Vay nóng Tima

Truyện:Bá Khí - Chương 433

Bá Khí
Trọn bộ 770 chương
Chương 433: Lão cẩu! Đến lượt ngươi rồi
0.00
(0 votes)


Chương (1-770)

Siêu sale Lazada


Giờ khắc này, Thánh lô của Phong Vân Vô Ngân đang trong quá trình luyện hóa thi thể yêu thú bạch viên, còn chưa kết thúc. Thế nên Phong Vân Vô Ngân cũng không thể vận dụng bao nhiêu thánh lực, chỉ có thể thôi động bốn cây kiếm cốt, thôi động chiêu kiếm đại sát mới lĩnh ngộ, kiếm thuật Nhật Nguyệt Càn Khôn.

Thế nhưng Phong Vân Vô Ngân không chỉ là một gã kiếm tu, hắn còn có những đại tuyệt chiêu khác.

Phong Vân Vô Ngân dung hợp Thần Lực Chùy nhập thể, ngoài thân phiếm ra quang mang thánh khiết, dũ phát nồng đậm, bạo tạc ra tiếng phong khiếu đáng sợ, khí thế ngất trời, không ai bì nổi. Trong đan điền, giao long yêu thai dữ tợn vạn ác, khi thì chui ra rít gào một tiếng, ánh mắt tham lam hung tàn nhưng đang săn mồi.

Sắc mặt La tổng quản hiện vẻ lo lắng, trên đỉnh đầu hiện ra pháp tắc thô to, tu vi hắn đã đạt tới Đế giai năm kiếp, có điều bởi vì huyết mạch trong cơ thể không được cao quý, thế nên vẫn không đủ được liệt vào hàng cao thủ trong học viện. Thế nhưng, La tổng quản chấp chưởng một mạch học sinh tạp dịch của học phủ Tử Anh, kiếm lời đổi được vô số linh đan diệu dược, sử dụng thiên tài địa bảo như đồ ăn thức uống hàng ngày, cũng mạnh mẽ đẩy cao tu vi toàn thân lên mức không tầm thường.

Rống!

Một bóng ác ma như phủ kín thiên địa từ thiên linh cái La tổng quản mạnh mẽ giãy ra, phiêu đãng trong không trung, rải ra khí tức đáng sợ như ôn dịch!

Ác ma kia có hình thể khổng lồ, dung hợp với pháp tắc Đế giai của La tổng quản, tà ác phiêu dật, bên trong con mắt của ác ma, ẩn giấu một pho cảnh tượng địa ngục.

- Di? Ác ma thâm uyên?

Có mấy người đệ tử ngoại môn là kẻ biết hàng, kinh ngạc thốt lên.

- Nghĩ không ra, la tổng quản tu luyện một môn công pháp Thần giai tàn phá. Đây là Ác Ma Thâm Uyên, dùng tinh thần lực và năng lượng Đế giai, sáng lập ra một pho tượng ác ma. Ác ma này là thông qua minh tưởng, triệu hồi đi ra từ thâm uyên, tàn nhẫn mười phần, đồ thành diệt quốc trong phút chốc.

- Có người nói, công pháp Thần giai tàn phá này là một vị lão tổ tiên hiền của học phủ Tử Anh, tại lúc tiêu diệt một thượng cổ ma môn cướp giật được. Có người nói, thần công Ma môn không trọn vẹn này giá trị tới hơn mười vạn điểm công lao, ha ha, La tổng quản thực chịu bỏ vốn, còn giàu có hơn đại đa số đệ tử ngoại môn chúng ta. Động một cái liền bỏ ra mười vạn điểm công lao đổi lấy thần công tàn phá.

- Cũng không thể nói như vậy, chức tổng quản tạp dịch còn béo bở hơn đệ tử ngoại môn bình thường nhiều lắm. Các ngươi không thấy sao, Phong Vân Vô Ngân này làm một nhiệm vụ trị giá một vạn điểm công lao, La tổng quản chỉ trả hắn hai trăm năm mươi điểm công lao, trình độ bóc lột như vậy có thể nói giống như hành vi của bạo quân!

- Ha ha! Thế mới nói, Phong Vân Vô Ngân kia bị bức phản kháng. Đổi lại là ai, cũng sẽ không chịu phục cho được.

- Có điều phản kháng như thế cũng không hay, chỉ là một người mới, có thể đấu với La tổng quản hay sao? Hơn nữa, môn Thần công này của La tổng quản cũng không phải dễ chơi!

- Ha ha ha! La tổng quản cố nhiên lợi hại, có điều hơi thiếu đầu óc một chút. Thẳng thắn bỏ ra hơn mười vạn điểm công lao đổi lấy môn Ác Ma Thâm Uyên này, đây là hành động cực kỳ ngu xuẩn! Môn thần công này chỉ là tàn thiên, tu luyện lên vốn không thể phát huy một phần nghìn, một phần vạn uy lực chân chính! Huống hồ, tu luyện công pháp này cần có tâm pháp Ma môn đặc thù phụ tá. Các ngươi nhìn coi, La tổng quản minh tưởng triệu hồi ra ác ma thâm uyên, không có kỳ hình lẫn kỳ thế, chỉ là thứ tốt mã dẻ cùi...

Những đệ tử ngoại môn này liền bình phẩm đủ điều.

Lúc này, La tổng quản minh tưởng triệu hồi ra ác ma thâm uyên, từ trong thâm uyên vô tận thống khổ, tiếng rít gào chói tai đâm thẳng tới linh hồn người ta. Những tạp dịch đứng ngoài xem náo nhiệt, người nào có tu vi thấp một chút, đều cảm giác được đầu choáng mắt hoa, tai ù não nhức.

Có điều, tuy rằng La tổng quản dương nanh múa vuốt, phóng xuất ra chiêu thế cực mạnh, thế nhưng cũng không nóng lòng lập tức công kích Phong Vân Vô Ngân. Hắn nghĩ thầm, nếu Phong Vân Vô Ngân có thể giết chết hàng cứng như Giác Vô Hận, hẳn phải có chút bản lĩnh. Tuy rằng hắn không đến mức e ngại Phong Vân Vô Ngân, thế nhưng trước tiên vẫn muốn thăm dò nội tình của Phong Vân Vô Ngân.

- Lên cho ta! Bắt lấy tên nghiệt súc này!

La tổng quản vung tay, hơn mười tên tạp dịch tâm phúc đã sớm chuẩn bị, như lang như hổ giết về phía Phong Vân Vô Ngân!

Hơn mười tên tạp dịch này, nếu đã là tâm phúc của La tổng quản, tự nhiên đều có bản lĩnh vượt qua thử thách. Bọn họ tấn công toàn lực, mỗi người phóng xuất pháp tắc Đế giai, trật tự xiềng xích, linh hồn xiềng xích, cơn lốc thánh hỏa thiên giới, nước hoàng tuyền, cũng có thần phong vĩnh hằng, rất nhiều các loại ý cảnh đao thương kiếm, oanh sát cái thế!

Hơn mười người đồng loạt ra tay, vây giết Phong Vân Vô Ngân! Hoàn toàn không giảng đạo lý, lấy phương thức đông người khi nhục một người.

Lập tức trong lúc đó, Phong Vân Vô Ngân bị vây trong một dòng xoáy năng lượng cuồng bạo.

Tất cả những trật tự pháp tắc vây quanh mình đều bị oanh bạo, hàng rào không gian kiên cố của vị diện cao cấp cũng bị đánh ra từng đạo vết rách, nhìn thật ghê người.

- Chết chắc rồi! Phong Vân Vô Ngân chết chắc rồi! Hơn mười người cùng phát sinh công kích, hắn làm sao chống nổi? Những người này đều là tinh nhuệ do La tổng quản nuôi dưỡng, tuy rằng chiến lực đơn thể chỉ cỡ đệ tử ngoại môn bình thường, thế nhưng đồng loạt ra tay, quả thực có thể oanh giết đệ tử ngoại môn trung tầng.

- Vô sỉ! Vô sỉ! Dĩ nhiên tập thể vây công! Quá vô sỉ rồi!

Mỗi người đều cho rằng Phong Vân Vô Ngân chết chắc rồi!

Bất ngờ, tay phải Phong Vân Vô Ngân vừa nhấc...

- Lĩnh vực Chân Long!

Trong lúc chớp nhoáng, năm nghìn thần long lực liền ngưng tụ ra một tòa miếu long thần mờ ảo vô định, như hư như thực, bất hủ bất diệt!

Oanh1

Công kích như tràng pháp hoa đánh lên lĩnh vực Chân Long liền trực tiếp bạo tạc, cũng khiến lĩnh vực Chân Long lay động không thôi!

Cũng đúng vào lúc những tạp dịch tinh anh kia phát sinh công kích cực mạnh, bọn họ ỷ vào thế nhiều người quần công, không thèm bận tâm lo lắng phòng ngự.

Đột nhiên!

Phốc! Phốc! Phốc! Ông! Ông! Ông!

Phong Vân Vô Ngân chợt đánh ra khí kính chân long, đồng thời sử dụng một loại quyền pháp... Chân Long Sám Hối Quyền!

Năm nghìn thần long lực, biến ảo thành ba đạo khí kính chân long, như triều tịch cuốn về phía đám tạp dịnh tinh anh đang vây công hắn.

Ba đạo khí kính chân long cấu thành một lực trường cường đại, trực tiếp bao trùm tất cả.

Hơn nữa, mỗi đạo khí kính chân long còn run động như chuyển động của cá chạch, ma sát với không khí phát sinh ra những thanh âm lả lướt, sám hối!

- Oa!

Một ít tạp dịch đứng xem náo nhiệt có tu vi thấp liền khóc ra, cảm giác thật sâu đậm về những việc ác bản thân đã làm trong đời, đều muốn sám hối.

Giữa lúc đó, lực trường quần long này liền bắn tới toàn bộ đám tạp dịch tinh anh.

Phanh! Phanh! Phanh!

Những tiếng bạo tạc vang loạn, tuy rằng không đánh chết được đám tạp dịch kia, thế nhưng cũng khiến mỗi người chịu thương toàn thân, thất điên bát đảo!

Sau một khắc...

Rống!

Tiếng long ngâm vang vọng, chấn động thiên địa! Từ trong đan điền Phong Vân Vô Ngân phóng ra một đầu giao long nguy nga hung ợn, trên người trán phóng thần quang, Đế giai ba kiếp, tận dụng cơ hội có được liền mở miệng hút tới.

Hô lỗ! Hô lỗ! Hô lỗ!

Tựa như tiếng nuốt bánh chẻo, nó mở miệng nuốt toàn bộ tinh am tạp dịch đang thất điên bát đảo kia vào trong miệng. Một loạt những tiếng "Ca ca ca" vang lên, huyết nhục văng loạn, cảnh tượng thê thảm vô cùng.

Giao long ăn tới no nê, lập tức trở lại đan điền Phong Vân Vô Ngân.

Tất cả kết thúc!

Toàn trường khôi phục yên lặng.

Phong Vân Vô Ngân dường như không thấy, chỉ nhìn vào La tổng quản, khóe miệng nhếc lên tia sát khí tàn khốc không thể miêu tả, nói:

- Lão cẩu, đến lượt ngươi rồi!

Tràng diện vô cùng yên tĩnh.

Chỉ nghe được một ít tiếng vù vù của quần áo lay động trong gió. Ác ma thâm uyên lay động trên đỉnh đầu La tổng quản, tuy rằng vẫn rít gào dữ tợn như trước, thế nhưng dưới bầu không khí tĩnh mịch này, liền có vẻ nhỏ bé, không có ý tứ.

Vừa rồi, Phong Vân Vô Ngân đánh chết một đám tạp dịch tinh nhuệ, thủ đoạn sạch sẽ lưu loát, có thể nói dễ dàng như thái rau cắt quả.

Hơn nữa, nhìn bộ dáng Phong Vân Vô Ngân, tựa hồ còn dư lực, chẳng hề bận tâm. Tùy ý đi lại vài bước, liền hiển hiện ra một loại vị đạo nhàn tản.

Chính xác là muốn giết liền giết, muốn diệt liền diệt!

Một loại dự cảm không rõ bắt đầu lan tỏa trong tâm trí La tổng quản, ánh mắt hắn vô thức đảo qua đám người xem náo nhiệt ở xung quanh...

Phàm là học sinh tạp dịch đều tự động tránh đi, lui về phía sau, không ai dám bán mạng cho La tổng quản! Một mặt, bọn họ bị thủ đoạn của Phong Vân Vô Ngân chấn kinh, mặt khác trong lòng bọn họ cũng thấy thống khoái hả giận, còn ước gì La tổng quản bị xấu mặt, thậm chí bị đánh chết!

Những đệ tử ngoại môn thì khoanh tay đứng nhìn, miệng cười tủm tỉm, không hề có nửa phần ý tứ muốn nhúng tay vào. Hơn nữa, có một vài đệ tử ngoại môn còn dùng ánh mắt xem thường nhìn La tổng quản, trong lòng thầm nghĩ...

- Quá vô dụng rồi! Một đám người vây công một người mới còn chật vật như vậy! Lấy nhiều khi ít, nếu giết chết đối thủ, tuy rằng mất mặt nhưng tốt xấu gì cũng qua xong. Nếu như chiếm ưu thế nhân số, còn bị người ta áp chế, như vậy không còn lời nào để nói nữa!

- Phong Vân Vô Ngân! Lệ khí ngươi sâu nặng, xuất thủ liền sát thương đồng môn! Ngươi là tên ma đầu!

La tổng quản biết tình huống hiện tại đã không thể tranh thủ ngoại lực nữa, phải đến lúc tự mình động thủ, diệt trừ Phong Vân Vô Ngân, bằng không hắn sẽ mất đi toàn bộ mặt mũi, uy phong trước mặt đám tạp dịch kia.

- Buồn cười! Ta không giết bọn hắn, lẽ nào ngồi chờ bọn hắn giết ta? La lão cẩu, ngươi đừng làm bộ giả tạo trước mặt ta, ngươi phải chết tiếp theo chính là ngươi rồi!

Ngay sau khi giết chết một đám tạp dịch vây công mình, Phong Vân Vô Ngân triệt để phóng tâm.

Nếu đã giết, như vậy giết một người, hai người hay nguyên một đám, căn bản không hề khác nhau.

Lời nói kiêu ngạo, bá đạo của Phong Vân Vô Ngân một lần nữa khiến toàn trường kích động... Chỉ thẳng mặt, muốn giết chết La tổng quản, không cần phải bàn thêm về độ bá đạo.

Ngày hôm nay, đám người vây xem rốt cuộc được kiến thức qua thế nào là bá đạo.

- Ta đi tới học phủ Tử Anh, cũng không phải tới chịu uất ức và khinh bỉ! Loại đê tiện bỉ ổi như lão cẩu ngươi, liên tiếp khiêu khích điểm giới hạn của lão tử, lão tử không giết ngươi, uổng công làm người!

Phong Vân Vô Ngân đại động sát khí, nắm chặt song quyền:

- Chân lý võ đạo của lão tử chính là... Dũng mãnh tinh tiến, chém giết tất cả tâm ma, chém giết tất cả gai góc! Ngươi chết đi!

Chợt trong lúc đó, thân thể Phong Vân Vô Ngân hơi nhoáng lên!

Oanh!

Thần lực khai mở toàn thân, tựa như hổ báo, trong nháy mắt đánh về phía La tổng quản, khí thế rộng khắp, hung mãnh. Nơi đi qua, hàng rào không gian bị nghiền áp phát ra những tiếng loạn hưởng!

- Ngươi dám!

La tổng quản biết thời khắc sinh tử, hắn cũng hàm súc công lực toàn thân, bất ngờ đánh ra đại chiêu... Ác Ma Thâm Uyên!

Khặc...!

Âm ảnh ác ma thâm uyên trên đỉnh đầu La tổng quản như cánh chim che trời, quét ngang chư thiên, tan biết vạn thế, bay thẳng về phía Phong Vân Vô Ngân. Nơi nó đi qua, bất luận không gian đều bị thôn phệ, thế giới biến thành một mảnh hắc ám, giơ tay không thấy năm ngón!

- Long Bạo Kích!

Phong Vân Vô Ngân vung quyền phải đánh ra tuyệt chiêu của chính mình, Long Bạo Kích trong quyền pháp Sát Thần.

Vèo!

Chỉ thấy, d trong bóng tối xuất hiện một đạo sáng ngọc vô cùng, tia sáng thần thánh chợt lóe qua, một con rồng kình khí khổng lồ đảo tới.

Giống như một viên lưu tinh xẹt qua giữa trời đêm, đưa tới quang minh vô hạn!

Ngay sau đó...

Phanh!

Thiên địa hoảng loạn một trận, thế giới xóc nảy!

Một kích long bạo này của Phong Vân Vô Ngân dĩ nhiên vận khí cực tốt, đánh ra được bạo kích, lực lượng bành trướng gấp bội.

Hưu!

Thân thể Phong Vân Vô Ngân và thân thể La tổng quản lướt qua lẫn nhau.

Rất nhanh, quang minh một lần nữa phủ xuống, ác ma thâm uyên do La tổng quản triệu hồi ra đã tan rã không còn thấy nữa. Hai người La tổng quản và Phong Vân Vô Ngân tựa hồ đã trao đổi vị trí với nhau.

Hiện tại, cả hai người vẫn đứng đối diện.

Phong Vân Vô Ngân thu hồi nắm tay, chỉ thấy quần áo hắn bị xé thành từng mảnh rách nát lung tung, nhìn qua những lỗ thủng trên quần áo có thể thấy được da thịt Phong Vân Vô Ngân bên trong, cũng thấy được một vài vết thương bị cắt trên da, máu tươi chảy đầm đìa. Có điều, những vết thương đang được thánh quang bao phủ, cũng không có gì trở ngại.

Trái lại, trên người La tổng quản không hề nhìn thấy dấu hiệu thụ thương, nhưng sắc mặt hắn thì tái nhợt. Trong matwshanws, bỗng nhiên hiện ra một tia thần sắc cổ quái, lẩm bẩm nói:

- Lực lượng thật mạnh, dĩ nhiên phá hủy đi công pháp Thần giai tàn thiên Ác Ma Thâm Uyên mà bản tọa đau khổ tu luyện mấy trăm năm. Có điều, hôm nay ngươi đại khai sát giới trong học phủ, xúc phạm quy tắc, ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ! Cho dù bản tọa không thể tự tay tru sát ngươi, ngươi cũng không trốn thoát khỏi chế tài của cao tầng học phủ!

- Ha ha, lão cẩu, ngươi đã là người sắp chết tới nơi, hà tất còn chú ý đến tính mạng của lão tử? Ha ha ha!

Phong Vân Vô Ngân đột nhiên cười, nghiêm nghị nói:

- La lão cẩu, lên đường may mắn!

Nói xong, ánh mắt liền nghiêm lại.

Bất ngờ trong lúc đó...

Phốc! Phốc! Phốc!

Bên trong thân thể La tổng quản, liên tục bạo tạc đủ hai mươi lần, mỗi một lần bạo tạc đều vượt lên trước năm nghìn long lực! Bạo tạc khiến cơ thể La tổng quản vỡ tan, thân thể đế vương trong nháy mắt biến thành hôi phi yên diệt, không còn sót lại chút gì!

Vừa rồi khi Phong Vân Vô Ngân lướt qua người La tổng quản, cả hai đều thi triển tuyệt chiêu cận thân của mình. Phong Vân Vô Ngân bị La tổng quản dùng pháp tắc Đế giai cắt vào thân thể, chịu phải những vết thương nhẹ.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-770)