← Ch.1443 | Ch.1445 → |
Tô Minh đứng dậy. Chỗ này là tầng thứ hai, dù không biết Đại Đạo tôn dùng cách gì đi theo nhưng tuyệt đối không thể như tầng thứ nhất chẳng chút kiêng dè. Nơi đây là điểm bắt đầu cho Tô Minh sát phạt.
Mắt Tô Minh tràn đầy sát khí, tinh thần phát tán cảm ứng khu vực bốn con chó trắng. Mười lăm phút sau, phía xa có một luồng sáng trắng chớp mắt lao đến xuất hiện bên cạnh Tô Minh, chính là Tam Bạch. Ba con chó trắng cũng từ các vị trí lao nhanh hướng Tô Minh.
Tô Minh lắc người mang theo Tam Bạch lao hướng một hòn đá bên trên, đi cực nhanh. Khoảng một tiếng sau, mắt Tô Minh lóe sát khí. Trước mặt Tô Minh, hắn thấy ba đệ tử Thất Nguyệt tông đang tranh giành một tế đàn với hai người Nhất Đạo tông.
Ở tầng thứ hai này có một vạn tế đàn, quy tắc giống như tầng thứ nhất, trong vòng bảy mươi hai tiếng ai chiếm nhiều tế đàn nhất thì sẽ có tư cách vào tầng thứ ba trước tiên.
Hình dạng tế đàn này cổ kính, thạch thụ càng thô to. Nếu tính từ tuổi thì, nếu tầng thứ nhất cây cỡ mười năm thì bây giờ là trăm năm.
Khi thấy hai tu sĩ Chứng Đạo quả thì Tô Minh cất bước đi tới trước, khoảnh khắc đến gần một người, lướt qua người đó. Tay phải Tô Minh bóp cổ tu sĩ này, siết chặt.
Răng rắc!
Tu sĩ trợn to mắt, tắt thở, sự sống và tu vi toàn thân bị dấu ấn tay phải của Tô Minh hút đi. Tu sĩ Nhất Đạo tông bên cạnh người kia vẻ mặt hoảng sợ, định thụt lùi nhưng rồi chợt thét lên, bị Tam Bạch nhào tới cắn, đứt hơi.
Chuyện xảy cực nhanh, ba đệ tử Thất Nguyệt tông đầu tiên là ngẩn ra rồi cảnh giác, cuối cùng thấy mặt Tô Minh mới thở phào. Ba đệ tử Thất Nguyệt tông chắp tay, cúi đầu với Tô Minh, hóa thành cầu vồng rời đi.
Tô Minh nhìn tế đàn, cất bước đi tới, mất bốn mươi giây mở tế đàn ra. Thật nhiều mùi hương ngọt ngào tràn ngập, Tô Minh hít một hơi, mắt lóe tia sáng, xoay người đi xa.
Tô Minh lao nhanh đi, Tam Bách theo bên cạnh, dù có gặp phải Đạo tôn thì Tô Minh có năng lực đấu một trận. Tuy nhiên Tô Minh không ngừng lao lên trời, không gặp phải tu sĩ Đạo tôn nào, ngược lại gặp các tu sĩ có tu vi khác. Chỉ cần gặp người nào là Nhất Đạo tông thì Tô Minh lập tức không chút do dự ra tay giết chóc.
Mỗi lần ra tay là Tô Minh sẽ hút hết tu vi, sự sống của đối phương khiến dấu ấn trong tay phải tích lũy một kích mạnh nhất đạt tới trình độ nhất định. Tô Minh giết chóc vô số, đi qua đâu là từng cái xác khô chứng kiến sát khí của Tô Minh, nhưng vẫn chưa đủ.
Hai tiếng sau, trên bầu trời tầng thứ hai, ý chí của Tô Minh khuếch tán bốn phương tám hướng, mắt chợt lóe tia sáng, xoay người lao hướng bắc. Đang có hai tu sĩ mạnh mẽ va chạm, tranh đoạt một tòa tế đàn.
Tô Minh không quen biết hai người này nhưng nhìn quần áo thì một là Tu La môn, người kia là Nhất Đạo tông. Thấy bóng dáng Đạo tôn của Nhất Đạo tông, điều này đã quá đủ để Tô Minh nảy ra sát khí. Tô Minh xé gió áp sát, Tam Bạch theo sau. Khi thần thông hai Đạo tôn va đụng, thụt lùi thì dưới chân Tô Minh đột nhiên xuất hiện la bàn, tốc độ nháy mắt bạo tăng, khoảnh khắc lao hướng Đạo tôn của Nhất Đạo tông.
Đạo tôn của Nhất Đạo tông là một người đàn ông trung niên, biểu tình âm trầm chợt nhìn hướng Tô Minh, nhíu mày. Tô Minh đã tới gần, Tam Bạch theo bên cạnh, vang tiếng nổ điếc tai khiến Đạo tôn của Tu La môn con ngươi co rút, cũng đánh hùa theo.
Tam Bạch và Đạo tôn của Tu La môn ra tay khiến Đạo tôn của Nhất Đạo tông biến sắc mặt, định thụt lùi. Tô Minh lạnh lùng lao tới trước mặt Đạo tôn của Nhất Đạo tông. Khi Tô Minh đến gần, mắt Đạo tôn của Nhất Đạo tông lóe sát khí. Đạo tôn của Nhất Đạo tông không để mắt tu vi của Tô Minh, giơ tay phải lên một chưởng đánh hướng hắn. Tô Minh cũng giơ tay phải đụng chạm cùng Đạo tôn của Nhất Đạo tông. Người Tô Minh run lên, phun ra máu tươi, cánh tay phải của hắn vỡ xương ra nhưng bị hắn áp chế lại. Trả giá quá đắt, thân thể Tô Minh bị tổn hại nặng. Nhưng mặt Tô Minh vặn vẹo, chẳng những không tránh né, mặc kệ vết thương, dấu ấn tay phải hút mạnh.
Con ngươi Đạo tôn của Nhất Đạo tông co rút lộ ra kinh sợ, cùng lúc đó, Tam Bạch bỗng xoay người nhìn chằm chằm vào Đạo tôn của Tu La môn bị tình hình phía Tô Minh làm rung động. Đạo tôn của Tu La môn chính mắt thấy tay phải của Đạo tôn của Nhất Đạo tông lập tức héo tàn, vết thương của Tô Minh bỗng nhiên lành lặn. Tất cả chỉ trong vài giây, Đạo tôn của Nhất Đạo tông gầm lên, cánh tay phải vỡ vụn, nhanh chóng thụt lùi, kinh khủng nhìn Tô Minh.
Đạo tôn của Nhất Đạo tông thụt lùi nhìn Tô Minh, mắt trang đầy hoảng sợ:
- Đây là thuật pháp gì vậy?
Mắt Tô Minh chợt lóe, lạnh lùng nhìn Đạo tôn của Nhất Đạo tông. Mới nãy hấp thu vài giây khiến Tô Minh lành vết thương, giờ mắt hắn lộ sát khí vọt tới trước lao hướng cuộc chiến Chứng Đạo.
Trong khi cuộc chiến Chứng Đạo rung động bản năng thụt lùi thì bỗng sau lưng gã lóe ánh sáng trắng. Tứ Bạch đến gần, vang tiếng nổ điếc tai. La bàn dưới chân Tô Minh lắc một cái, lúc xuất hiện đã ở bên cạnh Đạo tôn của Nhất Đạo tông. Tô Minh giơ tay phải lên ấn vai Đạo tôn của Nhất Đạo tông, hút mạnh. Đạo tôn của Nhất Đạo tông xoay người định ra tay thì Tứ Bạch vọt tới cản trở, Tô Minh thừa dịp lùi lại.
Cứ thế, Tứ Bạch và Đạo tôn của Nhất Đạo tông giằng co, Tô Minh tới gần sáu lần, mỗi lần hấp thu một chút sự sống, tu vi của gã. Mãi đến lần thứ bảy Tô Minh tới gần, không để ý Đạo tôn của Nhất Đạo tông chống cự, giơ tay phải ấn vào trán gã hút lấy. Người Đạo tôn của Nhất Đạo tông run run phát ra tiếng hét thê lương, biến thành xác khô.
Đạo tôn của Tu La môn thấy hết tất cả, biểu tình cực kỳ khó xem, ánh mắt nhìn Tô Minh tràn ngập kiêng dè.
Tô Minh liếc Đạo tôn của Tu La môn, chậm rãi nói:
- Ta chỉ giết tu sĩ của Nhất Đạo tông.
Hai con chó trắng bên cạnh Tô Minh hung tợn nhìn chằm chằm Đạo tôn của Tu La môn.
Đạo tôn của Tu La môn thụt lùi vài bước nhìn chăm chú vào Tô Minh, xoay người đi nhanh, mặc kệ tế đàn nơi đây, hiển nhiên tình hình lúc trước, Tô Minh hung tợn và tay phải quái dị làm gã rung động.
Tô Minh mở ra tế đàn, hút hơi thở, cúi đầu nhìn dấu ấn nơi tay phải. Giờ phút này, trong dấu ấn đã tích lũy một kích hết sức lực của một Đạo tôn. Mắt Tô Minh chợt lóe, xoay người mang theo hai con chó trắng bay lên trên. Hai tiếng sau, lại có một con chó trắng đi tới. Tô Minh mang theo ba con chó trắng cực kỳ nhanh lao ra xa. Trên đường đi hễ gặp tu sĩ của Nhất Đạo tông, Tô Minh mặc kệ người đó có tu vi gì lập tức giết ngay. Đặc biệt khi gặp một Đạo tôn của Nhất Đạo tông thì Tô Minh ra tay mặc kệ bị thương, chỉ cần cho hắn cơ hội hút đi sự sống của đối phương thì mọi vết thương trên người hắn lập tức lành ngay. Trên đường đi Tô Minh chẳng những hấp thu nhiều tu vi, sự sống của vô số tu sĩ, sau lưng hắn dần hiện ra một vầng huyết nguyệt.
Huyết nguyệt này là thuật pháp của Thất Nguyệt tông ngưng tụ ra. Huyết nguyệt xuất hiện, Tô Minh như ở trong biển máu. Lại qua một tiếng, Tô Minh nghe phía xa có tiếng nổ. Tô Minh đến gần, lập tức thấy trên tảng đá to vài chục vạn mét có mấy vạn tu sĩ chém giết nhau.
Trên tảng đá to có hai mươi mấy tế đàn, chính vì nó khiến nơi này thành chiến trường loại nhỏ. Tô Minh liếc mắt lập tứ nhận ra trong tu sĩ hai phe có đám người Hứa Trung Phàm, người đàn ông trung niên áo đỏ Đạo Hàn của Thất Nguyệt tông. Đấu với Thất Nguyệt tông chính là Nhất Đạo tông.
Tô Minh xuất hiện, vầng huyết nguyệt rực rỡ khiến hai phe chiến đấu chú ý. Đặc biệt là ngoài huyết nguyệt, hình dạng của Tô Minh khiến nhiều người nhận ra thân phân.
Hứa Trung Phàm biến sắc mặt. Bỗng một Đạo tôn của Nhất Đạo tông cười to, hóa thành cầu vồng rời khỏi Hứa Trung Phàm lao hướng Tô Minh. Cùng lúc đó, mấy trăm tu sĩ sau lưng Đạo tôn của Nhất Đạo tông hóa thành cầu vồng áp sát Tô Minh.
- Đường khác ngươi không đi cứ chạy tới đây, giết ngươi là lão phu sẽ lập công lớn, thắng đại khí vận!
Đạo tôn của Nhất Đạo tông là một người đàn ông đầu trọc, mặc áo dài màu cam. Người đàn ông đầu trọc Đạo tôn của Nhất Đạo tông cười dài chớp mắt đến gần Tô Minh. Ba con chó trắng bên cạnh Tô Minh mắt lóe tia hung tợn định lao ra. Mắt Tô Minh lóe sát khí, khi mấy vạn người cùng nhìn chằm chằm vào hắn, Hứa Trung Phàm cất bước đi tới thì Tô Minh lao tới trước, xuất hiện ở trước mặt người đàn ông đầu trọc Đạo tôn của Nhất Đạo tông.
Tô Minh giơ tay phải lên, dấu ấn trong tay biến thành ánh sáng cực kỳ chói mắt. Ánh sáng lan tỏa khắp tám hướng, tay phải Tô Minh hạ xuống va chạm với người đàn ông đầu trọc Đạo tôn của Nhất Đạo tông ở giữa không trung. Tô Minh không hấp thu tiếp, hắn muốn giết ra uy danh, giết ra khí thế. Đặc biệt là trận đại chiến mấy vạn người hcỗ này cần có khí thế kéo lên. Vì vậy Tô Minh không hấp thu mà là phóng ra. Phóng ra lực lượng tu vi của mấy trăm người bị Tô Minh hấp thu trên đường đi, trong đó có tu vi của hai Đạo tôn của Nhất Đạo tông. Giờ phút này, tất cả lực lượng bùng nổ từ cánh tay phải của Tô Minh.
Tiếng nổ kinh thiên động địa khiến bầu trời biến sắc mặt, bên dưới vặn vẹo, các hòn đá vụn vỡ ra hình thành trùng kích mãnh liệt quét mấy vạn người làm họ cùng biến sắc mặt.
Cùng lúc đó, người đàn ông đầu trọc Đạo tôn của Nhất Đạo tông lộ vẻ mặt hoảng sợ không thể tin. Người đàn ông đầu trọc Đạo tôn của Nhất Đạo tông thậm chí không kịp phát ra tiếng hét thê lương, người vặn vẹo, tan biến bên ngoài tay phải của Tô Minh. Người đàn ông đầu trọc Đạo tôn của Nhất Đạo tông bị xóa đi linh hồn, hình thần đều diệt.
Giết trong giây lát.
← Ch. 1443 | Ch. 1445 → |