Vay nóng Tinvay

Truyện:Vô Thường - Chương 0723

Vô Thường
Trọn bộ 1239 chương
Chương 0723: Chiêu mộ tả hữu hộ pháp, đãi ngộ cực cao
0.00
(0 votes)


Chương (1-1239)

Siêu sale Lazada


Đường Phong giận dữ:

- Cái gì là tà môn ma đạo? Vi sư là đệ tử Đường Môn chính tông, ngươi cũng vậy!

Nói xong lại trở lại vẻ mặt ôn hoà:

- Tiểu Điệp, ngươi xem vi sư còn có ba sư nương phải chiếu cố, cho nên trọng trách quang phục Đường Môn phải do ngươi gánh vác, sau này ngươi phải nỗ lực nhiều hơn, ngàn vạn lần không được bôi nhọ tên tuổi Đường Môn, nghe thấy không?

Chu Tiểu Điệp đờ đẫn gật đầu, đột nhiên nàng có một loại cảm giác vừa lên một chiếc thuyền ăn trộm.

Đường Phong bày ra tư thế của sư phụ, thuyết giáo Chu Tiểu Điệp một phen, loại cảm giác lấy khẩu khí trưởng bối giáo huấn vãn bối thật sự là sảng khoái, nghĩ thầm chẳng trách có những lão gia hỏa thích cậy già lên mặt, thì ra bối phận cao cũng có ưu thế tâm lý nhất định.

Đường Phong nói một hồi lâu, Chu Tiểu Điệp cảm giác như sắp ngủ gật. Nàng cảm thấy sư phụ mình dài dòng không gì sánh được, chỉ hận không thể tát vào cái miệng đang thao thao bất tuyệt của Đường Phong.

- Được rồi, cái gì nên nói cũng đã nói rồi, bây giờ bắt đầu tu luyện.

Đường Phong tổng kết ngôn từ, làm Chu Tiểu Điệp cuối cùng cũng tỉnh táo lại.

Hắn móc từ trong lòng ra ba bình ngọc tinh xảo, bên trong mỗi bình đều chỉ có một viên đan dược, Đường Phong mở nắp bình, đổ đan dược từ bên trong ra, mở miệng nói:

- Tiểu Điệp, đây là đan dược Tam sư nương tiêu hao thời gian mấy ngày mới tinh luyện thành, không giống với loại các đệ tử Thiên Tú dùng, có thể nói ba viên đan dược này đẳng cấp hơn những loại đó rất nhiều. Ăn vào hấp thu dược hiệu đi, ta thay ngươi hộ pháp.

Đường Phong vừa nói vừa đặt ba viên đan dược lên tay Chu Tiểu Điệp.

Chu Tiểu Điệp gật đầu, cũng không hỏi rốt cuộc là đan dược gì, trực tiếp nhét vào miệng, sau đó khoanh chân ngồi trên tảng đá, nhắm mắt ngưng thần hóa giải dược hiệu.

Nàng không tu luyện bất cứ công pháp gì, nếu hóa giải dược hiệu chỉ có thể đợi cơ thể chủ động hấp thu, cho nên tiến triển rất chậm, hơn nữa rất dễ lãng phí, nhưng có Đường Phong ở bên cạnh giúp đỡ, những vấn đề này đều có thể không cần suy nghĩ.

Tôi luyện cơ thể, luyện cốt, tạo kinh mạch, ba loại đan dược tam vị nhất thể, Đường Phong phế bỏ tu vi của Chu Tiểu Điệp, mục đích lớn nhất chính là vì thay nàng dùng ba loại đan dược này.

Ba loại đan dược cơ sở này luyện chế vô cùng khó khăn, nhưng đối với người mới nhập môn tu luyện mà nói, tác dụng lại to lớn không gì sánh được. Thực lực càng thấp dùng những đan dược này xong lợi ích lại càng lớn. Chu Tiểu Điệp hiện tại không hề có tu vi nên có thể nói là người thích hợp dùng ba loại đan dược này nhất.

Đường Phong cũng bất giác có chút đố kỴ và ghen tị, nếu bản thân hắn có được ba loại đan dược khi vừa đến thế giới này, thành tựu hiện tại có thể còn cao hơn rất nhiều, rèn luyện thân thể trước đó cũng không cần khổ cực như vậy.

Đặt tay lên sau lưng Chu Tiểu Điệp, cương khí toàn thân chậm rãi rót vào cơ thể nàng, thay nàng hóa giải dược hiệu, dẫn dắt dược hiệu chạy xung quanh cơ thể, rèn luyện thân thể, cốt cách và kinh mạch.

Gió núi từ từ thổi đến mang theo mùi hoa nơi sơn dã, làm lòng người càng vui vẻ thoải mái.

Dần dần, bên ngoài lớp da mịn màng của Chu Tiểu Điệp chảy ra một số tạp chất màu đen, ngửi vào thậm chí có mùi tanh hôi. Đường Phong rất quen thuộc với những thứ này. Mỗi lần hắn rèn luyện thân thể lúc nào cũng có những phản ứng này. Một người bất kể từ nhìn từ bên ngoài khỏe mạnh như thế nào, da dẻ trơn truột thế nào, trong cơ thể luôn luôn có tạp chất, điểm này ngay cả mấy cô nương Lại tỷ cũng không ngoại lệ.

Theo thời gian trôi qua, những tạp chất này càng ngày càng nhiều, toàn thân Chu Tiểu Điệp đều trở nên ướt sũng, quần áo bị những tạp chất này dính lên người, nhìn qua vô cùng thê thảm, không chỉ như thế. Xương cốt trong cơ thể nàng cũng dần dần ra âm thanh rất nhỏ. Đây là Luyện Cốt đan phát huy tác dụng, tinh luyện xương cốt bản thân thích hợp tu luyện hơn.

Tố Kinh đan cũng đang lặng lẽ phát huy tác dụng, thậm chí khi Đường Phong đang lợi dụng cương khí bản thân thay Chu Tiểu Điệp hóa giải dược hiệu, có thể rõ ràng cảm thụ được kinh mạch của nàng đang dần dần bị mở rộng, củng cố, trở nên vững chắc hơn.

Tôi Thể, Luyện Cốt, Tố Kinh tác dụng của ba loại đan dược này quả thực quá cường đại! Mặc dù bản thân Đường Phong không tự dùng, nhưng trong toàn bộ quá trình, hoàn toàn tận mắt nhìn thấy biến hóa trước sau của Chu Tiểu Điệp, nhất thời bất giác cũng có chút thổn thức không thôi.

Nửa ngày trôi qua, dược hiệu cũng phát huy tới đỉnh phong, xương cốt trên người Chu Tiểu Điệp phát ra âm hưởng như rang đậu. Tiếng nổ vang liên tục vang lên, tiểu cô nương cũng cố gắng chịu đựng đau đớn trên người, bờ môi trắng bệch, thậm chí đã bị cắn chảy máu.

Đường Phong rất an ủi, hắn phát hiện tính nhẫn nại của nha đầu này rất mạnh. Bất luận là tôi thể, luyện cốt hay tố kinh, đều đi kèm cảm giác đau nhức xâm nhập vào trong cơ thể, người có thể chịu đựng mới có thể hấp thu tốt dược hiệu.

Toàn bộ quá trình hấp thu giằng co tròn một ngày đêm, buổi sáng Chu Tiểu Điệp đau đớn khó chịu, nhưng đến buổi chiều tình hình lại hòa hoãn hơn nhiều, khiến Đường Phong cũng cảm thấy yên tâm theo.

Cho đến chính ngọ ngày thứ hai, Đường Phong mới cảm nhận được Chu Tiểu Điệp đã hoàn toàn tiêu hóa hết ba viên đan dược, dược hiệu cũng được cơ thể hấp thu toàn bộ.

Lúc này Đường Phong mới chậm rãi buông lỏng tay, hít sâu một hơi.

Một ngày đêm hộ pháp, đối với Đường Phong mà nói mặc dù cương khí tiêu hao không lớn, nhưng tâm thần lại có chút uể oải. Kinh mạch trong cơ thể Chu Tiểu Điệp vẫn quá yếu ớt, ngay cả có Tố kinh đan làm cơ sở, khi chưa bắt đầu tu luyện, Đường Phong hộ pháp cần phải rất cẩn thận, không thể để cương khí của mình làm nàng bị tổn thương.

Mở mắt ra, Đường Phong cũng không khỏi lộ ra một tia mệt mỏi, chuyện này so với bản thân tu luyện khó khăn hơn rất nhiều.

Chu Tiểu Điệp cũng mở mắt sau một khắc, nhất thời chỉ cảm thấy toàn thân như nhẹ bay, sảng khoái đến cực điểm, hơi khẽ động, khắp cơ thể đều truyền đến cảm giác thoải mái, đặt hai bàn tay nhỏ bé trước mắt, nhất thời phát hiện đôi bàn tay nhỏ bé thon dài ban đầu càng trở nên thon dài hơn rất nhiều.

Nhưng mùi hôi kỳ dị xộc vào mũi lại khiến Chu Tiểu Điệp đỏ mặt.

Tiểu cô nương luôn luôn thích sạch sẽ, hiện tại trên người thối như vậy, giống như từ vũng bùn chui ra, đương nhiên có chút không thích ứng, nhất là Đường Phong còn đứng bên cạnh, Chu Tiểu Điệp chỉ hận không thể tìm được cái lỗ chui xuống ngay lập tức.

- Trở về tắm rửa. Ngày mai bắt đầu chính thức tu luyện.

Đường Phong nói xong. Chu Tiểu Điệp vội vàng từ trên tảng đá đứng dậy, nhanh như chớp chạy xuống chân núi.

Trong Yên Liễu Các, tin tức Đường Phong thu nhận Chu Tiểu Điệp làm đồ đệ cũng nhanh chóng truyền đi, thật sự bởi vì Tiểu Điệp gọi sư nương quá mức nhiệt tình, người khác không muốn biết cũng khó.

Bạch Tiểu Lại không bất ngờ, Đường Phong nhận Chu Tiểu Điệp làm đồ đệ hoàn toàn nằm trong dự liệu của nàng, Phi Tiểu Nhã lại bị bất ngờ đến đỏ mặt, Cung chủ đại nhân thực sự không ngờ, Tiểu Điệp cô nương mấy ngày trước còn bị mình xem như tình địch. Hôm nay lại biến thành vãn bối của mình, điều này làm cho nàng thực sự có chút khó xử. Còn Mạc Lưu Tô e thẹn ngượng ngùng càng không cần phải nói, khi Tiểu Điệp gọi nàng là Tam sư nương, Mạc sư tỷ thực sự giật mình, sắc mặt đỏ bừng, quay đầu lại mới tìm Đường Phong hỏi rõ nguyên do.

Tiếu thúc, Đoạn thúc và Tứ Nương đương nhiên cũng chúc mừng Đường Phong lên chức, mặc dù không biết Đường Phong tại sao lại thu nhận đồ đệ, nhưng Đường Phong từ trước đến nay không hành sự lung tung, nếu hắn làm như vậy khẳng định là có lý do.

Mọi người trong Yên Liễu Các, bao gồm mấy cao tầng của Thiên TúTông đều tặng Chu Tiểu Điệp một số lễ vật. Nhất thời Tiểu Điệp cô nương kiếm được rất nhiều thứ, chất đầy trong phòng mình, cười vui vẻ hơn ai hết.

- Chà chà... Đường Môn!

Tiếu thúc và Đoạn thúc ngồi bên cạnh, cũng không làm chuyện chính sự, mà nhìn Đường Phong chằm chằm.

- Không tồi không tồi, lấy dòng họ của mình khai tông lập phái, từ cổ chí kim cũng không phải không có. Phong thiếu ngươi thật khí phách.

Đường Phong rầu rĩ nói:

- Thiếu gia trước đây đã nói với các ngươi, ta là đệ tử Đường Môn! Nhưng các ngươi cứ không tin.

Thang Phi Tiếu cười vui vẻ, chọc chọc lão Đoạn nói:

- Lão Đoạn, sau này ta cũng khai tông lập phái, tên là Thang môn!

- Vậy của ta gọi là Đoạn môn!

Đoạn Thất Xích cũng hưởng ứng.

- Hai lão gia hỏa các ngươi....

Đường Phong đập ghế ầm ầm, hung hăng nói:

- Hiện tại bản thiếu gia đang chiêu mộ binh, các ngươi làm tả hữu hộ pháp Đường Môn, làm phong phú thực lực bản môn!

Hôm qua khi nói với Chu Tiểu Điệp Đường Môn chỉ có hai thầy trò, thật sự quá mất mặt, một tông môn dù thế nào cũng phải có bốn người mới giống.

- Phu quân, chàng xem Đại Tuyết Cung ta là vật trang trí sao? Hai vị này là hộ pháp của Đại Tuyết Cung ta!

Phi Tiểu Nhã vuốt ve bờ vai Đường Phong, không vui nói.

- Tiểu Nhã nàng đừng quấy rối.

Đường Phong nhìn Tiếu thúc và Đoạn thúc.

- Ý các ngươi như thế nào?

Thang Phi Tiếu và Đoạn Thất Xích nhìn nhau cười nói:

- Phong thiếu, ngươi kêu ta lên núi đao xuống biển lửa, lão Thang này quyết không do dự, thật sự tên tuổi tông môn của ngươi trước nay chưa từng nghe nói.

- Đãi ngộ đặc biệt, mỗi năm thưởng ba khối linh thạch!

Đường Phong bắt đầu dụ dỗ.

Thang Phi Tiếu bỗng nhiên đứng dậy, lời lẽ chính nghĩa nói:

- Phong thiếu ngươi cho rằng lão Thang ta là người thấy lợi vong nghĩa sao, thật sự quá sai lầm. Lão Thang ta làm việc rất đàng hoàng, có một nói một, có hai nói hai! Chúng ta quen biết lâu như vậy, ngươi kêu ta làm cái gì cũng được, tả hữu hộ pháp gì đó, cho dù là đệ tử bình thường, ta và lão Đoạn cũng làm.

Những lời nói rất hiên ngang lẫm liệt, leng keng có tiếng, Tiếu thúc duỗi thẳng thắt lưng giống như cây tiêu thương.

Đoạn thúc ở bên cạnh cũng ra sức gật đầu.

Phi Tiểu Nhã ở một bên cười nhạt:

- Tiếu thúc Đoạn thúc, các ngươi hẳn biết thủ đoạn đối đãi với phản đồ của Đại Tuyết Cung!

Thang Phi Tiếu cợt nhả nói:

- Cung chủ, nếu người có thể xuất ra ba khối linh thạch, ta và lão Đoạn cũng bán mạng cho ngươi! Dù sao đi nữa chúng ta phản bội Đại Tuyết Cung cũng không phải lần đầu tiên.

- Không có cốt khí!

Tiếng phê bình trẻ con truyền ra từ miệng Tiểu Manh Mang đang ở bên cạnh luyện kiếm khiến Thang Phi Tiếu nhất thời nhụt chí.

- Được rồi, được rồi.

Đường Phong khoát tay áo.

- Tiếu thúc, Đoạn thúc các ngươi làm việc nghiêm túc một chút, mau chóng tấn chức Linh Giai đi. Hiện tại trong thiên hạ Thiên Giai đã không còn là gì rồi.

Nhắc đến chuyện này, thần sắc của Tiếu thúc và Đoạn thúc mới nghiêm túc lại, thở dài nói:

- Ta vẫn cảm giác thiên cơ đã đến, nhưng không nắm chắc được thời khắc then chốt.

- Đừng vội, chuyện này càng nhanh càng phiền phức. Chờ ta xử lý xong chuyện bên đây sẽ dẫn hai người đến một nơi rất tốt để tu luyện.

Đường Phong khẳng định chắc chắn:

- Bảo đảm các ngươi có thể tấn chức Linh Giai, trong khoảng thời gian này tạm thời tu thân dưỡng tính đi.

Giữa lúc đang nói chuyện, Linh Khiếp Nhan mặc một chiếc váy dài màu trắng, mái tóc bạc tung bay từ bên ngoài đi vào, vứt cho Đường Phong cái bình trên tay nói:

- Luyện được rồi.

Đường Phong đưa tay nhận lấy, cười hì hì nhéo nhéo khuôn mặt Linh Khiếp Nhan:

- Rất đúng lúc!

Từ khi trở lại Thiên Tú, Linh Khiếp Nhan chui vào thân thể Khiếu Thiên Lang, mấy ngày nay dưới sự căn dặn của Đường Phong, một mực luyện chế đan dược, cho tới hôm nay mới luyện chế thành công, nhưng cũng coi như vừa vặn đúng lúc.

Đan dược Linh Khiếp Nhan luyện chế không phải thứ gì khác, mà chính là Ngưng Cương đan.

Ban đầu khi Linh Khiếp Nhan lần đầu tiên luyện chế loại đan dược này, thành đan hai viên, đưa cho Tiểu Manh Manh dùng để nàng có thể luyện cương một tầng, có cương tâm của mình.

Đường Phong vô cùng kỳ vọng vào Chu Tiểu Điệp, đương nhiên sẽ không qua loa hành sự, cho nàng tài nguyên và hoàn cảnh tốt nhất chính là chuyện hiện tại Đường Phong có thể làm được.

Giống như trước vẫn chỉ có hai viên Ngưng Cương đan, nhưng như vậy là đủ rồi, Ngưng Cương đan cũng chỉ có tác dụng phụ trợ giai đoạn đầu, dùng hai viên nếu vẫn không có cương tâm, vậy chỉ có thể nói tư chất của người tu luyện quá kém, không đáng phí lực để bồi dưỡng.

Khi đưa Chu Tiểu Điệp đến Khúc Đình Sơn, ngay cả Đường Phong cũng không nhịn được có chút thấp thỏm bất an.

Tiểu nha đầu này con la hay con ngựa thì phải xem tu luyện lần này như thế nào. Nếu nàng dùng xong Ngưng Cương đan có thể hình thành cương tâm, đây đương nhiên là chuyện Đường Phong chờ mong nhất, nếu không được, Đường Phong cố nhiên sẽ có chút thất vọng, nhưng cũng sẽ không từ bỏ. Đôi tay của nàng đủ để bảo đảm có thể phát triển ám khí thuật rực rỡ, chỉ có điều đề thăng cảnh giới sau này có thể sẽ chậm hơn một chút.

- Tiểu Điệp, ngươi xem lộ tuyến vận công trên cuốn Bách Khiếu Thiên Tâm quyết này, phải nhớ kỹ.

Đường Phong đưa một quyển bí tịch công pháp cho Chu Tiểu Điệp.

Nếu muốn tu luyện, đương nhiên phải có một cuốn công pháp giống như vậy. Cuốn Bách Khiếu Thiên Tâm quyết này là chiến lợi phẩm Đường Phong vơ vét được trong Hôi Y Bảo ở Bạch Đế bí cảnh, cũng là công pháp Đường Phong cho rằng thích hợp nhất cho đệ tử Đường Môn tu luyện.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1239)