Vay nóng Homecredit

Truyện:Già Thiên - Chương 0365

Già Thiên
Trọn bộ 1822 chương
Chương 0365: Giang sơn như họa mỹ nhân như hoa
0.00
(0 votes)


Chương (1-1822)

Siêu sale Lazada


băng nguyên màu bạc mênh mông vô ngần, đưa mắt nhìn không thấy cuối, vạn dặm không thấy bóng người.

Tử Phủ Thánh nữ như một cây tuyết liên màu tím, yên lặng mà thánh khiết. Nàng bị vây khốn ở đây căn bản không một tia bối rối, trấn tĩnh tự nhiên.

Ầm~

Đồ Phi là người đầu tiên động thủ, nặn ra long trảo ấn đánh về phía trước. Một con rồng lớn màu đen bay ra, phát ra một tiếng rồng ngâm, băng nguyên chấn động. Rồng lớn nhằm phía Tử Phủ Thánh nữ.

Ba~

Tử Phủ Thánh nữ vung tóc, ba ngàn sợi tóc như thác nước, nhiễu loạn thay đổi của thời gian, tử khí tràn ngập. Con rồng màu đen trong nháy mắt phân giải.

Xoạt-

Nàng khẽ giơ tay thon, bức tranh cuốn trải ra. Một thế giới chân thật hiện ra, dẫn động tâm thần và thân thể người ta, như muốn luyện vùng thiên địa này.

Đồ Phi không tự chủ được, đương trường dựng lên khỏi mặt đất, bị một cỗ lực lượng thật lớn dẫn dắt, sắp sửa chìm sâu vào trong bức tranh cuốn.

Ông-

băng nguyên rung chuyển, Thôn Thiên Ma Quán trong tay Đồ Phi chấn động mạnh. Cái gáo màu xám không chút bắt mắt bắn ra một đạo ô mang đánh vào trong tranh cuốn.

- Tiên tử muội muội quả nhiên cao minh.

Hắn hú lên quái dị, bay ngược trở về, cuối cùng thoát khỏi tranh cuốn không bị hút vào.

Diệp Phàm, Bàng Bác cùng đại hắc cẩu đều hít sâu một ngụm khí lạnh. Chỉ mới một chiêu suýt nữa Đồ Phi bị thiệt thòi lớn, bị Tử Phủ Thánh nữ thu mất.

Tử Phủ Thánh nữ thực bình thản, vô mừng không lo, có một loại lạnh nhạt siêu nhiên. Dường như không phải đang đối mặt cường địch mà như yên lặng xem hoa nở hoa rụng, mây cuốn mây tan.

Đây không phải khinh thị mà là một loại tính tình thực. Tới cảnh giới bậc này, nàng đã không còn gợn sóng, như là đặt thân ngoài sự việc, siêu nhiên thế ngoại.

Bàng Bác tiến lên, hắc vụ quanh thân cuồn cuộn. Hắn đi cũng không nhanh, cao ngất oai hùng. Mỗi một bước hạ xuống băng nguyên đều rung chuyển một hồi. Hắn như một vị Yêu Thần đội trời đạp đất.

Ba~

Bàng Bác ra tay, tay phải bóp ấn, như rồng lại như bằng. Chỉ khẽ đánh một cái khiến hư không sụp đổ.

Hắc vụ dày đặc cuồn cuộn, bàn tay Bàng Bác hóa thành Chân Long đánh tới gần trước Tử Phủ Thánh nữ. Đầu rồng ngẩng cao, thân rồng như trường thành sắt thép, tràn ngập cảm giác lực lượng ép tới.

Âm~

Tử Phủ Thánh nữ ung dung đối mặt, bàn tay trắng nõn như ngọc, mười ngón tay thon dài, trong suốt như nước nhẹ nhàng phất một cái, cắt về hướng Chân Long.

Nhìn như hời hợt. không có hỏa khí cũng không có thần lực dâng trào nhưng mọi người lại đều biến sắc. Mười ngón tay ngọc có khí tức của đạo, ép hư không mơ hồ.

Ba~

Chân Long cùng ngón tay ngọc gặp nhau lập tức bị đánh vỡ, phát ra một tiếng rồng ngâm rồi mờ đi.

Ông-

Hư không run lên, tay phải Bàng Bác biến ấn, Chân Long hóa thành bằng điểu, kim quang tăng vọt, hót động thiên địa. Một con Thần Điểu Đại Bằng như hoàng kim đúc thành phủ xuống.

Tử Phủ Thánh nữ vẫn bình tĩnh không sợ hãi như trước, ngón tay ngọc thon dài khẽ vẩy, như là huy động đại đạo ép xuống. Thần Điểu Đại Bằng khó có thể tới gần người.

Ầm~

Bàng Bác cất bước lên trước, mặt đất rung chuyển. Mỗi bước hạ xuống khí thế của hắn lại tăng thêm một phần. Khi bước ra bước thứ tư, băng nguyên nứt toác, loạn thạch xuyên qua không gian.

Hắn như một vị Ma Thần, tóc đen đầy trời bay hỗn loạn, hai mắt như đao sắc bén vô cùng, làn da màu đồng cổ lóe ra hào quang bảo vật.

- Ngươi tiến vào đạo cảnh ta cũng sẽ đánh vỡ.

Bàng Bác đánh ra tuyệt học Yêu tộc đại chiến Tử Phủ Thánh nữ. băng nguyên cùng bầu trời đều vì vậy mà cuồng bạo.

Ầm~

Chân Long cuốn trời, một con rồng lớn trăm trượng lao ra, đong đưa ở phía trước quét ngang Tử Phủ Thánh nữ. Tiếng rồng ngâm xông lên tận trời.

Tử Phủ Thánh nữ ở trong một cảnh giới kỳ diệu, hợp nhất cùng thiên địa, huy động đại đạo. Giơ tay nhấc chân tuy rằng không có khói lửa nhưng lại khủng bố vô cùng.

Bàn tay trắng nõn lướt qua, hư không vặn vẹo, ẩn chứa khí tức của đạo. Chỉ cần bị phất trúng, nhất định thịt nát xương tan, hình thần câu diệt.

Đây là một trận đại chiến đối chọi gay gắt. Một người lực trầm thế mạnh, đại khai đại hợp. Một người hời hợt bâng quơ, không ăn khói lửa nhân gian. Hai loại khí vận khác nhau, thế lực cân bằng.

Bàng Bác không hề động đến Yêu Đế Cửu Trảm, bởi vì hắn không nắm chắc một kích thành công. Sơn Hà Đồ của đối phương treo giữa không trung, hắn lúc nào cũng phải phòng bị.

- Thiên Yêu Bát Thức, anh hào Yêu tộc.

Tử Phủ Thánh nữ rốt cục mở miệng, bình tĩnh nói ra tám chữ này.

Bí pháp Bàng Bác thi triển ra quả thật là tuyệt học của Yêu tộc, cũng không phải là bí pháp độc môn, mỗi một vị đại năng Yêu tộc đều biết.

Thiên Yêu Bát Thức là bí thuật vô thượng, truyền thừa từ thời kỳ thượng cổ, không kém gì thần thuật trong cổ kinh của Yêu đế. Uy lực vô cùng, đem chữ "lực" bày ra đến cực hạn.

Thiên Yêu Bát Thức, câu thiên động địa. Hắn như Yêu Thần sống lại, giống như Đại đế giáng trần, dùng lực phá đạo.

Nắm tay hắn gần như đánh xuyên qua hư không, khí dương cương xông lên tận trời, bước ra một bước, bốn phương đều rung động.

Ba~

Bàng Bác dũng không thể đỡ. Nắm tay phải xuyên qua tử vụ đánh tới gần, tay trái kết ấn, ngăn chặn tử quang xung thiên.

Keng-

Tử Phủ Thánh nữ như nước chảy mây trôi, né qua nắm tay có thể đánh xuyên ngọn núi, khẽ phất qua vẽ ra quỹ tích của đạo, phong hướng hai tay Bàng Bác.

Ba~

Bàng Bác chấn động mạnh, mà nàng thì ở trên hư không ngưng kết ra một bức Đạo Đồ quét ngang tới. Trong nhu có cương, lực công kích khiếp người.

Âm~

Bàng Bác bóp ấn, đánh tới Đạo Đồ, hư không lập tức cuồng bạo. Đây là một lần va chạm mạnh kịch liệt, hai người đều bay ngược ra.

Tuy nhiên ngay sau đó bọn họ lại quấn vào cùng một chỗ.

Bàng Bác như một cái lò lửa lớn có thể nấu chảy thiên địa, dương cương tới cực điểm, đại khai đại hợp, khí huyết xông lên trận trời, vũ dũng như thần muốn dùng lực phá đạo.

Mà Tử Phủ Thánh nữ thì tiên tư xuất trần, hợp nhất cùng băng nguyên, vòm trời. Nàng hóa thân thành tự nhiên, càng ngày càng mông lung không thể nắm lấy.

Thần vận của hai người hoàn toàn trái ngược, đối chọi ngày càng kịch liệt, khó phân thắng bại.

- Ta nghe nói Tử Phủ Thánh nữ trời sinh thân cận với đạo, thiên phú dị bẩm, vẫn chưa ra tay quá vài lần. Chỉ có một lần chiến tích, đó là Tử Phủ Thánh tử thua dưới tay của nàng, Thánh tử không bằng Thánh nữ.

Đồ Phi nói, liên tục cảm thán, càng thêm giật mình bởi sự cường đại của Bàng Bác.

Đại hắc cẩu lẩm bẩm:

- Nữ tử này quả thật hơn người, là kỳ tài tu luyện trời sinh, càng về sau sẽ càng khủng bố. Sau khi đạt tới cảnh giới nhất định, thân hợp cùng đạo, mặc ngươi pháp lực ngập trời cũng sẽ bị áp chế.

Bàng Bác thét dài, hai tay bóp ra ấn, ép cả băng nguyên, chấn động vòm trời. Chân Long, Thần Hoàng, Côn Bằng lần lượt xuất hiện, bị hắn thao túng trong hai tay.

Vào giờ khắc này thiên địa đều rung chuyển. Bàng Bác như Yêu đế thượng cổ tái sinh, dáng người cao ngất khiến cho cả vùng thiên địa này đều run rẩy.

Ầm~

Va chạm mạnh liên tiếp, hai người đại chiến tới hồi gay cấn, càng ngày càng kịch liệt. Đạo lực mênh mông mãnh liệt khiến băng nguyên xảy ra tuyết lở.

Tuyết lớn như sóng thần, ầm ầm đổ xuống, giống như vạn mã chạy chồm. Đại địa lại nứt toác ra khe lớn vô tận, khắp nơi tiêu điều.

- Các huynh đệ xông lên, bắt sống Thánh nữ làm lão bà.

Đột nhiên Đồ Phi rống lớn một tiếng, dẫn đầu xông lên phía trước.

- Ai cướp được thì về người đó.

Đại hắc cẩu cũng kêu gào.

Đây là chiến thuật tâm lý. Bọn họ muốn cho Tử Phủ Thánh nữ không thể giữ được tâm cảnh không linh, muốn phá hư đạo cảnh hợp nhất cùng thiên địa của nàng.

Ầm~

Thế giới băng tuyết xuất hiện một cỗ khí tức cực kỳ khủng bố. Ma quán của Đồ Phi treo lơ lửng giữa trời, như một cái hắc động. Miệng gáo thâm thúy nhìn không thấy đáy.

Đây là một cỗ lực cắn nuốt không gì sánh bằng. Một chùm tia sáng màu đen hướng tới Tử Phủ Thánh nữ, muốn thu nàng vào trong gáo.

Roạt roạt!!! ~

Tranh cuốn trên đầu Tử Phủ Thánh nữ rung chuyển, một ngọn núi lớn lao ra, đâm tới Thôn Thiên Ma Quán, tản mát ra khí tức thái cổ.

- Đây thật sự là một ngọn núi ma thái cổ, có thể ép nát vạn núi.

Đại hắc cẩu kêu sợ hãi nhảy dựng, trực tiếp rút lui đẩy Đồ Phi lên trên.

- Chó chết!

Ông-

Thôn Thiên Ma Quán lay động, lực cắn nuốt càng tăng lên, thu lấy ngọn núi lớn màu đen hùng vĩ, khiến cho vùng thiên địa này rung chuyển kịch liệt.

- Con bà nó, lại một ngọn nữa! ~

Trong bức tranh cuốn kia lại vọt ra một ngọn núi lớn màu bạc, hào quang lóe lên áp lực kinh người. Nó còn chưa hạ xuống đã khiến cho mặt đất nứt ra.

Hai núi chạm nhau, ngân huy và ô mang đều bắn ra. Hắc động do Thôn Thiên Ma Quán hình thành bị quấy nhiễu, không thể lập tức thu chúng nó vào.

Rầm-

Tranh cuốn đang mở rộng, thế giới vô tận ẩn chứa bên trong lao ra một tảng lớn, chân thật hiện lên ngăn chặn Thôn Thiên Ma Quán, còn bắt đầu trấn áp ngược Đồ Phi.

Mà trong quá trình này, Tử Phủ Thánh nữ vẫn đang đại chiến Bàng Bác như cũ, tay áo bay bay, nước chảy mây trôi, trong lòng không gợn sóng. Đạo cảnh không bị ảnh hưởng.

Ông-

Đúng lúc này Diệp Phàm ra tay. Kim Cương Trác màu bạc cổ xưa mà đại khí, phóng đại rất nhanh, đạo văn mặt trên dung nhập vào trong thiên địa.

Nó cũng không biến thành to lớn vô cùng, đường kính không quá một thước nhưng lại nặng nề như một ngọn núi, ép cho bốn phương đều rung động.

Ầm~

Va chạm mạnh kịch liệt. Kim Cương Trác đánh vào trong vùng thế giới chân thực kia, ánh bạc lấp lánh. Nó vô kiên bất tồi, đánh nát ngọn núi, đánh nứt mặt đất.

Cùng lúc đó, Đồ Phi ra sức phản kích. Thôn Thiên Ma Quán hóa thành hắc động, phun ra nuốt vào thiên địa, đối kháng với thế giới do tranh cuốn bày ra.

Mà đại hắc cẩu lại càng hèn mọn ép tới gần Tử Phủ Thánh nữ, đội một cái chuông lớn màu vàng từ sau lưng vọt lên hạ cái mồm đen.

- Các huynh đệ, thời gian phản công đã tới. vẫn là câu nói kia, ai bắt được thì là lão bà của người đó.

Đồ Phi kêu to, hắn cầm Thôn Thiên Ma Quán cũng vọt tới gần.

Xoạt-

Hào quang chợt lóe, Diệp Phàm thu hồi Kim Cương Trác, cũng ép tới gần, vung cánh tay màu vàng đánh ra.

Âm~

Đây là một quyền kinh thiên động địa, huyết khí xông lên tận trời. Lực lượng thân thể của Diệp Phàm đã sớm không thể phỏng đoán, như Đại đế Man Long tái sinh.

Âm~

Tử Phủ Thánh nữ cùng Bàng Bác đại chiến, khoảnh khắc quay đầu huy động đại đạo đè ép tới. Nàng như vâng theo ý chí của thiên địa, đạo lực phất ra cùng nắm tay màu vàng của Diệp Phàm đánh vào cùng một chỗ.

Ầm~

Khắp thiên địa đều là hào quang, giống như ngân hà trên chín tầng trời đổ xuống. Đây là một hồi va chạm khủng bố, năng lượng ngập trời.

Diệp Phàm bay ngược, nhưng cũng không bị thương tổn.

Đây là lần đầu tiên hắn quyết đấu chính diện với nhân vật cấp bậc Thánh tử cùng Thánh nữ, mà lại còn đối kháng lực lượng đại đạo với đối phương.

Đúng lúc này, Bàng Bác rốt cục bày ra tuyệt học của mình. Yêu Đế Cửu Trảm

- Diệt Hình đánh ra.

Hai mắt hắn bắn ra ngân mang, phá hủy hết thảy, xuyên thủng thiên địa bắn về tới Tử Phủ Thánh nữ. Một vùng trắng xóa, thiên địa đều chấn động.

Xích!

Tử Phủ Thánh nữ bị tử vụ bao phủ, dung nhan tuyệt sắc rất mông lung. Mi tâm hắn tỏa hào quang, nở rộ ánh tím. Đó là dấu ấn của đạo.

Giờ phút này, nó lập tức bắn ra hai đạo tử mang vô cùng mãnh liệt đón đỡ chính diện Yêu Đế Cửu Trảm.

Ầm~

Hai loại thần mang gặp nhau, khí tức hủy diệt bùng nổ. Đồ Phi vội vàng dùng Thôn Thiên Quán hộ thể, đại hắc cẩu thì dùng chuông lớn màu vàng chụp lấy chính mình.

Diệp Phàm thân thể mạnh mẽ có thể so với long bằng, toàn thân nở rộ ánh vàng rực rỡ, như Đại đế thượng cổ sống lại. Chỉ có hắn hóa thành một luồng sáng vàng vọt lên, muốn nhân cơ hội này bắt lấy Tử Phủ Thánh nữ.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1822)