Vay nóng Homecredit

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 0949

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 0949: Đế Hậu nương nương
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Lazada


- Kim Ô Thần Đế đưa của hồi môn tới Trấn Thiên Quan, ít nhất cũng phải mất thời gian tám chín năm. Dù sao đường xá từ Thánh địa Kim Ô thị trong Vũ trụ Cổ lão tới Trấn Thiên Quan cũng vô cùng xa xôi. Cho dù là Tạo Vật Chủ hoặc Đế Quân cũng cần thời gian tám chín năm mới có thể đi về một chuyến. Chuyện này có bại lộ, thì hẳn cũng là chuyện tình của tám chín năm sau a...

Chung Nhạc tự an ủi chính mình:

- Hiện tại ta đã có thể đánh thắng được phu nhân rồi! Ta không sợ nàng! Ừm! Ta quả thật là không sợ nàng... Nam tử đại trượng phu, cưới một tiểu thiếp tính là cái gì? Ta mới không sợ nàng...

Mặc dù ngoài miệng nói là không sợ, bất quá, trong lòng Chung đại quan nhân vẫn là có chút thấp thỏm. Thời gian hắn ở bên cạnh Âm Phần Huyên đều nhiều hơn bất luận một nữ tử nào khác. Trong thời gian này, hai người cũng từng đọ sức qua không biết bao nhiêu lần, đại đa số đều là hắn bị đánh bại.

Nói thật ra, trong lòng hắn thật sự có chút sợ hãi nương tử của chính mình. Một là yêu, hai là kính, ba là sợ.

- Kim Ô Thần Đế cũng đã rời khỏi Tử Vi Thiên Đình rồi! Ta nhất định phải lập tức rời khỏi, bằng không, sẽ không thể nào chạy thoát được nữa!

Chung Nhạc gọi Phù Lê và Hồn Đôn Vũ tới, lại mời Nguyệt Thần tới, dẫn theo tiểu hài tử Bệ Ngạn đi hội hợp với Âm Phó Khang. Tiểu hài tử Bệ Ngạn lệnh khệnh khiêng cây đại kỳ 'cách xa ta một chút', bộ dáng vô cùng rêu rao, khiến cho người ta chú mục.

Cũng may, dọc theo con đường này cũng không xảy ra chuyện gì bất ngờ. Thời điểm sắp tới Bắc Thiên Cung, Chung Nhạc đột nhiên dừng bước lại. Chỉ thấy phượng nghi thú vũ, phi loan tường phượng, nghị trượng thiên tràng thật cao một tòa tiếp theo một tòa chậm rãi đi tới. Vô số nghi trượng thiên tràng bay lượn xung quanh phượng loan, nhạc thanh du dương, rất nhiều Thần Nữ dẫn đường, khí phái cực kỳ phi phàm.

Phía trước là hai đội xa giá, một chi là xa giá Hoa Tư thị. Rất nhiều Thần Nữ Hoa Tư thị vây quanh xa giá đi tới. Một chi còn lại chính là rất nhiều Thần Nữ của Ô Minh thị, Ô Thanh Khanh cũng có mặt trong đó, còn có mấy tôn Nam Thần của Ô Minh thị.

- Chẳng lẽ là loan giá của Thần Hậu nương nương và Đế Hậu nương nương?

Trong lòng Chung Nhạc thoáng ngẩn ra, dừng bước lại, chờ đợi đoàn xe đi qua.

Lần này hắn đi tới Thiên Đình, rất nhiều lần cầu kiến Thần Hậu nương nương, nhưng Thần Hậu nương nương lại nhiều lần né tránh không chịu gặp mặt, lấy lý do là đang ở chỗ của Đế Hậu nương nương làm khách, khiến cho Chung Nhạc có chút không hiểu.

Không ngờ trước khi rời đi, hắn lại gặp phải loan giá của hai vị nương nương.

Hai chi đoàn xe nhanh chóng đi xuyên qua Thiên nhai, đi ngang qua bên cạnh đám người Chung Nhạc. Đột nhiên kẽo kẹt một tiếng, Thần Long và Loan Phượng kéo xe đột nhiên dừng bước. Thần Hậu nương nương mở rèm che cửa sổ ra, lộ ra khuôn mặt xinh đẹp, mỉm cười hỏi:

- Nghe nói Dịch Quân Vương mấy lần tìm ta, không biết là có chuyện gì không?

Chung Nhạc khom người, nói:

- Hồi bẩm nương nương, bên cạnh ta có một đại tướng tên là Phù Lê, công pháp đã bị phá, khúc xương sống thứ bảy đã biến thành tử huyệt của hắn. Hắn là Nhân Tộc, trong người có mang huyết thống Hoa Tư thị, nhưng lại không luyện được tới khúc xương sống thứ bảy. Bởi vậy ta muốn cầu nương nương ban cho một môn công pháp, giải quyết hậu hoạn!

Thần Hậu nương nương nói:

- Thì ra là thế!

Thân thể Chung Nhạc khom xuống càng thấp, nói:

- Cầu nương nương ban cho một môn công pháp!

Thần Hậu nương nương còn đang trầm ngâm, đột nhiên trong đoàn xe bên cạnh truyền tới một đạo thanh âm ôn nhu êm tai:

- Thần Hậu nương nương, nếu Dịch Quân Vương đã mở miệng nhờ vả, ngươi hãy ban cho hắn một môn công pháp đi thôi!

Rèm cửa sổ của chiếc loan giá kia cũng mở ra, một vị nương nương phượng nghi thiên hạ lộ ra khuôn mặt, chính là vị Đế Hậu nương nương tại thời điểm thọ yến của Thiên Đế đã từng lộ diện kia. Nàng mỉm cười, nói:

- Dịch Quân Vương nói thế nào cũng là Nhân Tộc, tổ tiên là Phục Hy thị, là thân thích của Hoa Tư thị các ngươi. Nữ Oa của Hoa Tư thị từ trước tới nay đều là gả cho thủ lĩnh của Phục Hy thị. Ngay cả nương nương cũng từng gả cho Phục Hy thị. Nếu đã là thân thích, Dịch Quân Vương lại mấy lần nhờ vả, nương nương cần gì nhẫn tâm không cho chứ?

Ô Minh thị là một Đế tộc, Đế Hậu nương nương cùng Đế Minh Thiên Đế đã sinh hạ ra Đế Minh thị, sinh sôi nảy nở thành một Đế tộc khác. Thực lực của bản thân Ô Minh thị cũng sâu không thể lường, đã mượn danh vọng và thế lực của Đế Hậu nương nương nhanh chóng mở rộng lãnh địa, đè ép những Đế tộc khác trong Đế tinh, mời chào cường giả của các Vương tộc và Thần Tộc, Ma Tộc.

Thần Hậu nương nương cười khanh khách, nói:

- Tiểu nha đầu Phượng Yên thật lắm lời a! Hoa Tư thị ta và Phục Hy thị quả thật đã từng có Minh ước Thượng Cổ, nhưng Phục Hy thị sớm đã diệt vong, Minh ước tự nhiên cũng không còn hiệu lực nữa. Về phần Nhân Tộc, làm sao có thể so sánh với Hoa Tư thị ta được?

Đế Hậu nương nương mỉm cười, nói:

- Nương nương, nghe nói dưới trướng Dịch Quân Vương có tám ngàn Phục Hy a? Còn có lời đồn, nói Dịch Quân Vương cũng đã giải khai huyết mạch Phục Hy, các ngươi vẫn là thân thích!

Thần Hậu nương nương cười lạnh một tiếng:

- Giả Phục Hy mà thôi! Huống chi, Phục Hy thị là kẻ phản bội, Hoa Tư thị ta kiên quyết sẽ không có bất cứ dính dấp gì với Phục Hy thị, càng đừng nói là giả Phục Hy! Dịch Quân Vương, ta không thể cấp cho ngươi công pháp mà ngươi yêu cầu được!

Sắc mặt Chung Nhạc buồn bã, đứng ở một bên đường.

Đế Hậu nương nương cười khanh khách, nói:

- Nương nương thật tuyệt tình a!

Thần Hậu nương nương cười lạnh, nói:

- Cầu ta có ích lợi gì? Cầu ta còn không bằng tự cầu chính mình! Phục Hy thị bọn họ cũng không phải không có công pháp luyện thành khúc xương sống thứ bảy? Khởi giá!

Hai chiếc loan giá tiếp tục cất bước, tiến về phía trước.

Phía sau loan giá, một đạo thanh âm đột nhiên vang lên, cười lạnh, nói:

- Dịch Quân Vương, đã lâu không gặp a!

Chung Nhạc nghe được đạo thanh âm này, thân thể khẽ chấn động, nhìn về phía đạo thanh âm kia. Phong Vô Kỵ đang ngồi trên một con Thần thú cánh phượng long lân, mỉm cười nhìn về phía hắn.

- Vô Kỵ tiên sinh!

Chung Nhạc cũng nở nụ cười, ngữ khí có chút kinh ngạc, hỏi:

- Sao Vô Kỵ tiên sinh lại đi phía sau tọa giá của Đế Hậu nương nương?

Phong Vô Kỵ không đáp, mỉm cười nói:

- Nghe nói có hai tên Phục Hy biến thành nữ Thần quan của Đế Hậu nương nương, lẻn vào Bích Lạc Cung trộm cắp. Ta phụng ý chỉ của Đế Hậu nương nương tới tra xét chuyện này. Dịch Quân Vương có từng gặp qua kẻ ngụy trang thành nữ tử Phục Hy này không?

Chung Nhạc cười ha hả, lắc đầu nói:

- Chưa từng gặp qua! Nếu Vô Kỵ tiên sinh tra ra được tên Phục Hy này, nhớ phải để cho ta nhìn hắn một cái a!

Phong Vô Kỵ cười ha hả, nói:

*****

- Tên Phục Hy này quả thật là không biết liêm sỉ, lại đi giả làm nữ tử! Dịch Quân Vương yên tâm! Sau khi ta bắt giữ hắn, nhất định sẽ để cho ngươi nhìn một cái!

Chung Nhạc cười tủm tỉm, gật đầu nói:

- Vô Kỵ tiên sinh, cáo từ!

- Cáo từ! Cáo từ!

Phong Vô Kỵ cưỡi Dị thú Long Phượng rời đi.

Chung Nhạc nhìn theo bóng lưng của hắn, hít mạnh một hơi, trầm giọng nói:

- Chúng ta đi thôi!

Ngoài mặt hắn không chút bận tâm, nhưng trong lòng lại nhấc lên sóng biển ngập trời.

Phong Vô Kỵ từ trước tới giờ đều là đang cống hiến cho một vị tồn tại bí mật, mưu đồ muốn cướp đoạt Đế vị, không ngừng gây xích mích khiến cho thiên hạ phân tranh. Mà Ích Tà Thần Hoàng và Thiên Ti nương nương cũng đang cống hiến cho vị tồn tại kia, khiến cho Tinh vực Tử Vi rơi vào loạn lạc, khiến cho Vũ trụ Cổ lão cũng là chiến loạn liên miên, thậm chí ngay cả ba ngàn Lục Đạo Giới cũng bị ảnh hưởng.

Mà hiện tại, không ngờ Phong Vô Kỵ lại là kẻ tâm phúc bên cạnh Đế Hậu nương nương. Chẳng lẽ Thiên Ti nương nương, Ích Tà Thần Hoàng và Phong Vô Kỵ cũng đều đang cống hiến cho Đế Hậu nương nương hay sao?

Chẳng lẽ vị tồn tại thần bí muốn đoạt lấy Đế vị, khiến cho thiên hạ ly tâm ly đức đối với Đế Minh Thiên Đế này, lại chính là Đế Hậu nương nương sao?

- Nghe ý tứ trong lời nói của Thiên Ti, đối tượng mà nàng đang hiệu lực hẳn là một nam tử. Đế Hậu nương nương rõ ràng là một nữ tử, hẳn không phải là Đế Hậu nương nương... Bất quá, đối với tồn tại Đế cấp, ngụy trang thành nam tử cũng không có chút khó khăn nào. Nàng dù sao cũng là chính thê của Thiên Đế, không thích hợp xuất đầu lộ diện, ngụy trang thành nam tử quả thật có thể che giấu tai mắt người trong thiên hạ...

Tuy nói Chung Nhạc cũng muốn khiến cho thiên hạ đại loạn, nhưng kẻ thực thi chân chính cũng không phải là hắn, mà là Thiên Ti và Ích Tà. Nếu kẻ đứng sau lưng bọn họ quả thật chính là Đế Hậu nương nương, vậy Đế Hậu mới là nguồn gốc của loạn lạc.

- Nếu đúng là nàng, vậy nàng ẩn núp thật sự cũng quá sâu rồi!

Chung Nhạc thoáng rùng mình một cái. Đế Hậu nương nương tuyệt đối cũng là một vị tồn tại Đế cấp.

Nàng chính là tồn tại thứ tám muốn tham gia vào trận tranh đoạt Đế vị này. Hơn nữa, nàng lại là ở bên cạnh Đế Minh Thiên Đế, có danh phận Đế Hậu nương nương. Trong Thiên Đình sợ rằng cũng có không ít thế lực là thân tín của nàng.

Nàng có thể bồi dưỡng ra không biết bao nhiêu tâm phúc. Trong các văn võ bá quan của Thiên Đế, hẳn là có rất nhiều người đã đầu nhập vào dưới trướng nàng. Thế lực của nàng tuyệt đối sẽ không nhỏ hơn Thiên Đế.

- Là một vị cự vô bá thế lực còn khổng lồ hơn cả Tiên Thiên Cung!

Chung Nhạc hít mạnh một hơi lãnh khí, trong lòng thầm nghĩ:

- Thiên Đình và Tiên Thiên Cung đấu đến lưỡng bại câu thương, Thiên Đế và Tiên Thiên Đế Quân đấu đến lưỡng bại câu thương, lúc đó còn có ai có thể địch nổi Đế Hậu nương nương được nữa? Hơn nữa, nhìn bộ dạng nàng tựa hồ đang tận lực lôi kéo Thần Hậu nương nương, cho dù bị Thần Hậu nương nương gọi là tiểu nha đầu Phượng Yên cũng không thèm quan tâm. Nàng hẳn là muốn cột Hoa Tư thị lên trên chiến xa của chính mình a! Hảo tâm cơ! Hảo thủ đoạn!

- Chủ công!

Phù Lê thoáng chần chờ một chút, nói:

- Chủ công, khúc xương sống thứ bảy này của ta...

Chung Nhạc mỉm cười, nói:

- Thần Hậu nương nương đã chỉ điểm cho ta, nói trong truyền thừa của Phục Hy thị cũng có công pháp luyện được tới khúc xương sống thứ bảy, không cần công pháp của Hoa Tư thị cũng có thể luyện khúc xương sống thứ bảy tới mức không có sơ hở!

Ánh mắt Phù Lê nhất thời sáng lên. Nhưng Chung Nhạc đã lắc đầu, nói:

- Bất quá, ta không có loại công pháp này! Nghĩ muốn luyện khúc xương sống thứ bảy tới mức không có sơ hở, nhất định phải tu luyện Tam Thập Tam Trọng Thiên Đại Diệu Thiên Kinh của Đại Diệu Đế, hoặc là Ấn Thương Phục Ma Huyền Công của Ấn Thương Nữ Đế. Cả hai môn công pháp này, ta đều không có được!

Sắc mặt Phù Lê lại trở nên buồn bã, trong lòng thất vọng. Ngay lúc này, Chung Nhạc lại mỉm cười, nói:

- Bất quá, ta có biện pháp kiếm được hai môn công pháp này!

Trong lòng hắn thầm nghĩ:

- Trong khoảng thời gian này Phong sư huynh đã bắt đầu giải phẫu Phong Thanh Vũ, hẳn là đã lấy được mười bảy môn công pháp Đế cấp Phục Hy thị kia rồi a? Hy vọng hắn sẽ không lại phân tâm đi làm những chuyện khác...

Phong Thanh Vũ của Thế Ngoại Chi Địa trong Thiên Hà Chi Châu, thân mang mười bảy loại truyền thừa Đế cấp của Phục Hy thị, sau khi Chung Nhạc bắt giữ hắn, đã giao kẻ này cho Phong Hiếu Trung, dùng để nghiên cứu.

Trên người Phong Thanh Vũ tuyệt đối có Ấn Thương Phục Ma Huyền Công và Tam Thập Tam Trọng Thiên Đại Diệu Thiên Kinh. Thời điểm hắn đối chiến với Chung Nhạc đều đã từng sử dụng qua. Mặc dù cũng không được toàn diện, không kinh diễm giống như Chư Tà vậy, cũng chưa có bổ toàn Lục Đạo Luân Hồi, nhưng dùng để bổ toàn sơ hở tại khúc xương sống thứ bảy của Phù Lê hẳn là đã đủ rồi.

Bất quá, Phong Hiếu Trung bị Thần Long Đạo Cốt hấp dẫn, sau đó lại bị Tiên Thiên Thần Ngữ hấp dẫn, về sau lại chạy đi nghiên cứu Trác Long, đoán chừng cũng không đặt bao nhiêu tinh lực lên trên người của Phong Thanh Vũ. Trong khoảng thời gian này, hắn đã khai phát ra hết thảy bí mật trên người Phong Thanh Vũ hay chưa, vẫn chưa thể nói trước được.

o0o

Cũng không lâu lắm, đám người Chung Nhạc đã đi tới Bắc Thiên Cung. Âm Phần Huyên và đám người Âm Phó Khang sớm đã đợi sẵn. Âm Khang thị rời đi chính là dùng thủy lộ, cũng không thông qua Nam Thiên Môn, mà là từ Thiên Thuyền Phường tại ngọn nguồn của Thiên Hà đi thuyền, thông qua thủy lộ lái ra khỏi phạm vi của Thiên Đình, tiến vào Thiên Hà Chi Châu.

Hạm đội của Âm Khang thị đang đợi bọn họ ở nơi đó.

Âm Phó Khang liếc nhìn tiểu hài tử Bệ Ngạn khiêng đại kỳ một cái, vừa giật mình lại vừa kinh ngạc, cười ha hả, nói:

- Bộ dáng tiểu hài tử này thật là phách lối a!

Bệ Ngạn đảo cặp mắt trắng dã:

- Không được lại gần ta!

Âm Phó Khang tiến về phía hắn, cười lạnh nói:

- Ngươi không cho ta lại gần, ta hết lần này tới lần khác muốn lại gần...

Âm Phần Huyên vội vàng nói:

- Phụ thần, ngàn vạn lần không được lại gần hắn!

Âm Phó Khang vội vàng dừng bước lại, lúng ta lúng túng nói:

- Chẳng lẽ tiểu tử này có quỷ quái? Nữ nhi ngoan nói không được lại gần, vậy ta không lại gần là được...

Mọi người cùng nhau đi tới Thiên Thuyền Phường, leo lên Hạm đội của Âm Khang thị. Hạm đội lập tức lái ra khỏi ngọn nguồn của Thiên Hà, dọc theo Thiên Hà hạo hạo đãng đãng chạy đi.

- Đoạn đường này chỉ sợ sẽ không bình tĩnh!

Thần quang trong mắt Chung Nhạc lúc sáng lúc tối, trong lòng thầm nghĩ.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1489)