← Ch.0208 | Ch.0210 → |
Cơ hội chỉ có một lần!
Lâm Hi chính thức có thể uy hiếp được Dung Nham tiểu ma quân, chỉ có Liệt Dương đại pháp đều là Luyện Khí đệ tứ trọng Khí Tiên kỳ. Nhưng mà cơ hội cấp cho hắn, tuyệt đối không nhiều.
Nếu như chính diện mà đánh, dựa vào hơn mười món hắc sắc pháp khí, cùng với Khí Tiên kỳ Nham Tương đại pháp, Dung Nham tiểu ma quân cơ hồ đứng ở thế bất bại. Hơn nữa, trọng yếu hơn là, Lâm Hi xuyên thấu qua Vạn Hoàng đồ, cảm giác được trên người Dung Nham tiểu ma quân còn cất dấu một kiện đồ vật kinh khủng hơn.
Một đồ vật phảng phất có tính mạng, cực kỳ khủng bố!
- Liều mạng!
Dung Nham tiểu ma quân rõ ràng tu thành tuyệt học Khí Tiên kỳ kinh khủng, cái này đã hoàn toàn vượt ra khỏi cấp bậc nhiệm vụ tông phái Luyện Khí tam trọng. Mấy người Dương Văn Tư cũng biết rõ, nếu như không dốc sức liều mạng, chỉ sợ chỉ có một con đường chết.
Rầm rầm rầm!
Tiếng chân khí bạo tạc vang vọng Dong Lô chi quan. Năm tên đệ tử tiên đạo còn lại mỗi người đều thả khu thần tạo vật của riêng mình, công kích như cuồng phong bạo vũ. Nhưng mà Dung Nham tiểu ma quân lấy một địch năm, đối mặt với năm người liều mạng phản công, nhưng lại thành thạo, ổn chiếm thượng phong.
Một con địa ngục hắc long do chân khí ngưng tụ khàn giọng gào thét, xấu xí dữ tợn, điên cuồng đánh giết cự sư, giao long do năm người ngưng tụ. Cự sư, giao long có thể không ngừng sống lại, ở trước mặt địa ngục hắc long do Dung Nham tiểu ma quân ngưng tụ ra lại mất đi đặc tính trọng sinh.
Những địa ngục hắc long này tựa hồ có tính cảm nhiễm, mỗi lần cắn trúng cự sư, giao long của năm người là có thể đem ma khí nồng đậm của mình truyền nhiễm vào bên trên người chúng. Một khi chân khí hao hết, những chân khí tạo vật này sẽ hoàn toàn biến mất.
Rầm rầm rầm!
Trong khoảng thời gian ngắn, năm người liền lâm vào tuyệt cảnh. Dung Nham tiểu ma quân giống như một đầu tuyệt thế hung ma, ma khí trên người hắn bắn ra phác thiên cái địa, bài sơn đảo hải, như hóa thành một cái lồng giam đem năm người bao phủ vào bên trong!
- Ha ha ha, chờ ta giết các ngươi rồi, nuốt máu tươi của các ngươi ta liền có thể hoàn toàn tiến thăng đến Khí Tiên kỳ. Đến lúc đó, ta lại đi săn Khí Tiên kỳ, Pháp Lực cảnh, thậm chí là Phù Lục kỳ đệ tử của tông phái tiên đạo các ngươi. Sau đó, toàn bộ thế giới tiên đạo chính là trường săn bắn của ta! Là tiến giai thạch để ta thành tựu vô thượng ma đạo!
Dung Nham tiểu ma quân cất tiếng cười to, nhìn qua năm người, ánh mắt lộ ra quang mang tàn nhẫn:
- Hiện tại, các ngươi đều chết đi cho ta! Nham Tương đại pháp!
Oanh!
Mái tóc dài của Dung Nham tiểu ma quân bay lên, khí thế kinh thiên, tòa hư ảnh hắc sắc hỏa sơn trầm trọng ngưng thực này lại lần nữa hiện ra sau lưng hắn, phóng ra khí tức cực độ hung hiểm.
Lưu hoàng khí tức gay mũi ở trong hư không tùy ý phiêu tán, phảng phất giống như có một tòa hỏa sơn bộc phát.
- Không được! Mọi người coi chừng!
Trong hỏa vụ dày đặc, Dương Văn Tư phát ra một tiếng thét kinh hãi. Mấy người đều cảm thấy nguy hiểm khủng bố.
Lần trước, lúc Dung Nham tiểu ma quân sử dụng chiêu thức này, chính là quét ngang tại chỗ, trọng thương mọi người, còn cường hành giết đi một đệ tử Khu Thần kỳ. Hiện tại hắn lại thi triển chiêu thức này, căn bản là không có người chống đỡ được.
Lập tức năm người sẽ lần nữa bị Dung Nham tiểu ma quân trọng thương tại chỗ, thậm chí trực tiếp đánh chết. Vào lúc này, dị biến xảy ra.
- Ngay tại lúc này.
Lâm Hi nằm trên mặt đất, mí mắt mở ra một khe hở, bắn ra một đám quang mang sáng như tuyết.
Ầm!
Ngay ở sau lưng Dung Nham tiểu ma quân, chỗ cách xa nhau trong gang tấc. Một cỗ "Thi thể" đột nhiên vô thanh vô tức kề sát đất bay lên, lấy tốc độ nhanh như tia chớp lướt đến phía sau Dung Nham tiểu ma quân, kề sát tại lưng của hắn.
- Liệt Dương đại pháp!
Hai mắt Lâm Hi trợn lên, dây buộc tóc màu tím phịch một tiếng nổ tung, một đầu tóc đen bay lên, một cỗ khí thế kinh thiên từ trên người hắn bạo phát ra.
Oanh!
Hư không kịch chấn, chân khí vô cùng nóng chảy từ trên người Lâm Hi bạo phát ra. Sau lưng của hắn, không khí vặn vẹo, huyễn hóa ra một vòng "Liệt nhật" quang mang chói mắt, quang mang cùng sóng nhiệt vô cùng vô tạn từ trong vòng mặt trời này phun ra.
Trong vòng ba mươi trượng, quang mang chói mắt, khiến cho người ta không thể mở mắt ra được.
- Dong Lô tiểu địa ngục vốn là không có mặt trời, nhưng ở giờ khắc này, lại đản sinh ra một vòng "Liệt nhật" nho nhỏ.
Oanh!
Trong chớp mắt, Liệt Dương đại pháp của Lâm Hi đã phá vỡ pháp khí hộ thân của Dung Nham tiểu ma quân, đạo đạo ma khí rủ xuống hung hăng vỗ vào trong hậu tâm của hắn.
- A!
Dung Nham tiểu ma quân đột nhiên phát ra một tiếng hét thảm kinh thiên!
Toàn bộ chú ý của hắn đều đặt ở trên người năm tên đệ tử tiên đạo bị trọng thương trước mắt, căn bản không phòng bị ở sau lưng. Hắn thậm chí không nghĩ qua, ở trong tử thi trên mặt đất, lại có người có thể ngụy trang thành "thi thể".
Phải biết, ma khí tung hoành vừa rồi, khí lãng quay cuồng, thi thể ở trong phạm vi này nhiều lần bị đánh tới. Nhưng chưa bao giờ có một cỗ "thi thể" nào nhúc nhích qua, hiển nhiên đối phương đã ngạnh sinh sinh nhịn xuống cỗ đau đớn này.
Tâm tính cùng ẩn nhẫn như vậy, quả thực là khó có thể tin. Dung Nham tiểu ma quân căn bản không có nghĩ qua, trong nhóm đệ tử tiên đạo này sẽ đụng phải một đối thủ thâm trầm đáng sợ như thế.
Một chiêu này mưu đồ đã lâu, Liệt Dương đại pháp càng là tuyệt học Khí Tiên kỳ, cho dù là Dung Nham tiểu ma quân cũng không thể ngăn nổi!
Oanh!
Trong một tiếng nổ vang kinh thiên, hai mắt của Dung Nham tiểu ma quân lồi ra, tựa như diều đứt đây hung hăng bay ra ngoài.
Lâm Hi một chiêu đắc thủ, hàn quang trong mắt lóe lên, muốn đuổi tới. Nhưng mà vào lúc này báo động nổi lên, Lâm Hi không chút nghĩ ngợi lập tức thối lui nhanh như điện.
Oanh!
Sau lưng Dung Nham tiểu ma quân, một thanh pháp khí hình cái cân tỏa ra khói đen cuồn cuộn, bị hắn không chút do dự dẫn bạo, dùng để ngăn cản Lâm Hi.
- Tiểu ma quân này quả nhiên lợi hại, ngay cả như vậy đều không giết được hắn. Không hổ là thế hệ thất khiếu linh lung!
Ánh mắt Lâm Hi lóe lên, dừng bước.
Dung Nham tiểu ma quân dùng pháp khí bố trí mai phục, giết chết nhiều đệ tử tiên đạo như vậy. Bất kể là tâm kế hay là thủ đoạn đều là Lâm Hi ít thấy trong đời, tuyệt đối thuộc về nhân vật cấp thiên tài của ma đạo.
Hắn một chiêu bị thương, không chút do dự liền dẫn bạo một kiện pháp khí mạnh mẽ, ngăn cản Lâm Hi, thậm chí là nếu như Lâm Hi cố ý truy kích, liền thừa cơ đem đánh chết. Tâm tính tàn nhẫn, sát phạt quả quyết bực này, so với cùng thế hệ không biết là cao hơn bao nhiêu.
Cho thấy thủ đoạn phi thường của người trong ma đạo!
- Đáng tiếc a, như vậy cũng không giết chết hắn!
Trong nội tâm Lâm Hi có chút ít tiếc hận nói.
Hiện tại đã bạo lộ, chỉ có thể chính diện liều mạng rồi.
- Tiểu sư đệ! Là ngươi?
- Ngươi không có chết!
- Thật tốt quá!
Dị biến bất thình lình đã sớm khiến cho mọi người sợ ngây người. Bất quá, đám người Dương Văn Tư rất nhanh đã nhận ra Lâm Hi, nguyên một đám nhảy đến bên người hắn, vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ.
- Ta đã nói rồi, chính ngươi đều cảm giác được có vấn đề, sớm nhắc nhở chúng ta, làm sao có thể chết dễ dàng như vậy được.
Đoạn Đạt một chưởng hung hăng vỗ vào trên người Lâm Hi, trong lời nói bộc lộ tâm tình vui sướng.
Trong lòng ba người biết rõ, nếu như không phải có Lâm Hi nhắc nhở, bọn hắn sợ rằng cũng đã xâm nhập vào hạch tâm bạo tạc, căn bản đừng nghĩ đến sống sót!
- Tiểu sư đệ, làm sao ngươi lợi hại như vậy? Liệt Dương đại pháp? Đây không phải là tuyệt học Khí Tiên kỳ sao? Chẳng lẽ ngươi thật sự là Lâm Hi kia?
Thôi Huyền Vĩ mở to hai mắt nhìn, cả kinh nói.
Một đệ tử Luyện Khí nhị trọng là tuyệt đối không có khả năng cường đại như Lâm Hi. Ba người vốn thấy danh tự trùng hợp chỉ là ngẫu nhiên. Nhưng hiện tại xem ra, là vượt xa như thế.
- Bây giờ không phải là lúc thảo luận chuyện này! Trước tiên vẫn là cân nhắc làm sao vượt qua được cửa ải khó khăn rồi nói tiếp!
Lâm Hi nhìn qua phía trước nói.
Cảnh giới của Dung Nham tiểu ma quân so với Lâm Hi còn cao hơn. Hơn nữa, trên người còn đại lượng pháp khí hộ thân. Một chưởng kia của Lâm Hi đủ để trọng thương hắn, nhưng muốn giết chết hắn, còn thiếu chút hỏa hầu.
- Là ngươi? Đệ tử Thần Tiêu Tông!
Một cỗ ma khí nổ tung, toàn thân Dung Nham tiểu ma quân khói đặc cuồn cuộn, xuất hiện ở trước mặt mọi người. Từ trước mắt xem ra, toàn thân hắn thoạt nhìn lông tóc ít bị tổn thương, nhưng trên thực tế, cơ nhục trên mặt co giật kia, cùng với hỏa quang cùng khói đặc nồng đậm ở sau lưng toát ra đủ để chứng minh, một kích có chủ mưu kia của Lâm Hi kinh khủng đến cỡ nào.
Lưng của Dung Nham tiểu ma quân lúc này đã là da tróc thịt bong, máu thịt be bét. Thậm chí có thể nhìn thấy nội tạng cùng bạch cốt đang rung động ở bên trong, nhưng mà, chỉ là trọng tương mà thôi.
Từng tầng hỏa diễm thoạt nhìn hơi yếu ở sau lưng của hắn cháy lên. Hỏa diễm cũng không tràn đầy, đó là hỏa diễm do Liệt Dương chân khí ngưng tụ. Bản thân Dung Nham tiểu ma quân liền am hiểu Nham Tương đại pháp hỏa thuộc tính, lại có ma khí cuồn cuộn, nhưng rõ ràng lại không diệt được mấy đóa hỏa diễm này, chỉ có thể tạm thời kiềm chế thương thế.
- Ta xem nhẹ ngươi rồi. Một Luyện Khí sĩ Thông U kỳ nho nhỏ lại có loại tâm cơ này. Ngay cả ta đều nhất thời không đề phòng, trúng phải kế của ngươi! Ngươi thật đúng là không đơn giản a!
Dung Nham tiểu ma quân hung hăng nhìn chằm chằm vào Lâm Hi, trong mắt hung quang lập lòe. Thần sắc kia, quả thực là nghiến răng nghiến lợi, hận không thể đem Lâm Hi xé xác.
Lần này tụ hợp nhiều đệ tử tiên đạo như vậy, Lâm Hi chỉ là một "Tên kém cỏi" Luyện Khí nhị trọng, căn bản không khiến cho Dung Nham tiểu ma quân chú ý. Chính thức khiến cho hắn chú ý là Lâm Hi liên tiếp mấy lần, được nửa đường thì dừng lại, bộ dáng như có điều suy nghĩ, thiếu chút nữa phá kế hoạch của hắn.
Cũng may kế hoạch của hắn cuối cùng vẫn thuận lợi hoàn thành, mà Lâm Hi cũng bị khí kình "đánh chết" trong khi nổ tung. Lúc này Dung Nham tiểu ma quân mới bỏ đi chú ý với Lâm Hi. Nhưng mà hắn cũng không nghĩ tới Lâm Hi "tử vong" lại là giả chết.
Mục đích thực sự của hắn lại là thừa dịp lúc mình sơ suất, bạo khởi đánh lén, cho mình một kích trí mạng!
Dung Nham tiểu ma quân ở Tiểu địa ngục này tung hoành lâu như vậy, đánh lén chết không biết bao nhiêu đệ tử tiên đạo, lại là lần đầu tiên gặp được loại đối thủ có tâm kế thủ đoạn so với chính mình cũng không kém hơn!
Nếu như, không phải cảnh giới của hắn còn chưa đủ, lần này, chỉ sợ chính mình đã chết ở trong tay của hắn rồi!
- Chúng ta cũng vậy! So với đại thủ bút của tiểu ma quân, ta chỉ sợ còn phải kém một chút.
Ánh mắt của Lâm Hi nhìn qua, phong khinh vân đạm nói.
← Ch. 0208 | Ch. 0210 → |