Vay nóng Tima

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 1475

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 1475: Thái Hoàng xuất quan
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Lazada


- Phụ chí tử thừa, phụ hoàng yên tâm, nhi thần sẽ dùng tấm thân này báo hiếu quốc gia, không dám trễ nải!

Chung Hoàng Thần nộ phát xung quan, toàn lực dùng quyền trưởng điều khiển trận pháp của Tổ Đình!

Khởi Nguyên Đạo Thần còn tưởng đạo thân của Chung Nhạc vẫn đang chống đỡ cho Tổ Đình, trong lòng vô cùng hoang mang, lại có chút mong chờ, đạo thân Chung Nhạc có thể kiên trì lâu như vậy đúng là ngoài dự đoán của hắn. Theo suy đoán của hắn, đạo thân Chung Nhạc tới giờ đã kiệt sức, sau khi thi triển Đạo Giải thì tự thân cũng đạo giải, đại đạo tan rã, nhục thân tiêu tan, nguyên thần tiêu biến.

Nhưng giờ đạo thân Chung Nhạc vẫn kiên trì được, nhưng chắc cũng chỉ là hồi quang phản chiếu trước khi chết mà thôi.

Hắn không biết là Chung Hoàng Thần đang điều khiển Tổ Đình, sự khống chế và lý giải của Chung Hoàng Thần về sát trận Tổ Đình đều không bằng Chung Nhạc, nên trận thế vận hành có chút không như ý.

Khi này nếu Khởi Nguyên Đạo Thần tranh thủ cơ hội bỏ chạy thì có thể ra khỏi đệ nhất sát trận, nhưng hắn tưởng vẫn là đạo thân của Chung Nhạc, muốn kéo dài thời gian một chút cho đạo thân Chung Nhạc chết đi, nên đã mất đi cơ hội thoát khỏi Tổ Đình.

Chung Hoàng Thần điều khiển sát trận Tổ Đình càng ngày càng điêu luyện, vì hắn đã mất mấy nghìn năm trong Luân Hồi Hoàn lĩnh ngộ Luân Hồi đại đạo nên mới thoát ra khỏi đó được. Mà sát trận Tổ Đình quan trọng nhất chính là sự biến hóa Luân Hồi của các tòa trận pháp, vì thế dần dần hắn lý giải càng ngày càng sâu sắc về trận pháp, uy năng của sát trận cũng được nâng cao dần.

Đến khi Khởi Nguyên Đạo Thần cảm thấy không ổn thì cơ hội thoát khỏi Tổ Đình đã không còn nữa rồi!

Chung Hoàng Thần điều khiển sát trận càng ngày càng ung dung, nhưng sát trận tiêu hao cũng quá lớn, không chỉ cần trí tuệ cao mà còn cần lĩnh ngộ cao về Thất Đạo Luân Hồi!

Chung Nhạc là một trong những Đạo Tôn xây dựng căn cơ hệ thống tu luyện Thất Đạo Luân Hồi, tuy không phải người đầu tiên tu thành Thất Đạo Luân Hồi nhưng tu thành được cả Không Gian Thất Đạo và Trụ Quang Thất đạo, hơn nữa cũng vận hành Thất Đạo Luân Hồi chủng loại khác cũng ung dung, thay đổi giữa các loại Luân Hồi đều rất thành thạo.

Cả đời Chung Nhạc đều phải đấu tranh với khó khăn, sống chết, đấu trí đấu dũng với kẻ địch cường đại, cả đời hắn đều phải liều bằng tính mạng, vì thế tuy mới ở tuổi trung niên nhưng đã có đại thành tựu.

Còn Chung Hoàng Thần tuy thiên tư trác việt, thiên hạ hiếm có, nhưng không có được những trải nghiệm giành giật với sự sống cái chết như Chung Nhạc, vì thế lĩnh ngộ về Thất Đạo Luân Hồi cũng có giới hạn.

Chung Hoàng Thần khi còn rất trẻ đã trải qua đại khổ đại nạn, nhưng sau khi giang sơn Chung Nhạc ổn định, hắn có ít cơ hội để rèn giũa tôi luyện, khó có được thành tựu lớn.

Nhưng lần này, chủng tộc nguy nan, đế triều trên bờ vực nguy hiểm, đã kích thích tinh thần, tiềm lực, nhãn giới, đấu chí của Chung Hoàng Thần!

Cho dù vậy, trọng trách điều khiển Tổ Đình cũng không thể tưởng tượng nổi. Cho dù là đạo thân Chung Nhạc cũng khó thoát tử kiếp. Cho dù hắn tự tăng cường thực lực bản thân qua sự rèn lyện nhưng sớm muộn gì cũng sẽ mệt chết, cuối cùng cũng sẽ như đạo thân Chung Nhạc!

Chung Hoàng Thần biết đó sẽ là kết cục của mình nhưng trong tâm không còn bất cứ suy nghĩ gì khác, không bận tâm tới tính mạng bản thân, toàn tâm toàn ý duy trì sát trận vận hành.

Khởi Nguyên Đạo Thần càng ngày càng hoảng hối, đại trận vẫn đang vận hành, dường như "đạo thân Chung Nhạc" có pháp lực vô cùng vô tận, tinh lực vô cùng vô tận, năng lượng vô cùng vô tận, liên tục luyện hóa, cho đến khi nào luyện chết hắn thì thôi!

Đạo Thần không phải dễ dàng kích sát, nhưng sức mạnh của Đạo Thần không phải vô cùng vô tận, năm xưa ngay cả Đại Tư Mệnh nắm giữ Sinh Mệnh đại đạo cũng có thể bị giết chết, huống hồ là hắn?

- Ta vẫn có thể kiên trì, nhưng Tứ Diện Thần vẫn không phải cảnh giới Đạo Thần, hắn chịu lần xung kích của Đạo Giải lần trước, cho dù kém vài phần so với của ta nhưng cũng bị trọng thương, thương thế của hắn nặng hơn ta, liệu hắn có thể gắng gượng được không?

Khởi Nguyên Đạo Thần càng ngày càng thấy nặng nề, lúc này "đạo thân Chung Nhạc" vẫn chưa có dấu hiệu suy yếu, khiến hắn không thể phá giải được đệ nhất sát trận.

Có lẽ chỉ Luân Hồi Thánh Vương mới phá giải được cục diện nguy cấp này.

Luân Hồi Thánh Vương có thể phá giải được sự ám toán của Chung Nhạc với Hắc Bạch nhị đế. Hắc Bạch nhị dế hạ giới, như vậy mới xác định được đại cục.

- Hắc Bạch nhị đế nếu không hạ giới thì tương lai sẽ không phải những cảnh tượng chúng ta thấy nữa. Nhưng có lẽ Luân Hồi Thánh Vương cũng bị Thái Hoàng trọng điểm chú ý, chắc chắn sẽ vây khốn hắn. Thánh Vương à Thánh Vương, ngươi nắm giữ Luân Hồi đại đạo, còn có Luân Hồi thánh địa, cho dù ngươi có chết thì cũng có thể hồi sinh trong thánh địa.

Khởi Nguyên Đạo Thần nghĩ bụng:

- Giờ ngươi chỉ cần chết một lần rồi hồi sinh trong Luân Hồi thánh địa, pháh giải cục diện giằng co này! Không biết ngươi có nghĩ được điều mấu chốt này không? Hay là ngươi không muốn chết một lần?

Hắc Bạch nhị đế bị Chung Nhạc giữ chân trong Đạo Giới, đây là việc mà không một ai trong số bọn hắn có thể ngờ được, hơn nữa hoàn toàn khác với những cảnh tượng trong tương lai đã thấy.

Trong tương lai, Đại Toại, Lôi Trạch, Hoa Tư, Hậu Thổ đều chết hết, Đại Toại Hoàng và Địa Hoàng cũng chết. Trận chiến này Phong Đạo Tôn không rời khỏi Đạo Giới, Hắc Bạch nhị đế thì là chủ lực, có tác dụng quan trọng nhất trong việc công phá Tổ Đình và Thiên Đình.

Nhưng giờ Hắc Bạch nhị đế lại bị Chung Nhạc nhốt trong Đạo Giới, không có họ thì thắng bại trận chiến này khó lường.

- Khởi Nguyên và Tứ Diện Thần bị vây khốn trong Tổ Đình lâu như vậy, tại sao vẫn chưa phá được Tổ Đình?

Trong Vãng Sinh thánh địa, Luân Hồi Thánh Vương bị giữ chân, tả xung hữu đột nhưng vẫn không phá được vòng vây. Để đối phó với Luân Hồi đại đạo của hắn, tất cả phong tỏa thời không, Thánh Vũ Đế và hai mươi Địa Hoàng còn dùng Luân Hồi đại đạo quấy nhiễu Luân Hồi đại đạo của hắn để hắn không thể về quá khứ hay tới tương lai tránh vòng vây.

Luân Hồi Đằng là linh căn của khu bảy, quấn quanh hắn, vây lấy đại đạo của hắn, khiến hắn không thể rời khỏi khu thứ bảy luân hồi.

Nhưng Tư Mệnh, Thần mấy người họ muốn giết hắn thì không thể. Năm xưa Chung Nhạc cũng không giết được Luân Hồi Thánh Vương. Chiến lực Luân Hồi Thánh Vương không tuyệt đỉnh như Khởi Nguyên, Tứ Diện Thần hay Chung Nhạc, nhưng Luân Hồi đại đạo của hắn thực sự tinh diệu, không phải những sức mạnh thông thường có thể giết được hắn.

- Khởi Nguyên và Tứ Diện Thần chắc chắn đã gặp biến cố rồi.

Luân Hồi Thánh Vương căng thẳng, bỗng nhớ tới điều quan trọng:

- Xem ra Khởi Nguyên bọn họ không thể phá được tình thế giằng co để Hắc Bạch nhị đế hạ giới. Chỉ khi ta đích thân động thủ mới phá giải được! Ta phải chết một lần, luân hồi tái sinh!

Phía trên Tổ Đình, trên chiếc Hư Không Chung, một vị Luân Hồi Thánh Vương khác đứng trên đó, từ xa nhìn chiến trường, trong lòng sốt ruột:

*****

- Thất Khiếu Hỗn Độn thần nhân bảo ta đứng đây, xem ra cũng là đợi trận quyết chiến này. Tại sao mãi không hạ lệnh cho ta xuất kích? Tình hình của Thiên giờ có chút không ổn. Thiên không phải cũng là thuộc hạ của hắn hay sao? Lẽ nào ngồi yên nhìn Thiên bị Táng Linh và Đế Phần Thiên luyện chết?

Đột nhiên hắn có cảm ứng đặc biệt, không khỏi sững người rồi mừng húm:

- Một "ta" khác chết rồi? Lạ thật, đúng là lạ thật! Bản lĩnh của hắn mạnh như vậy sao đột nhiên lại chết? Đúng rồi, hắn tự tử thoát thân, ý thức trở về Luân Hồi thánh địa, luân hồi trùng sinh! Ha ha, đừng hòng! Nhân lúc này lấy mạng ngươi. Ngươi luân hồi tái sinh, trong thời gian ngắn sẽ yếu hơn trước rất nhiều. Đây là cơ hội tốt để ta thôn phệ luyện hóa ngươi!

Vị Luân Hồi Thánh Vương này nôn nóng, định trở về Luân Hồi thánh địa, đột nhiên người cứng đờ, dừng bước.

Thấy Thất Khiếu Hỗn Độn thần nhân tiến lại, nhìn chiến trường phía xa.

Thất khiếu Hỗn Độn thần nhân và hắn có Hỗn Độn Khế Ước, hắn cũng không dám làm trái lại giao hẹn, chỉ đành kìm nén đợi mệnh lệnh.

- Khác, khác với tương lai mà ta thấy...

Thất Khiếu Hỗn Độn thần nhân không hạ lệnh cho hắn vào chiến trường, lẩm bẩm với ngữ khí khó hiểu:

- Tại sao lại khác, rõ ràng lúc này Thái Hoàng đã thua rồi, Tổ Đình đã bị phá rồi...

Luân Hồi Thánh Vương không dám nói nhiều, trong lòng nôn nóng bất an, chỉ hận không thể gắn cánh vào bay tới Luân Hồi thánh địa nuốt chửng "hắn" ở đó.

- Nhưng kết cục của trận chiến này chắc vẫn như trước chứ?

Thất Khiếu Hỗn Độn thần nhân nói nhỏ:

- Chi tiết tuy có thay đổi nhưng Luân Hồi Thánh Vương vẫn thoát khỏi vòng vây, Luân Hồi đại đạo ảo diệu vạn phần, hắn có thể dựa vào Luân Hồi đại đạo nhanh chóng luân hồi trùng sinh, rồi dựa vào Luân Hồi đại đạo tiếp dẫn Hắc Bạch nhị đế tới Đạo Giới Luân Hồi. Hắc Bạch nhị đế tham chiến, kết cục sẽ không khác gì với tương lai ta thấy.

Luân Hồi Thánh Vương định nói rồi lại thôi, Thất Khiếu Hỗn Độn thần nhân thản nhiên nói:

- Ngươi muốn thôn phệ một "ngươi" khác? Ngươi không làm được đâu, cho dù hắn luân hồi trùng sinh thì với bản lĩnh của ngươi ngươi cũng không thể thôn phệ hắn. Tương lai ta thấy thì ngươi bị hắn thôn phệ.

Luân Hồi Thánh Vương kêu lên:

- Ta chết?

Thất Khiếu Hỗn Độn thần nhân gật đầu, lạnh lùng nói:

- Nhưng lần này ngươi sẽ không chết. Lần này... ủa? Không thể nào!

Thần quang quanh người hắn lay động, rõ ràng đang kinh ngạc tới mức không thể giữ vững tâm thần.

Luân Hồi Thánh Vương cũng nhìn về phía Thiên Đình, sắc mặt biến đổi. Trong Thiên Đình, Thiên Đế vô song xuất quan, ra khỏi Luân Hồi Thiên Cầu, cúi người nhìn xuống chiến trường!

- Thái Hoàng xuất quan rồi?

Luân Hồi Thánh Vương thất thanh:

- Lẽ nào hắn chuẩn bị liều mạng chiến đấu? Nguy rồi! Hắn tới thẳng khu thứ bảy luân hồi, Thiên đạo hữu nguy hiểm! Thần nhân, chỉ có ngươi mới ngăn được hắn! Không kịp rồi!

Thất Khiếu thần nhân mặc kệ, chỉ kêu lên:

- Tại sao lại tới khu thứ bảy luân hồi? Tại sao không tới Đạo Giới Luân Hồi? Lựa chọn của hắn khác hoàn toàn với tương lai!

Khu thứ bảy luân hồi, tầng trời thứ mười, Táng Thiên.

Trường Sinh Đế đột nhiên có cảm ứng, vội ngẩng lên nhìn, thấy mấy trăm cây thánh dược bay ào ào tới, bất giác mừng rỡ, không nghĩ được nhiều, lập tức dẫn hết chúng tới, thôn phệ luyện hóa.

Hắn cùng Thiên và Tuấn Nguyệt Thần Vương bị vây khốn trong Táng Khu, Đế Phần Thiên và Táng Linh Thần Vương dẫn tám trăm đại đế và vô số thần ma trong Táng Khu bao vây ba người họ. Tuấn Nguyệt Thần Vương đã bị đánh chết, còn hai người họ thì ai cũng bị thương.

Là một trong tam đại thánh địa của khu thứ bảy luân hồi, Thái Hoàng rất coi trọng Luân Hồi Táng Khu. Tám trăm vị đại đế trong Táng Khu đều là tinh nhuệ trong các đại đế, Đế Phần Thiên và Thần Vương thực lực thuộc tầng thứ Thái Cổ Thần Vương, hơn nữa còn là thuộc hàng đầu.

Để kích sát Thiên và Trường Sinh, những đại đế này đã nhiều lần dùng tới đại nhất thống thần thông, bốn mươi chín Thiên Đạo của Thiên cũng không đỡ nổi, nhiều lần bị trọng thương.

Trường Sinh Đế cũng nhiều lần hiện linh căn chi thân, nhưng vì từng bị Đại Toại đánh vỡ một lần, cũng không địch lại được.

Giờ đột nhiên có mấy trăm cây thánh dược bay tới, Trường Sinh Đế lẽ nào lại không mừng? Thôn phệ mấy trăm cây thánh dược này, thực lực của hắn sẽ tăng vọt, cho dù không có mấy chục cây thánh dược trong tay Đại Toại thì chiến lực của hắn vẫn có thể tăng tới tầng thứ của Thiên!

Trường Sinh Đế vừa nuốt mấy trăm cây thánh dược, đột nhiên một bàn tay to lớn xuyên qua trùng trùng trận pháp do Táng Linh và Đế Phần Thiên tạo thành, bóp lấy cổ hắn, dùng lực bẻ, Trường Sinh Đế kêu lên thảm thiết, thân bất do kỷ hiện ra bản thể linh căn, rồi đón hắn là một vị Thiên Đế vĩ đại, há mồm ra, rõ ràng đang định ăn hắn.

- Thái Hoàng!

Trường Sinh Đế hết lên như muốn vỡ phối:

- Ngươi không được ăn ta! Ta có độc!


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1489)