← Ch.166 | Ch.168 → |
- Phong Vân Vô Ngân không hề sợ hãi, từ trong lòng móc ra một tấm địa đồ. Đây là một tấm địa đồ bình thường của đế quốc Chiến Tần, do Phong Vân Vô Ngân mua khi còn đang ở trong Cổ Kiếm thành. Phong Vân Vô Ngân dựa theo tọa độ trên bản đồ, khống chế Tử sắc giao long bay về phía gần bờ biển đế quốc Chiến Tần.
Đại lục Huyền Tôn ở trên khối tinh cầu này cùng chỉ là một khối lục địa khá lớn. Ngoài ra đều là hải vực vô biên vô tận. Ven biển của đế quốc Chiến Tần, khu vực gần biển có rải rác một số hải đảo. Trên một ít hải đảo trong số đó có những môn phái tán tu tồn tại.
Phong Vân Vô Ngân trước đây giả mạo thành thiếu đảo chủ Quách Khiếu Thiên của Đông Hải Nộ Chùy Đảo, chính là một tòa tiểu đảo ở khu vực ven biển của đế quốc Chiến Tần.
Bây giờ mục tiêu của Phong Vân Vô Ngân cùng không phải là Nộ Chùy Đảo, mà là Hoàng Tuyền đảo!
Nhà của Đế Huyền!
Trước đây, Phong Vân Vô Ngân ở trong Vạn Tiên thành của Lý Vạn Tiên, công nhiên bị hai gã đệ tử tinh nhuệ của Thần Kiếm tông khiêu chiến. Hai gã đệ tử này tốt xấu gì cùng được coi là sư huynh của Đế Huyền. Bọn họ lấy cái chết của Đế Huyền tới áp chế Lý Vạn Tiên để giao ra Phong Vân Vô Ngân, chắc hẳn bọn họ cùng có phần liên quan đến Hoàng Tuyền đảo.
Bởi vậy Phong Vân Vô Ngân sau khi xác định xong, liền cười lên Tử sắc giao long bay thẳng đến Hoàng Tuyền đảo! Nếu như trên đảo có đệ tử Thần Kiếm tông, vừa vặn dẫn truy binh phía sau tới đó, để cho bọn chúng cùng đánh một trận sống mái với đệ tử Thần Kiếm tông.
Phong Vân Vô Ngân thì thừa cơ mà vui vẻ chiếm chút tiện nghi.
Đây cùng là kế sách mà lúc trước Phong Vân Vô Ngân đã nghĩ ra khi ở trong khách sạn.
- Gào!
Tử Sắc giao long lớn tiếng sào thét điên cuồng, thân thể khổng lồ lướt qua biển mây.
Hai đạo tử quang phía sau thủy chung bảo trì cự ly mấy ngàn thước với Tử Sắc giao long.
- Xem ra, trong khoảng thời gian ngắn các ngươi cùng không đuổi kịp!
Phong Vân Vô Ngân một lần nữa quay đầu lại nhìn, trong lòng xác định. Hắn bèn khoanh chân ngồi ở trên đầu giao long, 6656 hạt thiên địa đan điền chui hết vào trong nạp giới, bắt đầu luyện hóa một đống thây bầm thịt nát của võ giả Tiên Thiên Cương Khí cảnh trong đó, dần dần tiến vào trạng thái vô nhân vô ngã.
Phía sau Tử sắc giao long mấy ngàn thước, cổ Viên Tông cùng cổ Phương Tông chân đạp tử khí, khí thế như bài sơn đảo hải, cuồn cuộn phi hành, xé rách không khí thành hai vệt sáng kéo dài theo đằng sau như sao chổi, phát ra tiếng rít kinh hồn. Bởi vì hắn tốc độ phi hành của bọn họ quá nhanh, tử khí quanh thân thể ma sát cùng với không khí kịch liệt, tuôn ra hai luồng lửa khói vô cùng đẹp mắt. Nhưng, dù cố gắng thế nào bọn họ vẫn không thể đuổi kịp được Tử sắc giao long.
- Đại ca, tốc độ của chúng ta không bằng được đầu yêu thú kia! Làm sao bây giờ? Lẽ nào nhiệm vụ lần này cuối cùng sẽ thất bại?
Cổ Phương Tông thở hổn hển nói:
- Đại ca, ta không cam lòng! Cứ vậy mà thua trong tay một con kiến hôi Hậu Thiên! Thật không cam lòng! Lần này tên khốn kia còn giết chết mấy thủ hạ Tiên Thiên Cương Khí cảnh của chúng ta, nếu như lúc này chúng ta dừng tay, chẳng phải là khiến kẻ khác cười ta đến rụng răng sao? Ghê tởm! Ghê tởm!
Khuôn mặt cổ Viên Tông âm trầm như quỷ, hét lên the thé:
- Phải bắt sống tiểu từ kia! Bằng không thể diện sẽ mất hết! Tiểu tử kia tuy có ma công hộ thể, nhưng cảnh giới lại quá thấp, chúng ta có thể miểu sát hắn như giờ tay nhấc chân mà thôi! Huynh đệ, một khi đuổi kịp, chúng ta liên thủ giết chết yêu thú của hắn trước, hủy diệt đi chỗ dựa lớn nhất của hắn!
Dứt lời, hai ngươi từ trong nạp giới lôi ra một khối tử khí linh thạch, hấp thu để bổ sung năng lượng, tiếp tục truy đuổi.
Đuổi tròn một ngày một đêm, năng lượng tiêu hao rất lớn, cho dù bọn họ có hấp thu sạch sẽ năng lượng của tử khí linh thạch trong tay cùng vẫn không tài nào đuổi kịp.
Cổ Phương Tông trở nên nôn nóng, kêu ầm lên:
- Đại ca! Tức chết ta! Tức chết ta mất!
Cổ Viên Tông cùng tức giận đến run cả người, ánh mắt của hắn khẽ chuyển, từ bên trong nạp giới lôi ra một khối kỳ thạch màu đỏ thẫm, trên khối kỳ thạch này có rất nhiều những đường vân hoa văn rắc rối, phảng phất như được đúc từ thủy ngân mà thành, những hoa văn này hội tụ lại thành một trận pháp nhỏ, mở miệng nói:
- Huynh đệ, chúng ta phi hành một ngày đêm, đã rời khỏi phạm vi quản hạt của Ngạo Hàn tông, tới phạm vi của Định Hải tông, chúng ta cùng vài bằng hữu Định Hải tông từng có giao tình sinh tử, vừa vặn nhờ bọn họ chận đường giúp. Nếu như cứ truy đuổi thế này, sợ rằng cuối cùng vẫn sẽ không đuổi kịp được. , Đầu yêu thú kia là giao long, biết hô mưa gọi gió, trên trời dưới biển, không chỗ nào không thể đi, chúng ta cùng không có sở trường về tốc độ, cứ liều mạng so tốc độ với nghiệt súc kia chẳng phải là chịu thiệt sao?
- Được rồi, đại ca, triệu tập nhân thủ, chặn đường vây bắt!
Cổ Phương Tông gật đầu nói.
Thứ mà Cổ Viên Tông cầm trong tay chính là một truyền âm thạch dùng để truyền tin, giá trị vô cùng, võ giả Tiên Thiên Cương Khí cảnh bình thường đều không có tư cách có được, là vật chuẩn bị để đi thám hiểm hải vực. Phía trên có lưu lại một chút ấn ký máu huyết của cường giả Định Hải tông, dùng để liên hệ tin tức.
- Tuần đại ca, Cát đại ca, Mạnh đại ca! Tiểu đệ cổ Viên Tông!
Cổ Viên Tông khỏi động truyền âm thạch, nhanh chóng nói.
Một khắc sau, bên trong truyền âm thạch thấu phát ra vài tiếng nói trầm thấp hồn hậu.
- A, Cổ huynh, ngươi triệu hoán chúng ta có chuyện gì vậy? Có phải muốn đi ra biển thám hiểm hay không?
- Không, ba vị đại ca, tiếu đệ lần này thay mấy vị Thái thượng trưởng lão của tông môn làm việc, đuổi theo một thiếu niên yêu nghiệt. Thiếu niên kia tu thành một môn ma công, có thể cười trên mãnh thú Tiên Thiên Tử Khí giao long, ngày đi vạn dặm, hôm nay đã đi tới vùng trời của Định Hải tông, ba vị đại ca xin hãy giúp tiểu đệ một tay, chận đường vây bắt hắn!
Cổ Viên Tông lên tiếng nhờ vả.
- A? Vậy sao? Được rồi!
Trong truyền âm thạch, ba người kia đồng thời đáp lời.
Phía trước cổ Viên Tông cùng cổ Phương Tông mấy ngàn thước.
Tử Khí giao long cuồn cuộn bay nhanh, không hề mệt mỏi chút nào, toàn thân tử hỏa tử băng lượn lờ, tỏa ra những ánh sáng mỹ lệ rực rờ tựa như một mặt trời nho nhỏ, vô cùng hoành tráng.
Trong một ngày đêm phi hành này, Phong Vân Vô Ngân đà hoàn toàn luyện hóa sạch sẽ đám thi thể võ giả Tiên Thiên Cương Khí cảnh bên trong nạp giới.
Thiên địa đan điền hấp thu một thành năng lượng trong đống thịt bầm này, khiến cho tu vi huyền khí của Phong Vân Vô Ngân lại tiến thêm một bước. Chẳng qua vẫn còn xa mới đạt được tới trình độ hóa huyền thành cương.
Còn Tiên Thiên giao long lại hấp thu tới chín thành năng lượng, tử khí toàn thân lại càng thêm nồng nặc, như được bao phủ ở bên trong một đám mây màu tím, đẹp đến kinh hồn.
- Chỉ còn vài tiếng đồng hồ nữa là có thể đến được khu vực ven biển của đế quốc Chiến Tần. Hoàng Tuyền đảo, ta sắp đến rồi!
Trên mặt của Phong Vân Vô Ngân hiện lên nụ cười bình tĩnh, ngoảnh mặt lại nhìn, phía sau hai đạo tử quang vẫn như cũ kiên trì đuổi theo.
- Khi đến vùng trời của Hoàng Tuyền đảo, lão tử sẽ hét ầm lên "cẩu tặc Hoàng Tuyền đảo, Kiếm Thần tông, ta là đệ tử tinh nhuệ của Ngạo Hàn tông, đến đây để thảo phạt đám ô hợp các ngươi, mau mau ra đây nhận lấy cái chết... Ha ha ha! Thật là thú vị!"
Trong lòng Phong Vân Vô Ngân vô cùng hả hê khi gian kế của mình sắp được thực hiện.
Đúng lúc này...
- Vèo vèo vèo!
Phía trước có ba đạo tử quang phóng lên cao!
Khoảnh khắc sau, chính diện, bên trái và bên phải Phong Vân Vô Ngân, mỗi phía đều có một trung niêm nam tử lăng không huyền phù ờ đó.
Trung niên nam tử ở bên trái, chân đạp hai đóa tử khí liên hoa, khuôn mặt cổ xưa, ăn mặc đơn giản, có khí chất của khổ hạnh tăng. Nam tử trung niên ở phía bên phải thì vẻ mặt dữ tợn, chân đạp trên một thanh tử khí lang nha bổng cực lớn, đằng đằng sát khí. Còn nam tử trung niên ờ chính giữa là một người cao gầy, chân đạp một thanh tử khí trường kiếm, trên lưng cùng đeo một thanh trường kiếm, toàn thân thấu phát ra kiểm ý sắc bén, lấn át cả ánh sáng mặt trời.
Là ba gã cường giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh, về tinh thần khí độ, rõ ràng so với cường giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh của giới tán tu thì cao mình hơn vài lần.
Cùng tương đương với hai gã truy đuổi phía sau.
- Yêu nghiệt, dừng bước!
Trung niên nam tử ở chính giữa cao giọng quát lên. Trường kiểm trên lưng tỏa ra từng vòng sáng rực rỡ màu tím, trong khoảnh khắc liền nở rộ ra thành mấy trăm vòng sáng màu tím, che trời lấp đất.
-Hả?
Phong Vân Vô Ngân đứng bật dậy:
- Mấy tên này là truy binh tới giúp đỡ? Mẹ nó, muốn cậy đông để bất ta hả? Đừng mơ!
Phong Vân Vô Ngân cùng không đáp lời, trực tiếp thúc giục Tử Khí giao long dùng khí thế như bài sơn đảo hải, phi thẳng về phía trước!
- Làm càn!
Ba gà nam tử trung niên trên mặt tử khí tung hoành, tức giận quát mắng.
- Nếu đã vậy, trước hết cứ giết đầu yêu thú của tiểu tử này đi đã!
Nam tử đứng chính giữa vươn tay phải chậm rãi rút thanh kiếm phía sau lưng, kiếm ý sáng rực phô thiên cái địa, mấy trăm vòng sáng tử khí lập tức hòa nhập thành một thể, trong khoảnh khắc hình thành một bức tượng cự thần, ba đầu sáu tay, nắm sáu thanh trường kiểm, khí tượng ngập trời.
Nam tử trung niên đứng bên trái, toàn thân bao bọc bên trong vô số liên hoa màu tím, không trung trên đỉnh đầu hiện ra một bức tranh bách điểu triều phượng, vô cùng sống động.
Nam tử trung niên bên phải thì hai tay cầm một thanh tử khí lang nha bổng rất lớn, khí thế tựa như núi cao.
Trong chớp mắt, ba gã nam tử trung niên này đã thúc giục đòn tấn công, từng đợt uy áp mờ mịt ập thẳng vào mặt khiến cho quần áo toàn thân Phong Vân Vô Ngân đều bay lên phần phật, xuất hiện những vết rách toác.
Một nghìn thước, năm trăm thước, ba trăm thước...
Khoảnh cách đôi bên càng ngày càng ngắn.
Bất chợt...
- Gào!
Tử Khí giao long mở cái miệng rộng như chậu máu, rống lớn một tiếng! Sóng âm trong nháy mắt đã khiến cho vô số đám mây xung quanh bị đánh tan, khiến cho không gian yếu ớt bị chấn động tới sụp đổ, phát ra những âm thanh đáng sợ như thủy tinh rơi vỡ.
Ba gã nam tử trung niên kia, hai lỗ tai đều đồng thời ù đi, tâm thần hoảng hốt, trong lúc đó, Phong Vân Vô Ngân đã cưỡi trên Tử Khí giao long vượt qua bọn họ!
- Ghê tởm!
Ba gã nam tử trung niên trên mặt đầy lệ khí.
- Tuần đại ca, tiểu tử kia cưỡi Tử Khí giao long, trong đám mãnh thú Tiên Thiên chính là một loại cực phẩm mãnh thú, vô cùng đặc biệt! Chẳng qua cảnh giới của bản thân hắn rất thấp, chúng ta mau đuổi theo! Bắt sống tiểu tử kia, sau đó lăng nhục hắn một phen, thiên đao vạn quả!
Nam từ trung niên cầm trong tay lang nha bổng nổi trận lôi đình, hét lên.
- Đuổi!
Tức thì ba đạo tử quang chợt lóe rồi biến mất, gắt gao đuổi theo phía sau.
Lúc này cổ Viên Tông cùng Cổ Phương Tông đã tới nơi. Cổ Phương Tông giậm chân nói:
- Chết tiệt! Cẩu tắc kia không biết lại dùng thủ đoạn gì mà ba vị đại ca đều không ngăn cản hắn!
- Huynh đệ chớ vội! Năm người chúng ta cùng nhau truy đuổi, nào có sợ hắn chạy đến chân trời góc biển? Phía trước chính là hải vực của đế quốc Chiến Tần, nếu như hắn thâm nhập vào trong hải vực, vậy thì hắn sẽ chết càng nhanh hơn thôi!
Cổ Viên Tông nhe răng cười.
- Tiếp tục đuổi!
- Vèo! Vèo!
Hai đạo tử quang lại theo sát ba đạo tử quang ở phía trước, tựa như giòi bám vào xương, mau chóng bám sát Phong Vân Vô Ngân.
Phong Vân Vô Ngân cưỡi Tử Khí giao long, đón gió mà bay, Tử Khí giao long này giống như là một phần thân thể, một phần linh hồn của Phong Vân Vô Ngân kéo dài ra. Khi thúc giục thì vô cùng dễ dàng tựa như đang sử dụng bàn tay của mình vậy, căn bản không tồn tại bất kỳ vấn đề nào khi điều khiển nó.
Tốc độ của Từ Khí giao long được Phong Vân Vô Ngân thúc giục đến cực hạn, nhanh chóng vượt xa 5 truy binh ở phía sau mấy cây số.
- Nhắm thẳng phương hướng Hoàng Tuyền đảo! Tiến lên!
Phong Vân Vô Ngân đứng trên đầu giao long, ánh mắt lộ ra hăng hái hưng phấn vô tận. Dưới sự truy đuổi của 5 đại cường giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh mà vẫn ứng phó được, điều này đại biểu cho một loại trưởng thành.
Kẻ đang xông lên phía trên cùng chính là tên nam tử trung niên đeo trường kiếm, toàn thân toát ra kiếm ý kia. Lúc này phía sau hắn đang đứng sừng sừng một pho tượng cự thần, từ khí đông lai, uy áp cái thế, sắc mặt hắn âm trầm, trong lòng nổi lên sát ý ngập trời:
- Đáng cười! Một con kiến hôi Hậu Thiên mà lại dám nhảy nhô nhảy nhót trước mặt mình, đáng chết! Tội không thể tha! Đi tìm chết đi!
Vừa dứt lời, trường kiếm trên lưng nam từ trung niên đột nhiên xuất hiện ở trên tay phải, kiếm ý toàn thân đã đạt tới đinh phong, chém ra một kiếm, quỹ tích của kiếm thế đã được biến ảo tới mức tận cùng, tựa như tự nhiên mà thành, tạo thành một vệt kiếm khí!
- Tử Kim Kiếm Khí!
Vệt kiếm khí này lớn tầm một cánh cửa, dài đến vài cây số, xuyên qua thiên địa, phía trên nó có vạn đạo hào quang, khí lành nghìn tầng, thần cản giết thần, phật cản giết phật!
Kiếm khí đâm phá thời không, trực tiếp chém vào Phong Vân Vô Ngân ở phía trước mấy cây số.
-Véo!
Trong sát na đó, đuôi giao long bạo lực quật ra, âm phù viễn cổ hoang dã bắn ra tứ phía, bốn phương tám hướng đều là tử quang, kim quang. Trong không khí mơ hồ có thể nhìn thấy âm ba lượn lờ, âm phù ngàn vạn.
- Rầm!
15 giao cự lực bất chợt bộc phát mà ra, trực tiếp quất nát vệt kiếm mang tử khí kia.
Chẳng qua thân hình khổng lồ của giao long cùng rung động một chút, kiếm mang tử khí này tuy rằng bị đuổi giao long quất nát, thế nhưng cùng có một số sợi kiếm khí thấu vào trong thể nội giao long, khiến tốc độ của giao long cùng chậm lại một chút.
- Mau đuổi theo! Tăng tốc truy đuổi! Giao long kia đã bị kiếm khí của ta gây thương tích, tốc độ đã chậm lại rồi! Đuổi!
← Ch. 166 | Ch. 168 → |