Vay nóng Tinvay

Truyện:Chấp Chưởng Thần Quyền - Chương 0676

Chấp Chưởng Thần Quyền
Trọn bộ 1103 chương
Chương 0676: Truy nã toàn cầu
0.00
(0 votes)


Chương (1-1103)

Siêu sale Lazada


Những lời này của Sở Minh Hiên có ý là, Diệp Dương Thành không phái những phụ tá có quyền lực lớn hơn đến Trần gia, mà là phái một tiểu nhân vật có cũng được mà không có cũng không sao như hắn tới Trần gia, ý tứ trực tiếp nhất là, Trần gia đối với Diệp Dương Thành mà nói cũng là tiểu nhân vật có cũng được mà không có cũng không sao, Diệp Dương Thành hắn căn bản không để ý đến gia nghiệp của Trần gia, đồng thời cũng âm thầm báo cho Trần Chấn Nguyên hắn không nên không biết điều...

Dụng ý chân thực của Sở Minh Hiên thật ra chính là những lời này, vừa tới đã dồn Trần Chấn Nguyên đến một tình cảnh không thể không lựa chọn.

Trong đôi mắt ẩn hàm nụ cười, mặt mỉm cười nhìn Trần Chấn Nguyên, Sở Minh Hiên không tiếp tục mở miệng nói gì nữa, quyền chủ động bị hắn vững vàng nắm giữ trong tay.

Hắn dứt khoát lộ ra phong mang của mình:

- Sở tiên sinh quá khiêm nhường rồi... Không biết hôm nay Sở tiên sinh tới cửa, là có chuyện gì?

Đi thẳng vào vấn đề, trực tiếp bị động làm chủ động! Ném đi thủ đoạn giả vờ ngây ngốc, lời này nói ra, coi như triệt để thể hiện, cho dù Sở Minh Hiên có toan tính tiếp tục dồn ép hắn, lúc này cũng không cách nào tiếp tục.

Trong thời gian ngắn ngủi nắm chặt mấu chốt của sự việc, từ đó tiến hành phản kích hữu hiệu, một lần nữa nắm giữ chủ động, Trần Chấn Nguyên thật đúng là một nhân vật đáng gờm.

Chỉ có điều hắn càng như vậy, nụ cười trên mặt Sở Minh Hiên lại càng nồng hậu mấy phần, chênh lệch giữa Trần gia và Diệp Dương Thành thật sự quá lớn, trước mặt thực lực tuyệt đối, quanh co lòng vòng căn bản không thể nào phát huy tác dụng. Trần Chấn Nguyên đã đi thẳng vào vấn đề, hắn cũng sẽ không tiếp tục che giấu nữa.

Lập tức liền cười nói:

- Xem ra, Trần lão gia tử còn chưa biết chuyện của Trịnh gia?

- Trịnh gia?

Vừa nghe thấy Sở Minh Hiên trực tiếp ném ra đại kiếp của Trịnh gia, trong lòng Trần Chấn Hoa chính là chấn động mạnh, trong đôi mắt bắn ra một đạo tinh quang cực kỳ kinh người, nhưng ngay sau đó đã bị hắn bất động thanh sắc thu liễm, cười dài nói:

- Không biết Trịnh gia như thế nào?

- Hôm qua cả nhà Trịnh gia đã bỏ trốn ra nước ngoài, chậm nhất là ngày mai, sẽ bị bộ công an truy nã toàn cầu.

Sắc mặt Sở Minh Hiên rất bình tĩnh, lời nói giống như mình đang giết chết một con kiến, khiến cho Trần Chấn Nguyên trong lòng khó an!

Cả nhà Trịnh gia bỏ trốn ra nước ngoài? Chuyện ma quỷ như vậy hắn dĩ nhiên không tin! Căn cơ của Trịnh gia ở Trung Quốc, tất cả sản nghiệp cũng ở Trung Quốc, không tới thời điểm diệt tộc nguy hiểm, làm sao lại chọn lựa hạ sách như vậy?

Rõ ràng chính là bị bắt cóc mang đi, nhưng đến miệng Sở Minh Hiên lại thành cả nhà bỏ trốn, còn muốn... Còn muốn truy nã toàn cầu! Đây là một loại thủ đoạn như thế nào? Đây là một loại thực lực như thế nào?

Trịnh gia không mạnh cũng không yếu, tài sản hơn một tỷ của bọn họ đủ để bước vào hàng ngũ tỉ phú cả nước, nhất là sau lưng còn có một công tử ca thần bí làm chỗ dựa cho Trịnh gia, những năm qua muốn gió có gió muốn mưa có mưa, ở huyện Ôn Lạc uy phong vô lượng.

Một gia tộc như vậy, lại không tới hai giờ, từ Trịnh Bang Huy cho tới đứa bé trai bốn tuổi đều mất tích, vô ảnh vô tung biến mất!

Ngày hôm qua, Trần Chấn Nguyên còn đang cùng Trần Hữu Quốc suy đoán, rút cuộc là người nào động đến Trịnh gia, lại có người nào có năng lực to lớn như thế, để cho Trịnh gia trong mấy giờ hoàn toàn biến mất? Hiện tại hắn biết rồi, từ trong miệng Sở Minh Hiên nghe được Trịnh gia sắp gặp lệnh truy nã, Trần Chấn Nguyên đã biết rồi.

Trịnh gia xong đời rồi, người đưa Trịnh gia vào tuyệt lộ không phải là người khác, chính là ông chủ của Sở Minh Hiên, Diệp Dương Thành! Sau khi nghĩ thông suốt điểm này, trong lòng Trần Chấn Nguyên chấn động mãnh liệt, hô hấp cũng trở nên có chút dồn dập, thần sắc trên mặt biến ảo vô thường.

Đấu với Trịnh gia nhiều năm như vậy, đối với nhân mạch, tài lực, quyền thế của Trịnh gia hắn dĩ nhiên cũng có hiểu rõ tương đối sâu sắc, bình tĩnh mà xem xét, ở một số phương diện Trần gia vốn không phải là đối thủ của Trịnh gia, nếu không, nhiều năm như vậy, Trần gia cũng không thể không cứu được đại nhi tử Trần gia.

Trần Chấn Nguyên chưa từng nghĩ đến, sẽ có một ngày Trịnh gia bị tiêu diệt, điều hắn duy nhất muốn làm chính là xông phá trở ngại Trịnh gia, dẫn đại nhi tử từ trong ngục giam ra ngoài, bất kể ư không phải phóng thích người vô tội, chỉ cần có thể rời khỏi ngục giam về đến nhà, đó chính là kết quả tốt nhất!

Mà hiện tại, Trịnh gia biến mất, không chỉ cả nhà bị bắt cóc mang đi, thậm chí hai ba ngày nữa, phía bên bộ công an sẽ hạ lệnh truy nã toàn cầu, toàn diện truy nã mấy thủ phạm Trịnh gia, ý tứ ẩn chứa bên trong đã vô cùng minh xác rồi.

Diệp Dương Thành tay mắt thông thiên, quyền thế ngập trời! Tiêu diệt Trịnh gia chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay, như vậy đối với người của Trần gia ở rất nhiều điều kiện thậm chí cũng không bằng Trịnh gia? Sợ rằng thổi một hơi, nhúc nhích ngón tay là có thể dễ dàng khiến cho Trần gia vạn kiếp bất phục?!

Sau khi nghĩ thông suốt những vấn đề này, đồng thời suy xét kỹ chênh lệch thực lực giữa Trần gia và Diệp Dương Thành, Trần Chấn Nguyên đàng hoàng, không hề quanh co giả bộ hồ đồ nữa, bởi vì hắn biết, trước mặt chênh lệch to lớn như thế, Trần gia hắn ngoại trừ hàng phục, căn bản sẽ không có lựa chọn thứ hai!

Người nam nhân trước mắt này, cũng chính là phụ tá đắc lực của Diệp Dương Thành, chỉ cần tạo lập quan hệ tốt với hắn, cho dù sau này toàn bộ sản nghiệp Trần gia đổi sang họ Diệp, Trần gia cũng không quá gian nan.

Trong lòng có hàng trăm hàng ngàn suy nghĩ xông tới, thúc đẩy Trần Chấn Nguyên nhanh chóng thấy rõ ràng thế kết thúc, quyết định thật nhanh, lập tức làm ra quyết định tương ứng! Hắn nhìn Sở Minh Hiên mỉm cười, không dư thừa nói nhảm, trực tiếp đứng dậy nói:

- Nếu Sở tiên sinh đã nói trắng ra như thế, vậy Trần Chấn Nguyên ta cũng sẽ không giả bộ hồ đồ với ngài! Chỉ cần Sở tiên sinh đáp ứng cứu nhi tử Trần Hữu Chí của ta từ trong ngục giam ra ngoài, từ nay về sau, cả nhà Trần gia ta nguyện sẽ làm trâu làm ngựa cho Diệp tổng!

Một khi thấy rõ tình thế sẽ làm ra quyết định cuối cùng, quyết đoán của Trần Chấn Nguyên quả thật không thể coi thường. Trong lòng âm thầm khen một tiếng, Sở Minh Hiên cũng đứng dậy, gật gật đầu nói:

- Nếu Trần lão gia tử đã nói như thế, như vậy, Diệp tổng cũng sẽ không khiến ngươi buồn lòng.

Khẽ trầm ngâm chốc lát, Sở Minh Hiên nói thẳng:

- Hai ngày sau, ngươi phái người đến ngục giam đón đại nhi tử Trần Hữu Chí trở về đi.

- Cái gì?

Trong đầu Trần Chấn Nguyên nhất thời có chút không kịp phản ứng, theo bản năng hỏi một câu "cái gì", sau đó cả người chấn động, thất thanh nói:

- Đón hắn trở về?

- Làm sao, ngươi không vui?

Sở Minh Hiên thú vị nhìn phản ứng của Trần Chấn Nguyên, trong lòng cảm thấy buồn cười, nhưng thả một người rõ ràng bị người khác bắt buộc mới phạm tội, thật ra căn bản không cần đến hai ngày, hắn chỉ cần lời nói, lập tức sẽ có thần sử tại chức ra mặt giải quyết chuyện này.

Sở dĩ cho Trần Chấn Nguyên hai ngày, chủ yếu vẫn là để cho Trần Chấn Nguyên trong hai ngày này càng thêm hiểu rõ thủ đoạn của Diệp Dương Thành, từ đó để Trần gia biết điều bị Diệp Dương Thành quản chế. Dĩ nhiên, quản lý công ty mới cũng là Trần gia làm chủ, Diệp Dương Thành chỉ tham dự chia hoa hồng hàng năm mà thôi.

- Không, không phải không vui, ta thích, rất thích, rất thích!

Trần Chấn Nguyên đã mất đi khống chế với tâm tình của mình, đại nhi tử bị giam giữ nhiều năm như vậy có thể trở về nhà, khúc mắc tồn tại trong lòng hắn nhiều năm như vậy rốt cục cũng có thể giải trừ, hắn làm sao không vui?

Gật đầu liên tục, nước mắt tuôn đầy mặt! Trần Chấn Nguyên biết Sở Minh Hiên sẽ không lừa gạt hắn, nói hai ngày kia tuyệt đối là hai ngày! Nghĩ đến đại nhi tử của mình, nghĩ đến những khổ cực, khó khăn hắn đã chịu đựng trong những năm qua, Trần Chấn Nguyên không kìm nén được chảy ra hai hàng lệ, vui quá mà khóc.

- Thật xin lỗi, để cho ngài chê cười.

Giơ tay lên lau nước mắt, Trần Chấn Nguyên mỉm cười với Sở Minh Hiên, cười vô cùng tự nhiên, không có chút nào cảm giác làm bộ. Hắn nói với Sở Minh Hiên:

- Không biết Diệp tổng cần Trần gia ta làm những gì?

- Ba chuyện.

Sở Minh Hiên có chút thú vị nhìn Trần Chấn Nguyên, dựng ba ngón tay, cười nói:

- Tổng cộng có ba chuyện cần Trần gia đi làm.

- Xin cứ sai khiến, chỉ cần là việc Trần gia ta có thể làm được, ta tuyệt đối sẽ không chối từ!

Trần Chấn Nguyên coi như hoàn toàn buông thả, nếu lựa chọn gia nhập vào Diệp Dương Thành, vậy không cần phải lòng mang hai toan tính nữa. Huống chi, trong đầu hắn, dựa vào Diệp Dương Thành tuyệt đối là cuộc mua bán có lời.

- Chuyện thứ nhất.

Sở Minh Hiên cười dài nói:

- Tất cả sản nghiệp dưới danh nghĩa Trần gia đều thuộc về Diệp tổng, Trần gia không được dấu riêng, không được ngoài nóng trong lạnh.

- Sao?

Trong lòng Trần Chấn Nguyên chấn động mãnh liệt, hắn không ngờ khẩu vị của Diệp Dương Thành lại lớn như vậy, muốn tất cả sản nghiệp dưới danh nghĩa Trần gia, đây chẳng phải là muốn để cho Trần gia uống gió Tây Bắc sao?

Muốn mở miệng cự tuyệt, nhưng nhìn thấy nụ cười trêu chọc trong đôi mắt Sở Minh Hiên, lại suy nghĩ cẩn thận mọi hành vi của Diệp Dương Thành, tuyệt đối không phải là loại nhân vật cầm ân mà kiêu ngạo, muốn tất cả quyền tài sản của Trần gia, chỉ sợ là có thâm ý khác? Huống chi hiện tại đáp ứng cũng chỉ là hiệp nghị miệng, lại làm không chuẩn...

Nghĩ như vậy, Trần Chấn Nguyên cắn răng, nặng nề gật đầu:

- Được.

- Chuyện thứ hai.

Sở Minh Hiên tiếp tục cười nói:

- Năm ngày sau, tất cả sản nghiệp bị niêm phong của Trịnh gia sẽ bị tiến hành đấu giá, Trần gia chính là xí nghiệp duy nhất tham dự cạnh tranh trong buổi đấu giá, đến lúc đó các ngươi đi tham gia đấu giá, bỏ 3500 vạn mua cả sản nghiệp Trịnh gia thay Diệp tổng.

- Không thành vấn đề.

Trần Chấn Nguyên có chút chết lặng, sản nghiệp giá trị mười mấy tỉ của Trịnh gia, lại bị ép bán đấu giá... Bỏ 3500 vạn mua sản nghiệp mười mấy tỉ, hơn nữa sau khi trải qua thao tác này, cho dù ai cũng nhìn thấy nghi vấn trong đó, chỉ sợ cũng không tìm được căn cứ chính xác! Thủ đoạn của Diệp Dương Thành, thật sự kinh người!

- Việc cuối cùng.

Sở Minh Hiên chăm chú nhìn vẻ mặt biến hóa của Trần Chấn Nguyên, chậm rãi nói:

- Sau khi lấy được sản nghiệp Trịnh gia, ngươi sẽ chủ trì tiến hành thống nhất sản nghiệp của Trần gia và Trịnh gia, đăng kí thành lập một công ty mới, Trần gia chiếm hai mươi lăm phần trăm cổ phần công ty mới, đồng thời cũng thay Diệp tổng lo liệu tất cả công việc của công ty, còn Diệp tổng sẽ có quan tâm thích hợp đến công ty mới, thúc đẩy công ty nhanh chóng phát triển.

- A?

Lần trước 'A', là bởi vì trong lòng sợ hãi, lần này 'A', là bị chiếc bánh lớn đột nhiên từ trên trời giáng xuống đập váng đầu!

Ta đang nằm mơ sao? Trần Chấn Nguyên âm thầm bấm bắp đùi một cái, đau thật!

Tổng giá trị sản nghiệp của Trịnh gia cao gần 17 tỉ, tổng giá trị sản nghiệp của Trần gia là 13 tỷ, sau khi thống nhất hai công ty, tổng giá trị của công ty mới sẽ trực tiếp đột phá 30 tỷ, đứng trong hàng ngũ tập đoàn số một cả nước.

Hơn nữa, Trần gia chiếm cứ hai mươi lăm phần trăm cổ phần công ty mới, rõ rệt nhìn qua tựa hồ Trần gia tổn thất nhiều tỉ, dù sao hai mươi lăm phần trăm cổ phần nhiều nhất cũng chỉ có không tới 8 tỉ, Trần gia sẽ tổn thất gần 5 tỷ.

Nhưng trên thực tế thì sao? Trần gia tuyệt đối không lỗ, ngược lại còn có thể theo quật khởi của công ty mới đạt được cơ hội đứng đầu các thế gia nhất lưu trong nước. Bởi vì sau khi hai công ty thống nhất, tất cả kỹ thuật, sản nghiệp chỉnh hợp, tuyệt đối không chỉ là 1+1 đơn giản, có lẽ trị giá của công ty sẽ rất nhanh đột phá 50 tỷ.

Không tính những thứ khác, cho dù sau khi thống nhất giá trị bạo tăng, cũng đủ để triệt tiêu tất cả tổn thất của Trần gia trong quá trình thống nhất. Hơn nữa, đại cổ đông của công ty mới là ai? Là Diệp Dương Thành.

Người đã dễ dàng cướp đoạt sản nghiệp của Vương gia, lại vừa trở tay chụp chết Trịnh gia, có hắn ở đây, tiền cảnh của công ty mới có lẽ đã không cần nói cũng biết, nếu như có thêm kỹ thuật chất lượng cao trong công ty... Không tới ba năm, tổng giá trị của công ty mới sẽ trực tiếp đạt tới 100 tỷ.

Cho đến lúc này, Trần gia chiếm cứ hai mươi lăm phần trăm cổ phần chính là hai mươi lăm tỷ, theo thời gian, công ty không ngừng phát triển... hai mươi lăm phần trăm cổ phần tuyệt đối bằng ba Trần gia hiện tại, thậm chí là mười Trần gia.

Đây là một cuộc mua bán kiếm tiền không tầm thường, tâm tư nhanh chóng xoay vần, Trần Chấn Nguyên cũng đã thấy rõ hàm chứa trong chuyện này, đối với Trần gia mà nói chính là cơ duyên khổng lồ một bước thăng thiên.

Nghĩ tới đây, Trần Chấn Nguyên gật đầu, cúi thấp người chào Sở Minh Hiên, chân thành nói:

- Ta đại biểu tất cả thành viên của Trần gia, cảm tạ Diệp tổng đã giúp đỡ Trần gia ta, tấm ân tình này, trên dưới Trần gia ta chắc chắn ghi khắc trong lòng.

Thật ra Trần Chấn Nguyên cũng không biết, ban đầu Diệp Dương Thành dự định cho Sở Minh Hiên chỉ tiêu là ba mươi phần trăm cổ phần, nhưng sau khi trải qua tính toán của Sở Minh Hiên, lại phát hiện cho dù chỉ cho Trần gia mười phần trăm cổ phần, đó cũng là Trần gia buôn bán lời rồi.

Cho nên khi nói ra điều kiện, hắn trực tiếp trừ đi năm phần trăm cổ phần, chỉ cho Trần gia hai mươi lăm phần trăm. Dĩ nhiên, cho dù chỉ có hai mươi lăm phần trăm, Trần gia cũng là kiếm tiền nổi rồi.

Cho nên, đối với cử động khom người chào của Trần Chấn Nguyên, Sở Minh Hiên cũng không phải trốn tránh, đợi sau khi Trần Chấn Nguyên đứng thẳng người lại, hắn mới nói với Trần Chấn Nguyên:

- Diệp tổng vốn không muốn nhúng tay vào gút mắt ân oán giữa Trịnh gia với Trần gia, nhưng con dâu thứ hai của Trần gia là Dương Vũ Lộ cũng có chút giao tình với Diệp tổng...

- Sở tiên sinh xin yên tâm, ta nhất định sẽ nói với Vũ Lộ.


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1103)