Vay nóng Tima

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 0822

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 0822: Phục Hy đối đầu Phục Hy
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Lazada


Chung Nhạc chống sào, đón gió lướt sóng, Thiên Hà ở đây đã không thể dùng từ hiểm ác để hình dung nữa rồi. Những ngọn sóng cao chọc trời, thỉnh thoảng lại có nguyên từ thần quang và đại diên thần quang bạo phát. Các chùm sáng xuyên qua hư không, đối với hắn là sự uy hiếp cực lớn.

Thiên Hà lay động không thôi, ở đây có thể thấy cảnh tượng kỳ dị, đó là tinh sa bay ra từ Thiên Hà, những hạt tinh sa nhỏ đó khi bay ra khỏi Thiên Hà từ từ biến to, càng bay càng cao, cuối cùng biến thành tinh cầu khổng lồ, rời xa khỏi Thiên Hà.

Đáng sợ nhất Hằng Tinh Sa, những hạt Hằng Tinh Sa bị nén tới cực hạn, rồi phình to, gần như được phát nổ vậy, không gian bị nén biến dạng, cuối cùng biến thành những vầng thái dương bay đi xa.

Những tinh sa bay ra từ trong Thiên Hà là nguy hiểm nhất, tốc độ cực nhanh, khi phình to cũng cực nhanh, chỉ cần không cẩn thận chút thì một hạt tinh sa cũng có thể giết chết hắn.

Chung Nhạc đột nhiên dừng lại, tâm niệm khẽ động, hai thanh trường kiếm bay ra khỏi nguyên thần bí cảnh, cắm vào tinh hà, mượn tinh quang và tinh sa cuồng bạo tôi luyện thần đao.

Hai thanh thần đao này một thanh là Thái Dương, một thanh là Nguyên Từ. Thái Dương Thần Đao được tạo thành từ Thái Dương Xạ Tuyến, bên trong chứa Bản Nguyên Kim Dịch, giờ lại được Chung Nhạc dùng Tiên Thiên Thái Dương chi khí ngưng luyện, uy năng được nâng lên không biết bao nhiêu lần so với trước kia.

Còn Nguyên Từ Thần Đao thì được tạo thành từ Nguyên Từ Thần Quang, bên trong chứa Bản Nguyên Kim Dịch, lại được Chung Nhạc dùng Tiên Thiên Thái Âm chi khí ngưng luyện.

Trước kia hắn luyện chế hai thanh thần đao này, định dùng Bản Nguyên Kim Dịch thuần túy tạo nên thần đao. Nhưng Bản Nguyên Kim Dịch quá nặng nên phải dùng Thái Dương Xạ Tuyến và Nguyên Từ Thần Quang tạo nên thân đao.

Tu luyện tới cảnh giới hiện nay, nhãn giới của hắn đã rộng hơn, kiến thức sâu hơn, con đường đi cũng có thay đổi. Dù là Nguyên Từ Thần Quang hay Thái Dương Xạ Tuyến thì hắn đều phải loại bỏ khỏi thần đao, thậm chí ngay cả Bản Nguyên Kim Dịch hắn cũng phải bỏ, chỉ được để lại Tiên Thiên chi khí, để Tiên Thiên chi khí được thuần túy.

Chỉ là, giờ hắn vẫn chưa làm được điều đó, trước mắt vẫn cần Bản Nguyên Kim Dịch, Thái Dương Xạ Tuyến và Nguyên Từ Thần Quang để nâng cao uy năng của hai thanh thần đao.

Bản Nguyên Kim Dịch cố nhiên hiếm có, nhưng với Chung Nhạc mà nói hắn có thần kim cao cấp hơn để thay thế Bản Nguyên Kim Dịch, đó chính là Bạch Diệu Kim.

Nhưng Bạch Diệu Kim quá nặng, là thần kiem chỉ cấp Đế Quân mới luyện chế được. Trước mắt hắn vẫn không dùng được loại thần kim này. Hắn đã chuẩn bị sẵn Bạch Diệu Kim, chỉ còn thiếu tu vi cảnh giới nữa thôi.

Trong Thiên Hà, hai thanh thần đao bị Thiên Hà xung kích vỡ vụn, biến thành các đạo quang lưu, nhưng rồi lại ngưng tụ lại, lại tiếp tục bị phá vỡ.

Cứ liên tục bị đánh vỡ rồi lại ngưng tụ, Thái Dương Xạ Tuyến và Nguyên Từ Thần Quang đáng sợ không ngừng tràn tới trong Thiên Hà, khiến hai thanh thần đao càng thêm kiên cố, sắc bén.

Cho dù là Tiên Thiên chi khí thì trong Thiên Hà cũng không thể bảo toàn, cũng đang liên tục vị nghiền nát rồi ngưng tụ, nhưng mỗi lần tụ lại đều giúp Tiên Thiên chi khí càng thêm dẻo dai.

Chung Nhạc mặc cho dòng chảy Thiên Hà cuốn chiếc thuyền nhỏ của hắn đi, còn phía sau hắn, Phong Thanh Vũ cưỡi tấm ván thuyền, tay cầm cột thuyền lái tấm ván nhanh chóng tới gần.

Phong Thanh Vũ đột nhiên giơ cây cột buồm, dùng nó làm thương, đâm về hướng Chung Nhạc.

Một thương này đại khí hùng hồn, cây cột buồm màu đen giống như hắc giao ra khỏi hang, vô cùng hung ác!

Chung Nhạc giơ cao sào trúc, sào trúc rung lên, giống như thanh mãng nghênh đón cột buồm. Cánh tay hai người phát lực, pháp lực truyền vào, sào trúc và cột buồm xoay nhanh về hai hướng khác nhau, ngay lập tức nghe răng rắc, cả hai nổ tung thành nhiều đoạn.

Ngọn sóng Thiên Hà nâng thuyền nhỏ và tấm ván lên, trên đỉnh ngọn sóng, sào trúc và cột buồm gặp nhau, cả hai đều bị hủy hoại, hai bàn tay đập vào nhau.

Con sóng phá không, tiếng nổ lớn kinh thiên động địa vang lên, tấm ván và thuyền nhỏ tách ra.

Con sóng này hình thành một đám tinh vân, vô số tinh sa phiêu đãng trong tinh vân, từ từ bay lên, trong đó Hằng Tinh Sa đang phình to dần, sắp biến thành các vầng thái dương. Ánh sáng đủ mọi màu sắc chiếu rọi tinh vân vô cùng đẹp đẽ.

Thuyền nhỏ và tấm ván hiện lên trong tinh vân, bị dòng loạn lưu trong tinh vân cuốn đi, xoay tròn trong trung tâm tinh vân.

Chung Nhạc thu tay về, đứng trên con thuyền nhỏ như lá cây, nhìn Phong Thanh Vũ. Phong Thanh Vũ chắp tay sau lưng, cũng đang nhìn hắn, nhàn nhã nói:

- Lâu lắm mới gặp được một Phục Hy dã tính như vậy. Năm đó ta ra đời hơi muộn, sau khi ta ra đời thì Phục Hy thần tộc đã rất hiếm rồi. Đến khi ta thành danh, trong vũ trụ chỉ còn lại số ít Phục Hy thần tộc. Năm đó ta phụng mệnh truy sát bọn họ, nhưng đáng tiếc cũng chẳng giết được bao nhiêu Phục Hy dã tính thì Phục Hy đã tuyệt chủng rồi. Công tích của ta thua xa các vị tiền bối, họ giết được rất nhiều Phục Hy. Không ngờ sau khi chuyển thế, giờ lại gặp được một Phục Hy dã tính như vậy. Họ đều nói ngươi là Tiên Thiên Thần chuyển thế, nhưng ta biết ngươi không phải.

Hắn mỉm cười:

- Kiếp trước ta là Thanh Vũ Đế Quân, không có một nghìn thì cũng tám trăm Phục Hy đã chết trong tay ta. Có phải Phục Hy không, không thể giấu được sự cảm ứng của ta. Ngươi không phải Tiên Thiên Thần, linh hồn của ngươi không phải, ngươi chính là Phục Hy.

Chung Nhạc vẫy tay, Thái Dương Thần Đao và Nguyên Từ Thần Đao bay về, cắm chéo nhau sau lưng hắn.

Phong Thanh Vũ mắt sáng lên nhìn hai thanh thần đao của hắn, cười:

- Tiên Thiên Thái Dương chi khí, Tiên Thiên Thái Âm chi khí, xem ra ngươi đi theo con đường chính thống của Phục Hy thị, nhật nguyệt song linh, tu thành Tiên Thiên Song Linh. Chỉ là, tại sao ngươi dùng đao? Phục Hy thị dùng kiếm mới đúng.

Chung Nhạc sắc mặt thản nhiên nói:

- Kiếm là vương đạo, trấn áp tứ phương. Đao là bá đạo, khai thác tiến lùi. Hơn nữa đao tiện chém đầu hơn.

Phong Thanh Vũ cười:

- Đao quá thô, khó có cao thủ.

Phục Hy thần huyết của hắn hồi tỉnh, thân hình biến đổi dần dần, mi tâm hiện ra thần nhãn, quanh hông mọc vảy rồng, mọc đuôi rắn. Một bộ xương rồng kéo từ đầu xuống xương sống tới đuôi, thần tâm đập, thần huyết phát ra âm thanh trong cơ thể.

Ngũ tạng của hắn chứa Ngũ Hành, râu tựa rồng, tóc tựa cầu vồng, ngón tay tựa kiếm, da giống như hoa văn núi sông, hoa văn bàn tay là đồ đằng long xà, hai con mắt cũng chứa nhật nguyệt!

Phong Thanh Vũ quan sát chính mình, tán thưởng không thôi:

*****

- Mỗi lần thấy nhục thân này ta đều kinh thán, đây là thân thể hoàn mỹ, thần thể hoàn hảo, Chiến Thần chi thể đoạt thiên địa tạo hóa. Đáng tiếc ngươi huyết mạch không thuần, không thể biết nhục thân của Phục Hy thị cường đại tới mức nào. Nhưng ngươi có thể trải nghiệm sự cường đại đó từ ta.

Hắn mỉm cười, vảy rồng trên người hắn bay ra, rơi xuống bàn tay hắn tạo thành một thanh Tiên Thiên Long Lân Kiếm. Vảy trên kiếm chiếu rọi mọi thứ, xuyên thấu mọi sự ảo diệu của đạo pháp thần thông, thậm chí ngay cả tinh vân xung quanh cũng được phản chiếu trên Tiên Thiên Long Lân Kiếm, hiện ra kết cấu cực kỳ tinh tế.

- Xem ra ngươi chỉ đánh thức cùng lắm là năm phần huyết mạch, vẫn chưa có hết được sự ảo diệu của Tiên Thiên Long Lân, vẫn phải mượn ngoại vật luyện đao.

Phong Thanh Vũ khẽ vuốt ve Tiên Thiên Long Lân Kiếm, ánh mắt mơ màng thưởng thức, mỉm cười:

- Ngươi đã có lỗi với nhục thân của mình, mọi bảo vật trên thế gian này có gì so sánh được với Tiên Thiên Long Lân? Dùng Tiên Thiên Long Lân Kiếm, luyện binh là tốt nhất rồi.

Chung Nhạc sắc mặt bình thản:

- Ngươi không xứng dùng thân thể này, không xứng khoác lên người vẻ ngoài Phục Hy thị. Hôm nay ta sẽ thu lại thân thể này, trả lại cho liệt tổ liệt tông Phục Hy thị.

Phong Thanh Vũ cười ha hả, búng tay lên Tiên Thiên Long Lân Kiếm, nhàn nhã nói:

- Ngươi ra tay đi, ta muốn xem ngươi học được bao nhiêu công pháp thần thông của Phục Hy thần tộc, có cần ta chỉ điểm cho không.

Hắn mỉm cười:

- Ngươi yên tâm, ta sẽ không giết ngươi, Vô Kỵ tiên sinh còn phải bắt ngươi về.

Chung Nhạc lắc mình, không áp chế Phục Hy huyết mạch nữa, giải trừ phong ấn, lập tức bùng nổ khí thế!

Cuối cùng hắn hiện ra Phục Hy chân thân, khí huyết tăng vọt, thực lực bạo tăng, mạnh hơn nhiều so với khi ở Thiên Hà chi châu!

Một tấm áo choàng xuất hiện, bay phần phật, vù một tiếng bay vào quầng mặt trời đỏ rực phía sau hắn.

Hắn không giữ lại gì, thi triển toàn bộ khí thế, đưa tay rút đao sau lưng chém xuống!

Một đao này đại khí, hùng hồn, chém xuống, trước mắt không còn gì!

Cửu Bộ Phá Thiên Canh của hắn thoát thai từ đao này, Cửu Bộ Phá Thiên Canh khiến Lục Vọng, Tương Tôn Công bọn họ không thể phá giải. Nhật Diệu bây giờ còn được Chung Nhạc cải thiện, thần diệu hơn trước, đa biến hơn trước!

Một đao ẩn chứa thiên biến vạn hóa, mỗi một loại biến hóa đều kéo theo vô số hậu chiêu!

Đao ý thì càng như ánh mặt trời chói lòa, đao ý tới đâu đao quang tới đó, đi tới đâu là mọi vật đều tan chảy!

- Ha ha, một đao này quả nhiên tuyệt diệu, nhưng đại đạo ẩn chứa trong nó vẫn không thoát khỏi phạm trù công pháp của Phục Hy thị. Chỉ là Phục Hy Nhật Linh mà thôi, cho dù dung nhập vào đao pháp thì cũng là phạm trù thần thông của Phục Hy thị.

Phong Thanh Vũ xoay chuyển Tiên Thiên Long Lân Kiếm, vảy rồng chiếu rọi mọi sự biến hóa của chiêu này, đột nhiên hắn nhấc kiếm chém xuống. Keng một tiếng, chém đứt mọi sự biến hóa sau đó của chiêu này của Chung Nhạc!

Trường đao trong tay Chung Nhạc đột nhiên biến thành vỏ đao, Nguyên Từ Thần Đao sau lưng bỗng xuất hiện trong vỏ đao, Chung Nhạc rút đao, Nguyệt Tịch trào dâng, thậm chí ngay Nguyên Từ Thần Quang trong tinh vân cũng bị dẫn động, càng khiến uy thế của đao này thêm mạnh mẽ.

- Vẫn là phạm trù thần thông của Phục Hy, chỉ là nhật linh nguyệt linh dung hợp mà thôi.

Phong Thanh Vũ cười ha hả, nhấc kiếm phá vỡ Nguyệt Tịch, thản nhiên nói:

- Còn gì nữa không? Để ta mở rộng tầm mắt chút, Phục Hy dã tính hiện nay có gì hơn thời đại của ta.

Chung Nhạc búng tay, hai thanh thần đao xoay chuyển, biến thành một điểm của Thần Ma Thái Cực Đồ, bay ra!

Thức Trảm Đạo này là thần thông mạnh nhất mà Chung Nhạc khai sáng, dung hợp âm và dương, thần và ma, cùng với mọi sự biến hóa của dịch, suy đoán, nén lại thành một điểm!

Phong Thanh Vũ sắc mặt ngưng trọng, giơ kiếm đâm về phía điểm đó. Đột nhiên toàn thân khẽ run lên, thấy mũi kiếm chạm vào điểm đó, lập tức Thần Ma Thái Cực Đồ phình to, biến thành Hắc Bạch Thái Cực, xoay chuyển điên cuồng, các đạo đao khí như rồng như giao bay ra tấn công hắn!

Phong Thanh Vũ toàn thân chấn động, các tấm vảy rồng bay ra khỏi cơ thể, giống như những tấm gương sáng keng keng chắn đứng đao khí bay tới như vũ bão.

- Thú vị đấy...

Hắn chưa dứt lời, đuôi rắn của Chung Nhạc di chuyển, tay thêm một thanh thần đao chém tới!

Thần nhãn của Phong Thanh Vũ mở ra, bắn ra ba đạo thần quang chặn đao quang, hắn cười:

- Xem ra ngươi vẫn chưa luyện thành Tam Muội Thần Quang...

Thần quang trong Tam Muội Thần Nhãn của Chung Nhạc bắn ra, ba đạo Tiên Thiên Thần Quang đan vào nhau nhằm ba đạo thần quang của Phong Thanh Vũ chém tới giúp Tiên Thiên Thần Đao biến thành từ Tiên Thiên Dịch Khí chém xuống không chút trở ngại.

Quanh người Phong Thanh Vũ có vô số đồ đằng văn bay ra, biến thành truyền tống trận, thân thể đột nhiên biến mất:

- Không tồi, chỉ là ngươi hiểu Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh sao...

Thân thể hắn vừa xuất hiện, Chung Nhạc đã tới trước người hắn, Tiên Thiên Thần Đao chém xuống với thế như chẻ tre!


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-1489)