Vay nóng Homecredit

Truyện:Cầu Ma - Chương 0076

Cầu Ma
Trọn bộ 1485 chương
Chương 0076: Cùng nhau đi vòng vòng
0.00
(0 votes)


Chương (1-1485)

Siêu sale Lazada


Bầu trời mùa đông dù sáng sủa nhưng vẫn se lạnh, chẳng qua đối với Man Sĩ thì có thể chịu đựng nhiệt độ lạnh này. Dù sao mùa đông sắp qua đi.

Dường như trời đông không muốn đi, muốn nhắc nhở sinh linh trên mặt đất, nó vẫn còn rơi xuống những bông tuyết.

Mới đầu bông tuyết không lớn, nhưng chẳng qua bao lâu thì từng mảng lớn rơi xuống như quét lấy trời đất, trong gió rít gào bay đi tám hướng.

Vào buổi trưa thì tuyết đã rất nhiều, tuy không nói che kín cả trời đất nhưng tuyết bị gió cuốn khiến bầu trời tối sầm, như là có mây đen che lấp.

Tô Minh đi trên con đường thành đá, bông tuyết ùa tới rơi trên quần áo, tóc, có một ít chui vào da thú trùm đầu, rơi trên chóp mũi hắn.

Tuyết đến đột ngột, Tô Minh chưa trở lại chỗ Ô Sơn bộ lạc cư ngụ thì đã bị tuyết ngày càng lớn chặn con đường trước mặt và phía sau. Tô Minh đi nhanh vài bước, để lại một hàng dấu chân nhưng rất nhanh bị tuyết lấp kín, không thấy dấu vết.

Đây có lẽ là đợt tuyết cuối cùng của mùa đông.

Tô Minh thở ra, trong tuyết tựa như là khói trắng. Chốc lát sau, khi hắn thấy không còn ai theo mình, đi mấy vòng trở lại chỗ ở thì gió càng mạnh, tuyết càng lớn. Trước cửa phòng, Tô Minh mạnh giậm chân giũ bông tuyết bám trên người, đi vào trong phòng.

Trong phòng ấm hơn bên ngoài nhiều. Đóng cửa lại, Tô Minh cởi da thú bao bọc toàn thân đặt ở một bên, bỏ xuống túi da chứa rất nhiều thảo dược. Hắn vận chuyển khí huyết, xua tàn khí lạnh rồi ngồi xếp bằng, lấy ra cái túi nhỏ bị rách, nhìn kỹ càng.

"Cái túi này thật kỳ diệu, có thể chứa nhiều đồ như vậy. Nhưng Bối Khung dễ dàng bán nó cho mình, chắc bên trong có vấn đề..." Tô Minh mắt chợt lóe. Trước đó hắn đã nghi ngờ, giờ càng nghĩ càng thấy hành động của Bối Khung khác lạ.

Ngẫm nghĩ một hồi, hắn lấy ra một ít thảo dược không cần thiết bỏ vào túi, thử lấy ra thì phát hiện không có gì không ổn.

"Nên cẩn thận chút vẫn hơn, dù sao thảo dược là cả gia tài của mình, một khi bỏ vào trong xuất hiện ngoài ý muốn thì tiêu..." Tô Minh gãi đầu, không suy nghĩ nữa. Hắn chuẩn bị chờ vài ngày sau, đợi tất cả bình tĩnh lại sẽ nhờ A Công giúp nhìn xem vật này.

Cất túi nhỏ, Tô Minh khoanh chân ngồi vận chuyển khí huyết, từ từ chìm đắm vào Man thuật Ô Huyết Trần. Hắn phải nắm chắc thời gian tu luyện thuật này, để có thể thi triển trong chiến đấu.

Còn về ý định vốn có là đi dạo một vòng thành đá, nhìn xem có đồ khác cần mua thì bởi vì tuyết lớn bên ngoài mà bị hủy bỏ.

Ngoài phòng gió tuyết thét gào, trong phòng Tô Minh yên tĩnh khoanh chân. Thời gian chậm rãi trôi qua, rất nhanh, bầu trời bên ngoài đã là hoàng hôn. Lúc trước khi tuyết chưa rơi thì bầu trời hoàng hôn coi như sáng ngời. Nhưng hôm nay có chút tối, xem không rõ phía xa, đập vào mắt đều là tuyết rơi. Chẳng qua loại tối tăm này bởi vì có tuyết mà khiến phạm vi gần nổi lên ánh bạc.

Hiện giờ tuyết vẫn rất lớn, không bao lâu sau, Tô Minh ngồi xếp bằng, lỗ tai động đậy. Hắn đứng dậy mở cửa phòng, thấy đám người Bắc Lăng từ bên ngoài trở về.

Hôm nay những người này không nói chuyện xôn xao như hôm qua. Chắc vì gió tuyết quá lớn, nên Bắc Lăng liếc Tô Minh một cái liền vội vàng đi về phòng mình. Ô Lạp vẻ mặt ủ rũ cũng về phòng.

Chỉ có Lôi Thần hiền lành cười với Tô Minh, tới gần, xem bộ dạng như là phải nói hết mọi chuyện trong hôm nay.

Còn Tiễn thủ thì cau mày chẳng biết đang nghĩ gì. Gã thỉnh thoảng nhìn bầu trời, biểu tình hơi lo âu. Sơn Ngân vẫn là bộ dạng lạnh lùng, không thèm chú ý Tô Minh, về phòng mình.

"Tô Minh, hôm nay thi đấu cửa thứ hai rất khốc liệt, so đấu tốc độ có quan hệ rất lớn với tu vi!"

"Diệp Vọng không uổng là người đứng đầu hậu bối Phong Quyến, y quá mạnh, vượt rất xa Thần Xung xếp thứ hai! Còn có Tất Túc, người này nhất định sẽ là kẻ địch lớn của chúng ta, gã hạng ba, tu vi khoảng tầng thứ bảy Ngưng Huyết cảnh, rất là mạnh!"

"Đáng tiếc Mặc Tô không xuất hiện, nếu không thì có chuyện để xem rồi."

"Ai, tôi không tiến vào năm mươi hạng đầu, Ô Lạp cũng không. Chỉ có Bắc Lăng là đạt hạng bốn mươi chín. Cửa thứ hai tuy nhanh nhưng rất có khí thế! Nghe nói ba ngày sau mới tiến hành cửa thứ ba. Cửa thứ ba là thực chiến, chắc sẽ càng kịch liệt."

Lôi Thần biểu tình tràn ngập hưng phấn ở trong phòng Tô Minh nói rất lâu, nói hết hiểu biết và chuyện đã trải qua một ngày nay. Vốn gã còn muốn nói thêm nhưng thấy hình như Tô Minh không có hứng thú lắm, qua loa vài câu rồi hít hà rời đi.

Ngày hôm nay gã cũng thi đấu nên giờ hơi mệt.

Đợi Lôi Thần rời đi, khi hoàng hôn trôi qua, bên ngoài gió tuyết giảm bớt thì Tô Minh đứng lên, tim đập thình thịch, có chút hồi hộp, cùng lúc đó còn có chờ mong, hắn ra khỏi phòng.

Lần này Sơn Ngân không xuất hiện. Tô Minh đi ra chỗ Ô Sơn bộ lạc cư ngụ, bầu trời tối tăm nhưng mặt đất có ánh bạc, tuyết rơi, khiến Tô Minh có loại cảm giác khó hình dung.

Đi trong gió tuyết, lát sau Tô Minh biến đổi bộ dạng, hóa thành Mặc Tô. Hắn đứng chờ ở gần chỗ Ô Long bộ lạc cư ngụ.


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1485)