← Ch.1076 | Ch.1078 → |
Lúc trước, Chung Nhạc tại thời điểm tu thành Bí cảnh thứ bảy, đã từng cảm ứng được không gian trước mặt chính mình trở nên có chút không chân thật, tựa hồ như có thể ngao du trong đại thiên thời không, không bị không gian trói buộc.
Về sau tu vi của hắn từ từ trở nên tinh thâm, ở trong Tổ Đình lại đạt được nghiên cứu liên quan tới Bí cảnh thứ bảy của Chư Đế Thượng Cổ, cùng với lĩnh ngộ đối với Thất Đạo Luân Hồi của Phục Mân Đạo Tôn, khiến cho hắn có thể tu thành hai loại Bí cảnh thứ bảy, hai loại Thất Đạo Luân Hồi.
Thời không quan của hắn cũng trong lúc bất tri bất giác phát sinh thay đổi. Có lúc hắn trải qua chuyện tình nào đó, thậm chí có một loại ảo giác ta đã từng làm qua chuyện này. Đây là Bí cảnh Trụ Quang của hắn đã liên lụy tới thời gian, khiến cho hắn như có như không nhìn thấy một góc của tương lai, cho nên mới sản sinh ra hiện tượng xem chuyện tương lai mới phát sinh thành chuyện đã từng làm qua.
Mà Bí cảnh Không Gian chính là một loại cảm giác khác. Tại thời điểm thôi động Không Gian Thất Đạo Luân Hồi, hắn có thể chui vào trong tầng tầng không gian, không hề bị không gian trói buộc.
Bất quá, cho dù hắn thôi động Thất Đạo Luân Hồi, cũng có chút không dám khẳng định có thể tiến vào Hư Không Giới hay không. Hư Không Giới rốt cuộc là có bộ dáng gì, có thuộc về không gian hay không, Đại Toại làm sao mở ra Hư Không Giới, hắn cũng hoàn toàn không biết gì cả.
Về phần Tân Hỏa, hắn cũng không phải rất hiểu biết đối với Hư Không Giới. Niên đại Tân Hỏa sinh ra là thời điểm Đại Toại đã lão niên, khi đó Hư Không Giới đã được xây dựng ra. Đại Toại có cảm giác sau khi chính mình qua đời, thần thông đạo pháp chưa chắc đã có thể tiếp tục lưu truyền xuống, cho dù có lưu truyền xuống cũng chưa chắc sẽ là chân truyền, chỉ sợ sớm đã bị bóp méo khiến cho biến dạng, cho nên mới lưu lại Tân Hỏa tương truyền, hy vọng truyền thừa mãi mãi bất diệt.
Trong tầng tầng lớp lớp không gian, Chung Nhạc thôi động Thất Đạo Luân Hồi, không ngừng thâm nhập, xuất phát về phía Hư Không Giới. Không gian vũ trụ chia làm rất nhiều tầng thời không, thời gian có nhanh có chậm khác nhau. Tầng không gian sâu nhất gọi là U Không. Gọi là U Không, chính là hình dung tầng thời không này sâu không thể lường, đã không có sinh linh nào có thể tiến vào nơi này. Mà phía sau U Không chính là Hư Không Giới do Đại Toại mở ra.
Tiến vào U Không cũng đã cực kỳ khó khăn. Lúc trước, Chung Nhạc vì muốn lẻn vào Thiên Ngục, đã thôi động Thiên Dực Cổ Thuyền đi tới đây, đã tao ngộ một con Thần Quy cổ lão.
Hiện tại, Chung Nhạc tiến vào U Không đã không cần mượn dùng Thiên Dực Cổ Thuyền. Thiên Dực Cổ Thuyền dù sao cũng là vật thể chân thật, hơn nữa còn cực kỳ khổng lồ, nếu tiến vào Hư Không Giới, tao ngộ lực bài xích cũng sẽ cực lớn. Mà một mình Chung Nhạc, mục tiêu cũng sẽ nhỏ hơn rất nhiều.
Rốt cuộc, hắn đã đi tới U Không, tiến lên phía trước nữa chính là Hư Không Giới. Trước đây, Thiên Dực Cổ Thuyền ra sức nhảy một cái, liền xông vào Hư Không Giới. Mặc dù thời gian lưu lại cực kỳ ngắn ngủi, nhưng dù sao cũng là đã tiến vào trong đó.
Chung Nhạc đứng trong U Không, Thất Đạo Luân Hồi gào thét xoay tròn, bị hắn thôi phát tới mức tận cùng. Mà ở sau lưng hắn chính là Tiên Thiên Nhục Sí do đại đạo Không Gian biến thành.
Hắn vỗ mạnh cặp cánh bay lên, tốc độ Tiên Thiên Nhục Sí chấn động càng lúc càng nhanh, trong khoảnh khắc chợt dốc sức nhảy một cái. Thân hình hắn nhất thời biến mất khỏi U Không.
Sau một khắc, thân hình hắn đã xuất hiện trong Hư Không Giới bát ngát yên tĩnh. Chung Nhạc nhất thời cảm giác được một cỗ lực bài xích đáng sợ phóng vọt tới. Trái ngược với lực bài xích chính là, Linh và Hồn của hắn lại có cảm giác vô cùng thoải mái, an bình.
Lực lượng của Hư Không Giới đang đẩy nhục thân hắn trở về thế giới hiện thực. Theo hắn dừng lại trong Hư Không Giới càng lâu, cỗ lực lượng này lại càng mạnh hơn.
Chung Nhạc dốc hết lực lượng, chấn động Tiên Thiên Nhục Sí, hình thành một cái lại một cái không gian xung quanh thân thể chính mình, nỗ lực ngăn cách lực lượng của Hư Không Giới ra bên ngoài.
Đại đạo Không Gian của hắn hấp thu Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh của Hạo Dịch Đế, lại tìm hiểu ra thần thông Tiên Thiên Nhục Sí của Không Gian Thần Vương Thời đại Hắc Ám từ trong ngàn cặp cánh chim của Thiên Dực Cổ Thuyền, đồng thời lại bổ toàn Lục Đạo Luân Hồi cho Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh, thậm chí còn tiến thêm một bước, mở ra Thất Đạo Luân Hồi.
Hoàn toàn có thể nói, tạo nghệ của Chung Nhạc trên đại đạo Không Gian thậm chí đã siêu việt Hạo Dịch Đế và Không Gian Thần Vương, đạt tới một loại tình trạng không thể tin nổi.
Bất quá, khiến cho hắn không hiểu chính là, Hư Không Giới lại vẫn còn bài xích hắn.
Hắn có thể dung hợp với bất luận một tầng không gian nào, nhưng ở trong Hư Không Giới lại hoàn toàn vô dụng.
- Sợ rằng Hư Không Giới cũng không phải là không gian chân chính a!
Chung Nhạc nỗ lực vỗ cánh tiến lên, nỗ lực tại trước khi lực lượng của Hư Không Giới nén hắn ra khỏi nơi này, tìm được linh hồn của bất luận một vị tiên tổ nào. Lực lượng của Hư Không Giới càng lúc càng mạnh, lực bài xích không ngừng nghiền ép về phía hắn, khiến cho hắn cơ hồ khó có thể ổn định lại thân hình chính mình.
Mà càng đáng sợ hơn chính là, hắn cảm nhận được lực hấp dẫn của Hư Không Giới đối với linh hồn của hắn cũng càng lúc càng mạnh hơn.
Hai cỗ lực lượng này hoàn toàn đối nghịch lẫn nhau. Một cỗ muốn lưu linh hồn hắn lại trong Hư Không Giới, một cỗ lại muốn ném nhục thể hắn ra khỏi Hư Không Giới.
Chung Nhạc cật lực phong tỏa nhục thân chính mình, không để cho Nguyên thần bị lôi ra khỏi bên ngoài cơ thể. Nhưng cỗ lực hấp dẫn kia vẫn khiến cho hắn hãi hùng khiếp vía, lo lắng chính mình không chống đỡ nổi, Nguyên thần bị vĩnh viễn lưu lại trong Hư Không Giới.
- Nếu Hư Không Giới không phải là không gian, vậy Hư Không Giới mà Toại Hoàng mở ra lại là cái gì? Không được! Cỗ lực lượng này quá cường đại rồi!
Lúc này, Chung Nhạc đã khó có thể chịu nổi nữa. Cảm giác xé rách càng lúc càng kịch liệt. Hắn không thể tiếp tục lưu lại trong Hư Không Giới nữa, bằng không nhục thân và Nguyên thần nhất định sẽ bị xé rách và phân tách. Nếu nhục thân và Nguyên thần bị phân tách ra, sợ rằng chính là một con đường chết.
Hơn nữa, Thất Đạo Luân Hồi của hắn đã sắp sửa đạt tới cực hạn, nếu lại trì hoãn không chịu ly khai, Bí cảnh thứ bảy khép lại, sợ rằng hắn thật sự sẽ chết ở chỗ này rồi.
Hắn đang định thuận theo lực bài xích rời khỏi Hư Không Giới, trong đầu đột nhiên lóe lên linh quang:
- Ta biết rồi! Ta đã biết được chân diện mục của Hư Không Giới rồi!
Ầm ầm!
Chung Nhạc bị cỗ lực lượng khổng lồ kia búng bay, giống như một khỏa lưu tinh bay ra khỏi Hư Không Giới, xuyên qua từng tầng từng tầng không gian, hung hăng đập thẳng vào trong Trấn Thiên Quan.
Toàn thể Trấn Thiên Quan chấn động kịch liệt, một đám mây hình nấm từ từ dâng lên.
Đám nữ nhân Âm Phần Huyên, Y Uyển Quân bị dọa cho sợ hết hồn, vội vàng phi thân chạy tới. Chỉ thấy địa phương Chung Nhạc rơi xuống xuất hiện một cái hố khổng lồ, nhét một khỏa Tinh cầu vào trong đó cũng chưa chắc đã có thể lấp đầy. Mà Chung Nhạc đang nằm hình chữ đại dưới đáy hố, cặp Tiên Thiên Nhục Sí sau lưng mở ra, rách nát tả tơi, bộ dáng vô cùng thê thảm.
Đám người vội vàng bay xuống đáy hố, chuẩn bị cứu giúp. Chỉ thấy Chung Nhạc dưới đáy hố đột nhiên nở nụ cười đứng lên, há miệng cười lớn, càng lúc càng vang dội, bộ dáng vô cùng hài lòng, vô cùng hưng phấn.
Hắn vỗ cánh từ dưới đáy hố bay lên, trong khoảnh khắc đã đi tới trước mặt các nữ nhân. Hắn ôm chầm lấy Âm Phần Huyên vừa cười vừa nhảy, sau đó thả Âm Phần Huyên đang không hiểu chuyện gì cả xuống, lại ôm lấy Kim Hà Hề xoay chuyển vài vòng, sau đó quay sang ôm lấy Thạch Âm Cơ vui mừng nhảy nhót.
Y Uyển Quân cũng bị hắn ôm lấy, xoay tròn mấy vòng. Y Uyển Quân nghĩ muốn đẩy hắn ra, nhưng lại đẩy không nổi, chỉ đành mặc kệ hắn. Sau đó, Chung Nhạc lại quay sang ôm lấy Nguyệt Thần. Nữ tử này bình thản lạnh nhạt nhìn hắn, không chút phản kháng, cũng không có nửa điểm nghi hoặc hoặc là thần sắc gì cả. Chung Nhạc có chút xấu hổ thả Nguyệt Thần xuống, gãi gãi đầu một cái, không dám lại mạo phạm giai nhân.
- Phu quân, chuyện gì lại khiến ngươi hưng phấn như thế?
*****
Âm Phần Huyên nghi hoặc hỏi.
- Ta đã biết được chân diện mục của Hư Không Giới!
Chung Nhạc vứt sự xấu hổ do ôm lấy Nguyệt Thần sang một bên, cười ha hả, nói:
- Ta rốt cuộc đã biết được chân diện mục của Hư Không Giới!
Các nữ nhân hai mặt nhìn nhau, không hiểu ý hắn. Thạch Âm Cơ nghi hoặc, hỏi:
- Chân diện mục của Hư Không Giới là cái gì?
- Là thế giới tinh thần của Chư Thánh Viễn Cổ, cũng không phải là không gian chân chính!
Chung Nhạc lại lâm vào trong cuồng nhiệt hưng phấn, nói thật nhanh:
- Cũng không thể nói là thế giới tinh thần của Chư Thánh Viễn Cổ, mà phải nói là thế giới tinh thần của toàn bộ Linh và Hồn của những kẻ ký thác vào trong Hư Không Giới! Là một cái vũ trụ toàn bộ đều do tinh thần cấu thành! Đại Toại thật lợi hại! Quả nhiên quá lợi hại rồi! Hắn biết rõ sinh linh Hậu Thiên khó có thể trở thành sinh linh Tiên Thiên bất tử bất diệt, nhưng hắn đã tìm được biện pháp khiến cho linh hồn vĩnh sinh bất tử!
- Hắn đã tập hợp những tồn tại cường đại nhất trên thế gian lúc đó, liên hợp tinh thần, thần thức của bọn họ lại, cùng một chỗ mở ra một cái thế giới kỳ dị! Cái thế giới này có thể nói là Thức hải, do tinh thần thuần túy cấu thành. Bất luận thực thể gì tiến vào đều sẽ bị Thức hải bài xích, chỉ có Linh và Hồn mới có thể tiến vào trong đó! Đây chính là Hư Không Giới!
- Mà mỗi khi có linh hồn của một tồn tại nào đó tiến vào Hư Không Giới, tinh thần của hắn cũng sẽ cộng minh với Hư Không Giới, từ đó khiến cho Hư Không Giới không ngừng lớn mạnh! Ta cho rằng, thời điểm Đại Toại vừa mới sáng tạo ra Hư Không Giới, Hư Không Giới xa xa không khổng lồ bằng hiện tại. Hư Không Giới khi đó hẳn là rất nhỏ, nhưng theo linh hồn tiến vào trong đó càng lúc càng nhiều, Hư Không Giới cũng đã càng lúc càng lớn, cuối cùng đã có quy mô hiện tại!
Hắn một hơi nói xong suy đoán của chính mình. Y Uyển Quân đột nhiên hỏi:
- Nếu Hư Không Giới thật sự là một Thức hải, vậy vừa mới bắt đầu, Hư Không Giới là Thức hải của ai?
Chung Nhạc nhất thời ngẩn ngơ, lẩm bẩm:
- Lẽ nào Hư Không Giới là Thức hải của Đại Toại? Hắn dùng Thức hải của chính mình biến thành Hư Không Giới sao?
Hắn đột nhiên có một ý nghĩ cổ quái. Nếu Hư Không Giới thật sự là Thức hải của Đại Toại, đây chẳng phải là nói, mỗi một linh hồn tiến vào Hư Không Giới, đều sẽ không ngừng lớn mạnh Thức hải của hắn, khiến cho Thức hải của hắn càng lúc càng mênh mông sao?
Mà diện tích hiện tại của Hư Không Giới, sợ rằng đã khó có thể tưởng tượng rồi!
Mọi người đều biết, Thức hải là nơi cất giữ linh hồn, cũng là nguồn suối tinh thần. Tinh thần càng lớn mạnh, Thức hải cũng sẽ trở nên càng mênh mông hơn. Mà Thức hải càng mênh mông, tinh thần tất nhiên cũng sẽ càng lớn mạnh.
Thức hải của Đại Toại đã hóa thành Hư Không Giới, vô số Thần Ma ký thác linh hồn của chính mình vào Hư Không Giới, đây chẳng phải là nói, tinh thần của Toại Hoàng đã đạt tới tình trạng không thể tưởng tượng nổi, nghĩ cũng không dám nghĩ rồi sao?
Nếu Đại Toại vẫn còn sống, vậy tinh thần lực của hắn sẽ kinh khủng tới mức độ nào?
- Đại Toại thật sự đã chết rồi sao?
Chung Nhạc đột nhiên nhất thời ngẩn ngơ. Kẻ khai sáng ra Hư Không Giới, có được tinh thần thâm thúy như vậy, tồn tại đẳng cấp này thật sự sẽ chết sao?
Hắn vội vàng tra hỏi Tân Hỏa. Sắc mặt Tân Hỏa buồn bã, thấp giọng nói:
- Đại Toại đã mất rồi! Thời gian quá xa xôi rồi, linh hồn của Đại Toại sớm đã không có tộc nhân tế tự, hẳn là đã sớm khô héo rồi...
Chung Nhạc vẫn còn nghi hoặc, hỏi:
- Toại Hoàng mở ra Hư Không Giới, từ xưa tới nay Chư Đế, Chư Hoàng, Đế Quân, Tạo Vật Chủ đều cống hiến tinh thần lực của bọn họ cho Thức hải của Toại Hoàng. Có được tinh thần vô biên vô hạn bậc này, linh hồn của Toại Hoàng thật sự sẽ vì không có hậu đại tế tự mà héo rũ sao?
Tân Hỏa nhất thời ngơ ngẩn, run giọng nói:
- Ý của ngươi là...
- Ta cảm thấy linh hồn của Đại Toại có khả năng vẫn còn tồn tại!
Trong lòng Chung Nhạc hưng phấn khó hiểu, thậm chí hưng phấn tới mức da thịt chấn động, toàn thân run rẩy, nói:
- Thức hải của Toại Hoàng diễn biến thành Hư Không Giới, đã thừa nhận ngàn vạn linh hồn thần thánh từ cổ chí kim ức. Tinh thần của những linh hồn kia cũng chính là tinh thần của Đại Toại! Hắn không có khả năng bị ma diệt, tuyệt đối vẫn còn tồn tại ở nơi nào đó trong Hư Không Giới! Ta lại tiến vào Hư Không Giới!
Tân Hỏa cũng trở nên hưng phấn, đột nhiên nhớ tới một chuyện, vội vàng nói:
- Hư Không Giới bài xích nhục thân ngươi, lại hấp dẫn Nguyên thần của ngươi. Ngươi có nắm chắc có thể đối kháng được lực lượng của Hư Không Giới sao?
Ánh mắt Chung Nhạc chớp động, ngẩng đầu nhìn về phía không trung, trầm giọng nói:
- Bất Diệt Thần Thức Kinh lớn mạnh tinh thần của ta, cộng thêm Hỏa Kỷ Cung Toại Hoàng Quan Tưởng Đồ, ta nghĩ chỉ cần linh hồn của Đại Toại vẫn còn, ta sẽ có thể câu thông được hắn. Nếu có thể câu thông được với linh hồn của hắn, hắn nhất định là có năng lực khiến cho ta không bị Hư Không Giới bài xích!
Tân Hỏa trầm mặc trong chốc lát, khàn giọng nói:
- Nếu ngươi phán đoán sai lầm, nếu Đại Toại đã hồn phi phách tán rồi thì sao?
← Ch. 1076 | Ch. 1078 → |