← Ch.463 | Ch.465 → |
Vốn Đoạt Mệnh công tử là kẻ có tâm tư kín đáo nhất, trước mắt xuất hiện tới 6 sinh động, tuy rằng hắn đã phấn khởi mừng rỡ như điên, nhưng cũng không điên cuồng giống như ba gã tán tu Ma môn kia, hoàn toàn mất đi lý trí. Tuy rằng đang kích động, nhưng trong đầu Đoạt Mệnh công tử vẫn hiện lên tình cảnh Phong Vân Vô Ngân trực tiếp đứng ra, chủ động yêu cầu được tự mình lựa chọn đường hầm sinh tử. Trong đầu Đoạt Mệnh công tử không hiểu sao lại hiện lên khuôn mặt vô hại, bình tĩnh đến đáng sợ của Phong Vân Vô Ngân.
- Tiểu tử thối kia! Rất cổ quái! Nhất định là rất cổ quái! Toàn bộ sáu người đều lựa chọn chính xác, đều chọn đúng sinh động! Nhất định là có liên quan tới tiểu tử kia! Trên người hắn, có ẩn giấu một bí mật vô cùng lớn!
Đoạt Mệnh công tử càng nghĩ càng kích động, trực tiếp dẫn theo hai nha hoàn, phi hành về phía sinh động mà Phong Vân Vô Ngân đã tiến vào.
Vừa tiến tới cửa của sinh động, Đoạt Mệnh công tử liền vung tay lên...
- Bụp! Bụp! Bụp!
Vô số kiếm khí huy hoàng như trụ, rực rỡ lóa mắt, giảo sát mà ra, mang theo khí thế ma diệt vạn cổ, thần đạo tru thiên...
- A!!!!
Đám người mạo hiểm cấp thấp còn lại ở bên dưới, vẫn chưa kịp phản ứng gì, thna thể liền đã bị kiếm khí mà Đoạt Mệnh công tử tùy ý tung ra cắt thành bụi phấn...
- Đám người thấp kém các ngươi cũng không có tư cách để tiến vào sinh đạo, tìm kiếm bảo bối. Toàn bộ đều chết hết đi!
Trong nháy mắt, Đoạt Mệnh công tử liền dẫn theo nha hoàn của mình, tiến vào bên trong sinh đạo.
Lại nói Phong Vân Vô Ngân!
Bản thân Phong Vân Vô Ngân cũng lựa chọn lấy một đường hầm sinh tử, sau khi tiến vào trong đó, liền phát hiện ra, ở tận cùng bên trong đường hầm dĩ nhiên lại có bảo quang liên lên, bảy màu rực rỡ, tựa như kỳ quan!
- Hắc hắc, lần này lại thành công rồi!
Phong Vân Vô Ngân cười lớn một tiếng, bay thẳng về phía cuối đường hầm, Kiếm Tiên Đồ Lục bên trong nạp giới cũng không ngừng nhúc nhích, phát ra từng đợt rung động khiến cho linh hồn Phong Vân Vô Ngân cũng trở nên kích động.
- A! Nhóc con, ngươi lựa chọn đúng rồi! Trong huyệt động này, bảo quang ngập trời, rõ ràng có mùi vị của trọng bảo hiện thế! Phí trước! Ở ngay phía trước thôi!
Chúc lão ở trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân cũng cực kỳ kích động, hét lên:
- Nhóc con, ngươi mau nói xem, ngươi lựa chọn như thế nào vậy?
- Hắc hắc, Chúc lão, nhìn đám huyệt động chi chít rậm rạp này, ta cũng đều thấy tê cả da đầu, chớ nói chi là tuyển chọn. Chẳng qua, ngay vừa rồi, Kiếm Tiên Đồ Lục của ta lại phát ra ý chí hoàng kim, một loại tin tức vô cùng mờ mịt truyền nhập vào linh hồn ta, ta cảm giác được rất rõ ràng, trong đám huyệt động chi chít như tổ ong này, đại khái có khoảng hơn chục huyệt động, tràn ngập lực hấp dẫn đối với Kiếm Tiên Đồ Lục! Chúc lão, ngài phải biết rằng, Kiếm Tiên Đồ Lục của ta chính là một kiện thần khí kiếm đạo, hấp thu tất cả năng lượng về kiếm, trong mấy nghìn huyệt động này, một khi huyệt động nào có ẩn giấu cự bảo, liền có lực hấp dẫn đối với Kiếm Tiên Đồ Lục, mà có được lực hấp dẫn, không thể nghi ngờ đó chính là sinh động có ẩn giấu cự bảo! Hơn nữa, huyệt động mà ta lựa chọn chính là huyệt động sản sinh ra được lực hấp dẫn lớn nhất, chắc chắn bảo vật bên trong sinh động này phải là đỉnh cấp, vượt qua bảo vật ẩn giấu bên trong những sinh động khác... Hắc hắc, ta cũng muốn nhìn xem, bên trong sinh động này rốt cuộc là có bảo vật gì mà lại sản sinh ra được lực hấp dẫn mãnh liệt đối với Kiếm Tiên Đồ Lục của ta như vậy!
Nguyên lai là Kiếm Tiên Đồ Lục, đã thay Phong Vân Vô Ngân đưa ra lựa chọn chính xác nhất!
Phong Vân Vô Ngân một đường đi thẳng tới chỗ tận cùng của sinh đạo.
Nơi này chính là một phiến núi sông xinh đẹp, hồ sâu, thác nước, ánh mặt trời, hoa tươi, lục thảo...
Mà ở phía trên của một tảng đá, rõ ràng có đặt một đoạn xương màu vàng rực!
Đoạn xương vàng rực này phát ra từng đạo kiếm khí mênh mông, mỗi một đạo kiếm khí đều ẩn chứa một loại chí lý tự nhiên như thần sương vãn lộ, cũng ẩn chứa một tia ý vị của pháp tắc thời gian, không gian...
Phảng phất như thấy được, bên trong từng đạo kiếm khí, mơ hồ hiện ra một hư ảnh hình người nhỏ bé, những hư ảnh này, hoặc là đang đả tọa, hoặc là đang múa kiếm, hoặc là đang chắp tay đi lại... Toàn bộ những hư ảnh, bất kể là động tác thế nào, nhưng đều phảng phất như đang diễn giải một bộ kiếm thuật!
Một bộ kiếm thuật cực kỳ huyền ảo!
- Hả?
Cước bộ Phong Vân Vô Ngân chợt ngừng lại, tâm thần toàn thân liền dung nhập vào trong thế giới kiếm mà đoạn xương vàng rực kia tinh lọc ra, thể nghiệm kiếm dạo diệu cảnh mà đoạn xương vàng rực đó kiến tạo nên.
Trong sát na, trong lòng Phong Vân Vô Ngân dâng lên một loại cảm động! Hai mắt bất tri bất giác trở nên đỏ hồng, thật giống như một người khát khao tri thức, đột nhiên tiến được vào một tàng thư viện có chứa đến hàng vạn cuốn sách.
Kiếm Tiên Đồ Lục ở trong nạp giới của Phong Vân Vô Ngân, cũng bắt đầu trở nên rung động...
- A! Nhóc con! Đây... đây là hoàng kim kiếm cốt... dĩ nhiên lại là một cây hoàng kim kiếm cốt! Ha ha ha ha! Hoàng kim kiếm cốt, chính là kiếm cốt mà Kiếm Thần rèn luyện ra! Thập phần trân quý! Kiếm cốt của Kiếm Thần đó! Bên trong ẩn chứa lĩnh ngộ đối với kiếm đạo của Kiếm Thần, cùng với kiếm thuật Thần giai. Ha ha, nhóc con, mau mau thu hồi cây hoàng kim kiếm cốt này vào! Kỳ ngộ! Kỳ ngộ! Kỳ ngộ lớn bằng trời!
Chúc lão ở bên trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân cũng biểu lộ ra trạng thái không thể nào khống chế được.
Lúc trước Phong Vân Vô Ngân thu được những kiếm cốt rồi dung nhập vào cơ thể, đều là thanh đồng kiếm cốt, tính ra cũng không hề trân quý. Nhưng hôm nay, bày ra trước mắt hắn, chính là hoàng kim kiếm cốt!
Hoàng kim kiếm cốt, cũng chính là di vật của Kiếm Thần!
- Quá tốt! Đạt được hoàng kim kiếm này, kiếm thuật của ta đột nhiên tăng mạnh, thần cản giết thần, phật cản giết phật! Ha ha ha!
Phong Vân Vô Ngân cũng nhịn không được mừng rỡ như điên, thân hình trực tiếp nhảy vọt về phía tảng đá có đặt hoàng kim kiếm cốt.
Tới gần hoàng kim kiếm cốt, toàn thân Phong Vân Vô Ngân liền ngâm mình đắm chìm bên trong kiếm khí mênh mông này, cả người vô cùng ấm áp, lĩnh ngộ đối với kiếm thuật cũng bắt đầu tăng lên! Trong đầu sinh ra rất nhiều đạo lý về kiếm thuật, hơn nữa Kiếm Tiên Đồ Lục trong nạp giới cũng với cây hoàng kim kiếm cốt cũng sản sinh ra một loại liên hệ cộng hưởng vi diệu.
- Đây là di vật của Kiếm Thần, không phải chuyện đùa, so với những thứ Thần giai bí tịch, linh đan diệu dược, bảo khí thần binh đều trân quý hơn rất nhiều, tính ra giá trị cũng chỉ ở ngay dưới thần cách. Được rồi, đồ chơi này, ta mà từ chối thì bất kính quá.
Khóe miệng Phong Vân Vô Ngân nhếch lên, vươn tay ra muốn cầm lấy cây hoàng kim kiếm cốt.
Đúng lúc này...
- Đồ đê tiện! Mau mau buông cái móng chó của ngươi ra!
Một luồng thanh âm cực kỳ lạnh lùng, tôn quý đồng thời còn kèm theo vẻ mừng rỡ như điên, vang lên từ phía sau Phong Vân Vô Ngân.
- Hả?
Phong Vân Vô Ngân khựng lại, đồng thời cũng cảm giác được, một cảm giác như dao nhọn kề lưng, tựa hồ tạng phủ toàn thân đột nhiên bị một luồng kỳ quang xuyên thủng!
Đây là một loại cảm giác nguy cơ rất lớn.
Phong Vân Vô Ngân không hề hoài nghi, nếu như mình thực sự vươn tay ra cầm lấy kiếm cốt, sẽ lập tức gặp phải công kích cực kỳ kinh khủng.
Phong Vân Vô Ngân thu tay lại, ánh mắt đảo qua...
Chỉ thấy Đoạt Mệnh công tử hai tay chắp sau lưng, áo bào phất phới, lạnh lùng nhìn lại, quanh thân chớp động kiếm khí vô thượng. Ở phía sau hắn, có hai nha hoàn xinh đẹp ngạo khí bức người đang đứng thẳng, đồng dạng cũng kiếm khí như cầu vồng, vô cùng hùng hổ.
- Thật không ngờ tới... là hoàng kim kiếm cốt, dĩ nhiên lại là hoàng kim kiếm cốt...
Đoạt Mệnh công tử cũng không liếc mắt nhìn Phong Vân Vô Ngân nữa, chỉ thấy ánh mắt hắn si mê nhìn vào cây hoàng kim kiếm cốt. Ánh mắt kia, thật giống như một thiếu niên si tình, nhìn thấy được tình nhân mà mình xa cách đã lâu. Hắn lẩm bẩm nói:
- Chỉ có Kiếm Thần, tiêu hao Thần lực, tâm lự, thời gian vô tận, mới có thể rèn luyện ra được hoàng kim kiếm cốt. Mỗi một cây hoàng kim kiếm cốt đều là kết tinh tâm huyết của Kiếm Thần. Hoàng kim kiếm cốt, giá trị chỉ đứng ngay dưới thần cách của Kiếm Thần. Đạt được một cây hoàng kim kiếm cốt, dung nhập vào thân thể, chẳng khác nào có thêm được một phần sức chiến đấu của Kiếm Thần. Ha ha ha ha ha ha
Rồi đột nhiên, Đoạt Mệnh công tử rú lên cười như điên dại:
- Là trời cao muốn cho bản công tử quật khởi! Đạt được thành tựu! Ha ha ha ha! Trước đây từng có một đại năng tính toán vận mệnh, đã nói với bản công tử, bản công tử đã được định trước không phải là vật trong ao, sẽ có lúc một bước lên trời! Là người đứng trên mọi người! Cả đời này, đều có vận khí vô địch, kỳ ngộ vô tận... Quả nhiên, quả nhiên, lời ấy không sai!!
Chợt ngừng lại, tinh quang trong mắt hắn bùng nổ, nhìn Phong Vân Vô Ngân:
- Thánh giai tiểu cẩu! Ngươi cũng chính là một cơ hội quật khởi của bản công tử! Đem bảo bối của ngươi giao ra đây! Bản công tử cũng không tin chỉ với tu vi Thánh giai, một tiểu nhân vật so với chó còn yếu hơn, lại có thể trực tiếp chọn ra chính xác 6 sinh động, nhất định ở trong tay ngươi phải có bảo bối gì đó. Giao ra bảo bối, sau đó cút đi, bản công tử có thể cho ngươi một con đường sống!
- À...
Phong Vân Vô Ngân bất động thanh sắc, tay phải lật lại, Thần Lực Chùy liền đã nằm trong tay, Phong Vân Vô Ngân khí phách vô hạn, lạnh lùng nói:
- Buồn cười! Hoàng kim kiếm cốt này, lão tử nhất định phải láy! Ai muốn trạnh đoạt cùng lão tử, lão tử liền đập chết kẻ đó! Lão tử thèm vào quản ngươi là đoạt mệnh công tử, hay là cẩu mệnh công tử, dám ngăn cản lão tử, chỉ có con đường chết!
- Quá càn rỡ rồi!
- Muốn chết!
Ngay khi Đoạt Mệnh công tử bị Phong Vân Vô Ngân mắng như té tát vào mặt, trong cơn giận dữ sắc mặt đỏ rực, hai nha hoàn của hắn ở phía sau đã giậm chân, chỉ tay về phía Phong Vân Vô Ngân mắng:
- Đồ tiện nhân kia! Công tử nhà ta từ bi, muốn tha cho ngươi một con đường sống, ngươi lại bị điên ở chỗ này cắn càn cắn bậy, quả thực chính là tìm đường chết! Đáng bị bầm thây vạn đoạn!
Bất chợt trong tay hai nha hoàn kia đã nhiều thêm một thanh bao kiếm tinh quang rực rỡ, thân thể khẽ động, phân ra hai hướng trái phải đâm tới Phong Vân Vô Ngân, kiếm quang hỗn loạn, pháp tắc ngập trời, tan biến thời không!
- Thần Lực Chùy, dung nhập thân ta!
Phong Vân Vô Ngân rống to một tiếng, bước tới một bước, khí phách ngập trời, Thần Lực Chùy trong nháy mắt dung nhập vào trong cơ thể Phong Vân Vô Ngân! Thần lực tăng vọt!
Từng luồng hư ảnh chân long, cuồn cuộn trên không, rồi chú nhập vào đỉnh đầu Phong Vân Vô Ngân, lại cò vô số hư ảnh Hỏa Phượng Hoàng từ trong mỗi một lỗ chân lông của Phong Vân Vô Ngân vỗ cánh bay ra.
Toàn thân Phong Vân Vô Ngân như đắm chìm trong thần hỏa, con ngươi bên trái ẩn hiện chân long, con ngươi bên phải lấp lánh Hỏa Phượng Hoàng, hình dáng tựa ma thần...
6000 long lực lượng!
7000 long lực lượng!
8000 long lực lượng!
...
11000 long lực lượng!
Thuần lực lượng của Phong Vân Vô Ngân tăng vọt tới 11000 long! Vô pháp vô thiên! Xé rách hết thảy trật tự pháp tắc!
- Hai tiện nhân! Chết cho lão tử!
Hai tay trái phải của Phong Vân Vô Ngân trực tiếp trảo ra, trong nháy mắt bóp vỡ tan kiếm thuật tuyệt sát của hai nha hoàn này, đồng thời cũng tóm gọn chúng vào trong tay... Xiết lại!
- Bụp!
Hai nha hoàn xinh đẹp động lòng người, trong nháy mắt bị bóp nát, máu chảy đầu rơi, hương tiêu ngọc vẫn.
Phong Vân Vô Ngân triệt để dung nhập Thần Lực Chùy vào trong cơ thể, lực lượng đáng sợ thức tỉnh. Long phượng trình tường, sau khi hợp thể giao hoan với Trình Dao, lực lượng thân thể thuần tùy của Phong Vân Vô Ngân đã từ 3600 Long, tăng lên đến 5000 Long. Hôm nay, dung hợp Thần Lực Chùy, lực lượng bành trướng lên đến 11000 Long rồi!
Vạn Long chi lực, đó cũng không phải là chuyện nói giỡn. Tùy tùy tiện tiện đã khai thiên tích địa, sáng lập thời không, hơi vươn tay một chút, một phiến không gian bích lũy sẽ bị xé rách như giấy vậy.
Phanh phanh ~~ phanh ~~
Trái tim Phong Vân Vô Ngân kịch liệt nhảy lên, mỗi một lần trái tim nhảy lên, giống như va chạm với thiên thạch vậy, PHỐC PHỐC nổ vang, nói không khoa trương chứ lực lượng mà mỗi lần trái tim nhảy lên cũng đủ phá vỡ cả một ngọn núi rồi.
Thân hình Phong Vân Vô Ngân bắt đầu cao lên, khí thế căng vọt, trên đỉnh đâu Long Phượng quấn quanh, cả người đắm chìm trong Hỏa Viêm màu trắng nhạt, bộ dáng như một Ma Thần vậy!
Lúc này, Phong Vân Vô Ngân ngược lại không dùng kiếm thuật, chỉ dùng lực lượng thân thể thuần túy để đánh một trận với Đoạt Mệnh Công Tử
- Ân?
Thân hình to lớn cao ngạo của Đoạt Mệnh Công Tử nhịn không được lùi về sau nửa bước, đồng tử co rút lại:
- Quả nhiên một thân đều là bí mật! Thể chất như thế, cũng không biết làm sao mà tu luyện ra được! Tốt, tất cả bí mật của ngươi, đều sẽ trở thành bước đệm cho bổn công tử quật khởi! Ngươi giết chết nha hoàn của bổn công tử, bổn công tử phải hảo hảo bào chế ngươi! Khiến ngươi muốn sống không được, chết cũng không xong!
Oanh!!!!!!
Đoạt Mệnh Công Tử này thân là đệ tử tinh nhuệ của Danh Kiếm học phủ, tự nhiên không phải là hạng thường, sau khi mắt thấy Phong Vân Vô Ngân lột xác tâm thân cũng không sụp đổ, ngược lại hai mắt còn bắn ra quang mang cực kỳ tham lam, trên đỉnh đầu, triệt để nổ tung ra 6 đạo Đế cấp pháp tắc như trường giang đại hà, vô số trật tự gông xiềng quấn vào nhau, còn có ức vạn kiếm quang, sáng như ngôi sao trong vũ trụ ngân hà vậy.
Đủ loại tuyệt sát kiếm thuật đều được hiện ra, trong đó còn ẩn chứa một loại giam cầm chi lực đôi với thời gian và không gian nữa.
- Tiểu Oa Nhi, không nên khinh địch! Đây là tôn Chuẩn Thần, Thần giai kiếm thuật mà hắn tu hành đáng sợ nhất chính là, lĩnh ngộ một ít thời gian và không gian pháp tắc!
Chúc lão liền trực tiếp khuyên bảo trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân:
- Chuẩn Thần không thể khinh thị được! Tên này chính là địch nhân mạnh nhất từ khi ngươi xuất đạo đến nay đấy!
← Ch. 463 | Ch. 465 → |