Vay nóng Homecredit

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 0952

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 0952: Hai mặt thụ địch
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Lazada


Nguyệt Thần dang rộng hai cánh tay, hai ống tay áo căng gió tung bay, Đạo âm trong miệng giống như một khúc thanh ca vậy. Chỉ thấy dưới mặt nước Thiên Hà từ từ dâng lên từng vầng từng vầng minh nguyệt. Tinh sa trong Thiên Hà nhiều đếm không xuể, trong đó tích chứa vô số ngôi sao. Lúc này, nhiều vô số kể ngôi sao từ dưới nước dâng lên, biến thành từng vầng từng vầng minh nguyệt, chiếu rọi một mảnh không gian trên mặt sông.

Sóng gió ầm ầm mãnh liệt, hung hăng đánh tới. Cự phong mạnh xé rách đám vầng trăng. Nhưng càng lúc càng nhiều vầng minh nguyệt dâng lên, nhấc lên từng trận từng trận Nguyệt Tịch, khiến cho trên mặt sông Thiên Hà dâng lên một đợt thủy triều. Từng cỗ từng cỗ sóng lớn phập phồng lên xuống. Sóng lớn nâng toàn bộ đám lâu thuyền Chiến hạm trên mặt sông Thiên Hà lên tới chỗ cực cao, sau đó ầm ầm thả rơi xuống.

Đạo ngữ mà Nguyệt Thần đang niệm tụng là chữ Triều, cộng thêm bản thân nàng là Tiên Thiên Nguyệt Thần, có thể khống chế minh nguyệt, dẫn phát thủy triều. Mà hai tôn Tiên Thiên Thần Ma đối diện chính là dùng chữ Phong và chữ Lãng trong Đạo ngữ, dùng gió nhấc lên sóng, trùng trùng điệp điệp dâng trào. So ra, thì Nguyệt Thần càng giống như là cá gặp nước.

Đạo ngữ mà Chung Nhạc và Âm Phần Huyên niệm tụng là chữ Cản. Bọn họ vốn dĩ nghĩ muốn đối kháng sóng gió, nhưng đạo hạnh của bọn họ quả thật không bằng hai tôn Tiên Thiên Thần Ma kia, không thể dừng lại sóng gió.

Hiện tại có thêm Nguyệt Thần tương trợ, hai vợ chồng lập tức thay đổi Đạo ngữ, cùng với Nguyệt Thần niệm tụng Đạo ngữ chữ Triều, khiến cho thủy triều thổi quét Thiên Hà lại càng thêm kịch liệt hơn.

Thủy triều kết hợp với sóng gió, lại càng khó có thể ngăn cản. Mặc cho hai tôn Tiên Thiên Thần Ma kia nhấc lên gió to sóng lớn đáng sợ tới đâu, cũng chỉ có thể giúp tăng cường uy năng của thủy triều, không thể nào đánh vỡ được thủy triều.

Bất luận là Thủy sư Thiên Đình hay là Thủy sư Âm Khang thị, toàn bộ đám lâu thuyền Chiến hạm đều không ngừng xóc nảy lên xuống trong cuồng triều, tiến lên vô cùng gian nan.

- Định!

Hai tôn Tiên Thiên Thần Ma thay đổi Đạo ngữ, chuyển thành chữ Định. Từng vầng từng vầng minh nguyệt nhất thời từ trên không trung không ngừng rơi xuống, rơi thẳng vào trong Thiên Hà, thậm chí ngay cả uy lực của thủy triều cũng càng lúc càng nhỏ dần.

- Nguyệt Thần, ngươi thật sự tuyển chọn đầu nhập vào Tiên Thiên Đế Quân sao?

Hai tôn Tiên Thiên Thần Ma kia ngẩng đầu nhìn lên. Gã Thần Ma sáu tay trên đầu thuyền bên trái cao giọng nói:

- Mọi người cùng xuất từ một môn, ngươi nhập môn trễ hơn Lận Tuẫn Song Tử chúng ta mấy năm, là sư muội của chúng ta. Về tình về lý, chúng ta hẳn là nên lễ nhượng sư muội ba phần. Bất quá, mọi người đều vì chủ mình, chỉ đành phải so tài một trận rồi!

Nguyệt Thần bình thản gật đầu, nói:

- Hai vị sư huynh cứ việc buông tay mà làm!

Lận Tuẫn Song Tử một người là Lận Tử một người là Tuẫn Tử, là hai tôn Tiên Thiên Thần do Lận Tộc và Tuẫn Tộc tế tự sinh ra, đều có tu vi Thần Hoàng.

Lận Tuẫn Nhị Tộc từ trước tới nay vẫn luôn sinh hoạt cùng một chỗ, là chủng tộc song sinh, phi thường kỳ lạ.

Lận và Tuẫn là cùng một mẹ sinh ra, hơn nữa còn là sinh ra bởi cùng một bào thai, có cùng một mẫu thân, mang thai nhất định sẽ sinh song tử. Nhưng sau khi sinh ra, hai anh em sinh đôi lại có bộ dáng bất đồng, cũng sẽ phân ra chủng tộc. Lận Tộc có hổ trảo, Tuẫn Tộc thân mặc giáp. Diện mạo cả hai giống hệt nhau, chỉ có trảo và giáp bất đồng.

Lận Tuẫn Song Tử chính là Tiên Thiên Thần Ma do Lận Tuẫn Nhị Tộc tế tự mà sinh ra, sinh ra từ trong Lận Tuẫn Song Tinh. Bởi vì ý chí của cả hai chủng tộc đối với Tiên Thiên Thần Ma không khác biệt bao nhiêu, bởi vậy bộ dáng của Lận Tuẫn Song Tử cũng hoàn toàn giống nhau.

Bọn họ tiến vào Bích Lạc Cung sớm hơn Nguyệt Thần rất lâu, nhưng bởi vì là Tiên Thiên Tộc Thần, cho nên khó có thể khắc phục giới hạn của bản thân. Bọn họ vừa xuất thế đã là Thần Hoàng, khổ tu một thời gian rất lâu, cho tới bây giờ vẫn chưa thể đột phá cảnh giới Thần Hoàng, trở thành Tạo Vật Chủ. Nhưng dù vậy, tu vi thực lực của bọn họ cũng cường đại hơn những Thần Hoàng khác rất nhiều. Nhất là bọn họ còn nắm giữ Tiên Thiên Thần Ngữ do Bích Lạc Cung truyền thụ.

Lúc này Lận Tuẫn Song Tử toàn lực thi triển, có thể áp chế ba người Chung Nhạc, Âm Phần Huyên và Nguyệt Thần. Lâu Chính Sư hạ lệnh cho các chiến thuyền dốc hết tốc lực tiến về phía trước, đuổi theo Hạm đội Âm Khang thị.

Bất quá, toàn bộ pháp lực của Lận Tuẫn Song Tử đều dùng để đối kháng ba người Chung Nhạc, đã không thể hạn chế Thủy sư Âm Khang thị tiến lên. Thủy sư Âm Khang thị lập tức có thể dùng tốc độ cao nhất lên đường, khiến cho Lâu Chính Sư trong lúc nhất thời một khắc đừng hòng đuổi kịp.

Chung Nhạc, Âm Phần Huyên và Nguyệt Thần cũng thay đổi Đạo ngữ, đọc lên chữ Vũ. Không gian giữa hai chi Hạm đội nhất thời không ngừng nứt ra, tinh không vô biên xé mở mặt sông Thiên Hà, thoáng cái đã kéo dài cự ly ra rất xa.

Lận Tuẫn Song Tử huy vũ sáu cánh tay, giống như đang dệt vải trong hư không vậy. Chỉ thấy từng đạo từng đạo phi kiều xuất hiện, tương liên mặt sông bị xé rách lại với nhau. Từng chiếc từng chiếc lâu thuyền, đại hạm thông qua phi kiều lái qua.

Bọn họ dùng Đạo ngữ đấu pháp, nhưng cũng lộ ra cực kỳ đặc sắc, khiến cho người ta nhìn tới mức hoa cả mắt.

Hai chi Thủy sư một chạy một đuổi kéo dài suốt mấy ngày. Thủy sư Thiên Đình không ngừng rút ngắn khoảng cách. Từng chiếc từng chiếc chiến thuyền dài từ trong lâu thuyền phóng ra, ngàn cánh chấn động, nhanh chóng đuổi theo.

Hiện tại cách Thiên Hà Chi Châu của Âm Khang thị đã không quá xa nữa, Hạm đội lâu thuyền toàn lực lên đường, cũng chỉ khoảng một hai ngày lộ trình mà thôi. Bởi vậy, Lâu Chính Sư cũng không thể không mạo hiểm thử một lần, để cho chiến thuyền dài toàn lực chạy tới quấn lấy Thủy sư Âm Khang thị, cho dù có bị thương vong thảm trọng cũng phải khiến cho ngàn thuyền vạn hạm Thủy sư kịp thời đuổi tới.

Sắc mặt Âm Phó Khang ngưng trọng, cao giọng quát lớn:

- Bố trí Ma Lôi!

Vô số Âm Hỏa Ma Lôi rào rào rơi vào trong Thiên Hà. Phàm là chiến thuyền dài chạm phải Âm Lôi, liền bị nổ cho thuyền phá người vong.

Mà ở phía sau, Phi Luân Quân nhao nhao thôi động phi luân, rào rào phá vỡ mặt nước, vượt qua đám chiến thuyền dài, tiến hành phá hủy Âm Lôi.

- Nã pháo!

Âm Phó Khang truyền lệnh xuống. Đám Chiến hạm đột nhiên xoay đầu, từng đạo từng đạo Ma quang trên boong thuyền thẳng tắp như trụ, nhao nhao quét về phía trên mặt sông. Đám chiến thuyền dài và Phi Luân Quân vội vàng tránh né, tốc độ nhất thời bị kéo chậm lại.

- Chỉ cần trở lại Thiên Hà Chi Châu, sẽ có thể để cho bọn họ tới bao nhiêu chết bấy nhiêu!

Ngữ khí Âm Phó Khang hung ác nói.

Hiện tại chủ lực Thủy sư Thiên Đình đã bị quấn lấy, không thể đuổi kịp. Đúng lúc này, Kỳ quan đột nhiên cao giọng nói:

- Tộc trưởng lão gia, phía trước xuất hiện Chiến hạm!

- Chiến hạm?

Trái tim Âm Phó Khang kịch liệt nhảy lên, vội vàng ngẩng đầu nhìn về phía xa xa. Chỉ thấy một chi Hạm đội khoảng chừng một trăm chiếc lâu thuyền cấu thành đang lúc giương buồm nghịch lưu chạy tới, lướt nhanh về phía này. Trên đầu thuyền Tinh kỳ tung bay, trên mặt cờ thêu một con Bàn Hồ ba đầu.

Mà trên Soái hạm lại treo đại kỳ thêu hình một quả hồ lô ba khúc.

- Hạm đội của Bàn Hồ thị!

Âm Phó Khang nhất thời kinh hãi. Hoàng tộc Bàn Hồ thị cũng bị trấn áp trong Thiên Hà Chi Châu, trước giờ cũng có tới lui với Âm Khang thị. Nhưng chủng tộc này cực kỳ kiêu ngạo, mặc dù có lui tới với Âm Khang thị, nhưng mỗi lần Âm Phó Khang tới bái phỏng, quy cách tiếp đón mà bọn họ sử dụng đều thấp hơn một bậc, chính là dùng quy cách Quân vương tiếp kiến thần tử. Hiển nhiên Bàn Hồ thị cũng không cho rằng Âm Khang thị có thể ngang hàng với Bàn Hồ thị.

Trong lòng Âm Phó Khang mặc dù rất khó chịu, nhưng dù sao cũng là hàng xóm, cho nên vẫn kết minh với Bàn Hồ thị, cao tầng hai nhà cũng thường xuyên qua lại với nhau.

- Hạm đội Bàn Hồ thị xuất hiện ở đây, ý đồ là gì? Rốt cuộc là giúp ta hay là giúp Thủy sư Thiên Đình?

*****

Trong lòng Âm Phó Khang xuất hiện đủ các loại ý niệm, cao giọng quát lớn:

- Thủy sư đề phòng, thuyền chìm xuống!

Thần Ma trên từng chiếc từng chiếc Chiến hạm nhao nhao thôi động viên tráo. Đám viên tráo khổng lồ từ từ khép lại, bao vây Chiến hạm vào bên trong, chậm rãi chìm vào trong nước, ở dưới nước chạy đi, mượn dòng nước của Thiên Hà để bảo hộ bản thân.

Đúng lúc này, Hạm đội Bàn Hồ thị đột nhiên xếp thành một hàng, họng pháo khai mở. Tiếp theo, chỉ thấy vô số Thần Ma Bàn Hồ thị đẩy ra từng khỏa từng khỏa trứng lớn, đẩy vào trong Thiên Hà, chính là Tinh thú.

- Đám khốn kiếp này, quả nhiên là đã đầu phục Thiên Đình!

Âm Phó Khang nhất thời giận tím mặt. Lúc này Hạm đội Bàn Hồ thị chĩa họng pháo về phía bọn họ, tự nhiên là Thiên Đế đã cấp cho Bàn Hồ thị chỗ tốt, thu mua Bàn Hồ thị, khiến cho Hoàng tộc Thượng Cổ này đầu nhập vào Thiên Đình.

Tinh thú xuất hiện lại càng đã chứng thực điểm này. Tinh thú từ xưa tới nay chỉ có Thủy sư Thiên Đình mới có, những thế lực khác căn bản không có khả năng đạt được loại quái vật sống trong thượng du Thiên Hà này. Sở dĩ Bàn Hồ thị có được Tinh thú, hiển nhiên là Thủy sư Thiên Đình đã đưa cho bọn họ, dùng để đối phó Thủy sư Âm Khang thị.

Cái này cũng không trách được Bàn Hồ thị. Hoàng tộc Thượng Cổ này tranh đoạt Đế vị của Thời đại Thần Kỷ thất bại, bị lưu đày tới Thiên Hà Chi Châu, rơi vào tình cảnh đồng dạng với Âm Khang thị. Chỉ có Đế Minh Thiên Đế mới có quyền lực đặc xá cho Bàn Hồ thị, khiến cho bọn họ có thể lên đất liền.

Hiện tại, Thủy sư Âm Khang thị hai mặt thụ địch, nhất thời rơi vào hiểm cảnh. Nếu bị hai chi thủy quân bọc đánh, rơi vào hỗn chiến, tất nhiên là kết cục toàn quân bị diệt, không một ai sống sót.

- Hiện tại đã không kịp lên bờ nữa rồi...

Trên trán Âm Phó Khang toát ra mồ hôi lạnh cuồn cuộn. Lúc này, Chung Nhạc đột nhiên truyền âm cho hắn, hỏi:

- Nhạc phụ, thực lực của Bàn Hồ thị như thế nào? Có cao thủ có thể địch nổi nhạc phụ hay không?

Âm Phó Khang dõi mắt nhìn lại, quan sát Thần quang phía trên lâu thuyền Chiến hạm của Bàn Hồ thị, nói:

- Có hai tồn tại cấp Đế Quân! Bất quá, không phải là đối thủ của ta!

Chung Nhạc thở phào nhẹ nhõm, mỉm cười nói:

- Có biện pháp giải quyết! Nhạc phụ, hãy lệnh cho toàn bộ Thần Ma trên chiếc thuyền này rời khỏi, đi sang những lâu thuyền khác. Chúng ta giá ngự chiếc thuyền này đi trước một bước, tiến vào trận địa địch!

Âm Phó Khang nhất thời bị dọa cho sợ hết hồn, thất thanh nói:

- Đây là biện pháp gì chứ? Cô gia, chúng ta dĩ nhiên có thể xông qua, nhưng những Chiến hạm còn lại sợ rằng đều phải chết trong sự bao vây tiễu trừ của hai quân rồi!

Bản thân hắn có lòng tin có thể giết ra khỏi vòng vây của Bàn Hồ thị, nhưng những Chiến hạm còn lại đi chậm hơn một bước, tất nhiên sẽ bị Thủy sư Bàn Hồ thị vây kín, cộng thêm đại quân Thủy sư Thiên Đình phía sau đuổi tới, Thủy sư Âm Khang thị tất nhiên là chạy trời không khỏi nắng.

Chung Nhạc mỉm cười, nói:

- Nhạc phụ yên tâm! Chỉ cần ta tế ra một bảo vật, sẽ có thể phá vỡ Hạm trận của Bàn Hồ thị. Nhưng chỉ sợ là sẽ không giữ được chiếc thuyền này!

Trong lòng Âm Phó Khang vẫn chưa hết lo lắng, nhưng vẫn hạ lệnh cho một chiếc lâu thuyền ở gần đó chạy tới, để cho đám Thần Ma trên thuyền leo lên chiếc lâu thuyền kia. Trên chiếc thuyền này chỉ lưu lại có Chung Nhạc, Âm Phó Khang, Phù Lê và tiểu hài tử Bệ Ngạn đang trốn ở một bên. Ngay cả Nguyệt Thần, Âm Phần Huyên và Hồn Đôn Vũ cũng bị Chung Nhạc điều đi.

Cuối cùng, trên thuyền chỉ còn lại có bốn người. Tiểu hài tử Bệ Ngạn khiêng lá cờ diện tích lớn không thể tưởng tượng nổi kia, cũng định leo lên chiếc lâu thuyền kia rời đi, nào ngờ Chung Nhạc đã ngoắc hắn lại, cười híp mắt nói:

- Biểu ca, ngươi cũng không cần đi! Tới đây! Tới chỗ của biểu đệ này!

Tiểu hài tử Bệ Ngạn ôm cây đại kỳ, có chút chần chờ nói:

- Ta luôn cảm thấy ngươi không có hảo ý...

Chung Nhạc tiến lên một bước, trước dùng Tuyên Cổ Bất Động Ấn ổn định lại đạo tâm, tránh cho bị tiểu gia hỏa Nhục Linh Đan này mê hoặc, sau đó bế tiểu hài tử mập mạp này lên, đặt trên đầu vai. Hắn đột nhiên vận chuyển Pháp Thiên Tượng Địa, hiện ra thân thể vĩ ngạn, trầm giọng nói:

- Nhạc phụ, Phù Lê! Đợi một hồi các ngươi cứ việc bảo hộ ta. Ta đi tới đâu, các ngươi liền giết tới đó. Không thể để cho ta và Bệ Ngạn bị thương!

Phù Lê há miệng gầm lên một tiếng, một thân cơ bắp nhô lên, cầm theo cây gậy xương lớn trong tay, trầm giọng nói:

- Chủ công, tặc gần trăm trượng gọi ta!

Âm Phó Khang toàn lực thôi động lâu thuyền, lái thẳng về phía Hạm trận của Bàn Hồ thị.

- Âm Phó Khang, Âm lão nhi!

Trên Soái hạm của Bàn Hồ thị, hai tôn Đế Quân đứng thẳng ở mũi thuyền, mỗi người đều có ba cái đầu. Bọn họ nhìn thấy Kỳ hạm của Âm Phó Khang một đường xông tới, cười ha hả, nói:

- Âm lão nhi, ngươi không nhìn rõ Thiên số, hôm nay nói không chừng chúng ta sẽ tiễn ngươi quy vị a! Trong Hư Không Giới sẽ có một chỗ đặt chân cho ngươi!

Âm Phó Khang không nói lời nào, tốc độ của chiếc lâu thuyền càng lúc càng nhanh hơn, phía sau chính là Thủy sư Âm Khang thị, mà ở dưới nước là Tinh thú và Chiến hạm đang liều chết chém giết, huyết lãng dâng trào cuồn cuộn.

Mà ở càng phía sau, Thủy sư Thiên Đình cũng đang gào thét giết tới.

Phía đối diện, pháo quang lóe sáng ngất trời. Trong phút chốc, chiếc lâu thuyền này đã trăm ngàn lỗ thủng. Âm Phó Khang há miệng rống lớn, tốc độ của chiếc thuyền nát nhất thời tăng lên, lao thẳng về phía Kỳ hạm của đối phương. Hai tôn Đế Quân Bàn Hồ thị trên Soái hạm kia cười ha hả, tế khởi Thần binh, công kích về phía hắn.

Ầm ầm!

Chiếc lâu thuyền của Âm Phó Khang va chạm thẳng với Kỳ hạm của Bàn Hồ thị, nhất thời chia năm xẻ bảy. Chung Nhạc phóng người nhảy lên, nhảy lên trên chiến hạm Bàn Hồ thị, cao giọng nói:

- Đừng quên bảo hộ ta!

Hắn mạnh mẽ trùng kích về phía trước. Hai tôn Đế Quân Bàn Hồ thị kia thoáng ngẩn người một cái, ba cái đầu đột nhiên nhất tề giãy dụa, cùng nhìn về phía tiểu hài tử mập mạp khiêng đại kỳ đang run lẩy bẩy trên bả vai Chung Nhạc.

- Bảo bối tốt a!

Trong mắt hai tôn Đế Quân Bàn Hồ thị đại phát tinh quang, bỏ mặc Âm Phó Khang, vươn tay chụp về phía tiểu hài tử mập mạp trên bả vai Chung Nhạc.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1489)