← Ch.549 | Ch.551 → |
Đông Doanh vị diện, Tang Hoài đại lục, Mục Tang thành.
Tại phủ đệ Thành chủ.
Một hình ảnh, lúc này hiện ra hình dáng không nhìn thấy rõ ràng lắm, nhưng trên mặt thể thiện sự kiêu ngạo cùng cảm giác về sự ưu việt không gì sánh kịp, khi người này ngẩng lên, đó là một trung niên nam tử hết sức lớn lối, tay cầm một cái bình hoa, đang tinh tế thưởng thức, ngắm nghía.
Tại dưới tay nam tử này, ngồi dưới là một đám Hạ Vị Thần.
Hơn nữa, bọn Hạ Vị Thần này, tại trước mặt nam tử này, còn hết sức cung kính. Phải biết rằng, nam tử này chẳng qua là trung giai Thần mà thôi, nhiều nhất, cũng chính là trung giai Thần đỉnh phong, vẫn chưa đạt tới trình độ cao giai Thần.
Một đám Hạ Vị Thần, đối với một tên trung giai Thần, tỏ vẻ tôn kính? Đây quả thực là một điều không thể tưởng tượng nổi.
- Ha ha ha! Long tiên sinh, ngươi thay bổn tọa xem một chút bình hoa này.
Trung niên nam tử kia, cười híp mắt cầm trong tay bình hoa, ném cho một tên Hạ Vị Thần thân mặc long bào.
Tên Hạ Vị Thần này, diện mục cực kỳ âm lãnh hung tàn, hơi thở thô bạo, phía trên đỉnh đầu, mơ hồ hiển hiện một khối Thanh Đồng lệnh bài, phía trên dung hợp 5 chủng thần thông, rạng rỡ sinh huy.
Bất quá, tại trước mặt trung niên nam tử này, tên Hạ Vị Thần, thái độ cũng rất tốt, sau đó thật cẩn thận nhận lấy bình hoa, sau đó tinh tế tỉ mỉ quan sát.
- Thành chủ đại nhân, từ phẩm dáng bình hoa này mà xem, hẳn là hàng mỹ nghệ mấy ức năm trước. Ha ha, đồ chơi này, giá trị rất cao, thành chủ đại nhân thật biết chơi rồi!
Trung niên nam tử kia, Mục Tang thành thành chủ này là cha ruột của Công Tôn Khang, tên là Công Tôn Bá.
Công Tôn Bá, thành chủ ở một tòa thành bên ngoài khu vực đại lục Đông Doanh vị diện, bản thân hắn là không có địa vị gì, nhưng bởi vì hắn chính là dân bản xứ Đông Doanh vị diện, cũng coi như là nhân vật có chút quyền bính, Đông Doanh vị diện sắp lên cấp, mang đến cho hắn vô số tài phú, sắc đẹp, địa vị. Cũng có đại lượng siêu cấp cường giả vị diện khác, tới đây cậy nhờ hắn.
Đám Hạ Vị Thần bên trong phòng khách, đều là khách khanh của Công Tôn Bá.
Một đám Hạ Vị Thần, trao đổi ngắm nghía một cái bình hoa kia rồi, sau đó thật cẩn thận trả lại cho Công Tôn Bá.
- Ha ha ha, chư vị, mấy ngày nữa, Đông Doanh vị diện chúng ta, Đông Doanh Tinh Cầu bản thể khu vực cử hành cuộc thi chọn lựa, lúc đó chính là thanh niên tài tuấn vị diện khác, hoàng thất quý tộc, đạt được cơ hội cuối cùng đạt được hộ tịch. Đến lúc đó, bổn tọa cũng mang theo chư vị, đi tham quan học tập tranh tài.
Công Tôn Bá cười hì hì nói.
Một tên Hạ Vị Thần ăn mặc nho sinh, cười nói.
- Chúng ta cũng phải đa tạ thành chủ đại nhân, trợ giúp chúng ta đạt được hộ tịch, bằng không, chúng ta có thể trở thành dân bản xứ Đông Doanh vị diện hay không, vẫn còn không thể biết được. Ha ha ha! Thành chủ đại nhân. Ngày sau, Đông Doanh vị diện lên cấp, địa vị thành chủ đại nhân tăng lên vô số lần. Hơn nữa, thành chủ đại nhân tu hành, cũng sẽ ngày đi ngàn dặm.
- Ha ha ha ha... mọ người cũng vậy.
- Chư vị cũng giống vậy? Bây giờ, Chư vị đã đem linh hồn ấn ký ký thác vào bên trong Đông Doanh vị diện không gian thành luỹ, đạt được hộ tịch, vị diện một khi thăng cấp, chư vị tu hành, cũng sẽ đột nhiên lớn mạnh vượt bậc! Nói không chừng, trong chư vị, còn có người có cơ hội trở thành tồn tại Thượng Vị Thần đấy. Đến lúc đó, cũng đừng quên công lao Công Tôn Bá ta tiến cử nhé, ha ha ha ha.
- A ha ha ha! Nếu là bản nhân cuối cùng có thể trở thành Thượng Vị Thần, tuyệt đối không dám quên mất việc thành chủ đại nhân tài bồi!"
Một tên Hạ Vị Thần cảnh giới uy vũ ngang tàng, là Cự Nhân màu xanh biếc da, nói ra.
- Nếu như không có thành chủ đại nhân dìu dắt, ta còn không có ngày nay, ha ha ha...
- Bì Lục, ngươi ở vị diện kia, đích xác rác rưới, chỉ có thể thành tựu Hạ Vị Thần, ngay cả Trung Vị Thần đều không thể sinh ra. Ngươi mặc dù là chúa tể cái vị diện kia, nhưng nói không sai, cũng chính là một cái thổ Bá Vương. Ha ha ha ha.
Tên Hạ Vị Thần Nho sinh, nói giỡn ra.
Đúng lúc này...
- Ân?
Lúc này Công Tôn Bá bộ mặt biểu tình cứng đờ, trong tay cầm bình hoa quý, thình lình rơi xuống trên mặt đất, sau đó vỡ nát bấy, sau đó, toàn thân hắn chấn động, như cha mẹ chết, khàn giọng gầm hét lên.
- Ta... Con trai của ta bị giết rồi! Con trai của ta... con trai duy nhất của ta bị giết rồi!!!!! Đây là chuyện gì xảy ra!!!!!! Rống!!!!! Là ai làm.
- Cái gì? Khang thiếu gia... Khang thiếu gia bị giết rồi sao?
Bọn Hạ Vị Thần khách khanh này, sắc mặt cũng thay đổi.
- Mẹ kiếp! Ai dám động thổ tại trên đầu thái tuế!
Tên Hạ Vị Thần da màu lục, bộ mặt lệ khí, hét lên.
- Thành chủ đại nhân, hiện tại không nên bi thương, chúng ta chạy tới chỗ của Khang thiếu gia gặp nạn, có lẽ còn có thể tìm được một chút dấu vết, cùng với hơi thở hung thủ lưu lại!
- Đi!! Báo thù! Báo thù! Bổn tọa nhất định phải báo thù a!!!!!
Công Tôn Bá nước mắt tuôn đầy mặt, tức giận nói ra.
Đông Doanh vị diện.
Tại khu vực Đông Doanh Tinh Cầu bản thể.
Bên trong một tòa quý tộc phủ đệ.
Cuối cùng là bên trong một tòa biệt viện.
Bên trong biệt viện này, hiện đầy giấy hoa màu trắng, cùng với giấy hoa màu đen, lưu động một loại hơi thở đau thương.
Hết sức trang nghiêm.
Lúc này có vô số nô bộc bên trong biệt viện, đều cúi đầu cụp mắt, cũng không dám nói nhiều lời.
Một tên nam thanh niên mặt mũi tuấn tú so với nữ nhân còn nhẵn nhụi hơn, hai gò má gầy đi, trong tay cầm phải một bình rượu, không ngừng hướng trong miệng điên cuồng uống vào, một bên uống rượu, một bên khóc thét.
- A Dã! Ngươi chết thật thê thảm, ngươi đã nói, muốn cùng ta như hình với bóng, đầu ấp tay gối, lớn lên cùng chúng ta cùng nơi tu hành. Ngươi vì cái gì chết rồi, hơn mười năm rồi ta cũng cố gắng quên ngươi, muốn đi tìm một cái nam tử khác để thay thế địa vị của ngươi. Nhưng thực ta làm không được. Bây giờ, ta chí khí sa sút, chỉ có thể mượn rượu giải sầu. Hơn nữa, cừu gia giết ngươi, đều không có tin tức, ta ngay cả báo thù cho ngươi, đều không có cơ hội.
Nam tử này, khóc đến hết sức bi thương, quả thực người nghe thương tâm, người nghe thấy rơi lệ.
Cảnh tượng hết sức cảm động.
Bất quá, nếu là có người biết, hắn là tại vì một nam nhân thô kệch tục tằng mà thút thít như vật, thì không quá cảm động rồi, mà còn cảm thấy buồn nôn.
Người này, chính là nhân tình của Đông Mục Dã.
- Thiếu gia...
Một nữ nha hoàn, ngập ngừng nói.
- Thiếu gia, bây giờ, Đông Doanh vị diện chúng ta muốn lên cấp, đây là thiên đại chuyện vui, thiếu gia thân là con dòng cháu giống khu vực bản thể, địa vị vô cùng hiển hách, chủ mẫu dưới suối vàng có biết, cũng sẽ thay thiếu gia cao hứng. Thiếu gia không cần thương cảm. Phải bảo trọng thân thể. Bằng không, lão gia mất hứng.
- Cút!!!!
Tên thiếu gia gầm thét lên.
- Ta chỉ muốn A Dã! Ta cái gì cũng không muốn!
- Đủ rồi!
Đột nhiên, có một cổ Thần chi khí tức khổng lồ, bao phủ biệt viện, một loại uy áp không gì so sánh nổi, trong nháy mắt bao trùm xuống.
Tất cả mọi người bên trong biệt viện, đều quỳ sát phủ phục thật sâu xuống.
- Lão gia!
- Phụ thân đại nhân.
- Tiểu súc sinh, mười năm rồi, tròn mười năm rồi, ngươi còn khóc sướt mướt. Mỗi ngày mượn rượu giải sầu, hơn nữa, vẫn là vì một đại nam nhân như thế sao. Phế vật! Ngươi biết quý tộc khác, là thảo luận gia tộc chúng ta như thế nào sao? Chuyện này, cũng đã truyền tới trong lỗ tai chúa tể rồi. Ngươi làm cho mặt mũi gia tộc chúng ta mất hết! Ai, thôi, thôi. Có lẽ, là phụ thân lơ là quản giáo, mới làm cho ngươi ngộ nhập lạc lối. Tiểu súc sinh, là cha đã năn nỉ chúa tể đại nhân, thi triển chiêu hồn, đem hồn phách toái phiến Đông Mục Dã kia, triệu hồi tới, ước chừng cũng chính là mấy phút, có thể hỏi ra tình huống cừu nhân cặn kẽ, thậm chí nhận được hơi thở cừu nhân. Đến lúc đó, ngươi tự thân báo thù, giải quyết xong tâm ma. Từ đó về sau, không được khóc sướt mướt nữa nhé, còn ra thể thống gì.
- A!!! Đa tạ phụ thân đại nhân! Đa tạ phụ thân đại nhân! A Dã! Ta sẽ báo thù cho ngươi! Ta sẽ báo thù cho ngươi.
Lúc này bản thân Phong Vân Vô Ngân, tự nhiên là trăm triệu lần cũng không nghĩ tới, hắn vừa mới đi tới Đông Doanh vị diện này. Giết mấy người, cũng đã rước lấy vô số người đuổi giết, tạo thành mạch nước ngầm dũng động.
Phong Vân Vô Ngân cũng không lo lắng thả ra linh hồn lực, vì tự mình tìm Thần Thú kéo xe.
- Di? Tại một vạn cây số sơn mạch, dừng lại một chút Thần Thú. Trong đó, còn có một cao giai Thần Thú hơi thở đấy.
Phong Vân Vô Ngân linh hồn lực, phát hiện ra một đầu cao giai thần thú.
- Được rồi, tiểu oa nhi, chúng ta đi qua đi. Thuần phục một đầu cao giai Thần thú kéo xe thích hợp.
Chúc Lão nóng lòng muốn thử nói.
- Chúc Lão, cái gì gọi là Thần Thú kéo xe thích hợp?
Phong Vân Vô Ngân hỏi lại.
- Cái này sao, Thần Thú hình thể càng khổng lồ, bộ tịch càng lớn, càng thích hợp kéo xe. Kỳ thực, nếu như có thể khu sử Long Tộc kéo xe, là đáng sợ nhất. Bất quá, Cự Long rất khó tìm kiếm, cho nên ta tìm được một chút hổ báo Thần Thú, cũng không tồi.
Chúc Lão thong thả ung dung nói ra.
- Lão đầu tử năm đó, là khu sử một đám Kỳ Lân kéo xe, cũng hết sức uy mãnh, a ha ha. Đúng rồi, tiểu oa nhi, xe của ngươi, dùng đầu Ngũ Trảo Kim Long kéo, sau đó tìm một chút Thần Thú uy mãnh làm nền, thì cũng đáng sợ rồi, so sánh Kỳ Lân kéo xe của lão đầu tử năm đó, còn muốn đáng sợ hơn nhiều lắm.
- Hảo. Chúng ta đi vào bên trong tòa sơn mạch này, bắt Thần Thú.
Phong Vân Vô Ngân cũng xoa tay.
- Bất quá, Chúc Lão, làm sao thuần phục Thần Thú đây?
- Cái việc này cũng dễ dàng, Thần Thú nhất tộc, đều có trí khôn. Có Thần Thú, còn có thể tiến hóa thành nhân loại, sinh sống ở tại thế giới loài người. Bất quá, cũng có Thần Thú, trí khôn vẫn chưa hoàn toàn mở ra, tỉnh tỉnh mê mê, tuy rằng có thần lực, nhưng trí thông minh cũng giống như tiểu hài tử nhân loại. Kỳ thực, thuần phục tốt nhất, là Thần thú loại trí năng này còn chưa triệt để mở ra, Thần Thú giống như tiểu hài tử thông minh. Loại Thần Thú này, tôn sùng cường giả, chỉ cần ngươi triệt để đánh phục bọn họ, bọn họ cũng nguyện ý vì ngươi kéo xe, hơn nữa, Thần Thú nhất tộc, hết sức trung thành, một khi trở thành phó dịch của ngươi, vĩnh viễn sẽ không phản bội. Trung thành chống đỡ cho chủ suốt đời.
Chúc Lão như Bách Hiểu Sanh, giải thích cặn kẽ.
- Hảo! Ta tâm lý nắm chắc rồi.
Phong Vân Vô Ngân đứng lên, đem tất cả Kiếm Thần khôi lỗi, đều tạm thời thu vào Kiếm Tiên Đồ Lục, rồi sau đó cười nhìn đám người Liên Y cùng Tử Viêm nói.
- Đi, chúng ta đi bắt tọa kỵ!
Vừa dứt lời, thân thể Phong Vân Vô Ngân vừa di động, đã bay ra ngoài vạn thước.
Một nhóm người hết sức nhẹ nhõm, phi hành đi tới một tòa sơn mạch cổ xưa.
Sơn mạch này, xanh um tươi tốt, toàn bộ đều là cổ thụ chọc trời, hơn nữa, nơi này là địa phương tụ tập Thần Thú cùng Đế thú, Thánh thú.
Chỉ thấy, từng tầng thần quang sương mù, bao phủ tại bên trên sơn mạch.
Từng đạo Thần Thú hơi thở tàn bạo mà tôn quý, đều từ bên trong sơn mạch phun ra.
- Rống! Rống! Rống!
Từng tiếng thú rống như sấm, đều từ bên trong sơn mạch phát ra.
- Hắc hắc, tới rồi!
Lúc này đám người Phong Vân Vô Ngân, dừng lại tại vùng trời sơn mạch.
- Vô Ngân, chúng ta đi xuống bắt đi!
Tử Viêm vỗ tay nói.
- Ách ta sử dụng thần thức quét một lần, đem phương vị cao giai Thần thú tìm được.
Phong Vân Vô Ngân buông ra linh hồn lực.
- Bên trong sơn mạch này, tuy rằng số lượng Thần Thú không ít, bất quá, cao giai Thần thú cũng không nhiều. Ân, ta tìm được rồi, toàn bộ sơn mạch, chỉ có 10 đầu cao giai Thần thú, hơn nữa, dừng lại ở một chỗ, tựa hồ là cùng một chủng tộc Thần Thú. Chúng ta đi xuống xem một chút!
- Hưu! Hưu! Hưu!
Sau đó mấy người hóa thành mấy sợi thần quang, trực tiếp đặt chân xuống bên trong sơn mạch, tại một tòa Man Hoang cổ lâm.
*****
Tòa Man Hoang rừng rậm này, tại cái vị diện này, đã tồn tại vô số năm tháng rồi. Là thời kỳ thượng cổ, tồn tại ma thú sâm lâm. Thống trị tòa rừng rậm này, là ma thú, Thánh thú, Đế thú, Thần Thú.
Nơi này có chuỗi thực vật chỉnh tề sinh tồn trong tự nhiên. Làm nên chuỗi thực vật sinh tồn trong tự nhiên này, chính là một cái quần thể cao giai Thần thú.
Nhật Nguyệt Phi Tượng!
Nghiêm khắc mà nói, Nhật Nguyệt Phi Tượng, cũng không thuộc về loài cự tượng. Bởi vì tại tình huống bình thường không biến thân, hình thể Nhật Nguyệt Phi Tượng nhất tộc, kỳ thực chỉ lờn bằng chó đất bình thường mà thôi.
Phải biết rằng, bạch tượng, ngưu giác tượng, chiến tranh cự tượng bên trong cự tượng nhất tộc, đều lấy hình thể vô cùng khổng lồ mà nổi danh. Mà Nhật Nguyệt Phi Tượng, tuy rằng không biến thân cũng không lớn bằng loài voi phổ thông, nhưng sự khác biệt không lớn, nó cũng có đặc thù rõ ràng nhất đó là mũi dài.
Nhưng hình thể quá nhỏ rồi.
Dĩ nhiên, Nhật Nguyệt Phi Tượng tuy rằng hình thể không lớn, nhưng, bọn họ có cái khác loài voi kia không có là, nó có cánh.
Nhật Nguyệt Phi Tượng nhất tộc, có cánh, tại vũ bên trong loài voi bay lượn như con thoi. Tốc độ thật nhanh, cánh của chúng hơi chút lay động một cái, đã có thể thuấn di vạn dặm rồi.
Hơn nữa, Nhật Nguyệt Phi Tượng nhất tộc, có huyết mạch thời kỳ thượng cổ đặc thù, mỗi một đầu Nhật Nguyệt Phi Tượng ra đời, đều cực kỳ khó khăn, nhưng, một khi có voi con sinh ra, đã là cảnh giới cấp thấp Thần Thú.
Còn có điểm rất trọng yếu nhất là Nhật Nguyệt Phi Tượng nhất tộc, có truyền thừa xuống ký ức tu luyện.
Điều này!
Nói như vậy, huyết mạch nhân loại tôn quý, thí dụ đời sau như Đế Giai, Thần Giai, có cơ hội thức tỉnh tổ tiên giao cho công pháp truyền thừa ký ức bên trong máu huyết của bọn họ. Thật giống như con Bạch Cốt Đao Đế Bạch Quang năm đó bị Phong Vân Vô Ngân giết chết, hắn cũng đã thức tỉnh đao kỹ truyền thừa bên trong máu huyết rồi.
Có thể nói, bên trong nhân loại võ giả, có thể thức tỉnh công pháp truyền thừa, cũng không ít. Tử Viêm cùng Tử Yên, đều thức tỉnh qua truyền thừa công pháp ký ức.
Nhưng, ma thú nhất tộc, tương đối mà nói. Sẽ rất khó thức tỉnh công pháp. Ma thú tuy rằng có trí khôn, nhưng cùng nhân loại so sánh khó tránh khỏi kém hơn chút ít.
Vì vậy, trên thực tế là ma thú không có quá nhiều công pháp có thể tu hành. Như vậy, ma thú có thể có được truyền thừa công pháp ký ức, tuyệt đối là mà thú khó lường.
Nhật Nguyệt Phi Tượng nhất tộc, là Thần Thú chủng tộc đáng sợ như vậy.
Có cánh, có thể hấp thu nhật nguyệt tinh hoa tự hành tu luyện, còn có thể nhận được thượng cổ tổ tiên di lưu tại bên trong linh hồn máu huyết bọn họ công pháp truyền thừa ký ức.
Điều này cũng quá nghịch thiên rồi.
Vì vậy, tại bên trong tòa Man Hoang rừng rậm này, người thống trị là Nhật Nguyệt Phi Tượng chủng tộc.
Nhưng, vấn đề mấu chốt nhất là, Nhật Nguyệt Phi Tượng chủng tộc này, chẳng những người lớn đơn bạc, toàn bộ chủng tộc, cũng chỉ có 10 thành viên. Hơn nữa, bọn họ tựa hồ là nhận lấy cái nguyền rủa gì đó vậy.
Một khi trở thành cao giai Thần thú, truyền thừa bên trong ký ức, đã bị một loại năng lượng đặc thù che giấu, khiến cho bọn hắn vô phương nhận được công pháp tiếp sau. Càng khiến cho bọn hắn không thể tiến hóa thành nhân hình được.
Lúc này, ở bên bờ suối chảy, có mười đầu chó đất Thần Thú, đang lười nhác nằm sấp, đang ở trong giấc ngủ.
Bọn họ hình thể tầm thường, bất quá, lưng đều sinh ra hai cái cánh. Sải cánh đạt tới 10 thước, mỗi một đôi cánh, đều cổn động thần quang tôn quý. Còn có dấu vết vô số phù văn, trận pháp cổ xưa thần bí.
Tại đỉnh đầu của bọn hắn, đều có một vầng mặt trời cùng trăng sáng, giao thế bay lên, tuần hoàn không nghỉ.
- Ai... Chúng ta tu hành cảnh giới, đã đạt tới bình cảnh, vĩnh viễn đều chỉ có thể là bộ dáng này rồi.
Một đầu Nhật Nguyệt Phi Tượng, trong miệng phun tiếng người.
- Trên thực tế, ta vô cùng tôn trọng văn minh cùng võ thuật thế giới loài người. Ta chỉ nghe thấy một ít người hổ báo nhất tộc nói qua, bọn họ tới trung giai Thần thú cảnh giới, có thể hóa thành nhân hình, đi đến thế giới loài người du lịch rồi. Sách sách, ta nghe nói có quá nhiều thức ăn ngon, danh thắng cổ tích, phong quang, thành trấn, còn có kết cấu cực độ văn minh xã hội, còn có võ thuật học phủ, tông môn đặc biệt tu hành. Ai, các ngươi thử nghĩ xem, nghĩ đến đã cảm thấy rất vui vẻ rồi.
- Đừng suy nghĩ nữa! Nhật Nguyệt Phi Tượng nhất tộc chúng ta là chủng tộc bị nguyền rủa, vĩnh viễn đều không thể biến thành hình người, hơn nữa, vĩnh viễn vô phương đột phá thành luỹ, đạt tới Hạ Vị Thần thú cảnh giới. Cái bộ dáng này, các ngươi dám đến thế giới nhân loại sao? Nhất định sẽ bị những thứ nhân loại tham lam kia bắt. Bọn họ hủy đi cánh chúng ta, đánh nát xương cốt của chúng ta, ăn tươi thịt của chúng ta, uống sạch máu của chúng ta.
Một đầu Nhật Nguyệt Phi Tượng khác, đang nơm nớp lo sợ nói.
- Chớ lầm bầm nữa! Ngủ đi!
Một đầu Nhật Nguyệt Phi Tượng tuổi hơi lớn, khiển trách.
Đúng lúc này...
- Hưu! Hưu! Hưu!
Lúc này có mấy hình người tại bên dòng suối nhỏ chớp động, sau một khắc, một người thanh niên nam tử anh tuấn, cùng 3 nữ tử phong thái tuyệt thế, cùng với một con cua, xuất hiện tại bên dòng suối.
- Ách, nơi này, là khu vực cao giai Thần thú rồi.
Phong Vân Vô Ngân cười hắc hắc, chợt, chỉ vào mười đầu Nhật Nguyệt Phi Tượng nằm sấp bên khe suối nghỉ ngơi nói.
- Chính là bọn họ! Ách... Làm sao... Làm sao... Làm sao nhỏ bé như thế? Một đám, cùng chó đất không sai biệt lắm!
Lúc này trong giọng nói Phong Vân Vô Ngân, khó nén thất vọng.
Phải biết rằng, là hắn muốn tìm kiếm Thần Thú phong cách to lớn tới kéo xe, đó là các loại Kỳ Lân hổ báo Long Thiên Bằng, nếu không, cũng là chút Cự mãng thần trư gì đó.
Nhưng bây giờ, vừa nhìn thấy mấy đầu thần thú hết sức gầy yếu, thể trạng hết sức nhỏ bé như vậy, đây là đồ chơi gì? Voi con?
Phong Vân Vô Ngân liền nhìn thấy, đám thú nhỏ kia đích xác xác là ngoại hình loài voi, đặc biệt là lỗ mũi gục xuống, thật dài, thô ráp.
Nhưng cũng quá nhỏ đi.
- Chúc Lão, đây là cái đồ chơi gì?
Phong Vân Vô Ngân xác định một chút, những thứ 'Voi con'kia, đích xác hơi thở là cao giai Thần thú. Hơn nữa, bên trong tòa Man Hoang rừng rậm, là một đám cao giai Thần thú duy nhất.
- Cái này... Tiểu oa nhi... Cái này... Lão đầu tử cũng không gặp loại Thần Thú này... Xem ra giống như là cự tượng nhất tộc, bất quá, cùng chó đất đồng dạng. Nhưng, trái lại nó mọc cánh... Tiểu oa nhi, dứt khoát ngươi thuần phục những đám chó voi gia hỏa kéo xe đi, dầu gì cũng là đã mọc cánh, có thể bay được.
- Ta ngất, cái này cũng quá khó nhìn đi!
Phong Vân Vô Ngân vội vàng lắc đầu, nói ra.
- Hay là ta liền đem bọn kia luyện hóa thành thịt viên, nuốt ăn đỡ thèm, tăng lên một điểm khí lực, sau đi tìm trung giai Thần thú uy mãnh kéo xe đi. Lúc vừa mới tới đây, ta nhìn thấy, bên trong rừng rậm, trung giai Thần thú hình thể uy mãnh, cũng có không ít. Ta thuần phục những đám Thần Thú này, lại không cần dùng để chiến đấu, chẳng qua là kéo xe mà thôi. Khó tránh khỏi trông mặt mà bắt hình dong, ách, không, lấy tướng mạo để chọn thú kéo xe.
- Tiểu oa nhi, ngươi bây giờ khí lực, ăn một chút cao giai Thần thú luyện hóa thịt viên, xem chừng cũng tăng lên không được bao nhiêu lực lượng, ta nhìn những cái chó voi gia hỏa này, hơi thở cũng có chút cao quý, thần bí. Ngươi đừng vội giết đi nhé. Lấy kinh nghiệm lão đầu tử đến xem, không có đơn giản như vậy đâu.
Chúc Lão vội vàng khuyên nhủ nói.
- Phốc ***~~
Lúc này, nhìn thấy có người tiến vào lãnh địa, 10 đầu Nhật Nguyệt Phi Tượng, đều đứng lên, một bên phát ra tiếng phì phì trong mũi, một bên chớp động lên đôi cánh, bên trong ánh mắt, lộ ra cảnh giác cùng tức giận.
- Nhân loại! Đây chính là nhân loại bên trong truyền thuyết! Bất quá, hơi thở tựa hồ còn không cường đại bằng chúng ta!
Một đầu Nhật Nguyệt Phi Tượng nhỏ tuổi nhất, ác khí nói.
- Rất có thể, những tên nhân loại này là tới bắt giết chúng ta?
- Oa! Rất đáng yêu! Là tiểu cẩu mọc cánh nữa sao.
Tử Viêm nhảy nhót hoan hô lên, tựa hồ đối với bọn loài voi quái dị này sinh ra hứng thú nồng hậu.
- Vô Ngân, bắt bọn họ thay ngươi kéo xe đi, thật rất đáng yêu!
- Kéo xe?
Lúc này đám Nhật Nguyệt Phi Tượng, có chút lờ mờ.
- Cái gì tiểu cẩu cẩu? Nhân loại càn rỡ!
- Chúng ta là phi tượng nhất tộc, Nhật Nguyệt Phi Tượng, thể nội chúng ta lưu động dòng máu tôn quý, so sánh nhân loại các ngươi còn muốn cao quý hơn, mà các ngươi lại đem chúng ta cùng chó ti tiện, đánh đồng như vậy sao, các ngươi chết chắc rồi.
- Oanh!
10 đầu Nhật Nguyệt Phi Tượng, toàn thân đồng thời bộc phát ra thần quang chói mắt, đôi cánh lóe lên so với đao quang còn sắc bén hơn, trên đầu nhật nguyệt hiện ra ngoài ánh sáng mông lung, hết sức thần dị.
- Liên Y, Tử Viêm, các ngươi lui về phía sau, bọn người kia, các ngươi không đối phó được.
Phong Vân Vô Ngân vội vàng động thân hướng phía trước.
- Các ngươi là phi tượng nhất tộc? Có thể bay?
- Điều đó là dĩ nhiên!
Đầu Nhật Nguyệt Phi Tượng tuổi nhỏ nhất, hết sức tự hào nói ra.
- Chúng ta là loài voi duy nhất có thể phi hành. Hơn nữa, năng lực phi hành chúng ta, không thua bởi Cự Long! Ha ha ha ha! Sợ chưa?
- Nhưng là các ngươi quá xấu rồi. Cự Long uy phong so với các ngươi uy vũ hơn nhiều rồi.
Phong Vân Vô Ngân nói ra.
- Càn rỡ!
10 đầu Nhật Nguyệt Phi Tượng đồng thời lớn tiếng kêu to nói.
Nhật Nguyệt Phi Tượng tuổi nhỏ nhất liền nói.
- Nếu như không phải chúng ta truyền thừa ký ức có vấn đề, chúng ta tuyệt đối là không thua bởi chủng tộc Cự Long siêu cấp Thần Thú. Ngươi là nhân loại vô tri rồi.
- Ngươi nghe đây, chúng ta không muốn cùng nhân loại kết thù kết oán. Ta cho các ngươi mười cái hô hấp thời gian, lập tức cút ra khỏi lãnh địa của chúng ta. Đây là lời cảnh cáo cuối cùng!
Một đầu Nhật Nguyệt Phi Tượng tuổi lớn hơn, tức giận nói.
- Ha ha ha, quả nhiên có chút ý tứ.
Phong Vân Vô Ngân tiến lên phía trước, sau đó nói ra.
- Các ngươi nghe đây, ta cũng cấp cho các ngươi thời gian mười cái hô hấp để suy nghĩ, sau đó làm ta tôi tớ kéo xe, bằng không, ăn tươi hết thảy.
- Phốc ***~
- Ha ha ha ha ha ha, nhân loại, muốn ăn tươi chúng ta? Ha ha ha ha ha!
Một đám Nhật Nguyệt Phi Tượng, thiếu chút nữa cười lên.
- Nhân loại, ngươi chọc giận chúng ta, ngươi chọc giận chúng ta, ngươi tại chà đạp tôn nghiêm của chúng ta, ngươi nhất định phải trả giá thật nhiều.
Một đầu Nhật Nguyệt Phi Tượng tuổi lớn hơn, cũng đi ra.
- Nghĩ muốn thuần phục chúng ta? Ha ha ha ha! Lấy ra lực lượng ngươi đi!
- Ách? Có cái ý tứ gì?
Phong Vân Vô Ngân cười sờ sờ lỗ mũi.
- Muốn đánh nhau phải không?
- Ha ha ha! Tên nhân loại nhỏ bé, muốn cho Nhật Nguyệt Phi Tượng nhất tộc tôn quý, kéo xe cho ngươi? Lấy ra lực lượng đi, Nhật Nguyệt Phi Tượng nhất tộc chúng ta, chỉ tôn trọng Cường giả cường đại tồn tại hơn so với chúng ta! Ngươi, đứng ra!
Nhật Nguyệt Phi Tượng tuổi lớn hơn, chủ động hướng Phong Vân Vô Ngân khiêu chiến.
- Ta muốn giáo huấn ngươi một chút!
- A.
Phong Vân Vô Ngân đi ra, nói.
- Thế nào? Trực tiếp đánh? Các ngươi cùng lên đi.
- Rống!
Đám voi kia, thật bị chọc giận đến tột đỉnh rồi.
- Ăn ta một cái lỗ mũi đi!
Nhật Nguyệt Phi Tượng tuổi lớn hơn, mũi dài thình lình ngẩng lên, đón gió dài ra, trong nháy mắt biến thành dài mấy chục thước, đường kính ước chừng hơn một thước, giống như một cây thiết côn, bạo lực đánh hướng về phía Phong Vân Vô Ngân.
- Lão tử đánh cho ngươi tàn phế!
← Ch. 549 | Ch. 551 → |