Vay nóng Tima

Truyện:Tiên Nghịch - Chương 0395

Tiên Nghịch
Trọn bộ 1973 chương
Chương 0395: Thông minh sao bằng bậc đế vương
0.00
(0 votes)


Chương (1-1973)

Siêu sale Shopee


Trầm mặc giây lát, Chu Tước Tử chậm rãi nói:

- Lão phu mới chỉ biết được uy lực của đệ tứ chủ hồn thông qua điển tịch, chưa hiểu được nhiều. Hôm này muốn nhân cơ hội này nhìn một chút xem đệ tứ chủ hồn rốt cuộc thần thông ở chỗ nào.

Độn Thiên cắn răng một cái, tay trái điểm vào giữa lông mày, lấy ra một đám bạch quang trong suốt nhanh chóng đặt lên trên Tôn Hồn Phiên. Chỉ trong chốc lát, Tôn Hồn Phiên chấn động, một luồng tử kim khí từ trên Tôn Hồn Phiên bay ra.

- Con người phân chia ngũ hành, ngũ hành trong trời đất tương sinh tương khắc, đạt được từng linh căn khác nhau của ngũ hành thì có thể tu tiên. Người minh mẫn có thể đạt đươc hai, người có tư chất có thể đạt được ba, tài năng tuyệt thế có thể đạt được bốn, có thể đạt được năm phải là người hoàn hảo. Ngũ hành kim mộc thủy hỏa thổ, hiếm người đạt được hai phần của một thuộc tính, người đạt được ba lại càng hiếm hơn, đạt được bốn thì chưa từng nghe nói, đạt được năm phần thì có một không hai.

- Đệ tứ chủ hồn này là người hiếm thấy có thể đạt được ba phần của một thuộc tính. Người này khi còn sống vẫn chưa thể hiện sự hùng mạnh của thuộc tính, cũng chỉ giống như người bình thường, qua đời khi mới ở Anh Biến Hậu Kỳ. Nhưng sau khi được Luyện Hồn Tông lấy phương pháp bí mật để luyện chế đã trở nên hùng mạnh vô cùng, có thể uy hiếp được cả tu sĩ Vấn Đỉnh Hậu Kỳ.

- Muốn thu phục hồn này cần phải có nghị lực lớn, hơn nữa lúc mở ra tu tinh chi tâm là lúc tuổi thọ kết thúc!

Đây là đoạn ghi chép có trong điển tịch ở Chu Tước Sơn lúc này lóe lên trong đầu của Chu Tước Tử. Chu Tước Tử trầm giọng nói:

- Tam kim linh hồn!

Độn Thiên khàn khàn cười, hai mắt lão ảm đạm không có chút ánh sáng. Một chút tuổi thọ cuối cùng vừa mới bị lão rút hết để làm tế phẩm gọi ra đệ tứ hồn.

Đệ tứ hồn không thể lấy phương pháp thông thường để điều động, mà cần phải lấy tuổi thọ làm tế phẩm mới có thể gọi hồn này từ trong Tôn Hồn Phiên xuất ra. Đệ tứ hồn này vừa ra lập tức lóe lên ánh sáng tử kim chói mắt. Bên trong quầng sáng đó chỉ có một vật, vật này trông giống như một chiếc châm bình thường!

Chiếc châm này không lớn, chỉ dài bằng ngón tay cái, trên đó phát ra một luồng khí tức sắc bén đến cực điểm. Luồng khí tức này mãnh liệt đến độ vượt xa cả khí tức trên Chu Tước Kiếm.

Tam kim chi hồn là vật cứng nhất thiên hạ, hết thảy mọi vật chất đều có thể bị vật này xuyên thấu. Hơn nữa vật này còn ẩn chứa hồn khí, có thể gây tổn thương nguyên thần.

Độn Thiên ánh mắt lóe lên, trong miệng nói khẽ:

- Đệ tứ hồn, giết!

Tử kim châm chợt lóe lên, sau đó biến mất tại chỗ.

Chu Tước Tử biến sắc, thâm mình lập tức lui về phía sau, đồng thời vẫy tay phải, Chu Tước Kiếm nhanh như chớp tiến đến che chắn trước thân người. Nhưng nghe ầm một tiếng, Chu Tước Kiếm run lên, trên kiếm xuất hiện một lỗ kim.

Cùng lúc đó, Chu Tước Tử hét to đưa ngón trỏ tay phải lên điểm về phía trước một cái. Lập tức tiên lực toàn thân trào ra ngưng tụ ở bốn phía, theo ngón trỏ của hắn hung hăng bắn ra.

Bùm một tiếng, Chu Tước Tử lui về phía sau ba bước. Tử kim khí lóe lên rồi lại biến mất, chẳng biết đi đâu, nhưng Chu Tước Tử cũng biết được đệ tứ hồn kia vẫn còn ở xung quanh.

Vẻ mặt hắn âm trầm, trầm giọng nói:

- Đệ tứ hồn quả nhiên lợi hại! Tuy nhiên nếu như ngươi đạt được Vấn Đỉnh Sơ Kỳ, lấy tiên nghịch siêu thoát Anh Biến để phát động đệ tứ hồn này, khiến cho tốc độ nhanh hơn, khiến cho thuộc tính không gì không phá nổi được phát huy đến lớn nhất, như vậy thì Chu Tước Tử ta sẽ lập tức quay đầu mà rời khỏi. Nhưng hiện tại ngươi muốn lấy đệ tứ hồn để giết ta thì tốc độ này là không đủ!

Chu Tước Tử nói mấy lời này là trong lòng hắn có mục đích, hắn muốn thu phục đệ tứ hồn, nhưng không phải lúc này. Sau khi nuốt một lượng lớn hồn phách bên trong Tôn Hồn Phiên, đệ tứ hồn so với hiện tại sẽ mạnh hơn gấp nhiều lần. Không thể không nói, về mặt mưu kế Độn Thiên không bằng Chu Tước Tử! Cái gọi là thông minh sao bằng đế vương không phải là giả, Độn Thiên không thể lường được suy nghĩ của Chu Tước Tử. Việc này cũng rất hợp lý, bởi đệ tứ hồn đã được các đời Chu Tước Tử nghiên cứu và nghĩ cách thu phục.

Độn Thiên nhìn chằm chằm vào Chu Tước Tử, tay phải liên tục điểm lên hư không vài cái. Lập tức hồn phách tràn ngập bốn phía bỗng nhiên lần lượt vỡ tan. Hồn phách tan vỡ có phần kỳ lạ, nếu nhìn kỹ có thể thấy mỗi một điểm sáng tử kim lóe lên liền có một hồn phách bị tan vỡ. Quá trình này diễn ra cực nhanh, gần như trong nháy mắt liền có một bộ phận hồn phách biến mất.

Dần dần các điểm sáng tử kim lóe lên ngày càng nhanh, cuối cùng chỉ có thể nhìn thấy một đường tử kim quang liên tục kéo dài.

Vô số hồn phách bị hấp thu, lúc này Độn Thiên cũng không rảnh mà đi đau lòng cho hồn phách nữa.

Chu Tước Tử trong mắt lóe lên tinh quang, chính là đang muốn tiến lên. Đột nhiên hắn dừng chân lại, vỗ tay phải về phía trước một cái, thân mình lập tức lui về phía sau, trên bàn tay xuất hiện một vết thương nhỏ bằng lỗ kim. Vết thương này xuyên thấu toàn bộ bàn tay, một tia máu tươi chảy ra.

Lúc này, hồn phách lần lượt tan vỡ, cuối cùng, mười Anh Biến chủ hồn cũng bị đệ tứ hồn kia nuốt mất. Tốc độ của luồng tử kim quang đã nhanh đến mức không thể tin nổi.

Độn Thiên cực kỳ đau lòng. Mười triệu hồn phách trong thời gian ngắn đã bị đệ tứ hồn nuốt mất một phần ba, mất mười chủ hồn là một tổn thất mà vạn năm chưa từng có. Hắn hít sâu, hét lên:

- Đệ tứ hồn, dừng!

Luồng tử kim quang dừng lại một chút, phát ra tiếng ong ong, sau đó chợt lóe lên hướng về phía Chu Tước Tử phóng đi.

Chu Tước Tử thầm than, mục đích của hắn là chờ đệ tứ hồn hấp thu toàn bộ hồn phách, sau đó mới dùng phương pháp của các đời Chu Tước Tử nghĩ ra để thu phục. Nhưng hiện giờ, Độn Thiên đã ra lệnh cho đệ tứ hồn dừng hấp thu, hắn không thể nói khác, nếu không mục đích sẽ bại lộ.

Chu Tước Tử liên tục lùi thân mình ra sau, hai tay nhanh chóng điểm trước thân người. Từng trận tiếng động bang bang liên tiếp truyền đến, Chu Tước Tử lui ra phía sau với tốc độ càng lúc càng nhanh, trên thân thể của hắn nhiều chỗ đã xuất hiện những vết thương nhỏ như lỗ kim, máu tươi chảy xuống.

Mỗi một lỗ kim xuất hiện, sắc mặt hắn lại khó coi hơn vài phần, hơi thở cũng yếu đi.

Tuy nhiên, trên thân thể đệ tứ hồn cũng chậm rãi xuất hiện từng tia máu tươi quỷ dị.

 

Chu Tước Tử trong mắt chợt lóe hàn quang, vỗ túi trữ vật, lấy ra một chiếc hồ lô màu đỏ to bằng bàn tay. Trên đó hắn đánh ra một đạo pháp quyết, trong miệng nói:

- Luyện!

Một chữ nói ra, một ngọn lửa màu trắng từ trong chiếc hồ lô này xuất ra. Trong nháy mắt, trong vòng trăm trượng xung quanh lập tức trở thành biển lửa. Nhiệt độ của ngọn lửa này so với lông Chu Tước vừa rồi còn nóng hơn.

- Để xem tam kim chi hồn của ngươi sắc bén hay là lửa hỏa hồ tiên bảo của ta hùng mạnh. Ta muốn luyện hóa đệ tứ hồn này.

Bên trong biển lửa rộng trăm trượng, hiện ra thân ảnh của luồng tử kim quang, màu sắc đã trở nên đỏ bừng nhưng vẫn chưa tan rã. Nhưng một tia máu tươi trên thân thể của Chu Tước Tử, trong quá trình luyện hóa này lặng lẽ dung nhập vào trong đệ tứ hồn.

Lúc này, đệ tứ hồn nhanh chóng chuyển động. Dần dần một cơn gió xoáy xuất hiện, thổi ra một lỗ hổng giữa biển lửa xung quanh.

- Hồn, ẩn!

Độn Thiên hét lớn, chiếc châm tử kim kia lóe lên, biến mất, nhắm về hướng Chu Tước Tử.

Ánh mắt Chu Tước Tử chợt lóe, sắc mặt lộ ra một vẻ vui mừng, cười ha ha, nói:

- Độn Thiên, nếu ngươi không muốn giao Tôn Hồn Phiên ra, lão phu cũng không bắt buộc. Tuy nhiên, đệ tứ hồn này lão phu phải lấy đi!

Chu Tước Tử vỗ túi trữ vật, lấy ra một nắm bùn đen to bằng bàn tay. Hắn cắn đầu lưỡi, phun ra một ngụm máu tươi lên trên nắm bùn đen này, lập tức một đám khói đen từ trên nắm bùn bốc lên.

Chu Tước Tử vung tay phải vòng quanh đám khói đen, dẫn dắt làn khói lập tức hình thành nên một ký hiệu kỳ lạ.

- Lão phu là một đời Chu Tước Tử, hiến tế chín phần mười tuổi thọ còn lại để mở ra tu tinh chi tâm, ta muốn có được đình chỉ ý cảnh do tu chân liên minh ban cho trong nháy mắt!

Tay phải hắn chỉ về phía trước, lập tức ký hiệu do khói đen hóa thành lập tức lóe lên, bay ra dừng ở không trung phía trước Chu Tước Tử ba trượng với tộc độ cực nhanh rồi nhanh chóng biến mất.

Trong nháy mắt, tất cả sinh linh phạm trong phạm vi trăm trượng lập tức ngừng lại, không chút cử động.

Ở chỗ ký hiệu biến mất, luồng tử kim quang lóe lên, đệ tứ hồn xuất hiện.

Chu Tước Tử đưa bàn tay chụp một cái, đệ tứ hồn lập tức bị hắn nắm trong tay. Lúc này, thời gian trôi qua.

Chu Tước Tử giậm chân một cái, trên mặt lộ vẻ dữ tợn, chụp lấy Độn Thiên.

Độn Thiên thầm than, chua xót quay đầu lại nhìn thoáng qua hang động cấm địa đang bị ngọn lửa phía trước luyện hóa, nhắm hai mắt lại.

Nhưng trong nháy mắt lúc bàn tay của Chu Tước Tử đánh tới, cười âm trầm, từ trước nơi bế quan của Vương Lâm truyền đến một âm thanh.

- Cút con bà ngươi đi!

Chu Tước Tử sắc mặt đại biến, nguyên thần đau đớn. Ánh mắt Chu Tước Tử lộ ra vẻ kinh hãi mà từ trước tới giờ chưa từng xuất hiện.


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1973)