← Ch.401 | Ch.403 → |
-- Hắc hắc, tiểu oa nhi, thành viên của tiểu đội này có thể nói đều là thiên tài trong thiên tài, đều có tư cách tiến vào Tử Anh học phủ. Chậc chậc, thể chất Hỏa Phượng Hoàng, không hổ là thể chất sánh ngang cùng thể chất Chân Long của ngươi, đều là thể chất chiến đấu từ thời thượng cổ...
Chúc lão bên trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân thao thao bất tuyệt. Tiểu đội này tựa như một thanh đao sắc bén vô cùng. Mấy vạn quái nhân cũng không thể chống cự, chỉ trong ngắn ngủi vài phút đã có vài ngàn quái nhân vẫn lạc, tàn chi đoạn thể rơi xuống như mưa. Đúng lúc, tiểu đội chuẩn bị tiến vào bên trong thành, trận địa của quái nhân rốt cục cũng tan tác, bọn chúng gào lên một tiếng, toàn bộ chạy thục mạng, chật vật trở lại bên trong thành.
- Ha ha ha ha!
Vũ thái tử ngửa mặt lên trời thét dài.
- Gà đất chó kiểng! Quá nhỏ bé! Thật sự là quá nhỏ bé! Căn bản không có tư cách chống lại bản thái tử! Tiến vào trong thành! Trực tiếp xông tới khu tế đàn ở trung ương, chiếm lấy lệ quáng!
Hưu!
Cả người Vũ thái tử hóa thành một đạo lưu quang, trực tiếp xông vào trong thành, thủ hạ của hắn cũng đi sát ở phía sau.
Phong Vân Vô Ngân, Trình Dao, Trình Thiết Sơn cũng không cam chịu rợt lại phía sau, trực tiếp bay vào bên trong thành.
Trong thành.
Đoàn đội này vừa mới bay vào bên trong thành, tất cả đều không nhịn được da đầu run lên.
Chỉ thấy, bên trong thành, mỗi tấc không gian đều có quái nhân chiếm giữ!
Toàn bộ thành trì tụ tập trên trăm vạn quái nhân, không ngừng gào rú, đối với đám nhân loại trên bầu trời, phát ra tiếng cười nhạo đầy khiêu khích.
Thậm chí, bên trong còn đó còn có chút mùi vị của âm mưu.
- Hả? Tựa hồ có chút không đúng!
Phong Vân Vô Ngân bật thốt.
- Nhân loại! Các ngươi chết chắc rồi! Dám cả gan xâm phạm vương thành của tộc ta! Nhất định phải chết! Huyệt phục đều phải hiến tế cho Man Thần vĩ đại!
Một thanh âm lạnh lùng vang lên, lấn át toàn bộ tiếng gào thét của đám quái nhân bên trong thành, một tên quái nhân vô cùng to lớn, cao ngạo, từ trong thành chậm rãi bay lên trên không trung.
Quái nhân này tối thiểu phải cao tới bảy, tám trượng, toàn thân phủ đầy lân phiến, mặt xanh nanh vàng, cái đuôi phía sau lưng, uốn lượn vươn ra, dài tới tận mười trượng! Che khuất bầu trời! Tanh hôi tràn ngập! Trên cái đuôi này giắt tới vài vạn đầu lâu của nhân lại, quả thực khiến cho người ta sợ hãi đến tột cùng!
- Phốc!
Hắn chỉ cần hơi ve vẩy cái đuôi đã khiến cho không gian vỡ vụn, tạo thành một khe không gian khổng lồ, không có cách nào chữa trị!
Ngay sau đó.
Vèo! Vèo! Vèo!
Bốn phương tám hướng xuất hiện tới vài trăm tên quái nhân cấp đầu mục đuôi dài tới gần mười trượng, chiếm giữ toàn bộ phương vị đông, tây, nam, bắc của tòa thành, tạo thành một vòng tròn, vây khốn đám người Phong Vân Vô Ngân ở chính giữa.
Cùng lúc này, mấy trăm vạn quái thú đồng thời gào rú, chảy nước miếng.
- Hả... Không ngờ đám quái nhân này còn hiểu được rất nhiều mưu kế. Đầu tiên xuất ra một đám bỏ đi, để cho đám người Vũ thái tử đơn giản chém giết, sinh ra khinh địch, sau đó không kiêng nể gì, trực tiếp tiến vào bên trong thành. Không ngờ, bên trong thành chẳng những tụ tập trên trăm vạn quái nhân. Hơn nữa, còn có rất nhiều quái nhân tinh anh cực kỳ cường đại, còn có cả quái nhân cấp đầu lĩnh...
Phong Vân Vô Ngân sờ sờ cái mũi.
- Vô Ngân... Chúng ta... Dường như chúng ta đã bị bao vây... Bất quá, đệ đừng sợ... Ta cùng ca ca, sẽ bảo vệ đệ...
Trình Dao quét mắt liếc nhìn Phong Vân Vô Ngân, không ngừng an ủi.
Phong Vân Vô Ngân cảm thấy, lần này tựa hồ là chơi lớn rồi!
Vừa tiến vào trong thành, trái tim Phong Vân Vô Ngân xiết chặt lại, chân chính khiến hắn cảm thấy tâm Thần khẩn trương cũng không phải số lượng của đám quái nhân này, mà là bên trong thành, thậm chí còn có vô số quái nhân tinh anh! Tồn tại quái nhân cấp đầu lĩnh!
Hưu! Hưu! Hưu!
Không ngừng có quái nhân tinh anh cấp đầu lĩnh, cái đuôi dài tới gần mười trượng, thậm chí hơn mười trượng lăng không bay lên, vây chặt xung quanh tòa thành, bao vây đám người Phong Vân Vô Ngân ở phía trên bầu trời tòa thành.
Hiện tại, ngay cả Vũ thái tử luôn tự cao tự đại, sắc mặt cũng trở nên vô cùng khó coi.
- Ha ha!
Tên quái nhân cao cấp cao tới vài trượng, cái đuôi tài tầm mười trượng to lớn không gì so sánh được đột nhiên mở lớn cái miệng rộng to như chậu máu của nó ra, phát ra một tràng cười lớn vừa lanh lảnh vừa thê lương, nói.
- Nhân loại! Các ngươi thực không ngờ phải không? Khi xưa, có rất nhiều nhân loại vô sỉ vạn ác như các ngươi mạo hiểm tiến vào bên trong vương thành, cướp đoạt lệ quáng. Đây rõ ràng là đang khiêu khích! Khiêu khích tôn nghiêm của Man Thần vĩ đại! Bởi vậy, lúc này đây, loại tình huống này bất kể như thế nào đều không được phát sinh thêm lần nữa! Chúng ta sớm đã có chuẩn bị! Ha ha ha ha!
Đúng lúc này.
- Ngao ô!
Tên quái nhân cao cấp kia đột nhiên ngửa cổ hí dài, phát ra một tiếng gào mạnh mẽ tựa như là biển gầm, đất rung núi chuyển, tứ phương vân động. Cùng lúc đó, trên trăm vạn quái nhân tụ tập bên trong thành, cùng với toàn bộ quái nhân tinh anh cấp đầu lĩnh cũng đồng loạt phụ họa rống lên.
"Ngao ô! Ngao ô!"
Toàn bộ không gian đều rung chuyển, mây đen, sấm chớp phủ kín, sóng âm tà ác ngưng tụ thành vô số hình dáng tà ác vô cùng đáng sợ liên tục bay lên tựa hồ muốn khắc họa ra tràng cảnh của tu la địa ngục.
Ầm! Ầm! Ầm!
Mặt đất của viên tinh cầu này bắt đầu lay động kịch liệt, bốn phương tám hướng bên ngoài thành trì bụi mù cuồn cuộn, cát vàng vạn dặm, tựa như đang có ngàn vạn đầu Liệt Mã đang chồm đến.
- Giết! Giết chết đám người này!
Sau một khắc, chỉ thấy, trăm vạn, ngàn vạn quái nhân xuất hiện ở phía bên ngoài thành, từ khắp bốn phương tám hướng đổ dồn đến nơi này, tựa như thiên quân vạn mã, thanh thế cuồn cuộn. Bên trong những quái nhân này lẫn lộn một vài quái nhân tinh anh cấp đầu lĩnh, điên cuồng quật đuôi, đánh phá không gian nơi này thành từng mảnh nhỏ.
- Không xong! Trúng mai phục rồi!
Phong Vân Vô Ngân thầm kêu không tốt!
- Xảy ra chuyện gì?
Rốt cục sắc măt Vũ thái tử cũng kịch biến, thân thể khẽ run rẩy, thanh âm tựa như là khói bếp bên tron gió mạnh lắc lư bất định.
- Như thế nào... Như thế nào lại có nhiều quái nhân như vậy? Còn... Còn... Dường như là đã thiết hạ bẫy trước, đợi chúng ta rơi vào bên trong...
Vũ thái tử tâm cao khí ngạo, rốt cục lần đầu tiên cảm nhận được hương vị tuyệt vọng.
- Vũ... Vũ thái tử... Làm sao bây giờ?
Đám thủ hạ của hắn đều thất hồn lạc phách
- Hiện tại bên trong thành có vô số quái nhân, mà ngay cả bên ngoài thành đều... đều có rất nhiều quái nhân... Hiện tại, chúng ta... Chúng ta... toàn bộ đường lui đều đã bị phong kín... Muốn trốn, cũng không có chỗ mà trốn...
Cũng đúng, trên viên tinh cầu này, võ giả nhân loại không có cách nào thuấn di, chỉ có thể phi hành. Hiện tại, dùng tòa thành này làm trung tâm, trong vòng ngàn dặm toàn bộ đều là đại quân quái nhân. Trong đó không thiếu quái nhân đầu lĩnh chiến lực cường hãn. Muốn chạy trốn là chuyện không có khả năng.
- Tử chiến! Tử chiến! Giết sạch đám súc sinh thấp kém này! Giết!
Vũ thái tử không còn đường lui, chỉ còn cách đập nồi dìm thuyền, liều chết đánh một trận.
- Phốc! Phốc!
Hại đạo pháp tắc đế giai thô to như một cây trụ lớn tỏa ra màu vàng kim, từ trên trời giáng xuống, đánh giết bên trong thành. Lập tức, hơn một ngàn quái nhân bên trong thành bị đánh thành thịt vụn. Vũ thái tử thể hiện ra lực công kích cường đại, tâm niệm vừa động, lỗ đen khổng lồ lơ lửng trên đỉnh đầu, rộng đến hơn mười mẫu, liên tục di động, vô số quái nhân bên trong thành bị nó hút vào bên trong, thân thể không lồ bị nghiền nát thành cặn bã.
- Nhân loại! Ngươi rất lợi hại! So với người bình thường lợi hại gấp mấy lần, bắt lấy ngươi, hiến tế cho Man Thần vĩ đại, đúng là cung phụng tốt nhất cho Man Thần! Giết!
Quái nhân đầu lĩnh ve vẩy cái đuôi phía sau lưng."Xuy" một tiếng, từ mười trượng, bành trướng lên đến ngàn trượng, thân thể của hắn cũng bành trướng kịch liệt, cao đến trăm trượng, vô cùng nguy nga, cái đuôi co lại mang theo nhật nguyệt, nghiền ép hết thảy, cuốn thẳng về phía Vũ thái tử. Đến mức, không gian hàng rào của viên tinh cầu này cũng bị đập thành bụi phấn, tạo thành vết thủng không gian màu đen không có cách nào khôi phục.
- Chưởng Tâm Lôi! Chưởng Tâm Kiếm! Chưởng Tâm Hỏa! Chưởng Tâm Băng!
Vũ thái tử một bên điều khiển lỗ đen tàn sát quái nhân, song chưởng trực tiếp đẩy ra, toàn bộ năng lượng phong ấn trên bàn tay đồng thời tuôn trào, triển khai ác chiến với tên quái nhân đầu lĩnh vô cùng cường đại kia. Cùng lúc đó, vô số quái nhân tinh anh từ bốn phương tám hướng, xông thẳng đến nơi này. Bên ngoài thành trì, đội quân quái nhân cũng đang dồn tới, nhao nhao ùa vào bên trong thành, tiến hành chiến đấu!
Đám thủ hạ của Vũ thái tử vô kế khả thi, bằng bất cứ giá nào, triển khai sát chiêu mạnh nhất, cùng vô số quái nhân tiến hành hỗn chiến.
Chướng khí mù mịt, sát phạt hung uy!
- A... Vũ thái tử... A... Không...
Đúng lúc này, một vị nữ tử xinh đẹp thủ hạ của Vũ thái tử bị trên một trăm tên quái nhân tinh anh vây công. Nàng liều chết giết được tám người cuối cùng bị nhấn chìm...
Phụt! Phụt! Rắc rắc rắc!
Chỉ qua hai lần hô hấp, nàng kia đã bị đám quái nhân tinh anh ăn sạch không còn chút cặn bã nào, thi cốt vô tồn.
Hưu! Hưu! Hưu!
Tường thành phía đông, xuất hiện hơn mười tên quái nhân tinh anh, mỗi tên đều có đuôi dài tới hai mươi mấy trượng, thân ảnh vừa động, đã bao vây lấy một tên thủ hạ của Vũ thái tử, chính là thanh niên Lạc Tai Hồ, Đế giai 1 kiếp.
Phanh! Phanh!
Hơn mười cái đuôi dài vừa thô vừa to đồng thời bao vây lấy pháp tắc đế giai của thanh niên Lạc Tai Hồ kia, đập nó thành từng mảnh nhỏ.
Phốc!
Thanh niên Lạc Tai Hồ phun ra một ngụm máu tươi, tâm Thần hoảng hốt, cũng không còn cách nào bay trên không trung, lảo đảo một cái lập tức té xuống dưới đất.
- Ăn! Ăn! Ăn!
Lúc này dưới mặt đất là mấy trăm vạn quái nhân đã chờ săn, thân thể Lạc Tai Hồ vừa rơi xuống, đã bị vô số quái nhân cấp thấp nhấn chìm, cắn, xé, kéo, gặm, nuốt... Không đến một hơi thở, vị thanh niên Lạc Tai Hồ kia ngay cả cọng lông cũng không còn.
- Vô Ngân... Chúng ta... Chúng ta chết chắc rồi!
Sắc mặt Trình Dao cùng Trình Thiết Sơn như tro tàn. Huynh muội hai người bạo phát ra hỏa diễm màu máu, thiêu đốt tất cả, hình thành một tấm hỏa diễm bình dưỡng rộng vài mẫu, đốt cháy toàn bộ những quái nhân nào xông tới. Vô số hỏa phượng hoàng không ngừng bay ra, không ngừng chiến đấu, thiêu đốt vô số quái nhân thành tro bụi. Bất quá, số lượng đám quái nhân này tựa như vô cùng vô tận. Bên trong thành có tới vài trăm vạn tên, không ngừng bay lên chiến đấu. Bên ngoài thành lại càng có nhiều quái nhân hơn nữa, ùa vào bên trong thành, cùng hung cực ác, chỉ muốn ăn thịt người! Mỗi giây mỗi phút hỏa diễm bình chướng do hai huynh muội Trình Dao cùng Trình Thiết Sơn tạo thành bị mấy trăm ngàn tên quái nhân quật đuôi vào, cuối cùng cũng dần dần ảm đạm xuống.
Đúng lúc này...
- Phốc!
Vũ thái tử bị móng vuốt sắc bén của quái nhân cao cấp đánh trúng, quần áo rách nát, để lại vết cào sâu hoắm kéo dài từ phần bụng lên đến trước ngực, thiếu chút nữa rơi vào kết cục bị mở banh lồng ngực. Vũ thái tử dốc hết vốn liếng cũng không có cách nào đánh bại tên quái nhân cao cấp lớn như một ngọn núi kia. Hơn nữa, pháp bảo của hắn, lỗ đen khổng lồ hiện tại cũng đã thu nhỏ lại rất nhiều, lực thôn phệ biến thành vô cùng yếu ớt.
- Đừng! Đừng giết ta! Bản thái tử có thể rút lui!... Không quấy rối giấc ngủ của Man Thần nữa... Cho bản thái tử cơ hội... Bản thái tử không muốn chết ở nơi này...
Vũ thái tử tê tâm phế liệt, rống lên..
- Tiểu oa nhi, động thủ đi!
Đúng lúc này, Chúc lão đột nhiên truyền âm với Phong Vân Vô Ngân.
- Giết!
Kiếm khí ngưng tụ bên trong hai đồng tử của Phong Vân Vô Ngân đột nhiên bắn thẳng ra ngoài!
Trong phạm vi khu vực vài chục mẫu, không gian vặn xoán, tạo thành vô số gợn sóng, kiếm quang như nước, khuynh quốc khuynh thành!
Vô số Thuần Dương kiếm khí, Man Hoang kiếm khí, Liệt Hỏa kiếm khí sinh ra! Kiếm đạo ảo diệu cùng tinh túy, kiếm đạo sắc bén cùng sát thế tràn ra bên ngoài.
Phốc! Phốc! Phốc! Phốc!
Kiếm vũ dày đặc, triền miên rơi xuống, giảo sát vô số quái nhân thành cặn bã. Phong Vân Vô Ngân bước ra một bước, hàng rào không gian nổ tung, 1000 tia chân khí hình rồng, tựa như là phong ma cuồng loạn nhảy múa, tràn ra từ mỗi lỗ chân lông trên cơ thể hắn. Toàn thân Phong Vân Vô Ngân, da thịt biến thành ngọc chất, Thánh quang bạo phát, dưới chân diễn sinh ra Long miếu, hoa văn Long tộc, văn minh Long tộc.
- Phốc!
Tay phải Phong Vân Vô Ngân tùy tiện chụp tới, lập tức bắt được hơn 10 tên quái nhân, trong đó còn có mấy tên quái nhân tinh anh, sờ nhẹ một cái...
Tựa như là bóp gà, đám quái nhân này lập tức biến thành phấn mạt!
- Hí! Vô Ngân, đệ!
Hai huynh muội Trình Dao cùng Trình Thiết Sơn dùng ánh mắt cực độ không thể tưởng tượng nhìn Phong Vân Vô Ngân. Lúc này, khí thế của Phong Vân Vô Ngân đại biến, khí tức toàn thân đề thăng đến đỉnh điểm, tựa như là một vị Thần Vương, hoành không xuất thế! Thể hiện ra quyền uy thẩm phán tất cả sinh tử!
- Đều giao lại cho ta. Để ta bảo vệ hai người!
Phong Vân Vô Ngân tùy ý cười nói.
Một khắc sau...
Ngao...
Tại đan điền của Phong Vân Vô Ngân vang lên một tiếng rống, một đầu Giao Long khổng lồ, vô cùng Thần Thánh, tản ra khí tức của văn minh thái cổ, từ trong đan điền của Phong Vân Vô Ngân bay ra!
Khí tức đế vương tôn quý, tràn ra ngoài!
Phốc!!
Giao Long bay lên trên không trung, thở ra một hơi, phun ra ngàn vạn dặm bổn nguyên băng sát cùng phong sát, quét qua một cái. Vô số quái nhân cấp thấp bên trong thành hoặc là bị thổi thành tro bụi, hoặc là bị biến thành tượng băng.
Hai tay Phong Vân Vô Ngân liên tục xuất quyền, từng đạo chân khí hình rồng bay loạn, mỗi một quyền đánh vào trong cơ thể quái nhân, lập tức sinh ra bạo tạc... Vô số quái nhân biến thành bụi phấn, tựa như là cơn lốc lửa tràn qua, từng đoàn từng đoàn bột phấn màu máu, liên tiếp nổ tung! Chỉ trong thời gian vài lần hô hấp, quái nhân chết dưới Thần lực của Phong Vân Vô Ngân, chết dưới kiếm khí, chết dưới hơi thở của yêu thai Giao Long lên tới vài vạn!
- Quá... Quá... Quá mạnh mẽ...
Trình Thiết Sơn trợn mắt.
Trình Dao si ngốc, ngơ ác, ánh mắt nhìn về phía Phong Vân Vô Ngân biến thành nóng rực.
- Cái gì? Thì ra tiểu tử kia mới là kẻ xâm nhập mạnh nhất!
Tên quái nhân đầu lĩnh cao tới vài trăm trượng lập hơi không chú ý một chút, đã phát hiện ra hơn vạn thủ hạ đã chết trong tay của Phong Vân Vô Ngân! Đồng tử Phong Vân Vô Ngân run rẩy, nắm tay phải vừa nhấc, ngưng tụ ra 1000 long lực, quát lớn.
- Long bạo kích!
- Rống!
Một đầu Chân Long khổng lồ trực tiếp đánh ra ngoài, tựa như là sao chổi va chạm, đánh thẳng vào lồng ngực của tên quái nhân đầu lĩnh.
- Phốc!
Trong chốc lát, thân thể to lớn như núi của quái nhân đầu lĩnh bị đánh bay, trong miệng điên cuồng phun ra máu tươi, hung hăng ngã ngửa về phía sau, đè chết mấy vạn quái nhân cấp thấp, quái nhân tinh anh. Phong Vân Vô Ngân nhân phẩm bạo phát, trực tiếp đánh ra một lần bạo kích, 1000 long lực, trực tiếp đả thương thân thể khổng lồ của quái nhân đầu lĩnh.
- Không... Không... !
Quái nhân đầu lĩnh bị đánh lủng ngực, không ngừng gào rú, bất quá cũng không chết ngay lập tức, giãy dụa muốn đứng lên.
- Thiên Long Bạo Ngược!
Phong Vân Vô Ngân thựa dịp hắn bệnh, muốn hắn mệnh, ngay lập tức tung ra thêm một chiêu "Thiên Long Bạo Ngược", một cỗ chân khí khổng lồ hình rồng đánh thẳng xuống đầu của quái nhân đầu lĩnh, trực tiếp đánh nát lỗ tai của hắn.
Ngay sau đó...
Phanh! phanh! Phanh!
Linh hồn tỏa định, một mảnh chân khí dài hẹp hình rồng, chuẩn xác quật trúng thân thể khổng lồ của quái nhân.
10 lần, 20 lần, 30 lần... 100 lần... 200 lần...
- Phụt
Quái nhân bị đánh bay mất vài cái răng...
- Phụt!
Chiếc mũi của quái nhân bị đánh lõm...
- Phụt!
Quái nhân bị đánh đến bươu đầu...
- Phụt!
Xương bả vai của quái nhân bị đánh gãy...
Tiếng chém giết huyên náo bên trong thành lập tức biến mất, vô số quái nhân cùng với đám người thí luyện giả, Vũ thái tử, Trình Dao, Trình Thiết Sơn, đều nhìn chằm chằm về phía tên quái nhân khổng lồ bị đánh đến tối tăm măt mũi.
Chân khí hình rồng quật xuống phải đủ trọn vẹn một ngàn lần mới có thể đình chỉ. Năng lực chịu đòn của tên quái nhân này thực cường hãn, bị đánh đến 924 lần vẫn không chết, không biết đã bị đánh gãy bao nhiêu cái xương, vẫn có thể dãy dụa muốn đứng lên.
- Mệnh rất cứng... Ta cũng không tra tấn ngươi nữa... Chết đi!
Đột nhiên, trong mắt Phong Vân Vô Ngân hung quang đại thịnh, toàn thân tựa như là một viên đạn, trực tiếp đâm thẳng xuống tên quái nhân khổng lồ đang nằm sấp trên mặt đất, hai đấm tựa như là nổi trống, từng quyền từng quyền điên cuồng oanh kích xuống đánh lên trên người quái nhân!
- Yên diệt! Yên diệt! Yên diệt! Yên diệt...
Phong Vân Vô Ngân trực tiếp tung ra hơn mười quyền Yên Diệt!
Phanh! Phanh! Phanh!...
Thể nội của quái nhân cự hình liên tiếp vang lên tiếng bạo tạc! Từng khối thịt nát, tổ chức cơ bắp, nội tạng vỡ nát, máu tươi bắn lên trên trời!
Trong khoảng khắc, quái nhân khổng lồ thần uy vô cùng bị Phong Vân Vô Ngân đánh thành thịt vụn!
Trên mặt đất rải rác vô số khối thịt vụn.
Ngao!
Giao Long hành vân bố vũ, cuốn toàn bộ những khối thịt vụn này vào trong miệng, nuốt xuống.
Bước chân Phong Vân Vô Ngân khẽ động...
Phốc!
Quái nhân đứng ở bốn phương tám hương, thân thể bắt đầu bạo tạc, chúng không nhịn được điên cuồng lùi về phía sau, đám quái nhân trà đạp lên nhau chạy trốn, tử thương vô số!
Ực!
Vũ thái tử ngây ngốc nhìn Phong Vân Vô Ngân, theo bản năng nuốt một ngụm nước miệng, đồng tử mở lớn!
Phong Vân Vô Ngân triển khai Thần lực, thánh vương chi thể phổ chiếu thiên hạ, lấy 1000 long lực, đánh ra Sát Thần Quyền Pháp, trực tiếp diệt một tên quái nhân khổng lồ. Sau đó, chỉ cần thân thể khẽ chấn động đã đánh chết vô số quái nhân, còn tạo thành tràng cảnh đám quái nhân chen chúc chạy trốn dẫm đạp lên nhau mà chết, tử thương vô số.
Phong Vân Vô Ngân tựa như một vị Thần Vương, dừng lại bên cạnh hai huynh muội Trình Dao cùng Trình Thiết Sơn, chân khí hình rồng quanh thân không ngừng uốn lượn, tản ra mùi vị cao cao tại thượng, bất tử bất diệt, bất hủ. Huynh muội Trình Dao nhìn đến ngây dại. Bị khí tức Chân Long mà Phong Vân Vô Ngân bộc phát ra hoàn toàn hấp dẫn.
Mà đám thủ hạ của Vũ thái tử bị đám quái nhân vây giết đến chết. Bản thân hắn cùng tên quái nhân khổng lồ chém giết một trận, chân nguyên cũng khô kiệt, vội vàng lách mình trốn đến nơi này, đứng ở bên cạnh Phong Vân Vô Ngân, kinh nghi bất định nhìn hắn, sắc mặt âm tình bất định. Hắn lại không nhịn được nhìn về phía Trình Dao, chỉ thấy Trình Dao nhìn Phong Vân Vô Ngân say mê điên đảo, tựa hồ là sắp không kìm chế nổi. Nội tâm Vũ thái tử bi thống, tràn ngập cảm giác căm ghét. Hắn vốn mượn cơ hội này thi triển ra thủ đoạn vô địch, bằng vào tư thế mạnh mẽ, lay động phương tâm của Trình Dao, sau đó cướp lấy trinh tiết của nàng, hấp thu tinh túy của thể chất thượng cổ - Hỏa Phượng Hoàng. Nhưng mà thực không ngờ, hắn lại liên tiếp phải chịu nhục, nếu như không phải Phong Vân Vô Ngân ra tay. Có lẽ hắn đã chết ở trong tay tên quái nhân khổng lồ kia rồi.
Ngược lại Phong Vân Vô Ngân bộc lộ tài năng, danh tiếng triển lộ đến tận cùng.
- Ta hận! Tên này tâm cơ thâm trầm, giả trư ăn thịt cọp, thì ra chiến lực lại mạnh mẽ như vậy! Hả? Chẳng lẽ hắn cố tình tỏ ra yếu ớt, để xâm nhập vào tiểu đội của ta, cũng là mưu đồ... Thể chất Hỏa Phượng Hoàng..
Vũ thái tử cảm thấy rét lạnh..
- Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ đứng sâu! Tốt, tốt, hay cho một kế âm hiểm! Bất quá, bản thái tử tuyệt đối không cho ngươi thực hiện được mục đích! Hơn nữa, bản thái tử còn muốn ngươi ngoan ngoãn thuần phục. Hiện tại, bản thái tử còn cần nhờ lực lượng của ngươi thoát ly hiểm cảnh, sẽ không dây dưa với ngươi. Đợi đến khi khảo hạch kết thúc, tiến vào học phủ, bản thái tử có thể mượn nhờ nhân mạch mà phụ thân đại nhân kinh doanh nhiều năm qua, chèn ép ngươi đến chết!
Chỉ trong nháy mắt, Vũ thái tử đã lóe lên rất nhiều ý niệm trong đầu. Sau đó, sắc mặt hắn biến thành vô cùng nịnh nọt, nhìn về phía Phong Vân Vô Ngân cười nói.
- Ha ha, bằng hữu, không thể tưởng tượng được ngươi lại ẩn tàng chiến lực. Mọi việc lúc trước đều là hiểu lầm. Là bản thái tử thô lỗ rồi. Có rất nhiều địa phương mạo phạm bằng hữu, hiện tại, bản thái tử hướng ngươi nhận lỗi.
Vũ thái tử không hổ là nhân vật kiêu hùng, co được dãn được, tuy rằng nội tâm cực hận Phong Vân Vô Ngân, nhưng mặt mũi lại biểu hiện ra ngoài vẻ kinh sợ, tựa hồ một kẻ hạ nhân, đang nịnh nọt Phong Vân Vô Ngân.
- Tiểu oa nhi, Vũ thái tử này ngược lại có thể coi là một nhân vật... Ha ha, ngươi coi mặt mũi cũng không cần rồi. Bất quá, loại người này so với một tên mãng phu rắn rỏi, đáng sợ hơn nhiều.
Chúc lão bên trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân, vừa cười vừa nói.
- Loại nhân vật này, ta không cần phải so đo cùng hắn.
Phong Vân Vô Ngân hời hợt nói, trao đổi cùng Chúc lão. Cùng lúc đó, hắn xuất ra một chiêu, lĩnh vực Hân Long, trọn vẹn 1000 chân khí hình rồng, cấu thành một lĩnh vực phòng ngự lớn đến vài mẫu, long văn pha tạp, khí tức văn minh cỗ lão vi đã tràn ra ngoài. Trong không gian, rồng ngâm liên tục, khiến cho lĩnh vực Chân Long này hết sức vững chắc, tựa hồ vĩnh sinh bất diệt.
← Ch. 401 | Ch. 403 → |