← Ch.020 | Ch.022 → |
Tiểu ác ma thấy Sarin hỏi tên nó, chần chờ nhìn qua những người khác, nói với Sarin:
- Đại nhân, tên của ác ma không thể để người ngoài biết, mấy người kia đều là người hầu của ngài chứ?
Sarin không nhịn được cười, nói:
- Ngươi yên tâm, bọn họ nghe không hiểu được ngôn ngữ của ngươi.
- Ta gọi là Agares • Se Binns • Kabulia • Aini • Anderson • Zagan.
Tiểu ác ma nói một cái tên không dài lắm, ít nhất đối với ác ma là không dài.
- ừ, về sau ngươi đi theo ta, đặt một cái tên khác. Ngươi là nam hay nữ?
- Còn chưa biết...
- Ngươi còn chưa trưởng thành?
Sarin kinh ngạc, tiểu ác ma này bị nhốt ở đây mấy vạn năm, vậy mà còn chưa trưởng thành. Có những ác ma phải trưởng thành rồi mới xác định được giới tính, Sarin cũng hiểu rõ.
Tiểu ác ma có chút xấu hổ, thông thường cấp bậc ác ma có thấp đi nữa thì trong một hai ngàn năm cũng sẽ thành thục. Nhưng mà không gian giam cầm nó rất cổ quái, nó không thể tiếp tục lớn lên được.
- Vậy ngươi tùy tiện biến hóa thành hình dáng con người xem.
Sarin ra lệnh.
Tiểu ác ma ăn xong mấy con cá, khôi phục được một ít lực lượng, bắt đầu thi triển Biến Hình Thuật. Biến Hình Thuật của ác ma không phải ảo thuật, dù là lấy tay sờ cũng không phân biệt được. Mất hết mười phút, tiểu ác ma thở hổn hển nằm dài dưới đất, đã hoàn thành xong Biến Hình Thuật.
Tiểu ác ma biến thành một cô gái dáng người thon thả, tóc dài màu đen, lông mi, hốc mắt hơi đậm, cổ thon dài. Thân trên của nàng (nó) mặc áo giáp đơn sơ, mỏng đến mức có thể nhìn xuyên thấu qua vải dệt thấy được làn da. Thân dưới bọc váy dài, lại bọc thêm một khối da thú. Quần áo hai mảnh có chút giống với Tieta, lộ ra vòng eo thon thả mịn màng.
Hình dạng này quả thật tương tự với người trên những bức tranh tường mấy vạn năm trước. Sarin cũng lười sửa đổi, giống người là được rồi. Chẳng qua phẩm vị tiểu ác ma này không tệ, biến thành hình tượng thần thái cao quý, nghiêm trang không thể xâm phạm, cố tình dung mạo diễm lệ, hình thành một loại dụ hoặc khác lạ.
- Như vậy cũng được.
Sarin cũng không hy vọng bên cạnh có một kẻ xấu xí khó coi, vốn hắn lo lắng năng lực thẩm mỹ của ác ma, bây giờ cũng yên tâm.
- Đương nhiên, ta dựa theo hình dáng của nữ thần Myers mà biến thành.
Khụ, khụ khụ...
Sarin liều mạng ho khan, tên tiểu ác ma này đúng là to gan lớn mật, lại dám tiết độc dung mạo của nữ thần!
- Đại nhân, ngài không thích sao?
Tiểu ác ma đã nhận ra cảm xúc của Sarin dao động. Sarin bình tĩnh lại, nghĩ rằng nữ thần Myers cũng ngã xuống lâu như thế, trên thể giới này không còn thần thuật sư Tự Nhiên Thần Điện nữa, có lẽ cũng không ai nhớ được dung mạo của nữ thần Myers. Quên đi, tiểu ác ma không đủ lực lượng, thi triển một lần Biến Hình Thuật liền tiêu hao quá lớn.
Nhìn tiểu ác ma nằm dài dưới đất, Sarin cũng không thể liên hệ được với hình tượng nữ thần Myers nữa. Hắn lắc đầu, nói với tiểu ác ma:
- Như thế được rồi, về sau gọi ngươi là Nerys vậy.
- Chủ nhân, dòng họ của ngài là gì?
Tiểu ác ma đổi tên thành Nerys có vẻ rất vui mừng. nàng bắt đầu gọi Sarin là chủ nhân, đó là hiện tượng tốt, nói rõ nàng có thể nhanh chóng thích ứng với thân phận.
- Ta tên là Sarin • Mesterlin.
Trên khuôn mặt trẻ tuổi của Sarin hiện lên một chút ảm đạm. Dòng họ này, đến lúc nào mới có thể gặp lại ánh mặt trời?
- Vậy về sau tên của ta là Nerys • Mesterlin. Chủ nhân, được chứ?
Tiểu ác ma thấy cảm xúc của Sarin không tốt, hỏi.
- ừ, được, ngươi nói chuyện về không gian này xem... Không, là về nội tình thần điện này.
Sarin đánh giá xung quanh, cây đuốc ma pháp của hắn còn chưa tắt, Tieta cắm ở trên bậc thang.
- Chỗ này là tế đàn, trung tâm thần điện, xung quanh có ba tầng, tổng cộng hai mươi bốn đại điện.
- Hả? Nơi này là Tự Nhiên Thần điện! .
Sarin vừa kinh ngạc lại thất vọng, vốn hắn cho rằng thần điện là do thần linh không biết tên bí mật ra lệnh cho tín đồ xây dựng, chuẩn bị tranh giành tín đồ với nữ thần Myers. Nếu là Tự Nhiên Thần điện, vậy thì di tích này không có gì béo bở. Tự Nhiên nữ thần tôn trọng đơn giản, nơi này vừa xây dựng xong đã bị từ bỏ, không thể nào có đạo cụ ma pháp được, cũng không thể có thần khí. Làm Sarin kinh ngạc là năm đó nữ thần Myers được toàn đại lục tín ngưỡng, vì cái gì phải bí mật xây dựng thần điện chứ?
Chỉ cần nữ thần ban bố thần dụ, cho dù là đế vương vương triều thứ nhất cùng sẽ không từ chối. Nữ thần có thể lựa chọn địa chỉ thần điện ở bất cứ nơi nào trên đại lục, dựa theo lực lượng của loài người năm đó, tối đa một tuần là có thể xây dựng thành thần điện quy mô to lớn hơn nữa.
Lịch sử luôn im lặng bao phủ một số sự thật.
Sarin nhớ đến lời có ghi trong một quyển bút ký ma pháp, không nghĩ tới vấn đề kỳ quái này nữa, hắn nói với Nerys:
- Nơi này là tế đàn, vậy chủ thần điện ở phía sau?
- Đúng vậy.
Tiểu ác ma nhu thuận trả lời, chỉ là nàng nằm sấp dưới đất, có chút bất nhã.
- Ngươi còn muốn nghỉ ngơi bao lâu!
- Chủ nhân, một phần mười hai của một ngày là được, ta thật sự quá mệt mỏi.
Tiểu ác ma vội giải thích, nàng còn chưa trưởng thành, thi triển Biến Hình Thuật một lần sẽ suy yếu hai giờ, nàng sợ Sarin cảm thấy nàng rất vô dụng, ánh mắt đáng thương nhìn Sarin.
- Nơi này sẽ không có nguy hiểm gì chứ?
Sarin hỏi.
- Không có, tất cả nguy hiểm đều bị ta ăn rồi, chỉ là xung quanh thần điện có ma pháp trận cố định, ta không thể rời đi. Chủ nhân...
- về sau gọi ta đoàn trưởng, đúng rồi, ngươi nên học chút ngôn ngữ mới, hiện gì ở trên đại lục không có mấy người biết nói loại ngôn ngữ này. Nếu không có nguy hiểm, ngươi chờ ở chỗ này, ta đi chủ thần điện xem.
Sarin tùy tiện căn dặn một chút, lúc này mới nói với đám người John Cera:
- Chỉ sợ di tích này không có thu hoạch, chẳng qua cũng khó nói. Đây là di chỉ thần điện Tự Nhiên nữ thần, còn chưa được sử dụng. Chúng ta đi chủ thần điện xem thử, có lẽ còn có chút thu hoạch.
John Cera cùng theo ánh sáng từ cây đuốc ma pháp mà quan sát bố cục xung quanh, hắn là lính đánh thuê đi lại bên ngoài hàng năm, tự nhiên hiểu được bố cục này có ý nghĩa gì. Vừa nghe Sarin nói, John Cera tràn đầy thất vọng, thám hiểm lần này không chỉ tiêu hao phần lớn tích tụ, còn tổn thất quá nửa thủ hạ.
- Đừng nản chí, thần điện này rất xa xưa, có lẽ chủ thần điện sẽ còn lưu lại điển tịch, tùy tiện lấy một quyển bán ra cũng đáng mười mấy vạn kim tệ.
Sarin an ủi John Cera, chỉ là cảm thấy không thể nào. Dựa theo tiểu ác ma miêu tả, thần điện này căn bản là bị loài người từ bỏ.
John Cera miễn cưỡng kéo tinh thần, đi theo Sarin vòng qua tế đến đến mặt sau. Bức tường đá giữa tế đàn thực tế là một cây cột, bởi vì hình trụ vuông nên mới hiểu lầm là vách tường. Cây cột hình vuông điêu khắc tranh tường, Sarin chú ý tới chính giữa bức tranh tường quả thật có hình ảnh rất giống với bộ dạng mà tiểu ác ma biến hóa ra.
Sau khi nữ thần Myers ngã xuống, phần lớn thần điện trên đại lục theo thời gian mà biến mất. Chẳng qua ở mỗi đế quốc đều bảo tồn một ít di tích, Ma pháp sư cũng có nghiên cứu với kết cấu thần điện, Sarin rất thoải mái tìm đến mục tiêu.
Sau tế đàn là sáu con đường, mỗi con đường đều có thể đi thông đến chủ thần điện. Sarin lấy ra cây đuốc ma pháp thứ hai, châm lửa. so sánh cây cột ở giữa tế đàn. trong ánh sáng có một dấu vết nhợt nhạt trên mặt đất chỉ vào con đường thứ ba.
Con đường rất dài, bởi vì rộng lớn nên không cảm thấy ngộp thở. Tranh tường ở hai bên rất sống động, Sarin nghĩ nếu đục những tranh tường này xuống mà bán đi sẽ được không ít tiền, đáng tiếc không có sức lớn như thế. Nói lại có được Ân Tứ Chỉ Hoàn của Tự Nhiên nữ thần, lại đi phá hoại thần điện của ngài ấy, cũng có chút không ổn.
Đi xuyên qua con đường hầm, lại là một không gian rất lớn, Sarin giơ cây đuốc ma pháp lên, nhìn vào ở giữa. trong lòng may mắn. Căn phòng này do cả khối cương nham màu đen điêu khắc ra, cửa sổ nhỏ dài, hành lang được tân trang thành hình cây cối.
Đây chính là nơi nữ thần ở, năm xưa mục sư nữ ở nơi này, sẵn sàng nhận thần dụ. hoặc là nữ thần phủ xuống. Xem ra thần điện này không phải bị bỏ dở giữa chừng, bộ phận trọng yếu nhất cũng xây xong, không chừng còn có chút thu hoạch.
Tự Nhiên nữ thần không dựng tượng, xung quanh chủ thần điện đều là nơi tín đồ ở, toàn bộ không gian có vẻ trống trái, không có loại cảm giác thần bí như Thần Thánh Giáo Đình.
- Mọi người đi xung quanh xem.
Sarin nói xong, lấy trong túi ra hai cây đuốc ma pháp, đưa cây đuốc đang cháy cho Tieta, sau đó phóng ra Huỳnh Quang Thuật một mình đi vào căn phòng giữa thần điện. John Cera do dự một chút, tách ra cùng Sarah đi vào phòng xung quanh thần điện tìm kiếm, hy vọng có thể nhặt được chút gì. Hắn cũng biết dù là muốn tranh với Sarin thì cũng không tranh nổi. Đến bây giờ mà Sarin còn không có ý diệt khẩu đã coi như rất nhân từ, hoặc là nói hắn lòng dạ mềm yếu. Nếu còn không thức thời chọc Ma pháp sư nổi giận, nữ chiến sĩ Caucasus kia sẽ lập tức bắt hắn ném vào miệng ác ma.
Chỗ ở của nữ thần thường có sáu phòng, phòng ngủ, phòng cầu nguyện, phòng truyền đạo, phòng điển tịch, phòng ma pháp, tầng hầm. Sarin vừa tiến vào phòng truyền đạo, nơi này có duy nhất một cái cửa sổ rộng lớn, mỗi ngày chủ nhật là nữ mục sư sẽ đến đây truyền đạo cho tín đồ, đối mặt với mấy ngàn tín đồ trên quảng trường thần điện.
Căn phòng trống trải, ở giữa là một chiếc giường bằng gỗ. Ngày tiến hành truyền đạo, mỗi bốn giờ lànữ mục sư sẽ nghỉ ngơi một lát trên giường. Sarin nghiên cứu chất gỗ, chỉ là gỗ lê hoa bình thường, không mục nát trong năm tháng là bởi không gian ngăn cách, dường như cũng không có lưu chuyển.
Mặt sau phòng truyền đạo là phòng cầu nguyện, nữ mục sư tiến hành công việc hàng ngày. nơi này cũng là nơi câu thông với nữ thần Myers. Ngoài phòng này có một ít trang sức ra, nơi này cũng trống rỗng, không có thứ Sarin muốn.
Mặt sau phòng cầu nguyện là phòng điển tịch, giống như thư phòng quý tộc, nơi này có giá sách rộng lớn.
Ánh mắt Sarin dừng ở giữa giá sách, nơi đó có đặt ba quyển sách. Trong phòng này có thể đặt mấy ngàn quyển sách, nhưng trên giá sách này chỉ có ba quyển, Sarin có chút kích động đi tới, phóng ra một cái Trinh Trắc Ma Pháp.
Không có cạm bẫy cơ quan, cũng không có ma pháp trận. Ba quyển sách lẳng lặng nằm trên giá sách, tựa như đã chờ đợi mấy vạn năm. vì đợi cho Sarin đến đây.
Điều khiến Sarin kích động chính là bìa của ba quyển sách. Một quyển màu đồng thau, một quyển màu trắng bạc, một quyển màu vàng.
Sách ma pháp, nơi này lại thành bộ Nữ Thần Ma Pháp Sư!
Sách ma pháp và Sách ma pháp tịch dù chỉ khác nhau một từ cuối nhưng ý nghĩa lại khác nhau một trời một vực. Sách ma pháp tịch chính là vật phẩm bình thường kế thừa tri thức ma pháp, sách ma pháp lại là đạo cụ ma pháp cao cấp.
Sách ma pháp chỉ có ba cấp bậc. Ma pháp sư cấp nhất đến cấp ba sử dụng sách ma pháp màu đồng thau, từ cấp bốn đến cấp sáu sử dụng sách ma pháp màu bạc trắng, mà ma đạo sĩ từ cấp bảy trở lên sử dụng sách ma pháp màu vàng.
Sách ma pháp có tác dụng cố định miêu tả ma pháp, thích hợp cho Ma pháp sư các cấp học tập kỹ năng, cho dù là một Ma pháp sư không có kế thừa cũng có thể học tập. Sách ma pháp đồng thời cũng chứa đựng ma pháp, khác với quyển trục, sách ma pháp có thể lặp lại chứa đựng ma pháp, không phải là vật phẩm dùng một lần duy nhất. Cái này cũng chưa hết, chỗ quý giá nhất của sách ma pháp chính là ở kết cục, có thể trợ giúp Ma pháp sư thăng cấp.
Từ Ma pháp sư đến Đại ma pháp sư, từ Đại ma pháp sư tới Ma đạo sĩ, lại từ Ma đạo sĩ tới Pháp thần, tổng cộng có ba cửa ải thật lớn. Ba cửa ải này lần lượt ở cấp ba, cấp sáu và cấp chín. Bất kể là một Ma pháp sư cố gắng như thế nào cũng không thể chỉ dựa vào chăm chỉ là có thể đột phá ba cửa ải này, phải có lĩnh ngộ đối với bản chất ma pháp mới có thể tiếp tục tiến lên trên con đường ma pháp.
Mà trên sách ma pháp chính là chìa khóa thông lên cấp bậc tiếp theo.
Thần sắc Sarin trịnh trọng, aờ xuống sách ma pháp hình đồng thau từ trên giá sách, lấy tay phủi đi lớp bụi phủ trên đó để tâm tình bình tĩnh lại rồi mới chậm rãi mở sách ra.
Trong sách ma pháp trống rỗng, không có thứ gì. Sarin tức giận tới độ thiếu chút nữa ném nó văng ra khỏi đại môn. Tự Nhiên Nữ Thần chẳng lẽ đang trêu đùa hay sao?! Đây là một sách ma pháp trống trơn, còn chưa từng được Ma pháp sư nào viết gì, giá trị hoàn toàn nằm ở trong tài liệu sách ma pháp mà thôi.
Không thể trực tiếp học tập ma pháp, không thể kế thừa những cảm ngộ lúc thăng cấp, đây cũng chỉ như quyển trục trắng có thể sử dụng vô hạn mà thôi. đọc truyện mới nhất tại tung hoanh
Sarin tỉnh táo lại, trong lòng hiện lên cảm giác kỳ quái. Sách ma pháp xuất hiện đại khái trong vòng thời gian hai vạn năm, thần điện này chỉ sợ đã được bắt đầu tu kiến từ ba vạn năm trước. Nhân loại thời đại đó cũng không cần loại sách ma pháp này. Đại đa số nhân loại sinh ra đã bẩm sinh có được lực lượng khủng bố, ma pháp chỉ là một loại lực lượng mà thôi, không coi như trọng yếu. Đã như vậy, sao thần điện Tự Nhiên Nữ Thần lại có sách ma pháp trắng chứ?!
Đáng tiếc, Nerys chỉ là một tiểu ác ma, sẽ không biết bí tân trong đó. Sarin thu hồi ba quyển sách ma pháp trắng này vào trong Ân Tứ Chỉ Hoàn, đây vẫn rất quý báu, ít nhất từ chất lượng mà xem thì hiện tại nhân loại đã rất khó chế tạo ra sách ma pháp cao cấp như vậy!
Sarin lấy ba cuốn sách ma pháp trắng này, lần thám hiểm này cũng coi như hoàn thành nhiệm vụ. Ba quyển sách này tùy tiện đem ra bán đấu giá thì cũng đủ khiến Sarin từ nay về sau không cần lo lắng chuyện cơm áo, hết sức chuyên chú nghiên cứu ma pháp. Chỉ tiếc hắn không dám lấy ra bán vì lai lịch không rõ, bị người hữu tâm chú ý thì sợ rằng rất khó có thể giữ được cái mạng nhỏ của hắn.
Thứ Sarin cần bây giờ chính là có thể đổi thành kim tệ mà không gây ra phiền toái.
Vòng vo ở mấy giá sách trống rỗng này một lúc, Sarin rời khỏi Điển Tịch Thất, đi vào Ma Pháp Thất. Thời đại Tự Nhiên Nữ Thần, nhân loại học tập ma pháp và học tập thần thuật. Mục sư và Ma pháp sư không khác gì nhau. Ma Pháp Thất là nơi Mục sư tu luyện ma pháp, gian phòng này trống rỗng. Thần điện này cũng chưa được sử dụng, không thể có ai ở trong này tu luyện cho nên cũng không tìm được vật phẩm tiền nhân lưu lại.
Phía sau Ma Pháp Thất là phòng ngủ, cũng rộng mở, chính giữa có một cái giường, ngoại trừ bích họa trên tường thì không còn vật nào khác. Sarin nhấc ván giường lên, bên dưới quả nhiên có một cái hộp ngầm. Xem ra nhân loại bất kể tiến hóa bao lâu, một số thói quen vẫn không thay đổi.
Trong hộp ngầm này có đầy các loại vật phẩm, phần lớn là quần áo. Sarin dùng Trinh Trắc Ma Pháp kiểm tra một phen thì phát hiện đây đều là những trang phục bình thường. Điều hắn chờ mong là ma hạch mà tinh hạch cũng không thấy. Những đồ vật trong này đều mới tinh, chưa từng sử dụng nhưng cũng không có ý nghĩa gì đối với Sarin.
Sarin bất đắc dĩ, vòng quanh giường ngủ một lúc rồi rời đi, ly khai phòng ngủ, đi vào tầng hầm.
Tầng hầm là một nơi như phòng của người hầu, tuy nhiên tầng hầm của thần điện, một nửa dành cho thần điện kỵ sĩ, ở thời đại Tự Nhiên Nữ Thần, được gọi là thần điện võ sĩ. Loại võ sĩ này không thuộc quản lý của Giáo hoàng, chỉ phụ trách bảo hộ sự an toàn của Mục sư trong thần điện.
Điều khiến Sarin bất ngờ chính là trong tầng hầm cũng khá đầy đủ.
So với mấy phòng phía trên thì tầng hầm có chút hỗn độn. Nơi này có mấy chiếc giường, có vài ngăn tủ, có mấy chiếc thùng được đặt theo vách tường. Ngoại trừ những thứ này, trong phòng còn có một chiếc bàn, trên bàn có một tấm bản đồ. Hắn liếc mắt nhìn một cái liền nhận ra là bản đồ thần điện. Sarin rất quen thuộc với vận mệnh thần điện nhưng hắn vẫn cầm bản đồ lên, lật mặt phía sau xem xét, trên đó vẽ 25 ma pháp trận.
Với tế đàn làm trung tâm, 25 ma pháp trận này ứng với mỗi đại điện một cái.
Sarin cuộn tấm bản đồ được chế từ da ma thú này lại, thu vào trong Ân Tứ Chỉ Hoàn. Trên đó vẽ ma pháp trận là lập thể, như phương thức chế tạo sách ma pháp trong truyền thuyết.
25 ma pháp trận vô cùng quý báu, Sarin tuy chưa từng nghiên cứu nhưng cũng hiểu được khi kiến tạo ma pháp tháp, ma pháp trận có ý nghĩa như thế nào đối với Ma pháp sư.
Có được ma pháp trận cao cấp, ma pháp tháp sẽ càng thêm an toàn, mà những ma pháp trận này chỉ sợ là những trân phẩm đã sớm thất truyền. Điều tiếc nuối chính là hắn cũng không thể bán được những thứ này vì nếu bán ra, khác nào nói cho người khác biết ta biết một thần điện bí ẩn.
Những chiếc ngăn tủ và những chiếc thùng trở thành đối tượng lục lọi của Diệp Phàm, Trong ngăn tủ có mấy bộ áo giáp, phong cách hoàn toàn khác với những loại giáp hiện tại trên đại lục, vẻn vẹn chỉ bảo hộ những bộ vị khá trọng yếu của thân thể, hơn nữa cũng không có kết cấu kim loại gì.
Sarin từ bỏ việc mang đi những bộ áo giáp này vì chúng căn bản không thể thu toàn bộ vào Ân Tứ Chỉ Hoàn. Hắn tính lát nữa sẽ xem mấy người Tieta và mấy người John Cera có đủ sức mang đi hay không, dù sao những bộ áo giáp này có lẽ cũng có thể bán được giá tốt.
Trong lòng Sarin dễ chịu hơn một chút. Dù sao hắn vẫn chỉ là một thiếu niên, từ khi đám người John Cera chết đi hơn nửa, hắn vẫn lo lắng lần thám hiểm này không có thu hoạch gì. Hoặc giả trong mắt John Cera, Sarin không khỏi có chút yếu đuối, nhưng loại thiện lương này có thể tồn tại trên người một thiếu niên được bao lâu?!
Sarin cười cười, mở ra mấy chiếc thùng. Trong phút chốc, cảm giác thiện lương của Sarin đã biến mất hết.
Trong rương là các loại bảo thạch, sáng tới độ làm ánh mắt hắn cũng sinh đau.
Băng châu thạch, lục nê thạch, lục đống thạch, Cửu liêm thạch, lam bảo thạch, lam trùy thạch, cận thanh thạch, lam tinh thạch, hồng bảo thạch, huỳnh thạch, kim hồng thạch, giác thiểm thạch, dương khởi thạch, hà thạch, xích thạch...
Những loại bảo thạch mà Sarin có thể nhận ra gần như có hết trong mấy chiếc rương này. Hắn ngồi phịch xuống đất, vì sự hạnh phúc bất ngờ khiến cho ngây ra.
Sarin vốc lên một khối băng châu thạch, dưới ánh sáng huỳnh quang cẩn thận quanh sát, xác định đây không phải là thủy tinh vô sắc. Cảm giác mát lạnh đặc biệt của băng châu thạch trực tiếp thẩm thấu vào người, nhưng cũng không rét lạnh.
Nơi này còn có bích tỳ, có bạch u linh, lục phát thủy tinh hiếm có.
Vì phút chốc trở nên giàu có khiến Sarin ngây cả người, bắt đầu điên cuồng thu vào trong Ân Tứ Chỉ Hoàn. Không gian Ân Tứ Chỉ Hoàn rộng mấy chục thước vuông nhưng vẫn không đủ thu hết số bảo thạch này. Cuối cùng, Sarin chỉ còn cách phải lựa chọn một ít bảo thạch, cho vào túi da mang bên người.
Những thứ này phải phân cho John Cera sao?! Đương nhiên là không! Hắn cũng không phải Ma pháp sư!
Sarin cảm thấy được có chút xấu hổ nhưng điều này cũng là bình thường. Một Ma pháp sư thấy được nhiều bảo thạch như vậy cũng đều lâm vào điên cuồng rồi! Trong thùng còn có tinh kim, tinh ngân, bí ngân, xích đồng nhưng những thứ này không quan trọng nữa. Ánh mắt Sarin lúc này còn sáng hơn cả hào quang rực rỡ của bảo thạch, hưng phấn vô cùng.
Sau khi cho những bảo thạch quý giá nhất vào trong Ân Tứ Chỉ Hoàn. Sarin cũng đổ hết đồ trong túi da trên lưng ra. cho hết bảo thạch vào trong. Thậm chí ngay cả trong tay áo và đai lưng cũng bị hắn chất đầy bảo thạch. Nhìn lại, vẫn còn nửa hộp bảo thạch khiến Sarin không biết phải làm thế nào.
- Tieta!
Không tới ba mươi giây sau, Tieta mang theo một côn bổng đi tới, khẩn trương kêu lớn:
- Đoàn trưởng, có chuyện gì?
- Không có chuyện gì cả, chúng ta phát tài rồi!
Sarin chỉ vào cái thùng đang mỡ ra nói.
Tieta nhào tới, ôm lấy những một đám tinh kim bằng nắm tay, cho ngay vào túi da trên người.
- Trước lấy đi bảo thạch, tinh kim quá nặng!
- Ta có thể mang được!
Tieta không để ý Sarin ngăn cản, cũng bắt đầu cướp đoạt. Mục đích chủ yếu của nàng cũng là kim chúc, sau khi lấy đi những kim chúc đáng giá nhất, Tieta mới bắt đầu thu bảo thạch.
John Cera cũng bị kinh động, cùng Sarah đi tới, cũng nhìn thấy bảo thạch và kim loại quý đầy mặt đất, hắn lúc này đưa mắt nhìn Sarin. Sarin cũng kêu lên:
- Nhìn gì nữa, mau lấy đi!
John Cera và Sarah lập tức động thủ, lấy ra những túi da đã chuẩn bị từ trước, cố gắng hốt thật nhanh.
Sarin cũng vậy, hắn biết sau này chưa chắc đã có cơ hội đi tới di tích này. Có lẽ mục tiêu của Thần Thánh Giáo đình là nơi này, dù không lấy hết cũng không thể lưu lại cho người khác, không bằng tiện nghi cho John Cera và Sarah.
"Scotzia, tái kiến! Ta phải đi Tần Nhân đế quốc!"
Kỳ thật những bảo thạch này ở trước vương triều thứ hai cũng không quý giá, nhân loại có thể xuyên qua vị diện, có một ít vị diện thừa thải bảo thạch, căn bản không có cường giả nào chuyên thu thập những thứ này cho nên số bảo thạch này mới xuất hiện ở hạ thất.
Bốn người đưa dùng hết mấy túi hành lý nhồi đầy rồi ngồi bệt xuống đất. Tieta đột nhiên hỏi:
- Đoàn trưởng, chúng ta làm sao ra ngoài đây?
Một câu khiến Sarin ngẩn ra.
"Đúng thế, làm sao có thể ra ngoài?! Thần điện này từng giam giữ phần lớn đại ác ma cho thấy nơi này cực kỳ chắc chắn. Hai mươi lăm ma pháp trận kia..
Thấy John Cera cũng đưa mắt nhìn sang, Sarin trấn định nói:
- Hỏi ác ma kia, nó khẳng định biết lối ra.
Trong lòng Sarin cũng không thể xác định. Ma pháp trận ở trung ương tế đàn hẳn là truyền tống trận nhưng thật sự có thể từ đó rời đi sao?! Cho dù có thể khởi động ma pháp trận, Khai Sơn Quái bên ngoài có còn ở đó hay không?!
← Ch. 020 | Ch. 022 → |