Độc giả của web truyenkiemhiep.com.vn hay truyenkiemhiep.org lưu ý!!! Trên PC hãy đổi DNS sang 8.8.8.8 và 8.8.4.4 để vào web nhanh hơn, còn trên điện thoại hãy tải app 1.1.1.1 rồi bật Warp lên để không bị chặn.

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 1351

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 1351: Ngay trước quyết chiến
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Phong Thường Thái và Phong Kỷ Khai vô cùng chấn động, Tử Vi Tinh Vực nói bỏ là bỏ, vị tộc trưởng Phục Hy này đúng là khí phách không gì sánh nổi.

Phải biết rằng, Phong Thường Dương năm xưa được xưng tụng là trung hưng chi chủ, soái lĩnh Phục Hy tàn bộ nam chinh bắc chiến, nhưng mãi không có nơi định cư, không mở rộng được phạm vi thế lực của mình.

Đừng nói Tổ Tinh, thậm chí ngày thế ngoại chi địa cũng là do Phong Thường Dương phải khổ sở xin xỏ mới có được.

Khi đó số lượng Phục Hy còn rất nhiều, ít nhất cũng gấp mấy lần hiện giờ, nhưng giờ chỉ dựa vào một mình Chung Nhạc, tất cả đều dựa vào hắn lăn lộn, nhưng thế lực lại lớn đến mức này, thật khiến người ta sợ hãi mà kính phục!

- Rốt cuộc hắn có thế lực lớn đến mức nào? Rốt cuộc có bao nhiêu thần ma trung thành với hắn?

Phong Thường Thái và Phong Kỷ Khai len lén hỏi dò Vân Quyển Thư, đến khi nghe Vân Quyển Thư kể về thế lực của Chung Nhạc thi không khỏi kinh hãi.

Chung Nhạc có một phần ba thiên hạ ở vũ trụ cổ, bên cạnh có các Thần Vương ủng hộ như Lôi Trạch, Thần Hậu, Càn Đô, Tương Vương, Táng Linh, Thiên Huyền, Thiên Cơ, Kim Ô, Trác Long, còn có hơn hai mươi vị đại đế, hùng binh vô số!

Thế lực lớn thế này đã hơn tuyệt đại bộ phận Thiên Hoàng Đế trong lịch sử rồi!

Bất tri bất giác Chung Nhạc đã phát triển đến trình độ này!

Nhưng đây vẫn chưa phải điều khiến họ chấn kinh nhất. Điều khiến họ kinh ngạc nhất chính là Chung Nhạc mở ra khu thứ bảy của luân hồi. Đây rõ ràng là công tích công đức có thể sánh ngang với Đại Tư Mệnh, Đại Toại, Phục Mân Đạo Tôn và Hậu Thổ nương nương!

- Tộc trưởng đời này đúng là phi phàm, đại huynh bảo ta đợi hắn đúng là sáng suốt, nhìn xa trông rộng!

Phong Thường Thái nhớ tới Phong Thường Dương, vội vàng ngẩng đầu lên, để nước mắt khô trong hốc mắt, hắn thật sự không quan rơi lệ.

- Tên họ Chung kia, ngươi trước kia lấy họ Dịch lừa gạt ta, giờ lại bắt ta chuyển cả gia tộc đi, thế là đạo lý gì?

Một vị de Cự Linh thị bực bội quát tháo, từ đoàn thuyền khác nhảy tới.

Chung Nhạc cười:

- Thiên Huyền Tử sư huynh, nào nào mời ngồi!

- Không ngồi!

Thiên Huyền Tử ngồi phịch xuống đất, cười khảy:

- Giờ ngươi là Phục Hy đại đế rồi, còn muốn giết lão trượng nhân của ta làm Thiên Đế, ta đợi ngươi giết ta và vợ con ta đây!

Chung Nhạc chớp chớp mắt, ngạc nhiên nói:

- Mục Tiên Thiên gả Khanh Toàn tiểu công chúa cho ngươi rồi? Toàn Cơ tiểu công chúa chịu gả cho ngươi sao?

Một giọng nói u oán truyền tới:

- Thân trong gia đình đế hoàng, hôn nhân lẽ nào lại tự làm chủ được? Dịch tiên sinh, phụ hoàng ta sau khi đăng cơ sợ giang sơn bất ổn, nên muốn thân càng thêm thân với Cự Linh thị, gả ta cho Thiên Huyền Tử.

Chung Nhạc nhìn theo hướng phát ra tiếng nói, thấy Mục Khanh Toàn trang điểm kiểu thiếu phụ nhẹ nhàng tiến lại, ánh mắt có phần u oán. Bên cạnh nàng còn có một đứa trẻ, có lẽ là con trai Thiên Huyền Tử. Tuy còn ít tuổi nhưng rất cao lớn, khôi ngô khỏe mạnh.

Năm xưa dưới trướng Mục Tiên Thiên, Chung Nhạc từng dẫn theo vị tiểu công chúa đi khắp nơi lịch luyện. Vị tiểu công chúa này luôn gọi hắn là tiên sinh, hành lễ đệ tử, cũng như Mục Tô Ca có thể coi là một nửa đệ tử của Chung Nhạc.

Cái gọi là thân càng thêm thân, thực ra Cự Linh thị vốn đã liên hôn một lần với Mục Tiên Thiên, là nhị thái tử lấy Tạo Vật Chủ của Cự Linh thị, nhưng lấy nữ tử Cự Linh thị không thể khiến căn cơ hai tộc thêm vững chắc. Mục Tiên Thiên lại ban hôn, cho Mục Khanh Toàn thành thân với Thiên Huyền Tử. Thiên Huyền Tử là tộc trưởng kế nhiệm, có đế tư, lần liên hôn này có thể khiến căn cơ hai nhà thêm chắc chắn.

Chung Nhạc mời nàng ngồi, cười:

- Ta không biết hai người thành thân, còn chưa chúc mừng hai vị. Vị đây là lệnh lang sao?

- Khuyển tử Vọng Thư.

Thiên Huyền Tử oang oang nói:

- Vợ con ta ở đây cả, tỷ phu, ngươi muốn bắt muốn giết gì thì cứ tự nhiên, không phải hỏi ý ta! Ta là con rể Mục Tiên Thiên, tỷ phu cứ chém ta là xong! Con ngoan, đưa cổ ra cho Chung thúc thúc chặt nào!

Nói rồi hắn vươn cổ ra rồi túm Vọng Thư lại kéo cổ nó ra.

Chung Nhạc dở khóc dở cười, biết hắn là người bên ngoài có vẻ thô lỗ nhưng thực chất rất tinh tế, giảo hoạt. Còn Mục Khanh Toàn nhìn có vẻ tinh ý kia lại dễ đối phó hơn. Hắn gọi Chung Nhạc là tỷ phu là vì năm xưa gọi Âm Phiền Huyên là sư tỷ. Lúc này nhắc lại chuyện xưa chính là để đánh thức sự đồng tình của Chung Nhạc, để Chung Nhạc không giết hắn thật.

Chung Nhạc nói với Mục Khanh Toàn:

- Ta muốn giết lệnh tôn, công chúa định xử lý thế nào? Nếu chống lại ta, ta sẽ tiễn già trẻ nhà ngươi lên đường, tới Hư Không Giới nghỉ ngơi. Kiếp sau hai người lại làm phu thê, mẫu tử. Nếu hai vị trợ giúp ta thì Cự Linh thị sẽ không diệt vong mà còn phát triển rạng ngời.

Mục Khanh Toàn ánh mắt ảm đạm, nói nhỏ:

- Lẽ nào không thể giữ mạng cho cha ta?

Chung Nhạc lắc đầu, lạnh lùng nói:

- Kẻ địch sinh tử, không được nương tay, nếu không ai chết trong tay ai còn chưa biết được. Tiểu công chúa, ta đã mài đao hai nghìn năm, Phục Hy thần tộc ta đã gặp khổ nạn mười vạn năm. Mục Tiên Thiên đại tội, chắc chắn sẽ phải nuốt hận dưới đao của ta. Ngươi đã gả cho Cự Linh tộc rồi thì không còn là Tiên Thiên thị nữa, nên nghĩ cho Cự Linh thị chứ không phải chỉ một lòng vì cha ngươi.

Mục Khanh Toàn trầm mặc, nhìn cha con Thiên Huyền Tử vẫn đang giơ cổ ra, cắn môi, gật đầu.

Chung Nhạc cười:

- Thiên Huyền Tử sư huynh, mau đứng lên đi! Cự Linh thị dù sao cũng là hoàn tộc, đường đường là hoàng tộc mà mất hết thể diện vì huynh rồi đấy!

Thiên Huyền Tử cười ha hả, đứng dậy nói:

- Nói thực, ngươi làm Thiên Đế tốt hơn so với nhạc phụ của ta. Nhạc phụ ta là Tiên Thiên thần thánh, ngồi trên đế vị không chết được, lão tử chết rồi hắn cũng không chết, chẳng có cơ hội nào làm Thiên Đế. Còn ngươi làm Thiên Đế thì thọ nguyên hết sẽ lăn đùng ra chết ngay, ta còn có cơ hội làm Thiên Đế chứ!

Chung Nhạc cười lớn:

- Ngươi phải sống lâu hơn ta một chút thì mới có cơ hội ngồi vào đế vị.

- Chắc chắn lão tử sống lâu hơn ngươi nhiều!

Thiên Huyền Tử đắc ý nói:

- Lão tử chỉ có một thê tử, còn ngươi có tới trăm nghìn người, sớm muốn cũng chết trước ta thôi. Ngươi chết rồi, các cường giả khác căn bản chẳng là gì trong mắt ta!

Chung Nhạc cười tươi, nghĩ bụng:

*****

- Tên này mồm miệng vẫn độc vậy... Nhưng sau này chắc chắn hắn phải thất vọng rồi, sẽ đi trước ta thôi.

Thiên Huyền Tử sao ngờ được Chung Nhạc đã nghịch chuyển Tiên Thiên?

Đọ xem ai sống lâu hơn với một vị Tiên Thiên thần ma, không phải là muốn thua một cách sảng khoái sao?

Khi Chung Nhạc nghịch chuyển Tiên Thiên trời đất yên ổn, không nhiều người biết chuyện này, chỉ có chủ nhân Mộ Cổ và Phong Hiếu Trung mới biết. Phong Hiếu Trung sẽ không nói linh tunh, mà chủ nhân Mộ Cổ cũng không thể nói ra. Nói ra là nâng cao uy phong cho Chung Nhạc, hai là nếu hắn nói ra sẽ bại lộ thân phận, bị Chung Nhạc nắm được dấu vết và vạch trần hắn.

Khi đó người đối đầu với hắn không phải Chung Nhạc nữa mà là Đại Tư Mệnh!

- Cự Linh thị muốn binh an thì phải xuất binh mã trợ chiến.

Chung Nhạc mỉm cười:

- Thiên Huyền Tử sư huynh chiến lực kinh ngươi, nên đích thân dẫn quân giúp ta chinh chiến với Mục Tiên Thiên.

Thiên Huyền Tử sắc mặt tím tái, phẫn nộ:

- Đó là nhạc phụ của ta, lẽ nào ta lại đánh? Đó là bất hiếu, lẽ nào ta lại là loại bất trung bất hiếu?

Chung Nhạc khuyên nhủ:

- Ngươi giúp ta đánh thuộc hạ của hắn được rồi, chứ có bảo ngươi trực tiếp đối phó Mục Tiên Thiên đâu.

Thiên Huyền Tử cười:

- Vậy còn được. Phu nhân, nàng xem...

Mục Khanh Toàn lắc đầu:

- Ta cũng là vì cả nhà già trẻ Cự Linh thị và chúng ta, chàng làm chủ là được.

Chung Nhạc nhìn Đề Đình thị, Hách Tư thị, Lục Lật thị, gương mặt tươi cười tiến lại về phía những hoàng tộc, đế tộc, vương tộc đó. Không lâu sau hắn và tộc trưởng tộc lão các tộc đạt được giao ước, các tộc tuyển chọn tinh nhuệ xuất binh thảo phạt Mục Tiên Thiên.

Thần ma đại quân trở về Tổ Đình, Chung Nhạc để Vân Quyển Thư sắp xếp lãnh địa, chia tinh vực cho các lộ đế tộc, hoàng tộc và vương tộc rồi lệnh cho đại quân thần ma đặt Tử Vi Thiên Đình phía trên Tổ Đình, làm Thiên Đình của Chung Nhạc, xây dựng thần triều.

Các vị đại đế, Đế Quân, Tạo Vật đều được phong thưởng, lấy Âm Khang Thủy Sư của Âm Phiền Huyên, Âm Phó Khang làm cơ sở, xây dựng lại Thiên Hà Thủy Sư. Lấy Kim Ô đại quân của Kim Hà Hề Kim Ô Thần Đế làm cơ sở, xây dựng lại Vũ Lâm Quân. Lấy Thiên Yêu Quân của Yêu Tinh Nhi, Thiên Yêu Đại Đế àm cơ sở xây dựng lại Thiên Yêu Quân.

Còn có Hoa Tư thị, Lôi Trạch thị tự xây dựng chín nhánh đại quân. Hoa Sảnh Mân, Nữ Hy, Quân Tư Tà, Khâu Cấm Nhi bọn họ làm nữ quân lĩnh, Bì Xì Đế, Bệ Ngạn Đế chín vị cường giả làm nam quân lĩnh.

Còn có các hoàng tộc, Cự Linh, Đề Đình, Trung Ương cũng xây dựng đại quân, còn cả nhân tộc, Hiên Viên xây dựng đại quân thần nhân. Phục Hy thần tộc đứng đầu là Phong Kỷ Khai, Xích Tùng, Binh Nhung làm phó, xây dựng đại quân Phục Hy.

Ngoài ra còn có chư đế tương lai cũng được cài cắm vào các lộ đại quân, làm binh mã đại tướng, không phục trách dẫn binh, chỉ chịu trách nhiệm chém giết.

Sau hơn một năm, Thiên Đình xây dựng hoàn thành, quy mô to lớn, Chung Nhạc thiết yến mời quần thần, có vài vạn văn võ chư tướng, chấn động thiên hạ.

Chung Nhạc xưng đế, lệnh thần sứ thông báo cho Mục Tiên Thiên tới đón tù binh, đón vợ con già trẻ của nàng ta về, triệu cáo thiên hạ:

- Mục tặc bất nhân, trẫm không thể bất nghĩa, trẫm là quân tử nhân ái, Mục tặc tuy phản trẫm, gây tội ác đa đoan, nhưng trẫm không trách tội vợ con hắn, nay thả về cho ngươi.

Mục Tiên Thiên đại nộ, nhưng cũng đành phải nhẫn nhịn phái người đi đón. Nếu nàng ta không đón hậu cung về thì sẽ bị cả thiên hạ chê cười.

Giờ đã đủ sự chê cười rồi.

Thiên Đình hai lần thất thủ, hai lần bị dọn sạch, văn võ toàn triều hai lần bị bắt làm tù binh, Tiên Thiên Cung cũng hai lần thất thủ. Tộc duệ của nàng ta toàn bộ bị bắt, vây công Tổ Đình thất bại trở về, Tử Vi Đế Tinh lại bị hủy diệt, đã khiến uy danh Mục Thiên Đế của nàng ta tiêu tan. Nếu đến ngay cả con cái và hậu cung cũng không cứu thì càng mất lòng dân!

- Chung đạo hữu nhân đức, nếu vậy tại sao không trả cả văn võ bá quan của trẫm?

Mục Tiên Thiên cho người đưa thư tới.

Chung Nhạc đáp lại:

- Họ đã quy hàng, bỏ tối theo sáng. Giờ trẫm thống binh ở đây, sắp dẫn binh chinh phạt ngươi. Mục tặc hãy rửa cổ chờ.

Mục Tiên Thiên tức tới tím mặt lại:

- Cả triều đều là tặc nhân phản bội, dám phản bội lại trẫm!

Những vương công đại thần đó có nhièu Đế Quân, Tạo Vật, Chung Nhạc không hoàn toàn trọng dụng mà giao cho Thiên Tơ nương nương tính toán Nhân Quả của họ, kẻ nên giết thì giết, nên nhốt thì nhốt. Nếu không có gì sai trái quá lớn, lại không có nhiều liên hệ với Mục Tiên Thiên thì mới trọng dụng.

Nhân Quả Thiên Thư của Thiên Tơ nương nương có thể tính ra lai lịch của những cường giả này, giúp thế lực của Chung Nhạc bớt được một số sự lo âu.

Hôm nay, Chung Nhạc hạ lệnh khởi binh bảy mươi hai bộ, sáu mươi tư thành tám quan, toàn bộ khởi binh. Khai động sáu mươi tư tòa thần thành và bát đại thần quan, tiến về Tiên Thiên Cung, nơi có Mục Tiên Thiên và Tiên Thiên Thần Đế, Tiên Thiên Ma Đế.

- Trận chiến này nên dùng kế sách chiếm lĩnh từng bước!

Vân Quyển Thư viết Bình Đế Chiến Thư, đưa lên Chung Nhạc, nói:

- Trận chiến này dốc hết sức tạo dựng căn cơ cho chúa công thống trị thiên hạ, đại quân ta không quý ở thần tốc mà quý ở vững vàng. Cái gọi là chiếm lĩnh từng bước, mỗi chủng tộc hàng phục được sẽ xây dựng thần thành, không dùng thần ma của họ mà lựa chọn thần ma từ tộc khác để trấn thủ. Trăm năm sau, một ngọn lửa nhỏ có thể thiêu rụi thảo nguyên, thắp sáng cả vũ trụ cổ. Vạn tòa thần thành ma thành tạo thành mạng lưới, đó chính là căn cơ cho chúa công thống trị thiên hạ. Khi đó chúa công cũng chinh phạt được Mục Tiên Thiên và thần ma nhị đế, không còn một ai có thể chống lại chúa công nữa.

Chung Nhạc nghĩ ngợi một chút, khen:

- Tuyệt. Quân sư định ra kế sách bình định thiên hạ trong trăm năm đúng là rất ổn thỏa. Trận chiến này Vân quân sư định mưu, Mặc quân sư định chiến, Thiên Tơ quân sư ổn định hậu phương.

Mục Tiên Thiên từ lâu đã lệnh cho Tiên Thiên Thần Đế và Tiên Thiên Ma Đế triệu tập thần ma các tộc vũ trụ cổ thống lĩnh thần ma tạo thành tầng tầng phòng tuyến. Nhưng đại quân Chung Nhạc không liền một lúc đánh tới mà liên tục thảo phạt các tộc, lần lượt hàng phục các thần tộc ma tộc, xây dựng các tòa thần thành, thông quá truyền tống tinh môn nối liền nhau lại, chiếm cứ từng bước.

Năm mươi năm sau, thần tộc ma tộc vũ trụ cổ quy hàng gần một nửa, hàng mấy nghìn thần thành trải khắp nửa vũ trụ hồng hoang, trấm áp các tòa cổ ngân hà tinh hệ.

Đại quân Chung Nhạc thì từng bước chiếm lĩnh, tiếp về Thần Đế Cung.

- Đây chính là từng bước xâm chiếm vũ trụ cổ, giống như tằm ăn lá vậy, ăn từ bên ngoài, hết vòng này tới vòng khác, ăn tới bên trong, khiến cương vực của bệ hạ càng ngày càng nhỏ.

Vô Kỵ Thần Vương hiến kế:

- Giữa các thành lại có truyền tống tinh môn, thông đạt giữa các tòa thành, tấn công một tòa thành là đại quân vạn thành đều tới, không thể chống đỡ nổi. Bệ hạ, kế sách hiện giờ chỉ còn cách mời Thiên xuất kích, quyết chiến với nghịch tặc. Trừ bỏ hắn, thế chiếm lĩnh từng bước sẽ phá được.

Mục Tiên Thiên đồng ý, tế tự Thiên, hôm nay thương khung lưu động, trời xanh giáng lâm, đem tới các vị Thiên Đạo Thân và đông đảo Tiên Thiên Thần Vương. Mục Tiên Thiên dẫn chư thần và thần ma nhị đế ra bái kiến. Thiên ngồi trên đế vị, nói:

- Vô Kỵ biến thành Thiên Ý Đại Não, chỉ đạo chiếm cứ, Thiên Đạo Thân chưởng quản các quân, tế thiên đạo chi bảo, quyết chiến tiêu diệt đầu não của địch.

Chương (1-1489)