Độc giả của web truyenkiemhiep.com.vn hay truyenkiemhiep.org lưu ý!!! Trên PC hãy đổi DNS sang 8.8.8.8 và 8.8.4.4 để vào web nhanh hơn, còn trên điện thoại hãy tải app 1.1.1.1 rồi bật Warp lên để không bị chặn.

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 1176

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 1176: Đạo ở bên ngoài
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Bàn tay Chung Nhạc khẽ lật, Thiên Ấn mạnh mẽ đập xuống, cắt đứt huyết hà. Huyết hà lập tức gãy đôi.

Sau đầu Chung Nhạc bay ra một thanh Tiên Thiên Thần Đao, một đao chặt về phía dòng sông bị chém đứt chặn ngang kia. Một đao này của hắn vừa rơi xuống, chỉ thấy không gian vô biên nhanh chóng diễn sinh. Vô số ngôi sao từ trong không gian bành trướng kia phun trào ra ngoài, biến lớn lên. Chung Nhạc chém ra một đao biến thành một đạo Thiên Hà, kéo dài không gian ra vô hạn.

Đám người Trí Tuệ Thiên Vương vừa mới vọt tới, huyết lãng phía trước nhất thời dâng lên ngập trời. Huyết lãng này chính là Thiên huyết không thể mạnh mẽ chống đỡ, bằng không sẽ liền xúc động Thiên uy. Chung Nhạc có được Thiên Ấn, dùng Thiên Ấn chém đứt dòng sông, có thể không xúc động tới Thiên uy, nhưng đám người Trí Tuệ Thiên Vương cũng không có được loại bảo vật đẳng cấp này.

Dưới khố đám người Trí Tuệ Thiên Vương, từng tôn từng tôn Tiên Thiên Thần Ma gào thét đứng thẳng lên, chân đạp lên huyết lãng trùng kích về phía trước. Bọn họ thật không dễ dàng vượt qua sóng máu ngập trời liền thấy không gian phía trước đã bị kéo dài ra xa xôi thâm thúy khôn cùng.

- Thật là tồn tại lợi hại! Chưa phải là Tạo Vật Chủ, nhưng thực lực đã hơn hẳn Tạo Vật rồi!

Thần Thông Thiên Vương mở miệng tán thán, giơ tay lên đánh chết một con Cự thú vừa mới bước vào trong sóng lớn huyết hải, nghi hoặc nói:

- Kỳ quái! Sao hắn vẫn còn ở cảnh giới Thần Hoàng chứ? Với tu vi thực lực này của hắn, đổi lại là những tồn tại khác, cũng sớm đã tiến vào cảnh giới Tạo Vật rồi!

- Cảnh giới Tạo Vật có tồn tại cường đại như thế sao?

Cực Lạc Thiên Vương nghi hoặc hỏi:

- Thực lực của hắn tựa hồ đã siêu thoát thực lực cảnh giới nên có rồi. Sau khi hắn biến thân thành Phục Hy, lực lượng cực kỳ mạnh mẽ, khiến cho ta cũng tự thẹn không bằng!

Đám người Tam Linh Thiên Vương, Tam Hồn Thiên Vương, Địa Xích Thiên Vương liên thủ, đánh cho đạo Tinh hà do Chung Nhạc một đao cắt ra kia vỡ nát, không gian khôi phục trở lại bình thường. Đám người Trí Tuệ Thiên Vương lập tức xông lên phía trước, nhưng lại thấy một cỗ sóng máu ngập trời nữa đánh tới, chỉ đành kiên trì tiếp tục xông về phía trước.

Ánh mắt Trí Tuệ Thiên Vương chớp động, nói:

- Hắn hẳn là đã đạt tới một loại cảnh giới kỳ diệu, sắp sửa vượt qua sự trói buộc của huyết mạch, đạt tới giống như Đạo cảnh vậy. Khi đó, cảnh giới với hắn có khả năng là thân ở bên trong nhưng Đạo ở bên ngoài!

Những gì nàng nói cực kỳ mộng huyễn mông lung, khiến cho đám Thiên Vương của các trọng thiên đều cực kỳ khó hiểu.

Trí Tuệ Thiên Vương cũng là cái hiểu cái không, nói:

- Loại cảnh giới kỳ diệu này, ta cũng chỉ là từ trong trí tuệ chất chứa trong các mảnh vỡ linh hồn của mấy tôn Thần Vương Viễn Cổ đã chết đi mới biết được một chút, hiểu biết quả thật cũng không nhiều lắm. Cho dù là đám Thần Vương Viễn Cổ kia, hiểu biết đối với phương diện này cũng là có hạn. Trong mảnh vỡ linh hồn của bọn họ chỉ nói rằng, cảnh giới trên thế gian hiện tại thật ra là do Đại Toại định ra, là những hàng rào xuất hiện trong lý giải của Đại Toại đối với Đạo, vì vậy đã định những hàng rào này thành từng cái từng cái cảnh giới khác nhau!

Sắc mặt nàng ngưng trọng, tiếp tục nói:

- Nhưng vẫn còn có một loại khả năng khác. Nếu đột phá được sự lý giải của Đại Toại đối với Đạo, liền sẽ xuất hiện tình hình thân ở bên trong cảnh giới, mà Đạo lại ở bên ngoài cảnh giới, đã đột phá được gông xiềng của cảnh giới. Nghe nói, Phục Mân Đạo Tôn chính là tồn tại bậc này! Gã tiểu Phục Hy này muốn có được Thiên dược, Thiên dược hẳn chính là cơ hội để hắn đột phá. Bằng không, hắn cũng sẽ không để tâm tới Thiên dược như vậy! Hắn đã cường hoành như vậy, chỉ sợ là một chân đã đạp phá sự trói buộc của cảnh giới, còn thiếu một bước nữa mới có thể làm được Đạo ở bên ngoài. Bằng không, không có khả năng ở trong Luân Hồi Táng Khu ta còn có thể ung dung sử dụng pháp lực thần thông như vậy!

Ầm ầm!

Huyết hải phía sau đột nhiên ầm ầm nổ tung. Đám người Tà Phong, Táng Đế, Táng Linh Thần Vương đứng trên lưng Cự thú nhao nhao giết tới. Con Cự thú kia bơi lội trong Thiên huyết so với di chuyển trên lục địa còn nhanh hơn không biết bao nhiêu lần. Cái đuôi nó khẽ động một cái liền bơi về phía trước không biết bao xa. Con Cự thú khẽ mở miệng, một cỗ hấp lực khủng bố hút lấy hết thảy đám người Thần Thông Thiên Vương, mạnh mẽ kéo bọn họ rơi về phía sau.

Mà trên lưng Cự thú, Táng Linh Thần Vương đồng thời cũng xuất thủ, ầm ầm va chạm với Thần Thông Thiên Vương, ngăn cản công kích của Thần Thông Thiên Vương, tránh cho hắn đánh chết con Cự thú này.

Táng Đế thì lại công kích về phía Trí Tuệ Thiên Vương.

Lúc này, đám người Tà Phong, Thần Vận Khâu, Ma Nguyên Lộ cũng không tiếp tục ẩn giấu thực lực nữa, sau đầu đại phóng bảy đạo quang luân, bảy tòa Bí cảnh toàn bộ mở hết, tế khởi Tiên Thiên Thần Binh do Tà Đế, Thần Đế và Ma Đế ban tặng. Ngoài ra, Lăng Tử Thủ cùng với hai tôn Đế Quân của hai Ma Đế tộc còn lại và Vũ Đô Lang đồng thời lao ra, nghênh đón đám người Tam Linh Thiên Vương, Tam Hồn Thiên Vương.

- Táng Đế, gã tiểu Phục Hy này muốn tranh đoạt Thiên dược, giúp hắn đột phá!

Trí Tuệ Thiên Vương vừa mới tiếp xúc một chiêu với Táng Đế, liền lập cảm giác không địch lại. Mặc dù nàng là Ma vật do tập hợp trí tuệ của linh hồn chúng sinh vỡ nát sinh ra, trí tuệ thông thiên, nhưng so với tồn tại đẳng cấp như Táng Đế thì vẫn là xa xa không bằng. Nàng vừa mới va chạm một chiêu với Táng Đế liền lui lại, duyên dáng gọi to, nói:

- Nếu để cho hắn đột phá, sẽ liền đạp phá hàng rào thiên phú chủng tộc, thân ở bên trong cảnh giới, Đạo ở bên ngoài cảnh giới, sẽ lớn lên trở thành một tồn tại khủng bố như một Phục Mân Đạo Tôn khác! Cộng thêm thần thông do Phục Mân Đạo Tôn lưu lại, lúc đó, ngàn vạn năm khổ cực bố trí của tồn tại sau lưng ngươi và ta sợ rằng cũng sẽ phải trôi theo dòng nước rồi!

Táng Đế vẫn như cũ cất bước giết tới, cười ha hả, nói:

- Trí Tuệ Thiên Vương, ngươi quá xem thường tồn tại sau lưng chúng ta rồi, cũng quá xem thường lực lượng của ta rồi! Ta kiếp trước là Đế, lại cam nguyện bị chôn trong Đế Táng Thiên mười vạn năm, đạt được tân sinh, hai thế là Đế. Bất luận hắn có xông phá giới hạn chủng tộc hay không, cũng đều không ảnh hưởng tới toàn cục!

Bàn tay hắn đánh ra, nhất thời mang tới cho người khác một loại cảm giác đại đạo khô vong điêu linh, thản nhiên nói:

- Đối diện với lực lượng tuyệt đối, hết thảy đều là phế vật, không chịu nổi một kích!

- Tam Hồn Thiên Vương, các ngươi ngăn cản những cường giả khác! Hóa Hồn Thiên Vương, Cực Lạc Thiên Vương, các ngươi đuổi theo truy sát đám người Hiếu Vô Kỵ! Tam Linh Thiên Vương, Địa Xích Thiên Vương, Động U Thiên Vương, các ngươi ngăn cản tên khốn Táng Đế này!

Trí Tuệ Thiên Vương tức giận không thôi, lập tức phân phó đám Thiên Vương của các trọng thiên, chia nhau hành sự. Năm vị Thiên Vương bọn Tam Linh, Đại Xích và Động U lập tức tiến lên ngăn cản Táng Đế. Trí Tuệ Thiên Vương quát lớn một tiếng, tôn Tiên Thiên Ma Thần dưới khố nàng nhất thời điên cuồng phóng chạy, đuổi về phía Chung Nhạc.

Táng Đế nghĩ muốn ngăn cản, lại bị năm vị Thiên Vương ngăn cản. Bên kia, Táng Linh Thần Vương thì bị Thần Thông Thiên Vương ngăn cản. Thần thông của Thần Thông Thiên Vương vô lượng, thực lực cường đại, vây khốn Táng Linh Thần Vương khiến cho hắn không rảnh tay đi ngăn cản Trí Tuệ Thiên Vương.

Trong huyết hải nhất thời xảy ra một trận hỗn chiến, bốn phía huyết lãng ngập trời, dựng thẳng giống như Thiên tường cuộn trào tới lui, uy thế cực kỳ kinh người.

Trong huyết lãng kia lại còn uẩn tàng Thiên uy, mọi người còn phải phân tâm tránh né. Nếu tránh né không kịp, kích động phải Thiên uy, ngay cả tồn tại mạnh mẽ như bọn họ cũng đều không chịu nổi.

Mà trong huyết hải ngập trời, Thanh Hà Chu không ngừng xóc nảy, nhưng vẫn như cũ tiến về phía trước. Ba người Phong Vô Kỵ, La lão và Anh Như tránh né phiến chiến trường khủng bố kia, tiến thẳng về phía trước. Phong Vô Kỵ trầm giọng nói:

*****

- Hiện tại huyết hải đã triệt để bao phủ Táng Thiên, chúng ta nhân cơ hội này đi cướp đoạt Thiên dược! Ta luôn cảm thấy, đám Thiên dược này có đại duyên phận với ta!

La lão xoay người nhìn về phía chiến trường, thấp giọng nói:

- Chúng ta không đi trợ giúp bọn họ sao?

Phong Vô Kỵ cười lạnh một tiếng, nói:

- Sau lưng bọn họ đều có tồn tại, ai nấy cũng đều theo đuổi tâm tư của chính mình, cứ để cho bọn họ đánh đánh đá đá với nhau đi! Đám khốn kiếp này, không có kẻ nào là thứ tốt. Bọn chúng từ lúc mới bắt đầu rõ ràng đã muốn lợi dụng nhất mạch Bích Lạc Cung chúng ta, muốn mượn Tiên Thiên Thần Ma của nhất mạch Bích Lạc Cung chúng ta giúp bọn họ vượt qua mảnh huyết hải này mà thôi!

Trong lòng hai tôn Tiên Thiên Thần Ma La lão và Anh Như nhất thời nghiêm nghị, nhớ tới đám Tiên Thiên Thần Ma của Bích Lạc Cung đã chết trên đường đi, nhất thời tỉnh ngộ lại.

Chuyến hành trình này, Tiên Thiên Thần Ma của Bích Lạc Cung có thể nói là đã hao tổn thảm trọng. Lần này bọn họ tới đây đã mang theo hai mươi bốn tôn Tiên Thiên Thần Ma, trước sau tổng cộng đã có hai mươi hai tôn Tiên Thiên Thần Ma táng thân trong mấy trọng thiên phía trước.

Mà hiện tại, hai mươi hai tôn Tiên Thiên Thần Ma này lại trở thành tọa kỵ của đám người Trí Tuệ Thiên Vương, giúp bọn họ hoành hành ở nơi này.

Suy nghĩ cẩn thận một chút, bọn họ rõ ràng đã sớm rơi vào trong tính toán của đám người Trí Tuệ Thiên Vương.

Đám người Trí Tuệ Thiên Vương là một cái phe phái, đám người Lăng Tử Thủ, Táng Đế là một cái phe phái, mà đám đệ tử của Tà Đế, Ma Đế và Thần Đế chỉ sợ cũng đã gia nhập vào phe phái của Táng Đế. Cả hai phe phái cũng đều đang tính toán bọn họ.

- Chúng ta là phe phái của Thiên!

Ánh mắt Phong Vô Kỵ chớp động, thôi động Thanh Hà Chu xông thẳng về phía một vòng xoáy lớn trong huyết hải. Nơi đó có một cây Thiên dược khác, cánh hoa nhiều màu nhiều vẻ, bộ dáng giống như từng sợi từng sợi nhụy hoa uốn cong vậy, quang mang đại phóng bốn phương tám hướng, vô cùng huyễn lệ, nói:

- Bất đồng với phe phái của bọn họ! Lúc này chúng ta không thể làm mất mặt mũi của Thiên được! Ta đoán chừng, Thiên cũng sẽ lưu lại hậu thủ ở nơi này, trợ giúp chúng ta!

La lão và Anh Như liên tục gật đầu, nói:

- Thiên nhất định sẽ lưu lại hậu thủ trợ giúp chúng ta, để cho chúng ta đạt được chỗ tốt lớn nhất!

- Các ngươi sai rồi!

Đột nhiên, một cỗ sóng biển ngập trời đánh tới. Trong sóng lớn một cái đại ấn ầm ầm đập xuống. Một kiện Ngân bàn xuất hiện trên đỉnh sóng. Chung Nhạc đứng giữa cái mâm lớn, mỉm cười nói:

- Vô Kỵ tiên sinh, La lão, Thiên đã bị thần thông của Phục Mân Đạo Tôn đánh bị thương, hắn có thể lưu lại hậu thủ gì chứ? Cho dù là có bất luận hậu thủ gì, cũng đều đã bị phá vỡ cả rồi, không chịu nổi một kích!

La lão và Anh Như nhao nhao quát lớn, cánh tay giơ lên cao, nghênh đón Thiên Ấn của Chung Nhạc đang oanh xuống. Thanh âm va chạm kịch liệt vang lên, Thanh Hà Chu lắc lư xao động, suýt chút nữa đã chìm vào trong huyết hải.

Chung Nhạc nhân cơ hội hái cây Thiên dược kia xuống, một đường phóng đi.

- Trả Thiên dược lại cho ta!

Khóe mắt Phong Vô Kỵ cơ hồ muốn rách ra, lớn tiếng kêu lên.

Ba người vội vàng gia tăng tốc độ, truy sát về phía Thiên Bàn. Tốc độ của Thiên Bàn kia không bằng Thanh Hà Chu, rất nhanh đã bị bọn họ đuổi tới gần.

Nhưng đúng lúc này, phía sau chợt truyền tới tiếng rít, Thanh Hà Chu đột nhiên bay thẳng lên không trung, bị hất văng ra ngoài. Tiếp theo, Trí Tuệ Thiên Vương cưỡi trên một tôn Tiên Thiên Thần Ma gào thét xông thẳng qua.

Thanh Hà Chu ầm ầm cắm vào trong huyết hải, ngay sau đó nứt ra, ném ba người Phong Vô Kỵ vào huyết hải.

Biển Thiên huyết kia đối với ba người bọn họ lại không có bất kỳ nguy hại gì. Ba người ra sức nhảy lên, chân đạp trên huyết hải tiếp tục truy kích về phía Thiên Bàn.

Trí Tuệ Thiên Vương vọt tới phía sau Thiên Bàn, trong lòng vui vẻ, đang muốn chặn Chung Nhạc lại. Đột nhiên, huyết hải phía dưới chợt nứt ra, một con đại vật khổng lồ từ trong huyết hải lộ ra sống lưng, ngăn cản trước mặt nàng, vung móng vuốt lên hung hăng vỗ xuống, đem Trí Tuệ Thiên Vương kể cả Tiên Thiên Thần Ma dưới khố nàng cùng nhau quất bay.

Con Cự thú này chính là một loại Ma vật kỳ lạ do Táng Linh Thần Vương chế tạo ra, thân thể to lớn khôn cùng, lực mạnh vô song, nghe theo sự điều khiển của Táng Linh Thần Vương, tiềm hành trong huyết hải, sau khi ám toán Trí Tuệ Thiên Vương, lập tức chui vào trong huyết hải, âm thầm bơi về phía Chung Nhạc, mở ra cái miệng to như chậu máu nuốt về phía Thiên Bàn.

Trí Tuệ Thiên Vương giận dữ hét lớn:

- Táng Linh, ngươi rõ ràng là không biết phân biệt lợi hại, hết lần này tới lần khác tới không ngừng quấy rối ta!

Sợi trường tiên trong tay nàng bay ra, quấn lấy cái đuôi của con Cự thú kia. Sợi trường tiên khẽ vung mạnh một cái, tốc độ của nàng nhất thời tăng nhiều, vượt qua con Cự thú dưới đáy biển kia, bay tới trên không Thiên Bàn.

- Đại Lục Đạo Luân Hồi!

Đột nhiên, trong Thiên Bàn chợt bay ra sáu đạo quang mang đẹp mắt, biến thành sáu đạo Tinh hà rực rỡ, bao phủ Trí Tuệ Thiên Vương kể cả con Cự thú kia vào bên trong, kéo toàn bộ vào trong sáu đạo Tinh hà.

Trí Tuệ Thiên Vương nhất thời cả kinh, ngẩng đầu nhìn lên. Chỉ thấy con Cự thú kia vậy mà giống như đã tao ngộ phải khắc tinh, ở trong Đại Lục Đạo Luân Hồi này không ngừng phân liệt, phân giải, rất nhanh đã biến thành huyết dịch chảy xiết, bao phủ khắp nơi trong sáu đạo Thiên Hà.

Không có đám Trí Tuệ Thiên Vương xuất thủ, sáu đạo Thiên Hà kia liền rầm một tiếng vỡ nát. Trí Tuệ Thiên Vương vội vàng sưu tầm tung tích của Chung Nhạc, lại không nhìn thấy Chung Nhạc đâu cả, chỉ thấy huyết hải nổi sóng ngập trời. Trong sóng lớn, một con Cự thú thật lớn nhanh chóng chui vào trong huyết hải, biến mất không thấy đâu nữa.

- Con Cự thú này chính là gã tiểu Phục Hy kia!

Trong lòng Trí Tuệ Thiên Vương nhất thời đại chấn, biết rõ Chung Nhạc trong chốc lát ngắn ngủi tiến hành phân giải con Cự thú kia, đã biết rõ như lòng bàn tay hết thảy ảo diệu của con Cự thú kia. Hắn sau khi hiểu thấu đáo toàn bộ những ảo diệu, liền biến hóa thành hình thái của con Cự thú kia, lẻn vào trong huyết hải, bỏ chạy vô tung vô ảnh.

Chương (1-1489)