← Ch.1186 | Ch.1188 → |
Thiên Chi Thôn là một tiểu thế giới vù tĩnh, là do Thánh hiền cổ đại tạo ra, núi sông mỹ lệ, linh tuyền ngân bộc, cốc bích kỳ tuyệt, lão tùng trát căn, cảnh sắc vô cũng tráng lệ.
Lúc này, một chiếc đỉnh đang lơ lửng giữa hư không, sương mù bao phủ, tản mát ra dược hương thấm đẫm ruột gan.
Tiến hóa dịch mạnh nhất chính thức bắt đầu được tinh luyện. Mấy người Diệp Phàm không trì hoãn chút thời gian nào, sau khi gom đủ thần liệu lập tức bắt đầu tiến hành.
Thiên mệnh thần nham, Tử giới chỉ tâm, Thái sơ mệnh thạch, Bất tử dược dịch, Thần huyết... lần lượt được cho vào, sau đó là cả trăm loại phụ liệu, mỗi dạng đều cực kỳ quý gia, cho vào một lò.
Khi lựa chọn lò luyện thuốc, mọi người đặc biệt nghị luận, ban đầu định dùng Thần Nữ Lô nhưng sau lại phủ quyết.
Đây tuy là bảo lô của Đại Thánh, được Hằng Vù Đại đế trợ giúp luyện thành nhưng cũng không thích hợp để chế thuộc, khí phách cương liệt có thừa nhưng độ tường hòa không đủ, trong đó hỏa khí quá mạnh, vốn có tính công kích.
Cuối cùng, mọi người quyết định dùng chiếc đỉnh của Diệp Phàm.
Bởi vì Vạn Vật Mẫu Khí bản thân nó chính là tiên khí chí thần chí tôn từ thuở khai thiên lập địa. Dùng nó để tạo ra bảo dịch sẽ có tác dụng xúc tiến hợp lý.
Ngoài ra, không chọn Thần Nữ Lô là vì nó không phải là dược lô chuyên nghiệp, sát khí quá mạnh, nhiều năm như vậy đã chém giết không ít cao thủ, chưa bao giờ tẩy luyện.
Mà Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh lại khác, thân là Vạn Vật Mẫu Khí, chưa từng nhiễm bụi trần, trời sinh ngăn cách tử khí, siêu nhiên thế gian.
Chiếc đỉnh này bất kể là làm vũ khí hay dược đỉnh đều là thiên hạ chí tôn. Ngầm lại, năm đó Độc Nhân lựa chọn sử dụng nó chắc cũng đã lo lắng mười phần.
Trong Thiên Chi Thôn, mọi người đều lẳng lặng chờ đợi.
Đại đỉnh đang lơ lửng, rất nhiều người cũng không cảm thấy buồn chán, đều chong mắt nhìn, biết là cần tới mấy tháng nhưng vẫn rất kích động, vô cũng chờ mong.
Vạn Vật Mẫu Khí lưu chuyển, câu động nhật nguyệt tinh tú, từng đạo tinh huy chiếu xuống, cuối cùng hóa thành một mảnh trắng xóa, thu hết vào trong đỉnh.
Nơi đó trời quang mây tạnh, tiên khí bao phủ, dựng dục sinh cơ vô tận, các loại đạo quang ẩn hiện, thoạt nhìn rất thần bí khó lường.
Chiết xuất Tiến hóa dịch mạnh nhất đang thuận lợi diễn ra, mỗi thời khắc đều có chuyên gia trông coi, không chấp nhận một chút sai sót nào. Người của Thiên Chi Thôn đặc biệt coi trọng.
Sát Thánh ngồi xếp bằng dưới một gốc cổ thụ, chút lá rụng, cây lay cũng không nhúc nhích, như đã hóa đá.
Tiến hóa dịch mạnh nhất vô cũng quan trọng, có thể khiến Thiên Đình nhất phi trùng thiên, cũng liên quan tới truyền thừa tương lai. Hắn tự mình tọa quan, dù là mấy tháng cũng sẽ không nhúc nhích.
về phần những người khác cũng là như vậy, mỗi ngày thay nhau thủ hộ. Đại hắc cẩu lại vô cũng nóng lòng, nước miếng như nhễ ra, không chịu rời mắt.
Mười hai tên tù binh Vương tộc đều vô cũng khiếp sợ, không ngờ bọn họ lại gom đủ Thần liệu, có thể tinh luyện Tiến hóa dịch tới giai đoạn này, đúng là một kỳ tích.
Ở quốc gia Vĩnh Hằng, thế lực lớn nhất muốn khai lò cũng phải chuẩn bị cả ngàn năm, sưu tầm khắp các tinh vực cũng chưa chắc thu đủ số khoáng vật cần thiết, không đơn giản như nơi này, nói làm là làm được ngay.
Mấy tên tù binh trọng yếu phải chú ý tới Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh, lúc này đang chờ ở đây vì khi cần là phải có ý kiến của bọn họ. Đương nhiên, Diệp Phàm không hoàn toàn tin tưởng, lúc nào cũng sẵn sàng lục lại thức hải bọn họ để khiến quá trình này không có chút tì vết nào.
Mấy ngày đầu, mọi người không rời mắt đi nhưng sau nửa tháng, tâm tình dần khôi phục, bắt đầu đi làm những việc của chính mình.
Tiến hóa dịch giai đoạn bốn không hề đơn giản, vô cũng rườm ra, dù dùng phương pháp luyện đan của Thần minh cổ đại tiến hành nhưng nhanh nhất cũng cần tới bốn tháng.
Mấy ngày này, ngoại giới càng thêm không bình tĩnh, xảy ra nhiều lần đổ máu. Các tộc tranh đoạt khoáng vật thần tính đã không còn là bí mật, chuyện về Tiến hóa dịch ai ai cũng biết.
Nhưng mà không nhà nào có thể một mình tinh luyện, căn bản thu không đủ được các loại thần liệu.
- Viễn chinh, đánh tới chủ tinh Vĩnh Hằng. Nơi đó có sẵn Tiến hóa dịch, mà những đại gia tộc kia vì nó cũng tích lũy không ít thần liệu cần thiết.
Chủ chiến, công phạt trở thành một quan điểm chung, hóa thành một cỗ sục sôi.
Các đại Vương tộc thái cổ đều muốn viễn chinh, công chiếm chủ tinh Vĩnh Hằng, vì báo thù, vì cướp lấy Tiến hóa dịch mạnh nhất!
Những nhân vật ở Thiên Chi Thôn lại trở nên bình tĩnh lại. Lý Hắc Thủy, Lệ Thiên, Đại hắc cẩu trở lại bình tĩnh, thi thoảng ra ngoài tầm bảo, muốn kiếm thật nhiều đồ tốt, thái độ cũng nhẹ nhàng hơn nhiều.
Diệp Phàm rời đi hai năm, thời gian cũng không lâu, đợi việc chế thuốc đi vào quỹ đạo, ổn định liền rời đi, tìm kiếm một ít cố nhân.
Đáng tiếc, Cái Cửu U. Khương Thần Vương đúng là thần long bất kiễn vĩ, căn bản không thể tìm được, không có chút tin tức nào.
Rồi sau đó, hắn đi trọng địa Yêu tộc, gặp lại Xích Long đạo nhân, Khổng Tước Vương, lại lặng lẽ tới Khương gia gặp Tiểu Đình Đình, khiến nàng vô cũng kích động. Hắn cũng lặng lẽ đi Dao Trì, cũng quan sát thần thai cửu khiếu kia.
Tây Mạc, Nam Lĩnh, Trung Châu, Bắc Nguyên cũng đều lưu dấu chân hắn. Tuy nhiên, hắn ở Phật quốc vẫn không nhìn thấy An Diệu Y. Nàng tự phong mình trong Thạch Tháp chín tầng, bế quan hai năm.
Nam Vực, Thái Huyền Chuyết Phong, cảnh vật vẫn như trước.
Tu vi của Trương Văn Xương thật sự tiến bộ rất chậm, nhiều năm vậy mà vẫn ở Hóa Long Bí Cảnh, chưa đạt Tiên Thai, Diệp Phàm cũng không biết phải nói gì.
Tuy nhiên, hắn cẩn thận quan sát lại thấy đạo cơ của Trương Văn Xương rất vững chắc, đúng là từng bước đi lên.
Cũng nghiêm khắc như Diệp Phàm đối đãi với Tiểu Tùng, Lý Nhược Ngu không cho Trương Văn Xương dễ dàng đột phá, bắt tiến từng bước ổn định!
Lặp đi lặp lại, Trương Văn Xương càng thêm trầm ổn cực kỳ, dù nói tới cha mẹ vợ con nhưng vẫn ung dung đối mặt, trong mắt chỉ còn mang chút tang thương.
- Nếu có cơ hội trở về, ngươi có đi không?
Diệp Phàm hỏi.
Ngày nay, Thiên Chi Thôn có hai mẫu hạm, có thể vượt qua không gian, hắn biết tọa độ của địa cầu, tự nhiên có thể trở về.
Nhưng nếu muốn trở về cũng phải cực kỳ bí mật, không thể cho người khác đi theo. Vì hắn không muốn trở thành tội nhân, vạn nhất chiến tranh lan tới đó thì sẽ vô cũng phiền toái.
Hơn nữa, hắn cũng có chút lo lắng mẫu hạm này còn có liên hệ chưa dứt với Vĩnh Hằng, bị bọn họ biết được thì sẽ là một hồi tai nạn.
- Trở về cũng không thay đổi được điều gì. Đứa nhỏ đã lớn, vợ đã theo người khác, ta xuất hiện trước mặt bọn họ chỉ càng thêm thương cảm, so với đó...
Trương Văn Xương im lặng, không nói tiếp.
Hắn thay đổi rất nhiều, không còn hay hồi tưởng quá khứ, không tự kiếm chế được như trước. Hiện tại, trong lòng hắn đã buông ra rất nhiều thứ.
- Ngày sau, ta sẽ trở lại, chỉ là ở rất xa nhìn bọn họ một chút... Ta không xuất hiện, không gặp lại đâu!
Trương Văn Xương nói, cuối cùng lã chã rơi lệ.
Cuối cùng Trương Văn Xương lấy ra một quyển kinh thư giao cho Diệp Phàm.
Đây là một bộ Cổ Kinh, là Vù Điệp công chúa đưa cho Diệp Phàm, ghi lại phương pháp tự nhiên đại đạo, được hắn tặng cho Lý Nhược Ngu.
Năm đó, Lý Nhược Ngu có lời rằng khi Diệp Phàm sắp tấn chức Thánh nhân, có thể tới thu hồi.
Lý Nhược Ngu sớm dạo chơi thiên hạ từ trước, có nói Trương Văn Xương rằng nếu Diệp Phàm từ tinh không trở về thì giao kinh thư này cho hắn.
Diệp Phàm rời đi, hành tẩu trong thiên hạ, quan khán nhật nguyệt tinh tú, xuất nhập đại trạch, tìm kiếm Long Huyệt. Tương lai sẽ có một hồi đại chiến, Bắc Đẩu Tinh Vực sẽ trở thành chiến trường chính, hết thảy đều chỉ vì Tiên.
- Thành Tiên Lộ...
Diệp Phàm bắt đầu lo lắng sâu xa. Hắn tất nhiên sẽ trở thành Nguyên Thiên Sư, chỉ còn cách một chút nữa. Phiến núi rừng, đất đai tương lai sẽ trở thành binh khí trong tay hắn, cần cẩn thận tìm kiếm.
Hắn đã gặp lại nhiều người, dù sao chỉ rời đi hai năm cũng không quá lâu, không có gì quá nhớ mong.
Nhưng ở sâu trong lòng hắn đã có một chút không tự nhiên. Hắn nghĩ tới đứa nhỏ, vô tình đi tới Yên quốc, là nơi ngày xưa gặp được cô bé.
Nhưng hôm nay, thành này đã hủy, người đã không biết nơi nào, chỉ còn cảnh thê lương. Nhiều năm như vậy, cô bé như biến mất khỏi nhân gian, thủy chung không biết nơi nào.
Hắc Hoàng cũng từng tìm kiếm mà không thấy được tung tích cô bé.
Diệp Phàm dùng Hoàng Huyết Xích Kim, Tiên Lệ Lục Kim làm phần thưởng nhưng thủy chung cũng không ai cung cấp được manh mối có giá trị, ngoại trừ một ít kẻ lừa đảo.
- Viễn chinh Vĩnh Hằng!
Vương tộc thái cổ rốt cục có hành động, nhóm đại quân đầu tiên được tập hợp. Vì số lượng mẫu hạm có hạn, đây là một liên quân của rất nhiều tộc.
Cổ tộc vẫn chưa lập tức giết đi, nhóm người này chỉ có tính chất dò đường, dù kêu gào người ở chủ tinh Vĩnh Hằng là con kiến nhưng không dám quá sơ suất.
Dù sao lần trước, chủ tinh Vĩnh Hằng đã tiêu diệt một ít Tổ Vương Cổ tộc, cũng ma diệt một ít chủng tộc khiến trong lòng bọn họ có kiêng kị.
- Đại loạn bắt đầu rồi, hai hệ thống văn minh rốt cục phải va chạm sao?!
Diệp Phàm chính mắt nhìn thấy liên quân Cổ tộc rời đi.
Cổ tộc rất bưu hàn. cường giả như mây, nhưng đám dò đường này chỉ tạo ra chút mưa gió, khẳng định không chiếm được nhiều tiện nghi. Dù sao Vĩnh Hàng cũng từng có Thần minh cổ đại!
- Thành, giai đoạn đầu tiên của luyện chế Tiến hóa dịch đã xong!
Trong Thiên Chi Thôn truyền ra một mảnh hoan hô.
Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh bị tiên vụ bao phủ, dâng lên một mảnh thụy màu, bảo dịch trong suốt, mùi hương thơm ngát khiến ai cũng rung động.
- Thu hồi sơ dịch, tiếp tục tiến hành giai đoạn hai!
Từ một ngày này, mấy người Lý Hắc Thủy, Lệ Thiên, Yến Nhất Tịch đều bế quan, dùng Tiến hóa dịch giai đoạn thứ nhất này để đề thăng cảnh giới.
về phần Thánh Hoàng tử, Cơ Tử lại cần ít nhất là Tiến hóa dịch giai đoạn hai trở lên mới có hiệu quả, huyết mạch cũng thực lực mới có tiến bộ. Bọn họ chỉ có thể chờ đợi.
Diệp Đồng cũng đã tới thời khắc mấu chốt để trảm đạo, không được dùng bảo dịch. Hắn tiền đồ vô lượng, loại cửa ải này cần tự mình ngộ đạo, không thể dùng ngoại lực được.
Lại thêm một tháng, Tiến hóa dịch giai đoạn thứ hai đã thành công. Cơ Tử, Thánh Hoàng tử bế quan, như Diệp Phàm lúc trước, bắt đầu đột phá.
Tháng thứ ba, Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh vẫn trầm phù trong núi, đủ loại dị tượng hiện ra, có Thanh Long, Tiên Phương... quang huy vạn trượng, Tiến hóa dịch giai đoạn ba đã thành công tinh luyện.
← Ch. 1186 | Ch. 1188 → |