← Ch.0679 | Ch.0681 → |
Đây quả thật là tiện nghi quá rồi còn gì! Đường Phong không khỏi dở khóc dở cười.
Nếu Chung Lập không bị thương, muốn đánh thắng Đường Điểm Điểm thì mặc dù cũng phải tốn chút công sức nhưng sẽ thắng hết sức dễ dàng, thế nhưng tình huống bây giờ, sớm muộn gì hắn cũng sẽ bị đánh bại.
Sự thực cũng được xác thực như trong dự liệu của Đường Phong. Từ khi bắt đầu chiến đấu còn chưa nhìn ra được phân điểm ưu khuyết nào. Tuy rằng Đường Điểm Điểm chiếm được ưu thế và quyền chủ đạo, dù sao thì cũng là Thiên Giai thượng phẩm, thuyền nát vụn thì cũng có đinh ba cân đinh, đối mặt với công kích của Đường Điểm Điểm hắn cũng chỉ còn cách cố sức mà hóa giải.
Nhưng mà sau một thời gian, thắng lợi là dần dần di chuyển sang bên Đường Điểm Điểm, sắc mặt Chung Lập cực kỳ tái nhợt cố gắng chống đỡ, mắt thấy tùy thời có thể bị thua.
Lục tỷ càng đánh căng hăng, nàng là một nữ nhân, nữ nhân đều có một đặc điểm giống nhau đó chính là tương đối nhẹ dạ. Nếu như đây là đệ tử của nhà khác, nói không chừng lục tỷ còn có thể hạ thủ lưu tình, ngay cả khi có thể đánh bại đối phương cũng sẽ cho người ta chút bộ mặt. Nhưng hết lần này tới lần khác đối thủ lại là Chung gia, nàng đâu thể khách khí với hắn cái gì nữa? Lực lượng cương tâm và Hoan Ca Kiếm được nàng phát huy tới uy lực tột cùng, Chung Lập thống khổ không mở miệng nổi, thời gian vất vả tích góp được để công kích lại một chiêu cũng phảng phất như kim chìm đáy biển, không hề còn nữa.
Chưa quá thời gian một nén hương, Đường Điểm Điểm đã bức Chung Lập tới một góc rìa bên lôi đài, thừa dịp hắn đang luống cuống liền đâm một kiếm vào phía bên trái hắn.
Cương khí hộ thân của Chung Lập đã sớm tiêu tán bởi vì cương khí không thể duy trì liên tục được, một kiếm này trực tiếp đâm hắn phun máu, một ít máu tươi bắn ra, Chung Lập kêu thảm lên một tiếng, Đường Điểm Điểm bay lên trước mặt, hai chân đá thẳng vào mặt hắn, trực tiếp đá hắn bay thẳng ra khỏi lôi đài.
Lục tỷ vẫn không thể ngoan tâm hạ thủ, Đường Phong tiếc hận một trận, nếu như là chính mình, một kiếm chém bay cổ của đối phương luôn, còn khách khí với hắn chuyện gì nữa.
Chung Lập giãy dụa cố gắng bò từ trên mặt đất dậy, bàn tay run rẩy sắp gục xuống, nhìn Đường Điểm Điểm với ánh mắt oán hận độc địa, nghiến răng nghiến lợi.
- Đường gia Đường Điểm Điểm thắng.
Chủ sự lôi đài cao giọng tuyên bố kết quả chiến đấu vừa xong, vẻ mặt Lục tỷ vui sướng nhảy từ trên lôi đài xuống, mắt trừng thị uy đi tới bên cạnh Đường Phong, dường như muốn khoe khoang reo hò nói.
- Thập Thất đệ, đệ có thấy không, tỷ vừa mới đánh thắng được một Thiên Giai thượng phẩm!
- Vận khí mà thôi, trận tiếp theo sẽ không có vận khí tốt đẹp được như vậy đâu.
Đường Phong ăn ngay nói thực.
Nhất thời vẻ mặt Lục tỷ hiện lên ý không vui:
- Thật là muốn vả vào miệng đệ, đệ không biết rằng nữ nhân đều thích lời nói dễ nghe sao?
Đường Phong nhún vai nói:
- Ta từ bé đến giờ ưu điểm lớn nhất chính là cực kỳ thành thực.
Nhất thời lục tỷ đảo cặp mắt trắng dã nói:
- Buồn nôn.
Hai người vừa nói chuyện vừa đi đến một lôi đài khác của Đường gia.
Vừa mới đến gần lôi đài của Đường Tử Thư, Đường Phong nhìn thấy hắn kêu thảm một trận, bị ngã xuống từ trên lôi đài. Kết quả này đã nằm ngoài dự liệu của Đường Phong, Đường Tử Thư tốt xấu thì cũng là Thiên Giai thượng phẩm, tuy rằng thời gian tấn chức không được bao lâu nhưng mấy ngày này một mực dùng linh thạch để tu luyện, cho nên căn cơ Thiên Giai thượng phẩm ít nhiều cũng có chút vững chắc, chỉ cần không phải đụng tới đối thủ quá mức lợi hại, cho dù thua cũng không thể bị nhanh như vậy mới đúng chứ.
Giương mắt nhìn lại về phía lôi đài, cổ Đường Phong không khỏi rụt lại, giờ thì hắn đã hiểu rõ.
Đối thủ của Đường Tử Thư không phải là ai khác mà lại chính là Trang Tú Tú! Không trách lại có thể bị bại nhanh như vậy.
Lúc này Trang Tú Tú đang đứng trên lôi đài, tư thế oai hùng hiên ngang, ngạo nghễ đứng đó, giống như là một viên minh châu chói mắt, làm cho những người ở phía dưới đang xem không khỏi có một chút cảm giác tự ti.
Đường Tử Thư bò lên trên từ mặt đất, phủi bụi bặm bám trên người, ngẩng đầu lên nhìn thấy Đường Phong và Đường Điểm Điểm, không khỏi cười khổ một tiếng, nói:
- Nữ nhân này quả thực quá lợi hại, vận khí ta thực kém.
Hắn ngã cũng không thụ thương, chẳng qua ở trước mặt bao nhiêu người như vậy lại bị một nữ nhân đánh cho ba quyền hai cước bay ra khỏi lôi đài, trong giờ phút này sắc thái trên mặt đỏ bừng, hận không thể tìm ra được một cái lỗ nào để mà chui xuống.
Chẳng qua trong ánh mắt của mọi người xung quanh đều không có ý trào phúng, có chăng chỉ là đồng tình. Bởi vì họ cũng biết được, trong giới trẻ hiện nay ở Linh Mạch Chi Địa này, ít có người có thể thắng được Trang Tú Tú, bị nàng đánh bại mới là chuyện thường tình. Nếu như ai mà có thể đánh bại được nữ nhân này, vậy thị nhất định phải là siêu cấp thiên tài cực kỳ khủng bố.
Đường Điểm Điểm tiến lên nói:
- Tam ca đừng buồn nữa, chờ Lục muội gặp mặt nàng sẽ báo thù cho huynh!
- Lục muội muội đã thắng?
Đường Tử Thư nghe âm thanh của Đường Điểm Điểm nói, không khỏi kinh ngạc vô cùng.
Vẻ mặt Đường Điểm Điểm giả vờ đạm bạc nói:
- Cái tên tiểu tử Chung Lập của Chung gia kia, tiểu muội dễ dàng đánh bại hắn.
Lời nói này khiến Đường Tử Thư nhất thời có một loại kích động chảy nước mắt. Trong lúc mấy người đang nói chuyện, Đường Tuấn và Đường Long cũng đã dắt tay nhau đi đến, thực lực hai người đều rất xuất chúng, tự nhiên thắng lợi sẽ dễ dàng, thấy vẻ mặt xấu hổ của Đường Tử Thư, bọn họ không khỏi hỏi han tình hình.
Thông suốt ngọn nguồn. Đường Tuấn nhíu mày, nghi hoặc nói:
- Trang Tú Tú hạ thủ lưu tình đối với đệ? Nếu như với thực lực của Tam đệ thì không có khả năng kiên trì được thời gian lâu dài đến như vậy.
Nghe vậy Đường Tử Thư cũng sửng sốt một hồi, suy tư một lát rồi mới nói:
- Hiện giờ ngẫm lại hình như là có chuyện như vậy, nữ nhân kia tuy chuyên hạ thủ tàn nhẫn nhưng lại không đánh vào chỗ hiểm của ta. Nếu không tỉ mĩ ngẫm lại thì đúng là kỳ quái, ta với nàng không hề thân thích gì cả, hạ thủ lưu tình đối với ta làm gì?
Đường Phong hấp tấp mở lời nói:
- Nếu đã đánh xong hết rồi thì mau trở về nghỉ ngơi thôi, dưỡng đủ tinh thần để ngày mai còn chiến đấu tiếp tục.
- Uhm!
Mấy người đều không hề nghi ngờ gì hắn, đồng loạt gật đầu.
Chiến đấu của ngày đầu tiên đã kết thúc, hiện giờ chỉ còn có hai mươi bốn người nữa, trong hai mươi bốn người này đại đa số đều là Thiên Giai thượng phẩm, chỉ có sáu người là cảnh giới Thiên Giai trung phẩm, chỉ có Đường Phong là duy nhất có tu vi Thiên Giai hạ phẩm.
Những ngày này các tình huống chiến đấu cũng tương đối kịch liệt, trừ cái thuyền bị hắn giết chết tàn nhẫn ở bên ngoài, thì mặt khác ở trên lôi đài cũng không có ít tử thương, dù sao đều đã đi đến bước này, tất cả các đệ tử ra trận đều là tinh nhuệ của các đại gia tộc, bọn họ biểu thị chính là gia tộc của chính mình, nếu mà lùi bước nghĩa là làm cho gia tộc phải hổ thẹn, do vậy cho dù là phải liều mạng chiến đấu thì những đệ tử tham chiến cũng không được phép tỏ vẻ khiếp nhược.
Trong đó, mọi người đàm luận náo nhiệt nhất vẫn là tin tức Đường Phong đánh bại được một Thiên Giai trung phẩm, hai người kia cảnh giới không cao, thời gian chiến đấu cũng không lâu dài thế nhưng mà tràng diện chiến đấu và kết quả lại làm cho tất cả mọi người đều khiếp sợ, một người lấy giai vị thấp chỉ mất thời gian ba khắc liền đánh cho cương khí hộ thân của đối thủ tan nát, đánh đối thủ xuống lôi đài. Loại chuyện này từ trước tới nay chưa từng xảy ra, tất cả ánh mắt người xem đều bị chấn động.
Đường Phong vốn đã cũng đã bị người khác chú ý theo dõi, sau khi đánh một trận vào buổi chiều thì càng nâng hắn lên cao hơn. Đã có không ít người lại phải xác định thực lực của Đường Phong một lần nữa, lấy tình huống buổi chiều mà hắn chiến đấu với Thiên Giai trung phẩm mà nói, thực lực của hắn so với Thiên Giai trung phẩm còn cao hơn rất nhiều, bằng không cũng không thể có cái trình độ như thế này, thế nhưng mà ước định cũng chỉ có thể dừng lại tại đây, bởi vì thời gian Đường Phong xuất thủ quá ngắn, không làm cho người xem có thể nhìn ra được bao nhiêu mánh khóe.
Có người suy đoán hiện nay nếu Đường Phong đụng phải một cao thủ Thiên Giai thượng phẩm thì kết quả sẽ như thế nào? Người thì bảo rằng hắn sẽ thắng, người thì cười nhạt, người bảo hắn thua, một vòng còn lại cũng không còn đối thủ dễ ăn như trước nữa.
Ngay cả công pháp hiện tại mà các đệ tử Đường gia đang tu luyện hiện giờ cũng đều bị mọi người quan tâm chú ý, mọi người rất muốn biết rốt cuộc là Đường Phong tu luyện loại công pháp gì, dĩ nhiên có thể lấy yếu thắng mạnh. Có thể tưởng tượng được Đại bỉ lần này Đường gia đã bị định trước là không yên ổn. Phỏng chừng đến lúc đó sẽ có rất nhiều các gia tộc khác tới Đường gia tìm hiểu chút tin tức.
Buổi sáng ngày thứ hai bắt đầu vòng chiến đấu thứ ba.
Trong đó còn lại hai mươi bốn người, phải chọn ra mười sáu người. Hai mươi bốn người rút thăm chiến đấu, phân ra mười hai tổ, người thắng được tự nhiên sẽ được tấn cấp, còn người bị thua cũng còn có cơ hội cướp giật bốn danh ngạch còn lại, đương nhiên, mặc kệ ngươi chiến đấu bao nhiêu lần, đạt được điểm cũng chỉ có thể tính là một lần mà thôi.
Đại bỉ đến bây giờ chỉ còn lại hai mươi bốn người, trong đó ngoại trừ Đường Điểm Điểm có vận khí siêu tốt, còn những người khác chỉ toàn là tinh anh trong tinh anh, bọn họ đại biểu cho toàn bộ các anh tài tuổi trẻ một đời của Linh Mạch Chi Địa, có thể nói nếu như trong vòng này mà có người bị chết, cho dù là bất kỳ ai đi chăng nữa cũng làm cho gia tộc của họ bị tổn thất thảm trọng.
Bởi vì không ai có thể dự liệu được thành tựu của những người trẻ tuổi sau này sẽ ra sao, có thể tấn chức đến trình độ Linh Giai hay không.
Hai mươi bốn người, mỗi người ở bên trong Linh Mạch Chi Địa đều có chút danh khí, mỗi người ở đây đều là đối tượng được các gia tộc bồi dưỡng trọng điểm, tất cả những tài nguyên tu luyện đều ưu tiên cho những người này sử dụng trước. Chính bởi vì thế mà thực lực của bọn họ tuyệt đối không thế khinh thường.
Buổi tối ngày hôm qua, Đường Tử Thư mang toàn bộ tư liệu về những người này góp nhặt lại, phân phát tới tay bốn người Đường gia, tuy rằng hắn đã vô duyên tiếp tục thi đấu nhưng mà giờ lại khá nhàn rỗi. Cống hiến cho gia tộc không nhất định phải là chiến đấu mới có thể làm được.
Cầm trong tay những tư liệu này, Đường Phong nhìn thoáng qua cũng không khỏi có chút bội phục năng lực của Đường Tử Thư, tuy rằng những tài liệu này không phải quá phức tạp nhưng mà trong thời gian ngắn như vậy mà có thể kiếm được cũng không hề dễ dàng gì, phía trên ngoại trừ cảnh giới và tính danh của hai mươi bốn người, còn có những công pháp mà những người này tuy luyện, một số người có lực lượng cương tâm cùng với một số sát chiêu đặc biệt cần phải lưu ý.
Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng. Có thể nói rằng có được những tư liệu này có thể giúp được mình khi gặp phải đối thủ sẽ chiếm được một chút ưu thế.
Hai mươi bốn người trong lúc rút thăm ngoại trừ Đường Điểm Điểm khẩn trương nuốt nước miếng thì không khí những người khác chỉ là tương đối ngưng trọng mà thôi, cương khí trên người mỗi người đều tản ra như có như không, phảng phất như cảnh cáo người khác chính mình không dễ chọc vào.
Bốn người Đường gia được xếp hạng cuối cùng, đến khi bốc thăm vừa xong, nhất thời vài người trợn tròn mắt.
Ở trong hai mươi bốn người thì Đường gia có tận bốn người, tỉ lệ này thực sự quá lớn, ngoại trừ hai nhà Bố, Trang ra, các đệ tử của gia tộc khác không có nhiều người tham gia vòng thứ ba như vậy.
Đối lập mà nói, tỷ lệ va chạm cùng nhau tự nhiên cũng lớn hơn rất nhiều. Vận khí vòng hai tương đối tốt mà lúc này đây dường như lo lắng của mọi người đã trở thành hiện thực.
Dãy số của Đường Điểm Điểm và Đường Long đều giống nhau, đều ở lôi đài số hai.
Hai người mắt to mắt nhỏ nhìn nhau một lúc, Đường Long nói:
- Lục muội, muội chịu thua đi nhé, muội không phải là đối thủ của ta.
Đường Điểm Điểm nhất thời vểnh môi lên, những lời này tuy rằng là sự thực nhưng mà nói ra trực tiếp như vậy cũng là quá đả kích người khác. Chẳng qua nếu suy nghĩ cho gia tộc thì Đường Điểm Điểm đành phải gật đầu. Nàng có thể lựa chọn đánh một trận cùng Đường Long, chẳng qua không hề có ý nghĩa, ngoại trừ tiêu hao thể lực và cương khí của Đường Long ra, làm mình và Đường Long đều không có tí lợi nào cả.
- Lục muội cứ tạm nghỉ đi, chuyện kế tiếp cứ giao cho chúng ta.
Đường Tuấn an ủi một câu, tuy rằng Đường Điểm Điểm chịu thua trực tiếp nhưng vẫn còn một lần cơ hội tranh đoạt danh ngạch của bốn người, khả năng có thể vào được vòng trong cũng còn có chút hy vọng.
- Đại ca, Nhị ca, Thập Thất đệ các người cố lên.
Đường Điểm Điểm nước mắt lưng tròng buồn rầu nói.
Đường Tử Thư khẽ cười một bên nói:
- Đừng khóc, ngoan nào, để tam ca mang muội đi xem náo nhiệt
- Ai muốn huynh dẫn đi.
Đường Điểm Điểm nhịn không được ngừng khóc mỉm cười, tâm tình mất mát cuối cùng giờ cũng đã qua, quay đầu lại nói với Đường Phong và Đường Tuấn:
- Mọi người nhanh đi thôi.
← Ch. 0679 | Ch. 0681 → |