Vay nóng Homecredit

Truyện:Chấp Chưởng Thần Quyền - Chương 0574

Chấp Chưởng Thần Quyền
Trọn bộ 1103 chương
Chương 0574: Đắp nặn ác ma
0.00
(0 votes)


Chương (1-1103)

Siêu sale Lazada


Khi Diệp Dương Thành trở lại huyện Ôn Lạc đã là xế chiều... vốn dựa theo ý tứ của hắn, sau khi trở lại huyện Ôn Lạc sẽ bất chấp tất cả, quay về phòng ngủ một giấc thật ngon, tinh thần sảng khoái mới đến công ty hữu hạn điện tử Dương Thành, sau đó trở về nhà một chuyến, thăm hỏi cha mẹ và Vương Tuệ Tuệ...

Hành trình đã được hắn sắp xếp kín kẽ, thời gian có thể nghỉ ngơi cũng chỉ hơn mười tiếng mà thôi, nhưng khi Diệp Dương Thành mới vừa trở về căn phòng đi thuê, còn chưa kịp cởi giầy, đã nhận được điện thoại của tiểu thư bên địa ốc.

- Diệp tiên sinh, căn nhà đã trùng tu xong rồi, hiện tại có thể vào ở, ngài muốn đi nhìn một lát không?

Tâm tình của tiểu thư bên địa ốc thay Diệp Dương Thành bận việc tu sửa nhà cửa có vẻ khẩn trương, bởi vì nàng tự chủ trương, không chỉ tu sửa căn nhà bình thường thành một căn nhà có vẻ xa hoa, hơn nữa còn thay Diệp Dương Thành mua sắm các loại thiết bị điện gia dụng và đồ dùng cuộc sống.

Lợi nhuận trong chuyện này đương nhiên vô cùng khả quan, nhưng lúc ấy trên hợp đồng ký tên đã xác minh rõ ràng nghĩa vụ cùng trách nhiệm của song phương, trong đó không bao gồm việc mua các loại thiết bị điện gia dụng, hiện tại việc duy nhất nàng có thể cầu nguyện, chính là Diệp Dương Thành sẽ thích những thứ nàng mua, sau đó... song phương giao nhận xong, nàng sẽ lấy số tiền hoa hồng cao gần bốn vạn đồng, bao gồm tiền mua sắm, lắp đặt thiết bị, còn Diệp Dương Thành thì hài lòng vào ở trong căn nhà mới.

Dĩ nhiên, nàng cũng không phải không lưu lại cho mình một con đường lui, chuyện sửa sang có hợp đồng ràng buộc, nàng không lo lắng gì, còn những thiết bị điện gia dụng, nếu như Diệp Dương Thành không thích... , nàng cũng có thể gọi điện trả về, chỉ có điều nàng sẽ vì vậy mà chi ra mấy ngàn chi phí, đây rõ ràng là cái được không bù đắp đủ cái mất.

Cho nên hiện tại hi vọng duy nhất nàng có thể ký thác, chính là Diệp Dương Thành thích, hài lòng...

Đột nhiên nhận được điện thoại của tiểu thư bên địa ốc gọi tới, Diệp Dương Thành cũng ngây ra một lúc, tiếp theo nhìn lướt qua căn phòng đi thuê của mình, gật đầu cười:

- Được, hiện tại tôi sẽ qua đó xem một chút, cô ở đâu chờ tôi?

- Tôi đang ở cửa phòng 505, ngài tới đây là được rồi.

Nghe được trả lời của Diệp Dương Thành, tiểu thư bên địa ốc rõ ràng thở phào nhẹ nhỏm, sau đó cúp điện thoại.

- Nói không chừng tối nay có thể ngủ ở nhà mới rồi.

Diệp Dương Thành cất máy điện thoại, quay đầu đi về hướng đám người Triệu Dong Dong, cười ha ha, giơ tay lên nói:

- Ta đi trước xem thế nào, nếu thích hợp... , chiều nay có thể dọn nhà rồi.

Thẩm phán tội ác trong Thần ngục là chuyện không mặc cả, Diệp Dương Thành cũng đồng dạng không mặc cả, bất luận là Triệu Dong Dong, hay là các thần sử còn lại, đối với lời nói của Diệp Dương Thành... , bọn họ căn bản không có quyền lực cự tuyệt.

Đi theo Diệp Dương Thành lên lầu, sau đó lại xuống lầu, lái xe đến khu dân cư Thủy Tinh Hoa Uyển trong huyện, đối với căn nhà đầu tiên mình mua ở Bảo Kinh trấn, Diệp Dương Thành thật ra cũng rất để ý, nói không chừng sau này thời gian ở căn nhà đó còn nhiều hơn thời gian ở Bảo Kinh trấn.

Chiếc ô-tô thẳng tiến đến Thủy Tinh Hoa Uyển, trên đường đi qua chợ hoa huyện Ôn Lạc, Diệp Dương Thành còn xuống xe mua một chậu hoa lan, đồng thời cũng mua cho Nhung Cầu rất nhiều vật dụng dùng trong ngày thường, như gối, thảm...

Bởi vì trên đường trì hoãn chốc lát, khi Diệp Dương Thành tới khu dân cư Thủy Tinh Hoa Uyển đã hơn bốn giờ chiều, sau khi dừng xe, xách các loại túi to túi nhỏ tiến vào thang máy, Diệp Dương Thành cảm thấy, tiểu thư bên địa ốc đoán chừng sắp không chờ được rồi.

Nhưng, nằm ngoài dự liệu của Diệp Dương Thành, khi hắn xách bao lớn bao nhỏ xuất hiện ở lầu năm, tiểu thư bên địa ốc đứng ở cửa phòng 505 lập tức tươi cười tiến lên đón, nụ cười khiến Diệp Dương Thành có chút không giải thích được, chẳng lẽ đợi lâu như vậy, nàng cũng không có một chút oán trách sao?

Nhưng rất nhanh, Diệp Dương Thành đã biết nụ cười của tiểu thư bên địa ốc hàm nghĩa cái gì, sau khi tiến vào phòng 505, đặt đồ lên sàn nhà, Diệp Dương Thành chỉ vào một loạt vật phẩm trang trí trong phòng khách, nhìn tiểu thư bên địa ốc:

- Những thứ này hình như chúng ta không có viết vào hợp đồng?

- Cái này...

Tiểu thư bên địa ốc không nghĩ tới Diệp Dương Thành vừa vào cửa, lại nói đến chuyện khiến nàng thấp thỏm nhất, đối mặt với ánh mắt dò xét của Diệp Dương Thành, cùng với áp lực tâm lý, ánh mắt của tiểu thư bên địa ốc có chút né tránh, ấp úng không nói ra lời.

Trước khi Diệp Dương Thành đến đây, nàng đã chuẩn bị suốt ba ngày, tìm đủ mọi lý do, nhưng trước cái nhìn chăm chú của Diệp Dương Thành, nàng phút chốc đã quên sạch sẽ, trong đầu chỉ còn lưu lại một loại cảm giác lúng túng chịu tội, những lời khôn khéo trong ngày thường, lúc này cũng giống như gỉ sét, không cách nào xuất ra.

Tiểu thư bên địa ốc cũng không biết, sở dĩ trong lòng nàng tràn đầy cảm giác thấp thỏm, thật ra ngọn nguồn chính là do trên người Diệp Dương Thành tán ra uy áp như ẩn như hiện, mặc dù trong ngày thường Diệp Dương Thành đã thu liễm rất nhiều, nhưng dù sao cũng là cấp trên tay cầm quyền sinh sát, cho dù Diệp Dương Thành cợt nhả, cũng sẽ làm cho người ta có một loại cảm giác uy nghiêm vô hình.

Dưới ánh mắt dò xét của Diệp Dương Thành, nàng còn có thể ấp úng nói ra mấy lời, so với người bình thường, thật ra đã coi như không tệ rồi.

Cuối cùng, tiểu thư bên địa ốc vẫn không thể nào kháng cự lại áp lực Diệp Dương Thành mang đến cho nàng, nói rõ tất cả chân tướng cho Diệp Dương Thành.

Đối mặt với thần sắc bình tĩnh của Diệp Dương Thành, tiểu thư bên địa ốc thấp thỏm nói:

- Diệp tiên sinh, chuyện này là ta làm không đúng, nhưng giá tiền của những thiết bị gia dụng này hoàn toàn chính xác, ta tuyệt đối không nói sai một đồng, nếu như... Nếu như ngài vẫn cảm thấy không vui, ta... Ta có thể trả... trả lại tiền hoa hồng cho ngài, người xem như vậy... có được không?

- Để ta nhìn căn nhà được tu sửa trước đã.

Nhìn thần sắc thấp thỏm khẩn trương của tiểu thư bên địa ốc, cảm giác tức giận vì bị lừa gạt lúc ban đầu của Diệp Dương Thành cũng đã tiêu tán, bình thản chuyển chủ đề sang căn nhà được tu sửa.

- Được... được..

Diệp Dương Thành càng không biểu lộ thái độ, tâm tình của tiểu thư bên địa ốc càng khẩn trương, dưới tình huống như vậy, nàng cũng không dám nói gì nữa, đi theo Diệp Dương Thành xem xong tầng thứ nhất, lại lên tầng thứ hai, túm lấy tay vịn cầu thang nói với Diệp Dương Thành:

- Dựa theo yêu cầu của ngài, phong cách chỉnh sửa của tầng thứ nhất hoàn toàn gần gũi với tự nhiên, tay vịn cầu thang cũng lựa chọn màu sắc của thanh củi...

Căn nhà Diệp Dương Thành vừa mua, trên danh nghĩa là thuộc về kết cấu phục kiểu, nhưng trên thực tế lại tồn tại khác biệt với kiểu kết cấu phục kiểu chân chính, tầng thứ nhất chủ yếu dùng làm phòng khách, phòng bếp, nhà vệ sinh, nhà ăn... nhưng bởi vì diện tích tầng thứ nhất của căn nhà đạt đến 180 mét vuông, cho nên ở một tầng cũng có thể tách ra làm ba phòng trống, dùng cho chăn nuôi sủng vật, thư phòng, tập thể hình, phòng giải trí....

Đi theo cầu thang tiến lên tầng hai, nơi này xuất hiện chênh lệch cực lớn so với kết cấu phục kiểu bình thường, bởi vì ở tầng hai có sáu phòng ngủ, trong đó một phòng dùng cho chủ nhà, những phòng còn lại có thể lưu phòng ngủ cho khách.

Số lượng phòng nhiều như vậy, cộng lại trên dưới hai tầng cũng hơn hai trăm tám mươi mét vuông, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu lúc ấy Diệp Dương Thành lựa chọn mua căn nhà này, khi mua nhà, chỉ tính toán diện tích của tầng thứ nhất, nói cách khác, diện tích một trăm mét vuông ở tầng thứ hai là thuộc về phạm vi biếu tặng.

Sau khi đi cùng tiểu thư bên địa ốc ngắm nghía toàn bộ căn nhà, những bày biện nội thất nhìn như đơn giản lại có thể vẽ rồng điểm mắt, quả thật làm cho Diệp Dương Thành cảm giác hết sức hài lòng, cảm giác tức giận do cách làm tiền trảm hậu tấu của tiểu thư bên địa ốc cũng vô hình trung mà tiêu tán.

- Sáng sớm ngày mai trước tám giờ tới chỗ ta một chuyến, tổng kết khoản tiền còn lại.

Diệp Dương Thành đi thẳng vào vấn đề:

- Nếu như không có chuyện gì khác, ngươi có thể về nghỉ trước.

Tiểu thư bên địa ốc vốn tràn đầy thấp thỏm đi theo Diệp Dương Thành ngắm nghía căn nhà, còn tưởng rằng Diệp Dương Thành sẽ lấy đi tiền hoa hồng của nàng, vừa nghe thấy lời nói của Diệp Dương Thành... , đầu tiên là sửng sốt, sau đó mừng rỡ, vội vàng gật đầu đáp ứng, cầm túi rời khỏi nhà mới của Diệp Dương Thành.

Kết quả như thế đối với tiểu thư bên địa ốc, cũng là một chuyện đáng mừng rỡ, bận rộn hơn hai mươi ngày, tính cả phí dịch vụ và tiền hoa hồng Diệp Dương Thành cho nàng, ít nhất nàng cũng kiếm được năm vạn đồng.

Hơn nữa, tính cả phần trăm bán căn nhà này, thu nhập mười vạn đồng cứ như vậy rơi xuống túi áo, nàng làm sao có thể mất hứng cho được?

Rời khỏi nhà mới của Diệp Dương Thành chưa tới nửa phút, tiểu thư bên địa ốc lại lộn trở lại, đứng ở cửa nói với Diệp Dương Thành:

- Diệp tiên sinh, ngài đã ăn bữa ăn tối chưa?

- Ăn tối?

Diệp Dương Thành ngây ra một lúc, tiếp theo trên mặt lộ ra nụ cười:

- Làm sao, chẳng lẽ ngươi còn muốn mời ta bữa tối?

- Ha ha...

Tiểu thư bên địa ốc cười khô khốc, nhưng cũng không phủ nhận, mặc dù cầm tiền của người khác, lại quay đầu mời người khác ăn cơm rất không được tự nhiên, nhưng nàng vẫn muốn mời Diệp Dương Thành ăn bữa cơm, để cảm tạ Diệp Dương Thành đã chiếu cố đến nàng.

Sau khi nhìn sắc mặt lúng túng của tiểu thư bên địa ốc, Diệp Dương Thành cũng đứng lên, cười dài đáp:

- Được, đi đâu ăn?

...

- Các ngươi cảm thấy lúc đó hắn có từ bỏ ý đồ không?

Trong một phòng họp nào đó ở Đông Kinh Nhật Bản, Ōtsuka Ochi ngồi ở vị trí chủ vị của bàn hội nghị, thần sắc trên mặt lộ ra vẻ vô cùng tối tăm, chỉ nhìn một cái, là có thể làm cho người ta lập tức đoán được lúc này tâm tình của hắn rút cuộc hỏng bét đến trình độ như thế nào.

Nghe thấy vấn đề Ōtsuka Ochi vừa ném ra ở hội nghị, các đại thần nội các không khỏi đưa mắt nhìn nhau, sau khi trầm mặc hồi lâu, trưởng quan nội các Kuroda no Rogu chần chờ nói:

- Đây là một người theo chủ nghĩa dân tộc, chủ nghĩa dân tộc cuồng nhiệt khiến cho hắn vô cùng căm thù chúng ta, nếu như chúng ta có biện pháp thành lập quan hệ tốt đẹp với Trung Quốc, có lẽ...

- Không, đây không phải là mấu chốt.

Không đợi Kuroda no Rogu nói hết lời, đại thần phòng vệ Ito Ishi đã mở miệng cắt đứt lời của hắn, trong ánh mắt tìm kiếm của mọi người, dùng giọng nói hết sức khẳng định nói:

- Mấu chốt là kế hoạch đốt lửa Trung Quốc của chúng ta đã khiến hắn bất mãn, giữa chúng ta căn bản không có bất kỳ con đường hòa hoãn nào, không phải hắn chết thì là chúng ta hy sinh thân mình vì Thiên Hoàng.

Lời nói của Kuroda no Rogu khiến mọi người như thấy được chút hi vọng, nhưng lời xét đoán của Itō Gurīnman, lại khiến bọn họ rơi xuống vực thẳm.

Đúng vậy, vì kế hoạch chiếm lại đảo Okinawa, bọn họ đã đích thân bày ra hành động đốt lửa ở cảnh nội Trung Quốc, không đề cập tới bạo động ở Đài Loan xôn xao, chỉ tính riêng ở Tây Tạng, trong hành động này đã tử vong mấy ngàn người Trung Quốc vô tội, đây chính là một khoản nợ máu.

Mà người ngân giáp, rõ ràng chính là loại tính cách ăn miếng trả miếng, song phương tích lũy nợ máu như thế, muốn thông qua đàm phán để giải quyết hòa bình... rõ ràng là một việc không thể nào phát sinh.

Sau khi nghĩ thông suốt điều này, một tia hi vọng cuối cùng trong lòng Ōtsuka Ochi cũng lập tức bị tiêu diệt, hắn đứng dậy, cắn răng, trầm giọng nói:

- Trung Quốc có một câu nói, tên là ngươi bất nhân, ta bất nghĩa, còn có một câu là tiên hạ thủ vi cường, hậu hạ thủ tao ương.

- Cái này...

Vừa nghe thấy lời nói tràn ngập thâm ý của Ōtsuka Ochi, đám người Kuroda no Rogu không khỏi sửng sốt, nhất tề nhìn về phía Ōtsuka Ochi, Itō Gurīnman đứng dậy, nói:

- Otsuka quân có ý tứ là...

- Lần này, người ngân giáp đã phạm phải một sai lầm trí mạng.

Ōtsuka Ochi khẽ nheo hai mắt, trong mắt hàn quang nhè nhẹ làm cho lòng người kinh hãi, cười lạnh nói:

- Hắn không nên giết chết chín mươi mấy vạn dân bản địa trên đảo Okinawa, hắn không nên trực tiếp chiếm lĩnh đảo Okinawa sau cuộc chiến.

Hai mắt Itō Gurīnman tỏa sáng:

- Otsuka quân có ý tứ là, chúng ta có thể vin vào chuyện này động tay động chân?

- Không, chúng ta phải trực tiếp đẩy hắn tới vị trí công địch của thế giới.

Trên mặt Ōtsuka Ochi lộ ra vẻ điên cuồng, phá lên cười ha ha:

- Chúng ta phải đắp nặn hắn thành một ác ma, chúng ta phải cho hắn dính líu đến chính phủ Trung Quốc.

- Hí...

Bên trong phòng họp vang lên một trận thanh âm hít khí lạnh, ngay sau đó, trên mặt tất cả các đại thần nội các cũng lộ ra vẻ điên cuồng, tiếp theo Ōtsuka Ochi thốt ra một tràng cười lớn.

Bọn họ biết, đây là cơ hội duy nhất, cũng là cơ hội cuối cùng của bọn hắn, vẻ điên cuồng từ từ trở nên nồng đậm...

Nhưng các đại thần nội các đang âm mưu làm thế nào giội nước bẩn lên người Diệp Dương Thành, làm thế nào ác ma hóa Trung Quốc cũng không biết, bên trong phòng họp bọn hắn tự cho là bí mật, ngoại trừ bọn hắn, còn có mấy cặp mắt ở trong bóng tối lẳng lặng nhìn chăm chú bọn họ...

Bữa cơm này, Diệp Dương Thành ăn rất yên tâm thoải mái, cũng không vì để cho một tiểu thư bên địa ốc bỏ tiền mời khách mà cảm thấy lúng túng, theo hắn thấy, hắn ăn bữa cơm này, thật ra còn giảm bớt gánh nặng trong lòng của tiểu thư bên địa ốc, nghiêm khắc mà nói, đây là hắn đang làm chuyện tốt.

Một bữa cơm ăn hết gần sáu trăm đồng, lúc từ nhà hàng bước ra, Diệp Dương Thành rõ ràng nhìn thấy nàng thở phào nhẹ nhỏm, giống như cảm thấy nhẹ nhàng hơn rất nhiều.

Mười vạn so sánh với sáu trăm, sáu trăm quả thật chỉ là con số rất nhỏ, nhưng sau khi Diệp Dương Thành ăn xong bữa cơm này, trong tiềm thức của tiểu thư bên địa ốc sẽ cho là, mình đã trả sạch ân tình cho Diệp Dương Thành, từ nay về sau không còn nợ nần Diệp Dương Thành cái gì nữa.

Cũng chính vì nguyên nhân này, Diệp Dương Thành mới đồng ý để nàng mời ăn.


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1103)