Vay nóng Homecredit

Truyện:Chấp Chưởng Thần Quyền - Chương 0168

Chấp Chưởng Thần Quyền
Trọn bộ 1103 chương
Chương 0168: Vô pháp vô thiên
0.00
(0 votes)


Chương (1-1103)

Siêu sale Shopee


Vương Minh Kỳ không nhúc nhích, biểu tình đọng lại, gã đứng yên tại chỗ như khúc gỗ.

Diệp Dương Thành hao phí năm ngũ điểm linh lực thi triển ra cấm cố thuật sướng rơn, đã ghiền. Năng lực thi triển pháp thuật thế này khiến tâm tình Diệp Dương Thành cực kỳ hưng phấn, hắn hít sâu mấy lần, phất tay giải trừ cấm cố thuật trên người Vương Minh Kỳ.

Diệp Dương Thành mở miệng hỏi:

- Có cảm giác gì không?

Được giải trừ cấm cố thuật làm gã không thể nhúc nhích, đầu tiên Vương Minh Kỳ ho sặc sụa:

- Khụ khụ!

Vương Minh Kỳ cúi đầu, cười khổ nói:

- Chủ nhân, tiểu phó hoàn toàn không có sức chóng đối pháp thuật của chủ nhân.

Diệp Dương Thành sửng sốt:

- A!

Diệp Dương Thành thầm xấu hổ, hèn gì tiêu hao có năm điểm linh lực đã giam cầm được Vương Minh Kỳ, dị nhân tương đương với S giai. Đây không phải vì uy lực pháp thuật quá lớn mà do thần quyền trói buộc, Vương Minh Kỳ không có năng lực chống cự. Tức là dù Diệp Dương Thành thi triển cấm cố thuật một điểm linh lực vẫn có thể giam cầm Vương Minh Kỳ.

Tuy không thể xác định uy lực pháp thuật mình có nhưng Diệp Dương Thành vẫn hỏi:

- Cảm giác bị giam cầm vừa rồi như thế nào?

Vương Minh Kỳ bị ấn tượng sâu sắc:

- Ngăn cách với thế gian.

Mắt Vương Minh Kỳ lóe tia sợ hãi, khom lưng nói:

- Sau khi bị giam cầm tiểu phó cảm giác chính mình hoàn toàn ngăn cách với thế giới này, như là... Như bi người chôn sống trong đất.

Diệp Dương Thành nhướng đuôi mày nói:

- Không thể hít thở?

Vương Minh Kỳ gãi tóc:

- Tiểu phó không cần hô hấp...

Vương Minh Kỳ cố gắng giải thích tỉ mỉ:

- Tiểu phó hấp thu linh lực, nhưng linh lực có xen lẫn trong không khí. Tiểu phó không thể hấp thu linh lực tựa như người bình thường không thở được.

Diệp Dương Thành vừa lòng gật gù:

- Pháp thuật tốt dành để giết người cướp của.

Diệp Dương Thành thản nhiên nói:

- Tiếp tục làm việc đi.

Vương Minh Kỳ, Triệu Dung Dung nghi hoặc hỏi:

- Làm việc

Hai người nghi hoặc nhìn Diệp Dương Thành.

Khóe môi Diệp Dương Thành cong lên:

- Ừm! Chỗ này còn một xấp tài liệu.

Diệp Dương Thành thuận tay lấy một chồng tài liệu dày bên cạnh, những tài liệu này là về quan viên mấy nơi còn lại của Ôn Nhạc huyện trừ bảy trấn Bảo Kinh Trấn, Diên Đãng Trấn, Vụ Hồ Trấn, Bạch Hà Trấn, Diên Đãng Trấn, Đại Giang Trấn, Vinh Phù Trấn.

Diệp Dương Thành chia xấp tư liệu một lốc ba phần vào tay Triệu Dung Dung, Vương Minh Kỳ.

Diệp Dương Thành ra lệnh:

- Lần này bắt đầu từ thị trấn đi, hai người phụ trách thanh lý tham lớn, trừng phạt tham nhỏ. Ta thì... Tiếp tục gây rối Vu gia.

Lúc này đã là hai giờ sáng.

Ngày hôm sau, người Ôn Nhạc huyện rời giường, ngạc nhiên phát hiện các đồng chí cảnh sát thật chăm chỉ, sáng sớm đã lái xe cảnh sát đi tuần. Một chốc có xe van cảnh sát, một chốc lại là xe máy, còi báo, đèn cảnh sát chiếu sáng.

Nguyên Ôn Nhạc huyện bao phủ trong tiếng ocì cánhát lúc xa lúc gần, không khí cực kỳ căng thẳng. Đám dân chúng bình thường rất là buồn bực, sao vậy trời? Hay tận thế?

Nhưng khi ngày càng nhiều người thức dậy, một số người nhạy tin tức dần lộ mặt. Kết quả nguyên nhân cảnh sát Ôn Nhạc huyện căng thẳng như thế được lột trần là do: Có chuyện, xảy ra chuyện lớn.

Trong một đêm nguyên Ôn Nhạc huyện có một cán bộ chính xử, ba cáp bộ phó xử, ba mươi bảy cáp bộ chính khoa, tám mươi chín cán bộ phó khoa đã chết, cán bộ bị thương nhiều vô số kể.

Trên phố đồn ông trời mở mắt, đám tham quan này không bị pháp luật chế tài, ông trời không nhìn được phái thần tiên xuống dưới trừng phạt bọn họ.

Giấy không thể gói được lửa, hiện trường mỗi quan viên chết hoặc bị thương xếp đầy tội chứng cũng lưu truyền trong dân gian. Trong phút chốc chùa miếu đạo quán nhang khói thịnh vượng, vô số người đến vái lạy.

Những người này hoặc là bị tham quan ăn hiếp, tổn thương, đủ loại nhiều vô số kể.

Đến mười hai giờ giữa trưa, danh sách quan viên bị thương hoặc chết tối hôm qua đã lên lịch nhanh chóng đưa vào tòa nhà hành chính huyện chính phủ Ôn Nhạc huyện, đặt trước mặt Trầm Vũ Phàm, thư ký huyện ủy Ôn Nhạc huyện.

Nhìn mọi người vây quanh bàn họp, thật ra chỉ có bốn người 'sống sót', bao gồm Trầm Vũ Phàm. Mặt Dương Đằng Phi lộ biểu tình tức giận rất thực, tay đập mạnh mặt bàn.

Dương Đằng Phi rống to:

- Vô pháp vô thiên, thật là coi trời bằng vung!

Người may mắn trốn thoát một kiếp toàn là cáo già, bao gồm thường ủy huyện ủy đứng lên nói chuyện.

- Trầm thư ký, tất cả ngành trong huyện đều tê liệt.

Thường ủy huyện ủy luôn ôm thái độ chuyện không liên quan mình, phớt lờ hết, mặc dù không tham nhưng cũng không làm việc.

Lạ là hôm nay thường ủy huyện ủy phát biểu ý kiến:

- Ta đề nghị báo lên thị ủy ngay, điều cán bộ mới đến, nhanh chóng phục hồi các ngành vận chuyển bình thường. Đây mới là việc gấp bây giờ!

Hai người còn lại cũng là thường ủy huyện ủy, ngày thường bị chèn ép gắt gao, mỗi lần biểu quyết hoặc bỏ quyền hoặc xuôi theo dòng nước, thuộc phe đứng giữa.

- Đúng đúng đúng, Mã ủy viên nói đúng!

Hôm nay ba thường ủy huyện ủy chung một chiến tuyến, biểu thị trước tiên đốc thúc phân cục huyện công an Ôn Nhạc huyện điều tra hung thủ, bên huyện chính phủ ần gấp gáp phục hồi guồng máy các ngành.

Dương Đằng Phi nhìn thấu ý đồ của ba thường ủy huyện ủy, vẻ mặt khinh thường. Đêm qua bao gồm huyện trưởng, phó huyện trưởng, các thành viên huyền ủy đều gặp nạn. Trong phút chốc bị trống chức huyện trưởng, hai phó huyện trưởng.

Theo phong cách gặp nguy ôm cây, hai thường ủy vốn là thành viên huyện uy rất có thể sẽ được cất nhắc, từ nay biến thành nhân vật hạng hai, ba, bốn huyện chính phủ Ôn Nhạc huyện, có thể nói là phong cảnh vô hạn.

Nhưng Dương Đằng Phi sẽ để ba người như ý sao? Trầm Vũ Phàm đứng đầu huyện chính phủ vẫn còn sống sờ sờ!

Biểu tình Dương Đằng Phi nghiêm túc nói:

- Ta đã báo cáo bên thị ủy, nếu không ngoài ý muốn thì buổi chiều sẽ có tin phản hồi. Quan viên các ngành sẽ nhanh chóng được giải quyết, cố gắng hết sức phục hồi ngành chính phủ vận chuyển bình thường trong thời gian ngắn. Thứ hai, chuyện bắt hung thủ không cần huyện phân cục xử lý, sở công an tỉnh đã phái tổ chuyên án sáng mai đến Ôn Nhạc huyện.

Ba thường ủy lộ biểu tình kỳ lạ:

- Tổ chuyên án?

Không lâu trước đây sở công an tỉnh phái tổ chuyên án đến Ôn Nhạc huyện bị giết sạch. Giờ sở công an tỉnh lại phái tổ chuyên án đến, muốn tự tử sao?

Ba thường ủy không biết tổ chuyên án lần này khác hẳn lần trước. Tổ chuyên án lần này mới là hàng thật, không phải đám sát thủ của tổ chức Dị Sát.

Chỉ cần tổ chuyên án không đụng vào Diệp Dương Thành thì hắn sẽ không làm gì bọn họ. Muốn điều tra thì tùy, có nhiều dị nhân mà vẫn không làm gì được Diệp Dương Thành, không biết một đám người thường hợp thành tổ chuyên án có thể lôi Diệp Dương Thành ra khỏi bóng tối sao?

Hơn nửa canh giờ tiếp theo Dương Đằng Phi và ba thường ủy huyện ủy may mắn sống sót bàn bạc, lên kế hoạch nhân tuyển cho một số chức vụ bình thường. Còn lại ghế quan trọng thì cần đưa lên cho thị ủy thường ủy nghiên cứu quyết định, bốn người Dương Đằng Phi không thể dễ dàng quyết định.

Phút cuối Dương Đằng Phi mở miệng nói:

- Tối hôm qua cục trưởng phân cục huyện công an Vu Tô Nhạc đồng chí và phó cục trưởng chết vì bị hung thủ giết hại. Vì bảo đảm phân cục huyện công an vận chuyển bình thường, ta đề nghị đưa Trần Thiếu Thanh đồng chí dự thính huyện ủy...

Ba thường ủy huyện ủy đồng thanh phản đối:

- Ta phản đối!

Trò đùa lớn nhất thế giới, một tên nhóc mới hai mươi tuổi, dựa vào may mắn nhảy cóc lên, ngồi vào ghế phó cục trưởng đã là siêu may mắn, giờ cho dự thính huyện ủy? Không thể nào.

Nhưng ba thường ủy huyện ủy phản đối hoàn toàn vô hiệu với Dương Đằng Phi, cộng thêm trong phòng họp 30 bốn người.

Dương Đằng Phi lạnh lùng cười:

- Đề bạt huyện trưởng, phó huyện trưởng cần có chiến tích hoặc thư ký huyện ủy tiến cử hiền tài. Ba vị có chiến tích nào để đưa ra không?

Ba thường ủy huyện ủy ngây người:

-...

Mười phút sau, văn kiện văn bản Trần Thiếu Thanh dự thính Ôn Nhạc huyện do thường ủy huyện ủy đóng dấu từ huyện chính phủ Ôn Nhạc huyện đưa đi tòa nhà hành chính của chính phủ Khánh Châu thị.

Trong một đêm gây ra chuyện lớn như vậy, dù quốc gia hết sức đè ép khó tránh khỏi có cá lọt lưới. Buổi chiều một giờ ngày hôm sau vụ án, một bài viết trên mạng có tên là 'Khánh Châu thị Ôn Nhạc huyện quan trường chấn động, trong một đêm vô số thật sự chết và bị thương', trong phút chốc được đông đúc người xem.

Bài viết không chỉ có lớp có lang vẽ ra một vị đại hiệp có lòng hiệp nghĩa tiêu diệt tham quan ô lại cho dân chúng Ôn Nhạc huyện, còn cung cấp khá nhiều ảnh chụp hiện trường vụ án. Trong phút chốc cư dân internet xôn xao. Bên quốc gia phục hồi tinh thần muốn phong tỏa thì bài viết đã được chia sẻ mấy ngàn lần, số clic kvào bài viết gốc cao cỡ trăm vạn.

Gây lớn chuyện, siêu lớn.

Ôn Nhạc huyện là huyện công nghiệp quan trọng nổi tiếng toàn quốc, được biệt danh là đô thành điện khí. Trong thị trấn xảy ra sự kiện quan viên bị thương hoặc chết ác liệt như vậy đã là chuyện lớn chọc thủng trời. Huống chi Diệp Dương Thành cố ý ra lệnh, hiện trường mỗi quan viên bị giết để lại bảng tóm tắt quan viên đó phạm tội như thế nào.

Một cái tát tai rõ to đánh vào mặt ngành chính phủ. Tham quan ô lại, nguyên quan trường Ôn Nhạc huyện toàn là tham quan ô lại bóc lột dân chúng.

Nhưng qua chuyện này Trầm Vũ Phàm, thư ký huyện ủy Ôn Nhạc huyện cũng nổi tiếng. Trầm Vũ Phàm không chết, không bị thương, chẳng phải biến tướng chứng minh gã là một thư ký tốt?

Mặc kệ chuyện này chấn động quan trường lớn bao nhiêu. Lúc này trong biệt thự của Vu gia khu Long Khẩu, không khí cực kỳ nặng nề. Mọi người vẻ mặt tràn ngập tuyệt vọng.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1103)