Vay nóng Tinvay

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 1417

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 1417: Xuyên qua thời không gặp nhau
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Lazada


Đạo Giới ở thời điểm này vẫn còn tồn tại, đang đứng sừng sững trên chư giới. Trong Đạo Giới còn có đám tồn tại bọn Khởi Nguyên Đạo Thần trước đây. Hơn nữa, Chung Nhạc vẫn chưa phải là Đạo Thần, sẽ không thể bước vào Đạo Giới Chi Môn.

Biện pháp mà Luân Hồi Thánh Vương đã nói chính là lợi dụng Đạo Giới để đối phó bàn tay Chung Nhạc từ tương lai đánh về quá khứ. Chung Nhạc không phải là Đạo Thần, tất nhiên sẽ xúc động Đạo Giới Chi Môn, dẫn phát Đạo Giới Chi Môn phản kích.

Chung Nhạc mặc dù cường đại, nhưng vẫn chưa cường đại tới trình độ có thể vượt qua quy tắc của Đạo Giới.

Hỗn Độn Liên càng lên càng cao, bay thẳng về phía Đạo Giới. Mà ở phía sau, cự thủ khổng lồ kia theo sát không buông, cho dù có xuyên qua thời không mấy vạn năm thì uy năng vẫn như cũ vô cùng khủng bố.

Thời gian vẫn tiếp tục đảo lưu, nhanh chóng quay ngược về quá khứ. Thời điểm Hỗn Độn Liên bay tới bên ngoài Đạo Giới, đã quay trở về mười vạn năm trước.

Tại thời đại này, Đạo Giới chỉ vừa mới xác lập chưa bao lâu, Đạo Thần trong Đạo Giới vẫn chưa có mấy người. Lúc này, Tứ Diện Thần bởi vì Hậu Thổ nương nương tiến vào Đạo Giới, dùng Tử Trúc nâng lên không gian Đạo Giới mà thoát khốn, còn Lôi Trạch Cổ Thần thì vừa mới rơi vào Bẫy rập Đạo Thần.

Lúc này, Hoa Tư nương nương vẫn chưa rơi vào Bẫy rập Đạo Thần, Phục Mân Đạo Tôn vẫn còn tại thế.

- Có thể thành công hay không, chính là ở một lần này!

Khởi Nguyên Đạo Thần đứng trong Hỗn Độn Liên, ánh mắt khẩn trương nhìn về phía Đạo Giới Chi Môn ngay ở phía trước, đột nhiên thoáng ngẩn người, thân thể đại chấn, thất thanh nói:

- Ta nhớ rõ một ngày này! Một ngày này đã phát sinh một chuyện đại sự, đại sự cực kỳ quan trọng...

Ầm ầm!

Một thanh âm chấn động kịch liệt vang lên. Cái đại thủ kia hung hăng vỗ lên Hỗn Độn Liên, đập cho Hỗn Độn Liên va chạm mạnh với Đạo Giới Chi Môn.

Đạo Giới Chi Môn ầm ầm chấn động, Tử Trúc từ trong môn hộ bay ra, đánh về phía đại thủ kia của Chung Nhạc. Cùng lúc đó, thân ảnh Lôi Trạch, Hậu Thổ nương nương, Khởi Nguyên Đạo Thần, Tứ Diện Thần và Bạch Đế xuất hiện trong cánh cửa. Lôi Trạch Đạo Thần, Hậu Thổ nương nương đều mặt không biểu tình, cùng với Tứ Diện Thần và Bạch Đế đối kháng tập kích tới từ tương lai.

Trong thanh âm chấn động kịch liệt, Cự thủ kia của Chung Nhạc rốt cuộc bị mấy tôn Đạo Thần liên thủ đánh tan.

Khởi Nguyên Đạo Thần tương lai thở phào nhẹ nhõm, đám người Tứ Diện Thần, Hắc Đế tương lai cũng thở ra một hơi thật dài, toàn thân mồ hôi đầm đìa, mồ hôi lẫn vào trong huyết thủy chảy xuống.

Bọn họ suýt chút nữa đã chết dưới một kích kinh diễm này của Chung Nhạc, có thể trốn thoát một mạng thật sự là may mắn. Nếu không phải Đạo Giới mười vạn năm trước vẫn chưa bị phá hủy, lần này chỉ sợ bọn họ đã chạy trời không khỏi nắng.

Luân Hồi Thánh Vương hiếu kỳ hỏi:

- Đạo huynh, một ngày này đã xảy ra chuyện gì?

Sắc mặt Khởi Nguyên Đạo Thần ngưng trọng, nhìn xuống dưới, thấp giọng nói:

- Một ngày này là ngày mà vị Thiên Đế cuối cùng của Thời đại Địa Kỷ chết già trên giường...

- Vị Thiên Đế cuối cùng của Thời đại Địa Kỷ?

Trong lòng Luân Hồi Thánh Vương nhất thời căng thẳng, thấp giọng lẩm bẩm:

- Chẳng lẽ là Phục Mân Đạo Tôn?

Đám người Khởi Nguyên Đạo Thần và Tứ Diện Thần nhao nhao gật đầu. Khởi Nguyên Đạo Thần nỗ lực thôi động Hỗn Độn Liên, không ngờ thương thế thật sự quá nặng, lại oa một tiếng phun ra một ngụm máu tươi. Đúng lúc này, từ trong Đạo Giới Chi Môn, Tử Trúc lại một lần nữa quất tới, đám người Khởi Nguyên vội vàng tránh lui về phía sau, rời xa Đạo Giới Chi Môn.

Hiện tại mặc dù bọn họ có tâm cảnh Đạo Thần, nhưng muốn tiến vào Đạo Giới Chi Môn lại vẫn không có khả năng, tất nhiên sẽ bị Đạo Giới khu trục.

Tứ Diện Thần nói:

- Sau khi Phục Mân Đạo Tôn tranh đoạt Luân Hồi Đằng không bao lâu, đã thọ nguyên hao hết, chết già trên giường, hồn phách bay vào Hư Không Giới. Sau đó, thi thể của Phục Mân được đưa về Tổ Tinh quy táng. Hắc Đế giữa đường đánh lén, hạ phát đại nguyền rủa phong ấn Thần huyết Phục Hy, lại bị linh hồn của Phục Mân Đạo Tôn từ tương lai trở về đánh trọng thương. Ngày hôm nay chính là ngày Phục Mân Đạo Tôn chết già. Phục Mân Đạo Tôn không hỗ là Đạo Tôn, trước khi già chết đã làm rất nhiều chuyện, dùng từng tầng từng tầng hậu thủ bồi dưỡng ra cái tên biến thái Thái Hoàng này!

Đột nhiên, sắc mặt Luân Hồi Thánh Vương chợt đại biến, quát lớn:

- Thái Hoàng đuổi tới rồi! Đi mau!

Luân Hồi Luân sau đầu hắn xoay tròn, đái lĩnh đám người Khởi Nguyên Đạo Thần chạy đi. Luân Hồi Luân tầng tầng xoay tròn, đám người rất nhanh biến mất không thấy đâu nữa.

Đột nhiên, một bàn tay từ trong thời không vươn tới, bắt lấy Luân Hồi Luân, mạnh mẽ khiến cho nó dừng lại. Đám người Khởi Nguyên Đạo Thần vừa mới biến mất, lại bị chấn động văng ra, lộ ra thân hình.

- Liều mạng với hắn!

Thiên cao giọng quát lớn một tiếng, nhưng thân hình lại lui nhanh về phía sau.

Ông!

Từng tầng từng tầng không gian giống như mặt gương xuất hiện, phong tỏa thời không bốn phía. Thiên xuyên qua trong từng tầng từng tầng thời không, thủy chung cũng không thể chạy thoát, cả giận quát lớn:

- Đế Nhạc, lẽ nào ngươi thật sự muốn đuổi tận giết tuyệt sao?

Trong mắt Tiên Thiên Thần Đế, Tiên Thiên Ma Đế lộ ra thần sắc tuyệt vọng. Trong lòng Hắc Đế và Bạch Đế cũng một mảnh bi thương. Hiện tại tất cả bọn họ đều đã bị trọng thương, hơn nữa cũng giống như Thần Ma Nhị Đế, Tiên Thiên Thánh Địa của bọn họ cũng đã bị Chung Nhạc san bằng, nếu hiện tại chết rồi, vậy thật sự không thể phục sinh được nữa.

Hiển nhiên, Chung Nhạc đuổi theo truy sát không buông, chính là muốn chém tận giết tuyệt tất cả bọn họ, vĩnh tuyệt hậu hoạn, không cho bọn họ bất luận đường sống nào.

Khởi Nguyên Đạo Thần liều mạng tế khởi Hỗn Độn Liên, Tứ Diện Thần cũng toàn lực thôi động Nhất Niệm Vạn Giới Sinh, dùng giới phá giới, không cho Chung Nhạc thi triển hình thái Tứ Diện Thần.

Hắc Bạch Nhị Đế liên thủ chống đỡ, cũng đã tới tình trạng liều mạng, mỗi người đều thôi động thần thông mạnh nhất của chính mình.

Chung Nhạc đã thi triển qua một lần Bát Đạo Luân Hồi. Bất quá, Bát Đạo Luân Hồi lại không thể kéo dài, hắn nhiều nhất chỉ có thể duy trì trạng thái Bát Đạo Luân Hồi trong khoảng thời gian ngắn. Vừa rồi, một thức Đại thần thông kia của Chung Nhạc phá vỡ một kích tất sát của Tứ Diện Thần, truy sát bọn họ về tới mười vạn năm trước, đã khiến cho Bát Đạo Luân Hồi của hắn cực kỳ không ổn định, không thể không tản đi.

Chung Nhạc hiện tại là trạng thái Thất Đạo Luân Hồi. Chỉ cần không phải là Bát Đạo Luân Hồi, vậy Chung Nhạc đã không phải là tuyệt đối vô địch nữa.

- Giết!

Đám người Khởi Nguyên Đạo Thần quát lớn một tiếng, đồng thời công kích về phía Chung Nhạc, khí thế vô cùng thảm liệt.

*****

Nhưng càng thảm liệt hơn chính là một khắc sau. Trong hắc ám nồng đậm khôn cùng vỡ ra một cái động lớn. Lồng ngực Hắc Đế bị xuyên thủng, trước sau thông thấu, tứ chi của Bạch Đế bị cắt đứt một tay một chân.

Toàn thân Tứ Diện Thần đẫm máu, mi tâm xuất hiện một đạo vết đao. Đó là Chung Nhạc đã chém một đao trúng mi tâm của hắn. Một đao Trảm Đạo này cơ hồ cắt hắn ra làm đôi. Nếu không phải hắn kịp lúc biến thành chân thân Hỗn Độn, đã bị Chung Nhạc một đao chém thành hai khúc.

Nhưng cho dù kịp thời biến thành chân thân Hỗn Độn, hắn cũng đã bị thương không nhẹ.

Oanh!

Nắm tay trái của Chung Nhạc đánh xuyên thủng Mộ Cổ, năm ngón tay đâm sâu vào trong Mộ Cổ mở ra, Đại đạo Luân Hồi trong lòng bàn tay bạo phát, phá giải Chư Thiên Vô Đạo. Mặt còn lại của Mộ Cổ cũng bị bàn tay hắn xuyên thấu, chưởng ấn hung hăng đánh thẳng lên lồng ngực Khởi Nguyên Đạo Thần.

Thân thể Tiên Thiên Tà Đế không ngừng lăn lộn, biến thành vô số con mắt. Đột nhiên, một tiếng thét thảm thê lương vang lên. Toàn bộ Tà Nhãn giữa không trung đột nhiên bị một đao chém nát, tất cả các khỏa nhãn cầu cơ hồ trong cùng một lúc tan tành.

- Táng Đạo!

Mái tóc đen trên đầu Chung Nhạc bay lượn, vô bộ sợi tóc rất nhanh tăng vọt, giống như từng đạo từng đạo đao quang màu đen trảm xuống, bao phủ đám Tà Nhãn của Tiên Thiên Tà Đế.

Trong lòng Tiên Thiên Thần Đế và Tiên Thiên Ma Đế mát lạnh, nhất thời cảm giác được Tiên Thiên Tà Đế đã tử vong, ngay cả ý thức cũng bị Táng Đạo phá hủy.

Hai tôn Thần Vương kinh hãi muốn chết, thừa dịp Tứ Diện Thần dùng giới phá giới, khiến cho Chung Nhạc không thể phong tỏa thời không, lập tức biến thành hai đạo lưu quang viễn độn bỏ chạy.

- Đừng tự ý rời khỏi!

Khóe mắt Khởi Nguyên Đạo Thần cơ hồ rách ra, vội vàng tế khởi Hỗn Độn Liên, nghĩ muốn thu Tiên Thiên Thần Đế và Tiên Thiên Ma Đế vào trong Hỗn Độn Liên. Nào ngờ Thần đao của Chung Nhạc đã rất nhanh chém tới, hắn chỉ đành tế khởi Hỗn Độn Liên chống lại, chỉ thấy hai tôn Thần Vương đã bỏ chạy biến mất không thấy đâu nữa.

- Hai tên khốn kiếp! Chư Thiên Vạn Đạo!

Khởi Nguyên Đạo Thần gầm lên, toàn lực thôi động Hỗn Độn Liên. Đại đạo nhất thời nổ vang, Hỗn Độn Liên tập hợp vạn đạo vào một thân, quất về phía Chung Nhạc.

Chung Nhạc hoành đao ngăn cản. Thân thể hai người chấn động một cái. Khởi Nguyên Đạo Thần mạnh mẽ ngăn chặn Đạo huyết đã xông lên tới cổ họng, Hỗn Độn Liên nhanh chóng nở rộ, cuốn lấy đám người cắt ra thời không chạy đi, phóng chạy về phía thời gian càng cổ lão hơn.

Chung Nhạc xoay đầu nhìn về phía Luân Hồi Thánh Vương. Luân Hồi Thánh Vương cũng không dám lưu lại, vội vàng bỏ chạy theo sau Khởi Nguyên Đạo Thần.

- Tiên Thiên Thần Đế, Tiên Thiên Ma Đế! Các ngươi ở trong mười vạn năm trước này có thể chạy tới đâu?

Chung Nhạc cũng không vội truy sát Khởi Nguyên Đạo Thần, mà cất bước rời xa Đạo Giới, đi xuống Tinh vực Tử Vi phía dưới.

Ông!

Trong mi tâm hắn lóe lên quang mang, ba mươi bức Thiên Đạo Đồ bay ra, va chạm tổ hợp với nhau, biến thành từng mảnh từng mảnh Thiên Mạc. Ngay sau đó lại có thêm càng nhiều Thiên Đạo Đồ nữa bay ra, đó là Tiên Thiên Thiên Đạo mà hắn học được từ chỗ của Càn Đô Thần Vương, tổng cộng mười chín bức Tiên Thiên Thiên Đạo Đồ.

Hô!

Cuối cùng, Tiên Thiên Dịch Đạo bay lên, dung hợp với bốn mươi chín Thiên đạo, hình thành con số Đại Diễn.

- Các ngươi còn muốn ẩn giấu tung tích sao?

Chung Nhạc vừa bước đi vừa chuyên tâm suy tính. Nhưng Tiên Thiên Thần Đế và Tiên Thiên Ma Đế dù sao cũng là một trong những Thần Vương cổ lão nhất, là Thủy tổ Thần đạo và Thủy tổ Ma đạo. Bọn họ tận lực ẩn núp, vậy mà có thể tránh thoát diễn toán Thiên đạo của hắn.

Chung Nhạc hừ lạnh một tiếng, Đại đạo Không Gian và Đại đạo Trụ Quang đột nhiên bay ra, chia Vũ trụ Thiên đạo ra làm vô số kinh vĩ đan xen chằng chịt. Trong Vũ trụ Thiên đạo nội tàng Tiên Thiên Bát Quái, Tiên Thiên Tứ Tượng và Tiên Thiên Thái Cực, vô số quẻ tượng điên cuồng xoay tròn biến ảo, toàn lực diễn toán.

Một lúc sau, Chung Nhạc đã đi tới trên không Thiên Đình Địa Kỷ trên Đế tinh Địa Kỷ mười vạn năm trước.

Trong Thiên Đình, vô số Thần binh Thần tướng canh gác khắp nơi, còn có rất nhiều Đại Đế bộ dạng căng căng thẳng thẳng rải rác ở các nơi, nhưng không một ai nhìn thấy hắn. Những tồn tại cường đại mười vạn năm trước này đều đang thủ bên ngoài một tòa đại điện, bộ dáng nhất mực cung kính, nhưng cũng có chút mong đợi.

Trong tòa đại điện kia truyền tới trận trận tử khí, tinh khí vô biên từ trong điện điên cuồng tràn ra. Đó là dấu hiệu có tồn tại cường đại tới cực điểm đã đi tới điểm cuối thọ nguyên, sắp sửa tử vong.

Vị tồn tại này thật sự quá mạnh, nhưng hiện tại nhục thân và linh hồn hắn cũng đều đã khô lão, không thể khống chế được tu vi của chính mình, tu vi nhanh chóng xói mòn, tinh khí và tinh huyết cũng theo đó tản ra.

Chung Nhạc đi tới trước đại điện, đã nhìn thấy không biết bao nhiêu Phục Hy Thần Tộc thủ hộ ngoài điện, trong đó cũng không thiếu có Đại Đế cường đại tới cực điểm, trên mặt mang theo thần sắc bi ai.

- Đế tử, lão Bệ hạ sắp sửa băng hà, ngươi vẫn không chịu vào gặp ngài lần cuối sao?

Một vị Đại Đế Phục Hy thị thấp giọng nói với một vị Thái tử trẻ tuổi:

- Lão Bệ hạ có rất nhiều chuyện muốn phân phó ngươi a!

Vị Đế tử kia mi thanh mục tú, bộ dáng chính khí nghiêm nghị, lạnh lùng nói:

- Thiên hạ hiện tại đại loạn, toàn bộ là do ngu phụ tạo thành! Ngu phụ lạm sát kẻ vô tội, nhấc lên Thần Ma đại loạn, sinh linh đồ thán, khiến cho Phục Hy Thần Tộc ta hổ thẹn với các tộc thiên hạ! Ta sẽ không gặp hắn, hắn là tội nhân của tộc ta!

Chung Nhạc đi ngang qua bên cạnh vị Đế tử này, liếc mắt quan sát. Chỉ thấy dung mạo hắn phảng phất như Phục Thương, chỉ là Phục Thương lưng còng hèn mọn, mà bộ dạng vị Đế tử này thì hăng hái bừng bừng, có một loại khí chất trách trời thương dân.

Chung Nhạc đi lướt qua bên cạnh hắn, tiến vào trong tòa đại điện kia. Trong đại điện một mảnh trống trải, chỉ có một vị lão nhân già nua đang nằm trên giường, giương cặp mắt già đục ngầu lẳng lặng chờ đợi.

Một đám người đang đứng hầu hai bên giường, Tiêu Dao Đế và Trí Tuệ Nữ Đế lúc còn trẻ cũng ở trong đám người đang khom lưng chờ đợi kia.

- Hắn vẫn là không muốn vào gặp mặt ta lần cuối sao?

Sắc mặt vị lão giả kia xám ngắt, trong mắt đột nhiên lóe lên một tia thần thái ba động, dốc tận khí lực thều thào nói:

- Tiêu Dao, các ngươi đều ra ngoài đi! Ta có khách tới!

Tiêu Dao Đế và Trí Tuệ Nữ Đế vội vàng dẫn theo đám Thần thị lui ra. Vị lão giả kia giãy dụa ngồi dậy, ánh mắt già nua mờ đục khó có thể nhìn rõ bốn phía, miệng lại cười ha hả, nói:

- Khí tức của Thần đạo và Ma đạo! Là Tiên Thiên Thần Đế và Tiên Thiên Ma Đế tới lấy tính mạng của Trẫm sao? Trẫm mặc dù sắp chết rồi, nhưng ngay cả Đạo Thần cũng không dám hạ giới, các ngươi lại dám!

Hắn chống kiếm ngồi dậy, toàn thân toát ra một loại uy nghiêm vô địch đạp bằng thiên hạ.

Đột nhiên, thời không chợt truyền tới một tia chấn động nhẹ nhàng, lão giả chợt cảm giác được một cỗ khí tức khác bất giác xuất hiện.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1489)