Vay nóng Homecredit

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 1104

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 1104: Loạn xông Thánh địa
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Lazada


Chung Nhạc ngẩng đầu nhìn về phía Tiên Thiên Đạo Sơn, không ngừng kinh ngạc tán thán. Ngọn Thần sơn đầu tiên trong vũ trụ này có khí tượng cực kỳ nguy nga, vậy mà thật sự là một ngọn núi, không phải là do ngôi sao cấu thành. Nơi này sẽ là địa phương hắn tu thành đại đạo Tiên Thiên Sơn Xuyên sao?

- Tiên Thiên Đạo Sơn quả thật bao la hùng vĩ! Bất quá, nếu Nguyên Nha Thần Vương không ở nơi này, chỉ dựa vào Trác Nha sư huynh, sẽ có thể làm gì được chúng ta?

Chung Nhạc mỉm cười, nhàn nhạt nói.

Sắc mặt Trác Nha khẽ biến, nhìn về phía Thánh địa Tiên Thiên Đạo Sơn. Chỉ thấy trong Đạo sơn có rất nhiều quạ trắng và quạ đen bay tới, đáp xuống đất biến thành một đám đạo đồng hai sắc trắng đen. Đám đạo đồng này chính là các sư huynh đệ đồng môn của hắn. Vừa rồi bọn họ nhìn thấy quang mang từ trong Vũ Quang Bình bạo phát, chấn động thiên khung, lúc này mới nhao nhao chạy tới.

- Sư tôn có đang ở trong núi không?

Trác Nha truyền âm hỏi. Một gã đạo đồng trong đó vội vàng đáp lời:

- Cách đây không lâu có cố hữu gởi thư, nói là có một kẻ thù cũ sắp sửa thoát khốn, sư tôn đã xuất môn rồi! Đoán chừng là đã đi tìm kẻ thù cũ kia!

Khóe mắt Trác Nha khẽ nhảy lên, liếc nhìn Chung Nhạc, trong lòng thầm nghĩ:

- Sao hắn biết sư tôn ta không có ở nhà?

Nếu Nguyên Nha Thần Vương thật sự không có ở đây, vậy sự tình liền lớn rồi. Thần Hạ Các, Tà Dương và Phượng Ngọc Hoàn cũng đều không phải kẻ lương thiện, nếu bọn họ biết được tin tức này, vậy không phải chỉ có chính mình gặp hung hiểm mà thôi, chỉ sợ ngay cả những sư đệ sư muội này của chính mình cũng sẽ gặp hung hiểm rồi.

Ba tên ác côn này chắc chắn sẽ không bỏ qua thời cơ cực tốt này. Tài phú của Tiên Thiên Đạo Sơn, tính mạng của những sư đệ sư muội này, tất cả đều sẽ nguy tại sớm tối.

Hắn lại không biết, sở dĩ Chung Nhạc có thể biết rõ Nguyên Nha Thần Vương đang không có ở nhà, nguyên nhân là vì Thần Hậu nương nương đã đưa tin cho hắn.

Mấy ngày nay, Thần Hậu nương nương vẫn luôn tìm cách liên hệ với hắn. Bất quá, Chung Nhạc đang bị nhốt trong Vũ Quang Bình, thủy chung không thể liên lạc được. Vừa rồi, đám người Chung Nhạc vừa mới thoát khốn, lúc này Chung Nhạc mới nhận được tin tức của Thần Hậu nương nương.

Nguyên Nha Thần Vương xuất môn, là nhận được một vị tồn tại cổ lão đưa tin, nói rằng có một kẻ thù cũ sắp sửa thoát khốn trong thời gian sắp tới, Nguyên Nha Thần Vương lập tức chạy tới nơi đó.

Vị kẻ thù cũ kia đã bị trấn áp rất nhiều năm, hiện tại sắp sửa thoát khốn. Chuyện này rất không tầm thường, cho dù là Thần Hậu nương nương cũng đứng ngồi không yên, hiện tại cũng đã rời khỏi Thánh địa Hoa Tư, chạy tới địa phương vị tồn tại kia đang bị trấn áp.

Về phần vị tồn tại sắp sửa thoát khốn kia là ai, Thần Hậu nương nương cũng không nói với hắn. Những tồn tại đẳng cấp như Thần Hậu nương nương, tới lui giao thiệp đều là những tồn tại vô cùng cổ lão vô cùng thần bí. Thậm chí ngay cả tồn tại tầng thứ như Thiên Đế cũng chưa chắc đã có tư cách tiếp xúc tới.

Chung Nhạc đảo mắt nhìn chung quanh, nói:

- Tà Dương sư huynh, các vị cẩn thận! Bảo vật của mọi người đều không chênh lệch nhau bao nhiêu, kẻ nào đoạt được tiên cơ, kẻ đó liền đại chiếm thượng phong. Cẩn thận Trác Nha sư huynh lại tế khởi Vũ Quang Bình vây khốn chúng ta a!

Hắn vừa nói xong lời này, Tà Dương đã thật nhanh tế khởi Thần kính Tà Nhãn. Cùng lúc đó, Phượng Ngọc Hoàn cũng thôi động Thiên Phượng Thần Hỏa Phiến, Thần Hạ Các cũng tế khởi Kim Thừng.

Ba người vừa mới thôi phát Đế uy Tiên Thiên Đế Binh của chính mình, mà uy năng của Vũ Quang Bình trong tay Trác Nha cũng cùng một lúc ầm ầm bạo phát.

Một cỗ rung động vô cùng đáng sợ truyền tới. Chỉ trong nháy mắt, một cột sáng chói mắt từ trong Thánh địa Tiên Thiên Đạo Sơn phóng thẳng lên cao, oanh phá bầu trời.

Tà Dương, Trác Nha, Phượng Ngọc Hoàn và Thần Hạ Các trong cùng một lúc động thủ. Nhất là đám người Tà Dương, Phượng Ngọc Hoàn và Thần Hạ Các, lần này bọn họ động thủ cũng không chỉ đối phó Trác Nha và Vũ Quang Bình, cũng đồng thời công kích về phía những người khác.

Vũ Quang Bình có được thực lực đối phó bọn họ, nhưng Thần kính Tà Nhãn, Thiên Phượng Thần Hỏa Phiến và Tiên Thiên Long Kim Thừng cũng có được thực lực đối phó bọn họ. Đã thoát khỏi Vũ Quang Bình, bọn họ không còn là đồng đạo cùng nhau đối địch nữa, mà đã là đối thủ của nhau!

Cũng trong nháy mắt bọn họ động thủ, Thiên Dực Cổ Thuyền đột nhiên chấn động, lui nhanh về phía sau, cực nhanh bay đi.

Cỗ uy năng vô cùng khủng bố kia bạo phát, thổi quét khắp Thánh địa Tiên Thiên Đạo Sơn. Uy năng đáng sợ đã xoắn nát không gian, vô số mảnh vỡ không gian bị xoắn lại cùng một chỗ. Đám Tinh hà vờn quanh Thánh địa Tiên Thiên Đạo Sơn thậm chí cũng bị chấn động, từng đạo từng đạo Tinh hà vặn vẹo, từng khỏa từng khỏa ngôi sao bị thổi bay, văng ra bốn phương tám hướng, thoát ly khỏi quỹ đạo vốn có.

Những ngôi sao này, thậm chí những khỏa thái dương có cái thoát khỏi quỹ đạo, có cái bị đánh tan. Từng khỏa từng khỏa thái dương thật lớn thậm chí bị dư uy khủng bố thổi quét mấy cái, ngay lập tức chỉ còn lại có một khỏa Tinh hạch.

Đám sư đệ sư muội kia của Trác Nha không kịp phản ứng, căn bản không kịp né tránh, đã bị chấn động thành bột mịn, hình thần câu diệt.

Thân thể bốn người Tà Dương, Trác Nha không khỏi đại chấn. Công kích vừa lên, liền khó có thể thu tay lại. Nếu bọn họ thu tay lại, chính mình sẽ liền gặp tai ương, không biết sẽ chôn vùi trong tay của kẻ nào.

Bốn người điên cuồng thôi động bốn kiện Tiên Thiên Đế Binh, uy lực càng mạnh mẽ hơn. Nhưng cho dù là uy năng khủng bố như vậy, vậy mà cũng không thể gây tổn thương cho tòa Thánh địa Tiên Thiên Đạo Sơn này chút nào.

Sơn mạch tòa Thánh địa này vô cùng vững chắc, công kích của bốn kiện Tiên Thiên Đế Binh rơi lên trên Đạo sơn, liền có Đạo âm mãnh liệt dâng trào ra, triệt tiêu đi uy năng của nó.

Trác Nha thét lên chói tai. Lại có thêm mấy vị Đế Quân, Tạo Vật Chủ nữa từ trong Đạo sơn bay ra. Bọn họ cũng là đệ tử của Nguyên Nha Thần Vương, hợp lực với hắn thôi động Vũ Quang Bình, khiến cho uy năng cái bình ngọc này tăng mạnh, áp chế ba người còn lại.

Phượng Ngọc Hoàn, Tà Dương và Thần Hạ Các lập tức liên thủ chống lại, ngăn cản công kích của đám người Trác Nha.

Trận chiến này, bọn họ đều là đâm lao phải theo lao, không thể lưu thủ. Bọn họ hoặc là giết chết đối phương, hoặc là bị đối phương giết chết.

o0o

Mà vào lúc này, Thiên Dực Cổ Thuyền của Chung Nhạc bay ra khỏi chiến trường, đi tới mặt lưng của Tiên Thiên Đạo Sơn. Có Đạo sơn ngăn cản trùng kích, hắn ngược lại vô cùng an toàn.

Chung Nhạc thả chậm tốc độ của Cổ thuyền, không nhanh không chậm dạo chơi khắp nơi. Khắp nơi trong Thánh địa Tiên Thiên Đạo Sơn này đều thần thánh bất phàm, nơi nơi đều là đình đài lầu các, cung điện liên miên.

- Ước định ba mươi năm với Mục Tiên Thiên đã tới! Bất quá, tìm hiểu đại đạo Tiên Thiên Sơn Xuyên hoàn chỉnh quan trọng hơn, tấn công Thiên Đình có thể lại trì hoãn thêm một chút!

*****

Ánh mắt Chung Nhạc chớp động. Thánh địa Tiên Thiên Đạo Sơn dù sao cũng là địa bàn của Nguyên Nha Thần Vương, ẩn chứa không biết bao nhiêu phong cấm sát trận. Chung Nhạc mở ra Tam Mục Thiên Đồng, sưu tầm bốn phía, tránh né từng đạo từng đạo phong cấm.

- Nguyên Nha Thần Vương thân là Thần Vương Thái Cổ, đã tích lũy không biết bao nhiêu tài phú. Nếu đã tới rồi, liền không thể tay không trở về!

Lúc này, đại đa số cường giả trong tòa Thánh địa này đều đã bị trận ác chiến bên kia núi hấp dẫn tới, thật ra là thời cơ tốt hiếm thấy, không chỉ có thể đi tìm hiểu đại đạo Tiên Thiên Sơn Xuyên, cũng có thể cướp đoạt một chút tài phú của Nguyên Nha Thần Vương.

Chung Nhạc hăng hái bừng bừng, trực tiếp điều khiển Cổ thuyền bay về phía một tòa cung điện. Chiếc Cổ thuyền cắt ra tầng tầng không gian, cắt cho tòa cung điện này nghiêng nghiêng ngã ngã.

Trong cung điện có một tòa bảo khố, bên trong cất giữ một khối Bạch Diệu Kim lớn cỡ một khỏa Tinh cầu, tài phú so với Trấn Thiên Quan của hắn còn kinh người hơn. Chung Nhạc thổi quét sạch sẽ đám tài phú này, tiếp tục chạy tới một tòa cung điện kế tiếp.

- Kẻ nào dám xông vào Tiên Thiên Đạo Sơn ta?

Đột nhiên, mấy đạo quang mang từ xa bay tới, rơi xuống đất biến thành mấy con quạ trắng. Đám quạ trắng này dang rộng cặp cánh, biến thành một đám Thần Nhân đầu chim thân người hai cánh, phẫn nộ nói với Chung Nhạc:

- Có biết chữ chết là viết như thế nào không?

- Các ngươi không biết chữ chết viết như thế nào sao?

Chung Nhạc thôi động Tiên Thiên Bát Quái, quái tượng tung bay toàn thân, bay lượn xung quanh hắn. Đạo âm vang lên mãnh liệt, mười ba đạo đại đạo Tiên Thiên biến thành mười ba thanh Thần đao, chém về phía mấy gã Thần Nhân Bạch Nha kia.

Xuy xuy xuy!

Từng cái từng cái đầu rơi xuống. Trong đó có một gã Bạch Nha Thần Hoàng tu vi thực lực cực cao, vậy mà có thể ngăn cản đao phong của Chung Nhạc, vỗ cánh nhanh chóng bỏ chạy ra ngoài.

Chung Nhạc thoáng có chút kinh ngạc, vươn một tay ra, dùng năm ngón tay làm đao, theo thứ tự chém xuống. Năm ngón tay chém xuống, đầu gã Bạch Nha Thần Hoàng kia cũng lăn xuống. Trong cái đầu lại có một đạo Nguyên thần quạ trắng bay ra. Bàn tay Chung Nhạc mở ra, biến thành một cái chuông lớn chụp xuống. Tiếng chuông vang lên, chấn cho Nguyên thần quạ trắng vỡ nát.

- Đệ tử của Nguyên Nha Thần Vương, thực lực thật sự mạnh mẽ, không tầm thường!

Chung Nhạc không khỏi tán thán. Trong cảnh giới Thần Hoàng, có thể tiếp được mấy chiêu đại thần thông của hắn tuyệt đối không nhiều lắm. Mà vừa rồi gã Bạch Nha Thần Hoàng kia mặc dù chưa tu thành Bí cảnh thứ bảy, nhưng lại tiếp được sáu bảy đạo thần thông của hắn, đặt ở trên Tương Lai Chư Đế Bảng chỉ sợ cũng có thể bài danh hai mươi hạng đầu.

Hắn tự mình xông vào trong một tòa Thần điện quy mô hoành đại. Trong tòa Thần điện này, khoảng chừng một trăm con quạ đen quạ trắng đang bay lượn quanh một lò lửa thật lớn, miệng phun Hắc Bạch Nhị Hỏa. Trong lò lửa kia truyền ra hương khí đan dược nồng nặc. Đám đệ tử Nguyên Nha Thần Vương này đang lúc luyện đan.

Vừa ngửi được mùi thơm này, Chung Nhạc liền dám khẳng định, lô Thần đan này không tầm thường, hơn nữa đã sắp sửa luyện thành.

- Bí cảnh Trụ Quang, Thất Đạo Luân Hồi!

Chung Nhạc quát lớn một tiếng, tại thời điểm trên dưới một trăm gã đệ tử Nguyên Nha Thần Vương này còn chưa kịp lấy lại tinh thần, Thất Đạo Luân Hồi đã từ phía sau đại phóng, càng lúc càng lớn, thu hết thảy trên dưới một trăm con quạ đen quạ trắng này vào trong Thất Đạo Luân Hồi.

Vù vù!

Trong quang luân sau đầu hắn, trên dưới một trăm cỗ bạch cốt nhao nhao rơi ra, tung tóe đầy mặt đất.

Chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi này, trong Thất Đạo Luân Hồi của hắn đã trôi qua thời gian trăm vạn năm, mạnh mẽ hao tổn chết trên dưới một trăm gã cường giả này, biến thành từng bộ xương khô, ngay cả Nguyên thần cũng tan thành mây khói, không còn tồn tại.

Chung Nhạc sãi bước tiến lên, vươn tay ra vỗ một cái, đánh bay nắp lò, ôm lấy lò lửa. Chỉ thấy quỳnh tương ngọc dịch trong lò đang sùng sục sùng sục bốc lên bọt khí, tràn ra mùi thơm ngát thấm người phế phủ, khiến cho người ta vừa ngửi được, tinh thần liền đại chấn.

Trong quỳnh tương ngọc dịch có từng khỏa từng khỏa đan dược đang lúc hình thành. Đợi tới lúc đám đan dược này hấp thu quỳnh tương ngọc dịch hoàn tất, đan dược mới tính là triệt để luyện thành.

Chung Nhạc không nói một lời, mở ra cái miệng lớn, một hơi đổ đám đan dược kể cả quỳnh tương ngọc dịch trong lò vào trong miệng chính mình. Một lúc sau, một lò linh đan quỳnh tương đã bị hắn uống sạch không còn một giọt.

Thân thể Chung Nhạc đại chấn, Nguyên thần cũng không tự chủ được chấn động. Ngàn vạn Bí cảnh trong cơ thể không ngừng nổ vang, phát ra trận trận Đạo âm.

- Uống thật ngon! Không tệ! Kỳ quái! Còn có chút say lòng người! Mỹ tửu do đệ tử Nguyên Nha Thần Vương cất ra không tầm thường a!

Sắc mặt hắn ửng đỏ, bước chân lảo đảo, cười ha hả, giá ngự Thiên Dực Cổ Thuyền ầm một tiếng phá vỡ tòa đại điện này, từ phía sau đại điện phá tường bay ra.

Bước chân hắn bất ổn, thần trí cũng bị một lò đan dược và quỳnh tương kia khiến cho có chút mơ hồ, đạo tâm lúc thì trầm ổn lúc thì lỗ mãng, dục vọng trong nội tâm bị phóng đại, trở nên có chút không chút cố kỵ. Hẳn là lò Linh đan này vẫn chưa luyện thành, trong đó vẫn còn chút độc tính còn chưa bị luyện hóa hết. Đám độc tính này trong lúc bất tri bất giác đã ảnh hưởng tới phán đoán của hắn, đã tạo thành hiện tượng say rượu.

Lô Linh đan quỳnh tương này không tầm thường, mặc dù không bằng được Thánh dược, nhưng dược lực mạnh mẽ lại khiến cho vô số Bí cảnh lớn lớn nhỏ nhỏ trong cơ thể hắn lắng đọng lại.

Thân thể Chung Nhạc lắc lắc lư lư, ngàn cặp cánh chim của Thiên Dực Cổ Thuyền xẹt qua từng tòa từng tòa cung điện. Phần nóc của đám cung điện kia nhất thời bị cắt bay.

- Có bảo vật gì, hết thảy mang ra đây cho ta!

Chung Nhạc cười ha hả, bộ dáng say lúy túy vươn tay xuống dưới, thăm dò vào trong từng tòa từng tòa cung điện kia, vươn tay trảo loạn.

- Lớn mật!

Trong đám cung điện kia, một đám nữ tử phi thân bay lên, xông lên giữa thiên không, đoàn đoàn vây quanh Chung Nhạc, trên mặt mang theo sát khí, lớn tiếng quát lên:

- Yêu nghiệt phương nào? Lại dám xông vào hậu cung Thần Vương!

Chung Nhạc ngạo nghễ liếc nhìn chúng nữ, mỉm cười nói:

- Các ngươi chính là thê thiếp của Nguyên Nha Thần Vương? Nguyên Nha Thần Vương không tầm thường a! Vậy mà cưới nhiều nữ tử như hoa như ngọc như vậy! Lão tử vẫn luôn không giết nữ nhân, các ngươi tự sát đi!


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1489)