← Ch.489 | Ch.491 → |
Thí dụ như, trên đầu Hồng Đao Giáo Chủ kia, bốc cháy lên trọn vẹn 9 đóa Khí Vận Chi Hỏa.
Viện trưởng Thu Sương học phủ, trên đỉnh đầu bốc cháy lên 8 đóa Khí Vận Chi Hỏa.
Viện trưởng Bắc Đẩu học phủ, trên đỉnh đầu cũng bốc cháy lên 9 đóa Khí Vận Chi Hỏa.
Tứ đại học phủ Hỏa Nguyên đại lục, Tử Anh học phủ đích thật là yếu nhất, chỉ có 5 đóa Khí Vận Chi Hỏa.
Đương nhiên, cũng có các thế lực nhỏ yếu hơn nữa, trên đỉnh đầu chỉ thiêu đốt lên ba đóa, thậm chí là một đóa Khí Vận Chi Hỏa.
- Tử Anh học phủ! Chuẩn bị xuất chinh! Chư vị đệ tử! Từ sau khoảnh khắc này, vì số mệnh học phủ mà chiến! Học phủ sẽ chúc phúc, phù hộ các ngươi!
Thình lình, thân hình Tử Viêm viện trưởng tách ra Thần Quang, 5 đóa Khí Vận Chi Hỏa trên đỉnh đầu càng đốt càng tràn đầy, sau một khắc...
PHỐC! PHỐC! PHỐC! PHỐC!
Hỏa tinh văng khắp nơi!
Phong Vân Vô Ngân chỉ cảm thấy linh hồn như bị phỏng, ngẩng đầu nhìn lên, trên đỉnh đầu của mình đã lơ lững 5 đóa Khí Vận Chi Hỏa, bất quá, thể tích lại nhỏ hơn nhiều, mỗi đóa chỉ bằng móng tay.
Không chỉ riêng Phong Vân Vô Ngân, trên đầu Trương thị huynh đệ, và đoàn bóng mờ kia cũng đều xuất hiện Khí Vận Chi Hỏa nho nhỏ...
Mà, trên đỉnh đầu mấy học viên Hồng Tuyết học phủ, tất cả xuất hiện 9 đóa Khí Vận Chi Hỏa nho nhỏ...
Tất cả đệ tử Thu Sương học phủ, trên đỉnh đầu xuất hiện 8 đóa Khí Vận Chi Hỏa nho nhỏ...
Trong lúc nhất thời, trên toàn bộ vệ tinh, vô số võ giả, trên đỉnh đầu, đều xuất hiện Khí Vận Chi Hỏa lớn chừng một cái lóng tay...
- Vì số mệnh của học phủ (tông môn, đế quốc... )! Liều mạng! Liều mạng!
Vô số võ giả, giống như đánh cho máu gà giống như, phệ kêu lên!
- Ầm ầm!
Bỗng nhiên chín chín tám mốt khối lập phương trên bầu trời đồng thời bạo phát ra hấp lực cường đại...
- XÍU... UU!! XÍU... UU!! XÍU... UU!!
Nguyên một đám võ giả đều bị hút vào bên trong...
- Ân?
Phong Vân Vô Ngân cũng cảm thấy một cổ hấp lực tuyệt cường, không cách nào chống cự nổi trực tiếp hút hắn lên...
Bỗng nhiên... Phong Vân Vô Ngân chỉ cảm thấy tay phải một hồi nhuyễn trượt hương non, tựa hồ bị một bàn tay mềm mại nào đó nắm chặt, chóp mũi, lập tức quanh quẩn hương thơm!
Phong Vân Vô Ngân nhịn không được nghiêng đầu xem xét, chỉ thấy Tử Viêm viện trưởng, đã vươn tay nắm chặt lấy mình, hai người vai sóng vai, "XÍU... UU! " một cái, bị hút vào một cái trong chín chín tám mốt khối lập phương trên không trung...
Phong Vân Vô Ngân một đường phi hành theo Tử Viêm viện trưởng, đi tới một vệ tinh bên ngoài Thái Vương Tinh Cầu, chờ đợi ba ngày, rốt cục tuyển bạt Thái Vương tinh cầu cũng đã triển khai.
Lần tuyển bạt này hoàn toàn mới mẻ, lại rất long trọng. Hơn nữa phương thức tuyển bạt cũng là lần đầu tiên Phong Vân Vô Ngân nhìn thấy.
Phía trên vệ tinh nhỏ kia đánh ra một loại pháp trận đồ án vô cùng ảo diệu. Bên trong trận pháp đồ án này ẩn chứa chín chín tám mươi mốt phương cách, từng phương cách đại biểu cho một vị diện, một thế giới, một quan khẩu. Trong chút ít quan khẩu này bao quát nhiều loại gặp gỡ, khảo nghiệm, phong hiểm, ... Thậm chí còn có tử vong, vẫn lạc.
Toàn bộ những nhân sĩ vị diện bên ngoài Thái Vương Tinh tinh cầu đều tề tụ lại, muốn đạt được số mệnh, quang diệu. Ước chừng có ngàn vạn võ giả, không thấp những vị thần cấp thấp đều nhao nhao tùy cơ hội thu nạp, tiến vào chín chín tám mươi mốt quan khẩu kia.
- Ông ông!
Giờ khắc này, Phong Vân Vô Ngân cũng cảm giác được thời gian lưu động kịch liệt, không gian chuyển dời, vận mệnh xuyên tạc, thiên đạo tuần hoàn. Ngay bản thân hắn cũng bị một cỗ lực lượng không cách nào thay đổi thu nạp vào.
- PhanH!
Sau khi hai chân Phong Vân Vô Ngân chứng thực, thích ứng mê muội một hồi thi hai mắt sáng ngời, ánh mắt dần dần khoáng đạt lên.
Lúc này, Phong Vân Vô ngân đã tiến vào một thế giới sa mạc vô hạn vô biên, mênh mông một mảnh. Có bão cát bay cuồn cuộn, nhiệt độ khô hạn, oi bức. Trên bầu trời là chín hỏa cầu, liệt diễm bốc cháy hừng hực xếp thành một hàng, phóng xuất ra từng đạo nhiệt khí màu đỏ sậm thô như tấm lụa, thiêu đốt khiến không gian trong sa mạc này hơi chút vặn vẹo.
Cơ hồ không có thực vật.
Đây là một vị diện, một quan khẩu Phong Vân Vô Ngân tùy cơ hội bị truyền tống tới.
- Tiểu oa nhi, hoàn cảnh nơi này tựa hồ vô cùng ác liệt.
Lúc này CHúc lão ở trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân cũng nói ra, thanh âm có chút lo lắng.
- Ách, thoạt nhìn thì đúng là như vậy.
Phong Vân Vô NGân thì thào truyền âm:
- Cũng không biết trong thế giới sa mạc này có kỳ ngộ gì.
- Chư vị, vận khí của chúng ta không tệ.
Năm vị trí tuyển bạt của Tử Anh học phủ rõ ràng truyền tống tới cùng một vị diện thế giới, có thể chiếu ứng lẫn nhau. Lúc này, một giọng nữ mềm mại vang lên bên tai Phong Vân Vô Ngân.
- Ân?
Lúc này Phong Vân VÔ Ngân mới xem xét bên cạnh.
Chỉ nhìn thấy Tử Viêm viện trưởng duyên dáng yêu kiều đang đứng bên người Phong Vân Vô NGân, phía sau nàng vẫn là đoàn bóng mờ nhúc nhích như cũ. Chuẩn thần đế cấp lục kiếp Trương Hà, Trương Hải cũng ở đây. Quả nhiên là toàn bộ năm người tuyển bạt của Tử Anh học phủ đều cùng truyền tống tới nơi này.
Mặt khác, trên đỉnh đầu Tử Viêm viện trưởng là năm đóa số mệnh chi hỏa bằng lòng bàn tay đang phiêu lãng, trên đầu bốn người Phong Vân Vô Ngân thì có năm đóa số mệnh chi hỏa lớn bằng năm cái móng tay.
Sau khi quan sát một phen, Phong Vân Vô Ngân đột nhiên cảm giác được tay phải của mình bị một đoàn ôn hương nhuyễn ngọc cầm chặt, lại vô cùng mềm mại, một mùi thơm u nhã cao thượng của xử nử quanh quẩn bên chóp mũi hắn.
Phong Vân nhịn không được rung động trong nội tâm, ánh mắt ngưng tụ lại, nhìn về phía ánh mắt của Tử Viêm viện trưởng thì thấy nàng cũng đang nhìn hắn. Lúc ánh mắt hai người không hẹn mà giao nhau thì liền hoảng hốt, lập tức dời đi chỗ khác.
Bất quá, tuy rằng chuyển khai ánh mắt nhưng Phong Vân Vô Ngân vẫn nắm bàn tay trắng như ngọc của Tử Viêm viện trưởng như cũ. Trong nội tâm Tử Viêm vừa thẹn vừa nghĩ, mình là viện trưởng một đại học phủ, tu luyện thần đạo tôn quý, nhưng bị một nam nhân trẻ tuổi nắm chặt tay như thế này thì lại là lần đầu tiên. Ách, đương nhiên, nàng quên là trong tình thế cấp bách nàng đã chủ động nắm tay Phong Vân Vô Ngân, muốn truyền tống đến cùng một nơi với Phong Vân Vô Ngân.
- Vô Ngân, buông tay...
Đến lúc này, Tử Viêm viện trưởng cũng biểu hiện ra thái độ thẹn thùng của tiểu nữ nhân tuyệt thế, cúi đầu khẽ quát.
- A...
Phong Vân Vô Ngân lên tiếng, buông bàn tay nhỏ bé của Tử Viêm viện trưởng ra, bất quá dư vị lại khiến hắn vô cùng đắc ý trong nội tâm. Bàn tay nhỏ bé của nữ tử thần giai này nguyên lai lại mềm mại đáng yêu như thế.
Bất quá, dùng tâm chí kiên định của Phong Vân Vô Ngân thì cũng chỉ có chút hưng phấn thoáng qua mà thôi, tuyệt không bận lòng. Hắn chủ động nói tránh đi.
- Viện trưởng đại nhân, thế giới này mênh mông bát ngát, toàn bộ đều là sa mạc, thật kỳ quái.
Dùng thần thức quét qua, Phong Vân Vô Ngân nhìn thấy ở bốn phương tám hướng, ngoại trừ tổ đội năm người Tử Anh học phủ thì còn có những tổ đội của những học phủ, tông môn khác. Bất quá cũng không phát hiện Hồng đao giáo chủ các loại.
- Tiểu oa nhi, tử địch lão đầu tử, Hồng đao giáo chủ kia cũng không ở gần bên này, lão đầu tử không cảm ứng được khí tức mảnh vỡ thần cách kia. Như vậy cũng tốt, tránh khỏi lập tức chém giết với hắn. Tiểu oa nhi, dùng thực lực ngươi hôm nay thì còn không bằng Hồng đao giáo chủ kia. Hiện tại nhìn xem ngươi có thể đạt được kỳ ngộ, tăng cường thực lực trong thời gian ngắn hay không.
Chúc lão ở trong linh hồn Phong Vân Vô ngân truyền âm ra, nói:
- Tiểu oa nhi, hiện tại lão đầu tử ta thả ra thức niệm, thăm dò tình huống phiến sa mạc này. Ngươi đi theo tiểu ni tử Tử Viêm dạo chơi, bất quá đều phải cẩn thận từng ly từng tí mọi thứ, lão đầu tử cảm giác được phiến khu vực này cũng không phải đơn giản như vậy.
Lúc Chúc lão không ngừng dặn dò với Phong Vân Vô Ngân thì Tử Viêm viện trưởng cũng lấy lại tinh thần, lên tiếng nói:
- Mọi người cẩn thận nghe bổn tọa nói. Tuyển bạt Thái Vương Tinh Cầu chính là tế ra chín chín tám mốt quan khẩu, khiến người tham gia tuyển bạt tùy cơ hội tiến vào trong đó, dò xét bí ẩn. Hơn nữa chín chín tám mốt vị diện quan khẩu này, mỗi một lần thay đổi đều sẽ không lặp lại. Nói cách khác thì chín chín tám mốt vị diện quan khẩu lần tuyển bạt trước và lần này đều hoàn toàn khác nhau. Bởi vậy hiện tại vị diện sa mạc chúng ta đang đứng thì bổn tọa căn bản cũng không biết.
- Bất quá, dùng kinh nghiệm mấy lần tham gia tuyển bạt trước của Bổn tọa thì trong từng vị diện quan khẩu đều chứa một ít khảo nghiệm cùng với trắc trở, đương nhiên có quan khẩu thuần tùy là phúc lợi, bảo bối. Hơn nữa trong từng vị diện quan khẩu đều có thời không trùng động, đi thông với những vị diện quan khẩu khác.
- Hiện tại, điều chúng ta cần làm là cẩn thận, tìm kiếm huyền bí trong vị diện sa mạc này. Mặt khác cũng cần tìm thông đạo đi thông với vị diện quan khẩu khác.
Tử Viêm viện trưởng không chút tàng tư, nói ra toàn bộ kinh nghiệm của mình.
- Ân, nguyên lai là như vậy.
Phong Vân Vô Ngân giật mình, sáng rõ trong nội tâm. Nguyên lai là chín chín tám mốt vị diện quan khẩu này lại liên kết với nhau giống như là mạng nhện.
- Đi!
Tử Viêm viện trưởng nói xong, cũng không chậm trễ, trực tiếp ra lệnh một tiếng, thân hình bay lên, thần mang nhấp nhô quanh thân, dẫn đầu mọi người phi hành thăm dò trong phiến sa mạc này. Cùng lúc đó, viện trưởng cũng phát tán toàn bộ thần thức ra, bao phủ khắp vị diện sa mạc này.
Lúc này, đám võ giả đồng dạng đi vào cũng lăng không phi hành, tìm tòi tìm kiếm trong sa mạc này.
Phong Vân Vô Ngân vừa phi hành vừa nhìn đông nhìn tây. Hắn trông thấy số lượng võ giả Thần giai cùng truyền tới tới sa mạc này tương đối ít, cường giả có đẳng cấp gần kề với Tử Viêm viện trưởng cũng chỉ có 34 người mà thôi. Hơn nữa, rất nhiều võ giả cũng không biểu hiện địch ý ra ngoài.
- Chư vị, thần thức bổn tọa đã điều tra ra được một ít tình báo hữu dụng.
Phi hành được một lát, Tử Viêm viện trưởng cấp tốc nói ra.
- Thỉnh chư vị cẩn thận lắng nghe.
Mọi người liền nín hơi.
Phong Vân Vô Ngân cũng rửa tai lắng nghe. Dù sao thì Tử Viêm viện trưởng cũng là Thần giai chính thống, phạm vi bao trùm của thần thức, mức độ thăm dò so với CHúc lão thì mạnh hơn không ít. Bởi vậy tình báo Tử Viêm viện trưởng lấy được nhất định là tình báo trực tiếp.
- Chư vị, trong phiến sa mạc này, ngoài chúng ta ra thì chỉ có những người tham gia tuyển bạt khác, tuyệt không có sinh vật nào khác. Bên trong sa mạc này không có thổ dân. Bởi vậy chúng ta cũng không cần gặp phải sinh vật không hiểu tập kích, miễn đi một ít nguy cơ tiềm ẩn.
- Hô.
Nghe Tử Viêm viện trưởng nói như thế, Trương Hà và Trương Hải đồng thời thở ra một hơi.
Cũng đúng, đi vào trong một vị diện lạ lẫm, điều lo lắng nhất chính là gặp phải những sinh vật đáng sợ không hiểu ở trong vị diện đó tấn công.
Hiện tại, thần thức Tử Viêm viện trưởng đã khẳng định với mọi người tại vị diện này không có những sinh vật khác, thuần túy là một sa mạc khô cằn, đây ngược lại là một chuyện tốt.
- Ha ha, mấy vị đạo hữu này, nguyên lai là vị diện này cũng không có những sinh vật khác. Như vậy thật tốt quá, chúng ta cũng yên tâm không ít, chậm rãi sưu tầm số mệnh, hoặc là tìm những thông đạo thông với vị diện khác, ha ha.
Đột nhiên, bên phải tổ đội năm người Tử Anh học phủ có mấy chuẩn thần bay tới, khách khí nói, đối với Tử Viêm viện trưởng cũng cúi đầu khom lưng, cực kỳ nịnh nọt.
- Ân?
Tử Viêm viện trưởng không vui quét mắt liếc nhìn những vị khách không mời mà đến này.
- Ách, vị thần giai đại nhân này, xin bớt giận, chúng ta đến từ một tông môn nhỏ ở Phong Nguyên đại lục, không có địch ý, không có địch ý.
Trên đỉnh đầu tên đầu lĩnh mấy chuẩn thần kia lóe ra hai đóa số mệnh chi hỏa. Mà trên đỉnh đầu một tên đầu lĩnh khác cũng có hai đóa số mệnh chi hỏa chớp động.
Tử Viêm viện trưởng cũng không liếc nhìn những người kia nhiều, trực tiếp nói với đám người Phong Vân Vô Ngân:
- Bất quá, mọi người không được phớt lờ, nghĩ rằng vị diện này thập phần an toàn.
Nói xong, Tử Viêm viện trưởng vô ý thức ngẩng đầu, nhìn nhìn chín hỏa cầu trên bầu trời, lo lắng nói:
- Trước mắt, nhiệt độ vị diện sa mạc này hơn thế giới bên ngoài 50 lần. Hơn nữa nhiệt độ vẫn đang không ngừng tăng lên. 51 lần. Ân? trong nháy mắt đã hơn thế giới bên ngoài gấp 52 lần rồi.
- Đúng thế, quả thật lfa thập phần khô rói, oi bức.
Trương Hà trong hai huynh đệ sinh đôi nói ra, trên trán hắn cũng bắt đầu nhỏ từng giọt mồ hôi lớn như hạt đậu nành.
- Ân.
Phong Vân Vô Ngân nhẹ gật đầu. Bất quá hắn vẫn hồn nhiên vô sự. Hắn có thể chất long phượng, lại kết hợp với thể chất Hỏa phượng hoàng của Trình Ngọc, tuy rằng nhiệt độ sa mạc này vô cùng lớn nhưng hắn vẫn hoàn toàn cảm thấy thoải mái.
- Chúng ta đều là những võ giả tu vi không tầm thương, nhiệt độ gấp mấy chục lần thế giới bên ngoiaf cũng không làm gì được chúng ta. Bất quá, nếu nhiệt độ sa mạc này cứ tiếp tục tăng lên như thế này thì chỉ sợ tình huống sẽ không ổn.
Tử Viêm viện trưởng là thần giai, càng thêm để loại nhiệt độ này vào mắt. Bất quá, nàng tinh tường cảm giác được nhiệt độ sa mạc này không tăng lên, lúc nàng nói xong câu vừa rồi thì nhiệt độ đã gấp 60 lần thế giới bên ngoài rồi.
- 68 lần rồi, không tốt! Nhiệt độ vẫn tăng lên, căn bản không có dấu hiệu dừng lại.
Tử Viêm viện trưởng càng bắt đầu cảm thấy nôn nóng.
- Theo phán đoán của bổn tọa thì một đế cấp bình thường có thể thừa nhận nhiệt độ cao hơn 500 lần. Một khi vượt qua 3 lần thì đế cấp pháp tắc sẽ nứt vỡ. Đế cấp lục kiếp chuẩn thần thì có thể thừa nhận nhiệt độ gấp 3 lần. Thần giai thì có thể chịu đựng được nhiệt độ gấp 50 vạn lần. Một khi nhiệt độ vượt qua 50 vạn lần nhiệt độ bình thường thì dù là thần cũng không xong.
← Ch. 489 | Ch. 491 → |