Vay nóng Homecredit

Truyện:Bá Khí - Chương 237

Bá Khí
Trọn bộ 770 chương
Chương 237: Phân bộ Già Thiên Minh
0.00
(0 votes)


Chương (1-770)

Siêu sale Lazada


- Đại trưởng lão, Phong Vân Vô Ngân kia xác thực đã truyền tống tới Lạc Khê đảo. Vừa rồi hắn ở cùng một chỗ với Lưu Phỉ, Văn Sở Sở của bản tông. Hai tiện nhân này dám ăn cây táo, rào cây sung!

Một đệ tử Ngạo Hàn tông phụ trách theo dõi ở tại Lạc Khê đảo ngữ khí ác độc.

- Thôi!

Mặc Tử Hắc cười quỷ dị:

- Tạm thời không cần phải quản hai tiện nhân kia. Thương lượng xem nên bắt Phong Vân Vô Ngân lại như thế nào đã! Tông chủ cùng mấy vị Thái thượng trưởng lão đều đang chờ tin tốt.

- Đại trưởng lão, Lạc Khê đảo này là địa bàn khống chế của Giới Vương quân đoàn, là một tiểu đảo cửa khẩu, nghiêm cấm động thủ chém giết. Chẳng lẽ chúng ta lại động thủ ở nơi này? Hay là vẫn tiếp tục theo dõi, đến khi Phong Vân Vô Ngân truyền tống rời khỏi Lạc Khê đảo rồi lại nói?

Một tên trưởng lão mặc hắc y, toàn thân tỏa ra vầng sáng hạo khí màu đỏ nhạt, thanh âm nặng nề.

- động thủ tại Lạc Khê đảo, cái giá phải trả quá lớn. Trêu chọc Giới Vương quân đoàn, toàn bộ chúng ta đều phải chết. Hắc hắc... nếu như lão phu đoán không lầm, Phong Vân Vô Ngân hơn phân nửa sẽ gia nhập vào một tổ chức thế lực. Dù sao đơn thương độc mã lang bạt trong Vô Biên Hải Vực, chỉ có kẻ ngu ngốc mới làm như thế. Phong Vân Vô Ngân là người thông minh, người nhỏ nhưng quỷ lớn, sẽ không đi làm những chuyện ngu xuẩn như vậy. Hắn tất nhiên sẽ gia nhập một tổ chức, thậm chí còn có thể thông qua chỗ dựa cường ngạnh vững chắc, để chống lại Ngạo Hàn tông chúng ta, trốn tránh truy sát.

Đại trưởng lão Mặc Tử Hắc bộ dáng rất tự tin, năm xưa hắn cũng đã từng lang bạt qua Vô Biên Hải Vực, chính là kẻ có nhiều kinh nghiệm.

- Đại trưởng lão tính toán thật chu đáo!

Một đám đệ tử Ngạo Hàn tông đều lên tiếng nịnh nọt. Một người trong đó nói:

- Đại trưởng lão, trên tiểu đảo cửa khẩu Lạc Khê đảo này, có rất nhiều các thế lực lớn nhỏ mời chào người mới. Mà mấy cỗ thế lực cực mạnh của Vô Biên Hải Vực trước tứ giới, Già Thiên minh, Hùng Phong quân đoàn, đều thiết lập phân bộ tại Lạc Khê đảo, chiêu mộ nhân thủ. Hiện tại không biết Phong Vân Vô Ngân sẽ chọn gia nhập vào thế lực nào. Tốt nhất là trực tiếp bắt lấy hai tiện nhân Lưu Phỉ cùng Văn Sở Sở, tra hỏi một phen. Các ả chắc chắn biết bước hành động tiếp theo của Phong Vân Vô Ngân.

Mặc Tử Hắc lắc đầu mỉm cười:

- Không nên đả thảo kinh xà. Mọi người cứ dán mắt vào hắn là được. Mặt khác người phụ trách phân bộ Già Thiên minh thiết lập tại Lạc Khê đảo chính là La Gian, đệ tử Ngạo Hàn tông chúng ta. Là một võ giả Tiên Thiên Hạo Khí cảnh sơ kỳ. Năm xưa lão phu còn dạy dỗ chỉ điểm hắn tu hành. Lão phu tới tìm hắn, chắc chắn hắn sẽ cho lão phu chút nhân tình. Lại nói, trong tay lão phu có lệnh bài tông chủ. Bây giờ lão phu sẽ qua đó liên hệ cùng La Gian, các ngươi đi tìm người phụ trách phân bộ Hùng Phong quân đoàn tại Lạc Khê đảo, cho bọn hắn một ít ích lợi, để cho bọn họ hiệp trợ chúng ta truy bắt Phong Vân Vô Ngân. Lão phu suy đoán, Phong Vân Vô Ngân này tâm cao khí ngạo, chín chín phần trăm là sẽ tuyển chọn gia nhập Già Thiên minh hoặc là Hùng Phong quân đoàn. Được rồi, mọi người phân công nhau hành sự đi.

- Vâng, Đại trưởng lão!

Một đám người bắt đầu chia nhau ra tiến vào trong thành.

...

Bên trong tửu lâu.

Phong Vân Vô Ngân đã cùng nói chuyện với hai mỹ nhân Lưu Phỉ, Văn Sở Sở hồi lâu.

Từ trong miệng hai nữ nhân này, Phong Vân Vô Ngân biết được rất nhiều tin tức, bao gồm kết cấu các thế lực trong Vô Biên Hải Vực trước tứ giới, cùng với tin tức của ba bảng đơn.

Phong Vân Vô Ngân đột nhiên giật mình, không khỏi lôi ra bản đồ hải vực mà Chúc lão đưa cho hắn. Ánh mắt quét vào trong tấm bản đồ, trên đó tiểu đảo nhiều như sao trời, trong lòng Phong Vân Vô Ngân không khỏi cười khổ... Chúc lão a Chúc lão, tấm bản đồ mà ngài cho ta, quả thực rất đầy đủ, nhưng trong một trăm năm này, thế sự biến ảo, thương hải tang điền, trong Vô Biên Hải Vực đã xảy ra rất nhiều biến đổi mới, thẳng thắn mà nói, giá trị tham khảo của bản đồ này đã không còn lớn mấy nữa.

- Có đôi khi chúc lão cũng già rồi hồ đồ.

Phong Vân Vô Ngân nhịn không được thầm nói một câu.

- Vô Ngân tiểu đệ, đây là... địa đồ mà vị tiền bối kia cho ngươi?

Hai mắt Văn Sở Sở long lanh, hiếu kỳ nói.

Phong Vân Vô Ngân nhún vai:

- Bản đồ này là do lão tiền bối đó vẽ ra trăm năm trước.

Lưu Phỉ đột nhiên bật cười:

- Địa đồ một trăm năm? Hi hi, Vô Ngân tiểu đệ, địa đồ hải vực, là vật phẩm để chuẩn bị cho người thám hiểm tiến vào trong hải vực. Đại khái cứ một năm một lần sẽ được làm lại mới. Trên thực tế, sau khi ngươi giành chiến thắng tại cuộc giao lưu vũ kỹ năm tông, địa đồ hải vực ngươi thu được từ trong hoàng thất, đại khái cũng được vẽ ra từ mười năm trước, không có được tác dụng quá lớn. Phỉ tỷ nơi này có một tấm địa đồ mới được vẽ lại hồi tháng trước, Vô Ngân tiểu đệ, bản đồ này Phỉ tỷ tặng cho ngươi.

Nói xong, Lưu Phỉ lấy ra một bức địa đồ từ trong nạp giới đưa cho Phong Vân Vô Ngân.

Phong Vân Vô Ngân nhanh chóng mở tấm bản đồ ra, so sánh cùng với tấm của Chúc lão.

Hai tấm địa đồ đối chiếu với nhau, rất nhanh đã nhìn ra được chỗ khác biệt.

Về mặt hình dáng thì không có gì thay đổi, nhưng có một số ký hiệu đánh dấu trên các tiểu đảo đã khác nhau rõ ràng.

Thí dụ như, tấm địa đồ kia của Chúc lão, có một tiểu đảo được đánh dấu là chữ "quáng", đại biểu rằng tiểu đảo này sản xuất ra linh thạch, khoáng thạch.

Nhưng cũng chính tiểu đảo đó trên tấm địa đồ Lưu Phỉ đưa cho Phong Vân Vô Ngân, ngoại trừ đánh dấu chữ "quáng", còn có thể cả ba chữ "Già Thiên minh".

Phong Vân Vô Ngân thoáng hiểu ra:

- A! Ta rõ rồi! Tiểu đảo này hiện giờ đã bị Già Thiên minh chiếm lĩnh.

Đồng dạng cái tên của những thế lực khác như Phấn Hồng quân đoàn, Hùng Phong quân đoàn, Giới Vương quân đoàn, Thiên Đảo minh, cũng tràn đầy phía trên những tiểu đảo trong tấm bản đồ của Lưu Phỉ.

Đương nhiên cũng sẽ có một số những thế lực tầm trung hoặc cỡ nhỏ chiếm lĩnh một số tiểu đảo, như Thiết Thương hội, Hào Khí bang, Nghĩa Khí minh.

Cũng có rất nhiều tiểu đảo còn chưa được đánh dấu tên của bất kỳ cỗ thế lực nào, hiển nhiên nó còn chưa bị những thế lực đó vươn tay tới, là những tiểu đảo vô chủ. Chẳng qua, trên những tiểu đảo vô chủ này phân biệt dùng ba loại màu sắc, màu đỏ, màu đen, màu trắng để đánh dấu.

- Hai vị tỷ tỷ, những tiểu đảo vô chủ này vì sao lại dùng ba màu đỏ, đen trắng để phân chia vậy?

Phong Vân Vô Ngân dò hỏi.

- Vô Ngân đệ đệ, màu đỏ chính là đại biểu tòa tiểu đảo này nằm trong tình thế nước sôi lửa bỏng, rất nhiều thế lực đều nhìn chằm chằm vào nó, muốn nuốt trôi được nó. Bởi vậy, màu đỏ có ý nghĩa là nguy hiểm, trường kỳ phát sinh chém giết lẫn nhau, có vô số người thám hiểm đã ngã xuống trong những cuộc chém giết tranh đoạt này. Màu đen, đại biểu rằng tòa tiểu đảo không có nhiều thế lực tranh đoạt, còn màu trắng thì đại biểu rằng tiểu đảo đó tài nguyên thiếu thốn, hầu như chính là những hòn đảo hoang phế, không người dòm ngó.

- Ta rõ rồi.

Phong Vân Vô Ngân gật đầu, lại tiếp tục đối chiếu hai tấm địa đồ, tiến hành so sánh.

Sau khi xem một hồi, Phong Vân Vô Ngân phát hiện tấm bản đồ của Chúc lão cũng không phải hoàn toàn không đúng chút nào. Tuy rằng tấm bản đồ này đã vô cùng cũ, tin tức kèm theo có phần không theo kịp thời đại. Thế nhưng tấm bản đồ này có ưu thế chính là phong phú.

Trên tấm bản đồ của Chúc lão, có một bộ phận tiểu đảo mà trên bản đồ của Lưu Phỉ căn bản không hề đánh dấu.

Nói cách khác, có một số tiểu đảo mà các thế lực của hải vực trước tứ giới còn chưa phát hiện ra.

- Đúng! Nếu như ta một mình rời bến mạo hiểm, lại muốn tránh không phải tranh đoạt chém giết cùng các thế lực khác, ta có thể lựa chọn theo tấm bản đồ này của Chúc lão, đi tìm những tiểu đảo chưa bị các thế lực của hải vực trước tứ giới phát hiện ra!

Phong Vân Vô Ngân trong lòng khẽ động.

Lưu Phỉ bổ sung thêm:

- Vô Ngân tiểu đệ, địa đồ hải vực, sở dĩ sửa đổi nhiều lần như vậy, cũng bởi vì mỗi ngày đều có tiểu đảo đổi chủ, mỗi ngày lại có thế lực phát hiện ra được thêm tiểu đảo mới.

- Ta hiểu!

Phong Vân Vô Ngân bất động thanh sắc cất hai tấm bản đồ này vào nạp giới:

- Đa tạ hai vị tỷ tỷ tặng địa đồ.

Lưu Phỉ cười nói:

- Vô Ngân tiểu đệ, chỉ là một tấm địa đồ mà thôi, giá cả ở trong Vô Biên Hải Vực cũng chỉ khoảng một khối tử khí linh thạch, không tính là gì.

Phong Vân Vô Ngân biết ở Vô Biên Hải Vực, linh thạch là tiền tệ thông dụng, thay thế cho hoàng kim và kim phiếu.

10 khối cương khí linh thạch bằng 1 khối tử khí linh thạch.

100 khối tử khí linh thạch bằng 1 khối hạo khí linh thạch.

Trong nạp giới Phong Vân Vô Ngân không có linh thạch, lại xấu hổ không dám mở miệng nhờ vả Lưu Phỉ cùng Văn Sở Sở. Suy nghĩ một chút, từ trong nạp giới lấy ra một quyển bí tịch chưởng pháp Địa giai trung cấp, muốn giao dịch cùng hai nàng.

Phong Vân Vô Ngân không có linh thạch, nhưng trong nạp giới bí tịch lại có hàng đống. Thậm chí hắn còn có cả một bản bí tịch quyền kỹ Thiên Giai trung cấp!

Hai nàng ban đầu khiêm nhượng, không muốn cầm bí tịch của Phong Vân Vô Ngân, định lấy một phần linh thạch của mình đưa cho Phong Vân Vô Ngân, nhưng Phong Vân Vô Ngân nhất định không chịu.

Không còn cách nào khác, hai nàng lấy 4 khối hạo khí linh thạch hoàn thành trao đổi cùng Phong Vân Vô Ngân.

Cơm nước xong, Phong Vân Vô Ngân tạm biệt hai nàng.

Lưu Phỉ nói:

- Vô Ngân tiểu đệ, ta cùng Sở Sở còn muốn ở trên Lạc Khê đảo một thời gian ngắn, nếu như ngươi có điều gì cần hỗ trợ, cứ đến Hồng Lâu khách sạn tìm chúng ta.

Ngừng một chút, Lưu Phỉ nói tiếp:

- Vô Ngân đệ đệ, ngươi hãy cân nhắc thật kỹ đi, nếu muốn rời bến, đừng đi một mình, tốt nhất là lựa chọn gia nhập vào một thế lực.

- Được, hai vị tỷ tỷ, ta sẽ cân nhắc thật kỹ. Chí ít, ta cũng không nóng lòng rời bến, cũng sẽ lưu lại trên Lạc Khê đảo một chút.

Phong Vân Vô Ngân mỉm cười gật đầu.

Ba người chia tay nhau.

Lúc này chính là buổi chiều, mặt trời chói chang, Phong Vân Vô Ngân chậm rãi bước đi bên trong thành bang, nhàn nhã ngắm cảnh xung quanh.

Quả nhiên Phong Vân Vô Ngân nghe thấy rất nhiều tiếng hò hét...

- Phi Ngư minh tuyển người mới!

- Chu Tước môn tuyển người mới! Sau khi vào môn, sẽ có một hoạt động thám hiểm ở hải vực Đệ Nhất giới thăm dò một khu di tích thượng cổ! Đồng thời Chu Tước môn tuyên bố Kết Minh Lệnh, có thế lực nào đồng ý tổ đội tiến hành thám hiểm di tích thượng cổ lần này, lập tức liên hệ cùng với ta!

- Đoản Đao hội mời chào người mới cùng minh hữu! Chạng vạng sẽ rời bến, hiệp trợ cho người của Hùng Phong quân đoàn thăm dò một tòa tiểu đảo tràn ngập linh khí.

...

Rất nhiều âm thanh hò hét khắp nơi, đều là tuyển người cùng mời gọi minh hữu.

Phong Vân Vô Ngân chú ý tới, rất nhiều người mới đều tụ tập lại thành nhóm để tới thương lượng cùng các thế lực này, có người còn lựa chọn trực tiếp gia nhập vào đó.

- Đại ca! Chúng ta nhanh chóng gia nhập liên minh Đoản Đao hội, đây là một thế lực mới phát triển, ta đã điều tra rồi, đại khái có khoảng trăm thành viên, hội trưởng là một vị đao tu Tiên Thiên Tử Khí cảnh trung kỳ, phát triển mạnh mẽ, có quan hệ rất tốt cùng Hùng Phong quân đoàn!

- Hoàng huynh đệ, vì sao chúng ta cần phải chọn gia nhập tổ chức thế lực? Làm một mình chẳng phải tốt hơn sao?

- Ngu ngốc! Làm một mình? Ngươi cho là ngươi có tu vi gì? Trừ khi ngươi bài danh trước 100 trên Cao Thủ bảng, bằng không ngàn vạn lần đừng nảy ra ý niệm làm một mình trong đầu! Đấy chỉ là tìm chết!

...

Nghe thấy bọn họ nói chuyện, Phong Vân Vô Ngân cũng cân nhắc xem bản thân có nên lựa chọn một thế lực để tạm thời gia nhập hay không.

Đúng lúc này, bất tri bất giác, hắn đã đi tới trước một tòa phủ đệ. Phủ đệ này có kiến trúc rộng lớn đại khí, một gã võ giả khí tức tinh thuần, cảnh giới không kém, diện mục lạnh lùng đang tiến vào trong đó.

Trên môn khẩu của phủ đệ có một tấm biển lớn, phía trên ghi dòng chữ: Phân bộ Già Thiên minh Lạc Khê đảo!

Mấy chữ này, ngân câu thiết họa, bút lực cứng rắn, mỗi một chữ đều thấu ra một cỗ đao ý bá tuyệt thiên hạ. Mỗi một nét bút đều tự hình thành một bộ đao pháp.

Phong Vân Vô Ngân dừng chân, sờ sờ mũi:

- Già Thiên minh? Quả nhiên là khác hẳn với các thế lực khác, đã hình thành khí hậu, không phải là đám ô hợp.

Phong Vân Vô Ngân thấy có rất nhiều người trẻ tuổi kích động phấn khởi tiến vào trong phủ đệ, đồng thời cũng có rất nhiều người thụ thương, vẻ mặt sa sút, thậm chí trên mặt còn bầm tím, mệt mỏi lê bước ra từ trong phủ đệ.

- Quá hà khắc! Quá nghiêm ngặt! Muốn gia nhập Già Thiên minh, lại cần phải chém giết cùng một con yêu thú Tiên Thiên Hạo Khí cảnh sơ kỳ! Thiếu chút nữa là ta đã xong đời rồi! Mẹ nó! Lão tử không cần gia nhập Già Thiên minh nữa! Lão tử sẽ đi gia nhập Tam Sơn hội!

...

Già Thiên minh. Phân bộ Lạc Khê đảo. Hậu hoa viên.

Lúc này trong lương đình của hậu hoa viên, có mấy người đang ngồi đó, đang vui vẻ uống trà trò chuyện.

Ở giữa là một võ giả Tiên Thiên Hạo Khí cảnh sơ kỳ ngồi đó, hư không trên đỉnh đầu hắn, hạo khí tụ lại thành một con sông lớn cuồn cuộn, khí thế tuôn trào mãnh liệt, thể hiện ra tu vi hạo khí cực kỳ tinh thuần. Da mặt hắn trắng nõn, một thân trường sam màu xanh nhạt, nói năng văn nhã, tầm hơn ba mươi tuổi, thoạt nhìn thực sự là nho sinh mười phần.

Người này chính là người phụ trách phân bộ Già Thiên minh tại Lạc Khê đảo, La Gian!

Đừng nhìn người này thư sinh văn nhã, bộ dáng rất dễ nói chuyện, kỳ thực hắn ở trong Vô Biên Hải Vực, hung danh rất thịnh, chính là hung nhân động cái là giết người, mà cứ giết người là toàn thân sôi máu, thống khoái vô cùng, là một kẻ thích lạm sát kẻ vô tội. Ở trên Ác Nhân bảng trong Vô Biên Hải Vực trước tứ giới, xếp hạng thứ 320, so với Mạc Thu Sương còn hung ác độc địa biến thái hơn nhiều. Chẳng qua trên Cao Thủ bảng lại không có vị trí của hắn.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-770)