← Ch.0866 | Ch.0868 → |
Dù như thế, đội hình của Thiên Thánh Cung hiện giờ cũng không thể khinh thường, hai vị Linh giai trung phẩm dẫn đội, dưới trướng hơn mười Linh giai hạ phẩm, nhân số có mười tám người.
Trái lại bên Thiên Tú, chỉ có tám Linh giai, trừ Linh Khiếp Nhan chiếm cứ thân thể Tiểu Thiên là Linh giai trung phẩm ra, những người khác đều là Linh giai hạ phẩm.
Dù là thực lực hay nhân số, kém nhau quá xa.
Cuối cùng thì Đường Phong cũng minh bạch, vì sao mà người của Thiên Thánh Cung lại trong thời gian ngắn như vậy quay trở lại, nghĩ đến việc bọn chúng bị Linh Khiếp Nhan đánh chạy về, khi quay về tìm viện binh thì gặp được Tô Luyến Thủy, tiếp theo thì không cần phải nói.
- Phong thiếu, lão Thang ta có việc muốn nhờ, ngươi phải thay ta chiếu cố tiểu Manh Manh cho tốt.
Thang Phi Tiếu nhìn chằm chằm vào đám người Thiên Thánh Cung mở miệng nói.
Vừa dứt lời, Tiếu thúc đã bị Tứ Nương gõ mạnh một cái, Tứ Nương khiển trách:
- Miệng chó không mọc được ngà voi!
Tiếu thúc rất ủy khuất, hắn làm sao không nhìn ra trận chiến này không có phần thắng chứ.
- Từ trước tới nay Phong thiếu chưa bao giờ làm chuyện không nắm chắc, ngươi cho rằng chúng ta sẽ chết sao?
Một câu của Tứ Nương như vạch phát thiên cơ, nghe vậy hai mắt Tiếu thúc tỏa sáng.
- Phong thiếu, kế hoạch là gì? Đến bây giờ vẫn chưa nói với chúng ta a?
Trong lòng Tiếu thúc rất chờ mong.
- Đánh!
Đường Phong lời ít ý nhiều.
Nói tương đương với chưa nói, nhưng trong lòng mọi người đều tinh tường, nếu không phải là chuyện chưa nắm chắc, Đường Phong sẽ không làm, hắn dám ở chỗ này đợi người Thiên Thánh Cung tới, nhất định là có chủ bài để đánh lui địch nhân, nhưng chủ bài là gì, bọn họ cũng không rõ ràng lắm.
Khi đang nói chuyện, mười tám cao thủ Thiên Thánh Cung đã bay đến trước mặt mọi người ngoài ba mươi trượng, những người này đồng loạt dừng lại, trong mắt tràn đầy thần sắc ngoài ý muốn.
Trừ tám người bị Linh Khiếp Nhan đánh lui lúc trước ra, những người còn lại hoàn toàn không nghĩ tới, trong thế tục lại có tông môn kéo ra đội hình cường đại như vậy.
Tám Linh giai! Trong đó có một Linh giai trung phẩm! Nếu việc này không xảy ra trước mặt bọn chúng, nói cái gì bọn chúng cũng không tin. Mặc dù đội hình này không tệ, nhưng vẫn chưa đặt vào mắt đám người Thiên Thánh Cung.
Trong mắt Tiêu Tham Trữ như bắn ra lửa nhìn chằm chằm vào Linh Khiếp Nhan, trước đó vài ngày hắn bị nữ nhân này ngăn cản, bất đắc dĩ phải tạm thời thối lui, hôm nay cừu nhân gặp mặt, đương nhiên là đỏ mắt.
Đôi mắt đẹp của Tô Luyến Thủy đánh giá đám người Thiên Tú, sau khi ánh mắt nhìn thấy Đường Phong, mắt to nhíu lại, sát cơ tỏa ra toàn thân, âm thanh lạnh lùng nói:
- Là ngươi!
Đường Phong nhìn nàng cười cười:
- Tô cô nương, đã lâu đã lâu không gặp!
Lời kia vừa thốt ra, chẳng những Tiêu Tham Trữ cảm thấy kỳ quái, ngay cả đám người Thiên Tú cũng kỳ quái, toàn bộ ánh mắt tập trung vào Tô Luyến Thủy.
Cung chủ đại nhân vụng trộm liếc nhìn Đường Phong, lại nhìn bộ ngực cực lớn của Tô Luyến Thủy, nhịn không được oán thầm một tiếng:
- So lão nương còn lớn hơn, tại sao lại thế chứ?
- Ngươi biết hắn?
Tiêu Tham Trữ nhẹ giọng hỏi.
- Hắn chính là tiểu tử vô sỉ mà ta nói với ngươi, hắn dùng một khối linh thạch đỉnh cấp để lừa ta vừa Lý Thiên Cừu lưỡng bại câu thương. Hắn có hóa thành tro, ta cũng nhận ra hắn!
Bàn tay nhỏ nhắn trắng trẻo của Tô Luyến Thủy nắm lại. Một tiếng rắc vang lên, thần sắc trong ánh mắt, hận không thể lập tức lột da Đường Phong, ăn tươi nuốt sống hắn.
- Thì ra là hắn!
Thần sắc Tiêu Tham Trữ lập tức lo lắng.
Một khối linh thạch đỉnh cấp tuy quý trọng, nhưng nó không cách nào so sánh nổi với tính mạng của hơn mười Linh giai cao thủ, huống chi hắn chỉ là một tiểu tử Thiên giai trung phẩm, chỉ dùng một khối linh thạch đỉnh cấp, liền làm choThiên Thánh Cung tổn thất hơn mười hảo thủ, tuy Huyết Vụ Thành cũng tổn thất không kém, nhưng cơn tức này không thể nuốt trôi.
Điểm mấu chốt, cuối cùng khối linh thạch đỉnh cấp kia, lại bị Lý Thiên Cừu cướp đi, chuyến đi Đào Nguyên lần này, Thiên Thánh Cung xem như mất cả chì lẫn chài.
- Người này phải chết!
Tiêu Tham Trữ liếc qua Tô Luyến Thủy.
- Nếu không khi ngươi hồi cung sẽ không thể nào bàn giao với cung chủ được.
- Bắt sống hắn!
Tô Luyến Thủy hung ác.
- Ta muốn tra tấn hắn, để phát tiết mối hận trong lòng ta!
- Tạm thời mặc kệ hắn, trước tìm được người rồi nói sau.
Tiêu Tham Trữ gật đầu, lập tức nhìn về phía Đường Phong cao giọng hỏi:
- Các hạ là người phương nào?
- Thiên Tú Đường Phong.
- Nguyên lai ngươi chính là Đường Phong rất nổi danh trong thế tục.
Trong khoảng thời gian này Tiêu Tham Trữ vẫn luôn tìm kiếm tin tức của Lý Đường đế quốc, mục đích chính là tìm ra người có quan hệ với Bạch Đế thành, nhưng chuyện của Đường Phong hắn lại nghe được không ít.
- Chỉ là một Thiên giai trung phẩm, lại có thể uy phong bát diện như thế, thật đúng là buồn cười đến cực điểm.
Tiêu Tham Trữ nhịn không được cất tiếng chế nhạo một tiếng, hắn nghĩ mãi cũng không rõ, vì cái gì một Thiên giai trung phẩm lại có thể khiến một đám Linh giai cao thủ đứng sau lưng như thiên lôi sai đâu đánh đó như thế, chẳng lẽ thế giới này không phải lấy thực lực vi tôn hay sao?
Đối mặt với sự trào phúng của Tiêu Tham Trữ, Đường Phong vẫn bất động thanh sắc, địch nhân đã đánh tới cửa nhà, còn khua môi múa mép đấu khẩu làm gì. Đã không có ý nghĩa. Đường Phong đang đợi, đợi thời cơ tốt nhất để ra tay, ra tay hung ác với bọn chúng.
Đường Phong không đáp lời, Tiêu Tham Trữ cũng cảm thấy có chút vô vị, không kiên nhẫn mở miệng nói:
- Chúng ta đến đây để tìm kiếm một người, nếu chư vị có thể đem người này giao ra, Tiêu mỗ cam đoan không động tới một nhanh cây cọng cỏ của nơi này.
- Các ngươi tìm ai?
Đường Phong biết rõ còn hỏi.
- Một cô nương tên là Bạch Tiểu Lại!
Quả nhiên không ngoài dự đoán của mình, xác thực là đám người Tiêu Tham Trữ đến tìm Lại tỷ, nói đến thời điểm này, đôi mắt của Tiêu Tham Trữ nhìn mấy nữ nhân đứng sau lưng Đường Phong, xem ra hắn cũng không xác định là Bạch Tiểu Lại có ở trong những người này không.
- Ta chính là Bạch Tiểu Lại.
Lại tỷ tiến lên một bước, nhìn chằm chằm vào Tiêu Tham Trữ hỏi:
- Các ngươi tìm ta làm gì?
Cho tới bây giờ Đường Phong cũng không đem chuyện phát sinh ở Bạch Đế thành nói cho Lại tỷ nghe, cho nên nàng cũng không biết người của Thiên Thánh Cung tới tìm mình.
- Thỉnh Bạch cô nương theo Tiêu mỗ trở về Thánh cung một chuyến, cung chủ Thánh cung chúng ta có chuyện quan trọng cần hỏi.
Lại tỷ nhướng mày, tuy Tiêu Tham Trữ nói chuyện khách khí, nhưng ngữ khí quá mức cường ngạnh, hơn nữa mấy ngày trước lúc đến đây bọn chúng không nói một câu, trực tiếp lao vào Thiên Tú, nếu không phải bọn chúng quá mức hung hăng càn quấy, bọn người Linh Khiếp Nhan cũng không khai chiến với bọn chúng.
Đối với yêu cầu của loại người này, đương nhiên Lại tỷ sẽ không đáp ứng.
- Ta không đi thì sao?
- Việc này không phải do Bạch cô nương làm chủ.
Tiêu Tham Trữu khẽ cười một tiếng, tuy không biết từ đâu đối phương có đến tám Linh giai, thực lực cũng không tệ, nhưng đứng trước nhân cường mã tráng của Thiên Thánh Cung, dù có mạnh bạo, cũng phải đem nữ nhân gọi là Bạch Tiểu Lại này trở về Thiên Thánh Cung, chỉ có thể từ trên người của nàng mà bắt đầu, mới có thể thăm dò được tin tức về Bạch Đế Bí Cảnh.
- Các vị muốn mang phu nhân Đường mỗ đi, có nên hỏi ý kiến của ta một chút hay không?
Vẻ mặt Đường Phong không vui, thực lực thấp đúng là dễ bị người ta bỏ qua a, mình đã cố ý đứng trước mặt bọn chúng, bày ra tư thế là đầu lĩnh, nhưng Tiêu Tham Trữ lại không nhìn đến mình vài lần, đúng là làm cho người ta tức điên lên mà.
- Phu nhân?
Đám người Thiên Thánh Cung xôn xao một hồi, nhìn sang Đường Phong, lại nhìn qua Bạch Tiểu Lại, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi.
Nhất là Tô Luyến Thủy, trong đôi mắt đẹp kinh ngạc không thôi. Một Thiên giai trung phẩm lại có thể cưới một Linh giai cao thủ làm vợ? Đây làm một chuyện vô căn cứ đến mức từ trước đến nay bọn họ cũng không nghĩ qua.
- Như thế nào? Lão nương cũng là phu nhân của hắn!
Cung chủ đại nhân ưỡng bộ ngực sữa, tràn đầy tự hào nói một câu.
Nhìn qua hai đại mỹ nhân như hoa như ngọc, các đệ tử Thiên Thánh Cung không khỏi hâm mộ một hồi. Dù là bọn họ, muốn lấy với một Linh giai cao thủ làm vợ cũng không dễ dàng, dù sao số lượng Linh giai cao thủ không nhiều, nữ nhân lại càng ít, số lượng mỹ nữ chỉ đếm được trên đầu ngón tay, hơn nữa, nữ tử đạt tới cảnh giới Linh giai, đều si mê với tu luyện, cho nên không nói chuyện yêu đương.
Ai có thể chiếm được hai mỹ nữ tuyệt sắc trước mặt làm phu nhân, tuyệt đối là phúc vận rơi trúng đầu, vận khí của tên Thiên giai trước mặt thật tốt, chẳng những có lão bà như vậy, mà có đến hai người!
Tiểu tử thúi này diễm phúc thật sâu! Tô Luyến Thủy hận đến mức nghiến răng nghiến lợi!
- Ta... Ta cũng thế...
Trong hoa thuyền đậu ven Dạ Vũ hồ, Mạc Lưu Tô cũng nói thầm một tiếng.
- Sư mẫu, người đừng nói chuyện!
Chu Tiểu Điệp làm thủ thế chớ lên tiếng.
- Nha...
Mạc Lưu Tô vội vàng gật đầu.
Sau một lúc trầm mặc, Tiêu Tham Trữ mới cười lạnh một tiếng, nhìn qua Đường Phong nói:
- Ý kiến của các hạ là gì?
- Lão tử không đồng ý!
Đường Phong cứng rắn nói:
- Kẻ nào dám đánh chủ ý lên phu nhân của lão tử, dù là ai cũng phải chết!
Tiêu Tham Trữ chậm rãi lắc đầu:
- Tiêu mỗ đã từng nói qua, quyết định không phải là của các ngươi...
Vừa muốn hạ lệnh giết qua, đem nữ nhân gọi là Bạch Tiểu Lại bắt lại, vậy mà tên tiểu tử Thiên giai trung phẩm kia lại nhanh hơn hắn một bước, bàn tay lớn vung lên, quát một tiếng:
- Giết cho ta!
Tiêu Tham Trữ cơ hồ không thể tin được vào lỗ tai của mình, phía đối diện chỉ có tám Linh giai ah, sao hắn dám lớn mật như thế, trong loại tình cảnh này mà còn hạ lệnh như thế chẳng khác nào tự tìm đường chết?
Nếu phía đối diện là tám mươi Linh giai, thì hắn còn hiểu được, tên Thiên giai trung phẩm này lấy từ đâu ra khí phách và tin tưởng như thế, trong tình huống như bây giờ, điều này không thích hợp chút nào.
Đường Phong vừa mới nói xong, liền làm gương cho người khác lao về phía đám người Thiên Thánh Cung, tám Linh giai phía sau vẫn luôn theo sát hắn tiến lên.
Một cổ cương khí cường hoành mạnh mẽ đến cực điểm từ trên người Đường Phong tràn ra, Tiêu Tham Trữ vẫn nhìn chằm chằm vào Đường Phong lúc này sắc mặt đại biến, vội vàng hô:
- Coi chừng, người này là Linh giai trung phẩm!
Tiếng nói còn chưa dứt, Tiêu Tham Trữ đã nghe phía sau lưng mình vang lên tiếng đánh nhau kịch liệt, quay đầu xem xét phía sau, sắc mặt Tiêu Tham Trữ trở nên khó xem hơn.
Không biết từ lúc nào, có sáu hắc y nhân xuất hiện, vô thanh vô tức xâm nhập vào trong trận doanh của hắn, toàn thân nội liễm, không có chút cương khí chấn động nào, cứ như vậy tay không tấc sắt chém giết, mỗi một quyền một cước đều đánh ra chiến lực rất cường đại.
Sáu người này hình như không sợ chết, đối với công kích của đệ tử Thiên Thánh Cung không tránh không né, dùng tư thế lấy mạng đổi mạng, tuy nhân số không nhiều lắm, nhưng chỉ trong chốc lát đã làm trận doanh Thiên Thánh Cung rối loạn.
Loại đấu pháp như thế này, đúng là trước nay chưa từng thấy. Âm thanh đinh đinh đang đang truyền tới, nương theo đó là tia lửa bắn ra, mọi người của Thiên Thánh Cung kinh hãi phát hiện, vũ khí của họ đánh vào thân thể sáu người này, không tạo thành bất cứ thương tổn gì, ngược lại lại phát ra âm thanh tiếng kim loại va vào nhau.
- Ah...
Một đệ tử Thiên Thánh Cung nhất thời không cẩn thận, bị hai hắc y nhân bao vây, trong một quyền một cước, một quyền đấm nát một cánh tay của hắn, thịt nát và máu tươi mưa rơi xuống mặt hồ, một cước quét trúng đầu hắn, đem đầu của hắn đánh gãy.
Dược thi! Sáu cổ dược thi hoàn thành!
Sớm đã biết người của Thiên Thánh Cung sẽ đến gây phiền toái, cho nên Đường Phong sẽ vận dụng toàn bộ thực lực và tất cả những gì mình có, ngày đó khi đi vào gian phòng chứa các vò gốm, liền đem ba cổ dược thi lấy ra.
Thời điểm phát giác người của Thiên Thánh Cung tới gần, Đường Phong đã lén lút đem sáu cổ dược thi trà trộn vào trong đội ngũ của Thiên Thánh Cung. Loại chuyện đánh lén này, không ai làm xuất sắc hơn dược thi, không có sinh cơ, không có cương khí chấn động, dù là ai muốn phát giác sự tồn tại của chúng đều là một chuyện không dễ dàng.
Dược thi tập kích bất ngờ đã lập công, vừa gặp mặt, đã tiêu diệt một đệ tử của Thiên Thánh Cung, làm trận doanh của chúng hỗn loạn.
Đây là vẫn đề về số lượng, nếu không dược thi tuyệt đối không dễ dàng giết chết một người đơn giản như vậy.
Đường Phong dẫn đầu tám Linh giai giết đến.
Vốn thực lực hai phe cách nhau rất xa, nhưng khi dược thi tham gia, chênh lệch đã bị san bằng! Bên Thiên Tú tông có hai Linh giai trung phẩm, mười ba Linh giai hạ phẩm.
Mà bên phía Thiên Thánh Cung cũng có hai Linh giai trung phẩm, mười lăm Linh giai hạ phẩm.
Tuy nhân số Thiên Thánh Cung nhiều hơn hai người, nhưng bên Thiên Tú tông có hai thanh Thần binh!
Một loạt tiếng nổ ầm ầm phát ra, phong vân biến sắc, Lôi Tẩu giơ cao Thiên Lôi Thần Mộc Kiếm đánh xuống, hung hăng hướng xuống vung lên, vô số tia sét nhỏ thô như cánh tay đánh xuống.
Vù vù vù... Lại một hồi gió lạnh lạnh thấu xương gào thét truyền đến, đám người Thiên Thánh Cung từ trong cơn ác mộng sấm sét bừng tỉnh, lại thấy trước mặt có một đạo liệt diễm thiêu đốt hừng hực, đang bao trùm lấy bọn họ.
← Ch. 0866 | Ch. 0868 → |