Vay nóng Tinvay

Truyện:Chấp Chưởng Thần Quyền - Chương 0254

Chấp Chưởng Thần Quyền
Trọn bộ 1103 chương
Chương 0254: Diệt cỏ tận gốc
0.00
(0 votes)


Chương (1-1103)

Siêu sale Shopee


Trương Ngọc Thiến ngẫm nghĩ tìm từ ngữ, nhớ lại các tài liệu liên quan Phủ Thủ bang, tập đoàn Vạn Bang trong ký ức của Lý Đan Hồng.

Trương Ngọc Thiến lên tiếng:

- Chủ nhân, tập đoàn Vạn Bang có sản nghiệp trải dài Âu Dương khu, nội thành Khánh Châu thị (Khánh Châu thị là một khu vực đơn độc, vừa là nơi có thị chính phủ cũng là nội thành). Tập đoàn Vạn Bang có ba khách sạn sạn, hai mươi bốn quán bar, ba mươi ba KTV, tám tiệm cafe internet, mười bể bơi, mười hội sở, mười quán trà nhà hàng Tây. Tập đoàn Vạn Bang là vật khổng lồ trong ngành ăn uống giải trí Khánh Châu thị, gần như lũng đoạn bốn mươi phần trăm thị trường giải trí Khánh Châu thị.

- Ngoài ra Lưu Tồn Huy đổng sự trưởng của tập đoàn Vạn Bang có một bệnh viện tư nhân trên danh nghĩa có tên là bệnh viện Hàng Đức. Mặt ngoài là cứu người chữa bệnh, nhưng ngầm thì giải quyết bệnh tật cho đám thuộc hạ.

Trương Ngọc Thiến giải thích kỹ càng về tập đoàn Vạn Bang giúp Diệp Dương Thành hiểu sơ. Phải công nhận một điều là Lưu Tồn Huy cai quản tập đoàn Vạn Bang đúng là kẻ tài ba, nhưng gã đã dùng trí tuệ sai chỗ.

Diệp Dương Thành yên lặng nghe, Trương Ngọc Thiến kể tỉ mỉ.

Giải thích xong đại khái về tập đoàn Vạn Bang, Trương Ngọc Thiến tiếp tục bảo:

- Phủ Thủ bang là bang phái hắc ác mà Lưu Thủ Hoa sáng lập thời kỳ văn cách. Năm một ngàn chín trăm chín mươi tám, Lưu Thủ Hoa tranh giành địa bàn với Vu gia đã trúng đạn bỏ mình. Lưu Tồn Huy là con trai cả của Lưu Thủ Hoa. Sau khi Lưu Thủ Hoa chết, Lưu Tồn Huy trở thành người cầm lái Phủ Thủ bang. Lưu Tồn Huy kinh doanh Phủ Thủ bang nhanh chóng trướng mạnh thực lực. Vào năm hai ngàn lẻ một, Lưu Tồn Huy quét sạch bang phái thế lực hắc ác khác trong Âu Dương khu, hình thành tình trạng một mình Phủ Thủ bang bá chiếm.

Nói đến đây Trương Ngọc Thiến lấy làm lạ:

- Phủ Thủ bang là bang phái thế lực hắc ác số một số hai trong Khánh Châu thị, tụ tập hơn hai ngàn lưu manh du côn, bá đạo hoành hành trong Âu Dương khu đến không sợ trời không sợ đất. Nhờ có tập đoàn Vạn Bang là tấm biển ở ngoài sáng, mấy năm trước Lưu Tồn Huy trở thành đại biểu nhân dân Khánh Châu thị...

Diệp Dương Thành đang uống hớp nước sôi nghe vậy phun ra:

- Phụt!

Diệp Dương Thành kinh ngạc hỏi:

- Thủ lĩnh thế lực hắc ác mà làm đại biểu nhân dân? Lưu Tồn Huy đại biểu cho ai? Đại biểu các bang phái thế lực hắc ác sao?

Trương Ngọc Thiến bị Diệp Dương Thành hỏi nghẹn lời, cười khổ nói:

- Phó tỳ không biết...

Sự thật chính là sự thật, Lưu Tồn Huy là đại biểu nhân dân Khánh Châu thị.

Trước kia Diệp Dương Thành đọc báo có thấy tin tức tương tự, nhưng khi tiết mục đặt ngay trước mắt thì hắn không biết nên khóc hay cười.

Diệp Dương Thành bình tĩnh cảm xúc, hỏi:

- Nghề chính của Phủ Thủ bang là gì?

- Mặt ngoài tập đoàn Vạn Bang chuyên kinh doanh giải trí ăn uống nhưng thật ra nghề chính là mại dâm, bài bạc, hút chích.

Trương Ngọc Thiến trầm ngâm giây lát, nói:

- Trong tất cả quán bar thuộc tập đoàn Vạn Bang đều có nhiều phòng riêng cung cấp cho các khách có nhu cầu. Theo phó tỳ được biết, trong quán bar thuộc tập đoàn Vạn Bang hơn một nửa người phục vụ bán dâm đều là nữ giới bị ép buộc. Theo lời Lưu Tồn Huy đã nói với Lý Đan Hồng thì đây là quá trình dạy dỗ...

- Ép người làm gái sao? Ngành chính phủ không quản lý?

Vẻ mặt Diệp Dương Thành tràn đầy chán ghét, hắn rất đồng tình các thiếu nữ vô tội bị ép buộc. Nếu đêm nay Diệp Dương Thành không chạy tới kịp, có lẽ Lâm Mạn Ny cũng tham gia vào số thiếu nữ vô tội kia.

- Có, sao không quản lý được?

Trương Ngọc Thiến bất đắc dĩ nói:

- Phủ Thủ bang có quan hệ rắc rối, cực kỳ phức tạp trong quan trường Khánh Châu thị, có thể nói đụng một cái là động nguyên cánh rừng. Trước kia có cục trưởng một phân cục xuống tay với Phủ Thủ bang, nhưng hôm sau bị người nặc danh tố cáo, không đến bốn ngày bị điều khỏi vị trí cục trưởng. Hỏi xem như vậy còn ai dám quản lý?

Trương Ngọc Thiến nói thật lòng, nhưng đối với Diệp Dương Thành thì đây là mòi châm lửa giận từ Phủ Thủ bang lan đến quan trường Khánh Châu thị. Diệp Dương Thành không bùng nổ, chuyện này từ khi hắn tiêu diệt Lục gia đã hiểu rõ, giao dịch tiền quyền, đào gốc mò rễ rốt cuộc chỉ có hai thứ này.

- Trừ quán bar ra chỗ bán dâm lớn nhất là bể bơi, hơn mười hội sở nghỉ dưỡng, thương vụ, KTV xếp hạng sau.

Trương Ngọc Thiến tiếp tục bảo:

- Theo thống kê không chính thứ thì có hơn một ngàn nữ nhân bị tập đoàn Vạn Bang khống chế phục vụ bán dâm trong các nơi thuộc tập đoàn, trong đó mười ba đóa kiều hoa là nổi tiếng nhất.

- Mười ba đóa kiều hoa?

Diệp Dương Thành kinh ngạc hỏi:

- Là sao?

- Mười ba đóa kiều hoa là mười ba thiếu nữ.

Trương Ngọc Thiến nói:

- Mười ba thiếu nữ này trình độ học vấn thấp nhất cỡ nghiên cứu sinh thạc sĩ, hơn một nửa là trên tiến sĩ. Trình độ cao, mặt mũi xinh đẹp, vóc dáng nóng bỏng. Nghe nói lời ăn tiếng nói của mười ba người ngang ngửa với tiểu thư đài các.

- Phó tỳ được biết giá qua đêm mười ba thiếu nữ này cao cỡ tám vạn nguyên nhân dân tệ, kẻ ham của lạ chạy theo như vịt.

Diệp Dương Thành hít sâu, nói:

-.... Còn đánh bài thì sao?

Diệp Dương Thành không hỏi nhiều về mười ba đóa kiều hoa, trực giác cho hắn biết nếu tìm tòi thêm về bán dâm thì tối nay Phủ Thủ bang sẽ máu chảy thành sông.

- Về bài bạc, phải nói Lưu Tồn Huy rất thông minh.

Trương Ngọc Thiến trầm ngâm một lúc sau nói:

- Trên danh nghĩa Lưu Tồn Huy không có sòng bạc quy mô lớn, nhưng quán bar, KTV, giải trí, thương vụ hội sở vân vân là lá chắn lớn nhất để tạo ra chiếu bạc. Có lẽ hôm nay sòng bạc ở quán bar, ngày mai ở KTV khác, không ổn định một chỗ.

- Lúc trước cục trưởng phân cục kia định xuống tay với sòng bạc, nhưng Lưu Tồn Huy khó gặm, ý thức cảnh giác vượt xa dự đoán. Cuối cùng cục trưởng phân cục rơi vào kết cuộc chết trong tai nạn xe.

Diệp Dương Thành nhíu mày hỏi:

- Cục trưởng phân cục gây hấn với Lưu Tồn Huy đã chết?

- Đúng vậy!

Trương Ngọc Thiến trả lời:

- Đêm hôm bị điều khỏi vị trí cục trưởng phân cục thì một đám người xâm nhập vào nhà hắn, kéo hắn ra ngoài đường, dùng xe máy không biển số đụng hắn bay ra xa hơn mười thước, chết ngay tại chỗ.

-...

Diệp Dương Thành hít một hơi thật sâu, hắn không hỏi mấy chuyện khác của Phủ Thủ bang nữa. Chỉ bấy nhiêu tin tức Diệp Dương Thành biết được đủ để Lưu Tồn Huy chết ngàn vạn lần.

Nhưng Diệp Dương Thành không định giết Lưu Tồn Huy, hắn muốn lão suốt đời sống trong lời chửi rủa của mọi người, để gã dùng quãng đời còn lại trả giá tội ác nửa đời trước đã làm.

Mắt Diệp Dương Thành lóe tia sáng lạnh, hắn hỏi Trương Ngọc Thiến:

- Tổng bộ của Phủ Thủ bang nằm ở đâu?

- Tổng bộ Phủ Thủ bang ở quán bar Triêu Thiên ca đường Triêu Hồng, nhưng Lưu Tồn Huy thường ra lệnh trong biệt thự chữ thiên của mình hơn. Mười ba đóa kiều hoa mỗi tốp ba người luân phiên đi biệt thự phục vụ Lưu Tồn Huy.

Trương Ngọc Thiến nhỏ giọng nói:

- Chắc lúc này Lưu Tồn Huy đang ở trong biệt thự.

Diệp Dương Thành gật gù cúp máy ngay.

Diệp Dương Thành hiểu rõ đạo lý nhổ cỏ tận gốc, bắt giặc thì bắt vua trước.

Tuy Diệp Dương Thành có rất nhiều cách khiến Lưu Tồn Huy sống không bằng chết nhưng tình hình Phủ Thủ bang, tập đoàn Vạn Bang làm hắn vắt óc suy nghĩ cách vẹn toàn.

Dù sao hơn hai ngàn tên du côn rải rác khắp nơi, muốn tụ tập nguyên đám lại một hơi tiêu diệt thì siêu khó khăn. Nghe Trương Ngọc Thiến miêu tả, Diệp Dương Thành biết rõ Lưu Tồn Huy cảnh giác, gian xảo inh khủng.

Có vết xe đổ Lục gia Ôn Nhạc huyện, Vu gia Long Khẩu Khu, chỉ cần não Lưu Tồn Huy không bị lừa đá tuyệt đối không dễ dàng tụ tập các đàn em lại một chỗ. Mặc kệ vì lý do gì, Lưu Tồn Huy hiểu rằng không thể để hết trứng gà vào một cái rổ.

Diệp Dương Thành cũng không muốn trình diễn màn chôn sống. Lúc trước gây lớn chuyện đến nông nỗi chôn sống là vì Diệp Dương Thành không đủ thực lực, đành dùng cách dã man cắt đứt mọi rắc rối. Bây giờ thì... Diệp Dương Thành không cần gây ra tiếng động lớn như vậy, hắn chỉ cần nghĩ cách nào đó chu đáo, khiến Phủ Thủ bang hoàn toàn biến mất.

Diệp Dương Thành ngồi trên sofa suy tư thật lâu, hắn ngước đầu kêu Sở Minh Hiên, Hình Tuấn Phi lại.

Hai người nghe Diệp Dương Thành nói một kết cuộc thế nào, tình hình đại khái của tập đoàn Vạn Bang, Phủ Thủ bang.

Hình Tuấn Phi cười gian:

- Chủ nhân, lão bộc có cách rồi... Người chỉ cần như thế này...

Diệp Dương Thành khen ngoại:

- Rất hay.

Tiểu khu biệt thự chữ thiên Âu Dương khu Khánh Châu thị, đây là một trong các tiểu khu biệt thự hạng nhất Khánh Châu thị. Nói câu dễ hiểu là người cư ngụ ên trong không giàu cũng có quyền.

Trong chủ hộ của hơn một trăm bộ biệt thự chữ thiên Âu Dương khu Khánh Châu thị, Lưu Tồn Huy đổng sự trưởng tập đoàn Vạn Bang là người nổi bật. Lý do lớn nhất là vì trừ thân phận đổng sự trưởng tập đoàn Vạn Bang ra, Lưu Tồn Huy còn có thân phận chưởng môn Phủ Thủ bang tiếng tăm lừng lẫy tại Khánh Châu thị. Nhiều người né xa Lưu Tồn Huy siêu ác, sợ lỡ làm gì chọc gã bực thì kết cuộc cửa nát nhà tan.

Đây không phải tự hù dọa mình mà có căn cứ thật.

Lưu Tồn Huy là một thủ lĩnh thế lực hắc ám, nuôi nhiều tay sai, ban đầu gã lấy đâu ra nhiều tiền mở quán bar, công ty? Toàn là dùng thủ đoạn khiến người không ren mà run cướp về.

Ví dụ điển hình nhất là công ty trách nhiệm hữu hạn tập đoàn giải trí ăn uống Vạn Bang, ban đầu đổng sự trưởng không tên là Lưu Tồn Huy.

Mười hai giờ khuya, trong tiểu khu biệt thự hạng nhất Khánh Châu thị, một căn biệt thự xa hoa đèn đuốc sáng trưng chiếm diện tích mênh mông một ngàn ba trăm thước vuông. Khác với Trương Ngọc Thiến suy đoán, đêm nay không phải ba đóa kiều hoa mà mười ba đóa kiều hoa đều có mặt.

Trong phòng khách có bốn chiếc sofa dài, hơn mười nam nhân cao thấp mập ốm khác nhau ngồi trên ghế. Mười ba thiếu nữ vóc dáng yêu kiều, mặt mũi đáng yêu rúc vào ngực mỗi nam nhân, rất là ngoan ngoãn.

Nếu ai biết chuyện đi vào đây sẽ nhận ra hơn mười nam nhân tuổi từ ba mươi đến năm mươi là người phụ trách các khu vực của Phủ Thủ bang, xem như trụ cột Phủ Thủ bang, thuộc hạ thân tín của Lưu Tồn Huy.

Hôm nay là cuộc họp một tuần một lần. Người phụ trách các khu sẽ báo cáo các việc lớn nhỏ trong khu vực mình quản lý cho Lưu Tồn Huy, tựa như hoàng đế chầu triều.

Còn mười ba đóa kiều hoa là Lưu Tồn Huy bỏ giá lớn hết sức bồi dưỡng thân tín, người có thể trả giá tiền cao qua đêm với các nàng hơn phân nửa là nhân vật nổi tiếng xã hội. Bình thường mười ba đóa kiều hoa thu thập tình báo cho Lưu Tồn Huy chuẩn bị dùng bất cứ lúc nào, như đêm nay ba thiếu nữ này là vũ khí tốt nhất để gã lung lạc thuộc hạ.

Theo thường lệ, chờ kết thúc cuộc họp, mười ba đóa kiều hoa sẽ dùng hết khả năng làm hơn mười nam nhân lâng lâng lên mây làm tiên.

Bọn họ không biết trong lúc hưởng thụ cũng giao mạng nhỏ vào tay mười ba thiếu nữ này. Lưu Tồn Huy gật đầu một cái là bọn họ sẽ mất mạng trong tình huống toàn thân trần truồng.

Từ điểm này không khó nhận ra Lưu Tồn Huy đúng là kẻ có tài, không phải loại tiểu nhân vật. Lưu Tồn Huy có thủ đoạn, có tâm kế, hèn gì gã một tay vun vén Phủ Thủ bang từ bang phái nhỏ hạng ba lớn mạnh đến bây giờ.

Tiếc rầng dù Phủ Thủ bang có uy thế ngập trời trong Khánh Châu thị, muốn gió được gió muốn mưa được mưa, nhưng trêu vào người không nên chọc thì kết cuộc đã định trước.

Một nam nhân hơn bốn mươi tuổi ngồi trên sofa bên tay phải Lưu Tồn Huy nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc đen nhánh, mượt mà của thiếu nữ hai mươi ba, bốn tuổi dựa vào ngực mình.

- Huy ca, hai ngày nay trong vùng có thêm nhiều cớm.

Nam nhân hơn bốn mươi tuổi báo cáo với Lưu Tồn Huy:

- Toàn mặc đồ thường. Mắt sắc phát hiện nhiều huynh đệ làm trong vùng khó buôn bán.

Lưu Tồn Huy hờ hững gật đầu, ánh mắt liếc mặt từng người, hỏi:

- Còn các ngươi?

- Bên ta cũng vậy, nhiều cớm kéo đến.

Một nam nhân khoảng năm mươi tuổi trầm giọng nói:

- Buổi chiều nhờ người tìm hiểu, cớm đi dạo trong vùng là người của đại đội hình cảnh cục công an Khánh Châu thị.

- Khu của ta cũng có.

- Ta cũng vậy.

- Ta....

Mọi người lần lượt gật đầu biểu thị trong khu vực quản lý của mình xuất hiện cảnh sát mặc thường phục.

Lưu Tồn Huy nhìn đám người gật đầu, sắc mặt âm trầm đặt mạnh chén trà xuống mặt bàn phát ra tiếng cốp rõ to.

Phòng khách thoáng chốc lặng ngắt như tờ, mọi người tập trung vào Lưu Tồn Huy. Bọn họ không chú ý thấy một khung cửa sổ khép kín bỗng chốc cánh cửa bị lặng lẽ mở ra cái khe cỡ nắm tay rồi nhẹ nhàng đóng lại.

Sắc mặt Lưu Tồn Huy cực kỳ âm trầm, gã ngồi thẳng người dậy.

- Vị kia trong thị cục thật không biết điều.

Lưu Tồn Huy nói với một nam nhân hơn ba mươi tuổi ngồi phía xéo đối diện mình:

- A Bưu, ngày mai ngươi tự mình dẫn vài người đi. Con út của hắn đọc sách trong trường trung học Thập Tam, mời nó lại đây uống trà.

Nam nhân tên A Bưu đưng dậy, gật đầu, nói:

- Vâng thưa Huy ca.

Nói xong nam nhân tên A Bưu thản nhiên ngồi xuống, xem phản ứng của gã thì Lưu Tồn Huy thường xuyên làm chuyện này.

Bắt cóc nhi tử của một cục trưởng thị cục không thấy chuyện lạ gì đối với bang phái như Phủ Thủ bang, uy hiếp cho biết mặt rồi thả người về là được. Cục trưởng thị cục thì sao? Dám ngay mặt chống đối Phủ Thủ bang? Không hiểu đạo lý pháp không trách số đông sao?

Phái cảnh sát thường phục đến đây điều tra chứ không phải phái người quang minh chính đại đến kiểm tra, từ điểm này Lưu Tồn Huy nắm bắt chính xác điểm mấu chốt. Đó là đừng nhìn cục trưởng thị cục cứng rắn, thật ra rất kiêng dè Lưu Tồn Huy, nếu đã e ngại gã thì mọi chuyện dễ tính. Mời con trai cục trưởng cục lại đây ăn bữa cơm uống ly trà, trước khi đi tiễn bằng xe hơi trị giá trăm vạn. Gõ một cái rồi tặng một viên kẹo, thế thì cục trưởng đại nhân còn dám làm gì?


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-1103)