Vay nóng Homecredit

Truyện:Già Thiên - Chương 1252

Già Thiên
Trọn bộ 1822 chương
Chương 1252: Một đống xương trên đế lộ
0.00
(0 votes)


Chương (1-1822)

Siêu sale Shopee


Quân Uy Sơn chủ đầu đội kim quan, mặc kỳ lân chiến bào, tiên khí ngập trời, đôi mắt mở ra bắn ra hai luồng sáng sắc bén.

Ầm

Hai luồng sáng kia phóng đại rất nhanh, giống như hồng thủy ngập trời, khiến mây tím sôi trào, giống như một vùng tinh hà bao phủ lấy Diệp Phàm.

Đại chiến bắt đầu, bùng nổ trong khoảnh khắc!

Đây là một loại đồng thuật kỳ dị. Ánh mắt của Quân Uy Sơn chủ đặc biệt phi thường, đúng là đáng sợ, phóng ra khí tức có thể chém hiền phạt thánh.

- Vĩnh viễn sánh cũng thiên địa, sông cạn đá mòn, liếc mắt một cái là cả vạn năm!

Một lời nói gần như ma tính truyền ra. Mái tóc của Quân Uy Sơn chủ tung bay tán loạn, đồng tử trở thành ngọn nguồn của tử quang, thân thể hùng vĩ cao lớn, sừng sững ở giữa trời cao.

Tiếng ù ù không dứt bên tai. Diệp Phàm giống như bị lực lượng năm tháng xâm nhập, tràn ngập khí tức khủng bố, không ngừng cắt đứt tuổi thọ của hắn, giống như trong một nhịp thở đã tước đoạt mấy trăm năm sinh mạng vậy.

- Lực lượng? Sao có thể thế này!

Long Mã khiếp sợ. Đây là một loại vật chất kỳ dị, bởi vì nó tồn tại nên con người mới có thể trường sinh. ít người có thể chạm tới lĩnh vực mạnh nhất này.

Mà Quân Uy Sơn chủ vận dụng loại lực lượng cấm kỵ này, khiến người ta kinh hãi, ai có thể ngăn cản chứ? Mặc dù ngươi là một Đại Thánh thì kết quả cũng phải mất mạng trong dòng sông này.

Trái tim Diệp Phàm đập thình thịch. Tử khí kia càng ngày càng sôi trào, chém về phía thân thể hắn, khiến hắn cảm thấy già nua đi cả vạn năm.

Ầm!

Thánh vực hoàng kim tạo ra. Hắn di động thân thể, diễn biến ra Viên thái cực màu vàng, tự thân trở thành đường cong long hình. Lực lượng Thái Âm và Thái Dương truyền ra, xuất hiện hai điểm cân bằng.

Một tiếng rồng ngâm truyền ra. Thái cực của Diệp Phàm vọt tới. Đây là thần hình của hắn, trở thành một luồng tiên quang bất hủ, đánh về phía Quân Uy Sơn chủ.

Một tiếng nổ vang truyền ra. Gần trăm lần va chạm, hai người ra tay cực nhanh, trong giây lát đã đánh tới mấy trăm đòn. Tử quang bị đánh nát.

Diệp Phàm lui về phía trước, cảm giác bị năm tháng cướp đi tuổi thọ cũng biến mất, tất cả đều khôi phục. Hắn cười lạnh lùng.

Đây không phải là lực lượng thời gian mà chỉ là một loại thần lực quỷ dị có khả năng ăn mòn sinh mạng, vô thanh vô tức, khiến người ta khó có thể phòng bị.

Nhưng hiệu quả đối với hắn không lớn. Thánh thể tràn ngập huyết khí, hóa thành thần hình là có thể hóa giải tình thể nguy hiểm này...

Hắn không thể không thừa nhận là trên tinh không cổ lộ này ai cũng có chỗ độc đáo. Tối thiếu là có rất nhiều bí thuật chưa từng nghe thấy, hiếm có dị thường.

Chư hùng quyết đấu, cường giả khắp vũ trụ trổ hết tài năng, trải qua đau khổ vô tận và chinh phạt thanh tẩy mới có thể chứng đạo thành đế.

- Hôm nay thực là không thoải mái. Bổn tọa chỉ có thể bàng quan sao?

Long Mã bất mãn nhưng cũng không tự tiện hành động, đứng xa xa xem cuộc chiến.

Quân Uy Sơn chủ giống như núi cao, sừng sững trên vòm trời, chăm chú nhìn Diệp Phàm rất lâu mới thở phào một cái, sau đó triển khai công kích đáng sợ hơn.

Các loại thần quang tung bay, đủ loại diệu thuật hiện ra. Những đòn tấn công này thi triển ra đều khiến trong kinh tiên khóc thần, nếu không có Pháp trận trên thí luyện trường thì tuyệt nơi này sẽ bị vỡ tung.

Ầm!

Núi lớn trong ngàn dặm giống như rơm rạ đột ngột mọc lên trên mặt đất, đâm vào sâu trong núi non, cũng có một số trực tiếp nổ tung trên bầu trời.

Quân Uy Sơn chủ giơ tay nhấc chân đều dung hợp với thiên địa, sử dụng lực lượng của đại đạo, tử quang tràn ngập thân thể, giống như một con rồng bay vút lên.

- Lục thần trảm!

Trước người Quân Uy Sơn chủ đột nhiên xuất hiện sáu thanh thần đao, mỗi một thanh đều dài tới vạn thế gia thái cổ, giống như một dày núi vắt ngang qua, tạo thành một đám tinh hà, rực rỡ lóa mắt.

Khí sát phạt muôn đời tỏa ra cuồn cuộn mãnh liệt, tràn ngập lục thần đao, dường như là sáu vị Thần linh sống lại vậy.

- Giết!

Quân Uy Sơn chủ quát khè một tiếng, sáu thần đao hợp lại đánh xuống mang theo lực lượng của nhật nguyệt tinh tú, chém tới Diệp Phàm, đánh nát cả càn khôn.

Grao...

Diệp Phàm thét dài một tiếng, huyết khí hoàng kim quét ngang mấy ngàn dặm,

giống như sóng thần cuốn lên tận trời cao. Hắn giống như một vị Ma Thần đứng giữa thiên địa vậy.

Đây là một hồi đại chiến kinh thiên, thần đao soàn soạt, gió dữ ngập trời. Diệp Phàm và Quân Uy Sơn chủ hóa thành hai tia chớp liên tục giằng co một chỗ, chém giết kịch liệt.

Mười chiêu, năm mươi chiêu... Một trăm chiêu!

Không có mấy người có thể đại chiến trên một trăm chiêu với Diệp Phàm. Ngày nay Quân Uy Sơn chủ lại có thể chiến đấu sống mái với hắn, thật sự là một cường giả khó gặp.

Giết!

Diệp Phàm đá nát ánh đao, giận dữ vọt lên cao mười vạn trượng, thiên âm chữ Úm phóng ra như sấm sét, giống như một làn sóng đánh tan được cả tinh vực tràn tới. Tất cả thần đao đều bị đánh nát, núi sông thành tro. Cả vùng chiến trường này bị quét sạch.

Mái tóc Quân Uy Sơn chủ tung bay, con ngươi bắn ra hào quang rét lạnh tới tận xương. Hắn liên tục ra tay rất nặng, sống mái với Diệp Phàm, tinh huyết toàn thân sôi trào, từ thiên linh cái lao ra một huyết trụ như chân long, tạo thành cảnh tượng khiến người ta phải sợ hãi!

Diệp Phàm không e dè, diễn biến Đấu Chịển Thánh Pháp lấy mạnh chống mạnh, lấy bạo cế bạo. Đây là một hồi đại chiến cuồng dã, hai người chém giết khiến cả tinh hà phải ảm đạm, nhật nguyệt u tối.

Răng rắc!

Tử kim quan trên đầu Quân Uy Sơn chủ nổ tung, tóc tai bù xù, giống như một Thần Ma, lao tới Diệp Phàm giết tới long trời lở đất, rống động trường thí luyện.

Hai người kịch chiến khiến bốn người xa xa phát lạnh.

- Đạo, vạn vật chỉ nguyên, là khởi nguồn của vũ trụ, tứ phương cao thấp đều nằm trong đó.

Quân Uy Sơn chủ hét lớn, lui ra đủ xa liền ngồi xếp bằng trong hư không, toàn thân tỏa ra khí tức an lành, bảo tướng trang nghiêm.

Đột nhiên từ mi tâm của hắn có một người tí hơn màu tím lao ra, thần uy lẫm liệt, giống hắn như đúc, trong tay cầm một cây Tử Kim Chiến Qua, thoạt nhìn thần vổ khiếp người.

Nguyên thần binh!

Diệp Phàm vô cũng kinh hãi. Chiến giáp tử tinh không và cả chiến qua đều là do nguyên thần luyện chế thành, có thần năng đặc biệt, chuyên chém giết nguyên thần của người khác.

Vút!

Người nhỏ màu tím kia vọt tới, hai mắt cũng lóe lên lạnh lẽo, vô cũng khiếp người, Tử Kim Chiến Qua trong tay hắn phát ra dao động khiến nguyên thần người khác đóng băng, mà tốc độ đã được đẩy lên tới cực hạn rồi.

Diệp Phàm lộ vẻ khác thường. Thần thông Quân Uy Sơn chủ tu luyện cũng xấp xỉ với hắn, không cần để ý tới khoảng cách vật lý, trực tiếp lao tới giết nguyên thần của người khác.

Trong nháy mắt này, thần quang lóe ra trong mi tâm Diệp Phàm. Một người nhỏ màu vàng lao ra, trên đầu có một chiếc Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh, trong tay cầm một cây Đả Thần Tiên.

Keng, coong...

Hai người nhỏ màu vàng và màu tím va chạm còn nhanh hơn chớp, liên tục tấn công, phát ra hào quang chói mắt, dao động đáng sợ vô cũng.

Một số hung cầm mảnh thú ở ngoài ngàn dặm không chịu nổi uy áp này, nguyên thần trực tiếp nổ tung. Đây là một loại sóng gạn kỳ dị, lực sát thương mạnh tới kinh người.

Phía sau, bốn vị có được Nguyên Từ Tiên Quang sắc mặt tái nhợt, khởi động trận đồ, hóa thành dạng nguyên từ mới có thể miễm cưỡng ngăn được dao động đáng sợ này.

Keng!

Chiến đấu kịch liệt khiến chiến qua trong tay người nhỏ màu tím gãy rời, bị Diệp Phàm dùng Đấu Chiến Thánh Pháp đập thành ba đoạn. Đồng thời Đả Thần Tiên trong tay hắn còn đánh cho chiến giáp vỡ nát không còn một mảnh.

Ầm!

Một vùng tử quang ngập trời sôi trào. Nguyên thần của Quân Uy Sơn chủ bỏ chạy, bị người nhỏ màu vàng đuổi theo phía sau không bỏ, muốn giết hắn hoàn toàn.

Một Thánh khí cường đại ngăn cản đường đi, giúp người nhỏ màu tím tranh thủ trở về bản thể, rút lui tới khoảng cách an toàn.

Nguyên thần của Diệp Phàm bị ngăn cản cũng không truy kích nữa mà trở về trong thân thể, huyết khí ngập trời, quân lâm khu vực thứ ba mươi bảy.

- Hỗn độn!

Thần sắc Quân Uy Sơn chủ lạnh lùng, chỉ phát ra hai tiếng này. Xung quanh đó lập tức có sương mù mênh mông lưu động, hỗn độn tràn ra mảnh liệt.

Hắn nắm giữ một bộ phận hôn độn pháp tắc, khủng bố phi thường. Việc này liên quan tới lực lượng thời khai thiên lập đại, điều động lực lượng của cả thế giới để sử dụng, trấn áp Diệp Phàm.

- Phá!

Toàn thân Diệp Phàm rực rỡ hào quang, máu trong cơ thể có từng viên tinh tú cổ xưa, trong cốt tủy có ấn chứa hàng loạt tinh hà, giống như hóa thành thần linh, mỗi một tấc huyết nhục đều là một bảo tàng, lúc này có thể mở ra.

Quân Uy Sơn chủ dùng công kích khai thiên lập địa, Diệp Phàm mở ra từng cánh cửa trong nhân thể, khiến lực lượng khai thiên tiến vào bảo tàng trong nhân thể.

Hai người tận tình giao hòa, hình thành một loại cân bàng đáng sợ!

Quân Uy Sơn chủ ra sức phóng lực lượng, dùng thần thông pháp tắc đáng sợ đánh tới, muốn hủy diệt Diệp Phàm nhưng đối phương lại như một cái động không đáy, không thể lấp đầy.

- A...

Quân Uy Sơn chủ phun ra một ngụm máu tươi, không thể chịu nổi sự tiêu hao này.

Diệp Phàm lạnh lùng nói:

- Ngươi có thể điều khiển một mảnh nhỏ thiên địa, ta có thể tự luyện hóa cả một vùng vũ trụ, mượn thần thông của ngươi luyện bất diệt thể của ta!

Ầm!

Quân Uy Sơn chủ bay tung ra ngoài, toàn thân là máu. Hai người đại chiến tám trăm hiệp, rốt cục hắn cũng bị đánh bại, bị trọng thương rồi.

- Cùng tiến lên giết hắn!

Bốn người phía sau thấy thế đồng thời vọt tới, trận đồ tái hiện, Nguyên Từ Tiên Quang bay vụt ra, chém giết vô tình.

Long Mã muốn lao lên lại bị Diệp Phàm ngăn lại. Hắn một mình độc chiến năm người, càng đánh càng hăng, đầu tiên xé tan pháp tắc hỗn độn không đầy đủ, sau đó lại quét ngang bốn người kia.

Giết!

Tới giờ khắc này, Quân Uy Sơn chủ cũng dùng hết thần lực, đem hết khả năng muốn giết Diệp Phàm, công kích không từ một thủ đoạn nào.

Tay trái hắn cầm một cái khiên bàng đồng đỏ, tay phải cầm huyết mâu. Tất cả đều là Thánh khí, lại bị hắn thiêu đốt tiềm năng toàn thân, huyết khí trùm nhật nguyệt, sôi trào lên bao phủ nơi này.

Bốn người phía sau kết trận, vận dụng cấm khí, mỗi người đều tỏa ra tinh huyết ngập trời, đánh tới trời sụp đất nứt, liều mạng chống cự mà giết chết.

Đây đúng là một trận va chạm chí cường. Xiềng xích trên tay chân Diệp Phàm rung động leng keng. Cân nặng trăm vạn cân đúng là có chút ảnh hưởng tới chiến lực khi đối kháng với đại địch.

Nhưng thân thể hắn mạnh mẽ tới tột cũng, dùng mãnh phi thường, xem nhẽ tất cả những thứ này.

Giết!

Song phương rống nát đất trời, mỗi lần đánh ra đều có thể phá đi vạn dặm sơn hà!

Rống...

Diệp Phàm hét dài, chiến khì hoàng kim bao phủ trên người. Hắn đánh ra một quyền, khiến một người phát ra tiếng rống không cam lòng, lập tức vờ nát, máu tươi đầm đìa.

- A...

Ba người khác đều đỏ mắt, điên cuồng lao tới, liều mạng đại chiến với Diệp Phàm. Có thể nói là nơi này bị máu tươi văn tung tóe, tàn khốc mà bi tráng.

Tóc tai Quân Uy Sơn chủ bù xù, từ lâu đã không còn thấy vẻ ung dung trấn định, rống giận liên hồi, rồi cầm chiến mâu thần huyết chỉ về phía trước.

Vào giờ khắc này, Diệp Phàm đánh ra một quyền kinh thiên địa, khiếp quỷ thần, vô cũng kinh khủng, nắm tay màu vàng đánh xuyên cả khiên đồng đỏ trên tay trái Quân Uy Sơn chủ, khiến nó vỡ tan tành!

Lực lượng cường đại lan ra. Quân Uy Sơn chủ không chỉ bị gẫy tay mà ngay cả nửa người cũng đều co rút lại, xương cốt không biết là gãy bao nhiêu đoạn.

Mà khiến người ta sợ hãi chính là thanh chiến mâu thần huyết của Diệp Phàm, đánh gãy hai tay, sau đó chặt đứt đầu một người nữa. Hai người phía sau kêu to, ngửa mặt lên trời ngà vào vũng máu, mỗi người đều bị xuyên thủng xương trán máu tươi bán tung tóe, chết không thể chết hơn nữa.

Diệp Phàm quét ngang chư địch, vung Lục Đạo Luân Hồi Quyền tới. Quân Uy Sơn chủ đối kháng với hắn mấy chục lần, rốt cục không chống đỡ được nữa, song chưởng nứt ra từng khúc một, nửa thân bên dưới tức thì bị nổ nát, khiến cả nửa người bay tung đi, rơi vào trong vũng máu.

Diệp Phàm giống như Ma Thần, đạp lên xương máu địch!


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1822)