← Ch.436 | Ch.438 → |
Mặc dù trên vị diện cao cấp như đại lục Hỏa Nguyên, Long tộc cũng chỉ tồn tại trong truyền thuyết, hoặc chỉ thấy qua trong tài liệu ghi chép lịch sử.
Người chân chính thấy qua Long tộc đã ít càng thêm ít.
Chiêu thứ mười một trong Sát Thần quyền pháp, Hoán Long Thức chính là triệu hồi ra một đầu long chân chính.
Không phải là chân khí tạo thành hư ảnh hình rông, rõ ràng là Long tộc chân chính!
Chỉ như vậy thôi đủ hiểu chiêu quyền thuật này đáng sợ cỡ nào.
Có điều, hiện tại Phong Vân Vô Ngân còn chưa thể tu luyện thành công một chiêu Hoán Long Thức hoàn chỉnh.
Hoán Long Thức này yêu cầu rất nghiêm ngặt với lực lượng của tu luyện giả.
- Lực lượng thân thể đạt được ba long, có thể bắt đầu tu luyện Hoán Long Thức, có điều chỉ từ trong minh minh, triệu hồi ra một bộ phận nhỏ thân thể chân long.
- Lực lượng thân thể đạt được một vạn long, mở rộng thể tích thân thể chân long được triệu hóa.
- Lực lượng thân thể đạt được một vạn ba nghìn long, mở rộng lần thứ hai thể tích thân thể chân long được triệu hóan.
- Lực lượng thân thể đạt được một vạn tám nghìn long, triệu hồi ra một đầu cự long thành niên hoàn chỉnh, tại dưới Thần giai không có đối thủ! Thậm chí có thể chống lại Thần giai cấp thấp! Giết thần, cũng không phải không có khả năng!
Phong Vân Vô Ngân giảng lại tình huống cụ thể của chiêu Hoán Long Thức này cho Chúc lão nghe. Chúc lão liền chậc chậc thở dài, liên thanh nói:
- Huyết Vô Thường quả thật là thiên tài! Lợi hại! Lợi hại! Dĩ nhiên sáng tạo ra quyền pháp kỳ diệu, đáng sợ như vậy. Nếu luyện chiêu Hoán Long Thức này đến cực hạn, như vậy có thể giết Thần rồi! Nhưng đây mới chỉ là chiêu thứ mười một trong Sát Thần quyền pháp, nếu luyện thành chiêu thứ mười hai, chiêu thức cuối cùng trong Sát Thần quyền pháp, không biết sẽ thế nào? Thực đáng chờ mong!
- Tiểu oa nhi, ngươi nhanh nhanh tích trữ lực lượng, đễ lão tử được chứng kiến, chiêu thức thứ mười hai trong Sát Thần quyền pháp rốt cuộc trâu bò cỡ nào...
- Luyện đến cực hạn... Cần tích trữ đủ lực lượng một vạn tám nghìn long... Nhưng hiện tại, mặc dù ta dung hợp Thần Lực Chùy nhập thể, cũng chỉ đạt được lực lượng bảy nghìn long, xa xa không thể thỏa mãn yêu cầu này... Có điều, ta đã có thể bắt đầu tu luyện chiêu Hoán Long Thức này rồi, có thể triệu hồi ra một phần nhỏ thân thể chân long, tiến hành chiến đấu...
Phong Vân Vô Ngân tùy ý nói chuyện vài câu với Chúc lão, sau đó liền tĩnh tâm, khắc khổ tìm hiểm, tu hành Hoán Long Thức...
Phong Vân Vô Ngân bỏ hết tạp niệm, toàn tâm toàn ý nghiên cứu, hồn nhiên quên hết tất cả mọi thứ quanh mình, ngay cả bản thân đang ở trong lao ngục, Phong Vân Vô Ngân cũng chẳng quan tâm.
Hoàn toàn tiến vào trạng thái vô ngã.
Thời gian trôi qua, Phong Vân Vô Ngân khổ cực nghiên cứu suốt hai ngày hai đêm, rốt cuộc tu luyện thành công bộ phận cơ sở của chiêu Hoán Long Thức này. Hắn vừa thoáng mở mắt, long khí đại bao trong hai con ngươi, nhẹ nhàng huy động cánh tay phải, lập tức cảm ứng được trong hư không ngủ đông một đầu cự thú, vĩ đại vô cùng, cổ kim có một, chỉ cần hắn đưa ra một ý niệm, liền có thể làm thức tỉnh đầu quái vật khổng lồ này, tễ phá hư không, trực tiếp giơ vuốt tới.
Một loại tự tinh tràn ngập trong cơ thể Phong Vân Vô Ngân! Hắn cảm giác được, chính mình tuy rằng phạm tội, bị giam giữ trong lao ngục, có điều cũng không phải là cận kề cái chết.
Một ngày đêm còn lại, Phong Vân Vô Ngân mài dũa kiếm khí, kiếm cốt. Dẫn động thánh lực thôi phát uy năng của bốn cây kiếm cốt, không ngừng ngưng luyện bộ kiếm pháp Nhật Nguyệt Càn Khôn, càng về sau càng có thể tùy tâm sở dục, kiếm sinh do ý, kiếm sinh do tâm, kỳ diệu mười phần.
Rốt cục đã tới ngày thứ ba!
Chỉ thấy một đạo đại khí quang huy sáng rực từ trên trời giáng xuống, trực tiếp bao phủ toàn bộ lao ngục. Cả lao ngục vang vọng một tiếng nói uy nghiêm:
- Trọng phạm Phong Vân Vô Ngân, vào chấp pháp đường chờ phán quyết!
Ông!
Phong Vân Vô Ngân chỉ cảm thấy một trận hoa mắt, chờ khi hắn mở măt ra, liền phát hiện chính mình đã được chuyển tới bên trong một gian cung điện cổ kính.
Tại chỗ ghế cao đầu cung điện, một vị lão giả áo đen đang ngồi, biểu tình cẩn mật uy nghiêm vô cùng. Phong Vân Vô Ngân không cảm giác được bất luận một tia áp lực nào từ trên người lão giả áo đen này, có điều hắn có một loại ảo giác... Lão giả này, chỉ cần hơi động thân thể một chút, là có thể đủ bộc phát ra chiến lịch kinh khủng, chí tôn vô địch.
- Tiểu oa nhi, ngươi phải cẩn thận đối phó, nơi này thật ra có mấy gã bán Thần, vô cùng lợi hại. Lão đầu tử ta cũng không tiện nói nhiều, liền tạm thời ẩn giấu đi.
Chúc lão nói xong, liền triệt để ẩn núp.
Phong Vân Vô Ngân nghiêng đầu nhìn, chỉ thấy hai bên trái phải đều có năm đại nhân vật ngồi ngay ngắn trên ghế. Phong Vân Vô Ngân nhận thức được một người trong đó, chính là Hiên Viên sư huynh. Khi trước Hiên Viên sư huynh cũng từng có lần giải vây cho Phong Vân Vô Ngân, thế nên Phong Vân Vô Ngân liền hơi hạ thấp người, lễ phép cười với Hiên Viên sư huynh, biểu thị lòng tôn trọng.
- Phong Vân Vô Ngân!
Chợt, lão giả áo đen ngồi ngay ngắn tại ghế thủ tọa liền phát lực quát lên, khiến trong tai Phong Vân Vô Ngân ông ông, linh hồn run rẩy.
Phong Vân Vô Ngân thu liễm tâm thần, hướng mặt về phía lão giả uy nghiêm kia, cũng hơi khom người chào, biểu thị tôn trọng, trong miệng nói:
- Có đệ tử!
Lão giả áo đen kia chính là đường chủ chấp pháp đường, khi vừa nhìn thấy Phong Vân Vô Ngân, cũng có một chút kinh ngạc, nghĩ thầm tiểu gia hỏa này thoạt nhìn nhã nhặn thanh tú, hoàn toàn không có nửa điểm giống với hạng người hung tàn. Tục ngữ nói thiện ác tâm sinh, dáng dấp hắn như vậy, thật khó khiến người ta tin tưởng hắn là một người sát phạt quả đoán. Còn nữa, hắn dĩ nhiên có thể chất Chân Long vô cùng hiếm thấy, trách không được, trách không được có thể dễ dàng vượt cấp giết người.
Trong khoảng thời gian ngắn, đường chủ chấp pháp đường cũng suy tư nghìn vạn, có điều rất nhanh liền nghiêm mặt nói:
- Phong Vân Vô Ngân, ngươi phạm thượng, tùy ý giết đồng môn tạp dịch và tổng quản tạp dịch trong học phủ, thậm chí còn giết chết một đệ tử ngoại môn, thủ đoạn máu tanh tàn bạo, ngươi có biết tội?
- A?
Phong Vân Vô Ngân hơi nhướng mày.
- Không phải đệ tử vô cớ giết người. Tổng quản tạp dịch, La tổng quản luôn luôn ức hiếp đệ tử, còn cố ý hãm hại đệ tử, bắt đệ tử đi ám sát Giác Vô Hận, quốc vương đế quốc Ngõa Thứ, cũng không nói cho đệ tử biết chiến lực thực sự của Giác Vô Hận, chế tạo ra một ít biểu hiện giả dối, lừa gạt đệ tử, khiến đệ tử lầm tưởng rằng thực lực Giác Vô Hận không cao, khiến đệ tử lơ là chủ quan. Khi đệ tử hoàn thành nhiệm vụ, La tổng quản dĩ nhiên chiếm dụng gần như toàn bộ giá trị một vạn điểm công lao hoàn thành nhiệm vụ, chỉ nguyện ý cấp cho đệ tử hai trăm năm mươi điểm, chênh lệch đến buồn cười, hắn đáng chết!
- Trong học phủ có rất nhiều tạp dịch đều bị La tổng quản này áp bách. Đệ tử giết hắn, không dám nói quá, nhưng thuần túy là vì trừ hại, thay học phủ diệt trừ đi một khối u ác tính.
- Về phần đệ tử ngoại môn kia, hắn vũ nhục đệ tử, khinh thường người đi lên từ vị diện cấp thấp như đệ tử. Đệ tử không phục với thái độ khinh nhờn của hắn, dùng võ lực giết hắn, đệ tử không cảm thấy có điểm gì không thích hợp. Nếu như thực lực đệ tử không đủ, như vậy cũng chỉ có một đường chết. Đệ tử hiểu rất rõ, tại đại lục Hỏa Nguyên, không phải ta giết người thì chính là người giết ta, không còn có khả năng thứ ba.
Phong Vân Vô Ngân chậm rãi nói, hoàn toàn không có nửa phần ý tứ hối cải.
Phạm nhân ở trong chấp pháp đường, có thể cao giọng tự biện giải cho mình, từ trước cho tới nay cũng chỉ có một người là Phong Vân Vô Ngân thôi!
Hiên Viên sư huynh liên tục gật đầu, cười nói:
- Không tồi, không tồi!
Các chấp sự khác, thậm chí ngay cả đường chủ cũng đều âm thầm thưởng thức khí khái, đảm phách của Phong Vân Vô Ngân. Có điều, đường chủ vẫn xụ mặt như trước, nói:
- Phong Vân Vô Ngân, ngươi cũng đừng cố biện luận. Ngươi công nhiên giết người, phạm thượng, đích xác vi phạm pháp luật của học phủ, cần phải xử trí! Bằng không, khiến chúng nhân không phục!
- Có điều, bản tọa yêu quý tài hoa của ngươi, liền đặc cách cho ngươi một lần cơ hội. Ngươi nghe đây... Chỉ cần ngươi có thể trở thành người mạnh nhất trong hang đệ tử ngoại môn, như vậy không riêng gì bản tọa, toàn bộ đệ tử ngoại môn, thậm chí là viện trưởng, cũng sẽ không nhiều lời, bỏ qua cho ngươi!
- Trở thành người mạnh nhất trong hàng đệ tử ngoại môn?
Phong Vân Vô Ngân sửng sốt.
- Nói cách khác, hôm nay ngươi sẽ khiêu chiến rất nhiều đệ tử ngoại môn, đồng thời đánh bại Tào Huyền, là người mạnh nhất hiện tại trong hàng đệ tử ngoại môn, thay thế vào vị trí của hắn.
Ánh mắt đường chủ nhìn thẳng vào Phong Vân Vô Ngân, nói tiếp:
- Trừ đó ra, không còn con đường nào khác! Đương nhiên, ngươi cũng có thể cự tuyệt xuất chiến. Như vậy, bản tọa liền tuyên án xử tử cho ngươi!
- Tào Huyền?
Phong Vân Vô Ngân nhướng mày:
- Ta phải đánh bại một người tên là Tào Huyền? Là người mạnh nhất trong hàng đệ tử ngoại môn học phủ Tử Anh? Như vậy ta có thể được đặc xá cho hành vi phạm tội?
- Đúng vậy, không chỉ là đặc xá, hơn nữa khi trở thành thủ tịch đệ tử ngoại môn, ngươi còn nhận được một ít bồi dưỡng, coi trọng của học phủ, thay đổi số phận bản thân, trở thành một quý tộc chân chính của đại lục Hỏa Nguyên! Từ nay về sau, xóa bỏ chiếc mỹ vị diện cấp thấp!
Đường chủ kia có chút vị đạo giật dây, nói:
- Học phủ Tử Anh chúng ta luôn luôn coi trọng nhân tài, là chiến hay chịu phán quyết tử hình, Phong Vân Vô Ngân ngươi hãy quyết định rồi trả lời thuyết phục!
Phong Vân Vô Ngân vừa mới hấp thu một viên thuốc thịt từ luyện hóa bạch viên cự thú, thần lực bạo tăng, lại luyện thành một chiêu mới trong Sát Thần quyền pháp, hơn nữa có bốn cây kiếm cốt, uy lực kiếm thuật đại tăng. Hiện tại, ý chí chiến đấu của hắn đang sôi sục, nghe được cơ hội chiến đấu, hắn đương nhiên không chịu bỏ qua, căn bản không cần suy nghĩ liền mở miệng nói:
- Ta nguyên ý đánh một trận! Đánh một trận rồi, liền trở thành đệ tử ngoại môn mạnh nhất!
Một loại tư thái bễ nghễ thiên hạ, khí phách dâng trào không ai bì nổi.
- A? Quả nhiên là một tên cứng đầu! Ngay cả suy nghĩ cũng không cần, liền trực tiếp muốn chiến! Có ý tứ, có ý tứ!
Lúc này, đường chủ kia rốt cuộc gật đầu, trên mặt lộ ra một tia mỉm cười hiếm gặp.
- Phong Vân Vô Ngân, ngươi yên tâm, lần này cho dù ngươi chết trạn, gia tộc và người thân tại vị diện cũ của ngươi cũng không bị liên lụy.
- Ngươi cứ an tâm đánh một trận đi! Được rồi, ngươi đã nghỉ ngơi dưỡng sức ba ngày, như vật hiện tại liền đến diễn võ trường đệ tử ngoại môn tiếp nhận khiêu chiến thôi!
Giờ khắc này, tại khu vực diễn võ trường đệ tử ngoại môn đã tấp nập người! Mấy vạn đệ tử ngoại môn, hầu như đã tụ tập đủ ba phần bốn, thậm chí có một bộ phận đệ tử nội môn cũng tới quan chiến.
Phong Vân Vô Ngân tiếp thu khiêu chiến đệ tử ngoại môn, tranh đoạt vị trí số một trong đệ tử ngoại môn, đoạt lấy địa vị nhằn rửa sạch hành vi phạm tội, loại chuyện này đã sớm được chấp pháp đường tuyên bố xuống, đồng thời tạo thành một trận oanh động thật lớn.
...
Khu vực sinh sống của đệ tử ngoại môn có diện tích rộng hơn gấp mấy lần so với khu vực sinh sống của đệ tử tạp dịch, nơi nơi đều là tiên thụ, linh thảo, sắc màu rực rỡ. Trong đó, kích thước khu vực diễn võ trường này quả thực có thể so sánh với hoàng thành của một đế quốc cỡ trung.
Lúc này, trong ngoài diễn võ trường đã tụ tập mấy vạn người, cũng không có vẻ bao nhiêu chật trội. Hầu như toàn bộ đệ tử ngoại môn đều đã tới. Chỉ trong vòng ba ngày ngắn ngủi, tin tức tạp dịch Phong Vân Vô Ngân, thủ phạm đánh chết đệ tử ngoại môn khiêu chiếu vị trí số một trong dệ tử ngoại môn như một trận bạo tạch, truyền bá rộng rãi khắp học phủ.
Đối với tên đệ tử ngoại môn kia bị Phong Vân Vô Ngân giết, kỳ thực các đệ tử ngoại môn khác căn bản chẳng hề quan tâm... Vì sao phải quan tâm chứ? Trong thế giới võ giả, có sống có chết, một ít đệ tử ngoại môn khi đi ra ngoài làm nhiệm vụ, cũng thường bị giết chết, chuyện tình sống chết đã thành quá bình thường rồi.
Thế nhưng, giờ khắc này, trong lòng đại bộ phận đệ tử ngoại môn đều tràn ngập oán động và phẫn nộ. Chuyện Phong Vân Vô Ngân hắn giết đệ tử ngoại môn chỉ là chuyện nhỏ, quan trọng chính là, thủ phạm giết chết là một tên tạp dịch, hơn nữa còn là tạp dịch mới nhập học! Càng hơn nữa là, tên tạp dịch mới nhập học kia lại là người đi lên từ vị diện cấp thấp.
Trong mắt tuyệt đại đa số người ở vị diện cấp cao... Người ở vị diện cấp thấp đều là hạng người hạ đẳng, tiện nhân, thậm chí có người cực đoan còn không thèm coi người vị diện cấp thấp là con người, chỉ coi đó giống như chó lợn dê.
Vấn đề hiện tại chính là, Phong Vân Vô Ngân giết một đệ tử ngoại môn, giống như là khiêu khích toàn bộ đệ tử ngoại môn trong học phủ Tử Anh.
Hơn nữa chấp pháp đường còn "Trợ giúp", để tên hung thủ này khiêu chiến đệ tử ngoại môn, tranh đoạt xưng hào tối cường trong đệ tử ngoại môn.
Lại một lần nữa chạm tới điểm giới hạn của chúng đệ tử ngoại môn.
Một tên tạp dịch đi lên từ vị diện cấp thấp, dám mơ ước ngôi bảo tọa số một trong đệ tử ngoại môn... Chuyện này quá hoang đường rồi! Giống như trực tiếp tát thẳng vào mặt mấy vạn đệ tử ngoại môn.
Thế nên, tới ngày khiêu chiến, những đệ tử ngoại môn đều tụ tập lại, toàn bộ đều ầm ầm nghị luận...
- Phong Vân Vô Ngân kia đâu? Hôm nay không phải muốn tuyên bố khiêu chiến đệ tử ngoại môn chúng ta sao? Thực sự là không biết sống chết! Vốn là một kẻ phạm tội chết, còn dám si tâm vọng tưởng! Dã tâm? Rác rưởi vị diện cấp thấp, dựa vào cái gì sở hữu phần dã tâm này?
- Hôm nay, chỉ cần hắn dám lên trường, lão tử sẽ là người đầu tiên xông lên giáo huấn hắn!
- A, tranh đoạt đệ tử ngoại môn đứng đầu? Hắn khi Tào sư ca của chúng ta không ngồi được sao? Tào sư cao có thiên phú dị bẩm, nhiều năm chiếm giữ bảo tọa đệ tử ngoại môn đứng đầu, sớm đã có thực lực tấn chức đệ tử nội môn.
← Ch. 436 | Ch. 438 → |