Vay nóng Tinvay

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 1366

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 1366: Bạch Đế đoạt duyên
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Shopee


- Tính thời gian thì Tiên Thiên Tà Đế và Thần Ma nhị đế đã hồi sinh rồi, giờ có lẽ đã trở về trạng thái đỉnh phong.

Chung Nhạc trầm ngâm, hai nghìn năm nay thực lực của hắn tăng tiến rất nhiều, cũng có nhiều đại đế xuất hiện, rất nhiều lão bằng hữu trước kia đều đã vào Đế Cảnh, giờ cả đế triều có tới hơn nghìn vị Đế Cảnh, nghiên cứu về khu thứ bảy luân hồi và đại nhất thống thần thông cũng đã tới cực hạn.

Hơn hai nghìn năm trước, Chung Nhạc và Mục Tiên Thiên quyết chiến, hai bên dùng hai loại đại nhất thống thần thông là Táng Đạo và Thiên Hạ Đạo Thống, khi đó kinh diễm tuyệt luân, chấn động thế gian.

Nhưng hai người khi đó tham ngộ về đại nhất thống thần thông chưa cao, Táng Đạo và Thiên Hạ Đạo Thống đều còn rất thô sơ. Hiện giờ thì Chung Nhạc, Phong Hiếu Trung và chư đế đã nghiên cứu ra đại nhất thống thần thông tinh xảo hơn rất nhiều, tuy chưa thể đạt tới trình độ hoàn hảo nhưng hơn gấp nhiều lần so với trước kia.

Sinh linh Hậu Thiên đã tạo được ưu thế áp đảo với Thái Cổ Thần Vương, gần như đã tái hiện được thời kỳ thịnh vượng của Phục Mân Đạo Tôn, hơn nữa thời gian dần qua ưu thế này càng ngày càng rõ ràng!

Đại nhất thống thần thông thậm chí có thể phá giải thần thông không thể phá giải năm xưa, ví như chư đế hợp kích chi thuật Đạo Giải, uy năng mạnh nhất, Đạo Giải có thể giải trừ mọi đại đạo, thậm chí khiến ý thức của Tiên Thiên thần ma không còn, không thể hồi sinh!

Môn thần thông này có thể phá giải hợp kích chi thuật Tà Thái Cực của Tà Đế, Ma Đế và Thần Đế, thậm chí còn có sức uy hiếp cực lớn tới Đạo Thần. Nhất NIệm Vạn Giới Sinh của Tứ Diện Thần cũng nằm trong khả năng phá giải của Đạo Giải.

Táng Đạo của Chung Nhạc thì chuyên chú vào uy lực, cho dù không cường hãn như Đạo Giải, nhưng cũng rất mạnh, chỉ là, những năm gần đây hắn ngoài chinh phạt Luân Hồi Táng Khu thì rất ít khi ra tay, không ai biết tu vi thực lực của hắn đã đạt tới trình độ nào rồi.

Mấy loại đại nhất thống thần thông khác thì đều là hợp kích chi thuật, cho dù là đế cũng khó tập trung được đại đạo của Lục Giới làm một, vì thế muốn phát huy hết uy năngc ủa đại nhất thống thần thông thì cần phải có chư đế liên thủ mới được.

Trong đế triều hiện tại chỉ có Chung Nhạc và Phong Hiếu Trung là có thể một mình thi triển đại nhất thống thần thông.

Mục Tiên Thiên năm xưa có thể thi triển Thiên Hạ Đạo Thống, có thể thấy d sự kinh diễm của hắn, đáng tiếc hắn đã chết, không thể hồi sinh nữa.

Hoa Sảnh Mân và Âm Phiền Huyên cũng nghiên cứu đại nhất thống thần thông, hai người đều là kỳ tài, một là Thánh Linh Thể, một thì đạo tâm thuần phác, đều có thể tự mình thi triển, chỉ là giờ họ vẫn chưa thể làm được.

Hơn nữa, vì Đạo Giới vẫn còn rất thần bí, tuy được nạp vào đại nhất thống nhưng đạo của Đạo Giới đối với chư đế vẫn là điều chưa biết, vì thế mấy môn đại nhất thống thần thông mà Chung Nhạc và chư đế sáng tạo ra chưa hoàn thiện, ngay cả Đạo Giải cũng vẫn còn khiếm khuyết.

Chỉ khi vào Đạo Giới, tham ngộ đại đạo thuần túy trong đó thì mới có thể khiến đại nhất thống thần thông trở thành thần thông hoàn hảo thật sự không chút khiếm khuyết.

Chung Nhạc hai lần thử vào Đạo Giới đều biết khó mà lui, không thể vào được bên trong.

Khi hắn thành đế có được ánh sáng đại đạo của Đạo Giới đến giờ vẫn chưa hoàn toàn luyện hóa được, biết rõ sự đáng sợ của Đạo Giới, với thực lực hiện tại hắn chưa thể bước vào Đạo Giới được.

- Tứ Diện Thần và Thiên rốt cuộc đang đợi điều gì?

Tứ Diện Thần và Thiên mãi không hiện thân, đúng là nằm ngoài dự liệu của hắn. Những kẻ này im ắng không lộ diện, dường như đang sợ thế lực của Chung Nhạc, nhưng Chung Nhạc biết chúng không sợ mà đang đợi thời cơ.

Chúng đợi một cơ hội cực tốt giống như cuối thời kỳ Phục Mân Đạo Tôn, một lúc lấy hết thành quả, thôn phệ chư đế, đoạt đại nhất thống thần thông, đoạt đi khu thứ bảy luân hồi, đoạt mọi thứ mà Chung Nhạc, Phong Hiếu Trung và chư đế tạo nên!

Tiên Thiên thần ma vì giới hạn của bản thân khó lòng đột phá, đột phá được giới hạn tự thân như Mục Tiên Thiên thì cực ít, chỉ khi dựa vào sức sáng tạo của sinh linh Hậu Thiên thì Tiên Thiên thần ma mới theo kịp được thời đại.

Chung Nhạc tới giờ vẫn chần chừ không quyết, có truyền thụ pháp môn nghịch chuyển Tiên Thiên ra ngoài không?

Hắn đã là Tiên Thiên Thánh Thần, không có lão bệnh tử, nếu pháp môn của hắn được truyền thụ thì có thể giúp những sinh linh Hậu Thiên tư chất cao có thể tu thành Tiên Thiên như hắn.

Nhưng giờ việc hắn là Tiên Thiên thần ma vẫn là bí mật, ngoài Phong Hiếu Trung ra thì không một ai biết.

Ngay cả kẻ thần bí điều khiển Mộ Cổ đóng giả Khởi Nguyên cũng không thể chắc chắn hắn đã thành tựu Tiên Thiên hay chưa.

Kẻ thần bí đó năm xưa ám toán Chung Nhạc là mượng khi Chung Nhạc độ cửu đại linh căn chi kiếp, giấu Mộ Cổ trong bông hoa sen để ám toán hắn. Nhưng Chung Nhạc vì dẫn động cửu đại linh căn chi kiếp nên hắn không rõ.

- Truyền hay không truyền... Truyền ra ngoài thì thân phận Tiên Thiên thần ma của ta sẽ bại lộ. Tứ Diện Thần bọn chúng sẽ nhắm vào thánh địa của ta để giết ta. Ta cũng mất đi một tuyệt chiêu. Không truyền ra ngoài thì có vẻ hơi nhỏ nhen...

Chung Nhạc lững thững đi, bất giác đã ra khỏi Thiên Đình, thuận theo Tổ Đình vào trong khu thứ bảy luân hồi. Hắn cứ thế đi chậm rãi, bỗng ngẩng lên thì thấy Vãng Sinh Cung đã ở ngay trước mặt, hắn bật cười, bước vào trong.

Vãng Sinh Cung hiện giờ không còn lạnh lẽo, có thêm rất nhiều thần tộc ma tộc, đó là các nha đầu, thị nữ mà Tư Mệnh sai khiến, đều là thần nữ. Nhưng muốn sống trong khu thứ bảy luân hồi thì hoặc là quỷ thần hoặc là sinh linh Táng Khu, thì mới không bị bài xích. Vì thế những thần nữ này đều không có cơ thể, chỉ là nguyên thần.

- Bệ hạ.

Tư Mệnh mời Chung Nhạc ngồi, lệnh cho thần nữ rót trà, rồi tự mình rót một chén, trà này tới miệng nàng lại biến thành đạo hỏa, không nhận ra được bất cứ mùi vị gì.

Tư Mệnh vẫn uống trà, dường như có thể thưởng thức được hương vị của trà, nói:

- Trên mi tâm bệ hạ dường như đang che giấu sự lo lắng, có vấn đề gì khó giải quyết sao?

Chung Nhạc gật đầu, nhìn phía sau nàng, Vãng Sinh Luân khổng lồ đứng sừng sững trong tầng tầng không gian phía sau Vãng Sinh Cung, chậm rãi chuyển động, dãn động vô số tàn hồn tàn linh tạo lại linh hồn. Mấy năm nay Tư Mệnh cũng đang nghiên cứu khu thứ bảy luân hồi, nghiên cứu sự ảo diệu trong hoạt động của nó.

Nàng là Vãng Sinh nương nương, chưởng quản sinh dục luân hồi, lại nối liền với khu thứ bảy, rất có ưu thế, giờ cũng nắm bắt được không ít công năng của khu thứ bảy.

- Hình thành hệ thống Lục Giới Đại Luân Hồi hoàn chỉnh, khu thứ bảy luân hồi là mắt xích quan trọng nhất.

Chung Nhạc nói:

- Giờ ngươi đã nắm bắt được bao nhiêu về vãng sinh trong khu thứ bảy luân hồi rồi?

Tư Mệnh nói:

- Ta có thể nắm bắt được năm phần, muốn nắm bắt được hoàn toàn thì phải tinh thần trải khắp khu, dẫn động tàn hồn tàn phách tàn linh, đưa linh hồn được tái tạo tới các nơi trong vũ trụ, với thực lực hiện giờ ta chưa thể làm được.

- Táng Linh Thần Vương cũng nói hắn không thể hoàn toàn nắm bắt Linh Hồn Luân Hồi, hiện giờ hắn chỉ nắm được ba phần, còn không bằng ngươi.

Chung Nhạc nhíu mày, rồi cười:

- Đừng tạo áp lực quá lớn cho mình. Cho dù ngươi có nắm giữ được toàn bộ Vãng Sinh chi đạo thì ta cũng không có đủ binh lực nhất thống khu thư sbảy.

Muốn duy trì sự vận hành hoàn hảo của khu thứ bảy luân hồi, ngoài Vãng Sinh Luân tái tạo linh hồn thì còn phải có nhiều sự phối hợp hơn, trong đó có sự phối hợp chặt chẽ của Luân Hồi Táng Khu.

Hơn nữa, khu thứ bảy Luân Hồi buộc phải xây dựng một hệ thống thần ma quy mô lớn thì mới nắm giữ được Luân Hồi và Vãng Sinh, không đến mức bị ngoại địch thao túng.

*****

Táng Linh nắm giữ Luân Hồi Táng Khu, Tư Mệnh nắm giữ Vãng Sinh thánh địa, hai nơi quan trọng nhất này đều nằm trong tay Chung Nhạc, nhưng muốn nhất thống khu thứ bảy luân hồi thì vẫn còn rất nhiều trở ngại.

Khu thứ bảy luân hồi thực sự quá mênh mông, thông tới Lục Giới, có vô vàn điều chưa biết. Đại Tư Mệnh Khởi Nguyên Thần Vương bày trận ở đây, Hắc Bạch nhị đế, Thiên, Tứ Diện Thần cũng bày trận ở đây.

Trận chiến Luân Hồi Táng Khu lần trước chính là do Tứ Diện Thần thực hiện, tập trung quỷ quái, tái tạo Táng Khu, muốn nắm giữ một mắt xích của luân hồi. Chung Nhạc đích thân dẫn quân xuất chinh, Tứ Diện Thần không muốn lưỡng bại câu thương cùng hắn nên rút lui, do vậy Chung Nhạc mới nắm giữ được Táng Khu.

Nhất thống luân hồi, vãng sinh không phải dễ gì thực hiện được.

Chung Nhạc không có binh lực lớn như thế, hơn nữa cũng không muốn xung đột với Đại Tư Mệnh, cộng với việc Tư Mệnh và Táng Linh đều chưa nắm giữ được luân hồi và vãng sinh nên hắn giờ chưa có ý định nhất thống khu thứ bảy luân hồi.

Tư Mệnh lại uống thêm ngụm trà, nói:

- Bệ hạ vẫn chưa nói có điều gì lo lắng.

Chung Nhạc chần chừ, nói ra việc hắn đã nghịch chuyển Tiên Thiên:

- Giờ ta không biết nên truyền ra hay không? Nếu truyền ra ngoài sẽ mất đi một tuyệt chiêu, không truyền ra thì có lẽ phụ lòng chúng sinh. Nương nương, ngươi nói ta nên làm thế nào?

Tư Mệnh cười khảy:

- Sao không hỏi Tội xem?

Chung Nhạc khẽ chấn động.

Tội mà nàng ta nói chính là Phục Thương, hai nghìn năm nay Phục Thương càng thêm tiều tụy, lấy tên Tội làm nô lệ ở Thiên Đình, hắn cam tâm tình nguyện làm no lệ, che giấu danh tính.

- Ta hiểu ý ngươi.

Chung Nhạc hít sâu một hơi, trầm giọng nói:

- Trận quyết chiến cuối cùng chưa bắt đầu, chưa kết thúc, truyền ra ngoài sẽ phá hỏng tuyệt chiêu cuối cùng của ta. Kiểu nhân từ này không phải nhân từ mà là tội ác. Đợi khi ta giải quyết được hoàn toàn Thái Cổ Thần Vương truyền ra ngoài cũng không muộn. Nương nương quả nhiên thông minh.

Tư Mệnh lắc đầu, cười khảy:

- Theo ta thì mãi mãi đừng truyền ra ngoài! Phục Thương đối xử với mọi tộc đều như với Phục Hy thần tộc, thậm chí còn tốt hơn với tộc nhân của chính mình, đến mức bị diệt tộc, tự lấy tên là Tội, Thiên ban tên Thương, tội ác quá lớn. Nếu ngươi truyền ra ngoài thì sẽ là một Phục Thương khác, đối xử tốt với ngoại tộc chính là tạo kẻ địch cho chính mình!

Chung Nhạc cười:

- Ta không phải Phục Thương, Phục Thương khắc nghiệt với tộc nhân, trách lão phụ, nhưng đối xử tốt với ngoại tộc, bị ngoại tộc xâm chiếm nên bị diệt tộc. Ta là vì sự phát triển của đạo pháp thần thông...

- Sai lầm!

Tư Mệnh phất tay áo:

- Nói vậy là quá sai! Phục Hy, ngươi có suy nghĩ này là cực kỳ nguy hiểm! sinh linh Hậu Thiên trở thành Tiên Thiên không phải phát triển đạo pháp thần thông mà là sáng tạo Tiên Thiên thần ma! Ngươi sẽ tạo ra vô số Tiên Thiên Thần Vương mới, nắm giữ thiên địa đại đạo, vũ trụ cương thống! Có ích lợi gì cho phát triển đạo pháp thần thông?

Chung Nhạc nay là Thiên Hoàng Đế, đế của chư đế, ngày một uy nghiêm, cho dù là chư đế gặp hắn cũng thấy run rẩy kính sợ. Còn người dám quát trước mặt hắn thì càng không có ai.

Cũng chỉ có Tư Mệnh mới dám quát mắng như vậy.

Chung Nhạc không bận tâm, kéo tay nàng, cười:

- Ngươi đừng giận, là ta suy nghĩ còn thiếu xót.

Tư Mệnh giằng nhưng không ra khỏi tay hắn được, tức giận:

- Bỏ tay ra, thiêu cháy tay ngươi bây giờ!

Chung Nhạc không buông, nói:

- Ngươi dạy phải, tự ta cũng khó đảm bảo bản thân có trở thành ký sinh trùng như Thái Cổ Thần Vương không, huống hồ là người khác? Việc này cứ tạm gác lại đã.

Tư Mệnh lại giằng ra nhưng không được, đành mặc hắn, nói:

- Ánh sáng đại đạo của Đạo Giới ngươi luyện hóa chưa?

Chung Nhạc định nói nhưng tim khẽ động, cùng nàng ra khỏi Vãng Sinh Cung, thấy ánh sáng đại đạo trong khu thứ bảy luân hồi hiện lên, vạnd dạo ánh sáng bừng lên, từ các giới tụ lại một nơi.

Chung Nhạc và Tư Mệnh mở thần nhãn trên mi tâm nhìn về phía đó, thấy bọn Minh Di Đế đang bày trận, tạo thành Đạo Giải trận thế.

Trung tâm trận thế là Phong Hiếu Trung ngồi khoanh chân, đang đột phá thành đế.

- Phong Hiếu Trung tự trảm Đế Cảnh rồi?

Chung Nhạc kinh ngạc, kêu lên:

- Tên khốn này lại tùy tiện làm bừa, không sợ chém chết mình sao?

Các Thái Cổ đại đế bọn Minh Di Đế dùng Đạo Giải để hộ pháp cho hắn, cũng không lo ngoại địch đánh lén, nhưng Chung Nhạc vẫn lắc đầu không thôi.

Tự trảm Đế Cảnh, trở thành đế lại càng khó hơn, đặc biệt là người như Phong Hiếu Trung đã được xưng tụng là Phong Đạo Tôn, sau khi trảm Đế Cảnh trở thành đế lại chắc chắn sẽ khó hơn trăm nghìn lần!

Hắn lại làm hư thế, Chung Nhạc tự thấy cầu đạo chi tâm không bằng hắn.

Đột nhiên Đạo Giới chi môn mở rộng, ánh sáng đại đạo Đạo Giới tràn về phía Phong Hiếu Trung, lúc này một đạo bạch quang từ thiên ngoài bay tới, giữa đường tấn công cuốn ánh sáng đại đạo của Đạo Giới, định cướp cơ duyên thành đế của Phong Hiếu Trung.

- Bạch Đế! Quả nhiên chỉ biết đoạt cơ duyên của người khác!

Chung Nhạc buông tay Tư Mệnh, bảy quầng sáng sau đầu xoay chuyển, một đạo đao quang bắn lên, chém về phía bạch quang!


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1489)