← Ch.467 | Ch.469 → |
Chúc lão trấn an nói.
- Ân, Chúc lão, ta rõ rồi. Kiếm thuẫn này mặc dù ta không dùng được, bất quá, ta có thể trực tiếp luyện hóa nó, tẩm bổ cho Thiên Địa Đan Điền của ta, chẳng khác gì một quả linh đan diệu dược cả.
Phong Vân Vô Ngân lầm bầm lầu bầu, rời khỏi gian mật thất này.
Đi ra bên ngoài xem xét, cũng chỉ còn lại có 6 cửa đá... Năm thành, gấp đôi, gấp hai, gấp ba, gấp 10 lần, gấp 20...
- Tiểu Oa Nhi, thử công kích cao hơn ngươi gấp đôi thử xem! Nhục thể của ngươi, có lẽ có thể bình yên vô sự chống đỡ được đấy.
- A, Chúc lão, nếu đã đến thì.. Thịt muỗi cũng là thịt...
Phong Vân Vô Ngân sờ lên mũi:
- Năm thành kiếm khí, có lẽ ta có thể ngăn cản nhẹ nhõm thôi...
Nói xong, Phong Vân Vô Ngân bắn kiếm khí, đẩy cửa đá 5 thành kiếm khí ra, lập tức hắn liền bị đẩy vào trong mật thất.
Mật thất này cũng không khác gì mật thất 2 thành kiếm khí cả, bất quá hình người ở đối diện Phong Vân Vô Ngân, kiếm quang mà hắn phun ra càng thêm hung hiểm, mang đến cho người hương vị như muốn thiết cát vạn vật vậy.
XÍU... UU!!!!!!!!
Một đạo kiếm quang phóng tới, Phong Vân Vô Ngân thúc dục kiếm khí bản thân, hình thành vòng phòng ngự, ngăn cản lại..."PHỤT! " vòng phòng ngự kiếm khí của Phong Vân Vô Ngân lập tức bị đâm thủng, tốc độ kiếm quang cũng không giảm, lại lần nữa đâm vào lồng ngực Phong Vân Vô Ngân...
Một đạo máu bắn ra, đạo kiếm quang này cũng lưu lại một miệng vết thương trên lồng ngực Phong Vân Vô Ngân. Phong Vân Vô Ngân cảm thấy một tia đau đớn nóng rát, hắn thầm mắng một tiếng, rất nhanh sau khi kiếm khí tiêu hao gần như không còn thì trên bàn gỗ liền có một cái hộp. Hắn đi tới nhặt lấy bảo vật mà mình nên có.
Lần này, bên trong hòm gỗ đặt một khối gỗ xanh biếc, khối gỗ này tản mát ra mùi thơm thấm thúy kì dị, Phong Vân Vô Ngân liền nắm một khối vào tay, lập tức cảm nhận được một loại tâm cảnh yên lặng. Kiếm khí của mình, phảng phất như được một cỗ lực lượng ôn hòa bao lại, trấn an, an ủi.
- Kiếm Mộc... Kiếm tu chí bảo, mang theo Kiếm Mộc nơi thân, Kiếm Tâm Thông Minh, có thể bảo đảm dù tu luyện bất kỳ kiếm thuật gì cũng sẽ không xuất hiện tình trạng tẩu hỏa nhập ma.
Một đạo tin tức truyền vào trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân.
- A... ~~ cái này cũng không có gì cả...
Phong Vân Vô Ngân cười khan một cái, tùy tiện ném khối Kiếm Mộc này vào trong nạp giới...
- Gân gà! Ta đã có Kiếm Tiên Đồ Lục, tu luyện kiếm pháp gì cũng sẽ không tẩu hỏa nhập ma, hơn nữa tu luyện kiếm thuật gì cũng đều đột nhiên tăng mạnh cả...
Phong Vân Vô Ngân rời khỏi gian mật thất kia.
Quả thật, độ khó càng nhỏ, bảo vật lấy được càng có vẻ gân gà. Đương nhiên, loại gân gà này, chỉ là đối với Phong Vân Vô Ngân thôi. Cũng như Kiếm Thuẫn và Kiếm Mộc lấy được lúc ban nãy, đối với loại như Mộ Dung sư tỷ thì đã là thiên đại pháp bảo rồi. Khối Kiếm Mộc kia, càng thêm trân quý, dù là Chuẩn Thần cũng đều sẽ yêu thích không buông tay.
- Tiến vào mật thất kiếm khí công kích gấp đôi thôi.
Phong Vân Vô Ngân tiến hành theo chất lượng, bắn ra một đám kiếm khí, đẩy ra mật thất kiếm khí công kích gấp đôi.
Trong mật thất...
Hình người đứng đối diện Phong Vân Vô Ngân lộ ra vẻ ngang tàng uy vũ, kiếm khí phun ra nuốt vào, hiển hiện ra uy lực hủy thiên diệt địa, từng đạo kiếm quang cắt không gian vang lên từng tiếng Xuy xuy Xùy~~ đáng sợ.
- Tiểu oa nhi! Giờ phải cận thận rồi! Giờ chính là kiếm khí công kích cao hơn ngươi gấp đôi! Ngươi đón đỡ chỉ sợ sẽ phải chịu chút thương thế đấy!
Chúc lão nhịn không được nhắc nhở.
Trên thực tế, Phong Vân Vô Ngân cũng đã từng nghĩ qua, loại như Liễu Diệp công tử, Đoạt Mệnh Công Tử. kiếm thuật tu vị của bọn hắn nếu so với Phong Vân Vô Ngân thì cao hơn, nhưng bọn hắn đều chết trong tay Phong Vân Vô Ngân. Đây thật ra là vì Phong Vân Vô Ngân dùng công thay thủ, triển khai thủ đoạn lôi đình, trực tiếp đuổi giết bọn hắn, không giống với tình huống hiện giời. Bây giờ không thể công kích, không thể trốn tránh, chỉ có thể đón đỡ thôi.
- Chúc lão, ngươi yên tâm, kiếm khí công kích gấp đôi ta còn không để vào mắt.
Lực lượng toàn thân Phong Vân Vô Ngân nổi lên, Chân Long hư ảnh bay loạn, từng đạo hư ảnh Hỏa Phượng Hoàng cũng lập loè nhảy lên!
"PHỐC "
Hình người đối diện lập tức chém ra một đạo kiếm quang như dải lụa, kiếm quang này chấn động, tựa hồ sinh ra cộng minh với các phần tử Thiên địa như hơi bụi, không gian bích lũy, hình thành một cổ lực lượng giảo sát tuyệt cường, những nơi kiếm quang đi qua, vạn vật diệt sạch, dễ như trở bàn tay!
Đây chính là kiếm khí công kích mạnh hơn Phong Vân Vô Ngân gấp đôi!
- Rống!
Phong Vân Vô Ngân không dám lãnh đạm, lực lượng toàn thân nổi lên, thân thể cất cao! Quanh thân hoàn toàn bị Chân Long hư ảnh, Hỏa Phượng Hoàng hư ảnh quấn quanh!
Híz-khà-zzz
Đạo kiếm quang to lớn cao ngạo kia lập tức đâm vào thân thể Phong Vân Vô Ngân, sát nhập sinh ra một cổ lực đẩy đáng sợ, trực tiếp hất tung Phong Vân Vô Ngân lên!
Phanh!
Phong Vân Vô Ngân té ngã sang một bên, chỉ thấy chỗ ngực hắn lưu lại một vết kiếm tương đối sâu, bên ngoài da thịt thoáng nhận lấy chút thương thế nhỏ.
Phong Vân Vô Ngân hít sâu vài cái, hơi điều chỉnh một chút, lúc này mới khôi phục lại, hắn đứng lên, cười khổ nói:
- Thật đúng là tìm tai vạ ah! Nếu như có thể công kích thì ta đã ngưng tụ ra lực lượng, hơi trảo một chút, lực lượng 5000 long giảo sát qua thì đạo kiếm khí này đã bị chôn vùi rồi, hơn nữa, ta bật lên một cái, cũng có thể nhẹ nhõm né tránh, nhưng bây giờ... Ha ha, thật sự là tìm tai vạ...
Phong Vân Vô Ngân tự giễu cười cười, trực tiếp đi đến giữa mật thất, ngay trong rương gỗ, hắn phát hiện ra một bản chép tay.
- Vạn Kiếm sơn trang phó trang chủ Giang Nhất Hà bút ký thủ trát.
- Ân?
Phong Vân Vô Ngân rất nhanh mở bản chép tay ra, đọc nhanh như gió vài trang, nguyên lai bản chép tay là những ghi chép về lý giải đối với kiếm đạo và mấy chiến dịch quang trong trọng đời của một kiếm tu cao cấp, ngoài ra còn trình bày một ít nhận thức tâm đắc của mình về mặt kiếm thuật nữa, thêm vào đó là một ít bí quyết nhỏ để tu luyện kiếm thuật...
- Đồ chơi này tựa hồ không tệ, sau này nếu có thời gian thì sẽ chậm rãi đọc.
Phong Vân Vô Ngân ném bản chép tay vào nạp giới.
Rời khỏi mật thất
Ngay khi Phong Vân Vô Ngân muốn tiếp tục lựa chọn mật thất thì Chúc lão bỗng kêu lên một tiếng sợ hãi:
- Tiểu Oa Nhi! Lão đầu tử cảm giác thấy một ít điềm xấu... Hí! Ngươi nhìn lên đỉnh đầu xem!
- Ân?
Phong Vân Vô Ngân bị lời của Chúc lão làm cho cả kinh, thân hình cứng lại, ngẩng đầu nhìn lên...
Chỉ thấy ở trên đỉnh đầu khảm nạm một khối mặt kính, lúc này, trong đó hiện lên một ít hình ảnh kì lạ...
Một tòa thành trì, bốn phương tám hướng, toàn bộ đều là kiếm khí hằng cổ trường tồn, những kiếm khí này, đang từ Đông Nam Tây Bắc, chậm rãi trôi đi, quay lại thành trì!
- Hí! Thượng Cổ kiếm khí quay lại sào!
Phong Vân Vô Ngân lập tức hiểu rõ... Hắn và bọn người Mộ Dung sư tỷ sỡ dĩ có thể an toàn tiến vào Vạn Kiếm sơn trang thám hiểm, đó là bởi vì vô số thượng cổ kiếm khí bao phủ trên không Vạn Kiếm sơn trang đã rời khỏi Vạn Kiếm sơn trang, khiến cả Vạn Kiếm sơn trang hình thành một trạng thái chân không hoàn toàn không có chút đề phong.
Mộ Dung sư tỷ đã từng đã nói với Phong Vân Vô Ngân, một khi Thượng Cổ kiếm khí quay lại sào, vậy thì thập phần nguy hiểm, hàng tỉ đạo kiếm khí, sẽ giảo sát những người thám hiểm Vạn Kiếm sơn trang, Quỷ Thần không lưu!
- Tiểu oa nhi, đại sự không ổn rồi! Kiếm khí quay lại sào! Những Thượng Cổ kiếm khí này, vô hình vô thường vô định, là do tiên hiền của Vạn Kiếm sơn trang lưu lại, trong đó không thiếu Thần giai kiếm khí! Hơn nữa, những kiếm khí này đã có được trí tuệ nhất định, có thể phân biệt rõ khí tức địch ta, tiểu oa nhi, ngươi là một thám hiểm giả tiến vào từ bên ngoài, khí tức của ngươi nhất định sẽ bị kiếm khí bài xích, cũng chính là bị tru sát! Đợi đến lúc kiếm khí quay lại sào, vạn đạo kiếm khí ập vào ngươi, vậy thì không dễ ngăn cản rồi... Mau mau rời khỏi đi! Sử dụng truyền tống linh phù, quay lại Tử Anh học phủ! Việc này không thể coi thường!
Chúc lão vội vàng kêu lên.
- Thế nhưng cái thần cách này...
Ánh mắt Phong Vân Vô Ngân gắt gào nhìn vào mật thất kiếm khí công kích gấp mười lần, nghiến răng nghiến lợi:
- Thật vất vả đến một chuyến, hơn nữa đã biết chính xác làm sao để đạt được thần cách, Chúc lão, ngươi bảo ta làm sao cam tâm rời đi đây? Hơn nữa, tiếp theo muốn thăm dò Vạn Kiếm sơn trang thì nhất định phải trông vào vận khí, chờ đợi Thượng Cổ kiếm khí rời khỏi Vạn Kiếm sơn trang thì mới có thể tiến đến... Không được... Ta muốn đạt được quả thần cách này đã rồi nói sau.
Phong Vân Vô Ngân nói xong, không khỏi lại lần nữa nhìn lên mặt kính trên đỉnh đầu. Hắn liền nhìn thấy vô số Thượng Cổ kiếm khí, khổng lồ, dày đặc giống như mây đen từ bốn phương đang trôi về phía Vạn Kiếm sơn trang, lập tức sẽ bao phủ Vạn Kiếm sơn trang lần nữa!
- Tiểu oa nhi, ngươi đừng điên rồ như thế! Ngươi muốn dùng thân thể chọi cứng với kiếm khí công kích cao hơn ngươi gấp mười lần... Việc này... Cơ hồ không có khả năng đâu! Ngươi biết kiếm khí công kích cao hơn ngươi gấp 10 lần là khái niệm gì không? Loại công kích này đã cao hơn Chuẩn Thần rồi! Nếu như ngươi có thể gia trì Thần Lực Chùy nhập vào cơ thể, có thể thúc dục Sát Thần quyền pháp, vậy thì còn một đường cơ hội. Còn hiện giờ... Thuần túy chọi cứng, lão đầu tử nói cho ngươi biết, ngươi rất có thể sẽ bị kiếm khí xé rách ngay lập tức đấy!
Chúc lão ân cần khuyên bảo
- Nhanh chóng rời khỏi đi!
- Lời mặc dù nói thế...
Phong Vân Vô Ngân tâm niệm sảo động, tâm thần chìm vào Kiếm Tiên Đồ Lục trong nạp giới, thình lình, Phong Vân Vô Ngân liền phát hiện, Kiếm Tiên Đồ Lục của mình đang không ngừng rung động, hoàng kim ý chí ở mặt ngoài Kiếm Tiên Đồ Lục loáng thoáng phát ra một cổ ý niệm, tin tức...
- Ồ? Kiếm Tiên Đồ Lục?
Phong Vân Vô Ngân tâm thần chấn động
- Sau khi tiến vào đường hành lang này, ngay cả Thần Lực Chùy cũng mất đi liên hệ linh hồn với ta, khiến ta không cách nào dung hợp Thần Lực Chùy nhập vào cơ thể... Nhưng Kiếm Tiên Đồ Lục vẫn bảo trì cảm giác huyết nhục tương liên với ta... Trong đường hành lang này, không thể sử dụng bất luận pháp bảo gì, nhưng vì sao ta có thể cảm ứng được Kiếm Tiên Đồ Lục? Chẳng lẽ Kiếm Tiên Đồ Lục có thể bỏ qua quy tắc của đường hành lang này sao?
- Tiểu Oa Nhi, đi mau!
Chúc lão vẫn kêu to như trước
Nào đoán được Phong Vân Vô Ngân đã quyết định được ăn cả ngã về không một phen, trực tiếp bắn ra một đám kiếm khí, đẩy ra cửa mật thất kiếm khí công kích gấp 10 lần.
- Mẹ nó, cuối cùng đánh bạc một lần! Thành công, ta được một miếng Thần Cách của Kiếm Thần, nếu thất bại thì nhiều nhất là tu vị kiếm khí ngã xuống một phẩm giai thôi, dù sao ta có Kiếm Tiên Đồ Lục, tu luyện kiếm thuật hoàn toàn không có bình cảnh, muốn khôi phục kiếm khí tu vị cũng không phải việc gì khó... Ta sợ gì chứ?
Tâm tính Phong Vân Vô Ngân vô cùng cứng cỏi, trực tiếp nhảy vào mật thất.
Thình lình, hiện ra trong tầm mắt Phong Vân Vô Ngân là một không gian hỗn loạn, thời gian pháp tắc hỗn loạn, vô số mặt trời mặt trăng và ngôi sao, mảnh vỡ thiên thạch, du động ngay bên cạnh Phong Vân Vô Ngân
Một cổ áp bách đáng sợ áp tới, cơ hồ khiến cho thân thể Phong Vân Vô Ngân như sụp đổ!
Ở ngay đôi diện Phong Vân Vô Ngân có một hình người đứng đó, vô cùng vĩ đại, xuyên suốt ra hương vị văn minh tang thương, hình người này chân đạp ngôi sao, đầu đội Ngân Hà, từng đạo kiếm quang, nhập vào cơ thể mà ra, khiến không gian bị cắt nát từng mảnh như giấy mỏng vậy.
Ngũ sắc thần mang, thần chi pháp tắc, phóng lên trời!
Phong Vân Vô Ngân thấy được có một ít thứ gì đó như cát chảy trong đó... Đó là thời gian!
- Mẹ nó! Tiểu Oa Nhi! Đây đã là cảnh giới cấp độ thần cấp rồi! Một kiếm xuống, so với kiếm thuật của Đoạt Mệnh Công Tử kia còn đáng sợ hơn nhiều lắm!
Chúc lão buồn bã hô một tiếng.
- Mẹ nó! Đến đây đi! Lão tử tiếp!
Bỗng nhiên trực tiếp, Phong Vân Vô Ngân cắn răng một cái, trực tiếp tế ra Kiếm Thần Đồ Lục.
Cùng lúc đó...
Oanh
Hình người kia bổ ra một kiếm như thiểm điện
Không gian nghiền nát! Thời gian đảo lưu!
Dưới một kiếm này, Quỷ Thần khó lưu!
Tình cảnh Phong Vân Vô Ngân tại Vạn Kiếm sơn trang cũng cực kỳ không ổn. Bởi vì gần đây có Thượng Cổ kiếm khí bao trùm Vạn Kiếm sơn trang, phải trở về sào huyệt. Cái này thập phần nguy hiểm, dưới hàng tỉ đạo kiếm khí thì coi như là Thần giai cũng khó có thể tự bảo vệ mình. Tổ chim bị phá thì trứng có còn nguyên vẹn hay không? Mà ngay cả Chúc lão đã trải qua rất nhiều sóng to gió lớn cũng đều hoảng sợ, nghiêm khắc cảnh cáo Phong Vân Vô Ngân, khiến Phong Vân Vô Ngân tạm thời buông tha lần tầm bảo này.
Bất quá, Phong Vân Vô Ngân đi vào Bảo Sơn, hơn nữa đã biết rõ cách đạt được thần cách thì lẽ nào có thể đi về tay không? Lòng hắn cứng rắn như sắt, không thành công thì thành nhân, trực tiếp xông vào mật thất có kiếm khí công kích gấp mười lần.
Đối mặt với một khôi lỗi kiếm khí có cảnh giới đồng đẳng cấp với Thần cấp thấp, ngăn cản một đạo Thần giai kiếm quang!
- XIU!
Kiếm quang này ẩn chứa Vô Thượng Thần lực, dung kim hóa thiết, thiêu núi nấu biển, tan vỡ không gian thời gian, nghiền nát hết thảy đạo phòng chắn không gian, đánh về phía Phong Vân Vô Ngân!
Kiếm quang chưa chạm đến Phong Vân Vô Ngân thì thể chất long phượng cường hãn của hắn đã bắt đầu run rẩy, cảm giác được vô số khí kình dày đặc nhọn như kim đâm vào từng lỗ chân lông mình. Toàn bộ thân thể tựa hồ như sắp sụp đổ rồi. Phong Vân Vô Ngân rất rõ ràng, một kiếm này tuyệt đối không phải hắn có thể ngăn cản. Một khi hơi nhiễm chút kiếm khí thì toàn bộ thân thể sẽ bạo tạc nổ tung. Chúc lão ở trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân cũng ai thán một tiếng:
- Tiểu Oa nhi, tu vi kiếm khí vượt ngươi gấp 10 lần, ngươi... Ngươi không chống đỡ nổi.
← Ch. 467 | Ch. 469 → |