế giới này. Hắn rất nhanh đã gặp được từng tòa từng tòa Bạch Cốt Thành.

Trong mỗi một tòa Bạch Cốt Thành đều có một gã Thống soái khô lâu, thường thường đều là Khô Lâu Luyện Khí Sĩ Đan Nguyên Cảnh. Bọn hắn nô dịch những Khô Lâu Luyện Khí Sĩ khác triều bái chính mình, cách một đoạn thời gian còn rút ra một bộ phận Quỷ hỏa của đám Khô Lâu Luyện Khí Sĩ này, nhằm lớn mạnh bản thân, cũng xem như là một loại thủ đoạn tu luyện.

Ý thức của đám Thống soái khô lâu này đã vô cùng phức tạp, hiểu được sự hung hiểm bên ngoài, không bằng nuôi dưỡng một đám Khô Lâu Luyện Khí Sĩ, cứ cách một đoạn thời gian lại thu gặt một lần.

Gặp được gã Khô Lâu Luyện Khí Sĩ lưu lạc Chung Nhạc này, đám Thống soái khô lâu kia thường xuyên đều dẫn theo bộ hạ giết ra, nghĩ muốn bắt giữ hắn. Bất quá, đại bộ phận đều biến thành chất dinh dưỡng cho Chung Nhạc, chỉ có số rất ít còn có thể chạy thoát.

*****

Trước một tòa Bạch Cốt Thành, ngàn vạn Khô Lâu Luyện Khí Sĩ cưỡi Cốt mã, Cốt thú lao ra khỏi cửa thành, gào thét giết về phía Chung Nhạc.

Chung Nhạc đứng yên bất động tại chỗ, trong tay đột nhiên xuất hiện một mặt Lục Hồn Phiên, nghênh đón đại quân ngàn vạn Khô Lâu Luyện Khí Sĩ đang phóng thẳng về phía chính mình kia, mạnh mẽ phất một cái. Nhất thời, hồn phách toàn bộ đám Khô Lâu Luyện Khí Sĩ không tự chủ được bay ra, bị Lục Hồn Phiên của hắn hết thảy thu lấy.

Rầm rầm rầm!

Vô số bộ xương cốt ngã rạp xuống đất. Toàn bộ đám Khô Lâu Luyện Khí Sĩ, kể cả đám Cốt mã Cốt thú đều chết sạch chết sẽ. Ngàn vạn đóa Quỷ hỏa âm sâm điên cuồng phóng vọt về phía Chung Nhạc.

- Rốt cuộc đã có thể đột phá Linh Thể Cảnh, tu thành Nguyên đan rồi!

Chung Nhạc đứng ở nơi đó, chờ đợi đám Quỷ hỏa tuôn trào vào trong hốc mắt của chính mình, trong lòng thầm nghĩ:

- Nguyên thần của ta cũng không thể lại trưởng thành nữa, cũng không thể dung nạp thêm càng nhiều năng lượng, có tu luyện tiếp nữa cũng không có ích lợi gì, không bằng đơn giản ở nơi này đột phá, tiến vào Đan Nguyên Cảnh!

Đột nhiên, trong lòng hắn có cảnh giác, cảm thấy trong thành truyền tới một cỗ thần thông ba động cực kỳ tối tăm, đang phóng thẳng về phía chính mình.

Chung Nhạc ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy cửa thành tòa Bạch Cốt Thành kia ầm một tiếng vỡ nát. Một con Cự long khổng lồ uốn lượn, lao thẳng về phía chính mình.

Ầm ầm ầm!

Tường thành nháy mắt liền nổ tung, trong chớp mắt đã có số lượng lên tới mấy ngàn con Cự long phóng chạy, rợp trời ngập đất oanh kích ra, tràng diện cực kỳ đồ sộ.

Chung Nhạc nhất thời ngẩn ngơ. Đám Cự long này đều là do tinh thần lực quan tưởng ra, đều có da có thịt có xương đầy đủ, sinh động như thật, hoàn toàn bất đồng với thần thông của đám Khô Lâu Luyện Khí Sĩ ở nơi này.

Toàn bộ sinh linh của thế giới kỳ dị này đều là do xương cốt cấu thành. Cho dù là Cự long, cũng đều là Cốt Long, tự nhiên không có khả năng có thần thông Chân Long. Cho dù xuất hiện thần thông Long Tộc, cũng là thần thông Cốt Long.

- Kẻ phát ra đạo thần thông này, lẽ nào cũng giống như ta, là tới từ ngoại giới?

Tinh thần Chung Nhạc đại chấn, giơ tay lên đánh ra một kích Thần Ma Dịch, biến thành Thái Cực Đồ. Uy năng hai cỗ thần thông va chạm với, mấy ngàn con Cự long kia nhất thời bị hút vào trong Thái Cực Đồ, biến mất không thấy đâu nữa.

Chung Nhạc phóng người bay lên, cực nhanh phóng về phía trong thành. Âm Dương nhị khí trong cặp mắt giống như hai con đại long gào thét quét ngang, cắt toàn bộ tòa Bạch Cốt Thành này ra làm đôi. Tinh thần lực hắn chấn động, cười hắc hắc, hỏi:

- Xin hỏi có phải là sư huynh đến từ Ngục Giới hay không?

- Ngục Giới?

Tòa Bạch Cốt Thành ầm ầm vỡ nát, chỉ thấy một gã Thống soái khô lâu phóng thẳng lên cao, tinh thần lực ba động, nói:

- Ngươi không phải là sinh linh của thế giới chúng ta sao? Lẽ nào ngươi là tới từ thiên ngoại?

Tướng mạo gã Thống soái khô lâu này cực kỳ cổ quái, trên người có bốn cánh tay, mỗi cánh tay cầm lấy một kiện Hồn binh bằng xương, cái bụng vô cùng lớn, từ xa nhìn lại giống như bộ xương của một con lớn thỏ đã chết.

Hồn binh trong tay hắn khẽ động, nhất thời đất rung núi chuyển. Hư ảnh từng tòa từng tòa cự sơn từ trên không trung oanh thẳng về phía Chung Nhạc.

- Những thần thông này quả thật không phải là thần thông của thế giới này, mà là thần thông ngoại giới! Nhưng vì sao gã Thống soái khô lâu này lại không biết Ngục Giới?

Chung Nhạc nghênh đón đám cự sơn đang đập xuống kia, phóng thẳng lên không trung. Hắn thi triển ra Thần Ma Tán Thủ, từng đạo từng đạo Thái Cực Đồ hiện ra, mạnh mẽ đánh nát hư ảnh ngàn vạn tòa cự sơn, phóng tới bên cạnh gã Thống soái khô lâu hình dáng như con thỏ lớn kia.

- Đừng a!

Gã Thống soái khô lâu kia quyết định thật nhanh, phốc một tiếng quỳ rạp xuống đất, ngẩng đầu cười lấy lòng, nói nhanh:

- Đừng a! Ngài là khách nhân tới từ thế giới thiên ngoại sao?

Một con thỏ khô lâu lộ ra biểu tình cười lấy lòng với chính mình, khiến cho Chung Nhạc không khỏi dở khóc dở cười, tinh thần lực ba động, hỏi:

- Vì sao ngươi lại có thể thi triển thần thông thiên ngoại?

- Đây là thần thông thiên ngoại sao?

Gã Thống soái thỏ khô lâu kia thoáng ngẩn ra, nói:

- Đám thần thông này của ta là do tổ truyền! Ta chưa từng đi qua thiên ngoại!

- Tổ truyền?

Chung Nhạc nhất thời ngẩn ngơ. Con thỏ bạch cốt kia cười nịnh, nói:

- Đúng vậy! Lão tổ nhà ta đã từng là Chúa tể của thế giới này. Đáng tiếc về sau đã chết mất rồi. Bất quá, hắn đã lưu lại rất nhiều thần thông. Chỉ là tới một đời này, ta không để ý đầu thai vào trong bộ xương một con thỏ, bản lãnh đã hoàn toàn không bằng được trước đây, không thể học được thần thông do Lão tổ truyền lại. Căn cứ theo tin tức do Lão tổ nhà ta lưu lại, hắn chính là tới từ thiên ngoại, tựa hồ được gọi là Giới Chủ!

- Lão tổ nhà ngươi cũng là khách tới từ thiên ngoại? Hơn nữa còn là Giới Chủ?

Tâm thần Chung Nhạc đại chấn. Giới Chủ? Giới Chủ chết trong Cổ địa vực Thần Tàng này cũng không nhiều lắm a!

- Chẳng lẽ là vị Giới Chủ Ngục Giới kia? Mộ phần Lão tổ nhà ngươi ở đây?

Chung Nhạc vội vàng hỏi.

Con thỏ bạch cốt kia hồ nghi nhìn hắn, nói:

- Ngươi đừng nói là muốn đào mộ phần Lão tổ nhà ta a? Nói thật cho ngươi biết, Lão tổ nhà ta không có mộ phần. Hắn là chết ở trong cung điện của chính mình. Bất quá, nơi đó vô cùng nguy hiểm, chỉ có hậu đại của hắn mới có thể tiến vào. Hắn vô cùng mạnh mẽ, đã từng có mấy đời Cốt Hoàng nghĩ muốn xông vào, đều chết sạch ở trong đó. Thậm chí, còn có một lần Lão tổ nhà ta từ trong quan tài nhảy ra, giết chết một vị Cốt Hoàng! Mọi người đều nói hắn xác chết sống lại, sau đó không còn ai dám tiến vào trong đó nữa...

Chung Nhạc hít mạnh một hơi thật dài, nhưng lồng ngực lại bốn phía lọt gió, tinh thần ba động, trầm giọng nói:

- Dẫn ta tới đó! Ta muốn nhìn một chút Lão tổ nhà ngươi!


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1489)