← Ch.0075 | Ch.0077 → |
Thanh âm của Biên Nam Phong rất nhỏ, ngoại trừ Đường Phong ra. tất cả mọi người hiện tại đều bị tràng tỷ thí của hai người hấp dẫn nên không ai nghe thấy.
Mỗi một kiếm, một chiêu đều dồn Đường Phong vào hiểm cảnh, nếu không phải Đường Phong phản ứng nhanh thì trân người nhất định đã bị hắn chém rất nhiều nhát, dù thế thì y phục lành lặn ban đầu giờ cũng đã bị chém tả tơi rách nát.
Trong mắt Đường Phong chợt lóe vẻ ngoan lệ, trong lòng đã sinh sát khí.
Dùng kiếm đánh trực diện thì mình không phải là đối thủ của hắn. nhưng sở trường của Đường Phong không phải kiếm mà là ám khí, ám khí xuất quỷ nhập thần!
Sở dĩ Đường Phong khooan dùng ám khí, thứ nhất là do hắn đại diện cho Thiên Tú xuất chiến, đệ tử Thiên Tú làm sao dùng ám khí cho được. Thứ hai là dùng ám khí có vẻ không được quang minh lỗi lạc cho lắm. Thứ ba là Đường Phong cũng không muốn để lộ bí mật của mình trước mặt nhiều người như vậy.
Nhưng loại tiểu nhân đê tiện, dùng thủ đoạn đê tiện bẩn thỉu còn nói ra những lời thóa mạ người khác như Biên Nam Phong thì Đường Phong cho dù có độ lượng hơn nữa cũng không bỏ qua được, huống chi là Cự Kiếm Môn vốn cũng có cừu oán với hắn.
Lại thêm một kiếm chém qua. Đường Phong bất đắc dĩ nhảy mạnh ra sau một bước, Biên Nam Phong thừa cơ truy kích, trên mặt lộ ra nụ cười đắc ý, cự kiếm nhắm thẳng ngực Đường Phong mà đâm tới.
Một kiếm này Đường Phong có muốn tránh cũng không thể tránh, một khi đánh trúng thì ngực Đường Phong sẽ nhiều hơn một vết thương.
Đám người dưới đài kinh hô một tiếng, không ít người nhắm chặt hai mắt lại, Lâm Nhược Diên ngồi trên khán đài cũng hét lên:
- Phong Nhi mau nhận thua!
Đồng tử của Đường Phong co lại, đã âm thầm chuẩn bị lấy ám khí từ Mị ảnh không gian ra, nhưng vừa nghĩ tới đây đột nhiên từ dưới đài phóng lên một thân ảnh nhỏ nhắn, chân ngọc đá hai cước vào cự kiếm của Biên Nam Phong thiếu chút nữa đá văng cả thanh cự kiếm ra ngoài, Biên Nam Phong cả kinh vội lùi lại, ngưng thần nhìn kỹ người vừa tới.
Đường Phong chớp mắt nhìn bóng lưng nhỏ xinh trước mặt. trên mặt không khỏi cười khổ.
Từ xưa chỉ có anh hùng cứu mỹ nhân, bây giờ cư nhiên lại ngược lại.
Vẻ mặt của Thiên Tú cao tầng ngồi trên khán đài cũng mờ mịt:
- Sao nàng ta lại lên?
Lâm Nhược Diên lắc lắc đầu:
- Không rõ, phỏng chừng là sợ Phong Nhi bị thương. nàng ta và Phong Nhi tốt xấu gì cũng có tình thầy trò.
người vừa lên đúng là muội muội của Bạch Đế thành chủ, Bạch Tiểu Lại.
Gương mặt của Bạch Tiểu Lại giờ phút này lộ vẻ băng lãnh. không quay đầu lại mà nhẹ giọng hỏi:
- ngươi sao rồi?
- Không có gì.
Đường Phong đáp.
- Xuống trước đi.
Bạch Tiểu Lại nói:
- Để ta đối phó với hắn!
Tuy người khác không nghe được những lời đe dọa của Biên Nam Phong khi này nhưng Bạch Tiểu Lại lại nghe rõ mồn một. Động tĩnh bên này lớn như vậy, lại cách Yên Liễu các không xa nên nàng cũng muốn tới xem chuyện gì đang diễn ra. Vừa rồi nàng cũng đứng dưới đài, cách hai người bọn họ cũng không xa lắm.
Nếu không phải Biên Nam Phong bức người thái quá thì Bạch Tiểu Lại cũng không muốn xuất thủ.
- Cô là ai?
Vẻ mặt Biên Nam Phong đầu tiên là vui vẻ, sau đó lập tức trầm xuống, hắn đương nhiên nhìn ra đây là mỹ nữ hắn đang tìm kiếm, nhưng Thường thúc cũng không tìm ra chút tin tức nào về nàng từ Vạn đường chủ.
Hai cước đối phương đá vào cự kiếm của mình ban nãy thoạt nhìn khá bình thản, nhưng kình lực ẩn bên trong chỉ có mỗi mình Biên Nam Phong biết, thực lực của nữ nhân này tuyệt đối cao hơn mình rất nhiều.
- Lần luận bàn này chỉ dành cho đệ tử của Cự Kiếm Môn và Thiên Tú tỷ thí, cô có tư cách lên đây sao?
Biên Nam Phong nhai đi nhai lại cái luận điệu cũ rích của mình, ý đồ dùng cách này ép nữ nhân này phải đi xuống.
- Ta là lão bà của Đường Phong, ngươi nói ta có tư cách này hay không?
Bạch Tiểu Lại vẫn lạnh lùng như trước nói nhưng trên mặt lại phiếm một tầng mây hồng.
Câu nói này của Bạch Tiểu Lại rất mập mờ, không thừa nhận hay phủ nhận gì hết mà ném hết vấn đề lên người đối thủ.
Đường Phong vừa mới chuẩn bị xuống đài, một chân đã bước ra ngoài, sau khi nghe xong câu này thì mất thăng bằng rơi thẳng xuống, đập mặt xuống đất nở đầy hoa.
Vài tiếng "Phụt!" liên tiếp vang lên từ khán đài, lần này chẳng những Lâm Nhược Diên, cả bốn người còn lại cũng phun hết trà trong miệng ra.
Cả năm người trợn tròn hai mắt, cằm trực tiếp chạm đất.
những người khác không biết rõ thân phận của Bạch Tiểu Lại là thế nào, nhưng năm người các nàng thì hiểu rõ. người ta là muội muội ruột của Bạch Đế thành chủ, đường đường là cao thủ Thiên giai trung phẩm, sao lại hạ thấp bản thân thừa nhận mình là lão bà của một tên hậu bối thế này?
Thiết Lạc Hồng máy móc xoay đầu sang nhìn Lâm Nhược Diên, khó khăn nói:
- Lâm sư tỷ, hôm nay là ngày mấy?
Hàn Nhu cũng máy móc xoay đầu nhìn Lâm Nhược Diên, thều thào nói:
- Lâm sư tỷ, không phải tỷ nói nàng và Đường Phong là sư đồ sao?
Dịch Nhược Thần hai mắt sáng ngời, vội xoay đầu lại nói:
- Không lẽ.... đây chính là loạn... trong truyền thuyết....
Bạch Tố Y vỗ bàn, nghiêm giọng nói:
- Đừng nói bậy! Làm vậy sẽ tổn hại thanh danh của Bạch sư muội!
Sau khi giáo huấn xong mấy sư muội, Bạch Tố Y cũng nhìn Lâm Nhược Diên nói:
- Lâm sư muội, quan hệ giữa Đường Phong và nàng ta rốt cuộc là gì? Chúng ta cũng không phải người ngoài, muội cứ nói riêng cho bọn ta biết, bọn ta tuyệt đối không truyền ra ngoài đâu.
Ba đại trưởng lão và tông chủ hai mắt long lanh, mong ngóng nhìn Lâm Nhược Diên, mong từ miệng nàng nghe được tin tức chính xác, khóe miệng Lâm Nhược Diên giật giật một hồi mới nói thành lời:
- Đầu của ta bây giờ cũng sắp vỡ rồi, cái gì cũng không biết.
Đầu tiên là ái đồ Mạc Lưu Tô của mình đứng ra nói đã được hứa gả cho Đường Phong, chuyện này vốn cũng đủ khiến người nghe phải kinh sợ rồi, bây giờ cả Bạch Tiểu Lại cũng thừa nhận mình là lão bà của Đường Phong, chuyện còn khủng bố hơn, rất quỷ dị.
Đây là mơ sao? Lâm Nhược Diên không khỏi nghi hoặc, nếu không phải mơ thì sao lại phát sinh những chuyện như vậy?
Biên Nam Phong nghe Bạch Tiểu Lại nói vậy, thần sắc liền biến đổi, trở nên vô cùng phẫn nộ nói:
- Vừa rồi nữ nhân kia đã nói mình là thê tử của Đường Phong, bây giờ cô cũng nói vậy, cô nghĩ ta ngu ngốc tới như vậy sao?
Bạch Tiểu Lại chỉ nhẹ nhàng đáp:
- À, người vừa rồi là vợ nhỏ, ta là vợ lớn!
Đường Phong vừa ngã xuống, may nhờ có Thiên Tú đệ tử đến giúp mới đứng dậy được, nghe xong lời này thiếu chút nữa ngã thêm lần nữa.
Bạch Tiểu Lại tiếp tục nói:
- ngươi cảm thấy một nữ nhân sẽ lấy chuyện như vậy ra đùa giỡn sao?
Biên Nam Phong thê thảm cười, gật đầu nói:
- Tốt, tốt lắm! Một khi đã như vậy thì cũng đừng trách ta ra tay ác độc!
Bạch Tiểu Lại nói:
- Ta muốn nói trước cho ngươi biết, thực lực của ta hiện tại là Địa giai trung phẩm! Tu luyện càng là luyện cương tâm pháp thượng đẳng.
Bạch Tố Y cố ý nói cảnh giới hiện tại của mình là vì cảnh giới nguyên bản của nàng là Thiên giai trung phẩm, chỉ có điều độc tố trong người còn chưa trừ hết nên chưa khôi phục hoàn toàn mà thôi.
Trong lòng Biên Nam Phong trầm xuống, nói:
- Ta bất quá mới chỉ là Huyền giai trung phẩm, cùng cô chênh lệch ba bậc, cô thể này chẳng phải là ức hiếp người khác sao?
Bạch Tiểu Lại cười lạnh:
- Ta chính là ỷ vào thực lực cao hơn ngươi mà ức hiếp ngươi đấy thì sao nào?
← Ch. 0075 | Ch. 0077 → |