← Ch.1437 | Ch.1439 → |
Loại Thần Hồn Đám này xưa nay đều rất hư vô, là một loại đám trong truyền thuyết, tục truyền có thể khắc theo nét vẽ dao động hồn phách của con người, tái hiện ra chân thật.
Diệp Phàm bước trên tinh không cổ lộ, mỗi lần đến một địa phương nào đó, chuyện thứ nhất chính là sưu tập các loại sách cổ, tìm hiểu các giai thoại cổ kim. Bởi vì hắn biết rằng muốn phát hiện bí mặt liên quan tới thành tiên, chỉ có ở trong bí văn cổ xưa nhất mới ngẫu nhiên gặp.
Cũng chính vì vậy, hắn từng nhìn thấy miêu tả liên quan tới Thần Hồn Đám. Hồ nước là chất lỏng linh hồn, không phản chiếu cảnh vật ở chung quanh, chí hiến hóa ra thần hồn thần phách.
Trong Thần Hồn Đám chất lỏng màu bạc lưu chuyển giống như thủy ngân, rồi sau đó là chất lỏng màu vàng rực rỡ chói mắt. cuối cùng là chất lỏng trong suốt, không ngừng trao đổi, lưu chuyển.
- Kim hồn ngân phách, cộng thêm dung hợp dịch cổ quái, đây chính là Thần Hồn Đám tạo thành, xem ra không có sai!
Diệp Phàm vừa nói vừa chú ý quan sát biến hóa trong đám.
Chất lỏng màu vàng, chất lỏng màu bạc, chất lỏng trong suốt sền sệt, cũng không phải lúc nào đều hiện ra. thời gian rất lâu mới thoáng hiện, nếu không chú ý tất nhiên sẽ không phát hiện.
Trong đám rất sâu. thác nước từ phía trên buông xuống trút vào trong đó, bắn lên từng đợt hơi nước, bao phủ cả địa phương này, che lấp thành một mảng mông lung mờ ảo.
- Hẳn sẽ không tạo nguy hại gì cho Hạo Nguyệt huynh chứ?
Bàng Bác hỏi.
Diệp Phàm đáp:
- Khó mà nói trước được! Loại này rất thần bí, hiện nay chỉ sợ không có ai biết được cách dùng nó như thế nào. Chỉ là nghe nói có thể tái hiện dao động hồn phách của người, trông rất sống động. Có người muốn thử dùng nó làm ra thần hồn thứ hai, kết quả thất bại!
Bàng Bác phân ra một đạo thần niệm, tới gần phía trước, muốn tới gần quan sát kỳ. Hắn phát hiện trong đám có một lực lượng thật lớn, muốn kéo thần thức của hắn vào.
- Đừng đến gần! Có một loại cách nói, gọi loại Thần Hồn Đám này chính là vô tận linh hồn của cường giả cổ đại nấu chảy hòa tan chung một lò sau đó hóa thành chất lỏng mà hình thành!
Diệp Phàm nhắc nhờ.
- Linh hồn còn có thể hóa thành chất lỏng? Điều này thật đúng là cổ quái!
Đám người Long Mã cảm thán.
Loại này có thể tới gần. nhưng phải có thân thể mới được, bằng không hồn phách đơn thuần một đầu chui vào có thể sẽ lập tức bị tan rã, trở thành một bộ phận của hồn dịch.
Cũng từ phương diện này chứng tỏ tầm quan trọng của thân thể: thân thể là thể xác thần bảo hộ hồn phách. Bất kỳ một người nào nếu muốn đạt tới chí cường, đều cần phải có một khối thể xác chắc chắn bất hủ mới được.
Diệp Phàm nói tiếp:
- Những thứ này đều là họa trường sinh lưu lại. Trong sử sách cổ đại có ghi lại, cho rằng Thần Hồn Đám là cường giả ở thời đại thần thoại nghiên cứu thành tiên và bất hủ mà diễn biến ra!
Mọi người khẽ thở dài: Càng tu luyện, càng cảm thấy con đường càng hẹp. Tới cuối cùng tất cả chí tôn thiên kiêu đều sập phải vấn đề khó khăn nhất là hai chữ "trường sinh". Gần như mỗi một vị Đại đế, Thiên Tôn đều phải vì thành tiên mà hao hết tâm lực.
- Đây là Cơ Hạo Nguyệt bọn họ để tự bảo vệ mình mà bày ra mê chướng, lừa sạt địch nhân sa vào. Xem ra thời điểm ở bên ngoài đại loạn, bọn họ ở trong này đã cảm ứng được!
- Đừng lên tiếng!
Bọn họ rất nhanh im bặt, bởi vì có người đến gần. Có thể nói cực nhanh, mấy đạo cầu vồng xé hư không mà đến, đánh thẳng lên thân ảnh bên Thần Hồn Đám. Đây là muốn vừa ra tay lập tức trấn áp ngay.
Cơ Hạo Nguyệt nếu thật sự ở đây ắt đã xuất hiện vấn đề, bởi vì mấy người này đều là chí tôn trẻ tuổi quá mức cường đại.
Ba lang quân Kim Xà tộc, Thực Kim Thú, cùng với mấy người chưa từng gặp mặt. Đây là vì chuyện cổ vực thần thoại phát hiện Sinh mệnh cổ thụ gây chấn động tới các tinh không xa xôi, cả trong quá trình mọi người tìm kiếm Thần Kiều đã có rất nhiều cổ tinh vực tham gia vào, cũng chính vì vậy cường giả càng thêm nhiều.
Hiển nhiên, bọn họ là muốn bắt Cơ Hạo Nguyệt, ép hỏi từ trong miệng hắn sự tình trong tuyệt địa. Cho rằng có thể hắn chiếm được Thần Ma dịch, mọi người đồng loạt ra tay, muốn một kích thành công.
Ở trong mảng hào quang rừng rực, ba con Kim Xà dài cả trượng xuyên qua thân thể kia, mấy người khác cũng đều như thế, đánh trúng mục tiêu nhưng như đánh vào hư vô.
- Mấy tên này thật đáng giận, thật đúng là đủ độc, muốn hủy diệt thân thể Hạo Nguyệt huynh, chí để lại một đạo nguyên thần!
Bàng Bác nói nhỏ.
- A...
Một người thét lên thảm thiết, hắn vươn ra thần thức nhìn quét bốn phương, hơi không cẩn thận một chút, thần hồn bị kéo ra, nguyên thần từ trong xương trán hắn bay ra rơi xuống Thần Hồn Đám.
Đây là một cảnh tượng khủng bố, người này xưng tôn trên một cổ lộ, ở trong cũng thế hệ đánh khắp cổ vực đó không địch thủ, nhưng ngày nay lại không chịu nổi như vậy, nguyên thần hắn vừa rơi xuống đám liền hóa thành chất lỏng, bị hòa tan ở trong đó.
Đây thật giống như một cái hòa lò, ngọn lửa bừng bừng, thiêu đốt kim khí thế lạnh như băng hóa thành trạng thái lòng: hủy diệt nguyên hình.
- Đây là chuyện gì xảy ra?
Đám Thực Kim Thú hít một hơi khí lạnh, không kiềm được thối lui lại. Mà một người trong đó không hiểu rõ vì sao, nghĩ làm trong bóng tối có đại địch lén lút ám toán bọn họ, hắn vươn ra một cỗ thần niệm mạnh nhất tìm tòi, kết quà đồng dạng thét lên sợ hãi, nguyên thần bị kéo ra ngoài.
Chỉ trong phút chốc nguyên thần hắn bị hòa tan, trở thành hồn dịch, giống như người đầu tiên vĩnh viễn xoá tên khỏi thế gian!
- Không cần vươn ra thần niệm, đám nước này có vấn đề! Tên của nó là Thần Hồn Đám. do người muốn thành tiên để trường sinh mà làm ra, lực lượng phi phàm không thể đối địch!
Kim Xà đại lang quân quát lớn.
Kim Xà nhất mạch là hậu đại của cổ Thần Đằng Xà, hiểu biết rất sâu sấc về một ít điến cố và bí tân. Hắn từng xem qua về đám cổ này, nên trước tiên đưa ra phán đoán chính xác.
Mọi người lui lại, lộ ra vẻ mặt kinh sợ.
- Thần Hồn Đám này có trọng dụng không tệ! Quả thực là cạm bẫy rất tốt để giết đại địch!
Bàng Bác nói nhỏ. Long Mã biếu lộ đồng ý. Lúc này thời gian chưa tới bao lâu, hai cường giả trè tuổi xưng tôn ở một vực cứ như vậy ngã xuống.
Diệp Phàm cảnh cáo:
- Loại này khó có thể thu đi, bị coi là bất tường! Bởi vì có lời đồn đãi, từ xưa đến nay phàm là kẻ lấy đi Thần Hồn Đám cuối cùng phải bị hòa tan ở trong đó, không có một người nào là chết già!
Thần Hồn Đám, Luân Hồi Hồ, Phi Tiên Bộc nổi danh, ở trong sách cổ có ghi lại, bị cho là những thứ không nên chạm tới. chúng đều có liên quan với trường sinh, đều là do người sáng tạo ra.
Lúc trước khi Diệp Phàm, Lão Phong Tử, Lý Hắc Thủy, cô bé, Hắc Hoàng cũng xông vào Thánh Nhai từng nhìn thấy qua Luân Hồi Hồ. Thời điểm đó mọi người muốn tới xem, bị Lão Phong Tử quát bảo ngưng lại.
Ngày nay lại thấy Thần Hồn Đám, điều này làm cho trong lòng Diệp Phàm không bình tĩnh, rất muốn vạch ra màn sương mù thời đại thần thoại, nhìn thử xem những cổ nhân vĩ đại ngày xưa đã dùng phương pháp nào để thành tiên.
Kim Xà tam lang quân cười lạnh, nói:
- Người này thật có thủ đoạn! Chỉ là ở trong này khắc ra dao động linh hồn đã làm cho chúng ta tổn thất hai đại cao thủ. ngàn vạn lần đừng bị ta phát hiện!
- Một khi tìm ra, tất phải làm hắn Thần diệt!
Thực Kim Thú cũng nói.
- Nơi đây không tệ! Chúng ta có thể bố trí một phen, có lẽ có thể dựa vào nó tiêu diệt đám Thánh thể Nhân tộc, thậm chí có thể làm cho mấy lão bất tử Hôi Giao, Kim Thiềm ngã xuống!
Kim Xà tứ lang quân nói giọng trầm trầm.
Chí tôn trẻ tuổi rất cường đại, nhưng ở dưới tình huống các Đại Thánh cũng buông xuống, bọn họ chỉ có thể lựa chọn tránh đi. Không dám đi cũng một chỗ, bằng không có thể sẽ bị bóp chết.
Nhất là ba lang quân Kim Xà tộc cũng Hôi Giao, Kim Thiềm có cừu oán cũ. là tử địch thì phải càng thêm cẩn thận.
- Nơi này có lạc ấn hư không, là đặc biệt lưu cho những người khác, chư vị trợ giúp ta kéo nó ra!
Kim Xà đại lang quân nói.
Những chí tôn trẻ tuổi này nghe vậy đều ngẩn ra. Sau đó lộ ra dị sắc, đều tự ra tay, chung sức chụp vào hư không, "Ầm" một tiếng hào quang sáng rực, hiện lên một đạo lạc ấn.
"Bắc Đẩu cố nhân dừng lại! Đừng xuất ra thần niệm!" Chỉ có một câu cảnh báo sự nguy hiềm ở nơi này.
Kim Xà đại lang quân cười lạnh tàn khốc, nói:
- Lại là Bắc Đẩu. hẳn là cố nhân của Thánh thể Nhân tộc, ta nhất định phải giết chết hắn!
Hắn tự mình bố trí lưu lại một thân hình đang luyện tập võ nghệ ở trước Thần Hồn Đám, thay thế vị trí của Cơ Hạo Nguyệt, trông rất sống động. Sau đó hủy diệt đoạn câu nói kia.
- Con bà nó! Muốn lừa gạt giết chúng ta, trước xử lý bọn chúng đi!
Long Mã hung tợn nói.
Diệp Phàm ngán nó lại! Những người này cũng không phải là người lương thiện, không có một người nào là tầm thường, nếu đại chiến tất nhiên sẽ kinh thiên động địa, nói không chừng sẽ dẫn tới mấy vị Đại Thánh, lúc đó thì nguy rồi.
Trên thực tế, bọn họ cũng không có cơ hội tập kích, Kim Xà đại lang quân tế ra Đằng Xà Trận đồ mang theo mọi người biến mất.
- Chúng ta có nên đi bố trí một phen, ngầm diệt mấy tên khốn kiếp Thích Thiên, Hôi Giao hay không?
Thanh Loan hỏi.
Diệp Phàm lắc đầu. nói:
- Không cần! Để cho mấy tên này biếu hiện đi, tốt xấu gì đều sẽ ghi trên người bọn chúng.
Bọn họ có Khi Thiên trận văn, có thể ẩn trong dày núi không cần lo lắng lộ ra khí cơ, mặc dù là Đại Thánh đi ngang qua cũng khó phát hiện. Sau khi nghi chân một lúc liền tiếp tục ra đi.
"Ầm!"
Mới vừa đi ra ngoài mấy trăm dặm, phía sau liền truyền đến tiếng nổ, đất rung núi lờ, có Đại Thánh gào rống, dập nát núi sông.
Diệp Phàm cũng đám người Bàng Bác hai mặt nhìn nhau, thực sự có người bị lừa rồi, mà còn nhanh như vậy, thật không ngờ! Bọn họ rất nhanh quay lại theo đường cũ, đứng trên một ngọn núi lớn nguy nga nhìn ra xa: không ngờ là Hôi Giao! Thiếu chút nữa hắn ngã xuống. Nguyên thần hắn bị kéo ra. thời khắc mấu chốt tự chém một đao, vứt bỏ một phần tư nguyên thần mới tránh được một kiếp.
- Đằng Xà nhất mạch các ngươi này ắt phải bị diệt tộc! Đừng nghĩ là ta không biết cổ tinh vực của các ngươi ở phương nào!
Hôi Giao rống to.
- Hắc hắc! Hy vọng tên Hôi Giao này ngày sau càng thêm thần mãnh, buông xuống cổ tinh vực Đằng Xà!
Long Mã vui sướng khi người gặp họa nói.
Hôi Giao ở tại chỗ trầm mặc một lúc lâu, cuối cùng hắn cũng lưu lại một thân ảnh. thay thế Kim Xà đại lang quân để thu hút chú ý của người khác.
- Nơi này trở thành một vòng tuần hoàn, ai bị lừa gạt đều muốn tiếp tục lừa gạt giết người khác. Thật không hiểu sẽ có người nào bởi vậy mà ngã xuống!
Bàng Bác nói.
Bọn họ đi sâu vào trong cổ địa, gặp được các loại trận văn hư không. Đối với người khác mà nói, nếu không có tổ khí chĩ hơi có vô ý liền có thể bị lạc đường, nhưng đối với Diệp Phàm bọn họ cũng không tính là khó khăn lắm.
Dọc theo đường đi bọn họ phát hiện không ít manh mối, gặp được dấu vết ngộ đạo có người lưu lại, còn phát hiện mấy sơn động, quá khứ đã từng có người cư ngụ.
- Nơi này có khí tức của Thần Ma dịch!
Diệp Phàm bọn họ vô cùng kinh hãi, có phát hiện mới.
Ở trước một vách đá dựng đứng, có người mở ra bồn đá thật lớn, ở bên trong tắm rửa tuyệt đối không thành vấn đề. Trong đó có lưu lại vài giọt trong suốt, dĩ nhiên là Thần Ma dịch.
Ngoài ra, còn có một vài sợi tóc cùng với lớp da nứt nẻ. Phát hiện này làm cho bọn họ hít ngược một hơi khí lạnh, có người ở chỗ này thoát thai hoán cốt, tiến hành qua lột xác.
Đây tuyệt đối là một cơ duyên nghịch thiên!
Tương truyền, chỉ có Bất tử dược mới có công hiệu như vậy, giống như Diệp Phàm, Bàng Bác bọn họ năm đó, từ trong cấm địa Thái cổ nhất lấy quả Thần dược, sau khi dùng đã thoát thai hoán cốt, phản lão hoàn đồng.
- Thần Ma dịch nghịch thiên như vậy...
Bọn họ đều không kiềm nổi vừa ngạc nhiên vừa tiếc rẻ.
Diệp Phàm vận chuyển Nguyên Thuật, trên mặt đất hiện ra văn lạc, quang văn chiếu quá những sơi tóc và lớp da cũ bóc ra, hắn cảm ứng được một cỗ khí cơ quen thuộc, xác định được thân phận người này.
- Cơ Hạo Nguyệt, đúng thật là hắn, không ngờ lại nhận được cơ duyên nghịch thiên như vậy, dùng Thần Ma dịch rèn luyện hồn cốt, thoát thai hoán cốt.
Diệp Phàm khẽ thở dài, quả nhiên mọi người đều không có cũng một cơ duyên. Thần thể Đông Hoang truy đuổi theo cỗ quan tài của Hư Không Đại đế, được mang tới đây, lại có một loại may mắn lớn.
- Mau nhìn, bên này cũng có!
Long Mã thật có thể nói là vừa shen tị vừa hâm mộ vừa tiếc hận: hai mươi năm qua cũng không cách xa Thần Ma lắm, nhims không chỉếm được, kết quà người trong tuyệt địa lại chiếm lấy dùng luyện hồn thể, khiến nó cực kỳ hâm mộ.
Cái bồn đá này còn lớn hơn nữa, dài đến hai trượng, còn sót lại có một chút chất dịch, nhưng phần nhiều lại là lông chim vàng áng, như là từng đám ngọn lửa hoàng kim đang bừng bừng thiêu đốt.
Không hề nghi ngờ, từng có một con thần điểu tọa hóa ở chỗ này, tiến hóa ra một khối thân thể càng cường đại hơn.
- Không xa! Bọn họ hẳn đang ở ngay gần đây.
Bàng Bác nói.
← Ch. 1437 | Ch. 1439 → |