← Ch.0506 | Ch.0508 → |
Diệp Dương Thành lui ra sau vài bước, nhẹ nhàng vươn tay phải, quát khẽ:
- Thần Lôi thuật, đốt!
Dùng 2500 điểm linh lực thi triển Thần Lôi thuật chỉ dùng từ kinh thiên động địa sao đủ hình dung? Một đạo tia chớp lớn chừng hai thước trống rỗng xuất hiện, bổ thẳng vào khe hở Quỷ Quật...
- Oanh long long...
Trong tích tắc cát bay đá chạy đinh tai nhức óc, cường quang nháy mắt sáng lên thậm chí làm Diệp Dương Thành cũng khó thể thích ứng, chờ sau khi hắn mở mắt...
- Bọn đạo chích phương nào, dám đến Tang Chung Quỷ Quật gây sự?
Một đạo Thần Lôi thuật trực tiếp nổ tung lối vào Quỷ Quật, loại thanh thế kinh thiên động địa lập tức làm lệ quỷ bên trong chú ý, một tiếng thét hỏi cuồn cuộn như sấm sét nổ vang bên tai Diệp Dương Thành, ngay lập tức có một đạo sương mù màu đen từ trong Quỷ Quật vọt ra, nháy mắt bay lên giữa không trung hóa thành một nam tử trung niên hơn bốn mươi tuổi, sắc mặt đã biến thành màu đen.
- Thần tiên, hắn chính là Tang Chung Quỷ Quật Huyết Ma quỷ vương.
Lệ quỷ kia chẳng những bị Thần Lôi thuật của Diệp Dương Thành làm hoảng sợ, còn bị Huyết Ma quỷ vương hù dọa muốn hồn phi phách tán, vừa nhìn thấy người kia đi ra, lập tức trốn ra sau lưng Diệp Dương Thành, nhỏ giọng nhắc nhở.
Diệp Dương Thành gật nhẹ đầu, ánh mắt dừng lại trên người Huyết Ma quỷ vương, người này cơ thể vạm vỡ, cơ bắp cuồn cuộn, còn mặc quần lót tam giác màu đỏ...nhìn chằm chằm hắn hơn mười giây, Diệp Dương Thành đột nhiên nói:
- Trước khi chết ngươi từng tham dự trò kiện mỹ thể hình sao?
- Phải, làm sao ngươi...
Có thể là rời xa nhân thế quá lâu, Huyết Ma quỷ vương theo bản năng gật đầu đáp, nhưng vừa nói được một nửa sắc mặt đại biến, cả giận nói:
- Có chơi thể hình hay không liên quan gì tới ngươi? Mau nhanh xưng tên ra, vì sao tạc cửa Tang Chung Quỷ Quật của ta, nếu không trả lời cho rõ ràng, đừng trách bổn vương...
- Có tạc cửa nhà của ngươi sao?
Diệp Dương Thành trợn mắt:
- Ta rõ ràng tạc cửa chuồng chó!
- Ngươi...
Huyết Ma quỷ vương giận dữ, nhìn chằm chằm Diệp Dương Thành vài giây, quay phắt đầu lại nổi giận nói:
- Toàn bộ lăn ra đây đánh nhau cho bổn vương!
Trong lòng Diệp Dương Thành mừng rỡ, nhưng vẻ mặt vẫn thản nhiên, chỉ sợ ngươi không kéo bè kéo lũ đánh nhau, chỉ sợ ngươi trốn bên trong làm rùa đen rút đầu mà thôi.
Rất nhanh từ trong cửa động bị tạc nổ sưu sưu bay ra hơn hai trăm đạo sương mù u tối, nhìn qua giống như một tầng mây đen...
Nhưng trong lòng Diệp Dương Thành còn đang băn khoăn về tám Quỷ Quật khác, vừa thấy đối phương dốc toàn bộ lực lượng, hắn liền cười hắc hắc, vung tay quát khẽ:
- Trấn Linh thuật, đốt đốt đốt đốt...
Một hơi hô lên hơn hai trăm lần đốt, Diệp Dương Thành thở dốc, mà nhóm lệ quỷ vừa bay ra...hiện trường làm sao còn lệ quỷ, nhìn từ trên xuống dưới đã rỗng tuếch.
Nhìn Tang Chung Quỷ Quật lập tức bị diệt, Diệp Dương Thành nhìn lệ quỷ dẫn đường nói:
- Huyết Ma quỷ vương này là một tên ngu ngốc.
Nghe câu đánh giá của Diệp Dương Thành, lệ quỷ kia chỉ có thể cười khổ gật đầu, lại thầm tuôn mồ hôi tự nhủ:
- Không phải người ta quá ngu ngốc, mà là ngươi thật sự quá biến thái!
Thuận lợi tiếp thu hơn hai trăm lệ quỷ Tang Chung Quỷ Quật, Diệp Dương Thành quay đầu lại nhìn theo phương hướng mình vừa đi tới, không thấy Viên Đình Đình xuất hiện, lại nhún vai nắm lấy bả vai tên lệ quỷ kia, hỏi:
- Quỷ Quật kế tiếp?
- Ở Loạn Phần Cương bảy trăm dặm hướng tây bắc...
Lệ quỷ dẫn đường không dám chần chờ, vừa nghe câu hỏi liền cung kính trả lời.
Ngay sau đó Diệp Dương Thành gật gật đầu, nắm lấy vai của lệ quỷ thi triển thuấn tức di động, sưu một tiếng biến mất, đi thẳng tới Quỷ Quật kế tiếp.
Ngay khi hắn vừa rời đi chưa đầy mười giây thời gian, Viên Đình Đình đã xuất hiện, ánh mắt bi ai nhìn qua Tang Chung Quỷ Quật khẽ lắc đầu, lại tiếp tục hóa thành một đạo lưu quang đi theo sau Diệp Dương Thành.
Đối với Diệp Dương Thành mà nói, thực lực lệ quỷ mạnh yếu không có vấn đề gì, vô luận lệ quỷ cường đại bao nhiêu trong mắt hắn cũng chỉ là quỷ vật, dưới Trấn Linh thuật vô luận thực lực mạnh yếu đều bị trấn nhiếp.
Bắt đầu từ Giang Âm Quỷ Quật, đến Tang Chung Quỷ Quật, sau đó Vạn Ma Quỷ Quật, tiếp theo là...
Theo từng Quỷ Quật lần lượt bị Diệp Dương Thành thu phục, lệ quỷ dẫn đường càng lúc càng thêm cung kính sợ hãi, thậm chí muốn phủ phục sát đất bái lạy sùng kính hắn.
Hoa Hạ thập đại quỷ quật tập trung gần 70% lệ quỷ, những lệ quỷ ở trong quỷ quật cơ hồ đều là lệ quỷ đã báo xong đại thù không còn vướng bận, nguyên nhân vào trong quỷ quật thập phần đơn giản, vì tránh né quỷ kiếp uy hiếp, sợ mình bị diệt hồn phi phách tán.
Nhưng suốt ngàn vạn năm trôi qua, lệ quỷ có thể tránh thoát quỷ kiếp chỉ đếm được trên đầu ngón tay, vô luận bọn hắn cố gắng bao nhiêu, khắc khổ bao nhiêu, cuối cùng cũng không tránh khỏi kết cục bị hồn phi phách tán.
Cuối cùng Diệp Dương Thành đã thu thập xong Quỷ Quật thứ mười, Trấn Hồn Quỷ Quật là nơi có thực lực mạnh nhất, chỉ riêng ở nơi này Diệp Dương Thành đã thu thập hơn bốn trăm lệ quỷ.
Nhưng Ân Lệ quỷ vương nơi này đã bị Diệp Dương Thành đánh chết tại chỗ, hồn phi phách tán.
Mà nguyên nhân chính là vì Ân Lệ quỷ vương toàn thân tràn ngập sát khí, phản kháng kịch liệt, hơn nữa ở ngay lối vào Quỷ Quật còn bị Diệp Dương Thành chứng kiến được vài cỗ thi thể.
Đối với những lệ quỷ hung ác như vậy, hắn đương nhiên sẽ không lưu bất kỳ cơ hội nào cho bọn hắn, trực tiếp xử lý.
Đứng ngay lối vào Trấn Hồn Quỷ Quật, Diệp Dương Thành vừa thu thập lệ quỷ, tính toán tổng số cũng giật mình chấn kinh.
Mười quỷ quật lại có tới 1753 lệ quỷ!
Đây là chưa tính ác quỷ bị đánh chết!
- Kháo, sớm biết như vậy ta còn rối rắm cái gì đây!
Khi nhìn thấy tổng số cuối cùng, Diệp Dương Thành có chút cười khổ nói một câu, sau đó lộ ra ý cười, lúc này hắn đã có được hơn một ngàn tám trăm linh thể trong tay.
Nói cách khác trong đoạn thời gian tới hắn không cần tiếp tục lo lắng nhân thủ thiếu thốn.
Nghĩ đến đây, ánh mắt của hắn nhìn qua lệ quỷ dẫn đường, vung tay:
- Trấn Linh thuật, đốt!
Khi thu xong lệ quỷ cuối cùng vào Cửu Tiêu Thần Cách, Diệp Dương Thành đi tới trước mặt Viên Đình Đình vừa đuổi tới, vươn vai mỉm cười nói:
- Đi thôi, có thể quay về rồi.
Nghe được Diệp Dương Thành phân phó, Viên Đình Đình cung kính khom người:
- Dạ, chủ nhân.
← Ch. 0506 | Ch. 0508 → |